Truyện ngôn tình hay

Truyện:Trần Duyên - Chương 445

Trần Duyên
Trọn bộ 521 chương
Chương 445: Ý nghĩ tuyệt vọng (7)
0.00
(0 votes)


Chương (1-521)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trương n n ôm lấy đầu gối, liên tục bay về hướng Đông, lúc này nàng đang bị thượng rất nặng, bây giờ nàng đang rất mơ màng, căn bản chưa hề phát hiện ở chân trời xuất hiện vô số tia lôi điện đang nhanh chóng bay gần lại, trong nháy mắt đã có thể nhận ra những thứ đó chính là Tử Hoa Thiên Lôi.

Tốc độ của Trương n n mặc dù nhanh nhưng cũng không thể nào nhanh bằng tốc độ của Thiên Lôi.

Đột nhiên có một cơn gió nổi lên, trong sương mù dày đặc có một Hắc Giáp Chiến Kỵ từ bên trong bước ra!

Trên người hắn mặc một bộ áo giáp thật dày, trong tay hắn cầm một cái kích dài ba thước, dưới người hắn là Nhị Ô Hắc Ma Câu, bốn vó của nó như bước trên mây, nó chạy về phía Trương n n và Thiên Lôi, sau đó phun ra một hơi, người trên người nó đánh một kích về phía Thiên Lôi!

Người này chính là Ngô Gia!

Tử Điện Thiên Lôi nhìn qua chỉ nhỏ như một nắm tay, nhưng mà khi chạm vào kích phong liền hóa thành một tấm lưới to mười trượng bao phủ lấy Ngô Gia, ngọn lửa mà nó mang theo đốt lên chiếc áo giáp làm cho nó không ngừng rung động sương mù đen tảng ra bốn phía.

Ma Câu dưới người Ngô Gia cũng không tránh thoát, trên người nó dính đầy lội quang nó không ngừng bị thiêu đốt, một đoàn khí màu đen to lớn từ trong mũi nó phun ra cố gắn đầy tấm lưới này ra ngoài.

Ngô Gia quát lên một tiếng, áo giáp trên người hắn chợt nứt ra, biến thành một luồng khí chí âm chí hàn mài mòn từng chút một lối quang trên người!

Ngô Gia mặc dù có thể đi vào nhân gian, thế nhưng hắn không phải là chuyển thề đầu thay mà là được Tô Hòa dùng bí pháp gia trì giúp cho hắn có thể dùng hình thức hồn thề mà tồn tại trên nhân gian.

Áo giáp trên người, kích trên tay đều là một phần hồn thể của hắn, chúng nó đối với hắn giống như là một phần cơ thể đối với người bình thường vậy. Sau khi áo giáp nổ tung, Ngô Gia tuy rằng tiêu diệt được một viên Thiên Lôi nhưng nguyên khí đã đại thương.

Đây chỉ là viên đầu tiên, ở phía sau còn có bốn viên đang bay tới!

Ngô Gia quay đầu về hướng Trương n n rời đi nhìn một cái, Thanh Nghi Tom Thôn Nhật Kích quay đầu lại cuốn lấy bốn khỏa Tiên Lôi. Khi này chỉ có một khóa Tiên Lôi đã làm cho Ngô Gia phải tổn thương Hồn thể mới có thể đối phó, hiện nay bốn viên lại cùng tới một lúc, uy lực cũng không giống như khi nãy nữa?

Bốn khỏa Tiên Lôi va chạm vào nhau, trong chớp mắt, vẫn chưa tiếp xúc mà chỉ mới có lôi khi đã làm cho Nghê Toan Thôn Nhật Kích xuất hiện một vết nứt lớn!

Ngô Gia từ đầu đã dự đoán được kết cục như thế nên hắn không có chút lo lắng nào, sâu trong hai mắt của hắn bỗng nhiên sáng lên một ngọn lửa, sau đó từ mi tầm bắn ra một viên tinh châu màu đen to bằng hạt đậu.

Viên tinh châu này chính là toàn bộ âm khí mà hắn ngưng luyện được trong thời gian dài dằng dặc, nó tuy nhỏ nhưng rất tinh thuần.

Ấm châu vừa xuất hiện, trong nhất thời bốn khỏa Thiên Lôi giống như ruồi thấy máu, chúng bỏ qua Trương n n mà nhanh chóngđuổi về phía m châu.

Ngô Gia hừ một tiếng, thúc ngựa chạy nhanh về hướng Bắc, viên âm châu vẫn liên tục lơ lửng trên mi tâm của hắn. Bốn khỏa Tiên Lôi trên không trung xẹt một cái tạo thành một hình vòng cung bay về phía m châu.

Ma Câu dưới người Ngô Gia chạy nhanh như thiểm điện. Nhưng mà Tiên Lôi vô cùng uy thế, tốc độ dường như còn nhanh hơn!

Bên ngoài trăm dặm, trong lòng Ngâm Phong liền có cảm ứng, hắn nhíu mày lại, tay trái cong lại bắn ra, bảy đạo Tiên Lôi liền xuất hiện sau đó bay về phía Trương n n. Đối với Ngâm Phong Ngô Gia bất quá chi là một tiểu quỷ không biết tự lượng sức mà thôi, thân thể của hắn là Quỷ Hồn, hắn dám cứng rắn chống đỡ Thiên Lôi sao?

