Vay nóng Homecredit

Truyện:Tinh Chiến Phong Bạo - Chương 0677

Tinh Chiến Phong Bạo
Trọn bộ 1398 chương
Chương 0677: Học trưởng thật sự là tốt!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1398)

Siêu sale Shopee


Hạng mục không gian từ lý luận đến thực tiễn thành công, đã đem lực ảnh hưởng của Tiếu Phỉ đẩy lên một vị trí cực cao, có thể nói lĩnh thưởng lĩnh tới tay chuột rút, vô số đài truyền hình mới, Tiếu Phi trước kia đều là từ chối hết, nhưng bây giờ không có cách nào cả, thân là hiệu trưởng nàng có nghĩa vụ phất cờ hò reo cho trường học của mình, bạn rộn một đoạn thời gian, thật không dễ mới có thể khôi phục bình tĩnh, mỹ nữ ưu thế trời sinh, gần đây lực ảnh hưởng của học viện Chiến Thần quả thật rất lớn.

May mắn hạng mục hoàn thành, Tiếu Phi cũng có thời gian nghỉ ngơi nhất định, nghiên cứu vô chừng mực nàng cũng không có khả năng đem bản thân giữ căng thẳng mãi như vậy, trái lại một đoạn thời gian gần nhất, Tiếu Phỉ rất nhẹ nhõm, du lịch, học Piano... Mặc cho tiểu ma nữ đánh Piano thật sự là kinh thiên địa khiếp quỷ thần.

"Vương Tranh, cậu đây là vẻ mặt gì, chẳng lẽ tôi đánh không hay sao?" Tiếu Phì cười tủm tỉm nói.

Học sinh yêu quý của mình đã trở lại, sư phụ tự nhiên là cần quan tâm một chút, kết quả Vương Tranh liền bị ép ở chỗ Tiếu Phi.

Cấp bậc hiệu trưởng học viện Chiến Thần cũng không thấp, một căn biệt thự vẫn là có, nhiều phòng, Vương Tranh từ sau khi tiến vào học viện tinh anh, ký túc xá tự nhiên là nhường cho người khác.

"Dế... nghe." Bạn học Vương nói trái lương tâm, đây tuyệt đối là dễ nghe đòi mạng.

"Tôi đã nói, thiên tài làm cái gì cũng được, lúc còn nhỏ tôi muốn học bale, đánh Piano, kết quả một cái cũng chưa làm được." Tiếu Phì cười nói, Vương Tranh nhịn không được nhìn thoáng qua bộ ngực đầy đặn của sư phụ Tiếu Phi, thế này không nhảy được bale nhỉ? "Tiểu sắc lang, nhìn đi đâu thế." Tiếu Phỉ trêu chọc nói.

Vương Tranh đứng lên, bỗng nhiên ôm eo Tiếu Phỉ, rõ ràng cảm giác eo Tiếu Phi cứng đờ, hai mắt tản ra ánh mắt nhiếp lòng người, "Cô giáo Tiếu Phi thân yêu, không nên câu dẫn em, nhỡ đầu em thú tính đại phát, cô sẽ phải giao ra đấy."

Nói xong vỗ vỗ khuôn mặt Tiếu Phi, "Em ra ngoài, buổi tối không cần chờ em ăn cơm.

Tất cả đều giả bộ rất tốt, chẳng qua... bạn học Vương chạy nhanh chút.

Tiếu Phỉ sờ sờ mặt, tiểu gia hỏa này cũng dám đùa giỡn nàng, lá gan đã lớn hơn chút.

Bạn học Vương cái này gọi là tiên hạ thủ vi cường, nếu không luôn bị Tiếu Phi ép buộc như vậy là con người thì đều chịu không nổi.

Cái này không quan hệ lực khống chế, có liên quan với bản năng con người.

Vườn trường không có biến hóa gì quá lớn, từng hàng cây Ngô Đồng vẫn tinh thần như vậy cao ngất như vậy, nhưng học sinh trên đường đa số đều không biết, nhận ra hắn cũng không nhiều.

