← Ch.163 | Ch.165 → |
Trời dần dần sáng, các hải tặc dậy sớm nhìn thấy vết máu ghê người trong đống tuyết, lập tức trở nên bối rõi. Sarin không có ra mặt, mà là do Daniel đi ra lều toại, đàn áp bọn hải đạo xuống.
Tất cả mọi người đều biết ràng, những người này là do tạm rời cương vị công tác, bị Sarin xử tử, vốn coi lần xuất môn này trở thành cuộc săn bắn, nhưng lúc này bọn hải đạo câm như hển. Sarin khi trước thì đều mang một bộ dáng rất hòa khí, bọn hải đạo rất ít khi nhìn thấy hắn tức giận, hiện tại bọn hải đạo cuối cùng đã biết, lời mà một Ma pháp sư đã nói qua thì ngươi ngàn vạn lần không nên quên.
Ba vị Vong linh Quân vương cũng không cảm thấy hành động của Sarin có gì không ổn, ở Vong linh vị diện, mệnh lệnh của kẻ bề trên là không được phép kháng cự, cho dù chỉ mắc một chút sai lầm khi chấp hành, thì cũng rất có thể bị đánh tan Linh hồn chi hỏa. Sarin giết những hải tặc này, nhưng lại buông tha linh hồn bọn họ, đã là chuyện rất nhân từ rồi.
Đội ngũ lại xuất phát, đội hình của bọn hải đạo đã chỉnh tề hơn, thám báo cũng rất quy củ mà dò đường ở phía trước. Trên thực tể, trước khi đi tới Phoenix công quốc, dọc theo con đường này thì không có khả năng xuất hiện đạo phỉ. Có đạo tặc đoàn nào lại đi lựa chọn loại địa phương này để cướp bóc làm gì? Đừng nói là vào mùa đông băng phủ kín cả mặt đất, cho dù là những ngày mùa hạ, nơi này đã 180 năm rồi không nhìn thấy một thương nhân nào cả.
về phần ma thú, trừ khi đi về phía mặt bắc, thì trong vòng hai ngàn dặm lên phái bắc Phoenix cũng không có ma thú quá cường đại. Bởi vì nơi này có các đàn ma lang, ma lang với số lượng khổng lồ khiển cho các ma thú cấp cao cũng không có không gian sinh tồn. Mà ma lang lại vô cùng sợi hãi đối với khô lâu chiến mã, không muốn trêu chọc vào đội nhân mã này, đội ngũ của Sarin gần như không phải quấy rầy gì.
Trên Myers đại lục, Kiểm Sư tuy là lực lượng chiến đấu chủ yểu, nhưng khi mà có hơn 100 kiểm sĩ cùng chống lại dưới 10 Kiểm Sư, thì đông người lại chiếm ưu thể. Đội ngũ này của Sarin trong số những mạo hiểm giả thì cũng được coi là cường đại. Cho dù các Ma pháp sư không ra tay, bọn hải đạo mà chống lại những mạo hiểm giả thì cũng chiếm được ưu thể tuyệt đối.
Một mạo hiểm tiểu đội bình thường do 10 đến 12 người tạo thành, Kiểm Sư cấp thì nhiều nhất là 3 người, bình thường chỉ có 2 người. Lúc trước thì thực lực của John Cera đoàn đội đã được coi là cường đại. Trên thể giới này thì làm gì có nhiều Ma pháp sư tụ tập cùng một chỗ đi mạo hiểm đến vậy.
Cứ như vậy, đội ngũ trong trạng thái toang nghiêm, liên tục hành quân, một tuần thời gian trôi đi, dựa theo kể hoạch, đã đi tới trấn Deep Forest ở bên cạnh rừng rậm. Những hải tặc kia cũng đã mơ hồ biết ràng sự tình là do Gridone làm, trong lòng không khỏi có chút hận ý đối với Gridone. Nhưng Gridone có Sarin làm chỗ dựa, những hải tặc này cũng chỉ có thể yên lặng nhẫn nại mà thôi.
