← Ch.491 | Ch.493 → |
- Không cần nói nhiều, ta tuyệt đối không chấp nhận.
Tịch Tùng Tử vẫn tiếp tục nói, mặc dù không hề mở miệng.
Đến đây thì hắn dậm dậm chân, lòng bàn chân phát ra những tiếng nổ nho nhỏ, thể hiện chủ nhân của nó đang phiền não thế nào. Cố nén cảm giác thất bại trong lòng, Tịch Tùng Tử khổ sở khuyên nhủ:
- Mộc tông chủ, ta dùng tất cả thông tin mà ta có được chỉ cầu xin ngài cho ta được đổi một tên đệ tử thuộc về Vô Không Sơn ta. Đối với quý tông môn mà nói không thiệt hại gì, dù người ngoài có biết cũng không thể bàn tán linh tinh. Hơn nữa hai tông môn chúng ta từ này về sau kết giao với nhau, không phải nhất cử lưỡng tiện sao?
Lăng Phong vẫn cố chấp lắc đầu, chuyển mắt sang phía con lôi bảo bảo đang bị giam trong thiên địa lao, đột nhiên chuyển chủ đề:
- Lôi bảo bảo này lai lịch thế nào, ta sẽ tự tìm hiểu, Tịch tiên sinh không chịu nói ta cũng chẳng mất gì. Ngay cả lai lịch của Hi Cảnh ta cũng sẽ tự tìm ra, không cần Tịch tiên sinh lo lắng.
Chỉ hai câu đó thôi, những kẻ thông minh đã có thể đại khái đoán ra nội dung của cuộc truyền âm lúc nãy. Không biết vì lý do gì, Tịch Tùng Tử muốn dùng những thông tin có giá trị bất phàm của mình đổi lấy một người của Sáng Tông. Người này có lẽ thuộc về Vô Không Sơn, nghe khẩu khí của Tịch Tùng Tử thì có vẻ là một người rất quan trọng.
Điều kiện phong hậu như vậy nhưng vẫn bị Lăng Phong kiến quyết từ chối.
- Lão Tịch, nếu như hắn không chịu đổi thông tin thì thử dùng ta xem.
Trong lúc Tịch Tùng Tử đang cảm thấy thất vọng vô cùng thì vị lão giả sau lưng hắn đột nhiên đứng dậy. Lời chưa nói hết đã bị ngăn lại, Tịch Tùng Tử lắc đầu khổ tiếu:
- Nhân tài trong tay Mộc tông chủ nhiều vô số kể, đâu có để ý đến một miếng tinh kĩ tinh chương. Chúng ta đi thôi.
Cuối cùng hắn quay sang Lăng Phong, chắp tay nói:
- Hôm nay đã làm phiền nhiều, mong Mộc tông chủ bỏ qua cho.
Nghe hắn nói vậy, lão giả lộ rõ vẻ bất mãn, sắc mặt đột nhiên sầm lại!
- Tịch tiên sinh.
Lăng Phong bất ngờ lên tiếng, chuyển sáng thái độ cân nhắc:
- Trong tay ngươi có tinh kĩ tinh chương?
Không đợi cho Tịch Tùng Tử kịp lên tiếng, vị lão giả sau lưng hắn đã cười phá lên, lạnh lùng nói:
- Lão phu Phong Kì, tinh tu luyện chương nhiều năm, sớm đã là linh cấp thuật luyện sư, được Huyền Nguyên Tông chiêu mộ nhiều lần, luyện chế một miếng tinh kĩ tinh chương thì có là gì!
Lăng Phong hướng mắt về phía lão, xem xét cẩn thận rồi đột nhiên giơ tay nhất chiêu. Ở xa, tinh thiết kiếm vù vù rung động và nhanh chóng rời khỏi tay Tuyết Niệm. Lăng Phong động niệm thức, một đường thiên địa lao lại phát xuất, chụp lôi bảo bảo vào trong còn tinh thiết kiếm thì tự động quay về tay Lăng Phong.
Lăng Phong hơi nhắm mắt, âm thầm trao đổi với Thích Thiên Ách, bất ngờ hỏi:
- Tinh kĩ tinh chương trong trong tay ngươi thuộc hệ gì?
Lão giả Phong Kì rất bất mãn với thái độ của Lăng Phong, với địa vị linh cấp thuật luyện sư của ông, Tịch Tùng Tử căn bản không có tư cách chiêu mộ ông.
Nhưng vì lúc còn trẻ hai người đã cùng mạo hiểm với nhau, lại cùng chơi với nhau từ tấm bé nên sau khi tu luyện thành công Phòng Kì vẫn quyết định gia nhập vào tông môn của hắn. Với thân phận của Phong Kỳ, có ở trong thất đại tông phái chắc chắn vẫn nhận được sự tôn kính cực đại!
Trong Vô Không Sơn, địa vị của Phong Kì hoàn toàn không thua kém Tịch Tùng Tử, độc lập và vô cùng tôn quý. Cũng chính vì có lão, Vô Không Sơn mới phát triển vượt qua các thế lực tông phái nhị lưu bình thường khác!
Không ngờ ở một tông phái mới sáng lập không lâu như Sáng Tông, lão lại bị coi thường như vậy. Phong Kì có thể cảm nhận một cách rõ ràng, Lăng Phong hoàn toàn coi thường lão, hoàn toàn không giống với những kẻ bề ngoại ra vẻ cao ngạo nhưng bên trong chỉ muốn quỳ xuống cầu xin mà lão thường gặp. Chính vì lí do này, Phong đại sư thường ngày đã quen cao ngạo mới cảm thấy khó chịu đến vậy.
