← Ch.443 | Ch.445 → |
Nhận ra giá trị của miếng minh thúy, Hải Tư Lam vội vã khom người nói với Lăng Phong:
- Lăng tiên sinh khiêm tốn rồi, phần niệm thức công pháp này vô cùng có ích với việc tu luyện của ta! Nhờ nó có thể ít ngày nữa ta sẽ đột phá bình chướng mấy chục năm qua, trở thành chí cấp thuật luyện sư!
Trên thực tế, Hải Tư Lam có được thành tựu ngày hôm nay phần lớn dựa vào ngộ tính của mình nên tu luyện thành công cũng không có gì kì lạ. Hồi thức pháp mặc dù chỉ là một loại bí pháp rèn luyện niệm thức trong kho tri thức Sang Sư nhưng cũng không phải là thứ mà Hải Tư Lam có thể nghĩ ra hay tìm ra được nên đương nhiên có tác dụng rất lớn đối với ông ta.
- Vậy thì tốt rồi.
Lăng Phong sắp xếp xong mọi chuyện, cuối cùng nói:
- Vậy mọi người chia nhau ra bắt đầu tu luyện thôi!
Không ai có ý kiến gì với lời đề nghị của hắn, lần lượt chọn cho mình một căn phòng và bắt đầu tịnh tâm tham ngộ. Họ đều hiểu Vô Tẫn Hoang Nguyên là nơi cá lớn nuốt cá bé, nếu không có đủ thực lực thì sẽ không thể bảo vệ được mình khỏi nguy hiểm nên trong lòng đều ôm khát vọng muốn có được một sức mạnh cường đại.
Dài một trượng, rộng một trượng, gian tĩnh thất thuộc về Tuyết Niệm nhìn có vẻ vuông vắn, nguyên lực khí tức bên trong nồng nặc đến độ gần như ngưng kết thành thực chất. Nếu như có ý niệm siêu quần của thuật luyện sư toàn lực dùng linh hồn lực quét qua thì e rằng thứ xuất hiện trong thức hải sẽ là quang lưu thập sắc, đó đều là nguyên lực thuần túy nhất.
Lăng Phong ngồi xuống một chiếc ghế được làm bằng hắc huỳnh thạch, từng tia băng lương chi ý tươi mát phiếm dũng, lưu chuyển khắp tứ chi thơm mát dễ chịu như bạc hà.
Qua từng hơi thở, thức hải Lăng Phong đột nhiên trở nên tỉnh táo vô cùng, thân thể như có thể tán nhập vào nhất phương thiên địa. Một cảm giác thông thấu minh ngộ dũng hiện, Lăng Phong hiểu chỉ cần hóa xuất năng lượng bản thân vào nhất phương thiên địa, hắn sẽ có linh vực của riêng mình!
Đến lúc đó, chỉ cần triệt để hình thành tinh kĩ thì sẽ có thực lực của một linh giả. Tăng lên một phần hiệu dụng, thực lực thậm chí còn vượt xa tầm linh giả!
Linh giả, linh sĩ, linh tôn, thậm chí còn có dung hợp tinh kĩ và đại viên mãn cấp linh tôn, người thực sự đứng trên đỉnh cao Vô Tẫn Hoang Nguyên!
Phượng Ly Thiên, Âu Mỗ Long, Diêm La!
Ba đại cường giả đó uy danh hiển hách, đối với họ mà nói thất tông cũng chỉ là lớp hậu bối. Mỗi một tông chí ít cũng có một linh tôn cấp cường giả. Giống như Bức Tông, thậm chí còn có một tên biến thái như Vi Tiếu!
Chưa bao giờ Lăng Phong lại thấy nhiệt huyết trong lòng sôi sục như bây giờ. Hắn siết chặt nắm đấm: thực lực! Thế lực!
Chỉ có hai thứ ấy mới có quyền phát ngôn trên mảnh đại lục này!
Đối diện với Thang Thần, ngữ khí lạnh nhạt của đối phương luôn khiến Lăng Phong cảm thấy đau đớn. Võ Thần Phong! Sẽ có một ngày ta quay lại, đường đường chính chính quay lại đối mặt với các ngươi!
