Truyện ngôn tình hay

Truyện:Trần Duyên - Chương 488

Trần Duyên
Trọn bộ 521 chương
Chương 488: Đường cùng (7)
0.00
(0 votes)


Chương (1-521)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trên đỉnh Thanh Thành sơn, giờ phút này nơi đây chỉ thấy lửa cháy khắp nơi, kim xà đang múa máy điên cuồng tàn phá mọi thứ, cơn mưa phùn rả rích rõ ràng không thể nào dập tắt được ngọn lửa cháy rừng rực đó, cho dù là mưa như trút nước hay lấy nước của Thiên Hà đến đây e rằng cũng khó mà dập tắt được ngọn lửa do đạo pháp tạo ra.

Tường thành vây quanh Thanh Khư cung và các cung điện đều phát ra kim quang mãnh liệt, trong màn làn nước mưa của đông lạnh giá ngưng kết thành một chiếc lồng ánh sáng màu, trên chiếc lồng ánh sáng này có ánh lửa vàng thiêu đốt mãi không thôi. Đấy chính là hộ cung trận pháp, Nghiệp Diễm Vĩnh Tịch Hải trận. Để sử dụng được trận pháp này, thì toàn bộ Thanh Khư cũng phải biến thành nền tảng của trận, cấu tứ vô cùng tuyệt diệu, khí thể to lớn, phóng nhãn khắp thiên hạ hiện nay thì không có mấy trận so sánh được. Nhưng mà nếu so sánh với Tây Huyền Vô Nhai Trận của Đạo Đức tông thì vẫn phải gọi một tiếng sư phụ.

Ngâm Phong sau khi đưa Cố Thanh trở về núi, thấy rằng hộ cung trận pháp của Thanh Khư vẫn còn thua xa Tây Huyền Vô Nhai Trận, thế là hắn từ ngoài Cửu Thiên dẫn tới một luồng Thanh Minh khí luyện ra vài viên Thanh Minh Tử Ngọc, sai người đặt vào Thanh khư nhãn trận, trận pháp sau khi bắt đầu, trong ngọn lửa sắc kim mấy đóa sen tím bay ra, uy lực trận pháp lập tức tăng lên hai phần.

Lúc này những bóng người lay động trên Thanh Khư Cung đều là tu sĩ đang ngự khí phi hành, hoặc vận phi kiếm hoặc xuất đạo pháp, giao đấu sinh tử, trận chiến này quy mô to lớn, trăm năm trở lại đây mới có một chiến dịch như thế này, nếu so sánh với chiến dịch vây công Đạo Đức tông thì vẫn còn hơn một chút.

Một tiếng "ầm" thật lớn vang lên, một đạo thất thải quang mang lóa mắt đâm sầm vào cái lồng ánh sáng của Thanh Khư hộ cung trận pháp. Theo đó là tiếng nổ vang trời làm lắc lư rung động núi rừng, hàng loạt quả cầu lửa to trăm trượng bay tới chiếu rọi Thanh Thành sơn, khiến cho nó sáng như ban ngày. Quang hoa của hộ cung trận pháp của Thanh Khư cung cũng tối sầm lại, đạo thất thải quang mang kia cũng hiện nguyên hình là một thanh phi kiếm dài ba thước trong suốt sáng chói. Thanh kiếm này cực kỳ sắc bén, thế đi vẫn chưa hết, xông thẳng vào trong lồng ánh sáng hộ trận, xoay một vòng chém vỡ một nửa tấm biển hiệu Thanh Khư cung, sau đó mới quay trở về. sung.

Nhát kiếm vừa xuất ra, mọi người dường như đều bị kiềm hãm trong không trung, sau đó mới lại tiếp tục đầu tiếp.

