Truyện ngôn tình hay

Truyện:Tinh Thần Biến - Chương 022

Tinh Thần Biến
Trọn bộ 636 chương
Chương 022: Tu Chân Giới
0.00
(0 votes)


Chương (1-636)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Dịch thuật: Duy ngã độc tôn

Tiềm Long đại lục có nhiều loại dã thú, cũng có không ít người thuần dưỡng phi cầm tẩu thú (Phi cầm tẩu thú: chim bay thú chạy), bất quá những loài này chỉ trung thành với chủ nhân của chúng, người khác không cách gì cưỡi được, lại càng khó mà thuần dưỡng ở quy mô lớn. Bình thường đây cũng là cách Tần Vũ truyền tin mời người.

Một khi đại chiến nổ ra, chủ nhân phi cầm đa số trở thành người điều tra tình hình địch, cũng có thể tập hợp lại thành phi đội tập kích từ trên cao. Cách thức chiến tranh ở Tiềm Long đại lục rất phong phú, sử dụng chim bay thú chạy càng làm chiến đấu thêm khốc liệt, càng khó dự đoán. Hơn nữa trong quân đội đều có người tu luyện nội công, như quân đội dưới trướng Trấn Đông Vương, mỗi người lính nhập ngũ một năm đều có tư cách để được tu luyện. Ở cấp bậc thấp nhất cũng có tài năng hơn người, một tiểu binh đủ thực lực giết được bẩy tám người bình thường. Quân công càng cao, địa vị càng cao, càng có thể tu luyện lên cấp cao hơn.

Tại Tiềm Long đại lục một khi đại chiến nổ ra, khẩn cấp chiêu binh, những binh lính này không cách gì so được với quân chính quy, chí ít về tố chất thì chênh lệch không biết bao nhiêu mà nói. Một quân đoàn chính quy hai mươi vạn quân có thể tiêu diệt đại quân trăm vạn người bình thường. Ngồi trên lưng Hắc ưng, Tần Vũ quan sát bên dưới, phút chốc hắn đã ra khỏi Viêm kinh thành.

"Luận tốc độ, ta chưa thấy có loài phi cầm nào có thể so được Hắc ưng" Tần Vũ mìm cười vuốt ve cổ Hắc ưng.

Tốc độ Hắc ưng cực nhanh, ít nhất là theo Tần Vũ biết, không có loài phi cầm nào có thể đạt tốc độ như vậy. Cho dù loài ưng tốc độ vốn rất nhanh, nhưng Hắc ưng của Tần Vũ là loại đặc biệt, so với chim ưng thông thường nhanh gấp hai đến ba lần.

Hắc ưng chúi xuống, bay thẳng về phía lều cỏ. Lều cỏ này là nơi Phong Ngọc Tử thường cư trú, có một hồ nước bao quanh, xung quanh thật yên tĩnh, không một bóng người, khó có ai đến để quấy nhiễu hắn được.

Lúc này trong hồ nước cách lều cỏ không xa, một tiên hạc bay lên, nó chính là vật cưỡi của Phong Ngọc tử, Phong Ngọc Tử lúc này đứng ngoài lều cỏ, ngẩng đầu nhìn Tần Vũ đang từ trên trời hạ xuống, trên mặt lộ rõ nụ cười.

"Phong bá bá" Tần Vũ nhảy thẳng từ Hắc ưng xuống, hưng phấn hét lên.

"Tần Vũ, sao lại đến chỗ ta?" Phong Ngọc tử cười nói.

Niên kỷ của Ngọc Phong Tử so với Liên Ngôn cao hơn không biết bao nhiêu mà nói, nhưng hắn với Tần Đức vẫn đối đãi nhau như huynh đệ. Phong Ngọc Tử là loại người không coi trọng tuổi tác. Tần Vũ đang muốn nói chợt phát hiện mục quang Phong Ngọc Tử tập trung vào Hắc ưng.

"Phong bá bá, sao vậy, người biết Tiểu Hắc là gì à?" Tần Vũ nghi hoặc hỏi.

Phong Ngọc tử nhìn chằm chằm Hắc ưng, Hắc ưng lại không thèm để Phong Ngọc tử vào mắt.

Lúc lâu sau, Phong Ngọc tử lắc đầu nói "Kì quái, nhìn chòm lông trên đỉnh đầu nó kìa, tựa hồ như "Kim Diễm ưng", là vua của loài ưng, nhưng "Kim Diễm ưng" không chỉ có mào kim sắc hỏa diễm, lông toàn thân cũng là sắc hoàng kim hơn nữa lại có hỏa diễm hừng hực, nhưng người Hắc ưng toàn là màu đen, cả móng vuốt cũng màu đen lạnh giá. Phong Ngọc Tử trong chốc lát vẫn chưa nhìn ra được.

