Vay nóng Homecredit

Truyện:Tinh Ngự - Chương 314

Tinh Ngự
Trọn bộ 697 chương
Chương 314: Tuyệt sát
0.00
(0 votes)


Chương (1-697)

Siêu sale Shopee


Mộc Vũ Sương lặng lẽ đứng sau Lăng Phong, ngưng thị nhìn thanh bào nam tử, khe khẽ nói:

- Hai mươi lăm năm trước, Thương Khung Yếu Tắc từng xuất hiện một chi thương đội buôn lậu vô cùng hung tàn. Dạo đó, ngũ đại điều độ sử quân đội đều không làm gì nổi chúng. Cuối cùng chi thương đội buôn lậu đó đột nhiên biến mất một cách thần bí, thủ lĩnh của chúng Hàn Nghênh Phong cũng không còn hành tung nữa.

Rồi nàng dừng lại, nhìn thanh bào nam tử:

- Ngươi là Hàn Nghênh Phong?

Hàn Nghênh Phong kinh ngạc nghe Mộc Vũ Sương trình bày rành rọt về lai lịch của mình.

- Kiến thức của tiểu nha đầu này cũng không tệ. Ngươi khiến ta nhớ lại những cô nương đã từng bị ta hành hạ đến chết năm đó, những cô gái đó da thịt thật là mềm mại.

Hắn lè cái lưỡi đỏ hồng liếm liếm môi, nhãn thần mang theo một tia ác tâm tà ý:

- Thật là hoài niệm cảm giác đó.

Lăng Phong thần tình vị động, chỉ có những người thân thuộc nhất mới cảm nhận được tuyệt sát chi ý băng hàn trong vẻ bình tĩnh của hắn!. hắn có thể đọc được ra lai lịch của Hàn Nghênh Phong cũng bởi vì ban đầu Mộ Dung Yên giao cho Phương Kính Song.

Phương Kính Song ghi lại Ốc Đặc cùng một thanh bào nam tử đối chiến, thanh bào nam tử đó chính là Hàn Nghênh Phong! Chỉ không ngờ Hàn Nghênh Phong vẫn còn là thủ lĩnh của một thương đội buôn lậu và thương đội buôn lậu đó còn có một xú danh là Huyết Sát Thần!

Nếu so với đám cường đạo Cửu Vĩ Hồ mà Lăng Phong đã từng gặp phải thì thanh danh của Huyết Sát Thần có vẻ nổi hơn! Khiến người ta ớn lạnh hơn và thủ đoạn thì đáng giận hơn!

Bây giờ nhắc đến Huyết Sát Thần những thương đội lâu năm vẫn còn cảm thấy sợ hãi. Chi thương đội buôn lậu này đi lại như gió, bọn chúng không chỉ cướp bóc hàng hóa mà cả người cũng không tha, nhất là phụ nữ và trẻ em. Thủ đoạn càng khiến người khác giận sôi!

Mỗi khi một thương đội của bản quốc bị tàn hại liền xuất động một chi quân đội Điều Độ Sứ, nhưng cuối cùng bao giờ cũng không làm được gì bọn chúng. Bị dồn ép, ngũ đại quân đội Điều Độ Sứ chưa bao giờ biết đoàn kết bắt đầu phối hợp nghiêm ngặt vây bắt tiêu diệt Huyết Sát Thần!

Một chi thương đội buôn lậu phải khiến quân đội của ngũ đại Điều Độ Sứ liên thủ mới có thể đối phó. Có thể tưởng tượng ra được hung uy của Huyết Sát Thần. Và cũng chính từ lúc đó Huyết Sát Thần bắt đầu mai danh ẩn tích.

Cả quãng đường đến đây, Lăng Phong không biết đã nghe bao nhiêu chuyện về Huyết Sát Thần, trong lòng sớm đã ban cho chúng án tử hình, chỉ không ngờ chúng lại có liên quan đến Áo La thương hội!

Hàn Nghênh Phong chăm chú nhìn vào Lăng Phong như một con độc xà:

- Chưa phải là Thánh Vực mà ngươi có thể làm cho ta bị thương, thật không dám tưởng tượng sau này ngươi sẽ còn có thành tựu như thế nào! Cứ nghĩ đến chuyện một thiên tài như ngươi lại vẫn lạc tại vào trong tay ta, thật là một cảm giác khoái ý chưa từng có!