Ngâm Phong từng ngang dọc ở Vô Định Thiên Hà, chém giết không biết bao nhiêu Thiên Yêu Cự Ma, Tiên pháp mà hắn tu luyện, Tiên Lôi mà hắn điều khiển không có thế nào không phải là thứ dùng để khắc chế yêu ma.

Ngô Gia chỉ là một Quỷ Hồn, trừ phi có tu vi cao hơn Ngâm Phong rất nhiều, nếu không thì đừng hòng đỡ được Tiên Lô mà Ngâm Phong phát ra.

Tuy rằng Ngâm Phong không ngờ là Ngô Gia có thể phá được một viên tiến lội của mình, thế nhưng còn bốn viên Tiên Lôi khác, hắn không thể nào tránh thoát được, ngay cả chạy trốn cũng sẽ không thành công.

Trong thần niệm cảm ứng của Ngâm Phong bên ngoài trăm dặm chính là hồn thức đang phi độn. Chỉ cần Tiên liên dưới chân xoay thêm bảy vòng thì hắn sẽ đuổi kịp Nhất, trong khi Ngô Gia bị bốn khỏa Tiên Lôi làm cho hồn phi phách tán, mà tiểu hồ ly cũng bị bảy đạo tiên lôi đánh thành tro bụi.

Cứ như vậy, thế gian sẽ yên bình.

Nhưng mà trên đời, mười thì có hết tám chín việc không như ý muốn. Đến hôm nay, Ngâm Phong đã hiểu thấu câu ngạn ngữ này.

Bảy đạo Tiên lôi vừa bay được một dặm thì giống như bướm đậu vào cánh hoa, tất cả rơi vào một bàn tay nhỏ nhắn. Năm ngón tay xinh đẹp nắm lại, bảy viên Tiên Lôi trong nháy mắt tiêu tan, thứ còn sót lại chính là một chút ánh sáng chói mắt mà thôi.

Trong nháy mắt Ngâm Phong ngừng lại, hắn nhìn về phía một tuyệt đại mỹ nhân đang đứng ngoài trăm trượng, trên mặt có chút ngang trọng, lạnh giọng nói:

Tô Hòa xòe tay phải ra, nhẹ rung tay một cái, giống như là muốn làm bay đi những thứ còn sót lại của Thiên Lôi. Bàn tay nàng trong suốt như ngọc, bàn tay không nhiễm chút bụi trần, bảy khỏa tiễn lôi cùng lúc nổ cũng không làm cho nàng bị thương một chút nào thì lấy đầu ra tro bụi?

Thấy Ngâm Phong dừng lại, Tô Hòa cười nhạt, nói:

"Cái gì mà một con Thiên Hồ? Ngay cả tên ta cũng không hỏi chẳng lẽ ngươi không biết lễ nghi của tiên nhân hay sao?"

Tuy chỉ mới nói hai câu nhưng tàn hờn đã bay ra bên ngoài mười năm. Sắc mặt Ngâm Phong lạnh lại, nâng tay phải lên, nói:

"Ngươi tu luyện thành hình người, bất quá cũng chỉ có thể lựa những người vô tri, ngươi vẫn là một súc sinh mà thôi! Lúc ta đi tuần tra ở tiên giới đã chém giết không biết bao nhiêu Cự yêu, người chỉ là một con tiểu hồ ly mà cũng dám ở đây khoa khoang đạo pháp? Hôm nay ta đã mở sát giới, ngươi đừng có mà không biết sống chết, duyên được như thế này đã tốn không ít công sức, nhanh chóng lui ra ta sẽ không trách người ngăn cản Tiên Lôi!"

V Tô Hòa che miệng cười khẽ, thi lễ với Ngâm Phong nói:

"Tiểu nữ tử đa tạ thượng tiên không giết, nhưng mà nói đến việc lui ra... Tiểu nữ tử cả gan hỏi thượng tiên một vấn đề. Nếu như Tiên Đế đánh ngài bảy tám bạt tay, sau đó nói thấy ngài khó khăn mới tu luyện được như thế, ring có thể lui ra, thì ngài sẽ làm thế nào?"

Ngâm Phong giận tím mặt, quát im:

"Yêu Hồ to gan! Ta không Nội mở át giới ở đây, nhưng người lại tự tìm chết! Hôm nay ta sẽ cho nghiệt súc người biết thứ gì gọi là Tiên gia chính pháp!"

Hai mắt hắn mở lớn, trong mắt hắn lập tức bay ra hai tia sét màu tím đánh về phía Tô Hòa!

Tô Hòa cười tươi như hoa, mười cái đuôi ở phía sau từ từ xuất hiện, nàng trong nháy mắt lướt ngang mấy trăm trượng, dễ dàng tránh thoát hai tia sét, sau đó cười nói:

"Thượng tiền thật nóng tính, cái lại không hề kiên nhẫn chút nào. Hèn chi hễ là tiện gia thì lòng khoan dung lại rất nhỏ. Kỳ thực tỷ tỷ ta đây..."