"Hơn nữa, thực lực "Kim Diễm ưng" cực kì cường đại, ngay cả khi còn nhỏ chừng vài tuổi, chỉ với kim diễm hộ thể cũng có thể đối phó kim đan tu chân giả. Còn Hắc ưng rõ ràng tối đa chỉ so với cỡ tiên thiên cao thủ mà thôi, so với "Kim Diễm ưng" kém hơn nhiều." Phong Ngọc Tử cau mày nói.

Tần Vũ nghe nói vậy, hắn hiểu rõ Phong Ngọc tử vẫn chưa nhìn ra Hắc ưng loài phi cầm nào.

"Phong bá bá, người nói gì? Cái gì là kim đan tu chân giả, đó là gì vậy? Theo ý tứ của người có vẻ như còn lợi hại hơn tiên thiên cao thủ. So lợi hại với tiên thiên cao thủ không phải là thượng tiên sao?" Tần Vũ nghi hoặc hỏi.

"À."

Phong Ngọc tử thu hồi chú ý đến Hắc ưng, nhìn ánh mắt nghi hoặc của Tần Vũ lắc đầu cười, "kim đan tu chân giả, Phong bá của ngươi chính là Kim đan tu chân giả."

"Phong bá bá?" Tần Vũ nhíu mày.

Trong tâm tưởng của Tần Vũ, tiên thiên cao thủ đã là cực kỳ lợi hại, cao hơn tiên thiên cao thủ chính là thượng tiên vô địch. Giờ nghe Phong Ngọc Tử nói hắn chẳng qua là kim đan tu chân giả, thực ra là ý tứ gì? Tu chân giả là gì? Thêm nữa Kim đan là gì?

Phong Ngọc Tử cười nói "Thôi, chuyện này để sau hãy nói, đúng rồi, sao ngươi lại đến chỗ ta, không phải chỉ là đến thăm Phong bá bá thôi chứ?"

Tần Vũ liền nhớ đến việc của bản thân, bỏ những cái "Kim đan tu chân giả" gì gì qua bên, liền nói: "Phong bá bá, con có được 1 khối tinh thể màu hỏa hồng, tinh thể này thật là cực kì kiên ngạnh, Hắc tiên sinh dùng hết sức cũng không làm xước được nó một vết nào, Hắc tiên sinh nói."

"Hả?" Phong Ngọc Tử đột nhiên chấn kinh.

Tần Vũ bị Ngọc Phong Tử làm cho giật mình kinh ngạc, trong ý nghĩ của hắn, Ngọc Phong Tử luôn bình thản mỉm cười, sóng to gió lớn cũng không màng, tựa hồ không có gì có thể làm hắn phải kinh ngạc, nhưng không ngờ vị thượng tiên này đang trợn to mắt nhìn chăm chăm Tần Vũ.

"Tiểu tử họ Hắc ở vương phủ cũng không lưu lại nổi một vết xước sao?" Phong Ngọc Tử muốn xác nhận lại lần nữa.

Tần Vũ chỉ có thể gật gật đầu, không đoán ra được ý tứ của Phong Ngọc Tử.

Mắt Phong Ngọc Tử lập tức phát sáng "Phần thiên quyết của Hắc tiểu tử đã luyện đến cảnh giới cực cao, thêm nữa tông phái của hắn còn đặc chế được "Lam Viêm thủy", với khoáng thạch thông thường, đều có thể dung hóa dễ dàng, nhưng hiện tại hỏa hồng sắc tinh thể không lưu lại một dấu vết nào. Tinh thạch hỏa hồng này là loại khoáng thạch trân quý nào vậy?"

"Tinh thể hỏa hồng đó giờ đâu rồi?" Phong Ngọc Tử nhìn Tần Vũ hỏi.

"Trong vương phủ" Tần Vũ lập tức trả lời.

"Tốt, chúng ta đến lúc đi rồi" Phong Ngọc Tử không gọi tiên hạc, dưới chân chợt xuất hiện một thanh phi kiếm, phi kiếm to lên, nắm Tần Vũ kéo lên trên, cũng không thèm để ý đến Hắc ưng, liền bay thẳng về Viêm Kinh thành.

"Phong bá bá, họ muốn con đến." Tần Vũ vội nói, tuy hắn đến mời Phong Ngọc Tử để luyện hóa tinh thể hỏa hồng nhưng sự việc đó lại không nói tới.

Phong Ngọc Tử cười nói: "Không cần nói, ta biết vì sao ngươi tới đây, loại khoáng thạch trân quý như vậy các ngươi căn bản không có khả năng luyện hóa được, chỉ có tam muội chân hỏa của tu chân giả mới có thể luyện hóa nó."

