← Ch.037 | Ch.039 → |
Ngưng thần một lát, thân ảnh của Lăng Phong bỗng nhiên lướt đi, trong nháy mắt, cả phòng đều toàn thân ảnh của hắn!
Không ít chỗ thậm chí còn xuất hiện tàn ảnh nhàn nhạt!
Đột nhiên, thân thể Lăng Phong dừng lại, sắc mặt của hắn có chút tái nhợt. Điều tức trong chốc lát, hắn không khỏi lộ ra nụ cười khổ: thân pháp Hồng Ảnh này xác thực cường hãn, nhưng đồng thời cũng mang đến một vấn đề mới, cường độ thân thể mình đối với việc thi triển thân pháp có yêu cầu cực cao! Nếu muốn chính thức nắm giữ thân pháp này, nếu không phải chân lực cực mạnh có thể thi triển ra trong cùng thời gian để bảo vệ thân thể, thì phải có thân thể cường hoành đến biến thái! Cũng may lúc ở trong rừng rậm tại Băng Phong Cốc, bản thân hắn đã uống qua không ít chất lỏng La Hâm, nếu không vừa rồi chỉ sợ đã đem thân thể hắn xé rách toạc ra rồi!
Lăng Phong có chút nghĩ mà sợ, xem ra sau này trừ phi chân lực cường hóa, nếu không tuyệt đối không thể tùy ý thi triển thân pháp Hồng Ảnh. Về phần thân pháp Tiến Tật còn lại, bởi vì Tu Luyện Các hơi chật hẹp một chút, cho nên Lăng Phong quyết định tạm thời không tu luyện.
Trước mắt việc cấp bách nhất vẫn là mau chóng gia tăng trình độ chân lực của mình!
............
Bước trên đường phố, bên tai truyền đến một tràng những tiếng nghị luận:
- Nghe nói Đa Bảo Các hôm nay đấu giá tinh chương!
- Đúng vậy a, lão bản của bọn ta cũng được mời đến, cũng không biết cuối cùng có giành được không?
- Hắc, lão bản của các ngươi? Vẫn là thôi đi! Nói cho ngươi biết, lần đấu giá này nghe nói còn mời cả Hạ Luân thành. Ta thấy đấu giá này, cuối cùng nhất định là do Băng Phong thành cùng Hạ Luân thành hai nhà tranh đoạt thôi, chút ít tài sản của lão bản các ngươi cùng lắm cũng chỉ góp vui cho náo nhiệt.
Lăng Phong vỗ trán một cái, mấy ngày nay bận việc tu luyện, thiếu chút nữa quên mất chuyện này. Đấu giá của Đa Bảo Các dù sao cũng là tinh chương Toàn Không Kích hắn luyện chế, náo nhiệt như vậy không thể không đi. Nghĩ xong, Lăng Phong liền lao thẳng đến Đa Bảo Các.
- Ây da, Lăng tiên sinh, ngài cuối cùng cũng tới!
Biện Lương sớm đã chờ ở cửa ra vào Đa Bảo Các, chứng kiến Lăng Phong hắn liền mừng rỡ:
- Ta còn tưởng ngài không tới chứ.
- Thật có lỗi, mấy ngày nay bận việc nên quên mất.
Lăng Phong mặt mũi tràn ngập vẻ áy náy. Câu trả lời của hắn khiến cho Biện Lương triệt để hết nói được, người khác nếu như có thể đưa ra một miếng tinh chương đem bán đấu giá, sợ là không biết quý trọng đến mức nào rồi, còn Lăng Phong thì sao, hoàn toàn không chút để ý.
- Hoàn hảo là vẫn còn kịp, ngài đi theo ta! Đấu giá không cử hành trong Đa Bảo Các.
Bởi vì lần đấu giá này nhân số mời dự cực đông, đề phòng Đa Bảo Các không đủ chỗ ngồi, cho nên đấu giá được an bài cử hành tại phòng chuyên môn dùng để đấu giá. Phòng đấu giá này cũng là sản nghiệp của Đa Bảo Các, thường ngày chỉ dùng để tổ chức một vài hội đấu giá lớn, tuy nhiên đấu giá dành riêng cho một vật phẩm vẫn là lần đầu.