Thời gian thật sự là có thể làm phai nhạt tất cả, giống như có người đang tán gẫu cái gì, giải đấu, còn có ai đó rất đẹp trai linh tinh.

Vương Tranh đi dạo một vòng, gọi điện thoại cho Trần Tú, "Ở đâu, mời tạo ăn cơm."

Trần Tú sửng sốt, đây là ai, vừa lên đã bảo hắn mời ăn cơm... thanh âm này..."A, Tranh ca, chẳng lẽ anh đã trở lại?" "Phải, ngay tại trường học, Alan có đó hay không?"

"Alan ca có việc còn chưa trở về. Ha ha, anh ở đâu. Em lập tức đi!"

Trần Tú trực tiếp nhảy dựng lên, trực tiếp từ trong ký túc xá xông ra ngoài, thật ra Trần Tú cũng đã thay đổi rất nhiều, trưởng thành rồi, là nhân vật phong văn của trường học.

Lúc vừa thấy Trần Tú thiếu chút nữa không nhận ra, "Kháo. Tiểu tử mày thể mà lớn rồi, dậy thì muộn như vậy."

Nói xong cho Trần Tú một cái ôm thật to, "Tranh ca, tuổi em là có thể dậy thì."

Vương Tranh lúc này mới nhớ tới, Trần Tú tiểu tử này so với bọn hắn nhỏ hơn rất nhiều. Người ta là thiên tài vị thành niên, bây giờ cũng thành niên rồi.

"Trần Tú học trường, ngày mai có thời gian đến câu lạc bộ không, tất cả bọn em đều nhớ anh rồi."

Ba nữ sinh ở bên cạnh nhìn một lát, chủ động đi lên nói.

Trần Tú mỉm cười, "Anh có bạn tới chơi, như vậy đi, tuần này nhất định đi qua một lần."

"Học trưởng, bọn em chờ anh đó." Ba nữ sinh vui đùa ầm ĩ rời đi, ánh mắt còn có chút ngưỡng mộ.

Vương Tranh ở một bên cười tủm tỉm, "Không tồi nha, cách biệt ba ngày nhìn với cặp mắt khác xưa..

"Khụ khụ, không phải, đây là tiểu tổ học muội hứng thú vật lý không gian của chúng ta." Trần Tú so với người khác tốt hơn một chút, còn chưa hoàn toàn tiến hóa thành cầm thú, "Đúng rồi, Sơn ca đâu?"

"Hắn về nhà trước, có thể một đoạn thời gian nữa qua đây. Đúng rồi, hắn cũng rất nhớ thương đối với chị gái mày, nếu ai còn chưa có bạn trại, không ngại cân nhắc hẳn một chút."

"Được, được, chẳng qua, hắn có thể không đủ quyến rũ, nếu Tranh ca ra mặt, ba người đều có thể mang đi." Trần Tú vội vàng nói. Ài, đứa nhỏ đáng thương này nhận hết khổ khi có mỹ nữ tỷ tỷ, ước gì chạy nhanh cho xong, mang hết đi!

Vương Tranh cũng dở khóc dở cười, có em trai kì cục như vậy cũng ngất mất.

"... Mông Điềm và Như Nam không trở về sao?"

"Không có, các người không liên hệ sao?" Trần Tú tò mò hỏi

"Ô, không phải một hệ thống." Vương Tranh nói, học viện tinh anh và học viện quân sự Ngân Hà tiết tấu hẳn là nhất trí, hiển nhiên Mông Điềm cũng không trở về.

"Tranh ca, trở về ở bao lâu, chúng ta lần này cần tụ tập lớn một phen!"

"Sẽ có một đoạn thời gian." Vương Tranh nói, Nghiêm Tiểu Tô và Diệp Tử Tô đều ở Dida tinh, nghe nói đang theo dõi hạng mục tiến triển, Vương Tranh lần này đi qua cũng xem xem có gì có thể giúp đỡ, nhưng cũng không phải chuyện quá sốt ruột, dù sao những cái đó đều là ngoài nghề.

