← Ch.463 | Ch.465 → |
- Mạc Tà Quân đã chết, các ngươi chuẩn bị tuẫn tang theo hắn hết hay sao?
Tất cả khôi phục bình thường, Lăng Phong quát lớn, thanh âm như sấm nổ toàn trường. Đám đệ tử Tà Quân Tông hồi phục lại tinh thần, đồng thời toát ra thần sắc mờ mịt, cầm huyền binh trong tay có chút không biết làm sao.
Nhân cơ hội này, Tiêu Hắc với tâm tư linh mẫn vội vã lên tiếng nói:
- Chỉ giết kẻ thủ ác, không truy xét người khác! Không muốn chết thì mau buông huyền binh trong tay, tiếp nhận quản lý!
Lời nói của hắn so với Mạc Tà Quân khi mới xuất hiện không sai biệt nhiều, thế nhưng chủ vị lại hoàn toàn ngược lại!
- Đcm, tiếp nhận quản lý, đây chẳng phải là để sống chết nằm trong tay các ngươi hay sao? Lão tử liều mạng với các ngươi!
Có người giận dữ hét.
Đằng Thú cách gần nhất, không đợi người này tiếp tục phun cuồng ngôn, mạnh mẽ bước lên một bước, nguyên lực địa hệ từ trong thân thể tuôn ra, giống như sóng lớn cuộn trào, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt người này, cuối cùng là một quyền phát ra.
Phốc!
Một quyền như núi lớn trực tiếp đánh chết người này tại chỗ, nhãn thần hung ác độc địa của Đằng Thú nhìn xung quanh một lượt, quanh thân lan truyền khiếu âm nguyên lưc dâng trào liên tục không ngừng.
Đám người Tà Quân Tông nhìn trái phải, vô luận như thế nào cũng không hạ được quyết tâm.
Đang lúc này, một thân ảnh cấp tốc phá không bay đi, thủy quang xoay chuyển như long, biến ảo vạn đoạn,
- Hừ, Nguyên Thận, đi, tru diệt Bối Diệp!
Lăng Phong lạnh lùng mở miệng, người vừa chạy chính là Bối Diệp.
- Mộc tiên sinh, ta đã giao hết Bối Diệp Tông cho ngươi, tội gì phải phiền phức đối với ta?
Lúc Bối Diệp nghe được mệnh lệnh của Lăng Phong, lúc này sợ tới trái tim căng cứng, cầu xin tha thứ nói.
Trong mắt Hằng Trùng hiện lên vẻ tàn khốc, hắn hiểu rõ, Bối Diệp dù sao cũng là người đứng đầu một tông, vô luận hắn ruồng bỏ tông môn thế nào đi nữa, chỉ cần hắn còn sống một ngày một đêm, hắn chính là một nhân tố cực kỳ bất ổn định đối với tông môn, bất lợi cho việc Lăng Phong chấp chưởng chân chính!
Nhất là lần này Bối Diệp ngược lại thần phục Tà Quân Tông càng giúp Hằng Trùng thấy rõ phẩm tính của hắn, hiểu rõ loại người này tuyệt đối không thể lơ là. Một khi bị hắn chạy trốn, nếu như ra ngoài tuyên dương một ít chuyện tốt, đối với danh dự của Lăng Phong sẽ có thương tổn rất lớn.
Vì vậy, hắn hút một hơi khẩu khí thật dài, chân nguyên lực bạo phát, Thanh Phong Xử nặng nề phát ra, một đạo phong khí mang theo tiếng xé gió nặng nề. Bối Diệp chỉ lo lắng chạy trối chết, chờ khi phát hiện phía sau có công kích đã không còn kịp, nhưng đòn trùng kích này hoàn toàn vứt bỏ lực lượng, chỉ truy cầu tốc độ!
Phong hệ, nguyên bản đã ẩn chứa bản ý "tốc độ", một kích kia xé gió đánh thẳng về phía Bối Diệp!
Phập!
Phụt, Bối Diệp phun ra một ngụm máu tươi, không đợi hắn kịp thở dốc, đỉnh đầu đã xuất hiện một chiểu trạch tráo, ngay sau đó là tương phap màu hắc kim liên tiếp hiện lên, trong âm thanh nổ lộp bộp, Bối Diệp phát ra tiếng kêu a a thảm thiết, rơi xuống dưới đất.
