← Ch.294 | Ch.296 → |
Bùm!
Bỗng chốc, dưới chân Lăng Phong như có hàng ngàn vạn tấn thuốc nổ đồng thời bạo khai. Lấy chân hắn làm trung tâm, từng đạo thanh sắc điện quang "vù vù" tác hưởng, huyền hắc ba động như tiễn như triều phong phún dũng mà ra.
Tần Chính đứng ở ngay phía trước phát hiện ra chân lực có chút hoảng động bất ổn vội vàng liên chuyển mạch luân, ổn định chân lực toàn thân, điên cuồng hét lên:
- Lăng Phong, ngươi mượn cớ giết chết minh hữu, tội ác này Áo La đế quốc chúng ta không thể nào dung tha!
Thiên Chu huyền binh điên cuồng vũ động. Quang thải màu lam nồng đậm phá không tề minh, cắt ra từng đạo đao nhận màu thủy lam trong không khí, cuối cùng đột nhiên thu lại, tụ thành một một chiếc roi dài lớn bằng cánh tay trẻ em, vụt mạnh về phía Lăng Phong!
Lăng Phong không nói nửa lời, Tinh Thiết kiếm trong tay bắn tới, một kiếm đâm ra mang lại cho những người xung quanh cảm giác như thiên địa phá toái. Từng mảng thiên địa hóa thành lưu dịch ngưng tụ vào Tinh Thiết kiếm. Tinh Thiết kiếm nặng nề áp xuống. Bùm! Không hề màu mè, điểm quan trọng của cảnh giới kiếm thuật một kích này chính là sức mạnh, kiếm thế trầm trọng như cột trụ trời đổ xuống, áp lực cực đại bảo phủ không gian nửa trượng vuông khiến người ta cảm thấy bất lực. Tần Chính lộ vẻ kinh ngạc, cự lực dội vào Thiên Chu, vang lên một tiếng "bùm", lực dội đó khiến hắn bị đánh bật, hai chân vùi sâu xuống đất.
Thân thể Lăng Phong chỉ hơi hoảng động, cước chưởng tả chuyển hữu thác, xoay tròn theo hướng ngược chiều kim đồng hồ. Rồi hắn nghiêng người, bắn mạnh về phía trước như tiễn ngư phá lãng. Không khí xung quanh người hắn bị xé rách một đường, từng dải bạch quang như sao sáng lấp lánh.
Phí Ân bạo rống lên một tiếng, hàng trăm viên tinh cầu thủy lam sắc điên cuồng bắn về phía Lăng Phong. Bỗng nhiên một cảnh tượng vô cùng quỷ dị hiện ra, không gian xung quanh Lăng Phong như bị hoàn toàn vặn xoắn. Tinh cầu chỉ mới tiếp cận đến gần ba tấc là bị một sức mạnh cổ quái chặn lại rồi quái lực quyển động, bắn hết tinh cầu trở về.
Đẩu Chuyển Tinh Di!
Phí Ân "A" lên một tiếng thảm thiết, hàng trăm viên tinh cầu bạo khai trên người hắn. Lực nổ cường kính đánh hắn bay ra xa, mùi cháy khét bốc lên nồng nặc.
Tác Luân từ lâu đã chuẩn bị sẵn một kích chờ Lăng Phong. Từng viên huyền hắc thủy châu nổi lên xung quang hắn, tụ hợp thành Hắc Dịch Liệt Kim Tiễn, mũi tên như điện đâm thẳng về phía Lăng Phong!
Nam Hoài Ỷ kêu lên một tiếng yêu kiều " Tốn Phong Chưởng!" Từng luồng cuồng phong thanh sắc xoay vòng trong lòng bàn tay, nhìn sơ qua giống như những những cơn xoáy nhỏ mang theo toàn bộ sức mạnh dội thẳng vào ngực Lăng Phong.
- Huyền Kính Băng Phong trong Nguyên Mạch Thuật! Tần Chính rống lên một tiếng, nhảy lên khỏi mặt đất. Thủy lam sắc huyền binh Chu Võng (mạng nhện) đại trướng chụp tới sau lưng Lăng Phong. Huyền binh chưa tới, sức mạnh truyền chí đã khiến không khí xung quanh biến thành dịch thể keo dính, lực dính này đủ sức kéo đổ cả một ngọn núi!
Chân nguyên lực cường hãn và chân lực ba động khóa chặt lấy thân thể Lăng Phong. Ba người này vì tham gia Thương Khung Hội Chiến đã được cường giả ẩn thế của các nước dốc lòng chỉ đạo. Mặc dù vẫn chưa phải Thánh Vực nhưng tu vi đã gần tiếp cận đến vô hạn! Hiệu quả của đòn liên thủ giáp công này chẳng hề thua kém toàn lực nhất kích của Thánh Vực cường giả!
Đòn công kích này nếu so với linh thể khôi lỗi còn mạnh hơn nửa phần. Dù Kiều Sâm Đặc có ở đây cũng không thể chống lại được! Năng lượng ba động cường liệt ngưng kết một góc không gian. Dưới sự ngưng tụ cực độ của năng lượng, linh hồn cũng sản sinh ra nhưng uy áp nặng nề.
Ba đại cao thủ liên thủ tấn công, Lăng Phong nguy trong sớm tối!
Dù vậy, thần tình của Lăng Phong vẫn không hề thay đổi. Hắn đột nhiên tiến vào một cảnh giới thần diệu vô bỉ. Trong lòng vô bi vô hỉ vô ưu vô phiền, thế giới như biến thành một mảng mênh mông, tất cả công kích đều biến thành năng lượng ba động thuần túy. Tất cả quý tiện, công kích, sinh tử đều không nằm trong phạm vi suy nghĩ của hắn.
