← Ch.11 | Ch.13 → |
Đương nhiên Lăng Tân không biết được những lời nói lúc sau và cả tính toán của nam tử họ Lâm, bình thường đang ở bên ngoài Lăng Tân tuyệt đối không sử dụng Phong Thần bảng, hơn nữa cho dù có sử dụng, hắn cũng không bao giờ đem điểm nhân quả quan trọng như vậy để xem thông tin về người đàn ông họ Lâm ngu ngốc kia... Lúc này Lăng Tân đang ngồi trên một chiếc xe con cao cấp, chỗ ngồi lái xe được ngăn cách với phía sau bởi thủy tinh, nên cho dù phía sau nói gì thì phía trước cũng không nghe thấy, chỗ ngồi phía sau lại còn có hai hàng ghế đệm đối diện, ở trước cái ghế đệm có cả tivi và tủ lạnh, nhìn qua chiếc xe sang trọng này chắc hẳn là xe của nam tử họ Lâm kia thường dùng. Ngồi bên cạnh Lăng Tân còn có một mỹ nữ rất hấp dẫn, tuổi khoảng chừng hai bốn, hai lăm, dáng vẻ bề ngoài rất xinh đẹp và thành thục, mỹ nữ này cao gần một mét bảy, đôi chân đẹp mang một cặp tất đen, quả thực là một mỹ nhân khó gặp, tuy rằng trước mặt Lăng Tân nàng cũng không có hành động gì đặc biệt, nhưng từ khuôn mặt xuân tình, Lăng Tân cũng có thể nhận ra cô gái này chắc là lấy sắc để có được vị trí thư kí, về việc có chính xác hay không, cái này cũng không có quan hệ gì đến hắn.
- Hôm nay lấy được tin tức rất trọng yếu, sự việc về mở cơ nhân tỏa rất quan trọng, còn việc nữa là thái độ của mấy người nam tử họ Lâm kia với La Kỳ Kỳ... Có thật bọn hắn để ta làm vệ sĩ cho Kỳ Kỳ, như vậy... bọn hắn đang dẫn dụ kẻ địch xuất hiện sao?
Lăng Tân đang im lặng suy nghĩ, nữ thư kí mang dáng vẻ yêu mị bỗng nhiên cười nói:
- Ngài là Lăng tiên sinh đúng không? Ngài có muốn uống chút gì không, nhìn ngài dường như đang rất có tâm sự, có phải ngài đang lo lắng cho an nguy của tiểu thư Kỳ Kỳ? Không cần đâu, bên cạnh tiểu thư Kỳ Kỳ còn hơn mười người vệ sĩ, hơn nữa khu biệt thự kia luôn có người tuần tra bảo vệ trị an, Lăng tiên sinh không cần lo lắng như vậy.
Lăng Tân cũng không nói một câu nào, chỉ mỉm cười rồi im lặng nhắm mắt lại dưỡng thần, mà nữ thư kí kia cũng sửng sốt một chút, không ngờ người thanh niên trước mặt không hề giống những người thanh niên trẻ tuổi háo sắc, không thèm nhìn tới nàng mà chỉ nhắm mắt dưỡng thần, hoặc cố ý làm ra bộ dạng như vậy để nàng chú ý, hoặc lòng dạ của hắn thâm sâu không lường được, nhất thời nàng cũng không tìm được đề tài nào để nói chuyện, xem ra nhiệm vụ dò xét thử Lăng Tân có lẽ không cách nào hoàn thành được.
-... Ngay cả một người thư kí mà cũng biết tình huống trong biệt thự của La Kỳ Kỳ, hoặc là nàng nhận mệnh lệnh của nam tử họ Lâm, còn có thể là mấy cậu của La Kỳ Kỳ thật sự đem nàng ra làm mồi dụ người bí ẩn kia... Mấy tên đáng chết, chiếm đoạt tài sản không nói đến, hiện tại ngay cả tính mạng của cô bé cũng không có ý định bảo vệ sao?...