Phong Ngọc Tử nói xong, Tần Vũ lập tức minh bạch, bất quá hắn vẫn thấy có chút thắc mắc, tam muội chân hỏa rút cục là gì?

Trong chốc lát, sự chú ý của Tần Vũ chuyển lên phi kiếm. Hắn cũng không lo lắng gì đến Hắc ưng vì hắn biết nó có thể dễ dàng tìm ra hắn, cho dù hắn có đến đâu đi nữa, Hắc Ưng vẫn tìm ra được Tần Vũ, có thể nói trong khoảng mười năm trở lại đây, một người một ưng đã nảy sinh một thứ cảm ứng đặc biệt.

"Đây chính là phi kiếm." Tần Vũ ánh mắt Tần Vũ dán chặt lên phi kiếm to lớn, trong lòng kinh ngạc.

Trên thân phi kiếm có ấn ký nổi lên, lập tức tỏa ra khí tức lăng lệ. Tần Vũ khẳng định, trong trường hợp Phong Ngọc Tử muốn giết người, chỉ với kiếm khí lăng lệ của phi kiếm đã có thể giết được cao thủ đạt cấp độ tiên thiên. Phi kiếm có thể to nhỏ đều được, thật là thần kỳ, tốc độ lại nhanh, so với Hắc Ưng thì nhanh hơn nhiều.

Trong chớp mắt, hai người đã vào trong Vương phủ, không cần Tần Vũ hướng dẫn, Phong Ngọc Tử hạ thẳng xuống đình viện. đứng sẵn trong đình viện có Tần Phong, Tần Chính, Liên Ngôn, Hắc tiên sinh.

Mọi người thấy Ngọc Phong tử đều hành lễ nói: "Ra mắt thượng tiên." Ánh mắt Ngọc Phong Tử lại hoàn toàn tập trung vào Hỏa hồng tinh thể trước mặt.

"Thạch trung diễm sí thiết, ôi." Phong Ngọc Tử tựa như nhớ lại lúc bản thân còn ở tiên đảo ngoài biển tu luyện. Trưởng lão của tông phái tìm được từ trong lòng biển sâu một khối Thạch trung diễm sí thiết đã hưng phấn như thế nào, chế luyện ra phi kiếm ban cho vị tiền bối lập được đại công là Nguyên anh kỳ tiền bối. Nhưng khối thạch trung diễm sí đó kích thước cũng không được một phần mười của khối đá hồng trước mặt.

"Của ai vậy?" Phong Ngọc Tử nhìn mọi người hỏi.

"Là do Tiểu Vũ vô tình tìm được ở phía đông núi Lam Sơn" Liên Ngôn đáp.

Phong Ngọc Tử quay đầu nhìn về phía Tần Vũ, trong lòng vẫn khó tin được điều đó. Hắn đã từng bỏ ra vài năm tìm kiếm trong Hồng hoang vô biên, cuối cùng cũng chỉ tìm được vài loại khoáng thạch thông thường. Hắn cũng không nghĩ ở Tiềm Long Đại Lục trừ Hồng Hoang Vô Biên lại có loại khoáng thạch này.

"Tốt, ta sẽ luyện chế tinh thạch này. Tiểu Vũ ngươi là chủ nhân của nó, ngươi có quyền quyết định, đi với ta." Phong Ngọc Tử phất tay, một cỗ năng lượng hùng hậu bao quanh tinh thể màu lửa đỏ, nâng khối tinh thể hai ngàn cân bay lên.

"Dạ" tuy trong lòng nghi hoặc, nhưng Tần Vũ vẫn đi theo sau.

Trong Vương phủ Phong Ngọc Tử có vài mật thất, ngay cả Trấn Đông vương Tần Đức nếu không được sự đồng ý của Phong Ngọc Tử cũng không được vào. Phong Ngọc Tử lúc này dẫn Tần Vũ vào mật thất chuyên dùng để chế luyện linh khí.

*****

Cầm tách trà trong tay, ánh mắt Tần Đức lại xuyên qua cửa sổ nhìn ra ngoài.

"Từ Nguyên, Thượng Quan Hồng cũng nên đến rồi chứ." Tần Đức nói chầm chậm.

Đứng sau lưng Tần Đức, Từ Nguyên trong bóng tối gật đầu nói: "Theo tin tình báo, Trấn Bắc vương Thượng Quan Hồng đã đến, ngày mai vừa hay là ngày đàm phán, với tính tình lão hồ ly Thượng Quan Hồng tuyệt đối không đợi đến ngày cuối cùng mới đến. Từ Nguyên đột nhiên nói: "Vương gia, đến lúc đại sự bắt đầu còn tới ba năm, vì sao gấp rút hội ngộ Thượng Quan Hồng như thế?"

