Vay nóng Tima

Truyện:Tinh Ngự - Chương 059

Tinh Ngự
Trọn bộ 697 chương
Chương 059: Kiếm linh dị biến
0.00
(0 votes)


Chương (1-697)

Siêu sale Shopee


Trong phòng luyện chương.

Lăng Phong đang ngắm nghía khối tinh chương trong tay, nguyên liệu được sử dụng để chế tạo khối tinh chương này là "toa giải" đến từ hải dương, được hắn đặt tên là "Phá Không Toa". Lực bạo phát của khối tinh chương này không hề thấp hơn Toàn Không Kích mà bản thân hắn đã từng luyện chế, nói cách khác lực bạo phát sẽ đạt được ngoài ba trăm, hẳn là đã thừa để đối phó với Thụy Tinh.

Ngay khi Lăng Phong thở phào một hơi thở chuẩn bị đem thành quả này tuyên bố ra ngoài, bỗng nhiên hắn tỉnh ngộ ra một vấn đề: dựa vào niệm thức siêu cường để cảm nhận, mình có thể dễ dàng luyện chế ra một khối tinh chương sơ cấp có lực bạo phát quá ba trăm, thế nhưng người khác thì sao?

Lăng Phong dám khẳng định nếu như đem phương pháp luyện chế Phá Không Toa truyền thụ ra ngoài, để cho các Thuật Luyện Sư của Đa Bảo Các mà nói, sợ rằng sẽ không có người nào đạt được tới tiêu chuẩn như vậy, thậm chí ngay cả lực bạo phát cũng sẽ kém xa tinh chương Thụy Tinh!

Phải tìm được một loại tinh chương mà Thuật Luyện Sư phổ thông có thể luyện chế ra được, đồng thời lực bạo phát cũng tuyệt đối không thấp hơn Thụy Tinh!

Làm sao bây giờ?

Lăng Phong nhanh chóng tìm kiếm trong biển tri thức khổng lồ mà Sang Sư lưu lại lạc ấn bên trong thức hải của mình, hắn biết rõ dụng ý của Sang Sư khi để mình phá giải Thụy Tinh. Bởi vì tuy rằng Sang Sư trực tiếp đem toàn bộ những tri thức có liên quan đến luyện chương dùng phương pháp Linh Hồn Ấn Khắc ghi tạc vào trong thức hải của mình, thế nhưng những tri thức này cũng không phải do bản thân mình học tập mà có, cho nên đến khi vận dụng khó tránh khỏi có chút trúc trắc. Nếu như muốn giải quyết vấn đề này, chỉ có thể vận dụng nhiều hơn, chỉ có ở trong thực tiễn hoàn toàn hấp thu tri thức, khi sử dụng phải dễ dàng giống như hít thở tự nhiên thì mới coi như chân chính nắm giữ.

Vừa phải bảo đảm được lực bạo phát, lại vừa phải để cho các Thuật Luyện Sư phổ thông có thể luyện chương, như vậy chỉ có một biện pháp...

Biến dị tinh chương!

Cái gọi là biến dị tinh chương có quan hệ rất lớn đến tinh luyện những nguyên liệu đặc thù. Trải qua quá trình thực tiễn lâu dài, Thuật Luyện Sư phát hiện ra, nếu như trong quá trình phối chế tố linh mặc có cho thêm một số nguyên liệu đặc thù, thành phẩm tố linh mặc cuối cùng sẽ có được một loại đặc tính kỳ quái. Ở bước "cố định" linh hồn vật tính, tố linh mặc (mực tố linh) này sẽ kích động cho linh hồn vật tính sản sinh ra sự biến hóa ở một trình độ nhất định!

Thí dụ như "Toàn Không Kích" mà Lăng Phong đã từng luyện chế, nếu như trong quá trình phối chế tố linh mặc cho thêm một ít nguyên liệu đặc thù, như vậy tinh chương được luyện chế ra thậm chí còn có khả năng từ tính công kích biến thành tính phòng ngự, quá trình này được Thuật Luyện Sư gọi là "tinh chương biến dị", cuối cùng tinh chương hình thành nên cũng được gọi là "Biến dị tinh chương"!

Thế nhưng quá trình tinh chương biến dị vô cùng khó khống chế, chẳng những có yêu cầu khắt khe về chủng loại nguyên liêu đặc thù cần thêm vào, thậm chí đối với số lượng thêm vào cũng có yêu cầu! Chỉ một chút sai lệch, nhẹ thì tinh chương bị hỏng, nặng thì linh hồn bị hao tổn, hậu quả phi thường nghiêm trọng!

Cho nên, Thuật Luyện Sư tầm thường cũng sẽ không tùy tiện luyện chế biến dị tinh chương, đồng thời nếu có ai nắm giữ được một phần phương pháp luyện chế biến dị tinh chương thường thường sẽ coi như là trân bảo, căn bản sẽ không cho người nào biết.

