← Ch.0677 | Ch.0679 → |
"A, quên mất, Tranh ca bây giờ là người của học viện tinh anh, nhân - vật thần bí, không thể lộ ra, nhưng không có việc gì, Alan ca là đại bài, tao thì cũng đã nói với các học đệ học muội, chờ xem mày biểu diễn kinh diễm, nói, mày mời ai?".
Diệu Ngải Luận cười cười, "Còn đang cân nhắc."
"Chậc chậc, đại bài, ghế đây!" Nhìn ra được Trần Tú rất sùng bái Alan, Diệu Ngải Luân một tên phi chuyên nghiệp sao, cũng ở bên trong lăn lộn sôi nổi, hơn nữa trình độ của Alan cũng tương đối không tồi, dù sao cơ sở lý luận và cái nhìn đại cục rất tốt. Sau khi Vương Tranh rời khỏi, hắn cũng bỏ tâm tư rất lớn tập luyện, tuy không thể so sánh với chuyên nghiệp, nhưng cũng là tiêu chuẩn cấp kim cương.
So sánh với Trần Tú đơn thuần, Vương Tranh vẫn chú ý tới ánh mắt Diệu Ngải Luân hiện lên một tia bất đắc dĩ, ra ngoài Vương Tranh thật ra càng thêm rõ ràng làm việc rất khó, cho nên nói trường học tốt nhất, đây là một cái tháp ngà voi, có ô dù thiên nhiên, tính cách như Trần Tú thích hợp làm nghiên cứu hơn, nơi này mới là thiên địa của hắn.
Mà hắn và Diệu Ngải Luân hiển nhiên thích khiêu chiến hơn.
Trong lúc đó, thế mà một đợt tiếp một đợt điện thoại tìm Trần Tú với Diệu Ngải Luân, đều là học muội, điều này làm Trần Tú cùng Diệu Ngải Luân cũng hung hăng đắc ý một phen, cuối cùng vẫn là có năm học muội tới, có hướng về phía Trấn Tú, có hướng về phía Diêu Ngải Luân.
Vương Tranh cũng dở khóc dở cười, nhìn nữ hài tử nhiệt tình như theo đuổi ngôi sao, Vương Tranh thực cảm thấy mình thoát ly thời đại rồi, xem ra cuộc sống của Trần Tú và Diệu Ngải Luân không tệ.
"Giới thiệu cho các em một chút, đây là Vương Tranh, cũng là đàn anh lớp trên mọi người, anh ấy chính là...." Trần Tú trịnh trọng giới thiệu, vừa mới chuẩn bị nói một chút lịch sử huy hoàng của Vương Tranh, đã bị Vương Tranh ngắt lời.
"Được rồi đừng bốc phét nữa, tôi là bạn học của hai người bọn họ, đã chuyển trường, nghi trở về xem xem, thơm lây ngôi sao một chút." Vương Tranh nói, quá khứ đã qua rồi, hắn cũng không phải là trở về tìm cảm giác tồn tại.
"Đúng đó, học trưởng Trần Tú chính là thần tượng của toàn bộ nữ sinh, toàn bộ hệ Vật lý anh ấy là duy nhất có thể phù hợp tiêu chuẩn của hiệu trưởng Tiểu Phỉ!" Một nữ sinh mắt to tóc ngắn nói.
Tiếu Phi đã là lãnh tụ tinh thần của toàn bộ học viện, ... Cho nên chủ nghĩa nữ quyền bành trướng cũng phi thường lợi hại, chỉ là bầu không khí trường quân sự của học viện Chiến Thần quả thật phai nhạt rất nhiều, Vương Tranh với Trường Sơn tuy rất mạnh, nhưng dù sao đã rời khỏi nơi này.
"Alan học trưởng, nữ sinh cả ký túc xá bọn em đều đã xem anh trực tiếp, nhất định phải lấy được hạng nhất!"
"Đúng, tên Mục Quang kia, siêu cấp phong, căn bản không phải đối thủ của học trưởng, bọn em ủng hộ anh!
Rất nhiều bình luận viên tranh với Diệu Ngải Luân bình luận viên của năm, mà năm nay cũng là năm đầu lão Lộc buông tay, trước kia hai người hát đối không đầu địch nổi, bây giờ bay một mình, năm thứ nhất cũng là lúc cần chứng minh bản thân, nếu Diệu Ngải Luân thất bại, vậy sẽ buộc lên danh hiệu cái đuôi nhỏ của lão Lộc.
"Yên tâm đi, trò trẻ con!"
Có nữ hài tử gia nhập, không khí quả nhiên khác, trở nên náo nhiệt hơn, Diệu Ngải Luân và Trần Tú bây giờ cũng rất hướng ngoại, điều này làm Vương Tranh nhớ tới lúc vừa mới tiến vào học viện Chiến Thần, Diệu Ngải Luân hướng nội, Trần Tú hay xấu hổ.
Giờ khắc này, Vương Tranh thế mà mãnh liệt cảm nhận được cuộc sống thật tốt.