Lúc này Aini đã rất bội phục Sarin, từ nay về sau thì Gridone chỉ có thể lúc nào cũng đi theo Sarin. Bất kỳ kẻ nào biết hắn làm loại chuyện này, đi giết chết đồng bạn, thì chỉ sợ đều sẽ không dùng hắn giống như Sarin.
Bây giờ thì bọn hải tặc có hơn 100 người, hơn 100 hải tặc võ toang hạng nặng này cười khô lâu chiến mã xuyên qua Phoenix, đã sớm khiển cho các quý tộc địa phương cảnh giác. Nhưng Phoenix đại công lại không ở đây, Sarin lại có huy chương của Grievances quận quốc từ chỗ Lex, hắn có đủ quyền lực để mang theo nhiều binh sĩ như vậy, huống chi trong đội ngũ của hắn có ba Ma pháp sư, chỉ riêng Daniel thì đã không có mấy tên tiểu quý tộc dám trêu chọc vào rồi.
Daniel đã đột phá giới hạn cấp ba, trở thành một Vong linh pháp sư cấp bốn chân chính, quý tộc dưới cấp Bá tước, nếu mà trêu chọc tới Daniel thì rất có thể sẽ đưa tới họa sát thân. Mặc dù Daniel còn không có quyền được miễn, nhưng Sarin lại có.
Trấn Deep Forest là thuộc về một nhất đẳng Nam tước, đoàn nhân mã của Sarin đến đây, khiển cho Nam tước này khiếp sợ, còn tưởng ràng trấn nhỏ của hắn cũng bị xâm lược. Tại trấn của hắn vào mùa đông thì căn bản không có lính đánh thuê hoặc mạo hiểm giả, hắn có muốn mộ binh để chiến đấu thì cũng không được. Mà thủ hạ của hắn chỉ là mười mấy kiểm sĩ, cộng thêm một đám nông dân binh, nếu muốn đối kháng 100 chiến sĩ cười trên khô lâu chiến mã này thì căn bản không làm được.
Khi này Nam tước biết đối phương còn có Đại ma pháp sư, liền ngoan ngoãn mang theo hai tùy tùng, tự minh tới cầu kiến Sarin. Trong lòng hắn trong đã tính toán xong xuôi rồi, nếu Sarin muốn cướp thị trấn của hắn, hắn liền mang theo gia quyển tìm nơi nương tựa tại thành San Rock, dù sao thì thành San Rock cũng thừa nhận tước vị của hắn. Cùng lắm thì học Phoenix đại công, lại ở thành San Rock không đi nữa là được.
Tuy ràng đạt được tước vị tại Tần Nhân là rất khó khăn, nhưng một khi có tước vị thừa kể, thì trừ khi phạm phải sai lầm lớn, nếu không thì hoàng thất sẽ chiểu có đến loại quý tộc thất thể này, thậm chí còn giúp cho loại quý tộc này một lần nữa đạt được một khối lãnh địa.
Năm đó Canak Đại Để hay dùng loại biện pháp này để lung lạc không ít quý tộc, mãi cho tới hiện tại, Sephiroth cũng chưa có biện pháp nào thay thể được địa vị của Canak Đại Để trong lòng các quý tộc địa phương.
Sarin mang theo đội ngũ lớn như vậy, trực tiếp chiếm nửa con phố tại trấn Deep Forest làm nơi nghỉ ngơi. Cũng may khách sạn cũng không thiếu, vào mùa này, cũng sẽ không có mạo hiểm giả đi vào trong rừng rậm săn bắn. Đương nhiên, cho dù hiện tại trong khách sạn đã chật cứng người, thì nhìn thấy tư thể này của Sarin, cũng sẽ chủ động nhường phòng cho bọn hắn.
Cái loại chuyện chỉ vì một cái phòng ở mà liều mạng cùng người khác, thì cũng chỉ có trong những câu chuyện xưa kể lúc trà dư tửu hậu thì mới thấy xuất hiện.