Từ Nguyên cũng rõ, người của Trấn Nam vương Mộc thị nhất tộc hết sức trung thành, tuyệt đối đứng về phía Hạng gia hoàng tộc. Trấn Đông vương Tần Đức đối với việc lôi kéo Trấn Nam vương căn bản không ôm hy vọng, chỉ có Trấn Bắc vương Thượng Quan gia luôn giữ thái độ trung lập mới có khả năng lôi kéo. Lần này phải lôi kéo cho được Thượng Quan gia.

Tần Đức đặt tách trà xuống, khóe môi hơi nhếch lên: "Từ Nguyên, không còn cách nào khác, theo ta biết bây giờ thủ lĩnh tổ chức tình báo của Hạng gia ở ba quận Đông vực đã đổi sang người khác, biến thành Chân Từ."

"Chân Từ!" Trong đầu Từ Nguyên lập tức xuất hiện một đôi mắt âm lãnh.

"Đúng, chính là Chân Từ, khả năng của tên thủ lĩnh cũ ta biết rất rõ, hắn tuyệt đối không điều tra ra thực lực thật sự của quân đội chúng ta. Tuy nhiên tên Chân Từ này không phải loại vô dụng như tên tiền nhiệm, theo ta đoán chừng nửa năm thời gian đủ để hắn phát hiện số lượng thật sự của quân đội chúng ta."

Sắc mặt Tần Đức có phần ngưng trọng. Từ Nguyên cũng là người hết sức thông minh, thoáng cái đã hiểu rõ ý tứ của Tần Đức.

"Vương gia, con át chủ bài lần đàm phán này của ngài không phải là..." trong lòng Từ Nguyên không dằn được sự khâm phục đối với Tần Đức.

"Đúng, chính là như thế." Trên mặt Tần Đức chỉ có vẻ tươi cười, "tiện thể xem phản ứng sau đó, ta phải xác định Thượng Quan Hồng này rốt cuộc đầu kháo bên nào. Đương nhiên, hy vọng của chúng ta không thể ký thác trên người hắn."

Từ Nguyên gật đầu nói: "Chỉ cần khiến Thượng Quan Hồng không bắt cá hai tay cũng đủ rồi."

"Vương gia, thuộc hạ còn có một tin tốt." Từ Nguyên gương mặt tươi cười rạng rỡ trình lên Tần Đức một phong thư.

"Hả!"

Tần Đức nhận bức thư, vừa nhìn lập tức đôi mắt sáng lên, sau đó cao giọng cười lớn: "Vũ nhi nó đã giúp ta một việc lớn a, khối khoáng thạch lớn như thế hơn nữa còn là tiên phẩm thượng cấp, có thể luyện chế biết bao nhiêu thần binh. Đây đúng là tin tốt."

Phong thư này do chính tay Liên Ngôn viết, ông ta cũng viết thư cho Tần Chính và Tần Phong, hai người họ đang quay trở về vương phủ còn Tần Đức vì có việc quan trọng chưa thể về. Tần Đức căn bản không biết khối hỏa hồng sắc tinh thể đó vốn không phải là quáng thạch tiên phẩm thượng cấp, mà là Thạch Trung Diễm Sí Thiết so với tiên phẩm thượng cấp còn trân quý hơn nhiều.

"Tốt, tốt, trở về nhất định phải thưởng cho Vũ nhi mới được." Tâm tình Tần Đức lập tức trở nên rất tốt, "Từ Nguyên, ngươi đi chuẩn bị cẩn thận cho việc ngày mai một lần nữa, không được để xảy ra một chút sơ suất."

"Vâng, thuộc hạ cáo lui!" Tần Nguyên cung tay nói, sau đó bước nhanh ra khỏi phòng.

Tần Đức cầm lá thư trong tay, trên mặt có một vẻ tươi cười của bậc từ phụ.

Viêm kinh thành Trấn Đông vương vương phủ, trong mật thất chuyên dùng luyện khí của Phong Ngọc Tử.

Mật thất phía trên hình tròn, ở dưới hình vuông ngụ "Trời tròn đất vuông", trung tâm mật thất có một Lưu kim sắc Bát quái (kim sắc bát quái: kim sắc bát quái mạ vàng), đồng thời đạo đạo quang mang lưu chuyển ở giữa Bát quái, một cổ khí tức cuồn cuộn tự nhiên lan rộng tràn ngập cả luyện khí mật thất, bên ngoài Bát quái có ba tấm bồ đoàn, lúc này Phong Ngọc Tử ngồi xếp bằng trên tấm bồ đoàn chính giữa, Tần Vũ ngồi kế bên.