Giọng nói ôn hòa như nước của Tô Hòa bỗng nhiên biến thành lạnh lẽo: "... Từ một nghìn tám trăm năm trước, ta đã không nhịn được!"

Nàng chợt rít lên một tiếng, sau đó hiện ra bản thể, hóa ra là nàng là một con Thiên Hồ mười đuôi to hơn trăm trượng! Mười chiếc đuôi của Tô Hoa nhẹ nhàng vung lên, sau đó vòng ra phía sau Ngâm Phong chân trước của nàng giơ lên đánh về phía Ngâm Phong!

Ngâm Phong cười nhạt một tiếng, bản thể đột nhiên biến mất, ngay tại chỗ chỉ còn lại đột tòa Linh Lung Bảo tháp. Tòa tháp bay lên cao, trong nháy mắt biến thành một tòa tháp to mấy trăm trượng, cao mấy nghìn trượng!

Khi chiếc tháp xuất hiện, Tô Hòa cảm thấy thân thể mình như bị nghìn vạn cây chấm nhọn đâm vào, một luồng khí làm cho nàng sợ hãi đập thẳng vào mặt nàng. Sau đó trước mắt tối lại, nàng đã bị hút vào tháp..

Bên trong tháp rất rộng lớn, trên không thể thấy trời, dưới không thể thấy đất, hai bên không hề có thứ gì. Ngay sau đó Tử Hoa Thiên Lôi từ bốn phía lao ra bao vây Tô Hòa, chúng điên cuồng thiêu đốt trong nháy mắt đã đốt cháy bộ lông làm da nàng nứt ra!

Hóa ra sau khi Ngâm Phong thu Tô Hòa vào bảo tháp liền ngay lập tức đem Tử Hỏa Tiên Lôi đưa vào trong tháp, hắn muốn luyện hóa Tô Hòa.

Tòa Linh Lung bảo tháp này không phải là vật bình thường, đây chính là thứ mà Tiên Đế ban tặng, nó gọi là Trấn Yêu Tháp, Ngâm Phong phải tế luyện trăm năm mới có thể sử dụng được, nó chính là khắc tinh của yêu ma quỷ quái. Tô Hòa nhất thời không kịp đề phòng nên đã bị thu vào Trấn Yêu Tháp.

Sau khi thu Tô Hòa vào, Trấn Yêu Tháp đã biến lại thành tòa tháp cao ba tấc, nó yên lặng đứng yên trên không trung, chỉ là trên những cửa sổ của nó mơ hồ lóe lên ánh sáng màu tím, chỉ vậy là có thể biết được bên trong nó biển lửa mạnh như thế nào.

Ngâm Phong không thể để ý đến Trấn Yêu Tháp nữa, Tiên Liên dưới chân xoay chuyển, mái tóc tung bay, hắn định dùng thế Lôi Đình Vạn Quân xông ra nghìn dặm chém chết tàn hòn.

Về phần Trấn Yêu Tháp thì trước hết cứ đặt ở chỗ này, đây là tiện vật đã nhận chủ, hắn đến nơi này đã dùng ba năm thời gian mới có thể tu luyện lại một lần nữa, tuy rằng uy lực còn thua xa Trấn Yêu Tháp ở tiên giới, nhưng đề ở chỗ này thì cũng không có ai có thể lấy đi.

Cho dù là có người có thể thật sự thu được Trấn Yêu Tháp thì họ cũng chưa chắc dám làm? Về phần Thiên Hồ, dưới sự luyện hóa của Tử Hỏa Tiên Lôi mà có thể chờ tới lúc mình trở về thì đã không tệ rồi.

Tiên Liên mới xoay chuyển được nửa vòng ngay cả khí thế cũng chưa đầy thì bỗng nhiên dừng lại! Ngâm Phong chậm rãi quay đầu lại, hai mắt nhìn sang bốn phía, hắn thấy được không biết từ lúc nào ở phía sau đã xuất hiện một thiếu nữ đang đứng.

Trên người nàng vẫn là một bộ quần áo mộc mạc, không có bất cứ trang sức gì, khuôn mặt ôn nhu bình tĩnh của nàng không hề thay đổi nàng chính là tiểu yêu thích đi khắp nơi Thanh Y.

Trong mắt Ngâm Phong phần dưới của Thanh Y thực tế là thân rắn, trên vảy rắn có những hoa văn cổ xưa, trên hoa văn mơ hồ có chút ánh sáng, nó đem nàng nâng lên không trung.

Bóng người thiếu nữ kia bất quá chỉ là một ảo thuật đơn giản mà thôi, nàng có thể lừa gạt người thường nhưng không thể nào lừa gạt được Ngâm Phong.

Tay phải của Thanh Y chi vào Ngâm Phong trong bàn tay của nàng có một sợi roi màu xanh đen, phần đuôi của sợi roi có một cái đầu Kỳ Lân, những cái rắn sắc bén của nó cách yết hầu của Ngâm Phong bảy tác.

Crypto.com Exchange

Chương (1-521)