Trong lòng Lăng Tân hết sức không thoải mái, nhưng mà giờ phút này hắn cũng không có ý định làm vọng động chuyện này, sự việc nặng nhẹ hắn vẫn phân biệt rõ ràng, trước mắt quan trọng nhất vẫn là đến bên cạnh La Kỳ Kỳ, chưa nói đến việc có cơ hội tìm ra người bí ẩn phía sau, thì việc đầu tiên là cướp được một mảnh Phong thần bảng trong tay cậu của La Kỳ Kỳ vẫn là quan trọng nhất... Còn về sau này, thiện ác cuối cùng sẽ có báo ứng!
Đang suy nghĩ như vậy, chiếc xe sang trọng đã tiến vào khu biệt thự cao cấp nhất trong Thượng Hải, La Kỳ Kỳ lúc này đang ở trong một tòa biệt thự, bằng vào địa vị lúc ấy của La Phú Nhân tại Thượng Hải, hơn nữa nắm giữ Phong Thần bảng, hắn gần như hoàn toàn có thể coi thường lực lượng thế tục, cho dù có mua toàn bộ khu biệt thự này cũng làm được, vì vậy chỗ ở của La Kỳ Kỳ đương nhiên chếm diện tích lớn nhất, cũng là một tòa nhà xa hoa nhất, từ rất xa khu biệt thự đã có thể thấy được. Chiếc xe dừng lại cho người gác cổng xác minh thân phận, xong xuôi liền đi thẳng vào khu đỗ xe, xe còn chưa vào trong thì Lăng Tân nhìn ra bãi cỏ ngoài cửa kính đã thấy La Kỳ Kỳ đang ngồi đó vẽ tranh, nhưng mà bên cạnh ngoài vệ sĩ ra, còn có thêm một cô gái, người con gái kia hắn cũng đã gặp qua, chính là lúc hắn đập đầu vào cây đã gặp, hình như tên là Phác Mĩ Chân.
- Thật đúng là có duyên a.
Lăng Tân trong lòng sinh ra một chút cảm giác không biết phải làm sao, nhưng mà trước khi đạt được mục tiêu, hắn không có khả năng vì một người nữ nhân mà thay đổi. Mặc dù cô gái thần kinh kia thật sự làm cho hắn hết cách nhưng mà cô gái này còn một chút tốt bụng, cho nên nếu ở cùng nàng thật ra thì cũng không có khó chịu giống như trong tưởng tượng. Chờ đến khi Lăng Tân đã đi xa, ngoài dự liệu của hắn là, người đầu tiên xoay lại không phải là người vệ sĩ hay La Kỳ Kỳ, ngược lại chính là cô gái Phác Mỹ Chân đang xem La Kỳ Kỳ vẽ tranh, nàng quay sang nhìn, khi thấy Lăng Tân cùng mấy người ngồi phía sau thì nàng lúc này mới nở nụ cười từ xa. Mấy người cùng Lăng Tân còn chưa đi lại gần, La Kỳ Kỳ đang vẽ tranh theo bản năng thấy tiếng động liền quay lại nhìn, khi thấy Lăng Tân xuất hiện, cô bé liền hoan hô một tiếng rồi chạy về phía Lăng Tân, nhưng vừa chạy được vài bước, thì bị Phác Mỹ Chân giữ lại.
- Tiểu thư La Kỳ Kỳ, đang lúc vẽ tranh sao có thể làm như vậy được?
Phác Mỹ Chân đem Kỳ Kỳ kéo đến trước người, nàng mang vẻ mặt thành thật nói với Kỳ Kỳ:
- Tiểu thư La Kỳ Kỳ phải nghiêm túc chứ, vẽ tranh là do bản thân tiểu thư Kỳ Kỳ yêu cầu, cũng không thể bỏ giữa chừng như thế, vì vậy xin tiểu thư hoàn thành bức tranh này xong mới được tự do đi lại, bây giờ tiểu thư tiếp tục vẽ tranh đi.