"Đi!" đơn thủ Phong Ngọc Tử vừa chỉ, Thạch Trung Diễm Sí Thiết liền bay thẳng đến chính giữa Bát quái, Phong Ngọc Tử thu hồi chân nguyên lực, Thạch Trung Diễm Sí Thiết lại nổi bồng bềnh phía trên Bát quái tựa như Lưu kim sắc Bát quái này có sức mạnh thần kỳ chống đỡ khối Thạch Trung Diễm Sí Thiết. Tần Vũ nhìn thấy cảnh tượng thần kỳ này trong lòng hết sức chấn động, đối với thế giới của những thượng tiên Tần Vũ càng hiếu kỳ hơn.

Phi kiếm, Kim đan kỳ tu chân giả, tam muội chân hỏa, bát quái thần kỳ trước mắt...

Tất cả những điều này khiến cho Tần Vũ tò mò, thế giới của các thượng tiên rốt cuộc là thế giới như thế nào.

"Tiểu Vũ, Thạch Trung Diễm Sí Thiết do con phát hiện ra, tự nhiên là sở hữu của con. Ta muốn có một ít Thạch Trung Diễm Sí Thiết, lớn chừng nắm tay, không biết được hay không?" Phong Ngọc Tử có chút ngượng ngùng nói.

Lưu Ông một vị thượng tiên lại yêu cầu bảo bối của một tên hậu sinh, thật sự ông cảm thấy rất hổ thẹn.

Thế nhưng Phong Ngọc Tử đối với Thạch Trung Diễm Sí Thiết này hết sức trông mong, phi kiếm của ông tuy được xem là không tệ nhưng luận về chất liệu căn bản không thể sánh bằng Thạch Trung Diễm Sí Thiết, đối với người tu chân, đan dược, tinh thạch quí hiếm có sức hấp dẫn rất lớn.

"Đương nhiên có thể, Phong bá bá cứ lấy." Tần Vũ không còn là đứa bé như lúc trước, hắn hiểu rất rõ. Phong Ngọc Tử này là cao thủ số một bên mình phụ vương, hơn nữa phi kiếm càng mạnh hơn cũng chính là thực lực của Phong Ngọc Tử được đề thăng, lại thêm kích thước Thạch Trung Diễm Sí Thiết như thế, một nắm tay bé tí hắn không quan tâm.

"Dĩ nhiên ta lấy Thạch Trung Diễm Sí Thiết lớn cỡ nắm tay cũng là nợ con một phần đại ân. Nếu con có bất kỳ yêu cầu gì cứ nói ra, Phong bá bá đáp ứng hết." Phong Ngọc Tử vội nói, ông đường đường là bậc thượng tiên muốn có bảo bối người khác tất nhiên phải tặng lại một cái gì đó.

"Yêu cầu gì cũng được phải không?" Mắt Tần Vũ sáng lên.

Phong Ngọc Tử khẽ mỉm cười gật đầu: "Đúng, chỉ cần ta có khả năng làm được đều có thể."

"Vậy có thể nói cho con nghe về thế giới của những thượng tiên được không, bá bá đã nói qua tu chân giả, tam muội chân hỏa gì đó, con rất tò mò." Tần Vũ nói nhanh.

"Chỉ có yêu cầu này sao?" Phong Ngọc Tử ngẩn người ra.

Tần Vũ cười nói: "Vâng, chỉ có yêu cầu này. Thật ra điều mong muốn nhất trong lòng con chính là đan điền biến trở lại bình thường, có thể để cho con tích tụ nội lực cho phép con tu luyện thành tiên thiên cao thủ, thậm chí trở thành thượng tiên. Hai yêu cầu này tùy Phong bá bá lựa chọn." Tần Vũ cười hì hì.

Phong Ngọc Tử lắc đầu cười khổ.

"Đan điền của con ta quả là không còn biện pháp nào hết, thôi được, ta giảng giải cẩn thận cho con về thế giới tu chân giả vậy."

Phong Ngọc Tử thầm sắp xếp lại mọi chuyện một chút rồi nói: "Thực tế tất cả "Thượng tiên" trên Tiềm Long đại lục tịnh không phải là tiên thật sự, chỉ là tu chân giả truy cầu việc trở thành tiên nhân mà thôi."

"Tu chân giả?" Tần Vũ nghi hoặc nói.