Cùng nhau trưởng thành, cùng nhau già đi, đây là đời người.
Các nữ hài tử đều quấn quít lấy Diệu Ngải Luân và Trần Tú, hai người cũng rất bất đắc dĩ, thật sự là quá nhiệt tình, Vương Tranh thì mỉm cười nhìn hai người ứng phó, thật sự là rất vui vẻ, đối với hắn chạy a ở bên cạnh sinh tử, mà tương lai chắc chắn đối mặt tử vong, có thể hưởng thụ thời khắc bình tĩnh như vậy, thật sự là rất hạnh phúc.
Trong bất tri bất giác, Vương Tranh thế mà lại tiến vào trong một a loại cảnh giới huyền diệu, Quy Nhất Quyết thể ngộ!
Đối với Quy Nhất Quyết, Vương Tranh từ đầu đến cuối cũng không phải quá rõ ràng, ở sau khi tiến vào tầng thiên thứ ba, hắn phát hiện tác dụng của Quy Nhất Quyết bắt đầu có khuynh hướng điều chỉnh thế giới tinh thần, chung quanh vẫn rất náo nhiệt, hắn lại có một loại cảm giác vượt qua.
"Học trưởng, học trưởng?"
Vương Tranh từ cảnh giới đó tỉnh lại, cô gái mắt to tóc ngắn kia tò mò đánh giá Vương Tranh, "Học trưởng, anh thật lợi hại, lúc này cũng có thể thất thần?"
Vương Tranh dở khóc dở cười, có một ngày khác hẳn thực ngộ rồi, trực tiếp thành Phật, vậy cũng không tốt, thất tình lục dục cái gì mới là con người.
"Không có, đã lâu không vui vẻ như vậy, cho nên có chút thất thần."
"Học trưởng, anh chuyển trường đi nơi nào, điều kiện rất gian khổ sao?" Bộ dáng cô bé mắt to lại có chút ý tứ đối với Vương Tranh.
"Có chút, rất nguy hiểm, anh là hệ cơ giáp."
"Ô, khó trách, anh quen Chương Như Nam học tỷ không, chị ấy chính là nhân vật đại biểu hệ cơ giáp trường học bọn em, hiện tại đã là thiếu úy rồi!" Nữ hài tử sùng bái mắt to lại bắt đầu lấp lánh.
"A, thiếu úy, lợi hại như vậy?" Vương Tranh cũng sửng sốt.
"Đó là đương nhiên, Chiến thần tập hợp xinh đẹp trí tuệ và năng lực!"
Hắn, Trương Sơn, Mộng Điềm đã không thể tính ở trong học viện Chiến Thần, ngẫm lại thật đúng là chỉ có Chương Như Nam lưu thủ Thái Dương Hệ, đại biểu học viện Chiến Thần, nhưng lấy năng lực của cô quả thật là dư dả.
"Học viện Chiến Thần chúng ta được bầu thành học viện xếp thứ nhất Địa cầu, Tiếu Phi hiệu trưởng được bầu thành hiệu trưởng có sức ảnh hưởng nhất, Diệp Tử Tô học tỷ, Nghiêm Tiểu Tô học trưởng, Chương Như Nam học tỷ đều là nhân vật đại biểu."
Diệp Tử Tô phương diện thiết kế cơ giáp, Nghiêm Tiểu Tô là phương diện tài chính, Trần Tú xem như kế thừa hệ Vật lý, Chương Như Nam thì là hệ cơ giáp, cộng thêm lực ảnh hưởng của Tiếu Phi, danh tiếng học viện Chiến Thần quả thật rất vẻ vang, về phần hai đại học viện khác, sau khi Lear đi, chỉ sợ thực rất khó tranh với học viện Chiến Thần.
"Không biết Chương Như Nam còn vẽ vời hay không." Vương Tranh cười nói.
"Vị bạn học này, lời cũng không thể nói như vậy, cái gì gọi là vẽ vời, nếu nam sinh hệ cơ giáp chịu cố gắng một chút thì không cần dựa vào nữ sinh, Như Nam học tỷ so với những nam sinh đó mạnh hơn nhiều." Bên cạnh, một nữ sinh tóc dài lập tức bảo vệ Chương Như Nam.
Vương Tranh biết đối phương lý giải sai rồi, xem ra rất nhiều người không biết Chương Như Nam thích mỹ thuật.
"Tiểu Lan, em nhầm rồi, Vương Tranh là người duy nhất có tư cách nói Chương Như Nam như vậy." Diệu Ngải Luân nói.
"Chỉ anh ấy?"
"Chỉ hắn!" Một thanh âm trong lạnh lùng mang theo chút kích động vang lên.
Không biết từ khi nào, một nữ hài tử mặc quần trang đi đến, có chút xa lạ, bởi vì Chương Như Nam Vương Tranh quen là một cái hình tượng, nhưng từ sau khi Chương Như Nam năng lực tiến giai trạng thai phát tướng kia đã biến mất, mặc cho Chương Như Nam đối với tình huống hiện tại không quá hài lòng.
← Ch. 0677 | Ch. 0679 → |