Nam tước nơm nớp lo sợ chờ ngoài cửa phòng Sarin, hắn đã để cho người mang lễ vật của hắn dâng vào trong, nhưng mà Ma pháp sư trong phòng vẫn không có phản ứng nào cả, điều này làm cho hắn càng thêm lo lắng. Đối phương mà muốn cướp lấy thị trấn này, thì hắn không thể phản kháng được, nhưng mà Ma pháp sư lại không thả ra chút tin tức nào, chẳng lẽ là muốn giết chết mình hay sao?
Sarin không đáp lại là bởi vì hắn đang cùng Aini nói chuyện phiếm, trong lúc nhất thời quên mất vị Nam tước này còn đang chờ bên ngoài. Tâm tư của Nam tước thì hắn cũng hiểu được, chỉ là hắn có chút thất vọng đối với loại thái độ này mà thôi.
- Aini, ta nghe nói người của Tần Nhân rất có tâm huyết, nhưng mà tên Nam tước này, sao vừa tới đã muốn vứt bỏ lãnh địa của mình vậy!
Sarin có chút cảm khái, nếu quý tộc Tần Nhân đều là loại đức hạnh thể này, thì chỉ cần Giáo đình quân đoàn vượt qua Kya Loulan, sẽ quét ngang lãnh thổ Tần Nhân. Nếu như vậy, chính mình sẽ không cần phải chờ thời gian hai năm nữa, chỉ trong một năm thôi, Giáo đình sẽ phái quân đội đến tấn công thành thị của mình
Aini cười khẩy một tiếng, tỏ vẻ khinh thường, nói:
- Người tại Phoenix làm sao được coi là người Tần Nhân được? Từ trên xuống dưới đều là loại hủ bại mục nát. Những thành thị mà ngươi nhìn thấy ở phía nam, có người nào giống người tại Phoenix này không?
Sarin nhớ lại một chút, quả đúng như thế, ở Pompei thì thiếu chút nữa hắn đã cùng với Lex bị bắt giữ lại, quyết định và sự hung ác của Pompei đại công khiến trong lòng hắn vẫn còn sợ hãi. Đối mặt với để quốc quận chúa mà cũng dám hạ thủ, tuy ràng không thành công, nhưng mà sau đó lại chuyện này để thu lấy thị trấn Aralia.
Quý tộc trong lòng Tần Nhân đích thực là rất hung hân, tư quân của những quý tộc kia có thể ở tại Kya Loulan mà cầm chân được quân đội của Giáo đình, điều này đã là minh chứng rất rõ rồi. Ngoài việc do Canak Đại Để qua đời, làm cho lòng người Tần Nhân tan rã, thì nếu xét về mặt sức chiến đấu mà nói, quý tộc Tần Nhân mạnh hơn Scotzia không ít.
- Nếu là như thể này, chúng ta cũng bớt được việc.
- Ngươi muốn cướp ư?
Aini hoảng sợ. Tuy ràng hắn dám đi chặn giết Cooke Nam tước, nhưng đó là vì sinh mệnh bản thân nên mới làm vậy, không thể không hạ tử thủ. Nhưng nếu mà Sarin khai chiến tại đây, sẽ khiển cho thành San Rock bất mân. Phoenix đại công tuy ràng yểu đuối, trốn kỹ tại thành San Rock, nhưng bên cạnh hắn khẳng định có người đưa ra chủ ý cho hắn. Đen lúc đó Phoenix đại công chỉ cần vung một chút tiền, các quý tộc tại Hạ nghị viện sẽ triệu tập quân đội đến đây để chinh phạt.
Clyde gia tộc am hiểu việc buôn bán, chứ không phải là chiến tranh.
- Cướp cái gì, ta trực tiếp mua, mua bán với vị Nam tước này!
- Đây... nhưng đây là lãnh địa thừa kể.