Gió thổi mây vờn, biến cố sống chết chỉ trong chớp mắt.
Nháy mắt, Tà Quân Tông ngã xuống, hai đại Linh giả bỏ mình, còn lại đều là một ít chó gà không đáng kể, không gây được sóng gió!
- Thế nào? Còn muốn ta nhắc tỉnh các ngươi hay sao?
Lăng Phong lãnh đạm nói:
- Nếu ta thực sự nghĩ bất lợi đối với các ngươi, lẽ nào còn muốn chuẩn bị thủ đoạn tốn công tốn sức tới như vậy sao?
Nghe vậy, đệ tử Tà Quân Tông hiểu rõ đại thế đã mất, dưới sự áp bách của bốn cường giả Linh cấp phía đối phương, nhóm người bản thân căn bản không thể lật ngược được tình thế, vì vậy liền ném huyền binh, tiếp nhận quản lý.
Tiêu Hắc đắc ý đầy mặt suất lĩnh đệ tử tông môn tiến lên lần lượt niêm phong chân lực đan điền hoặc là chân lực chi nguyên ý thức hải, như vậy sẽ không còn phải sợ bọn họ chạy trốn, về phần muốn xử lý như thế nào, tất cả tạm thời gác lại chờ Lăng Phong quyết định.
- Tiêu Hắc!
Đang chìm đắm trong đắc ý, Tiêu Hắc chấn động, vội vã xoay người cung kính đứng trước mặt Lăng Phong, một lần nữa suy nghĩ trong lòng trở nên bất ổn, miên man đánh giá.
"Lẽ nào tông chủ không hài lòng đối với hành động của ta hay sao? Có phải ta quá mức đắc ý vênh váo một chút?"
Lăng Phong không để hắn suy nghĩ nhiều, trực tiếp thả hết mọi người vừa mới hút vào trong quái hộp ra, sau đó nói:
- Tất cả mọi chuyện giải quyết hậu quả ở đây giao cho ngươi xử lý, những người này nếu muốn quy thuật bản tông, có thể xếp vào tông môn, còn lại không muốn, chờ khi ta trở về thì thả họ đi!
Mới vừa rồi tiến vào trong quái hạp có một ít là người Tà Quân Tông. Bọn họ đã sớm bị không gian kỳ diệu kinh sợ, lại thấy thế cục bên ngoài đã định, trong lòng tự nhiên không hề sinh ra nửa phần tâm tư phản kháng.
- Rõ!
Nếu như trước kia Tiêu Hắc tôn kính đối với Lăng Phong, hiện tại nhiều hơn là sợ hãi, có thể nhấc tay tiêu diệt một Linh Sĩ, như vậy năng lực sao có thể tầm thường? Hắn âm thầm cảm giác bản thân đứng đúng đội ngũ, đồng thời một tia nghi hoặc nổi lên, hắn lúng túng nói:
- Tông chủ, ngài muốn đi đâu?
Nói thực, hắn có chút lo lắng, tông chủ đột nhiên rời bỏ tông môn.
Nhãn thần Lăng Phong xẹt qua núi non trùng trùng diệp diệp, vung tay lên nói:
- Lẽ nào ngươi không cảm thấy nơi này thực sự hơi quá nhỏ hay sao?
- Nhỏ?
Tiêu Hắc sửng sốt, xưa nay đầu óc luôn nhạy bén, bay giờ đột nhiên cảm giác có chút thiếu.
- Đúng vậy, hơi nhỏ!
Lăng Phong không lập lờ nhiều, trên mặt hiện lên một luồng khí phách.
- Nghe nói Tà Quân Tông chiếm lĩnh ba ngọn núi, Linh cư so với bản tông càng nhiều hơn không ít, thắng địa như vậy lại không lợi dụng triệt để, vậy thì quá mức lãng phí rồi!