Một miếng ý nguyên chương phù xuất từ cơ thể Lăng Phong, nhẹ nhàng huyền phù trước mặt hắn. Lăng Phong chăm chú nhìn miếng ý nguyên chương. Hiệu quả của miếng tinh chương này là nâng cao bản chất cảm ngộ nguyên lực của tu luyện giả!
Có lẽ rất nhiều người trong Vô Tẫn Hoang Nguyên chỉ biết đến vậy mà căn bản không biết nguyên nhân phát huy tác dụng của nó nằm ở đâu. Ý nguyên chương quý giá như vậy không phải không có nguyên nhân. Đầu tiên nguyên liệu tạo ra nó vô cùng quý hiếm, chí ít cũng phải hàm chứa linh hồn vật tính thuần túy! Cao hơn thậm chí còn phải có thánh vực cấp hạch tinh!
Đừng thấy Lăng Phong lấy được hỏa tinh ngọc tủy mà tưởng đơn giản, trên thực tế Vô Tẫn Hoang Nguyên diện tích rộng lớn, bất luận là tu luyện giả cường đại hay ma thú thì tỷ lệ xuất sản cũng luôn nhiều hơn cảnh nội Áo La, nhưng để lấy được những nguyên liệu đó không hề đơn giản.
Thứ hai, yêu cầu dành cho luyện chế giả cũng rất hà khắc bởi vì lúc luyện chế phải khống chế được niệm thức và tạo ra những kết cấu phức tạp. Lăng Phong phỏng đoán mình phải mất tầm một tháng mới có thể luyện chế ra được một miếng, đấy là còn dưới điều kiện được kiếm linh phụ trợ nữa! Đổi thành người khác, dù là linh cấp thuật luyện sư cũng không thể làm tốt hơn hắn.
Mà diệu dụng phát huy của ý nguyên chương cũng nằm ở "kết cấu" đó!
Bất luận là nguyên tố thiên hành giả hay vật chất thiên hành giả, một khi tiến nhập thánh vực, linh hồn lực của họ sẽ xảy ra những biến hóa vi diệu. Trong tầng thứ này, họ có cảm tri tốt hơn với thiên ngoại vật nên linh hồn vật tính đề luyện ra cũng ẩn hàm một số thể ngộ kì diệu với thiên địa tự nhiên!
Ý nguyên chương được dùng cũng là vì phần thể ngộ này, cộng thêm các loại kết cấu kì diệu mới phát huy được diệu dụng.
Trên thực tế, lúc ở trong Hắc Nguyệt Trấn, cầm ý nguyên chương trong tay, Lăng Phong đã lấy được "kết cấu" của nó. Lăng Phong lập tức hiểu ra kết cấu này nằm trong hạch tâm của nó, đây có lẽ là bí mật bất truyền thuộc về thuật luyện sư!
Giống như nguyên liệu thí luyện đặc thù, bí mật bất truyền đương nhiên không thể dễ dàng trao cho người khác nên Lăng Phong biết dù là thuật luyện sư nắm bắt linh hồn hệ tinh kĩ cũng chưa chắc luyện chế được ý nguyên chương. Trên đường đến đây hắn đã hỏi qua Tuyết Niệm, hiện tại trong Vô Tẫn Hoang Nguyên chỉ có duy nhất Huyền Nguyên Tông nắm bắt phương pháp luyện chế ý nguyên chương.
Nếu như thông tin có người phân tích được bí mật của họ truyền ra ngoài, chỉ sợ Lăng Phong sẽ lập tức trở thành đối tượng truy sát của Huyền Nguyên Tông. Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Lăng Phong thấy nếu muốn tăng tốc độ mở rộng thế lực thì dùng tinh chương là thủ đoạn tốt nhất.
Đương nhiên, tiện nhất là luyện chế tinh kĩ tinh chương, nhưng muốn luyện chế ra loại tinh chương đó, nguyên liệu đầu tiên cần phải có là linh cấp hạch tinh. Hơn nữa linh cấp cường giả rất ít, nếu có người coi họ là đối tượng săn đuổi e rằng sẽ khiến rất nhiều người phẫn nộ.