Sự từng trải ở Thâm Uyên, làm Vương Tranh cảm giác trừ cần hoàn thành mục tiêu của mình, càng cần quý trọng cuộc sống bên người, cho dù là ngây ngốc một ngày, cũng là một phần thể hội.

Có lẽ qua vài năm nữa, mọi người đều mỗi người một nơi, bọn Trần Tú cũng không biết đi đâu rồi.

"Đúng rồi, lão Lộc bây giờ còn bình luận không?" Vương Tranh hỏi.

"Còn, nhưng xuất hiện tương đối ít rồi, hắn bây giờ chủ yếu phía sau màn, ra sức đẩy Alan tiếp nhận vị trí của hắn." Trần Tú nói, "Alan ca hiện tại cũng rất hot."

"Ha ha, đó là chuyện tốt, xem ra hắn muốn đi giới giải trí con đường không lối về này, thằng cha đó có bạn gái chưa?"

"Alan ca còn độc thân, Tranh ca, anh tựa như chưa có gì biến hóa."

"Phải không, thật ra cũng đã thay đổi rất nhiều." Trần Tú quấn quít lấy Vương Tranh nói chuyện xưa, hắn rất thích nghe Vương Tranh kể chuyện mạo hiểm, dù sao hắn đời này là sẽ không trải qua.

Trần Tú chỉ nghĩ thuận lợi tốt nghiệp, có lẽ tìm cái việc làm, có lẽ làm giáo viên, có lẽ tiếp tục làm nghiên cứu, nhưng hiển nhiên sẽ không nguy hiểm giống Vương Tranh, cũng không vẻ vang giống Diệu Ngải Luân, nhưng hắn rất vui vẻ có thể quên được bạn bè như vậy.

Vương Tranh coi như là kể chuyện xưa cho tiểu bằng hữu.

Mà ở một bên khác, Diệu Ngải Luân cũng có chút đau đầu, đây là lão Lộc bày ra một trận đấu cấp bậc cao, do bình luận viên nổi tiếng hợp tác tổ đội khách quý thần bí thi đấu pk 3v3.

*****

Gần đây giới bình luận cạnh tranh cũng phi thường kịch liệt, sự từng - trải của lão Lộc dù sao cũng là lâu năm nhất, theo lực ảnh hưởng hạng mục CT càng lúc càng lớn, bình luận cũng không khác ngôi sao lắm, mà lão Lộc bày ra một số hạng mục đều lấy được thành công lớn coi như là E công thành lui thân, rất ít ra mặt, đem vũ đài nhường cho người trẻ tuổi.

Diệu Ngải Luân không thể nghi ngờ là một trong những nhân vật phong vân, phong cách bình luận chuyên nghiệp số liệu hóa rất được sinh viên hoan nghênh, còn được bầu thành bình luận CT sinh viên yêu thích của năm.

CT cũng muốn mở rộng lực ảnh hưởng, trừ trận đấu của tuyển thủ chuyên nghiệp, còn hấp dẫn không ít ngôi sao khách mời điện ảnh thế thao, trình độ cũng không tệ, thật ra cái này chủ yếu là xem nhãn mạch.

Một bình luận viên, một cao thủ chuyên nghiệp, một khách quý thần bí.

Cao thủ chuyên nghiệp dễ nói, Alan đã đánh tiếng sẵn với Hoàng Tử, Hoàng Tử ở trong giới CT tuyệt đối là tư cách lâu năm, cũng là thời gian thi đấu chuyên nghiệp dài nhất trước mắt, kinh nghiệm phong phú già giơ, danh tiếng cũng đủ.

Nhưng khách quý thần bí, đây chính là đau đầu, hắn quả thật không biết người nào của giới giải trí.

Chỉ là giới bình luận cạnh tranh cũng rất kịch liệt, có nhóm còn có giang hồ, đang hot cũng không chỉ một mình Diệu Ngải Luân.

