← Ch.280 | Ch.282 → |
Linh Cấp cường giả đối phó với một thanh niên tài tuấn ngay cả Thánh Vực còn chưa tới, kết quả thế nào chẳng lẽ còn phải suy nghĩ sao?
Nghĩ đến chỗ sướng khoái, Tần Chính thực sự muốn cuồng tiếu lên một hồi! Miễn cưỡng kiềm chế lại sự vui mừng trong lòng xuống, Tần Chính lớn tiếng nói:
- Chư vị!
Hắn giơ cao ly rượu trong tay lên gõ gõ vài tiếng, sau khi hấp dẫn được sự chú ý của mọi người, bèn nói:
- Hôm nay mời chư vị đến đây tham gia dạ tiệc, ngoại trừ đón tiếp tẩy trần cho Tinh Lam công quốc ra, còn có một sự kiện quan trọng khác nữa, đó chính là an bài cho Thương Khung Hội Chiến lần này!
Giữa sân dần dần yên tĩnh lại, dù cho thủ lĩnh đội ngũ các phương đang đi lại khắp nơi trong sân cũng đứng lại hiếu kỳ nghe Tần Chính nói chuyện.
- Chư vị đều biết khi tham gia Thương Khung Hội Chiến có thể sẽ mang tới chỗ tốt cực kỳ lớn, nhưng có rất ít người rõ ràng chỗ tốt trong đó đến tột cùng là có bao nhiêu, hôm nay ta sẽ tiết lộ một chút! Mọi người đều biết, Thương Khung Hội Chiến chủ yếu là trận quyết đấu giữa các thế lực khắp nơi giữa Thú Thần bình nguyên cùng với cảnh nội Áo La đế quốc cùng chúng ta. Vì trận quyết đấu ba mươi năm một lần này, vô luận là Áo La đế quốc chúng ta hay là Thú Thần bình nguyên đều đã chuẩn bị rất nhiều phần thưởng, người thắng có thể lấy đi toàn bộ số phần thưởng đó! Ta có thể nói cho chư vị biết, phần thưởng năm nay do song phương đưa ra giá trị không thua gì tổng kim ngạch thuế thu trong ba năm của Áo La đế quốc!
Một mảnh thanh âm hít vào một hơi khí lạnh vang lên.
Tần Chính thấy vậy bèn mỉm cười, tiếp tục nói:
- Đương nhiên, cũng không phải tất cả mọi người đều có thể may mắn tham gia chia phần chén canh này. Mỗi một lần Thương Khung Hội Chiến song phương đều phái ra tám chi đội ngũ để tham gia, trong cảnh nội Áo La chúng ta ngoại trừ đội ngũ của đế quốc cùng với tứ đại vương quốc, vẫn còn lại hai danh ngạch nữa!
Có người nhịn không được đưa ra băn khoăn:
- Thái Tử điện hạ, tính cả đế quốc cùng với tứ đại vương quốc thì hẳn vẫn phải còn lại ba danh ngạch chứ?
Mặc dù đang nói bị chen ngang, Tần Chính cũng không cảm thấy khó chịu, trái lại gật đầu nói:
- Không sai, đó là bởi vì năm nay còn có một danh ngạch đã được chiếm dụng, sau đây ta sẽ long trọng giới thiệu cho mọi người Y Liên Nhi Thánh Nữ, người lĩnh đội của chi đội ngũ thứ sáu!
Thánh Nữ?
Trong lòng mọi người đều dâng lên một tia nghi hoặc nhàn nhạt, có thể được Tần Chính long trọng giới thiệu như vậy, lại có được cả danh hiệu "Thánh Nữ", chẳng lẽ lại là...
Một chút hỏa quang bùng lên giữa không trung, rồi sau đó nhanh chóng tụ hợp lại thành một hình người, người tới tay cầm quyền trượng màu vàng kim, trên thân quyền trượng có trạm khắc những cái rãnh nhìn rất cứng cáp. Dung mạo nàng ngọt ngào, nét mặt tản mát ra vầng sáng nhàn nhạt, giữa mi tâm còn có một nốt ruồi màu đỏ vô cùng xinh đẹp. Lông mi rất dài, mềm mại mà thanh mảnh, càng tôn lên hai mắt với đôi con ngươi sáng như sao sớm, quang mang trong mắt nàng ấm tựa gió xuân, dừng lại ở trên người bất kỳ một ai cũng khiến trong lòng họ sinh ra cảm giác ấm áp. Trên người nàng khoác một chiếc trường bào màu đỏ, bào phục tuy được cắt may rộng rãi nhưng lại có một cảm giác trói buộc không ngờ, mang đến cảm giác thần thánh kỳ lạ, phảng phất nàng là một vị thần từ trên trời hàng xuống để phổ độ thế nhân, không cho phép thế nhân có một chút khinh mạn thất lễ nào.
Nhãn thần Lăng Phong khẽ ngưng trọng, nguyên lực ấn thật là kỳ diệu! Phương thức xuất hiện của nữ tử trước mắt cùng với cách mà Mạch Kha đã từng hiển lộ ở tại Nguyên Lực Tháp không hề khác biệt! Nhưng Mạch Kha cần phải lực lượng của Nguyên Lực Tháp, còn nàng lại có thể trống rỗng thi triển ra, độ khó tự nhiên lớn hơn rất nhiều.