Biện Lương dẫn Lăng Phong từ phòng đấu giá tiến vào, trực tiếp lên gian phòng bí mật ở tầng thứ hai, từ chỗ này có thể đem toàn bộ hiện trường đấu giá thu hết vào trong mắt.
Chủ trì đấu giá là Ny Khả, Lăng Phong chú ý tất cả các nhà thương hộ đều ngồi ở đằng sau, ngồi hàng ghế đầu còn có Hạ Vũ lần trước gặp phải. Băng gia không ngờ là do đại trưởng lão tự mình đến dự, mà bên cạnh Hạ Vũ cũng có một lão giả tóc trắng đi cùng.
- Không biết lần này Đa Bảo Các đấu giá tinh chương gì, lại phải huy động nhân lực nhiều đến như vậy!
Lão giả bên cạnh Hạ Vũ lời nói rất khinh thường.
Một lão giả ngồi bên cạnh Băng Thần Tử lạnh lùng cười, nói:
- Nếu đã không muốn đến, vậy Triển Phi huynh hà tất phải tới đây xem náo nhiệt?
- Hắc hắc, ta vốn cũng không nguyện ý, bất quá sợ Khổng Tư huynh một mình tới đây quá cô đơn, cho nên đành phải tham gia náo nhiệt cùng!
Triển Phi đối chọi gay gắt nói:
- Người trong này biết xem hàng cũng không nhiều, vạn nhất tinh chương Đa Bảo Các đấu giá thật sự hiếm thấy lại bị Khổng Tư huynh đạt được, đây chẳng phải là người tài không được trọng dụng rồi sao?
Khổng Tư chính là Thuật Luyện Sư mà Băng gia cung phụng, còn Triển Phi là đối thủ một mất một còn của hắn, hai người từ lúc bộc lộ tài năng trong Thuật Luyện Giới tới này cũng đều nhìn đối phương không vừa mắt. Mà hôm nay, một kẻ ở Băng Phong thành hưởng thụ đãi ngộ Cung Phụng Trưởng Lão, kẻ khác thì tương tự ở Hạ Luân thành, hai người có thể nói là thủy chung không phân cao thấp. Vì thế hiện tại cừu nhân tương kiến đương nhiên thập phần đỏ mắt!
Băng Thần Tử bất đắc dĩ thầm than, hắn tham dự những trường hợp mà hắn hiếm đi như vầy một nguyên nhân là muốn nhìn xem tinh chương đó có thích hợp cho Khải Ân hay không, một nguyên nhân khác chính là sợ Khổng Tư cùng Triển Phi phát sinh mâu thuẫn! Trước mắt Băng Phong thành đang cùng với Hạ Luân thành ký kết hiệp ước liên minh ở thời điểm mấu chốt, nếu như hai người phát sinh mâu thuẫn gì khiến cho song phương đối lập mà nói, kết quả thực rất là không ổn.
- Đa tạ chư vị đã cổ động.
Ny Khả hướng mọi người cúi đầu làm lễ ngay ngắn:
- Hôm nay Đa Bảo Các ta muốn đấu giá vật phẩm gì mọi người hẳn đều biết, cho nên ta cũng không làm ra nút thắt gì nữa. Vật đấu giá ngày hôm nay là một miếng sơ cấp tinh chương!
Nghe nói là sơ cấp tinh chương, Khổng Tư cùng Triển Phi hai người đều lộ ra vẻ mặt thất vọng, chỉ một miếng sơ cấp tinh chương thì không thể nào đủ để khiến cho họ động tâm. Nhưng mà những lão bản thương hộ kia thì lại hưng phấn, bọn họ biết rõ Băng gia cùng Hạ gia sẽ không có tâm tư tranh đoạt sơ cấp tinh chương, cơ hội đạt được cuối cùng sẽ rơi vào người họ! Một khi lấy được tinh chương này, bất luận là đại gia tộc hay nhà thương nhân nào cũng đều có ý nghĩa rất lớn, không khí trong này thoáng cái liền trở nên sống động!
Thuật Luyện Sư ở Thần Vẫn đại lục nhận được hâm mộ rất lớn, vì thế mà đối với bọn hắn tạo nên một chút cổ quái, ví dụ như bất cận nhân tình, cao ngạo một chút. Vì vậy nghe nói là sơ cấp tinh chương, Triển Phi cùng với Khổng Tư hai người cười lạnh một tiếng chuẩn bị trực tiếp rời đi, căn bản không để ý tới mặt mũi Đa Bảo Các.
