← Ch.381 | Ch.383 → |
Địa phủ đã có một đoạn thời gian không được an bình.
Tần Quảng vương ngồi trong đại điện, mấy trăm cây đèn mỡ trâu lớn chiếu rọi cả đại điện sáng rực, văn án dịch qua lại không ngừng, lúc nào cũng có văn án dịch ôm một đống văn quyền đã phê chuẩn xong vội vã ra khỏi điện, nhưng những tên ôm văn án tiến vào điện lại càng nhiều hơn.
Tần Quảng vương tự mình ngồi trước bàn dài ngòi bút múa như bay, từng quyền từng quyền văn quyền được phê chuẩn, nhưng vẫn quyền trên bàn vẫn chồng chất như núi, hơn nữa còn có xu thế càng ngày càng cao hơn.
Là một Quỷ Tiên, thân thể Tần Quảng vương không thấy chút mệt mỏi, song ngày qua ngày, mỗi ngày đều phải trả lời mấy ngàn văn quyền, thực sự là một chuyện khá hao tâm tổn sức.
Hắn chỉ cảm thấy, mấy trăm năm qua cũng chưa từng mệt mỏi như vậy, nhưng khi nhìn lên văn quyền trên bàn, tinh thần Tần Quang vương lập tức phấn chấn, bút vừa chấm đầy mực liền cực kỳ nhanh chóng phế ra, chỉ trong thời gian chốc lát, văn quyền chồng chất trên bàn dĩ nhiên đều đã được phê xong.
Lần này trừ Bình Đẳng vương, diêm vương tám điện còn lại cũng như Tần Quảng vương. bận tới tối tăm mặt mày. Cho dù mỗi ngày các điểm vương có thể bổ sung năm ngàn người thiếu hụt thì cũng phải hăng hái làm việc cả ngàn ngày mới xong được.
Thời gian Thượng giới tuần sát đã càng ngày càng gần, vị Diêm vương nào cũng không dám nghỉ ngơi, trong đó bởi vì Tần Quang vương tự mình hạ lệnh khởi động đại trận làm hao tổn tới năm trăm vạn tử hồn, trách nhiệm lớn nhất, vì vậy cũng là người cần mẫn nhất.
Muốn bù lại số Tử hồn thiếu hụt không ngoài hai cách, toàn bộ khai nguyên, toàn bộ tiết lưu. Cái gọi là khai nguyên, tức là những kẻ đáng bỏ tù đều không bỏ tù, tất cả đều được đưa tới các ngục, lẽ ra chỉ bị phát quyết năm mươi năm, đổi lại thành hai trăm năm, lẽ ra chỉ phải vào ngục đầu tiên, trực tiếp chia đều ra cả mười tám ngục, nói chung là như vậy.
Cái gọi là tiết lưu, có nghĩa là những kẻ nên xuất ngục luân hồi, tìm mọi lý do để giữ lại trong ngục, trừ những nhân vật lớn đã được hạn định luân hồi mệnh số, tất cả đều không bỏ qua.
Có thể tưởng tượng được công việc nhiều đến mức nào. Mới qua mấy ngày, Tần Quảng vương đã phê chuẩn văn quyền đến hoa mắt.
Nhưng đây cũng không phải chuyện nhỏ, viết thêm lên văn quyến vài chữ chính là khiến mỗi từ hồn phải chịu thêm mấy trăm năm kiếp nạt.
Từ ném vào vạc dầu năm mươi năm phần thành lửa thiêu hai trăm năm thì không sao, nhưng nếu như đem một người có hiểu ba đời biến thành bỏ tù năm mươi năm lại không thể được, chỉ cần bị người cố ý đâm thẳng vào mặt một cái thì tuyệt đối là được không bù nồi mất.
Loại chuyện này cũng không thể giấu được bạn thuộc hạ, để đề phòng có người âm thầm hãm hại, phải thừa dịp phế liệu một nhạc, vì vậy các Điện Diêm vương cũng chỉ có thể nỗ lực hết sức. Cho dù có phê bừa bãi cũng phải có mức độ, nếu không không thể giao nộp được với cấp trên.
Thời kì phi thường thế này vốn là không thể bị quấy nhiễu, nhưng hết lần này tới lần khác Nhân gian giới lại loạn lạc tới tấp, lần lượt có nhân vật cần phải đối đãi đặc thù hoá hồn tới đây, rất nhiều người trên sổ sách đều chưa đến thời gian luân hồi, trong số đó đương nhiên có không ít người tu đạo.
Các Diêm vương đang hết sức mệt mỏi, đầu váng mắt hoa nên cũng buông lỏng thuộc hạ, mà ngay cả chính mình cũng phê mấy người phải chịu khổ bỏ tù.
Sau lại phát hiện không đúng thì đã qua mấy chục ngày, vì vậy lại phải kiểm tra lại, đồi người, cho qua, lại thêm một một phen bận rộn.
Mà những kẻ lẽ ra không bị bỏ tù kia, coi như là may mắn nhất cũng phải chịu quá nhiều lần ném vào vạc dầu.
Ở đây còn có mấy người đạo hạnh cao thâm muốn mang theo đạo tâm đi luân hồi, lòng oán hận trước khi đi đương nhiên không cần phải nói.
Chi là không biết mấy người này sau khi luân hồi có thể tự thành công quả thế nào, có nhớ lại từng chút chuyện cũ tại Địa phủ hay không.
Song các Điện Diêm vương đang lo vấn đề trước mắt, cũng chẳng có thời gian lo xa đến những chuyện này.
"Vương gia, việc lớn không tốt!"
Một tiếng kêu to thê lương từ ngoài điện truyền vào, rất có bộ dạng như đã gào khản cả giọng.
