Vay nóng Tima

Truyện:Tinh Ngự - Chương 456

Tinh Ngự
Trọn bộ 697 chương
Chương 456: Quên mình vì người
0.00
(0 votes)


Chương (1-697)

Siêu sale Shopee


Trong hỏa quang chói mắt, thân ảnh huynh đệ Mộ thị xuất hiện, lão đại Mộ thị thản nhiên cười nói:

- Tào huynh nói lời này đã oan uổng cho Ngọc Lan Tông rồi, huynh đệ chúng ta xuất thủ là hành vi cá nhân, không liên quan tới tông môn, hơn nữa hiện tại cách thời điểm đấu giá hội diễn ra đã hơn một tháng, cho dù tông môn thực sự xuất thủ đối với ngươi cũng không thể tính vi phạm quy củ?

Có một số không tuân theo quy củ phổ biến của đấu giá hội sẽ âm thành tiến hành hạ thủ đối với khách hàng sau khi kết thúc phiên đấu giá, phái người tới cướp đoạt vật phẩm người ngoài tới cạnh tranh được, khi đó không những được chỗ tốt, một điểm tổn thất cũng không, có thể nói được một vốn bốn lời.

Vì tránh loại hình ảnh như thế nào, Ngọc Lan Tông đã sớm nói rõ, chỉ cần ngươi tham gia đấu giá hội không chủ động làm ra hành động thương tổn tới người Ngọc Lan Tông, như vậy tông môn có thể hứa hẹn sau khi đấu giá hội kết thúc một tháng tuyệt đối không phát sinh chuyện hạ thủ đối với người tham gia đấu giá. T

Nếu như bị phát hiện có loại chuyện này, danh dự của Ngọc Lan Tông sẽ lập tức bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, Tào Kế Suất cũng biết lời nói của lão đại Mộ thị có lỹ, hắn hừ lạnh một tiếng, chậm rãi hồi phục khí tức, lành lạnh quan sát bốn phía.

- Tào huynh không cần phải uổng phí tâm cơ!

Huynh đệ Mộ thị vẫn khoang tay trước ngựa huyền phù trên cao, cười ha hả nói:

- Hiện tại Tào huynh đang bị thương nặng, không thể thi triển bất cứ tinh kỹ nào, nếu không phải như vậy, huynh đệ chúng ta cũng tuyệt đối không dám xuất thủ đối với Tào huynh!

- Họ Tào, nếu như ngươi không thúc thủ chịu trói, cũng dừng trách ta bất chấp mặt mũi tông chủ, đánh chết ngươi tại chỗ!

Trên mặt Bùi Khôn hiện lên sát khí lẫm liệt.

- Ha ha ha...

Tào Kế Suất giận dữ thành cười, lãnh đạm nói:

- Ta từ lúc nào đến cả loại tiểu nhân nhảy nhót vớ vẩn như vậy cũng có thể vũ nhục? Không thể sử dụng Tinh kỹ? Vậy hiện tại lão tử cho ngươi xem Tinh kỹ viết như thế nào!

Thanh âm chưa dứt, thủy quang quang thân thể Tào Kế Suất đột nhiên lưu chuyển, thủy quang biến ảo thành vô số mũi tên hung hãn không gì sánh được bắn thẳng về phía huynh đệ Mộ Thị.

Trong người có nguyên trận tinh chương thần diệu cùng với Thiên Hỏa Liên Hoàn nguyên trận, huynh đệ Mộ thị có thực lực rất mạnh, cho dù là Tào Kế Suất tại thời điểm toàn thịnh cũng phải ứng phó cẩn thận, hiện tại, không ai có thể ngờ được hắn dĩ nhiên chuyển biến, . mạnh mẽ hạ tử thủ. Trong tình huống bất ngờ không kịp đề phòng, huynh đệ Mộ thị thoáng lặng một chút, không thể kịp thời thi triển nguyên trận, bị Linh Sĩ vực bao phủ nhất thời xuất hiện tình cảnh cứng đờ chốc lát.