- Đầu tiên, mời mọi người cho phép ta giới thiệu về tinh chương đấu giá hôm nay một phen!
Ny Khả mỉm cười, giống như không nhìn thấy hành động của bọn họ, trực tiếp nói:
- Tinh chương đấu giá hôm nay tên là Toàn Không Kích, mặc dù chỉ là một miếng sơ cấp tinh chương, nhưng ta nghĩ hẳn sẽ khiến cho chư vị rung động tuyệt đối vượt quá sức tưởng tượng!
Lời này miễn cưỡng khiến cho hai người Khổng Tư tạm thời không đứng dậy.
- Dựa theo ba tiêu chuẩn thông hành của tinh chương, thì độ phù hợp của tinh chương này là... - Sáu mươi lăm!
Ny Khả mỉm cười, cao giọng báo ra giá trị phù hợp của Toàn Không Kích!
- Khục!
Triển Phi cười lạnh:
- Đa Bảo Các có phải điên rồi không? Sáu mươi lăm? tinh chương này cách phế phẩm chỉ một chút!
- Chư vị chắc hẳn cũng biết tinh chương này định giá bắt đầu là hơn ba ngàn kim tệ...
Đôi mắt xinh đẹp lướt qua mọi người:
- Hiện tại bản các quyết định đem giá quy định chính thức định là... Bảy ngàn kim tệ!
- Điên rồi!
Khổng Tư cũng nhịn không được nhíu mày:
- Một miếng sơ cấp tinh chương, cho dù sử dụng ma hạch tam tinh luyện thành đi nữa, thì giá bán bình thường bất quá cũng chỉ năm ngàn thôi, Đa Bảo Các này chẳng lẽ muốn kiếm tiền đến điên rồi sao?
- Bởi vì miếng tinh chương này có lực báo phát đạt đến ba trăm sáu!
Ny Khả đùa giỡn khiến đám đông tức giận muốn xông lên, thì đột nhiên ném ra ngoài một quả bom tấn!
Lời này vừa xuất, người bên dưới một mảnh xôn xao:
- Không có khả năng! Ba trăm sáu? Sơ cấp tinh chương làm sao có thể có được lực công kích ba trăm sáu!
Khổng Tư, Triển Phi cũng lộ ra ánh mắt khiếp sợ: sơ cấp tinh chương có lực baoh phát là ba trăm sáu? Hai người bọn họ bất quá chỉ là sơ cấp Thuật Luyện Sư, lấy kinh nghiệm luyện chế tinh chương nhiều năm của họ, cao nhất bất quá chỉ có thể luyện được tinh chương có lực bạo phát đạt tới khoảng hai trăm hơn tí! Ba trăm sáu? Là tên hỗn đản chết tiệt nào đang đùa vậy?
Ny Khả sắc mặt nghiêm túc lên:
- Chư vị nhất định đang suy nghĩ bản các có phải điên rồi hay không, bây giờ ta có thể dùng danh dự trăm năm kinh doanh của Đa Bảo Các hướng chư vị cam đoan lực bạo phát của tinh chương này chỉ biết là cao hơn ba trăm sáu, chứ không hề thấp hơn!
Có Đa Bảo Các lấy danh dự ra đảm bảo, đám đông đương nhiên không nói nữa, tuy rằng đã tiếp nhận thuyết pháp này, nhưng trong lòng vẫn còn có một chút khó có thể tin. Mà phần khó có thể tin này trực tiếp chuyển hóa thành nhiệt huyết sôi trào! Không thể không thừa nhận, Ny Khả quả thật có thiên phú kinh thương, chỉ dựa vào một thủ đoạn tăng giá đơn giản liền đem cảm xúc của đám đông lên tới đỉnh điểm!
- Mặt khác, giá trị dao động của tinh chương này là......
Ánh mắt chậm rãi đảo qua mọi người, Ny Khả khẽ mở cặp môi đỏ mọng, nhàn nhạt đưa ra một kết quả:
- Bảy mươi ba!
Kết quả này là đã trải qua thí nghiệm chính xác của Đa Mặc Khắc.