Phong Ngọc Tử nói tiếp: "Đúng, một phàm nhân muốn trở thành tiên cần trải qua vô số kiếp nạn. Trước tiên phải đạt đến cảnh giới tiên thiên, khi đạt đến tiên thiên đại thành sẽ gặp Tứ cửu tiểu thiên kiếp, nếu như vượt qua tiểu thiên kiếp thành công thì bước vào hàng ngũ tu chân giả, Phong bá bá của con chính là Kim đan kỳ tu chân giả."

"Tứ cửu tiểu thiên kiếp?" Tần Vũ đối với tên gọi này hoàn toàn không biết.

Phong Ngọc Tử nở nụ cười nói: "Tu luyện chính là nghịch thiên, đương nhiên phải chịu thiên kiếp, tứ cửu tiểu thiên kiếp so với hai đại thiên kiếp sau đó còn nhẹ nhàng hơn. Cảnh giới tu chân giả chia thành: Kim đan kỳ, Nguyên anh kỳ, Đổng hư kỳ, Không minh kỳ, Độ kiếp kỳ, Đại thành kỳ. Mỗi một cảnh giới đều phân ra tiền kỳ, trung kỳ, hậu kỳ. Chỉ có trải qua vô số kiếp nạn, sau khi đạt đến Đại thành kỳ mới có thể phi thăng, cuối cùng trở thành một tiên nhân danh tiếng. Nói thật ta bất quá vừa mới bước chân vào hàng ngũ tu chân giả mà thôi, nhưng ở Tiềm Long đại lục được xưng là thượng tiên thật sự rất hổ thẹn"

Tần Vũ bây giờ mới hiểu, những người được Tiềm Long đại lục gọi là cao thủ thượng tiên chỉ là Kim đan kỳ tu chân giả, còn cách tiên nhân một quãng rất xa.

"Con đường tu chân giả kiếp nạn trùng trùng, sau khi vượt qua Tứ cửu tiểu thiên kiếp đạt đến Kim đan kỳ, thọ mệnh kéo dài hơn ngàn năm, Nguyên anh kỳ tu thọ mệnh chân giả có thể hơn năm ngàn năm. Đạt đến Nguyên anh kỳ hậu kỳ, lúc sắp đến điểm giới hạn sẽ dẫn khởi Lục cửu đại thiên kiếp, chỉ có trải qua Lục cửu đại thiên kiếp mới có thể tiến nhập Đổng hư kỳ. Khi đó Nguyên

anh kỳ hòa hợp với linh hồn mới có thể nguyên anh xuất thể, vậy mới là trường sinh bất tử"

Trong mắt Phong Ngọc Tử phát ra đạo đạo tinh quang.

"Đáng tiếc, Lục cửu đại thiên kiếp quá đáng sợ, hơn nữa Lục cửu đại thiên kiếp tịnh không phải người nào cũng có thể gặp được. Nguyên anh kỳ và Đỗng hư kỳ là sự biến đổi căn bản nhất của linh hồn. Rất nhiều cao thủ đạt đến Nguyên anh hậu kỳ vài ngàn năm, cuối cùng đành chịu chết mà không cách nào có đột phá, nghênh đón Lục cửu đại thiên kiếp." Phong Ngọc Tử than thở.

Trong lòng Tần Vũ lại sôi sục như biển cả có sóng to gió lớn.

Ngàn năm?

Tuổi thọ của tu chân giả dùng ngàn năm làm đơn vị, đến Đỗng hư kỳ trở nên trường sinh bất tử, đó là loại thế giới gì.

*****

"Tuy nhiên, Tứ cửu tiểu thiên kiếp và Lục cửu đại thiên kiếp lại không cách nào so sánh với Cửu cửu trọng kiếp cuối cùng của Độ kiếp kỳ. Sự đáng sợ của Cửu cửu trọng kiếp căn bản không phải ta một Kim Đan kỳ tu chân giả nhỏ bé có thể tưởng tượng được, Độ kiếp kỳ cao thủ mỗi người dù có sức mạnh hủy thiên diệt địa, nhưng dưới Cửu cửu trọng kiếp trong mười người không chắc chắn có một người còn sống vượt qua, cả linh hồn cũng phải hồn phi phách tán vĩnh viễn không luân hồi."

Trong mắt Phong Ngọc Tử tràn ngập sự hoảng sợ. Trong sự truyền ngôn của trưởng bối sư môn, Cửu cửu trọng kiếp tuyệt đối là tai họa.

"Mười không còn một? Hồn phi phách tán?"

Trong lòng Tần Vũ hoàn toàn kinh ngạc, hắn đã hiểu rõ tu chân giả rốt cuộc tồn tại như thế nào. Đó là một nhóm người làm chuyện nghịch thiên, vì truy cầu cực hạn của con người mà tranh đấu cùng thiên địa. Bọn họ không sợ bất cứ chuyện gì.