- Đạt tỷ tỷ... Một lát cũng không được sao? Hơn nữa Đạt tỷ tỷ gọi em là Kỳ Kỳ cũng không được sao? Không nên gọi em là tiểu thư Kỳ Kỳ nữa...
La Kỳ Kỳ cúi đầu nhỏ giọng nói. Phác Mỹ Chân đưa tay lên véo nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của La Kỳ Kỳ, rồi mới lên tiếng:
- Cái này không thể được đâu, tiểu thư La Kỳ Kỳ người trước hết hãy hoàn thành bức tranh này rồi nói tiếp, ta ghét nhất người khác không giữ lời, còn nữa, tiểu thư La Kỳ Kỳ vì sao phải gọi ta là Đạt tỷ tỷ vậy? Tên của ta là Phác Mỹ Chân, còn cái kia chỉ là danh hiệu mà thôi, sau này không được gọi ta như thế nữa.
Lúc nói chuyện, Phác Mỹ Chân có vẻ cười cười, nhưng mà làm La Kỳ Kỳ cả người run lên bần bật, tiếp theo tiểu cô nương này ngoan ngoãn ngồi xuống trên cỏ tiếp tục vẽ tranh. Lúc này Lăng Tân cũng đã đến gần, hắn vừa kịp nghe được một tiếng Đạt tỷ tỷ, nhưng mà lại chứng kiến La Kỳ Kỳ ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh vẽ tranh, phía sau hắn thì thư ký cùng lái xe đi tới chỗ bọn vệ sĩ nói gì đó, đại ý là Lăng Tân trở thành vệ sĩ của La Kỳ Kỳ, mà chức vụ của mấy người bọn hắn không thay đổi, vẫn là bảo vệ La Kỳ Kỳ, nói cách khác, cũng chính là thêm vào một người vệ sĩ không thuộc bọn hắn chỉ huy. Mấy tên vệ sĩ này đều cau mày, bọn hắn không biết thực lực Lăng Tân như thế nào, chỉ nhìn một cách đơn giản, từ động tác đến thể hình cũng chỉ tốt hơn người bình thường một chút mà thôi, như vậy một người bình thường đột nhiên được cài vào làm vệ sĩ, bọn hắn cũng không biết sau lưng còn có bí mật gì nữa, nhưng làm nghề vệ sĩ mà nói, bọn hắn đầu tiên là phải lo lắng an toàn cho khác hàng, cho nên ngay tức thì có hai tên vệ sĩ mở miệng cự tuyệt. Lại không nghĩ đến, Lăng Tân cũng không chưa nói gì, thì Phác Mỹ Chân đã mở miệng lên tiếng:
- Mấy vị tiên sinh này, thật xin lỗi vì cắt đứt lời của các ngươi, nhưng so sánh ra mà nói... Một mình anh ta còn mạnh hơn so với mấy người cộng lại không ít nha, ít nhất dưới tình huống không cần súng ống, có anh ta bảo hộ Kỳ Kỳ, ta nghĩ đối với Kỳ Kỳ sẽ an toàn hơn, hơn nữa các vị cũng sẽ an toàn hơn mới đúng!
Mấy tên vệ sĩ kia không nói gì nữa, tiếp tục cùng thư kí và người lái xe nói chuyện, Lăng Tân đối với Phác Mỹ Chân cảm thấy có hứng thú, người con gái này ngồi trên bãi có nhìn qua cảm thấy rất giống một quý tộc, tư thế ngồi đoan chính, thậm chí ngay cả chân đưa ra cũng rất có phép tắc vô cùng, nhưng lúc trước động tác nàng giữ tay La Kỳ Kỳ nhanh vô cùng, thậm chí Lăng Tân thiếu chút nữa đã không thấy rõ, tốc độ như vậy có thể là người thường sao, như vậy nàng là ai... ? Vì cái gì lại quen La Kỳ Kỳ, chẳng lẽ là người tình của La Phú Nhân sao? Hoặc là do La Phú Nhân dùng Phong thần bảng cường hóa tạo ra để bảo vệ cho La Kỳ Kỳ?
