← Ch.0080 | Ch.0082 → |
Lên đến trạm vũ trụ ở Mặt Trăng, Marthas chỉ mang theo một ba lô đơn giản, xuyên qua cửa sổ của trạm vũ trụ có thể nhìn thấy Địa Cầu, trong khoảng thời gian này cuộc sống ở nơi này cũng để cho Marthas nhớ lại không ít.
Điện thoại vang lên, Marthas mở ra, xuất hiện trong màn hình là một cô gái với mái tóc ngắn có khí chất giỏi giang, một thân giáo phục màu bạc đặc trưng của Mặt Trăng, lộ ra vẻ xinh đẹp tuyệt trần.
- Như thế nào, còn có chút lưu luyến sao?
Mi Lu trêu chọc nói.
Marthas mỉm cười:
- Địa Cầu quả thật rất đẹp.
- Ngươi nói nhân văn sao, mới đi Địa Cầu một lại lại đa sầu đa cảm, cảm giác như thế nào, trình độ của bọn họ có thể được bao nhiêu?
- Nói đơn giản thì là cấp Ce đi, trình độ chia đều quả thật không cao, nhưng có mấy người thực lực còn có thể, Lear rất mạnh.
- Ha ha, đối thủ có thể làm cho đội trưởng chú ý làm sao lại kém được, trước thử một chút, tóm lại luôn luôn đúng, nhanh lên trở về đi, mọi người đều đến đông đủ, tổng hợp lại thì chúng ta vẫn là cường đại nhất.
Mi Lu cười đến rất ngọt.
Marthas trong đầu bỗng nhiên hiện ra hình ảnh của Vương Tranh, có chút ngây thơ nhưng mà một ít phương diện lại kinh diễm.
- Như thế nào, có phát hiện gì ngoài ý muốn sao?
- Có thể là được phát hiện người kia.
Marthas nhẹ nhàng nói.
Mi Lu sửng sốt:
- "Ngươi xác định?
- Không xác định, ta đã điều tra qua, trị số gien của người này chỉ có 28, điều kiện thân thể không tệ, nhưng không có năng lực X.
Marthas nhún nhún vai.
- Cảm giác của ta cũng không nhất định chính xác, bất quá có thể xác định người không có năng lực X, không gian phát triển rất có hạn, hẳn là không phải hắn.
Hai người hàn huyên trong chốc lát, hiển nhiên đối với lực lượng chủ yếu của hệ Mặt Trời đều tương đối hiểu biết, bao gồm một thế hệ ưu tú nhất trên các tinh cầu vào năm ngoái.
Nhưng mà bóng dáng của Vương Tranh vẫn quanh quẩn ở trong đầu Marthas, số liệu tại đại hội trao đổi rất được, nhưng thẳng thắn mà nói thì hắn cũng có thể làm được, còn có có thể làm được rất tốt. Nhưng mà cái này cũng không quan trọng, ở quá trình tiếp xúc cùng Vương Tranh, Marthas thủy chung không cảm giác được sự tồn tại của hắn.
Thuyền con thoi đến, cuối cùng Marthas nhìn thoáng qua Địa Cầu, có chút người hẳn là trong tương lai sẽ đụng phải.
Một khi gặp lại sẽ là đối thủ.
..............
Vương Tranh sáng sớm liền đứng lên, hoàn toàn khôi phục lại như ngày thường, nên đi học thì đi học, nên rèn luyện thì rèn luyện, Ina đã không có tin tức, nhưng mà Nghiêm Tiểu Tô hơi chút yên tâm, xem ra Vương Tranh đã điều chỉnh tốt bản thân lại rồi.
Hiện tại chuyện mà bạn học Nghiêm quan tâm nhất là Hồi Âm đã đến, một khi tưởng tượng có thể nhìn thấy Hồi Âm thì hắn cùng An Mỹ đều vui như hoa nở.