Lăng Phong mân mê con át chủ bài trong tay, thủ đoạn mời chào cuối cùng chính là tăng nguyên tinh chương. Nhưng loại tinh chương này đối thánh vực chi thượng cường giả mà nói không được hiện thực cho lắm.
Suy tính tổng hợp một lúc, thứ thích hợp nhất chỉ có ý nguyên chương!
Nhưng giả dụ đưa ra ý nguyên chương sẽ vô tình đụng chạm đến quyền lợi trung tâm của Huyền Nguyên Tông, đến lúc đó chỉ có nước đối kháng với thất đại tông phái. Nghĩ đi nghĩ lại, Lăng Phong không tìm ra được đối sách nào vẹn toàn, dường như bất cứ phương án nào cũng có điểm thiếu hụt.
Suy nghĩ cẩn thận một lúc, Lăng Phong bỗng dưng nghiến chặt răng. Thiên hạ này không có đối sách nào là tuyệt đối hoàn mỹ, tranh đấu thì đã sao? Liều thôi?
Nhìn miếng ý nguyên chương đang huyền phù, Lăng Phong tạm thời từ bỏ mọi suy nghĩ trong đầu lấy ra một chiếc hộp kim sắc. Đó chính là chiếc hộp có tên vô danh mà hắn thắng được từ hội đấu giá. Vì Bức Tông – Long Tộc hai phương thế lực hoành không xuất hiện, Lăng Phong chưa có cơ hội quan sát nó cẩn thận nhưng sự cộng minh kì dị xảy ra với thần thạch trên người hắn khi vật phẩm thần bí này xuất hiện khiến Lăng Phong hứng thú vô cùng.
Bây giờ có thời gian, Lăng Phong phải nghiên cứu cẩn thận cho thỏa sự hiếu kì trong hắn.
Chiếc hộp hộp kim sắc nhìn có vẻ vuông vắn nhưng nếu sờ bên ngoài sẽ không tìm ra bất cứ góc cạnh nào, như một khối thực tâm đại kim đà nhưng lúc sờ vào lại mềm mại một cách kì lạ. Cảm nhận một cách cẩn thận thậm chí còn có từng tia phập phồng kì lạ như đang thở.
Lăng Phong nhíu mày: Đây là thứ quái gì vậy?
Trong lòng hơi có chút xúc động, Lăng Phong lấy ra thần thạch của Bùi Càn. Trong hội đấu giá, miếng thần thạch này đã xuất hiện những phản ứng cự đại mặc dù lúc ấy nó đang ở cách xa trước hộp kim sắc. Bây giờ được tiếp xúc ở cự ly gần, mọi chuyện càng trở nên huyền kì, bề mặt trước hộp nhấp nhô liên tục như thủy ba, từng vòng tròn lớn dần lan ra.
Trong nháy mắt, cả tĩnh thất tràn ngập gợn nước.
Đồng thời, thần thạch trong tay Lăng Phong cũng thể hiện ý thức của mình, ra sức run rẩy như muốn bay về phía chiếc hộp. Lăng Phong kinh ngạc, vội vàng tăng chân lực trong tay. Cho đến khi hắn thi xuất gần bảy tám mươi phần trăm sức mạnh mới miễn cưỡng khống chế được dị động của thần thạch. Phải biết đây chỉ là một vật chết! Vậy mà nó có thể phát ra một luồng sức mạnh cường đại. Bí mật nằm ở đâu?
Tìm kiếm một hồi mà không ra manh mối, Lăng Phong bị kích phát ngoan tính triệt để, nghiến răng, khuôn mặt lộ ra một tia kiên quyết!
Hắn chợt búng ngón tay, một đường phong khí bắn thẳng chiếc hộp lên không trung, ngay sau đó miếng thần thạch cũng rời khỏi lòng bàn tay và bay lên theo!
Ầm ầm!
Rõ ràng thần thạch và chiếc hộp lạ chỉ chạm nhẹ vào nhau nhưng thức hải Lăng Phong rung động như đang có cả ngàn ngọn núi đổ sụp xuống. Trận cuồng âm làm hắn choáng váng, một lúc sau mới chịu dừng lại. Lăng Phong nhìn cảnh tượng trước mắt và không khỏi giật mình!