Yên tĩnh!
Yên tĩnh đến nỗi tiếng kim rơi xuống đất cũng nghe được!
Biết rõ hàm nghĩa sau lưng giá trị dao động của tinh chương mọi người không nói, mà ngược lại là hoàn toàn không biết gì cả kinh ngạc quay đầu lại nhìn, không khí không hiểu sao có chút thoáng khẩn trương lên.
- Thú vị, thật là thú vị, thật không ngờ Đa Bảo Các nho nhỏ ở Băng Phong thành cũng có thể làm ra động tĩnh lớn đến như vậy.
Một tên mập mạp mặc áo bào vàng lẫn trong đám người cười nói:
- Ny Khả này thật không hổ là kỳ tài kinh thương của Tinh Lam công quốc chúng ta a!
- Ca ca, xem ra lần này chúng ta thật không uổng công đến!
Một nữ tử trẻ tuổi bên cạnh mập mạp yêu kiều cười nói.
- Đúng thế, thật hy vọng cái Băng Phong thành này có thể tiếp tục gây cho ta một chút kinh hỉ.
Nói đến đây, sâu trong mắt mập mạp toát ra một tia sầu lo.
- Ta xuất tám ngàn kim tệ!
Trong đám người một tiếng kêu to phá vỡ yên tĩnh!
- Phi, tám ngàn kim tệ cũng không biết xấu hổ lấy ra cạnh tranh! Một vạn!
Không đợi Ny Khả tuyên bố đấu giá bắt đầu, mọi người liền trực tiếp bắt đầu đấu giá! Nhìn đám người không ngừng điên cuồng tăng giá, Ny Khả lộ ra vẻ mỉm cười, nàng rất rõ ràng mọi người điên cuồng không phải vì mình, mà là vì miếng tinh chương không thể nào tưởng tượng nổi trong tay mình! Nhìn miếng tinh chương, thân ảnh Lăng Phong phù hiện trong óc nàng... Thiếu niên kia thật thần kỳ a!
Khổng Tư lạnh lùng nhìn Triển Phi, ánh mắt hai người chạm nhau tựa hồ như tóe ra điện quang!
- Triển Phi huynh đường xa mà đến, chắc hẳn cũng không chuẩn bị đầy đủ đúng không? Không biết định ra bao nhiêu kim tệ bắt miếng tinh chương này?
Khổng Tư nhẹ nhàng nói.
- Hắc hắc, thật vô cùng xấu hổ, ta nghèo sợ trả không nổi bị người ta khinh, cho nên chỉ mang theo miếng thuật tinh tạp yêu mến, điểm này thật khiến cho Khổng huynh thất vọng rồi.
Triển Phi lấy ra một tấm tinh tạp màu đen, đắc ý vung lên. (Tinh tạp: nghĩa là card, như credit card ấy)
Khổng Tư biến sắc, thuật tinh tạp này là do Áo La đế quốc cùng Pháp Thần đế quốc liên hợp luyện chế, bên trong ghi chép tài sản bản thân người có được, rất thông dụng trong cảnh nội hai nước. Có được thứ này, thương hộ cùng cá nhân đều không cần phải mang theo một túi kim tệ lớn bên người, hắn không nghĩ tới Triển phi cũng có thuật tinh tạp tùy thân, xem ra lát nữa chính thức bắt đầu hẳn phải là một trường tử đấu đây!
Vô luận là Khổng Tư hay là Triển Phi đều không hề đem những người khác để vào trong mắt, khi bọn hắn thấy được miếng tinh chương không thể tưởng tượng nổi liền cho rằng chính là vì họ mà chuẩn bị! Kỳ thật một miếng tinh chương đơn thuần bất luận trị số có kinh khủng bực nào, thì ý nghĩa đối với họ cũng không lớn, bởi vì bọn họ là Thuật Luyện Sư, chứ không phải là Thiên Hành Giả!
Điều bọn họ quan tâm duy nhất chính là công nghệ luyện chế đại biểu sau lưng miếng tinh chương này!
Đến cấp độ này của họ, có lẽ đã là thuật luyện đỉnh phong, muốn đột phá có một cách là tìm danh sư chỉ đạo, bất quá mắt của những vị Thuật Luyện Đại Sư kia đều cao hơn đầu, căn bản không có khả năng ưu ái những người tuổi lớn như họ.