Trời cao giáng hạ thiên kiếp, tu chân giả chỉ có liều mạng chống cự, thành công tiếp tục tiến bước trên con đường cầu đạo thênh thang, thất bại tức thì hồn phi phách tán.

Tần Vũ hoàn toàn hiểu rõ bất giác than: "Kim đan kỳ, Nguyên anh kỳ, Đổng hư kỳ, Không minh kỳ, Độ kiếp kỳ, Đại thành kỳ. Mỗi một cảnh giới tựa hồ rất khó đột phá. Muốn bước vào Kim đan kỳ buộc phải tiếp nhận tiểu thiên kiếp, muốn vào Đổng hư kỳ phải đón nhận đại thiên kiếp. Đợi đạt đến Độ Kiếp kỳ còn phải tiếp nhận Cửu cửu trọng thiên kiếp. Tam đại thiên kiếp kể như ba

bước ngoặc trong tu chân đồ, sau cùng thật sự có thể đắc đạo thành tiên vốn đã ít lại còn ít hơn nữa a."

Phong Ngọc Tử nghe Tần Vũ nói thế tựa như bị dẫn khởi nộ ý trong lòng, cười lạnh: "Đâu chỉ là đã ít lại còn ít hơn, muốn vượt qua Cửu cửu trọng kiếp để thành tiên không những thiên tư rất cao còn phải có cực phẩm linh khí bảo hộ, cần có linh đan...Thế nhưng người bình thường làm sao có khả năng lấy được cực phẩm linh khí, lượng lớn kim đan. Lúc ta đạt đến Kim đan kỳ, sư môn có ban thưởng một cây phi kiếm chẳng qua là hạ phẩm linh khí mà thôi. Như ta, nếu không có thượng phẩm linh khí muốn sau này vượt qua Đại thiên kiếp hoàn toàn là nằm mơ giữa ban ngày. Không phải không có lý do, ta một tên đệ tử quèn trong môn phái sao có thể nhận được thượng phẩm linh khí." Tần Vũ vừa nghe đã hoàn toàn hiểu rõ, thầm nói trong lòng: "Xem ra lúc trước Phong bá bá tu chân trên tiên đảo không nhận được sự coi trọng."

"Phong bá bá, linh khí linh đan gì đó rốt cuộc là sao?" Tần Vũ truy hỏi.

Phong Ngọc Tử hít sâu một hơi bình ổn tâm tư nói: "Tiểu Vũ, tu vi của tu chân giả giống như tu vi nội lực của một võ giả, còn linh khí tương đương với vũ khí. Có linh khí tốt dĩ nhiên thực lực đại tăng." Với ví dụ này, Tần Vũ hoàn toàn hiểu rõ.

Giống như năm Tần Vũ mười ba tuổi, hắn đấu một trận với Ô Đoàn thủ lĩnh mã tặc, thực lực của hắn rõ ràng thua kém Ô Đoàn nhưng phút cuối cùng dựa vào Ngư Trường kiếm lại chọc thủng hộ thân chân khí Ô Đoàn, trực tiếp giết chết y, đó cũng là điều lợi của vũ khí.

"Linh khí của tu chân giả rất nhiều, phần lớn là phi kiếm nhưng cũng có dùng một số vũ khí kỳ môn khác. Những loại này thống nhất gọi là linh khí. Linh khí chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm còn có cực phẩm bốn cấp. Còn như linh đan chính là các loại đan dược công hiệu khác nhau, lúc độ kiếp, chân nguyên lực bản thân tiêu hao nghiêm trọng phục đan dược bổ sung quả là rất tốt. Linh đan cũng giống vậy chia làm hạ, trung, thượng, cực phẩm bốn cấp." Phong Ngọc Tử nói cẩn thận.

Tần Vũ tiếp thu tất cả, không ngừng sắp xếp lại. Thực lực tu chân giả, phân chia tu vi bản thân cho đến công dụng linh khí, linh đan. Tam đại thiên kiếp, sáu đại cảnh giới từ Kim đan kỳ đến Đại thành kỳ, Tần Vũ ghi nhớ rất kĩ.

"Chân nguyên lực? Lẽ nào là cách xưng hô sức mạnh bản thân tu chân giả?" Tần Vũ hỏi thăm.

"Đúng, khi kết thành kim đan năng lượng của thể nội từ tiên thiên chân khí biến thành chân nguyên lực." Phong Ngọc Tử mỉm cười nói.