Phác Mỹ Chân mỉm cười nói:
- Ta là Phác Mỹ Chân chủ tịch tập đoàn Trọng Hoa của Hàn Quốc, lần trước đã được gặp mặt, cũng chưa có hỏi tên của tiên sinh là gì... Bởi vì ta đại diện cho tập đoàn Trọng Hoa đến đây cùng tập đoàn La Thị thảo luận một ít vấn đề, nhìn thấy bộ dạng cô đơn của tiểu cô nương này, cho nên ở lại biệt thự cùng cô bé, Lăng Tân tiên sinh còn có vấn đề gì muốn hỏi không?
Lăng Tân khẽ lắc đầu, không biết vì cái gì, đây là một loại trực giác không thể diễn tả, hắn luôn cảm giác người con gái này bề ngoài thì biểu hiện lễ phép thành thục, nhưng từ lần đầu tiên hắn thấy biểu hiện của cô gái này... Nàng giống như có một tính cách khác rất đáng sợ, cũng không biết người con gái này xuất hiện đối với kế hoạch của hắn có ảnh hưởng gì... Có lẽ Phong thần bảng cũng có điểm thiếu sót, ít nhất đó là nhìn không thấu được nhân tâm, cũng nhìn không ra được ảnh hưởng tương lai từ nhân tâm, như hắn chẳng hạn, hay như Trần Hạo Thao, còn có người trước mặt là Phác Mỹ Chân.
Phong Thần bảng... Có lẽ cũng không phải là vạn năng.
Rốt cuộc cũng giải quyết xong với mấy người bên cạnh La Kỳ Kỳ, Lăng Tân thở nhẹ ra đồng thời nghĩ đã đến lúc bắt đầu hành động bước tiếp theo, nhưng Phác Mỹ Chân lại vốn không có trong kế hoạch của hắn, ít nhất bây giờ cứ theo kế hoạch đi cái đã. Lúc này đã là mười một giờ đêm.
-... Ta mệt lắm rồi, ta rất buồn ngủ.
Lăng Tân nói, sắc mặt có chút xanh xao, thực tế bây giờ hắn cần thực hiện hành động tiếp theo trong kế hoạch, nhưng hiện tại đã là mười một giờ tối rồi, bởi vì thân phận đặc thù của Lăng Tân, đặc biệt hắn lại có tình cảm tốt với La Kỳ Kỳ, cho nên phòng của hắn cũng được bố trí gần với phòng của La Kỳ Kỳ, việc này cũng không sao cả, cùng với kế hoạch ban đầu của hắn không có gì mâu thuẫn, nhưng mà hắn không nghĩ đến chính là... thiếu nữ Hàn Quốc này lại dây dưa đến vậy.
- Lăng Tân tiên sinh, xin ngươi có chút tôn nghiêm của đàn ông được không? Việc buồn ngủ so với việc cùng cô bé chơi đùa trọng yếu hơn nhiều lắm sao?
Phác Mỹ Chân mặc bộ áo ngủ rộng thùng thình, hoa văn đốm nhỏ, bộ quần áo này nhìn như quần áo của con nít, cùng với gương mặt của Phác Mỹ Chân hơi giống một đứa trẻ, dù dáng người trong áo ngủ không nhìn thấy được, nhưng nhìn nàng bây giờ vô cùng dễ thương, đặc biệt là đôi mắt, trắng đen rõ ràng, màu đen của con ngươi giống như trân châu chớp động, làm người nhìn vào ánh mắt của nàng đều có cảm giác bị hấp dẫn. Chẳng qua là Lăng Tân cũng không có chú ý tới ánh mắt của nàng, hắn lúc này đang lửa giận bừng bừng, lạnh giọng nói:
- Đã trễ thế này còn chơi cái gì nữa? Ta thấy không phải Kỳ Kỳ muốn chơi đùa, mà là ngươi muốn chơi mới đúng?