Giữa trưa, bốn người ăn cơm, Diệp Tử Tô cũng đến đây, đối với Ina rời đi, Diệp Tử Tô cũng không biết có phải nên cao hứng hay không, kỳ thật đã sớm đoán trước kết quả như vậy, đến thời điểm này vẫn có chút thản nhiên ưu thương.
An Mỹ lại vô cùng tức nha, thời điểm nói chuyện cùng Diệp Tử Tô trong ký túc xá chính là như thế này, đối thủ cạnh tranh đi rồi cao hứng còn không kịp, quản nhiều như vậy làm gì, đầu năm nay có nam nhân tốt thì nhanh xuống tay. Còn quản hắn ưu thương hay không ưu thương, xem ra Diệp Tử Tô thật sự thích Vương Tranh, tên khốn này trừ có chút hơi thông minh ra, ngẫu nhiên tranh thủ được một chút phần thưởng, thực nhìn không ra còn có đặc điểm gì, làm sao làm cho Diệp Tử Tô thích đến như vậy.
Nghe Nghiêm Tiểu Tô nói, tuy rằng hai người là bạn học, nhưng thời điểm ở trường PTTH Thự Quang hoàn toàn là đường thẳng song song, không cùng xuất hiện.
Vừa thấy đã yêu?
Diệp Tử Tô không phải là một cô gái dễ xúc động, nhưng mà vô luận là ai, bốn năm đều yên lặng chú ý đến một người con trai, vị trí của hắn ở trong lòng nàng sẽ không giống với bình thường.
Nhưng mà kiêu ngạo cùng tự tôn vẫn làm cho nàng không mở miệng được, Diệp Tử Tô cũng thường tưởng tượng nếu không phải sợ Nhạc Tinh cười nhạo hư vinh, có lẽ nàng đã muốn cùng với Vương Tranh....
- Vương Tranh, Hồi Âm sẽ đến đây, ngươi đã nghĩ mang nàng đi đâu chưa?
Đang ăn Diệp Tử Tô bỗng nhiên nói.
Nhất thời An Mỹ cùng Nghiêm Tiểu Tô hóa đá:
- Tử Tô, ngươi nói cái gì? Lâm Hồi Âm?
Con gái trời sinh nhưng sẽ ưa kết nhóm, bốn người cũng có thể chia làm hai nhóm, ở trong phòng ngủ, Diệp Tử Tô cùng An Mỹ có vẻ ở chung rất tốt, Mông Điềm cùng Đỗ Thanh Thanh tính tình rất hợp nhau, xưng hô cũng có vẻ thân thiết.
- Trường học an bài nhiệm vụ, để cho ta cùng Vương Tranh làm đại biểu, nhưng ta cũng không biết nàng thích cái gì.
Vương Tranh vỗ đầu một cái:
- Chậc, ta xém quên mất chuyện này.
Ba người ba mặt nhìn nhau, Nghiêm Tiểu Tô đều phải bạo đi rồi, nếu không phải sợ tiết lộ thiên cơ, đã sớm nhảy dựng lên.
- Đại ca à, Lâm Hồi Âm nha, là Lâm Hồi Âm!
Nghiêm Tiểu Tô một bộ dạng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Vương Tranh cười cười:
An Mỹ, ngươi phải quản hắn, lại dám ở trước mặt ngươi dám kiêu ngạo như vậy.
An Mỹ nhéo nhéo gương mặt có chút đầy đặn của Nghiêm Tiểu Tô:
- Đặc biệt phê chuẩn, nếu mà người này có bản lĩnh câu dẫn Lâm Hồi Âm, ta có thể làm thiếp.
Vương Tranh ngẩn ngơ, giơ ngón tay cái lên đối với Nghiêm Tiểu Tô:
- Chuẩn men!
Nghiêm Tiểu Tô cười giống như hoa cúc đang nở rộ, rất có mặt mũi.
- Ngôi sao lớn khó hầu hạ, chúng ta lấy bất biến ứng vạn biến đi.
Vương Tranh không sao cả nhún nhún vai.