Khắp nơi phủ một màu vàng tươi rực rỡ. Dường như hoàng kim trên khắp thiên hạ đều đang xuất hiện ở đây. Tính toán sơ qua chỗ này cũng phải rộng vài ngàn trượng, trên dưới tứ phương thông thể thành một hình tròn như quả trứng.
Tiểu thế giới?
Đó là suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Lăng Phong. Hắn bỗng dưng nhất chấn, một loại liên tưởng có khả năng nhất phù hiện trong thức hải Lăng Phong: Không lẽ chiếc hộp kỳ lạ này là tiểu thế giới mà một vị cường giả nào đó lưu lại và muốn mở được nó thì phải lợi dụng thần thạch?
Lại nghĩ đến những gì Thích Thiên Ách nói với mình, thần thạch dùng để mở ra linh khí hoặc nguyên trận mà viễn cổ cường giả lưu lại! Nếu đã phải dùng đến thần thạch vậy chiếc hộp lạ chắc chắn có liên quan đến viễn cổ cường giả.
Mặc dù không ai cho Lăng Phong đáp án nhưng Lăng Phong biết suy đoán của mình không khác thực tế là mấy. Chỉ có điều hình trạng huyễn hóa của tiểu thế giới này đã vượt quá tầm tưởng tượng của Lăng Phong. Hắn suy nghĩ một lúc, quyết định bước vào bên trong.
Theo suy đoán thông thường, tu vi của viễn cổ cường giả sẽ vượt xa tu vi của tu luyện giả bây giờ. Hơn nữa từ một chút tư liệu còn sót lại, ở thời đại họ tài nguyên phong phú, không phải "thánh cấp ma thú khắp nơi" mà là "linh cấp cường giả nhiều như thánh vực bây giờ".
Một thời đại mỹ diệu như vậy chắc chắn sẽ lưu lại không ít thứ tốt. Lăng Phong ôm suy nghĩ ấy và bắt đầu tìm kiếm.
Lăng Phong phát hiện trong tiểu thế giới cổ quái này, nguyên lực khí tức đặc biệt dư thừa, ngoài ra nguyên lực bản thân cũng không bị hạn chế, tuyệt đối không có tính bài xích như tiểu thế giới của Bùi Càn. Thân hình nhẹ nhàng phiêu phù, Lăng Phong quyết định tìm kiếm ở phía Đông trước.
Mười trượng, trăm trượng, ngàn trượng...
Không có?
Lăng Phong không chịu từ bỏ ý định, lại đi về phía Bắc. Kết quả bay một hồi lâu vẫn không phát hiện ra điều gì. Trước mắt đột nhiên xuất hiện một phiến thực thể như vỏ trứng, Lăng Phong gõ vào thấy kêu boong boong, lực ngăn cản có chút giống như lúc Lăng Phong gặp phải thủy nguyệt trận ở Luyện Linh Tuyệt Vực.
Lăng Phong cười khổ, không lẽ hắn lại mừng hụt?
Tiếp theo lại tìm kiếm theo hai đường lộ tuyến. Kết quả vẫn không phát hiện được gì. Nếu như miễn cưỡng nói thu hoạch thì trước mắt chỉ có nguyên lực khí tức phong phái, so với linh cư bên ngoài có lẽ mạnh hơn vài lần!
Lăng Phong trong lòng nhất động, không biết có thể đổi cho bọn Hằng Trùng vào đây tu luyện không nhỉ? Hiệu quả có lẽ sẽ tốt hơn rất nhiều.
Nghĩ đến bọn Hằng Trùng, một suy nghĩ khác nhất thời phù hiện: mình sẽ ra bằng cách nào?
Câu hỏi này vừa xuất hiện, Lăng Phong lập tức ngẩn ra. Lúc nãy thần thạch và chiếc hộp phát sinh phản ứng kì diệu bản thân trong lúc hồ đồ cũng bị cuốn vào, bây giờ không biết phải ra bằng cách nào? Đây có vẻ giống như một câu đố không có lời giải, không lẽ hắn sẽ bị nhốt ở đây cả đời sao?