Tiêu Hắc cứng họng, hồi lâu không nói nên lời. Hắn vạn lần không ngờ tới Lăng Phong không những chuẩn bị xong chuyện đẩy lùi Tà Quân Tông, thậm chí còn có kế hoạch nhất cử chiếm cứ tông môn người ta! Quyết đoán như vậy sao có thể là người thường? Hắn thầm mắng mình ngu xuẩn, nếu Mạc Tà Quân đã bỏ mình, còn lại ai có thể chống cự?
Hắn vội vã khom mình, nịnh nọt nói:
- Chúng tông chủ mở cờ là thắng!
Nhãn thần Lăng Phong xẹt qua đám người Nguyên Thận.
- Các ngươi thế nào?
Nguyên Thận cười hắc hắc, tùy ý huy động cánh tay, từng sợi hắc quang chợt ẩn chợt hiện.
- Chủ nhân, cho dù ta theo ngài chiến đấu vài ngày cũng không mệt!
Nhìn sang bên phía Hằng Trùng, hắn cũng gật đầu.
Mà lúc này Đằng Thú đứng trước mặt Lăng Phong, đồng thời nắm chặt bàn tay, có chút bướng bỉnh nói:
- Tông chủ, xin hãy mang theo ta đi cùng!
Hơi sửng sốt, Lăng Phong mỉm cười gật đầu:
- Tốt, ngươi đi cùng! Tuyết Niệm ở lại giải quyết tốt hậu quả! Hôi Hoàng nhị lão, nơi này trông cậy vào các ngươi!
- Xin tông chủ yên tâm!
Tuyết Niệm, Tiêu Hắc, Hôi Hoàng nhị lão đồng thời khom người đáp. Bọn họ vô hình chung bởi các nguyên nhân hoặc giống nhau hoặc nhau đều lựa chọn thần phục Lăng Phong, hiện tại hoàn toàn phát ra từ nội tâm, không có nửa phần không tình nguyện.
Cuối cùng, Lăng Phong, Hằng Trùng, Nguyên Thần, Đằng Thú, Tào Kế Suất, nhóm năm người khởi hành tiến về Tà Quân Tông. Vì thuận lợi đi đường, Lăng Phong thu hết vào trong quái hạp, nhanh chóng xuất phát.
Một vòng quang mang màu hồng rất nhanh xẹt qua, xung quanh thân thể Lăng Phong có mười khỏa thối hỏa vờn quanh, không ngừng ma sát với không khí, xẹt qua cực nhanh. Lần trước, khi nhìn thấy Y Liên Nhi, lần thứ hai thấy đối phương thi triển Vị Ương Thân Pháp, Lăng Phong chợt hiểu ra, đây hoàn toàn là một loại vận dụng đối với thối hỏa.
Dùng ánh mắt của Lăng Phong hiện tại, trừ phi là loại vận dụng đứng đầu như Tinh kỹ ra, còn lại một ít chiêu thức công pháp khác đều có thể liếc mắt nhìn qua là khám phá được.
Vì vậy, hắn rất nhanh liền nắm giữ Vị Ương Thân Pháp, dùng phương pháp này để di chuyển đường dài quả thực rất thích hợp.
Ý thức hải đang không ngừng thôi diễn, cùng với một màn chiến đấu với Mạc Tà Quân không ngừng hiện lên, mỗi một lần chiến đấu, Lăng Phong đều dưỡng thành thói quen suy nghĩ tổng kết kinh nghiệm, không ngừng đúc kết ưu khuyết điểm của bản thân, đồng thời suy nghĩ phương hướng thay đổi thích hợp.
Lòng bàn tay hắn hiện lên mệnh bài thần bí, Tinh kỹ Sát Lục Chi Nhận vẫn còn một lần cuối cùng chưa bị tiêu hao sạch sẽ. Nguyên bản chuẩn bị liều mạng một kích mới vượt qua được khó khăn vừa rồi, hiện tại vẫn giữ được, tất cả đều quy vào công lao chuyện Tào Kế Suất đột nhiên xuất hiện. Nếu như không có sức chiến đấu của hắn gia nhập, cho dù dung hợp hai đại tinh ký bất đồng, nhất cử sử dụng, sợ rằng cũng không đơn giản như vậy.
← Ch. 463 | Ch. 465 → |