- Ta cảm thấy đây cũng không phải là chuyện tốt gì a.
- Ái chà, các ngươi hai người thật sự là sinh ở trong hạnh phúc nên không biết phúc, đổi thành ta thì thật tốt, trước tiên sẽ kiếm một trăm chữ kí, một cái bán 10. 000, lập tức có ngay 1. 000. 000!
Đại gia Tô lập tức lên kế hoạch kiếm chác.
Nơi nào có Nghiêm Tiểu Tô nơi đó có sự vui sướng, người này toát ra tư tưởng luôn có thể cho mọi người kinh hỉ.
..............
Lúc này, xa xôi ở hành tinh Aslan, Ina đã trở lại, toàn bộ hành tinh Aslan đều ở trong không khí chuẩn bị lễ mừng long trọng cho công chúa Ina. Ở Aslan khi đến mười sáu tuổi là lễ trưởng thành.
Không hề nghi ngờ, ngày này không chỉ là ngày hội của Aslan, cũng là ngày hội của toàn bộ các thiếu niên chưa kết hôn trong hệ Ngân Hà, tại yến hội này, có cơ hội nhảy điệu nhảy đầu tiên với công chúa điện hạ, mà ai có thể trở thành bạn nhảy của nàng, cũng nắm cơ hội lớn nhất.
Đế quốc Aslan, trong hoàng thất hay các gia tộc quyền quý phàm là trong nhà có nam nhân chưa kết hôn, đều liều mạng chen vào danh sách tham gia, nếu có thể cùng công chúa ở trường hợp quan trọng như vậy nhảy điệu nhảy thứ nhất, vô luận tương lai có cơ hội hay không, đều đã lưu lại một ấn tượng thật sâu cho công chúa điện hạ.
Tuy rằng còn một thời gian nữa, nhưng không khí chúc mừng ở đế quốc Aslan đã tương đối náo nhiệt hơn so với lễ Phục Sinh.
Kasha thấy được sự bình tĩnh của Ina cũng rất cao hứng, bà biết Ina có thể làm được, Ina là đứa nhỏ là một người lấy đại cục làm trọng, điểm ấy mạnh hơn Hồi Âm rất nhiều
*****
Aslan cần một nữ hoàng vĩ đại, chỉ cần Ina có thể làm được, đương nhiên vì chuyện này nàng phải hy sinh rất nhiều thứ.
- Ina, hoàng thất đã bắt đầu chuẩn bị mở tiệc, ngươi có yêu cầu đặc biệt gì thì cứ việc nói, mọi người đều sẽ nghĩ biện pháp thỏa mãn cho ngươi.
Ina mỉm cười:
- Tuy rằng đây là lễ trưởng thành của ta, cũng là ngày hội của mọi người, ta hy vọng mọi người đều vui vẻ.
- Nha đầu ngốc, mặc dù có rất nhiều người cử hành đồng thời cùng với ngươi, nhưng ngươi là quan trọng nhất, độc nhất vô nhị trong toàn bộ hệ Ngân Hà.
Kasha rất hiểu biết Ina, thời điểm mẹ của Ina sinh ra nàng thì bà đã qua đời, quốc vương lại bận rộn công việc, kỳ thật Ina là do Kasha nuôi lớn lên.
Ina vẫn cười cười như cũ, Kasha biết, một cô gái đối với mối tình đầu không có khả năng lập tức thay đổi:
- Ina, hỏi ngươi một vấn đề, nếu trên tay ngươi có một bất động sản, hiện tại nếu bán thì có thể bán 100. 000, nhưng mà ngươi giữ lại thêm ba năm, hẳn là có thể bán 1. 000. 000, ngươi lựa chọn hiện tại hay là ba năm sau đây?
- Tự nhiên là ba năm sau.
Kasha cười gật gật đầu, phong cách hoàng gia là điểm đến mới thôi, nàng tin tưởng Ina sẽ minh bạch, nàng ở hiện tại, cùng nàng ba năm sau đó sẽ có không có lựa chọn giống như vậy. Cô gái bình thường thì không sao cả nhưng mà nàng không được, nàng là biểu tượng của Aslan, không thể có sai lầm.