- Để cho hắn gia nhập vào phe của Lex quận chúa là được rồi, đất đai tại phương bắc còn nhiều mà, cho hắn một khối lớn hơn là được. Aini, hay là ngươi ở trong này làm Nam tước đi, được không?
- Nam tước? Đùa gì vậy? Ta là Ma pháp sư!
- Aini... Ngươi thay đổi a!
Sarin thấy Aini có chút bó chân bó tay, cũng trở nên cảm thán, lúc trước Aini là một người có quyết định sát phạt cỡ nào, hiện tại lại như là một người bảo thủ không dứt khoát.
- Ta, ta lo cha mẹ lo lắng, bọn họ đã làm rất nhiều cho ta rồi!
Giọng Aini trở nên nặng nề. Sarin nghe lời này, trong lúc nhất thời cũng không biết nói cái gì cho phải. Nếu cha mẹ hắn còn sống, khẳng định hắn cũng sẽ có ý nghĩ giống Aini.
Trong phòng im ắng, Nam tước cứ chờ bên ngoài trong trời lạnh như vậy, còn không ngừng vã mồ hôi. Người trong phòng có thể quyết định vận mệnh của hắn, nhưng mà dường như những người đó, sớm đã quên hắn còn đang đứng tại đây chờ.
- Hắc, ta mua bán công bàng, cùng Nam tước này ký kết một phần khế ước là xong, Lex rất nhanh có thể trở lại, đến lúc đó cho hắn một khối đất đai thừa kể ở phương bắc, cho hắn lớn hơn một chút là được. Nói thể nào thì tại vùng đất đó cũng có thể mỗi năm sản xuất ra chút lương thực, ta cũng không phải là cướp đoạt!
Aini nghĩ một chút, cũng chỉ có thể cắn răng nói:
- Tốt, ta đây sẽ làm việc này với ngươi, hai Đại ma pháp sư, cho dù Phoenix đại công bị người khác mê hoặc, thì cũng không chắc đã dám gây ra sóng gió gì đâu.
- Ngươi hiểu được là tốt rồi, cung đình pháp sư sẽ chống lưng cho Lex, lời này thì ngươi không nên nói với người ngoài, về sau trong lòng nhớ kỹ điểm này!
Sarin trực tiếp đề tỉnh Aini. Cho dù Phoenix đại công vì sự tình này mà thảo phạt trấn Deep Forest, thì cũng sẽ không mang tới pháp sư. Không có pháp sư duy trì, chỉ là quân đội, thì Lex sẽ không phải lo lắng nhiều.
Aini cũng đủ thông minh, Sarin vừa nói xong, hắn đã lập tức hiểu được.
- Ồ? Hình như tên Nam tước kia còn đang chờ ở bên ngoài thì phải!
Sarin đột nhiên kêu một tiếng.
- A? Ta còn tưởng ràng ngươi có ý để cho hắn ở bên ngoài, hù dọa hắn một chút!
Aini trả lời khiển cho Sarin dở khóc dở cười. Mặc dù hắn có quyền mưu của kẻ bề trên, nhưng mà dù sao thì vẫn là một người vừa mới trưởng thành, chưa trải nghiệm được người khác nhìn hắn như thể nào. Hắn không lên tiếng, Nam tước kia làm sao dám rời đi được?
- Tên Nam tước đáng thương này, để cho hắn vào đi.
Sarin lên giọng, tản ra mây mù do Thuật vân hành chế tạo ra, nói:
- Nam tước, mời vào!
Chỉ một câu ngắn ngủn, nhưng mà cũng khiển cho Nam tước đang chờ bên ngoài giống như được đại xá. Ở bên ngoài mà lo lắng thì còn khó chịu hơn so với việc giết hắn, cứ lấp lửng như vậy, nếu phải chờ lâu thêm, sợ là hắn cũng phát điên lên mất.
Giờ cứ 3 chương mở thì mình lại post 2 chương thu zen nhé!
← Ch. 163 | Ch. 165 → |