Truyện ngôn tình hay

Truyện:Trần Duyên - Chương 489

Trần Duyên
Trọn bộ 521 chương
Chương 489: Đường cùng (8)
0.00
(0 votes)


Chương (1-521)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mỗi một phát kích của Thái n chân nhân đều phát ra mấy viên thanh lôi bay lơ lửng trong không trung thỉnh thoảng hai viên thanh lôi va vào nhau liền nổ tung vang như sấm dội, muôn vàn điện hỏa tàn phá, không ai dám đứng trong phạm vi mười trượng.

Bên dưới Thái Ấn chân nhân, bốn vị thượng thanh tu sĩ của Đạo đức tổng kết thành trận pháp, chỗ tâm trận nổi lên một luồng khí xanh, không ngừng biến hóa thành hình tượng các loài dị thú ác điểu, giống hệt như luồng khí xanh phía dưới chân của Thái Ấn chân nhân.

Kỳ thực luồng khí mà Thái Ấn chân nhân đạp lên là thanh mộc huyền thiên khí được sinh ra từ trận đánh này, có sự trợ giúp của Thanh Mộc huyền thiên khí, Thái Ấn chân nhân khi tung hoành ngang dọc, thân pháp đâu chỉ nhanh hơn gấp trăm lần?

Hơn nữa Thanh Mộc huyền thiên khí còn có khả năng hộ thân, có được sự trợ sức này, Thái Ấn chân nhân mới có thể uy phong đuổi giết Vấn Nghề vốn đạo hạnh hơn xa mình như thế.

Bị bốn tu sĩ bao vây, Tôn Quả vung mau bay lên không trung để bảo vệ mình. Trận chiến quan trọng thế này, tự nhiên có người của Thanh Khư cung khi thì vẫn phi kiếm, khi thì tự thân ngự khí tấn công. Cho dù là ai cũng không đề Tôn Quả tướng mạo không đặc biệt, hơi thở yếu ớt này vào trong mắt. Nào ngờ ba vị đạo sĩ từ Thanh Khư cung lần lượt bay tới đều bị Tôn Quả một giáo đâm xuyên yết hầu!

Mà khi có một phi kiếm khó khăn lắm mới bay tới gần được thì Tôn Quả cũng không ngoảnh đầu lại, trở tay lật mẫu đầm vào thân kiếm, đánh nát ngay trên không trung! Tên đạo sĩ xuất kiếm trốn trong Thanh Khư cung toàn thân chấn động chợt phun ra một ngụm máu tươi, ngửa mặt ngã xuống. Hắn cuối cùng cũng nhặt về được một mạng còn khá hơn ba vị đồng môn tùy tiện xuất chiếu rất nhiều.

Sau khi Hôn Quả đấu với cả bốn người của Thanh Khư, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt. Hắn lấy ra một bình bồ nguyên đan dược từ trong người, ngửa mặt uống cạn, dĩ nhiên lại nghênh ngang ngồi xếp bằng giữa không trung ngưng khí. Có lẽ người của Thanh Khư cung bị giết đến khiếp đảm, cũng có thể sợ rằng hắn có quỷ kế, thậm chí trong chốc lát cũng không ai dám đến giao chiến nữa.

Trên không trung Văn Nghệ tựa như tránh trái né phải, cực kỳ thảm hại, mấy lần đều không đỡ nổi nhát cự kích của Thái Ấn chân nhân, đậm bao trên người cũng bị xé rách mấy mảnh, nhưng thực ra nhìn như nguy hiểm mà lại không có gì đáng lo lắng.

Đạo pháp tu vị vua nàng chí âm chí nhu, thực ra có thể chiếm thế áp đảo Thái Ấn chân nhân từ sớm, thế nhưng nàng vẫn ẩn nhẫn, không ngừng bày ra hố bẫy, đợi lúc Thái Ấn chân nhân sơ suất sẽ một chiêu giết chết.

Trong mắt nàng đạo hạnh của Thái Ấn chân nhân cũng chỉ bình thường, nếu một đánh một thì Thái Ấn có muốn chạy trốn cũng không thể. Thế nhưng giờ đây loạn chiến quân đấu, người của Đạo Đức tông chiếm đó số nên phát huy được ưu thế đến tận cùng.

Hơn nữa Đạo Đức tông đều và chuẩn bị sẵn mà đến, họ chuẩn bị vô số trận pháp quần chiến, mỗi trận pháp tung ra Vân Nghệ đều là lần đầu nhìn thấy. Thái Ấn chân nhân điều khiến Thanh Mộc huyền thiên khí cũng là một trong số đó, thực sự giống như hổ mọc thêm cánh.

Mặc dù Thái Ấn chân nhân vung múa cự kích rất ác liệt, nhưng trong mắt tán tiến như Vân Nghê cũng chỉ là vụng về tầm thường nếu có thể dùng trí thì cần gì phải dùng sức, trận pháp quần chiến của Đạo Đức tông khá huyền diệu, nàng không muốn mạo hiểm chắn lấy mũi nhọn hợp lực công kích của đám tu sĩ kia.

Kể ra cũng lạ, Thái Ấn chân nhân trông có vẻ như không có điểm mạnh gì cho lắm này lại chỗ nên tránh thì tránh, chỗ nên phá thì phá, dĩ nhiên cũng phá sạch sẽ vô vàn chiếu sát thủ bí mật của Vân Nghệ bày ra.