Nữ tử mở miệng, thanh âm trong sáng dịu dàng êm tai dễ nghe:
- Pháp Thần đế quốc, Y Liên Nhi, kính chào chư vị!
Một lúc thật lâu, giữa sân yên tĩnh tới mức có thể nghe được tiếng kim rơi.
Đột nhiên, không biết từ góc nào truyền ra một tiếng thét kinh hãi:
- Pháp Thần đế quốc, trời ạ, nàng thực sự là Thánh Nữ của Pháp Thần đế quốc!
Một tiếng kinh hô này như là dẫn phát cho bầu không khí đầy áp lực bạo nổ, nhất thời tiếng nghị luận ào ào vang vọng toàn bộ hội trường yến hội.
Lăng Phong cũng thấy giật mình không thôi, Pháp Thần đế quốc cùng với Áo La đế quốc ngang hàng nhau, chính là hai đại quái vật phân cứ nam bắc của Thần Vẫn đại lục. Giữa hai bên mặc dù không hề phát sinh các loại chiến tranh tranh chấp, nhưng quan hệ cũng tuyệt đối không tính là thân mật. Vì sao Thương Khung Hội Chiến lần này ngay cả Pháp Thần đế quốc cũng phái người tới đây?
Pháp Thần đế quốc chính là một quốc gia do thần quyền cùng với quân quyền hợp nhất, đồng thời cũng không có nhiều tiểu thế lực tồn tại đập lập với nhau giống như cảnh nội Áo La, toàn bộ thần dân của nó đều đoàn kết dưới trướng của Pháp Thần đế quốc, có thể bên trong cũng sẽ có phát sinh những tình huống ám đấu lẫn nhau, thế nhưng bọn họ đối với mệnh lệnh của người lãnh đạo Pháp Thần đế quốc tuyệt đối không dám có chút vi phạm nào.
Ở tại Pháp Thần đế quốc, cơ cấu lãnh đạo tối cao lãnh đạo tối cao là "Thần Miếu", thủ lĩnh nơi này được gọi là "Pháp Thần", địa vị của Thánh Nữ rất gần với Pháp Thần. Có thể nhận thấy được Y Liên Nhi ở trong quốc nội của họ có được ảnh hưởng biết bao. Cũng có thể nói thân phận của nàng không hề thua kém Tần Chính chút nào! Nhân vật như vậy đột nhiên lại dẫn đội tới đây tham gia Thương Khung Hội Chiến đến tột cùng là vì sao?
Lẽ nào nói Áo La đế quốc chuẩn bị liên thủ cùng với Pháp Thần đế quốc? Ý nghĩ này một khi nổi lên, tất cả mọi người không khỏi lắc đầu cười khổ. Không cần liên hợp bọn họ đã phân biệt là bá chủ một phương, nếu như liên hợp mà nói sẽ tạo nên một đại quái vật thế nào, phiến đại lục này có loại địch nhân gì mà phải khiến bọn họ làm như vậy?
Nghe đến tên của Y Liên Nhi, Lô Sâm liền lộ ra một tia tươi cười cổ quái, lẩm bẩm nói:
- Sẽ không trùng hợp như thế chứ?
- Sao thế, Nhị sư huynh?
Lén lút nhìn về bốn phía xung quanh một phen, Lô Sâm nói:
- Các ngươi có biết đại sư tỷ kỳ thực rất yêu sư tôn hay không?
Nhóm người Lăng Phong nhất tề trợn mắt, lời đồn này cũng không phải mới chỉ lưu hành một hai ngày, đâu thể coi là bí mật mà hắn phải tỏ ra như vậy?
Lô Sâm cười hắc hắc:
- Các ngươi khẳng định là không biết vì sao sư tôn lại không tiếp nhận tình cảm của đại sư tỷ?
Câu nói này đã dẫn phát ra lòng hiếu kỳ của tất cả mọi người, Khải Ân vươn tay đẩy Đồ Long đang chen lấn tiến vào, mấy tên sư huynh đệ rất vô lương tụ thành một đám hưng phấn thăm dò tin tức của lão sư, Cảnh Vân mơ hồ hỏi:
- Chẳng lẽ không phải bởi vì sư tôn lo sợ tình yêu sư đồ đi trái với luân thường sao?
- Rắm!
Lô Sâm khinh thường bĩu môi, nói:
- tính cách của lão đầu tử ta còn không lý giải được sao, lo nghĩ đến luân thường là một nguyên nhân, bất quá nguyên nhân chân chính là...
Hơi ngừng một chút, lấy ngon tay chỉ chỉ lên ngực nơi vị trí trái tim, Lô Sâm nói:
- Ở đây đã có người rồi!
Nghe vậy, đám người Lăng Phong lộ ra biểu tình bất khả tư nghị, hết nhìn Y Liên Nhi lại nhìn đến Lô Sâm, cuối cùng cả đám cùng kêu lên:
- Nhị sư huynh, huynh bịa đặt như vậy cũng không sợ sư tôn dùng Phong Viêm Dung chém huynh sao. Y Liên Nhi này mới bao nhiêu tuổi chứ, sư tôn sao có thể yêu nàng được?
- Ai bảo các ngươi là tiểu nha đầu này?
Lô Sâm trừng mắt lên, nhỏ giọng nói:
- Ta nói chính là Thánh Nữ đời trước, hiện tại có lẽ đã kế thừa chức vị Pháp Thần của đế quốc rồi!
← Ch. 280 | Ch. 282 → |