Vay nóng Homecredit

Truyện:Tinh Ngự - Chương 413

Tinh Ngự
Trọn bộ 697 chương
Chương 413: Tái độ hóa linh
0.00
(0 votes)


Chương (1-697)

Siêu sale Lazada


Suy nghĩ một lát, Lăng Phong đi đến miệng núi lửa, nhìn thấy nhãn thần lo lắng của Thích Thiên Ách, cười nói:

- Đa tạ Thích đại ca, mọi thứ coi như đã thuận lợi!

Thích Thiên Ách lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vì nhãn lực bị hạn chế nên hắn không thể nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng kinh hiểm lúc nãy diễn ra trên không, càng không biết Lăng Phong vừa trải qua cửu tử nhất sinh! Tiếp sau đó, hai người lại đi đến hỏa hệ nguyên lực trì tử, Lăng Phong dưới yêu cầu của Thích Thiên Ách, dùng một miếng tỏa thú chiếu đưa Tiểu Lệnh theo cùng. Chuyến đi đến Vô Tẫn Hoang Nguyên này không biết sẽ kéo dài bao lâu, có nó sẽ yên tâm hơn rất nhiều.

Mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, hai người Lăng Phong bước vào cuộc hành trình đến Vô Tẫn Hoang Nguyên!

Quãng đường đến Vô Tẫn Hoang Nguyên không có bất cứ trở ngại nào xảy ra. Trong lúc phi hành, đôi khi Lăng Phong cũng dừng cước bộ, nhìn cảnh tượng trước mắt và không khỏi bị chấn động! Từng luồng, từng đường, từng mảng điện quang phô trần thiên không, thỉnh thoảng lại rơi xuống tạc khởi thành tro bụi. Đám ma thú trên mặt đất bị kinh động phát ra những âm thanh rền rĩ lãnh lệ. Chỗ nào trên mặt đất cũng thấy mờ mịt, cây, cỏ, bụi gai, ... khiến người ta chấn động tâm thần như vừa đến một nơi âm u tràn đầy ô uế sát lục. Không biết lúc nào sẽ có một móng vuốt sưu mệnh từ lòng đất trồi lên lấy đi tính mạng của mình.

Những phiến ao đầm đột ngột vắt qua đại địa khiến không khí càng thêm vài phần quỷ bí.

Nhìn lại sau lưng, bầu trời trong vắt không một gợn mây, cảnh tượng trong suốt xanh thẳm khiến người ta thoải mái tinh thần. Nhưng chỉ cách đó một đường tuyến mỏng, mọi thứ đã trở nên khác biệt hoàn toàn!

- Trước mặt đã là dải phân cách rồi!

Thức hải truyền đến giọng nói của Thích Thiên Ách. Vì sức mạnh tự thân không đủ để phi hành, khó tránh khỏi liên lụy Lăng Phong nên vừa ra khỏi hỏa sơn, Thích Thiên Ách liền chủ động tiến nhập vào Tinh Thiết Kiếm. Hắn giải thích nói:

- Đi qua dải phân cách này là vào Vô Tẫn Hoang Nguyên rồi, đây chính là thời khắc tốt nhất để đi qua đấy!

- Vì sao?

- Dải phân cách này địa hình phức tạp, mặc dù cách trực tuyến hơn ngàn dặm nhưng trong đó khe rãnh chằng chịt, lồi lõm trùng điệp. Đã có rất nhiều thánh vực đỉnh phong ma thú rơi vào đó! Nếu như hành tẩu trên mặt đất, rất dễ lạc đường, dăm bữa nửa tháng chưa chắc đã đi được quá trăm dặm!

Thích Thiên Ách ngập ngừng, tiếp tục nói:

- Nên nếu như đã đạt đến thánh vực cảnh giới thì nên lựa chọn phi hành. Đương nhiên, dù là thánh vực cường giả cũng sẽ không lựa chọn phi hành trong một ngày có thời tiết như hôm nay!

- Ồ, không lẽ thời tiết này vẫn còn có vấn đề gì sao?