Trong mắt, trong tâm, trong niệm thức của hắn chỉ có một mục tiêu duy nhất.
Xuy xuy xuy xuy xuy, một trăm linh tám đạo kiếm mang dài gần hai trượng chằng chịt xung quanh Lăng Phong hình thành nhất kiếm quang tráo bao bọc hắn vào trong.
Thiên Chu binh huyền tới!
Lực dính nặng nề quấn chặt lấy kiếm mang quang tráo. Kiếm mang tráo run run từng trận điên cuồng. Xoat xoạt xoạt xoạt, từng đường kiếm mang bị kéo ra, phá vỡ thành những kiếm khí nguyên thủy nhất. Tần Chính mừng rơn, Chu Võng đại trướng chụp xuống lưng Lăng Phong. Mắt đã nhìn thấy huyền binh chỉ còn cách Lăng Phong ba tấc, đột nhiên trước mặt Lăng Phong, kiếm mang hoàn toàn tán khai, xê dịch dồn lại hết sau lưng hắn.
Ầm!
Chiêu này mặc dù ngăn được đòn công kích của Tần Chính nhưng môn hộ trước mặt Lăng Phong đã hở. Hắc Dịch Liệt Kim Tiễn phá không bay tới, một không khí thông đạo trực tiếp mở thẳng đến tim Lăng Phong. Nếu như trúng phải đòn này, Lăng Phong sẽ thân vẫn hồn tiêu!
Như dạo trên chín tầng trời, từng tràng long ngâm bay ra từ Tinh Thiết kiếm trong tay Lăng Phong. Một đạo kiếm mang lấp lánh tinh tử quang mang bay ra, xung quanh kiếm mang còn có những vằn năng lượng xoắn ốc chói mắt, đó chính là Xích Luyện cương khí!
Lăng Phong đột nhiên buông Tinh Thiết kiếm. Tinh Thiết kiếm nghênh đón Hắc Dịch Liệt Kim Tiễn như có thần linh. Cả hai vao chạm với nhau, Hắc Dịch Liệt Kim Tiễn bị sức mạnh cuồng mãnh xé toang.
Ánh mắt Nam Hoài Ỷ lóe lên một tia say mê điên cuồng, tay không khỏi run rẩy, uy lực của Tốn Phong Chưởng ấn bên tay trái Lăng Phong cũng giảm đi ba phần. Một lực xé cực lớn truyền ra. Tay trái Lăng Phong nhất chấn, từng mảng huyết nhục lớn bé xé vụn lộ ra phần xương trắng hếu bên trong!
Lăng Phong chẳng thèm để ý đến vết thương, thân hình như tiễn, xé nát phòng ngự của Tác Luân, bàn tay vươn ra, giáng thẳng vào mặt hắn!
Tác Luân cuối cùng cũng thấy lộ ra thần sắc kinh hãi, đối diện với gương mặt lạnh lùng bình thản dù tay trái đang bị thương nặng của Lăng Phong hắn mới thấy vẻ lạnh nhạt mà mình vẫn thể hiện thật quá trẻ con, trong lòng không khỏi cảm thấy ớn lạnh.
"Chát", một âm thanh đanh gọn vang lên trên mặt Tác Luân. Cái tát với chân lực cường đại này trực tiếp đánh bay hắn. Mười mấy chiếc răng đầy máu văng ra giữa không trung. Tác Luân vừa đau vừa tức, đầu óc quay cuồng trực tiếp bất tỉnh!
Tinh Thiết kiếm tự động bay trở lại tay Lăng Phong. Lăng Phong cầm kiếm bằng một tay, quay người bỏ đi. Ánh nắng chiếu vào sau lưng hắn, quang mang kì huyễn rực rỡ, nhất thời khiến hắn chẳng khác gì thần nhân!
Kiếm trong tay, quần hùng nhiếp phục, một mình Lăng Phong áp đảo tứ đại cao thủ.
Tứ phía
Lặng ngắt như tờ!
Những tiếng rầm rập nhất thời vang động, một đội giáp sĩ mặt mũi thô lỗ đột nhiên lao ra vây chặt lấy Lăng Phong, tướng lĩinh trung niên hét lớn:
- Dám đả thương Tác Luân công tử, giết!
Nói đoạn, kim đao quét ngang, kim quang chói mắt, nhắm thẳng vào Lăng Phong.
Bọn Lô Sâm không nói nửa lời, quay thành nửa hình tròn bảo vệ Lăng Phong, tất cả đều đã triệu hồi ra cự linh hóa thành khải giáp.
Đối mặt với ba trăm giáp sĩ thân kinh bách trận, Lăng Phong biểu tình bất động, vết thương bên tay trái hắn đã ngừng chảy máu và đang kín miệng với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được. Keng, Tinh Thiết kiếm bay ra khỏi vỏ, Lăng Phong tay cầm kiếm, phong khí lạnh thấy xương gào thét không ngừng. Đứng dưới quang mang mặt trời bừng sáng như thần nhân:
- Kẻ nào dám tiến thêm một bước, giết!
Sát khí bạo liệt như sắt thép nặng nề trùm lên đám giáp sĩ, đè nặng tim chúng khiến khí thế đang nộ trào của chúng phải hãm lại! Mặc dù Lăng Phong không dùng lời lẽ hào hùng nhưng hắn dám một mình chống lại tứ đại cao thủ thì sao không dám đối phó với bọn chúng.
Nhất thời, ba trăm giáp sĩ không ai dám động đậy!
← Ch. 294 | Ch. 296 → |