Ina ánh mắt lấp lánh, tự nhiên hiểu được Kasha nói cái gì, bác của nàng vị thủ tướng này có thủ đoạn mạnh mẽ, chẳng những phong cách quyết đoán, ở phương diện thuyết phục người khác cũng tương đối chuẩn xác.
- Bác, vậy làm long trọng một chút đi, ta hy vọng có rất nhiều người chia sẻ cùng ta!
- Ha ha, yên tâm đi, nghị trưởng liên minh Ngân Hà, tổng tư lệnh quân đội của Ngân Hà đều đã đến, đương nhiên còn có những nhân vật quan trọng khác đến từ các hành tinh, lễ trưởng thành của ngươi cũng là dịp thể hiện ra tôn nghiêm của Aslan.
Trong giọng nói của Kasha tràn ngập sự kiêu ngạo đối với đế quốc, thứ này cũng thẩm thấu vào trong xương cốt của từng công dân Aslan.
Cũng bởi vì có tự tôn, tự tin, tự cường như vậy mới có tạo nên đế quốc Aslan vĩ đại. Tại quốc gia này, chẳng những thực lực cường đại, mỗi một người Aslan cũng có được tinh thần hy sinh, tất cả hợp thành một Aslan không thể xâm phạm.
Kasha tin tưởng Ina, bởi vì từ khi về đây đến giờ, điện thoại của Ina đều không có liên hệ với Địa Cầu, huống chi, Kasha thật sự không nghĩ ra tại địa phương lạc hậu như thế làm gì có thiếu niên nào có thể xem là vĩ đại?
Xem châu báu quá nhiều, ngẫu nhiên đi cảm thụ một chút hương vị của bùn đất cũng tốt.
.......
Tại Mặt Trăng, Mi Lu rất có hứng thú nhìn một trận đối chiến giữa Khô Lâu cùng Magic Bird.
- Athos, ngươi cảm thấy tên Magic Bird này là ai?
Athos chân bắt chéo, cái đầu sáng bóng chỉ lưu một dúm tóc chỉa ra ba góc, tương đối khiêu khích, nghe nói đây là kiểu mốt hiện hành tại Sao Hỏa, tên của kiểu đầu này ba nhúm kiểu con bò sữa.
- Mi Lu, khi nào ngươi cảm thấy hứng thú đối với thứ này, bất quá chỉ là một đám nghiệp dư tự sướng mà thôi.
- Chắc là Lear.
Athos lại nói:
- Khi nào thì Marthas trở về, còn thiếu hắn, Địa Cầu nơi đó cũng không có gì hay ho cả.
- Ha ha, Athos, ngươi tốt nhất đi mua sẵn mái tóc giả, cẩn thận đội trưởng hái đầu của ngươi xuống.
Mi Lu cười nói:
- Marthas đang ở trên đường trở về.
Mi Lu vẫn cảm thấy hứng thú đối với chiến đấu của hai người trong CT, Asian Ma Trận X Điểm Giết thật sự rất hoàn mỹ, ở trong thế giới mạng giả lập dùng ra kỹ xảo không tính cái gì, nhưng nếu một người có thể dùng chính xác như vậy, tuyệt đối là trải qua huấn luyện nghiêm khắc.
Chỉ là tiêu chuẩn như vậy thế lại thua, tuyển thủ mang ID Khô Lâu càng có ý tứ, lại dùng ra được bắn súng theo đường cong, nhưng lại ở trong hoàn cảnh bị động như vậy.
Kỹ thuật bắn súng có chút mới lạ, bộ dáng dường như không giống như thường xuyên sử dụng.
Không biết như thế nào, sau khi nhìn thấy robot Chiến Thần Số 1 chỉ với một chân, Mi Lu thế cũng có hứng thú làm một trận.