Trong lòng Vân Nghê hơi giận, mười ngón tay đan vào nhau phun ra những sợi tơ do chân nguyên hóa thành, đan thành một chiếc lưới trên không trung có chặn trước mặt, có đuôi sau lưng, vây kín cả trời đất, chặn đường lui của Thái Ấn chân nhân.

Những sợi tơ mỏng manh này vô hình vô chất, tuyệt diệu ở chỗ cắt đứt linh giác thăm dò của tu sĩ.

Hơn nữa, những sợi tơ này có thể so với kim chì, vừa nặng nề lại vô cùng bền bỉ, lực cắt không hề thua kém phi kiếm bình thường trên sợi tơ còn có pháp lực âm độc, tu sĩ chỉ cần trúng một sợi tơ, chân nguyên sẽ dần trở nên suy yếu.

Xuất ra Chức Kim Tước Nguyên võng cũng có nghĩa là Vân Nghê đã đánh ra đạo pháp sở trường nhất của mình. Đây là đạo pháp Vân Nghệ lãnh ngộ tu thành sau khi thi giải, so sánh với đạo pháp cần tâm canh bình hòa chính thống của Bạch Vân tiên sinh khác một trời một vực.

Thái Ấn chân nhân như cảm thấy được, đôi mày nhướng lên, cự kích vẽ một vòng khiến cho Chức Kim Tước Nguyên võng vô hình bị đẩy ra, sau đó lấy hét lên một tiếng, một kích bình thường đâm vào, chỗ mũi nhọn của kích hiện lên những tia sáng mờ nhạt, tựa như Tiền Đường dậy sóng cuồn cuộn không dứt, trong nháy mắt phá thủng Chức Kim Tước Nguyên võng trước mặt, Thái Ấn chân nhân thân khom người lại, tự mình xông vào trong lưới, tiếp tục truy đuổi Vân Nghê.

Sắc mặt Vân Nghệ tái mét, dù sao thì cơ thể nàng vẫn là bất tử bất lão, tu hành đã gần ngàn năm, rốt cuộc lúc này cũng phát hiện ra là không đúng Thái Ấn chân nhân đạo hạnh không cao lắm, nhưng lại tinh khiết như một, không bị khắc chế bởi bất kỳ chân nguyên nào.

Chuyên tụ thì mạnh, phân lực thì yếu, chân nguyên của Thái Ấn ngưng tụ một chỗ, Chức Kim Tước Nguyên võng lại phân bố tứ phía, phá võng thoát ra cũng không có gì là lạ. Đến đây Vân Nghê đã biết, đạo tâm của Thái n chân nhân đạo đã đạt tới cảnh giới khéo léo mà như vụng về, trừ khi lấy lực phá lực, không thì khó mà thắng được hắn.

Vừa nghĩ đến đấy, Vân Nghê liền thu lại ý nghĩ dùng tiểu xảo, không tiếp tục tránh né nữa Chức Kim Tước Nguyên võng bao vây bốn phía, phất trần vung lên, một luồng Kim phong hỗn tạp gào thét xông tới Thái Ấn chân nhân.

Sắc mặt Thái Ấn chân nhân ngưng lại, vươn cự kích ra, hét lên một tiếng, trong tiếng hét vang mũi kích đã đâm vào Kim phong sau đó chân nguyên giao đấu với Kim phong khiến luồng Kim phong này bị đánh tan! Chỉ nghe mấy tiếng leng keng hỗn loạn, Kim phong tán loạn biến thành vô số mảnh sắc bén từ trên cao bắn xuống. Lần giao chiến cộng đối cứng này lập tức khiến sắc mặt Thái Ấn chân nhân tái nhợt, lui về phía sau một trường.

Không chờ cho hắn kịp thở dốc, trong tiếng cười lạnh lùng của Vân Nghệ, kim phong hết luồng này đến luồng khác lao tới. Thái Ấn chân nhân dốc hết sức lực mới có thể đón đỡ được, mỗi lần chạm phải một luồng gió lại phải lui về sau một trường khoảng cách với Chức Kim Tước Nguyên võng ở phía sau ngày càng giả hơn.

Vân Nghê đang cười lạnh lùng, bỗng nhiên trong hư không lộ ra mười sợi tơ xanh rất dài, ngang dọc đan xen vào nhau, lấy sắc nhọn phá sắc nhọn, dĩ nhiên cũng cắt Chức Kim Tước Nguyên ở phía sau Thái Ấn chân nhân võng nát bấy! Thái Ấn chân nhân như có cảm giác, lập tức lui về sau trăm trượng thoát khỏi sự bao vây.

Đôi mày Vân Nghệ đựng đứng, sắc mặt hung dữ, trong lúc đang chuẩn bị một chiều diệt địch lại bị người khác phá rối, sao mà không khiến nàng tức giận? Ở phần cuối của của mười sợi tơ màu xanh đang bay múa có một thiếu nữ quần áo mỏng manh, quyến rũ yểu điệu đang đứng.

Đạo hạnh của thiếu nữ này bình thường chỉ có mười sợi tơ trên đầu ngón tay là rất sắc bén. Thiếu nữ vẫn không đủ để Vân Nghê đặt trong mắt, đó là ai mà có thể qua mặt được linh giác của nàng âm thầm tiến đến khoảng cách rất gần như vậy?

Vân Nghê lớn tiếng quát lớn: "Kẻ nào đang trốn trốn nắp núp, mau cút ra đây cho bổn tiên!"

Trong không trung vang lên tiếng cười thô kệch:

"Ngươi nói là trốn trốn nắp núp, vậy ai có thể sánh được với với thi giải tán tiên được chứ?"

Crypto.com Exchange

Chương (1-521)