Lăng Phong nổi lên vài phần hiếu kì, hắn cứ tưởng dải phân cách này trước giờ đều như vậy.

- Đó là đương nhiên.

Thích Thiên Ách cười nói:

- Thời tiết hôm nay gọi là "chập long". Đệ chắc cũng biết những ma thú đó nếu hóa linh thì sẽ bị sét đánh chứ? Ở dải phân cách này cũng vậy, bình thường những thượng phẩm cấp đạt tới thánh vực đỉnh phong ma thú sẽ ám tàng, chỉ cần đợi đến chập long, chúng có thể hoàn toàn chủ động phi xuất, tiếp nhận long điện tẩy lể! Khả năng hóa linh thành công sẽ tăng lên rất nhiều.

- Thì ra là vậy!

Lăng Phong thầm kinh ngạc.

- Dải phân cách này vẫn còn thánh vực đỉnh phong ma thú?

- Đúng vậy, không chỉ thánh vực đỉnh phong, thậm chí theo truyền thuyết, một số ma thú sau khi hóa linh thành công, bởi vì quyến luyến cố thổ nên vẫn ở lại đây sinh sống, thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Thích Thiên Ách nghi hoặc nói, hiển nhiên hắn cũng không hiểu tâm thái của đám ma thú này. Dù có yêu cố thổ đến đâu, đường đường linh cấp ma thú chịu ở lại mảnh đất chỉ có khoảng vẻn vẹn một ngàn dặm này là chuyện không thể tưởng tượng. Ban đầu khi hắn mới vào Vô Tẫn Hoang Nguyên nhưng vì thực lực không đủ nên không khiêu chiến với đám ma thú đó. Đợi lần thứ hai hắn quay trở lại, muốn tìm tòi thì đã không còn cơ hội, nhục thân đã bị đả diệt triệt để.

- Chập long thường duy trì khoảng nửa tháng. Lăng huynh đệ nếu như có thể đợi đến lúc đó chuyện di chuyển trên mặt đất sẽ đơn giản hơn rất nhiều.

Lăng Phong suy nghĩ một lúc, lắc lắc đầu. Chẳng trách Lệnh Hồ huynh đệ lúc nhắc đến dải phân cách lại phải biến sắc, thì ra là vì nó quá hung hiểm.

Lúc này, Lăng Phong càng thêm vài phần kính nể Ai Lý Khắc. Chỉ một cửu tinh cường giả muốn đi qua được giải phân cách này xem ra rất không đơn giản.

Ngẩng đầu nhìn thiên không, Lăng Phong kiên định nói:

- Nếu như ngay cả dải phân cách cũng không đi qua được thì còn nói gì đến chuyện tự do dưới tinh không?

Nói đoạn, hắn tung người bay lên không trung.

Một luồng lôi điện bị kích phát, hung hăng đánh xuống đầu Lăng Phong! Lăng Phong không tránh mà vung tay kích xuất một đường kiếm mang, ầm một tiếng, cả hai bên cùng tan biến vào vô hình. Không nằm ngoài tầm dự đoán, nhất kích vừa rồi như mở ra một lối thoát cho trận hồng thủy, từng đường điện mang không hẹn mà gặp, đồng thời oánh lạc. Vô số điện quang chi chít khiến người ta không khỏi đảm chiến tâm kinh!

- Phá!

Lăng Phong chỉ tay làm kiếm, một đường kiếm cương ngân bạch rộng bằng hai ngón tay trực tiếp huy xuất, sức mạnh phong duệ tới cực điểm không hề kinh động đến một tia điện mang mà nhẹ nhàng cắt nó thành hai đoạn! Như nhất thời mất đi mệnh môn, điện mang võng ào ào tiêu tán.

Trong Tinh Thiết Kiếm, Thích Thiên Ách đã chứng kiến hết mọi chuyện, khẽ gật đầu:

- Trong một thời gian ngắn, có thể tu luyện xích luyện cương khí đến mức độ này thật đúng là một thiên phú đáng sợ!