Nếu như không phải vì sợ cảm giác rung động mà Lăng Phong mang lại trong lúc đại chiến, Phong kì sớm đã bạo phát rồi. Mặc dù cố kiềm chế mình nhưng lúc cảm nhận được vẻ hoài nghi nhàn nhạt trong giọng nói của Lăng Phong, hắn vẫn không khỏi cười lạnh nói:
- Thủy hệ! Mộc tông chủ nếu như không tin thì có thể tự mình thể nghiệm?
- Ta cũng đang định như vậy!
Lăng Phong trả lời không chút khách khí. Chỉ một câu đơn giản ấy thôi nhưng đã khiến Phong Kì giận đến phát điên, hắn hừ lạnh một tiếng, búng ngón tay, bắn ra một miếng tinh chương:
- Vậy mời Mộc tông chủ chỉ giáo thêm!
Lăng Phong cũng chẳng quan tâm. Không biết vì sao mặc dù cũng là thuật luyện sư nhưng hắn không hề thấy cảm thấy tôn kính nghề thuật luyện sư hay những thuật luyện sư khác!
Bản thân Lăng Phong không biết thói quen này của hắn là do Sang Sư truyền nhiễm cho trong lúc giao lưu. Theo như những gì Sang Sư nói thì "thuật luyện sư trên thế giới này ngoài ta ra còn ai nữa".
Điều này cũng trực tiếp tạo nên tính cách của Lăng Phong, những thuật luyện sư thần minh thì sớm đã biến mất rồi, còn lại chỉ là những kẻ luyện chương như Lăng Phong thôi!
Nếu như luận về luyện chương, có lẽ có rất nhiều thuật luyện sư hơn Lăng Phong, nhưng luận về vốn liếng thì Lăng Phong hùng hậu nhất.
Không bàn đến kho tri thức toàn diện, chỉ cần có kiếm linh cường đại trong thức hải thôi đã đủ năng lực giải tích và giúp Lăng Phong sống cao ngạo cả đời rồi!
Chứng kiến thực lự siêu cường mà Lăng Phong triển hiện, Phong Kì đương nhiên không nghĩ đối phương sẽ đòi chiếm giữ mình nên mới trực bắn ra miếng tinh kĩ tinh chương. Lăng Phong không hề quan tâm đến thái độ giễu cợt trên mặt đối phương, chăm chú quan sát. Miếng tinh chương chỉ dài độ nửa ngón tay, phủ một màu ngân sắc như màu vảy cá, trông rất giống miếng linh cấp tinh hạch mà Lăng Phong lấy được từ chỗ Công Tôn Hoằng.
Thông thường, hình dáng của sơ trung cao cấp tinh chương đều như nhau, không có quá nhiều biến hóa. Nhưng sau khi lên đến chí cấp, thực lực của thuật luyện sư cũng tăng lên, thể ngộ được các loại ảo diệu của luyện chế tinh chương, đương nhiên sẽ không còn bị hạn chế bởi quy định đó, bắt đầu có những sáng tạo của bản thân mình.
Bởi vậy, hình trạng của tinh kĩ của trở nên đa dạng hơn.
Chầm chậm xoay chuyển miếng tinh chương trong tay, ở một góc độ bí mật, Lăng Phong bắt đầu phun ra một ít ngân mang từ bụng ngón tay, ngân mang lập lòe như ánh sáng đom đóm, từng bước tiếp nhập vào bên trong tinh chương.
Trong nháy mắt, ngân mang biến không gian bên trong tinh chương thành của mình, sương mù bảng lảng bên trong tinh chương còn ngân mang thì như một con tinh linh có cánh, bắt đầu bay lượn.
Bắt lấy!
Tinh thần Lăng Phong khẽ chấn động, hắn đã tiếp xúc được linh hồn vật tính bên trong tinh chương. Niệm thức bỗng biến thành một con bạch tuộc đâm những xúc tu của mình vào bên trong và bắt đầu quấn chặt lấy nó. Gần như đồng thời, một luồng khí tức kì quái tán khai.
Luồng khí tức này như có linh tính, tự thành nhất thể ngăn cách ra một phương hư không, trong phương hư không này niệm thức của Lăng Phong và linh hồn vật tính trong tinh chương đều tồn tại nhưng niệm thức chiếm vị trí chủ đạo.
Phân tích!
Niệm thức xoay vòng, nhẹ nhàng quấn lấy linh hồn vật tính, đột nhiên, linh hồn vật tính quái dị hình thủy thảo bắt đầu giơ ra những cái tua của mình và cũng quấn lấy nó, mọi thứ bắt đầu được phân tích một cách nhanh chóng.
Đến trình độ như của Lăng Phong, linh hồn niệm thức đã vô cùng cường đại, đương nhiên không cần dùng những thứ phức tạp như tinh chương thăm dò nữa, muốn làm chỉ cần trực tiếp tiến hành niệm thức thăm dò.
Ví dụ như bây giờ, Lăng Phong dùng niệm thức và linh hồn vật tính dạng thủy thảo quấn vào với nhau, sau đó có thể dễ dàng phân tích ra tất cả nguyên liệu tạo ra nó đến từ nhân loại cường giả hay đến từ ma thú. Phong Kì không hề lừa hắn, nó đúng là một miếng tinh kĩ tinh chương!
Hơn nữa còn là loại cực kì đặc biệt nữa.
← Ch. 491 | Ch. 493 → |