"Ôi, đây không phải siêu cấp Alan tú của chúng ta sao, sao còn chưa trở về, có phải phát sầu vì tìm ai làm khách quý hay không, cậu cũng cố đi quỳ liếm lão Lộc, hắn khẳng định sẽ giới thiệu cho cậu một chút....

"Ha ha, Mục ca, hắn cũng chỉ có thể đi tuyến đường Cha nuôi."

"Mục Quang, cậu muốn gây sự!" Diệu Ngải Luân lạnh lùng nói.

"Thì sao, muốn động thủ, tôi nghe nói cậu là học viện Chiến Thần, ai nha, sợ quá.".

Diệu Ngải Luân siết chặt nắm đấm, đối diện một đám người cười vang mà đi, khoảng thời gian này hắn đã hiểu rất rõ, làm thêm cùng công việc chính hoàn toàn là hai việc khác nhau, lúc làm thêm không có ai để trong lòng, nhưng nếu hắn muốn chuyên môn làm cái này, thì đã chạm vào ích lợi người khác. Lão Lộc đối với hắn rất tốt, nhưng có một số việc, hắn phải tự mình đối mặt.

"Cái gì, Vương Tranh đã trở lại được, tạp lập tức trở về!" Diệu Ngải Luân tâm tình tốt, ở trước mặt Trần Tú, Alan là sẽ không đem phiền não mang về, cho nên Trần Tú cảm thấy Diệu Ngải Luân bây giờ vinh quang vô hạn, thật ra nào có dễ lăn lộn như vậy, hơn nữa hắn còn là nước đường xuất gia, trước kia là hợp tác với lão Lộc, chuyện gì lão Lộc cũng gánh, hơn nữa cũng chỉ là khách mời, nhưng bây giờ thực đã khác rồi.

Nhưng một khi nghĩ đến lão bằng hữu trở về, phiền não liền vứt đến trên chín từng mây.

Đã lâu không gặp, Diệu Ngải Luân biến hóa rất lớn, vóc dáng không cao, nhưng đã thêm vài phần trưởng thành từng trải, dù sao cũng là ở bên ngoài lịch luyện, là khác, có chút phong cách tinh anh xã hội.

Ba anh em khó được ở chung, quả nhiên là rất vui vẻ, Diệu Ngải Luân mời khách, mọi người hảo hảo náo nhiệt một phen, nếu bạn Nghiêm Tiểu Tô Trương Sơn đều có mặt mà nói thì càng thích.

Diệu Ngải Luân và Trần Tú đều rất quan tâm cuộc sống của Vương Tranh ở học viện tinh anh, nơi được xưng thần bí kia có cái gì khác thường, Vương Tranh cũng nói cho bọn hắn một ít chỗ hay của Luolan.

"Kháo, mỹ nữ Băng Vân liên minh!".

Kết quả nghe hồi lâu, cái khác đều bị hai người tự động bỏ qua, chỉ nhớ mỹ nữ của học viện tinh anh.

"Quả thực chính là bộ đội nhiều nước mà, Luolan thật sự là chỗ tốt, đáng tiếc không đi được." Trần Tú tiếc hận nói.

"Được rồi, chỉ thân thể nhỏ này của hai chúng ta đi vào cũng là bị giẫm đạp, thành thành thật thật qua ngày của chúng ta đi." Diệu Ngải Luân nói.

Nghe Trần Tú nói, mày bây giờ rất nổi, được xưng bình luận viên số một CT, như thế nào, sau khi tốt nghiệp, mày thực tính lăn lộn giới này?" Vương Tranh hỏi.

Diệu Ngải Luân gật gật đầu, uống một vại bia lớn, hung hăng sướng một phen, "Tự mình biết chuyện nhà mình, tính cách tạo làm nghiên cứu thật sự là không chịu nổi tịch mịch, CT rất náo nhiệt, làm bình luận lại có thể quen không ít người, rất sướng, cho nên tạo tính đi con đường này."

"Đâu chỉ náo nhiệt, còn có thể tiếp xúc không ít ngôi sao, hâm mộ chết mất." Trần Tú nói.