- Ta sẽ cho các ngươi biết hàm ý thực sự của câu dưới Thánh Vực tất cả đều là con kiến!

Không khí đột nhiên trở nên nặng nề và đặc sánh, dường như thời gian đang lưu chuyển với vận tốc chậm hơn gấp mười lần, khiến người ta cảm thấy muốn nhấc một ngón tay cũng vô cùng khó khăn. Ẩn hiện trong không khí, từng tia năng lượng ba động như khí lưu, như đồng thực chất, quấn vào trong tim mỗi người.

Lăng Phong biết tất cả những điều này đều là ảo giác, sự thật là linh hồn của hắn đang trở nên chậm hơn! Sau khi đối chiến với Tất Phong, Lăng Phong sớm đã hiểu Vực Năng chính là ràng buộc và áp chế linh hồn. Chỉ cần linh hồn không bị áp chế thì thủ đoạn công kích cường đại nhất của Thánh Vực cường giả cũng vô dụng!

Thấy hai người Lăng Phong không động đậy gì, Hàn Nghênh Phong âm trắc nói:

- Thật ngu ngốc! Đối diện với Thánh Vực cường giả mà còn không mau chạy. Ta thật thương hại cho sự ngu ngốc của các ngươi.

Rồi hắn từ từ nâng huyết sắc trường đao trong tay, từng tấc tiến lại gần hai người Lăng Phong, thần thái thong dong, đầy cảm giác khinh miệt như mèo vờn chuột.

Chỉ còn cách chưa đầy một trượng!

Đột nhiên, Hàn Nghênh Phong cảm nhận được một tia bất ổn trong tư thái của hai người Lăng Phong. Trong lòng thoáng cảm thấy căng thẳng!

Cùng lúc đó, thần quang trong mắt Lăng Phong bạo phát:

- Động thủ, sát!

Ngân quang trên trán hắn điên cuồng thiểm thước, niệm thức cuồng nhiên vận chuyển tổ hợp thành một chiếc khay. Bên trên chiếc khay, từng tầng thần bí hoa văn chồng chất lên nhau, từng điểm ngân quang phù hiện, ba quang tràn ngập. Chỉ thấy đám hoa văn càng lúc càng thêm phức tạp khó dò, khiến người ta nhìn vào hoa mắt chóng mặt, tâm thần như bị thu nạp vào trong.

- Linh hồn lực công kích? Sao có thể như vậy được?

Hàn Nghênh Phong rống lên điên cuồng. Lúc nãy Lăng Phong thi triển Thiên Địa Lao, bây giờ lại thi triển Tâm Âm Đạo Bàn, với kiến thức của hắn có thể nhận ra luôn Lăng Phong nắm giữ linh hồn hệ và hỏa hệ lưỡng đại nguyên lực! Điều này hoàn toàn nằm ngoài kiến thức thông thường, tu vi của "con kiến" nhỏ đã vượt xa tầm tưởng tượng của hắn.

Thấy Lăng Phong đã dùng đến con át chủ bài, Hàn Nghênh Phong cảm nhận được quyết tâm tất sát cường liệt trên người Lăng Phong! Rồi sự việc khiến hắn kinh ngạc đến nỗi tròng mắt như muốn nhảy ra ngoài đã diễn ra. Mộc Vũ Sương quát nhẹ một tiếng:

- Tụ Oánh Kiếm, Lưu Ly Ngọc Trúc!

Hai đại cự linh đồng thời bay ra, một trận những tiếng "leng keng" vang lên, lực công kích của Tâm Âm mà Mộc Vũ Sương đang thi triển không hề thua kém Lăng Phong, thậm chí còn có vẻ mạnh hơn! Tâm Âm, Tâm Âm Đạo Bàn, hai đại linh hồn công kích đồng thời thi triển. Lăng Phong cảm thấy thức hải đang diễn ra từng trận chấn động khe khẽ. Ba động thần diệu vô bỉ mang theo kiếm linh ầm ầm chấn về tứ phía. Vừa tiếp xúc được luồng ba động này, Lưu Ly Ngọc Trúc và Tụ Oánh Kiếm đang phiêu phù trong không trung đột nhiên trở nên chấn động.