Bình ổn lại tâm thần, Lăng Phong bắt đầu tìm kiếm trong đống tri thức căn bản khổng lồ mà Sang Sư truyền thụ, với những tích lũy của Sang Sư, bản thân mình nếu như còn không tìm ra được một loại biến dị tinh chương thích hợp để giải quyết vấn đề, vậy thì thực sự nên đâm đầu vào tường mà chết đi cho rồi!

Thời gian từng chút từng chút trôi qua.

Có rồi!

Ánh mắt Lăng Phong sáng lên! Hắn đứng dậy, nhanh chân tìm kiếm một số thứ ở trong phòng luyện chương.

Phòng luyện chương này là phòng chuyên dụng của Phỉ Bối, khi Lăng Phong nói rằng cần một nơi yên tĩnh để suy ngẫm cách phá giải, Phỉ Bối đã nhường lại không chút do dự, mặc cho Lăng Phong từ chối thế nào cũng không được. Hiện tại Lăng Phong cũng đã phát hiện ra chỗ tốt của phòng luyện chương này, trong tủ có vô số ô vuông nhỏ, mỗi một ô vuông ngoại trừ lưu trữ những nguyên liệu luyện chương thường dùng ra, cũng không thiếu những tài liệu khan hiếm, nguyên liệu trong tủ này phong phú hơn không biết bao nhiêu lần với những ngăn kéo ở đại sảnh lầu một.

Ở một góc khác cũng xếp đầy những công cụ luyện chương, có công cụ đo đạc thể tích nguyên liệu, công cụ lượng hóa chiều rộng, tinh luyện thành phần hữu hiệu v.. v.. đủ các loại, khiến người khác xem mà hoa cả mắt. Cho đến bây giờ, Lăng Phong mới biết được bản thân mình trên luyện chương chi đạo nghiệp dư tới cỡ nào! Những dụng cụ này thậm chí có hơn phân nửa hắn không gọi được tên, bản thân khi luyện chế tinh chương Toàn Không Kích hoàn toàn là dùng "sức trâu" trực tiếp nghiền nát nguyên liệu lấy ra thành phần hữu hiệu, đâu có biết được những điều cần chú ý trong đó lại nhiều như vậy.

Sau khi so sánh qua, Lăng Phong không nhịn nổi có chút xấu hổ. Tâm tình của hắn bây giờ nếu như để cho đám Thuật Luyện Sư bên ngoài biết được, chỉ sợ bọn họ ngay cả lòng muốn giết Lăng Phong cũng đều có. Cảnh giới mà Thuật Luyện Sư tha thiết ước mơ chính là có thể như Lăng Phong thuần túy không mượn bất kỳ sự trợ giúp bên ngoài nào để luyện chế ra được tinh chương! Vậy mà, vị Lăng đại sư này lại không hài lòng với cảnh giới của mình, trái lại còn ước ao được như bọn họ, thực sự... thực sự là khiến người ta tức chết!

Tìm được rồi!

Trong tay Lăng Phong cầm một đóa hoa mỹ lệ, đóa hoa này có năm cánh hoa màu hoàng kim to lớn, ở giữa bao trùm lấy một nhị hoa màu đỏ, phía trên nhị hoa lác đác điểm xuyết vài điểm tử sắc. Nó được bảo quản trong một chiếc bình thủy tinh, trong bình là hàn khí lượn lờ, thực vật tuy rằng đã mất đi bộ rễ, nhưng khi nhìn vào vẫn thấy tươi đẹp mơn mởn.

Đây là nguyên liêu đặc thù kim lũ mai, dùng nó để phối chế tố linh mặc cũng không thể kích động được linh hồn vật tính phát sinh biến dị, thế nhưng nó lại có một tác dụng khác. Nó có thể co rút linh hồn vật tính một mức độ lớn, từ đó khiến cho mật độ linh hồn vật tính trên một đơn vị diện tích tăng lên, như vậy khi kích phát uy lực của tinh chương thì lực bạo phát cũng tăng lên gấp bội!

Lăng Phong phỏng chừng, cho dù là Thuật Luyện Sư yếu kém đi nữa, chỉ cần nắm giữ được loại biến dị tinh chương này, khi luyện chế ra tinh chương thì lực bạo phát cũng không hề thấp hơn so với Thụy Tinh!

Tỉ mỉ đong đếm đủ phân lượng kim lũ mai, sau đó lại cho thêm một phần bạch mao diệp, kim lũ mai chậm rãi bị hòa tan, trở thành một đoàn dịch thể trong suốt màu trắng.

Lăng Phong biết bây giờ không thể chậm trễ, nguyên liêu đặc thù sau khi được tinh luyện phải lập tức sử dụng, bằng không qua một thời gian nhất định sẽ hoàn toàn mất đi tác dụng. Niệm thức của hắn khẽ động, "xoẹt" một luồng ngân quang bắn ra, một đoàn tố linh trấp cỡ nắm tay trôi nổi lên.