"Tiểu tử mày cũng học xấu, cả ngày mỹ nữ mỹ nữ, khẳng định là mày dạy hỏng." Vương Tranh cười nói, trước kia nhắc tới nữ hài tử bạn học Trần Tú đều là nhượng bộ lui binh.

Diệu Ngải Luân hô to oan uổng."Tao là bị hắn làm hỏng mà, kẻ này bây giờ là môn sinh đắc ý của hiệu trưởng Tiếu Phi, đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, đó là nhân vật phong vân. Em gái lớp dưới thích hắn có thể từ ký túc xá xếp hàng tới cổng trường."

"Không khoa trương như vậy, kém xa Tranh ca." Trần Tú khó được khiêm tốn nói.

Vương Tranh cũng cảm khái, thời gian ba năm qua, học sinh thay đổi một nhóm lại một nhóm, hơn nữa học viện tinh anh cũng không công khai với bên ngoài, người nhớ hắn đại khái cũng không bao nhiêu.

"Đúng rồi, bọn Hoàng Tử thế nào rồi?" Vương Tranh hỏi, CT hắn đã rất lâu không chơi, thật ra bây giờ rất rõ ràng, một khi vượt qua cảnh giới nhất định, CT hoàn toàn không khó, người học viện tinh anh tùy tiện lấy đến trong CT đều là cao thủ đỉnh cấp, nhưng một khi đến trình độ như vậy, đối với CT quả thật rất khó dần lên hứng thú, đương nhiên từng trải qua vẫn rất quan trọng rất đẹp.

"Hoàng Tử vẫn còn, người khác đều xuất ngũ rồi, có làm bồi luyện, làm bình luận, cũng có rời CT, một số lớn người mới tràn vào. Hoàng Từ bây giờ thật ra càng nhiều là bảng hiệu tượng trưng." Diệu Ngải Luận cười nói, giới này cạnh tranh quá kịch liệt.

"Bây giờ nhiệt độ CT Thái Dương Hệ ở vững top 10 Ngân Minh, thị trường tuyệt đối sôi động, công lao của Tranh ca lớn nhất." Trần Tú nói, có thể có cục diện hiện tại, một bước mấu chốt nhất chính là Vương Tranh đánh ra tiếng tăm, đánh thức hứng thú của vô số người xem.

Vương Tranh lắc đầu, "Không biết còn có mấy người nhớ được tạo."

Điểm ấy thật ra là tình hình thực tế, giang sơn lớn có nhân tài ra, người mới xuất hiện quá nhanh. Năm đó một đám cũ đều sắp không thấy nữa, huống chi là tuyển thủ nghiệp dư biến mất lâu như vậy.

"Để chúng ta cạn một ly vì bạn học Khô Lâu!" Diệu Ngải Luân nói, không có id Khô Lâu này, chỉ sợ hắn cũng sẽ không tiến vào giới, lại càng không cần nói trở thành chuyên nghiệp.

"Ha ha, là nên cạn một ly vì Khô Lâu." Vương Tranh nghĩ đến là gã Bộ Xương, sau khi từ Dida tinh bị thương nặng đến bây giờ còn chưa khỏi, đó cũng là một lần nguy hiểm nhất hắn trước mắt từng trải qua, cuối cùng vẫn là Bộ Xương cứu hắn.

"Đúng rồi, Alan ca, gần đây lão Lộc không phải làm cái gì ngôi sao thi đấu theo lời mời sao, Tranh ca gần đây cũng không có việc gì, sao anh không mời lão." Trần Tú bỗng nhiên nhớ, dù sao cũng là huy hoàng từng sáng tạo, vẫn đánh thức không ít người xem.

"Đúng, muốn thử chút hay không."

Vương Tranh khoát tay, "Vẫn là thời đi, đã lâu không va vào, loại ngôi sao thi đấu đó không thích hợp với tao."

Vương Tranh chơi CT trước kia hoàn toàn là luyện tập, chưa từng nghĩ tới xuất đầu lộ diện.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1398)