Giờ khắc này hai người đã sản sinh ra cự linh cộng chấn kì diệu!

Hai bên cùng hô ứng, uy thế linh hồn công kích lập tức mạnh hơn gấp nhiều lần, nghiền áp về phía trước. Niệm thức năng lượng ngưng kết thành thực chất, đại trướng lên gấp bảy tám lần trong những tiếng vù vù không ngớt và tráo định lấy Hàn Nghênh Phong! Vực Năng trói buộc có mạnh có yếu, lực trói buộc Vực Năng của Thánh Vực tiền kì cường giả không bao giờ bằng được đỉnh phong cường giả. Nếu như hai bên đối chiến, Vực Năng trói buộc của Thánh Vực đỉnh phong có thể hạn chế hành động của Vực Năng tiền kì! Hai người Lăng Phong cùng như vậy, nếu như đổi thành một người tấn công trước thì chỉ cần tu vi thấp hơn Thánh Vực là đã không thể đối kháng với Hàn Nghênh Phong trên phương diện linh hồn lực rồi.

Nhưng hai người Lăng Phong thân hoài song sinh cự linh, thiên sinh niệm thức đã mạnh hơn người thường gấp nhiều lần, lại tu luyện linh hồn lực công kích đặc thù, cộng thêm kì diệu linh hồn cộng chấn. Chỉ cần liên thủ là có thể thi triển linh hồn lực trói buộc. Dù có là Thánh Vực cường giả thì cũng vẫn thua xa!

Vù, thức hải vang lên vô số tiếng sấm rền. Như sấm sét giữa trời tháng sáu xuyên qua từng tầng vụ vân che phủ và rơi xuống đỉnh đầu.

Hàn Nghênh Phong nỗ lực mở to mắt, áp lực bạo trướng trong đầu làm hắn tỉnh táo nhận ra trận chiến hôm nay lành ít dữ nhiều. Hung lệ chi khí trong đầu bạo tăng. Hàn Nghênh Phong nhất thôi niệm thức, póc póc póc, thất khiếu đồng thời phun ra máu tươi màu tím đen!

Máu tươi bắn ra, Hàn Nghênh Phong cảm thấy áp lực chợt giảm, hắn rống lên giận dữ:

- Ta liều mạng với các ngươi, cự linh giải thể!

Ngân quang thiểm hiện trên trán, một con sư linh ầm ầm lao ra! Sư linh ngửa đầu lên trời gầm thét. Từng vòng kim mang thiểm hiện quanh cơ thể nó, cự linh toàn thân đột nhiên phân tán thành vô số quang diểm.

Quang điểm thiểm thước như bầu trời đêm đầy sao!

Phồn tinh điên cuồng tụ tập vào trung tâm, nhanh chóng tụ kết thành một đường quang trụ, quang trụ chấn đãng, áp bách khiến phong khí xung quanh phải phát ra từng trận rền rĩ. Vòng xoáy cự đại xung quanh thân nó ầm ầm hạ xuống, mục tiêu chính là hai người Lăng Phong!

Hạo hãn, mênh mông, đạo quang trụ lực lượng này mạnh đến nỗi bao phủ bốn phương tám hướng, nơi nào cũng có! Một chiêu xuất thủ, trán Hàn Nghênh Phong đột nhiên nứt toạc, cả thân người mềm nhũn nhưng năng lượng ba động vượt quá cực hạn này đã khóa chặt một phương hư không, khóa chặt hai người Lăng Phong, không giết chết được họ hắn không cam lòng.

Bằng bằng!

Năng lượng quang trụ chưa tới, uy thế đã khiến toàn bộ xương cốt trên người Lăng Phong vang lên những tiếng răng rắc nặng nề. Lăng Phong mím chặt môi, phần thịt trên má điên cuồng khiêu động như muốn cắn vỡ toàn bộ răng trong miệng.

Trái lại Mộc Vũ Sương sau một khoảnh khắc kinh hoảng ngắn ngủi liền lập tức trở nên bình tĩnh vô cùng. Nhãn thần nàng ẩn hiện một tia giải thoát mơ hồ: Biết đâu như vậy lại tốt? Sẽ không còn phải sống cuộc sống dù được tôn trọng nhưng lại mất đi tự do nữa. Không còn phải nhìn thấy ánh mắt cung kính nhưng lại ẩn chứa sự sợ hãi bên trong của những người xung quanh nữa. Sẽ không còn phải tiếp tục cuộc sống nhìn thì có vẻ như đang được mọi người bảo vệ nhưng lại không có nổi một tri tâm...