Một cách khác nữa là tìm kiếm thật nhiều trung cấp tinh chương, từ miếng tinh chương đó tinh tế phỏng đoán cách điều chế mực tố linh cùng với kỹ xảo cố định, vận khí tốt mà nói có thể từ trong đó tìm được điểm mấu chốt mà thuận lợi tấn cấp trung cấp Thuật Luyện Sư! Chỉ là đại đa số Thuật Luyện Sư lựa chọn con đường này đều không phải là dạng người thiên tư tung hoành, dùng thực lực sơ cấp đi tìm hiểu trung cấp tinh chương, thông thường chỉ có kết cục tóc bạc trắng mà thu hoạch thì trống trơn thôi!
Nhưng mà Toàn Không Kích của Ny Khả đấu giá thì lại bất đồng! Từ trị số của Toàn Không Kích cho thấy, bọn họ cơ hồ có thể khẳng định miếng tinh chương này nhất định là do một vị trung cấp, thậm chí là cao cấp Thuật Luyện Sư luyện ra! Khó có được chính là Toàn Không Kích lại là một miếng sơ cấp tinh chương, vừa vặn phù hợp với thực lực của họ. Nếu như có thể lấy được tác phẩm của Thuật Luyện Sư cao cấp tìm hiểu, bọn họ nhất định có thể từ đó ngộ ra nhiều điều, thậm chí có thể mượn nó để nâng cao thực lực một bước!
Đấy mới là nguyên nhân thực sự vì sao họ lại quan tâm miếng tinh chương Toàn Không Kích này!
Dần dần, thanh âm ra giá chậm lại, giá cả tạm thời chiếm được là một vạn năm ngàn kim tệ. Đây đã gần như là giá của một miếng trung cấp tinh chương.
Đối với những người nghiên cứu đấu giá mà nói, giá trị của Toàn Không Kích này đồng dạng rất cao, thậm chí không thua gì một miếng trung cấp tinh chương!
Bởi vì tinh chương sử dụng không có hạn chế, cho dù là sơ giai Thiên Hành Giả cũng đồng dạng có thể sử dụng cao cấp tinh chương, nhưng mà nếu quả thật để cho một sơ giai Thiên Hành Giả sử dụng cao cấp tinh chương mà nói, chỉ có thể phát huy được một phần trăm hiệu quả của miếng tinh chương đó, chỉ có loại phù hợp mới là tốt nhất.
Vì thế, đối với đại đa số sơ giai Thiên Hành Giả mà nói, cho dù đưa trung cấp tinh chương cho họ sử dụng, thì cũng hoàn toàn vô pháp phát huy ra lực báo phát của nó. Mà miếng Toàn Không Kích này thì lại ngược lại, chỉ cần vận dụng phát huy thỏa đáng mà nói, bọn họ thậm chí còn có thể mượn lực mà chống lại trung giai Thiên Hành Giả... - Bởi vì đây là một miếng tinh chương có số liệu khủng bố!
- Hai vạn kim tệ!
- Ủa, là Duy Khắc Đa.
Trên lầu hai, Lăng Phong kinh ngạc nói.
- Hắn đại khái bởi vì tinh chương bị tổn hại, cho nên muốn tìm một miếng tinh chương mới.
Biện Lương suy đoán nói.
- A, thiếu chút nữa quên mất.
Lăng Phong vỗ trán một cái:
- Đợi xíu nữa sau khi đấu giá hội chấm dứt phiền ngươi gọi hắn lên đây, miếng tinh chương kia của hắn đã chữa trị xong rồi.
- Hả?
Biện Lương gắt gao nhìn chằm chằm vào Lăng Phong, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khó tin:
- Làm sao có thể? Chỉ mới có mấy ngày, nhanh như vậy liền chữa trị xong một miếng tinh chương?
Chứng kiến bộ dáng khiếp sợ quá độ của hắn, Lăng Phong thật sự không muốn không biết xấu hổ mà nói cho hắn biết kỳ thật mấy ngày trước mình đã chữa trị tốt cho nó rồi, chỉ là bận quá nên quên đưa thôi......
← Ch. 037 | Ch. 039 → |