Đúng vào lúc này!

Tào Kế Suất xoay chuyển thân hình, không chút dấu hiệu chuyển sang đánh thẳng vào Bùi Khôn.

Bùi Khôn bị dị biến phát sinh dọa cả kinh, có chút run rợ, cự linh từ trong cơ thể Tào Kế Suất mạnh mẽ lao ra, giống như cơn sóng dữ ập tới.

Linh kỹ Tiên Thiên, Thiên Hà Đảo Huyền!

Dĩ nhiên là dị linh!

Dị linh Thiên Hành giả, không phải củi mục, thì là thiên phú siêu cường, rất rõ ràng Tào Kế Suất thuộc về loại sau.

Một chiêu Linh kỹ Tiên Thiên này tuy không phải là Tinh kỹ, thế nhưng uy lực vẫn cường hãn không gì sánh được, nếu như ngân hà cửu thiên đảo huyền, lực lượng vô cùng vô tận ép tới khiến Bùi Khôn hoảng sợ thất sắc. Lực lượng được người khác ban thưởng tạo thành cùng với lực lượng tự bản thân cố gắng tấn chức thành Linh giả chênh lệnh cao thấp như thế nào, lập tức thể hiện rõ ràng!

Một chiêu xuất thủ, Tào Kế Suất không chút chậm trễ, thân hình ẩn sau Cự linh giống như thiểm điện chạy trốn cực nhanh.

- Hi, không nghĩ tới tiểu bạch kiểm này lại có tài tới như vậy! Như Âm muội muội, làm phiền!

Đang khi nói chuyện, một bàn tay hư ảo tràn đầy huyết quang xuất hiện đè xuống, đồng thời còn có một chiếc cẩm mạt (khăn), hai đại công kích cùng nhau áp tới, khí tức linh hồn cường liệt bức thẳng mặt.

Thình thịnh!

Tào Kế Suất đang chuẩn bị phi độn chạy trốn bị một chiêu công kích linh hồn cực mạnh đánh trúng, trực tiếp vô lực ngã xuống dưới đất, có vài chiếc xương sườn đã bị đứt đoạn. Hắn kêu lên một tiếng trầm muộn, trong mắt giống như muốn phun lửa:

- Huyền Nguyên! Là ngươi?

- Ha, lão đầu tử không tự mình xuất thủ, có bản thiếu chủ tới đây, ngươi hản là cảm thấy đủ vinh hạnh!

Tiếng cười thanh thúy, Huyền Thái lay động chiếc quạt trong tay xuất hiện, nàng còn chắp tay hướng về phía nữ tử xinh đẹp bên cạnh tỏ thái độ phong lưu nói:

- Như Âm muội muội, ta và muội phối hợp quả nhiên thượng giai, sau này có cơ hội nên liên thủ nhiều hơn mới phải!

Chiêm Như Âm tức giận trắng mắt nhìn lại, khuôn mặt tròn tịa lộ ra thần sắc bực mình khó gặp, nàng đối với vị Huyền thiếu chủ cổ quái này thực sự không biết phải nói gì mới được.

Huyền Thái phảng phất như hoàn toàn không cảm giác được tâm tư của nàng, vẫn tỏ bộ mặt đắc ý và tự mãn.

- Thiếu chủ, ngươi này rất giảo hoạt, nếu như kéo dài sợ rằng có thể phát sinh biến cố không lường trước được, không bằng trực tiếp...

Bùi Khôn đưa tay thủ thế tuyệt sát, vừa rồi hắn bị hành động của Tào Kế Suất dọa hoảng sợ, cơ hồ nếu tập trung vào hắn thì hắn phải chết không cần bàn vãi, Tào Kế Suất có thể bày ra trò này, trời biết hắn còn 1thủ đoạn nào khác hay không

Trong mắt Huyền Thái vừa chuyển, hướng về phía Chiêm Như Âm nói:

- Như Âm muội muội, nếu như muốn thu được Tinh chương tinh kỹ Linh Sĩ cấp, cần phải dựa vào phía muội rồi!