La Kỳ Kỳ ở bên cạnh cúi đầu tay không ngừng kéo vạt áo của Phác Mỹ Chân, cô bé này cũng mặc một bộ quần áo ngủ, hoa văn là một số nhân vật trong phim hoạt hình, La Kỳ Kỳ cũng là một nửa mỹ nhân rồi, tuổi tuy rằng còn nhỏ, nhưng nhìn tư thái cũng có nét đáng yêu, xem bộ dạng đáng thương của cô bé, thật sự là ngay cả người bằng sắt cũng phải chảy ra. Lăng Tân quả nhiên cũng không thể tránh được, hắn chỉ có thể ngồi xuống nói với La Kỳ Kỳ.
- Kỳ Kỳ muốn chơi gì nào, ca ca cũng chỉ có thể cùng ngươi chơi một lát, thời gian đã muộn rồi, mặc dù trước mắt Kỳ Kỳ không cần đi học, nhưng đã muộn với giấc ngủ của con gái rồi, hay là Kỳ Kỳ muốn mắt mình có vành đen sao?
La Kỳ Kỳ khó xử mấp máy miệng, nhưng Phác Mỹ Chân đứng bên cạnh nhìn sang thì cô bé này lại khẽ run lên, vội vàng lắc đầu lại gật gật, đứng nép ở phía sau Phác Mỹ Chân không nói nên lời. Lửa giận trong lòng Lăng Tân lại càng tăng thêm cũng không hề nhắm vào người La Kỳ Kỳ bộc phát, mà tập trung vào Phác Mỹ Chân, không biết cô gái này uy hiếp La Kỳ Kỳ cái gì, nhưng xem ra cũng không có bị ngược đãi, chỉ là La Kỳ Kỳ giống như dính chặt lấy cô gái này, hắn lập tức hít một hơi thật sâu, lúc này mới khẽ cười nói:
- Vậy được rồi, chúng ta sẽ cùng chơi một lát, bất kể Kỳ Kỳ muốn như thế nào cũng phải ngủ trước mười hai giờ, nếu được thì chúng ta cùng chơi, nếu không thì thôi nhé!
La Kỳ Kỳ nghe vậy liền nở nụ cười, nàng liên tục gật đầu, sau đó liền kéo theo Phác Mỹ Chân chạy đi đến gian phòng của mình, mà Phác Mỹ Chân vẫn duy trì bộ dạng đáng yêu và vẻ mặt lễ độ của mình, chậm rãi đi theo Kỳ Kỳ vào phòng của nàng, hai người một lớn một nhỏ cùng ngủ ở một phòng, cho nên cùng Kỳ Kỳ chơi thì Phác Mỹ Chân cũng sẽ đứng bên cạnh. Bây giờ Lăng Tân nhìn thấy người con gái này liền không nhịn được, tức giận bộc phát, hắn lại hít sâu vào vài lần, rồi tiến vào trong phòng của Kỳ Kỳ, đầu tiên đập vào mắt là một TV LCD, phía dưới là một máy chơi game.
-... Muộn như vậy rồi còn chơi game sao?
Lăng Tân cố gắng bình tĩnh hỏi.
- Đương nhiên, Lăng Tân tiên sinh à, cố gắng thỏa mãn yêu cầu chính đáng không tùy hứng của trẻ nhỏ, đây mới là tôn nghiêm của đàn ông nha...