Trong đêm tối một đạo sĩ trung niên xuất hiện, người này chính là một trong năm đệ tử có tu vi Thượng Thanh đi theo ba vị chân nhân tham dự kế hoạch vây đánh Thanh Khư cung. Sắc mặt đạo sĩ này u ám, dường như không đứng vững nổi trên không trung nữa, miễn cưỡng mới có thể thu phi kiếm lại được, sau đó lập tức rơi xuống đất. Đường kiểm kinh tài tuyệt diễm vừa rồi chính là kiệt tác hội tụ toàn bộ đạo hạnh của đạo sĩ này. Ba mươi năm nhập đạo ông ta chỉ có tu luyện mỗi môn đạo pháp này, có thể gọi đây là một đường kiếm ba mươi năm, đúng là không giống người thường)

Tên tu sĩ này rơi thẳng xuống chỗ trợn núi, mắt thấy mình sắp va chạm với sơm thạch, mặc dù đạo hạnh của hắn cao thâm, nhưng mà lúc này chân nguyên đã bị tiêu hao hết, cú ngã này không chết thì cũng bị trọng thương Lúc này Tề Thiên Hạ chợt xuất hiện từ phía sau núi đá, thấy đạo sĩ kia rơi xuống liền muốn đưa tay ra đỡ. Nào ngờ đến khi hắn khó khăn lắm mới chạm được vào cơ thể của đạo sĩ thì một tia điện đột nhiên lóe lên trong đêm tối, một mũi tên như từ ngoài bầu trời bay tới xuyên thẳng qua ngực, đóng đinh đạo sĩ kia xuống mặt đất cách Tề Thiên Hạ chi một bước chân!

Tề Thiên Hạ sửng sốt trong chốc lát rồi mới bừng tỉnh, kêu một tiếng kinh hãi rồi che mặt bỏ đi, trốn vào phía sau núi đá run lẩy bẩy, dũng khí khi nãy không biết đã bay đi đâu måt.

Trong lúc Tế Thiên Hạ đang run rẩy, một đôi tay lớn như chiếc quạt vươn ra xách hắn lên, lượn qua núi một vòng rồi bay đi. Người này cực kì cao to, bước đi như bay, nắm lấy Tề Thiên Hạ như cách một con gà nhỏ, người này chính là Long Tượng Thiên Quân, Bạch Hổ Thiên Quân thì bảo vệ đường lui cho hắn. Long Tượng hành động cực nhanh, thoắt cái đã biến xuất hiện tại phía ngoài mấy dặm, tìm một hang động kín đáo nấp vào trong. Tề Thiên Hạ ở trên vai Long Tượng Thiên Quân nhm thấy rất rõ. bọn họ vừa chạy ra hơn mười trượng lại có một mũi tên như điện bay tới cắm vào chỗ Tề Thiên Hạ vừa náu mình khi nãy, sau đó một ngọn lửa không chút tiếng động tản ra, đốt trụi tất cả sinh vật, cây cỏ trong phạm vi mười tượng.

Mặc dù đang là đêm mưa giá lạnh nhưng mồ hôi cũng thấm ướt đẫm quần áo Tề Thiên Нạ.

Phía trên Thanh Khư cung mười trương Hư Võng đặt chiếc cung cong như sừng trâu trong tay xuống rút một thanh kiếm dài từ sau lưng ra, lạnh lùng quan sát xung quanh. Lão đạo sĩ này thường ngày vẫn ôn hòa nhã nhặn những đêm nay lại để lộ ra sát khí sắc bén.

Trên bầu trời phía Bắc, Hư Huyền tay trái nâng một đóa Tử Liên, tay phải không ngừng vung phát trần làm bắn ra những tia sáng rực rỡ, chính là đang chiến đấu liên hồi với Tử Vân chân nhân và Thủ Chân Chân Nhân. Hư Huyền tu vi chỉ cao hơn hai chân nhân đó một chút, lấy một địch hai, lẽ ra đã bại trận vong thân từ lâu rồi, nhưng lúc này tuy đang rơi vào thế vô cùng bất lợi, cuối cùng lại vẫn không thất bại.