Mang theo một tia chán nản, Lăng Phong nhìn về phía thực thể dạng vỏ trứng, do dự không biết có thể dùng kiếm cương bổ nó ra được không. Lúc này Tinh Thiết Kiếm không có ở bên cạnh hắn mà đang ở bên cạnh Tuyết Niệm, Thích Thiên Ách gặp lại sư đồ của mình, có chút chuyện muốn nói nên Lăng Phong mới sắp xếp như vậy.
Không ngờ bây giờ lại có việc cần dùng đến nó. Không có Tinh Thiết Kiếm hắn có thể phá vỡ được tiểu thế giới không?
Một ý niệm uể oải nổi lên, phá vỡ được vật phẩm đấu giá được không phải sẽ mất trắng sao? Đang nghĩ đến đây, xung quanh đột nhiên bắt đầu hoảng động, hoảng động kịch liệt như thiên địa sắp vỡ!
Một luồng lực đàn hồi chưa từng có đập mạnh vào trực giác Lăng Phong. Kim quang xung quanh bắt đầu ào ào phân tán. Thân thể bị bật tung, rơi mạnh xuống đất!
Một cảm giác đau nhức kịch liệt truyền đi khắp cơ thể. Lăng Phong lắc mạnh đầu, miễn cưỡng khống chế cảm giác quay cuồng. Hắn để ý thấy chiếc hộp kỳ lạ vẫn đang huyền phù giữa không trung, không hề thay đổi. Thứ duy nhất thay đổi là miếng thần thạch đã rơi xuống đất còn quang mang ôn nhuận trên bề mặt nó thì đã hoàn toàn biến mất.
Đã xảy ra chuyện gì? Không lẽ vì năng lượng đã bị tiêu hao hết?
Trong lòng Lăng Phong lóe lên một tia minh ngộ, hắn có thể hiểu đại khái là muốn khu động được chiếc hộp kỳ lạ này thì phải tiêu hao năng lượng thần thạch. Năng lượng một khi tiêu hao hết đương nhiên sẽ không thể mở ra tiểu thế giới. Và câu hỏi mình phải ra khỏi đây kiểu gì sẽ không còn là vấn đề nữa. Đang suy nghĩ, hộp kỳ lạ đột nhiên "ầm" một tiếng, chấn động huyễn hóa thành một đường lưu quang bắn thẳng vào đầu Lăng Phong. Không đợi cho hắn kịp phản ứng, chiu một tiếng, hộp kỳ lạ đã hoàn toàn biến mất trong đó!
Nhất tương!
Bất chợt, Lăng Phong cảm thấy hộp kỳ lạ không mang đến bất cứ tổn hại nào mà ngược lại thức hải đang truyền đến từng luồng khí lưu ôn nhuận. Khí lưu cứ thế chảy xuống, giao tạp với năng lượng của hắc hoàng thạch chuyển đổi thành một luồng năng lượng kì diệu, nuôi dưỡng thân tâm.
Dưới tác dụng của luồng năng lượng, cảm ngộ của Lăng Phong với ngoại giới nguyên lực khí tức phóng đại lên gấp trăm ngàn lần. Hắn dường như có thế nhìn thấy từng hạt nguyên lực, điểu khiện niệm thức bắt lấy những nguyên lực đó, dung hợp chúng với niệm thức hình thành nên chân nguyên lực. Trong nháy mắt, chân nguyên lực có thể đề thăng không ít.
Hắn cảm thấy nguyên lực thân và độ tuyệt giai thiên tài cũng không thể bằng được mình!
Không lẽ tốt như vậy sao?
Trong lòng Lăng Phong trào lên một chút hỉ ý. Hắn nhắm mắt ngưng thần cẩn thận cảm ngộ những thể nghiệm kì diệu mà chiếc hộp kỳ lạ mang lại. Từng tia niệm thức năng lượng phát xuất từ bề mặt kiếm linh nhẹ nhàng thôi động trên bề mặt hộp kỳ lạ, vô số thông tin được trao đổi qua lại trong nháy mắt.
Không cần mất quá nhiều thời gian, Lăng Phong lập tức hiểu ra rất nhiều điều. Mặc dù không biết muốn hình thành nên một thế giới thần diệu như chiếc hộp kỳ lạ thì cần phải có điều kiện gì nhưng hắn biết mình có thể thao túng nó.
← Ch. 443 | Ch. 445 → |