Chiêm Như Âm lộ vẻ bất đắc dĩ, huyền phù giữa không trung hạ thấp về phía huynh đệ Mộ thị, nói:

- Làm phiền hai vị thúc thúc!

Huynh đệ Mộ thị gật đầu một cái, ngưng trọng nói:

- Thiếu tông chủ yên tâm, có huynh đệ chúng ta xuất thủ, tuyệt đối không ngoài ý muốn!

- Tuyệt không ngoài ý muốn?

Tào Kế Suất bị phá hủy kế hoạch chạy trốn, vẫn luôn trầm mặt, đột nhiên phát sinh tiếng cười nhạt, trong đôi mắt bộc phát quang mang vạn trượng.

- Ta sẽ cho các ngươi nhìn xem cai gì là ngoài ý muốn!

Bỗng nhiên, chỉ thấy dị linh bay ra khỏi trán hắn, bắt đầu điên cuồng rung động, biên độ rung động càng lúc càng lớn. Mới bắt đầu chẳng qua là lay động cực nhỏ, cuối cùng dĩ nhiên biến thành kinh đào hải lãng. Dị linh tuyệt không vượt qua nửa trượng bỗng nhiên phát sinh âm thanh giống như biển gầm sóng lớn.

- Không tốt, hắn muốn giải thể Cự linh!

Chiêm Như Âm kinh hãi, thân là Thuật luyện sư, không ai có thể hiểu rõ linh kỹ hơn nàng, nhất là cường giả đã tiến vào Linh Sĩ cấp sử dụng một chiêu này, cho dù là Tinh kỹ bị áp chế không thể thi triển, nhưng Tào Kế Suất lại sử dụng tuyệt chiêu liều mạng, uy lực mạnh mẽ tuyệt đối khiến người khác phải líu lưỡi sợ hãi.

Huynh đệ Mộ thị đang chuẩn bị đáp xuống cuống quít dừng lại thân hình, Thiên Hỏa bàn viên hoàn toàn bùng phát, một tầng bao vệ quanh thân thể, một tầng nghiêm ngặt đề phòng Tào Kế Suất lại dùng trò cũ ý đồ trốn chạy.

Tiếng rít càng lúc càng gấp, mỗi một thanh âm phảng phất giống như phát sinh sâu trong ý thức hải, khiến sâu thẳm lòng người xuất hiện vô số ba đào, đặc biệt thủy quang dâng trào bất định, trong lúc bành trướng hiện ra khí tức vô cùng vô tận, biến ảo bất định, phảng phất như không gian xung quanh có thể biến thành cự thú mở miệng thôn phệ tất cả.

Vèo!

Ai cũng không ngờ rằng, trong lúc Tào Kế Suất sắp giải thể Cự linh đột nhiên xuất hiện một đạo kim quang, ngay sau đó đạo kim quang nổ tung, trực tiếp mở ra một cánh cửa nuốt Tào Kế Suất vào bên trong, cuối cùng dưới ngân mang lập lòe, hai bóng người rất nhanh độn quay về.

- Người nào?

Kinh biến diễn ra, huynh đệ Mộ thị trăm triệu lần không ngờ được tại nơi này còn gặp phải người ngoài, kim quang hiện lên, Cự linh Hà Lưu, nguyên lực thủy hệ tràn đầy, điên cuồng bành trướng nổ tung, không gian xung quanh một lần nữa khôi phục bình tĩnh, lúc này bọn họ mới phát hiện không thích hợp, lập tức kinh sợ hét lớn.

Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đằng sau, tổ hợp đại cao thủ hai tông phái, mấy cường giả Linh Cấp còn bị người khác ngay dưới mí mắt kiếm được chỗ tốt, sao có thể không khiến cho bọn họ tức giận?

Chiêm Như Âm quyết định thật nhanh, lớn tiếng phẫn nộ quát:

- Người tới tuyệt đối không đi được xa, tản bốn phía, đuổi!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-697)