Khổ vũ tương, thanh ti miêu, kim lũ mai... hơn mười loại tài liệu dưới sự điều khiển của niệm thức không ngừng được rút ra những thành phần hữu hiệu trong đó, liên tiếp tiến vào trong tố linh trấp ở giữa không trung, khi mỗi một loại tài liệu được nhập vào, niệm thức của Lăng Phong đưa vào cũng có sự khác biệt, thậm chí tần suất dao động cũng không giống nhau! Đây là một điểm mấu chốt khi luyện chế, nếu như lượng niệm thức đưa vào có chút sai lệch, luyện chế tinh chương coi như bị hỏng.

Cho nên khi luyện chế tinh chương kiêng kị nhất là có người quấy rầy.

Tố linh mặc hoàn thành!

Một đoàn tố linh mặc mà tím phiêu phù trong không khí, Lăng Phong không chút chậm trễ, nhanh chóng dùng niệm thức để cảm nhận linh hồn vật tính của toa giải, sau đó thuần thục dẫn dắt ra, tiến hành dung hợp linh hồn vật tính cùng với tố linh mặc.

Tách tách!

Mặt ngoài tố linh mặc phun ra một luồng sương mù màu tím, trong nháy đã bao phủ phương viên một trượng! Bên trong nó đnag có một đoàn khí thể màu đen tả xung hữu đột, tựa hồ muốn phá tan gông cùm xiềng xiếc, thế nhưng đều bị tầng sương mù màu tím kia ngăn cản, đồng thời không ngừng bị áp súc. Cuối cùng đoàn khí thể màu đen kia đã thu nhỏ lại cỡ một ngón tay!

Thành!

Bắt đầu ngưng chương!

Tố linh mặc đã dung hợp linh hồn vật tính được niệm thức điều khiển, nhanh chóng ngưng kết lên trên mặc thần thạch.

Đúng lúc này, Lăng Phong bỗng nhiên cảm giác niệm thức ở trong thức hải bị ngắt quãng, không tốt! Trong giây lát hắn liền tỉnh ngộ, lần trước kiếm đã bị Băng Thần Tử đả thương, đến nay vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn, bình thường vẫn không cảm thấy gì, thế nhưng hiện tại liên tục sử dụng niệm thức, sự nguy hiểm tiềm ẩn này nhất thời bạo phát!

Trong thức hải, kiếm linh đột nhiên nhảy lên, một tia hắc bạch chi khí dày đặc quấn quanh, như mộng như ảo. Thân ảnh Sang Sư nhàn nhạt hiện ra, cau mày lẩm bẩm nói:

- Nguy cơ, nguy cơ, nhưng gặp nguy hiểm mới có kỳ ngộ!

Bỗng lão hét lớn một tiếng:

- Tiểu tử, đừng ngừng lại!

Lăng Phong đang chuẩn bị bỏ qua việc luyện chế tinh chương, dù sao phương pháp mình cũng đã tìm ra được, về sau chỉ cần dạy cho các Thuật Luyện Sư là được, không cần phải quá mạo hiểm. Thế nhưng một tiếng hét này của Sang Sư lại khiến hắn thay đổi chủ ý, Lăng Phong nghiến răng, cố nén cảm giác choáng váng truyền đến từ trong đầu, liều mạng thôi động niệm thức điều khiển tố linh mặc dung hợp cùng với mặc thần thạch!

Mắt thấy tố linh mặc từng chút một thấm nhập vào trong mặc thần thạch.

Kiếm linh ở sâu trong thức hải xoay tròn càng lúc càng nhanh, cuối cùng đoàn hắc bạch chi khí đột nhiên phình to lên hình thành một phương viên, nhìn vào phảng phất như ngân hà sâu thẳm, tinh vân lưu chuyển, ảo diệu thần bí khó nói thành lời.

Bỗng dưng, Lăng Phong trừng mắt, quát lên:

- Thành!

Chút tố linh mặc cuối cùng cũng đã hoàn toàn thấm nhập vào trong mặc thần thạch, một trận gió rất nhỏ khẽ bốc lên, trước mặt hắn xuất hiện một khối tinh chương tinh quang bắn ra bốn phía.

Cùng lúc đó, kiếm linh đột ngột dừng lại, hai màu hắc bạch tràn ngập trong thức hải cũng đồng thời đứng yên. Gió ngừng, mây trệ, ngay sau đó một cảm giác đau đớn hầu như muốn xé rách người thành hai nửa từ nơi sâu nhất trong thức hải truyền đến.

A!

Lăng Phong nhịn không được hét lên một tiếng kinh khủng, hàm răng cắn chặt vào môi, máu tươi không ngừng ứa ra!

Người thường khi đối mặt với đau khổ bậc này có lẽ sớm đã choáng váng ngất đi, nhưng ý thức của Lăng Phong lúc này lại tỉnh táo không gì sánh được, điều này khiến hắn cảm nhận nỗi đau càng thêm sâu sắc. Cũng chính bởi vậy, cơn đau này càng thêm khó có thể chịu đựng!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-697)