Nhiều chiếc dược đinh bay lượn xung quanh Tử Vân chân nhân, miệng định liên tục phun ra một luồng khói tím, dùng công lực ngăn cản pháp thuật của Tử Vân và Cố Thủ Chân.

Tay trái Thú Chân Chân Nhân giơ một khối Bát Quái Triều Ti bàn lên cao, mỗi lần tay phải chỉ ra, tại trung tâm Bát Quái bàn lại bắn ra tia sáng bốn màu, từng tia sáng đều chiếu vào Hư Huyền. Hai vị chân nhân một người thủ, một người tấn công, phối hợp rất ăn ý.

Những tia sáng bốn màu từ Bát Quái bàn của Cố Thủ Chân bắn ra liên tục không dứt, toàn bộ nhắm bắn vào Hư Huyền Chân Nhân, lúc thổi gió, lúc tạo mây, lúc phun sương lúc phóng điện, mỗi tia sáng tự bản thân nó có đặc điểm rất khác thường có thể phá chân nguyên, hủy nguyên khí làm mất đi uy lực lớn lao của đạo hạnh.

Cố Thủ Chân lại có Tử Vân bên cạnh bảo vệ, nên có thể dốc toàn sức chiến đấu, cho dù là các chân nhân khác của Đạo Đức tông cũng không dám dễ dàng đón đỡ bóng quẻ do Bát Quái bàn của hắn bắn ra.

Hư Huyền bị Tư Vấn, Thu Chân bao vây, sớm đã không còn sức đánh trả, chỉ có thể dựa vào thân pháp như điện, lui về tránh né bóng quẻ của Cổ Thủ Chân.

Hai bên vừa giao đấu trong chốc lát, Hư Huyền đã bị trúng sáu bảy bóng quẻ của Cố Thủ Chân, thế nhưng quanh người Hư Huyền được bao bọc bởi một tầng ánh sáng tím, hóa thành một khóm hoa sen lớn, bóng quẻ của Cố Thủ Chi chiếu lên hoa sen, từ liên trong tay Hư Huyền liền mờ đi ba phần.

Thế nhưng trong nhụy sen lại phun ra một hạt sen hóa thành những đốm lửa nhỏ từ từ rơi vào cánh sen, bổ sung sắc tím cho hoa Thả liên hoa hộ thân của Hư Huyền được phục hồi trở lại như lúc ban đầu.

Song không biết tử liên trong tay Hư Huyền là loại pháp bảo gì mà hạt sen trong nhụy hoa vẫn còn lại một nửa những chân nguyên của Cố Thủ Chân đã có dấu hiệu không thể tiếp tục chống đỡ nổi.

Nhưng mà Tử Vân chân nhân lại có sở trường về đan định, ba viên thất căn lưỡng toàn đan bù khí huyết chân nguyên Cố Thủ Chân đang cất trong người là do Tử Vân chân nhân mật chế ra, lợi dụng lúc sơ hở Cố Thủ Chân lập tức uống một viên, rồi tiếp tục chiến đấu.

Mặc dù đánh nhau kịch liệt lúc ban đầu, nhưng nửa phần chân nguyên còn lại của Cố Thủ Chân bắt đầu chậm rãi khôi phục, có thể thấy đan dược mật chế của Tử Vân chân nhân vô cùng hiệu nghiệm.

Chiến cục bên đây giằng co nặng nề, thì phía chân trời phương đông lại chiến đấu rất dữ dội quyết liệt, sống động khí thế, đánh chém khắp nơi, tựa như vừa mới bắt đầu động thủ thì tức thời đã đến giây phút sinh tử.

Thái Ấn chân nhân tay giữ một cây kích to ba trường thân tích không ngừng nổi lên tầng tầng chữ đại triện màu xanh. Đôi chân hắn đạp từng cái một lên luồng khí xanh, trong trời đêm tung hoành ngang dọc, đuổi giết Vân Nghê.

Crypto.com Exchange

Chương (1-521)