Một tiếng kêu này khiến bàn tay Tần Quang vương vốn đã yên lặng chống đỡ ba ngày run lên, mực son trên đầu bút nhỏ xuống tích một tiếng khiến cuốn sổ bị loang lồ một mảng lớn.
"Chuyện gì mà kinh hoàng như vậy?"
Tần Quảng vương bị cắt đứt công tác, nhìn chằm chằm vào tên quỷ dịch vừa chạy ào vào trong điện, vẻ mặt cực kì không tốt.
Tên quỷ dịch kia dâng lên một quyển sách mỏng nói:
"Ngày gần đây tiểu nhân kiểm kê tên các quý nhân được ghi trên số khách quý, phát hiện mấy ngày trước có một quý nhân lẽ ra phải đến âm ty trình diện, kết quả là đã trôi qua ba ngày nhưng trong số Tử hồn tiến vào Phong Đô vẫn không thấy người đó."
Sắc mặt Tần Quảng vương lập tức biến đổi. Các điện của Địa phủ đều có một cuốn sổ khách quý, phía trên ghi lại những người đã có công quả hoặc nhân duyên, đời sau có hi vọng tiếp tục tu hành, có thể vũ hoá phi thăng hoặc ít nhất là được thi giải đạo quả.
Những người này một khi tu thành, thành tựu, địa vị còn cao hơn nhiều những quỷ tiên như Thập Điện Diêm vương, vì vậy không biết từ đời Diêm vương nào, cuốn số khách quý này đã được làm ra, phía trên ghi lại đều là loại người này.
Chỉ cần có tên trong số khách quý, đi tới nơi nào tại Địa phủ cũng đều nhận được đãi ngộ cực cao, từ những giới luật không thể phá vỡ của Thượng giới đã được quy định rõ ràng trong văn bản ra, những trói buộc còn lại đều là có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Cho dù bị chỉ định nhất định phải ném vào ngục mười mấy, hơn trăm năm, những người này phần lớn cũng chỉ nâng ly cạn chén với các vị Diêm vương, cam thán đại đạo mênh mông khó vượt qua, còn những vạc dầu, xích sắt, lửa thiêu bằng đục gì đó, đương nhiên là một thứ cũng không phải chạm đến.
Mệnh số luân hồi của những người này cũng đều không chắc chắn, thường thường một đời luân hồi, mệnh số ghi trên sổ sách sẽ xảy ra biển hoá.
Những biến hoá này phát sinh cũng bởi vì đủ loại nhân quả cả đời người này gieo xuống.
Thậm chí có cơ duyên lớn một chút, nhất qua tích luỹ được có thể ảnh hưởng trực tiếp đến vận số của mấy đời, thậm chí là mười mấy đời luân hồi.
Cũng bởi vì như thế, thời gian những quý nhân này kết thúc một đời luân hồi, trở lại âm ty cũng không cố định.
Nhưng mười cuốn số khách quý này chính là do một vị Diêm vương có thần thông to lớn tạo ra, sau khi hắn tấn chức thành liền đặc biệt trở lại Địa phủ luyện chế lại những cuốn sổ khách quý này một lần, vì vậy trên sách thực ra đều có pháp lực lớn. Mỗi một vị có tên trên cuốn sổ trên một khi tiến vào Địa phủ, trên cuốn sổ cũng sẽ có biểu hiện.
Tất cả những cái tên trong mười cuốn số khách quý này đều là đồng liều hậu bối năm đó vị Diêm vương kia khẩn thiết muốn che chở.
Phải biết cá tính của người thăng tiến khác lạ, cũng không phải hoàn toàn là vô duyên vô có khoan hồng độ lượng, đặc biệt là những người bị cách chức trên Thiên giới giáng xuống lại càng không thể dễ dàng làm mất lòng.
Giá như khi loại người này gặp rủi ro lại bị một đám quan lại của Địa phủ gây khó khăn chồng chất, đến khi người ta công đức viên mãn trở lại tiên giới, thần thông pháp lực được khôi phục lại, vậy có thể dễ dàng buông tha cho đám Quỷ tiên nhỏ bé không đáng kể sao?
Còn có một số người khi xuống Địa phủ, thỉnh thoảng lại biểu hiện ra đủ loại khác thường bắt đầu khắp nơi tích góp từng tí công quả luân hồi của đời đầu tiên.
Vấn đề này Diêm vương các Điện khi thẩm vấn cần phải tỉ mỉ phân rõ, tìm ra bọn họ rồi hết sức ưu đãi, nếu như ngày sau bọn họ tu thành chính quả, dĩ nhiên cũng sẽ không quên những Diêm vương, quỷ dịch từng giúp đỡ ban đầu.
Nhưng những người này mới ban đầu thu được nhân quả luân hồi, nhân quả lực rất yếu kém, thường thường nhiều đời về sau, thậm chí hàng chục đời về sau cũng không thể hiện ra nhân quả luân hồi, không có gì khác với những Tử hôn bình thường cả.
Trong lúc này, nhiệm vụ của số khách quý rất quan trọng, chỉ cần có tên trên số liền không phải lo lắng có đưa nhầm bọn họ vào chung với những Từ hồn bình thường hay không.
Vì vậy Địa phủ là vua, bên trong thực sự có học vấn rất lớn. Có thể nắm giữ số khách quý đều là kẻ thân tín đắc lực của các điện Diêm Vương.
Quý nhân có tên trên số khách quỷ, có biểu hiện nhưng lại chưa tới, vậy thì đi nơi nào?
Sắc mặt Tần Quảng vương nặng nề, hỏi: "Người này là ai?"
Quỷ dịch kia hạ thấp giọng, trả lời: "Là Quốc sư đương triều Tôn Quả của Nhân gian giới."
← Ch. 381 | Ch. 383 → |