ID này gần đây rất nổi tiếng nha, Mi Lu cũng nhìn ghi hình chiến đấu của các trận trước, không chỗ nào không phải là mạo hiểm vạn phần, cái khác không nói, ở thời khắc mấu chốt người này quá bình tĩnh, thực không giống như là một người bình thường có thể làm được.
Ở trong vòng luẩn quẩn này của bọn họ, tiêu chuẩn để đánh giá một chiến sĩ. Thứ nhất chính là yếu tố bình tĩnh, vô luận ở dưới tình huống gì cũng đều phải làm ra phán đoán lãnh khốc nhất đúng lúc nhất, chỉ có tài năng như vậy mới làm ra lựa chọn chính xác nhất.
Đây không chỉ đối với cá nhân mà đối với đoàn đội cũng rất quan trọng.
Dù sao trò chơi cũng là trò chơi, có lối chơi có sẵn cùng tính giới hạn nhất định, Mi Lu cũng có chơi, đối với bất cứ thứ gì thì nàng cũng đều có tiếp xúc nhất định.
Trò chơi này hoàn toàn không khó khăn đối với nàng, nhưng lại là tuyển thủ đẳng cấp Kim Cương, đương nhiên lấy hiệu suất cao của Mi Lu cũng không có tốn quá nhiều thời gian, nàng cảm thấy hứng thú đối với trò chơi này là vì công ty CT đối với số liệu hiểu biết của robot ở các quốc gia đã vượt quá tưởng tượng. Thậm chí thử đi tìm hiểu một chút, lại phát hiện cổ phần CT khống chế tương đối phức tạp. Là khu vực nguy hiểm không phải người bình thường có thể đụng chạm. Sau đó cũng dần quên mất, dùsao hiện tại cũng bị cấp bậc hạn chế.
Theo nàng, Khô Lâu vài lần đoàn chiến bày ra đó bất quá là kỹ thuật cá nhân mà thôi, năng lực phối hợp với đoàn đội chỉ bằng con số không. Một người có năng lực mạnh đến đâu thì cũng có cực hạn.
Bất quá, thật ra nàng rất có hứng thú thử xem tiêu chuẩn của đối phương khi tác chiến một mình.
..............
Hiện tại lúc đi học thì Vương Tranh thật sự chú tâm, chủ yếu chương trình học của khoa Vật Lý cùng khoa điều khiển robot không hề giống nhau, đương nhiên Vương Tranh vẫn thiên về khoa điều khiển robot hơn. Khoa Vật Lý lấy chương trình học của Tiếu Phỉ làm chủ, những cái khác đều quá nhỏ bé, dùng cách nói của Tiếu Phỉ, trình độ hiện tại của Vương Tranh đủ để làm nghiên cứu sinh, phương diện lý giải của tên nhóc này thậm chí không yếu hơn nàng là bao, cho nên cũng không đi quản nhiều làm gì.
Diêu Ngả Luân cùng Trần Tú cũng phi phàm. Không biết có phải bởi vì gần mực thì đen hay không, năng lực lý giải của bọn họ cũng cao hơn những người khác một bậc.
Tiếu Phỉ cũng có ý bồi dưỡng trọng điểm cho hai người một chút.
Sau khi tan học, Tiếu Phỉ gọi Vương Tranh vào văn phòng, nhìn ra được gần đây tâm tình cô giáo Tiếu rất tốt, trên mặt đều đang tỏa sáng hạnh phúc.
- Vương Tranh, cô đã đem lý luận không gian di động xin độc quyền, đã có số nguồn quỹ lớn muốn đầu tư, em là một công thần, cũng có một cổ phần trong công ty.
Tiếu Phỉ nói, cô giáo xinh đẹp này chẳng những có chỉ số thông minh cao, kỳ thật đầu óc thương nghiệp cũng rất cao, chỉ làm nghiên cứu sẽ rất nhanh tiến vào góc chết, phương diện ủng hộ của trường học cũng rất hạn chế.
← Ch. 0080 | Ch. 0082 → |