Đột nhiên, một tiếng gầm điên cuồng bên tai thức tỉnh nàng. Mộc Vũ Sương kinh ngạc quay đầu chỉ thấy Lăng Phong gân xanh nổi chằng chịt trên mặt, hai tay cố gắng chống đỡ, từng đạo quang trụ xoay tròn phía trên, chặn đứng năng lượng quang trụ từ trên trời hạ xuống.

Quang trụ cứ áp hạ từng tấc từng tấc một, áp lực khổng lồ khiến hắn phải còng lưng, từng sợi huyết nhục nổ tung, máu tươi nhuộm đẫm y bào của Lăng Phong khiến hắn bỗng nhiên trở thành huyết nhân!

Thấy Mộc Vũ Sương ngơ ngác nhìn mình, nhãn thần Lăng Phong bắn ra một tia hỏa diễm cuồng nộ, hắn mạnh mẽ huy xuất cánh tay bên phải, đẩy một luồng lực lượng mềm dẻo về phía Mộc Vũ Sương:

- Đi!

Nhu lực rung lên, đẩy Mộc Vũ Sương ra xa. Nhất kích này đã tiêu hao hết tàn dư chân lực mà Lăng Phong điều động được. Trong lúc phân tâm hắn không thể kháng cự được năng lượng quang trụ hạ lạc nữa! Quang trụ mang theo vô thất chi thế lạc hạ, phá tan phòng ngự kiếm mang tráo, giáng mạnh vào ngực Lăng Phong!

Trong thời khắc sinh tử, hai trăm linh sáu đốt xương trên người Lăng Phong phát ra nhưng âm thanh bạo hưởng liên tiếp. Những tiếng bạo hưởng như tiếng suối chảy róc rách cuối cùng hội tụ thành một luồng chấn động lôi đình. Tách, như một cánh cửa bí mật nào đó vừa được mở ra, lòng bàn tay Lăng Phong bùng lên hỏa nhiệt!

Theo luồng nhiệt lãng đó, hai con uyên ương huyễn ảnh chỉ lớn độ bàn tay bay ra chặn đứng trước ngực Lăng Phong. Ầm, năng lượng quang trụ dừng lại đôi chút rồi hung hăng phá vỡ hai con uyên ương quang thải, tiếp tục oanh lạc với khí thế không hề suy giảm! Ngăn trở này có vẻ không có tác dụng gì nhưng nếu quan sát tỉ mỉ thì có thể phát hiện năng lượng quang trụ đã yếu đi ba phần.

Đúng lúc đó, Tinh Thiết kiếm đột nhiên nhảy lên, chặn đứng trước mặt Lăng Phong như có linh thức, vừa chắn liền vỡ tan.

Sau cú chặn đó, Tinh Thiết Kiếm bị đập vỡ thành vô vàn mảnh nhỏ!

- A!

Lăng Phong cảm thấy đau đớn như trái tim vừa bị đập vỡ. Từ sau khi có được Tinh Thiết Kiếm, hai bên đã cùng nhau đối mặt với bao nhiêu nguy hiểm? Đối với Lăng Phong mà nói, Tinh Thiết Kiếm không đơn thuần là một món binh khí mà là chỗ dựa lúc sinh tử, là người một bạn có linh tính! Nhưng, Tinh Thiết Kiếm đã vỡ rồi!

Lăng Phong rống lên bi thảm, ngân quang trên trán phún dũng nhất quyển. Một chuyện kì diệu đã xảy ra. Những mảnh vỡ của Tinh Thiết Kiếm hoàn toàn biến mất trong niệm thức năng lượng. Liền ngay sau đó, Xích Luyện cương khí trong cơ thể hắn điên cuồng phun ra, dung hòa cùng niệm thức thành một loại lưu dịch thủy ngân và hình thành nên một hộ tâm kính.

Một loại phòng ngự cuối cùng!

Vậy mà vẫn bị vỡ phá!

Năng lượng quang trụ đập mạnh vào ngực Lăng Phong!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-697)