Sau đó ông than một tiếng: "Tiểu Vũ, thế giới tu chân giả không tốt đẹp như con tưởng đâu, trong tu chân giới, đôi bên vì thiên địa trân bảo cũng có thể chém giết lẫn nhau, vì một kiện khoáng vật quí chẳng hạn như Thạch Trung Diễm Sí Thiết này thậm chí dẫn đến cuộc đại chiến giữa các tu chân giả, đặc biệt với công lực cao đến mức Đỗng hư, Không minh những siêu cấp cao thủ có thể phiên giang đảo hải, hủy thiên diệt địa. Thiên địa linh bảo, linh đan, linh khí phi kiếm...đều có khả năng khiến tu chân giả trở nên điên cuồng. "Phong Ngọc Tử khẽ cười nói.

Trong lòng Tần Vũ lại giống như phiên giang đảo hải.

Hắn tưởng tượng đến cảnh tu chân giả đại chiến, một Kim đan kỳ tu chân giả đã lợi hại như thế, ở Tiềm Long đại lục có thể nói tuyệt đối vô địch, còn những Nguyên anh kỳ, Đổng hư kỳ thậm chí Không minh kỳ, Độ kiếp kỳ...cuộc đại chiến nổ ra sẽ đáng sợ đến mức nào. Tu chân giả một khi nộ hỏa trùng thiên ra tay tru diệt là sơn băng địa liệt, phiên giang đảo hải, phàm nhân chắc chắn tử thương vô số.

Tu chân giả nếu như thúc thủ, thì ngự kiếm phi hành là bay lượn trên chín tầng mây, tuyệt tích thiên nhai, phàm nhân căn bản vô pháp đuổi kịp.

Tóm lại.

Tu chân giả và phàm nhân hoàn toàn là hai tần g lớp khác nhau, bất luận muốn chém muốn giết như thế nào, phàm nhân không có chút sức phản kháng.

"Có lẽ, trong con mắt tu chân giả, họ quan sát người trong cả đại lục giống như cảnh con người nhìn con kiến, đây hoàn toàn là hai thế giới khác nhau. Thế giới tu chân giả theo đuổi thiên đạo vô tận, truy cầu việc độ kiếp thành tiên. Còn phàm nhân lại theo đuổi quyền lực, chém giết lẫn nhau." Tần Vũ cảm thán thầm nghĩ.

Hắn lý giải được tu chân giả làm gì, đồng dạng tư tưởng hắn càng mở rộng hơn.

Thượng tiên Tiềm Long đại lục? Chẳng qua là vài Kim đan kỳ tu chân giả hết sức bình thường nơi hải ngoại tiên đảo mà thôi, trong thế giới tu chân giả Kim đan kỳ chỉ là tầng lớp thấp nhất. Tuy nhiên vài Kim đan kỳ tu chân giả này ở Tiềm Long đại lục lại được tôn xưng là thượng tiên, địa vị chí cao vô thượng. Tần Vũ đột nhiên chấn động trong lòng.

"Phong bá bá, con thấy tu chân giả hình như truy cầu cực hạn của con người, tranh đấu với thiên địa. Tuy nhiên người muốn theo đuổi cực hạn chỉ có bước vào Kim đan kỳ như Phong bá bá đã nói, sau đó lại luyện tiếp nguyên anh sao? Lẽ nào chưa từng có một con đường nào khác?" Tần Vũ nghi hoặc hỏi.

Theo suy nghĩ của Tần Vũ, đã là truy cầu cực hạn nhân thể đương nhiên mỗi người mỗi vẻ.

Phong bá bá suy nghĩ rồi nở nụ cười lắc đầu nói: "Tiểu Vũ, đừng nghĩ bậy bạ. Ai là người tu chân đầu tiên ta không biết, không chừng vài triệu, vài mươi triệu hay một tỉ năm trước đã có người tu chân. Con đường khác nhau như con nói thì có, người hoặc tu tiên hoặc tu ma. Phi cầm tẩu thú phần lớn tu yêu. Nhân tu ma tu tiên tuy đường đi khác nhau nhưng đều kết kim đan thành nguyên anh. Phi cầm tẩu thú thì thành nội đan, còn tu yêu ta không rõ lắm."

"Nhất định phải kết kim đan, tu nguyên anh?" Tần Vũ nói thầm.

Lẽ nào tất cả các con đường đều quy về một chỗ sao?

"A, đúng rồi." Phong Ngọc Tử đột nhiên nói, "Tiểu Vũ, trước đây rất lâu rất lâu, dĩ nhiên lúc đó ta chưa ra đời. Tiềm Long đại lục từng phát sinh một sự kiện rất trọng đại — Quần tiên đại chiến. Hình như trong quần tiên đại chiến có một thần bí nhân rất có khả năng không phải kết nguyên đan tu nguyên anh."

Crypto.com Exchange

Chương (1-636)