Vay nóng Tima

Truyện:Trần Duyên - Chương 008

Trần Duyên
Trọn bộ 521 chương
Chương 008: Nghịch duyên (4)
0.00
(0 votes)


Chương (1-521)

Siêu sale Shopee


Vân Vũ Hoa đương nhiên là sẽ không bỏ qua cơ hội này, nàng tiếp tục huy động cổ kiếm chém giết Cảnh Dư tiên tử. Chỉ trong một thời gian ngắn, Cảnh Dư tiên tử mấy lần gặp nạn.

Lúc này thiếu niên đã kinh hồn táng đởm, thấy hai người chém giết không ngớt bèn lập tức bỏ chạy.

Hắn mới cắm cổ chạy được hơn trăm thước, thì không biết từ lúc nào trước mặt mình không xa đã có hơn mười người hiện lên. Những người này nam có nữ có, cầm các loại pháp khí không giống nhau, nhìn y phục trên người thì cũng biết là từ ba địa phương hội tụ lại tại đây.

Một văn sĩ râu dài nhìn thiếu niên, cau mày nói:

- Chẳng lẽ là hắn?

Nữ tử trung niên bên cạnh thấp giọng nói:

- Sư huynh, huynh xem Cảnh Dư tiên tử và Vân Vũ Hoa đang tranh đấu kịch liệt như thế kia, thì chắc chắn là thiếu niên này không thể nghi ngờ. Với nhãn lực của hai người không kém tới nỗi nhận sai người đâu.

Văn sĩ râu dài gật đầu nói:

- Lời này đúng là có lý, cứ dẫn hắn về núi trước đã.

Lại có một lão già mặc trường bào màu xanh, vuốt râu nói:

- Lý Thiên Quân nói sai rồi. Tuy Thất Thánh Sơn có thanh danh hiển hách, nhưng nếu muốn dẫn người đi, thì thực sự không hợp cho lắm.

Văn sĩ râu dành lặng lẽ quay đầu lại, nói:

- La Đạo Quân, bản sơn lần này nhất định phải dẫn được người đi, chẳng lẽ Vân Hà Động Phủ lại tính chuyện ngăn cản?

Lão giả lại cười đáp:

- Chỉ Vân Hà Động Phủ đương nhiên không cách nào ngăn được chuyện tốt của Thiên quân. Nhưng nếu tiểu tử này đã quan trọng như vậy, không thể làm gì khác hơn là cùng liên thủ với Huyền Hương Cốc vậy.

Văn sĩ râu dài biến sắc, quay lại nhìn đám người bên cạnh. Huyền Hương Cốc đa số là nữ tử, thế lực thua xa Thất Thánh Sơn, nhưng đạo quyết của Huyền Hương Cốc biến hóa vô cùng, rất khó ứng phó, sở trường của bọn họ rất thích hợp với đánh lén.

Ba phái tề tụ ở đây, ai cũng mang ý xấu, hiện giờ nói toạc ra như vậy nên ai nấy cũng cầm pháp bảo trong tay, nhất thời hình thành thế giương cung bạt kiếm, vô cùng khẩn trương.

Đột nhiên, một đạo tử khí chợt hiện, không biết là ai động thủ trước, nhưng người của ba phái đều bay lên không trung. Chỉ trong khoảng thời gian bằng một cái chớp mắt, quang mang loạn xạ, pháp khí bay ngang dọc, tranh đấu bắt đầu trở nên kịch liệt.

Ai nấy đều biết thời cơ của mình chỉ có trong thời gian ngắn, nếu như kéo dài thì một khi đối thủ kéo tới sẽ không làm gì được. Cho nên ai cũng ôm ý niệm tốc chiến tốc thắng, xuất thủ toàn là những sát chiêu uy lực cực lớn.

Thiếu niên kia không biết là tại sao sự tình lại như vậy, một bên là Vân Vũ Hoa và Cảnh Dư tiên tử đang tranh đấu tới hồi sinh tử, một bên là ba phái loạn chiến thành đàn, bảo quang, lôi điện bắn ra tứ phía, làm cho cát bay đá chạy, mặt đất thủng lỗ chỗ.

Trông thấy tình cảnh như vậy, làm sao hắn dám chạy xuyên qua?

Tay trái của Cảnh Dư tiên tử lúc này đã trì trệ, đạo pháp của nàng vốn thua xa Vân Vũ Hoa, lại bị đối phương hủy mất ba cái vòng tay, lấy đâu ra cái gì chống đỡ cổ kiếm Thiên Quyền, bây giờ mà còn không trốn thì lát nữa chắc chắn phải hương tiêu ngọc vẫn.

Dưới tình thế cấp bách, nàng há mồm kêu lên:

- Tiện nhân, ngươi chỉ muốn giết ta nhưng cũng không cách nào đối phó được với ba phái Thất Thánh Sơn, Vân Hà Động Phủ và Huyền Hương Cốc! Ta với ngươi liên thủ, đoạt người mang đi trước.

Vân Vũ Hoa kiếm thế không chậm chút nào, lạnh nhạt nói:

- Nếu ngươi đã gọi ta ba câu tiện nhân, vậy thì để ta khắc lên mặt ngươi ba kiếm đã!

Cảnh Dư tiên tử rơi vào đường cùng, đành phải bấm tay niệm chú, hồng quang chợt hiện, nàng đã xuất hiện ở một chỗ cách đó hơn trăm trượng.

Vân Vũ Hoa quay đầu nhìn lại, thấy ba phái tranh đấu đã tới mức kịch liệt, hiển nhiên đã không thể ngừng tay, nếu như không hạ thủ thì chậm mất.

Trong ba phái cũng có mấy nhân vật lợi hại, ví như Thất Thánh Sơn Thiên Quân Lý Chi Diệu, tu vi đã đến mức khí định thần nhàn, bảo quang đã luyện tới mức hoàn toàn nội liễm, đúng là rất khó đối phó. Đừng thấy ba phái lúc này đang tranh đấu kịch liệt, nhưng nếu như mà Vân Vũ Hoa ra tay cướp người thì ba phái chín phần mười sẽ liên thủ lại ứng phó với nàng trước tiên.

Nàng hơi trầm ngâm, biết là với tình thế này, chỉ một mình nàng sẽ rất khó mà mang được người đi.

Nàng không do dự nữa, dựng thẳng cổ kiếm lên, năm ngón tay trái khẽ vuốt thân kiếm, trong miệng tụng quyết. Chỉ giây lát sau, khi Vân Vũ Hoa niệm chú hoàn tất, đột nhiên "Xoẹt" một tiếng, một kiếm đã dẫn động thủy triều Minh Hà, kéo dài hơn ba trăm trượng trên trời cao, đánh tới thiếu niên kia!

- Tuyệt đối không thể!

- Mau cứu người!

Những tiếng kinh hô liên tiếp trong ba phái vang lên, không ai ngờ Vân Vũ Hoa lại tàn nhẫn như vậy, dám hạ thủ với cả thiếu niên kia.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-521)