Điện quang oánh lạc bất định, Lăng Phong không ngừng xuất kiếm đánh tan, thỉnh thoảng có bỏ sót thì cũng bị xích luyện cương giáp ngăn lại. Mỗi một lần kích trúng, cương khí bên trong cơ thể Lăng Phong lại thêm thuần túy, ngưng tụ. Không biết tiến hành trong bao lâu, cho đến khi bên trong cơ thể Lăng Phong truyền ra một cảm giác hao lực nhưng điện mang trước mắt thì vẫn không hề nhạt đi.

- Lăng huynh đệ, nếu như không được thì tạm thời dừng lại nghỉ ngơi hồi phục đi!

Thích Thiên Ách thấy vậy vội vàng nhắc nhở.

Lăng Phong cảm nhận một lượt tình hình cơ thể mình, gật đầu đồng ý. Mặc dù thiên tính quật cường nhưng hắn cũng không còn là một thiếu niên vô tri đầy nhiệt huyết nữa. Hắn biết trong những huyễn cảnh ác liệt như thế này, mất đi năng lượng sẽ có kết cục như thế nào nên tìm một ngọn tiểu sơn chuẩn bị đáp hạ.

Đúng lúc đó, một đường ý niệm truyền tới, Lăng Phong ngẩn ra đôi chút rồi lấy ra một miếng tỏa thú chiếu, bên trong phong ấn Nguyên Huyễn Thận Quái:

- Thế nào?

Thích Thiên Ách ngạc nhiên hỏi.

- Thích đại ca chờ một chút!

Lăng Phong cũng lộ ra một tia biểu tình cổ quái:

- Hình như Nguyên Huyễn Thận Quái chuẩn bị hóa linh lần nữa!

Ngân mang khẽ thiểm động trên trán hắn, cùng quang mang thiểm động trên tỏa thú chiếu hô ứng. Ngay sau đó, Nguyên Huyễn Thận Quái bay lên không trung.

Nó vừa bay lên hư không, đám điện mang vốn dĩ đang tụ tập xung quanh Lăng Phong như tìm ra mục tiêu thú vị hơn nhanh chóng xoay chuyển hướng về phía Nguyên Huyễn Thận Quái.

- Nó không phải mới bị trọng thương sao?

Thích Thiên Ách nghi ngờ nói:

- Hóa linh nhanh như vậy liệu có thành công không?

Trên đường đến đây, hắn đã nghe được một số thông tin từ phía Lăng Phong.

- Cứ để nó thử xem sao. Chúng ta không phải ma thú nên cũng không biết điều chỗ huyền diệu của chúng.

Lăng Phong trầm ngâm nói:

- Có lẽ lôi điện chi lực ở dải phân cách này đặc biệt hấp dẫn nó.

Nguyên Huyễn Thận Quái mới được thần phục, lần trước gặp mặt hai bên còn là quan hệ đối địch nên Lăng Phong cũng không lo lắng cho sự an nguy của nó lắm.

Ti ti ti ti!

Bộ dạng của Nguyên Huyễn Thận Quái nhìn tốt hơn lần trọng thương trước rất nhiều. Bề ngoài chi chít vết thương đã hoàn toàn biến mất, lúc này nó đang bận rộn ngưng tụ điện quang xung quanh mình. Từ tư thế của nó, có thể cảm nhận được mùi vị "ngưng trọng"! Nó mở rộng toàn thân, không hề định tránh né những khối điện quang chi chít trên bầu trời, quang mang nửa tím nửa vàng lấp lánh trên cơ thể! Quang mang đó mang lại cho người ta vài phần cảm giác thần bí. Nghĩ cũng đúng, nếu như loài người tiến nhập linh cấp, tuổi thọ cũng kéo dài, đây vốn là chuyện nghịch thiên, tự nhiên sẽ có vài phần khí tượng khác thường.

Ma thú cũng vậy! Điện quang thành viên cầu, ầm ầm đánh xuống ...

Hóa Linh...


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-697)