Phác Mỹ Chân ngồi trên ghế salon đối diện với Lăng Tân cười nói, đồng thời cũng chỉ vào cái máy chơi game, ý là bảo hắn đến chơi cùng với Kỳ Kỳ. La Kỳ Kỳ cũng ngoan ngoãn, nàng kêu lên một tiếng ca ca, thanh âm vừa mảnh mai lại vừa ngọt ngào, tiếp theo cô bé kéo Lăng Tân ngồi xuống ghế chơi game, đưa một gamepad cho hắn, chính mình cũng cầm một cái, sau đó bật công tắc khởi động, trên màn hình LCD liền hiện ra hình ảnh trò chơi.
- Thật sự là không thú vị... Không! Có điều gì kì lạ!
Lăng Tân trong lòng vốn cảm thán trò chơi này không thú vị gì cả, nhưng khi khóe mắt hắn chứng kiến bộ dạng ngồi của Phác Mỹ Chân thì trong lòng hắn hiện lên một điều suy nghĩ trong đầu, đồng thời hắn cũng nhớ lại lúc mà Phác Mỹ Chân mang theo Kỳ Kỳ đến gõ cửa phòng hắn, tất cả quá trình cho đến lúc hắn ngồi chỗ này cho đến khi cùng La Kỳ Kỳ chơi trò chơi, trong đó bất cứ một chi tiết gì hắn cũng ghi nhớ tỉ mỉ trong đầu, khi tất cả đều nhớ lại hắn liền nảy sinh ra một kết luận trong lòng... Phác Mỹ Chân này đang dò xét hắn.
- Đúng rồi, từ trước lúc gõ cửa, không, phải là lúc ta mới đến căn biệt thự này thì nàng liền có ý ngăn cản Kỳ Kỳ đến gần ta, mặc dù mỗi lần đều lễ phép, quy củ, tuy không có một chút sơ hở nào, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, từ lúc ta tới đây hình như Kỳ Kỳ chưa tới gần ta một chút nào cả, điểm này chắc chắn có vấn đề... Đúng rồi, chắc là đang phòng bị ta, cho dù nam tử họ Lâm phái người, hay là do ai đó phái tới ám sát, hoặc là đồng lõa của Trần Hạo Thao cũng thế, nếu ta có ác ý, như vậy nếu để Kỳ Kỳ ở gần ta quả thật quá mức nguy hiểm.
Lăng Tân nghĩ đến đây, tư duy đã triệt để rõ ràng, sau khi hắn đến biệt thự, một loạt sự việc coi như đã giải đáp rõ, cô gái này không ngờ lại thận trọng đến vậy, mặc dù không nói ra việc lo lắng về lai lịch của hắn, rất cẩn thận đề phòng hắn, hơn nữa cũng có thể thấy nàng quả thật muốn chăm sóc La Kỳ Kỳ chu đáo, nếu không cũng không có thể ngủ cùng phòng với cô bé, chỉ là cố bày ra một tư thế quý tộc đáng ghét trên bãi cỏ mà thôi.
- Như vậy điểm nghi vấn lớn nhất đã xuất hiện... Cô gái đó dựa vào cái gì cho rằng thực lực của nàng có thể chống lại ta? Cho dù nàng không biết thực lực của ta như thế nào, bề ngoài nhìn ta giống như người thường, nhưng tốt xấu gì ta cũng là một người đàn ông, hơn nữa nếu như trong tay ta có súng thì làm sao? Nàng thật sự nghĩ rằng mình mạnh hơn ta rất nhiều sao? Trong tình huống khoảng cách gần như vậy, có thể ngăn cản ta giết La Kỳ Kỳ sao?
Trong lòng Lăng Tân đối với người con gái này cực kì tò mò, có phải ngây thơ thật không? Hay là thực lực thật sự rất mạnh? Nếu như ngây thơ, như vậy giả thuyết ngồi im bất động bảo vệ Kỳ Kỳ không thể thuyết phục được, người ngây thơ như vậy còn có thể suy nghĩ đảm bảo trước sau chu toàn đến thế sao? Lại có thể ngồi im dò xét hắn, thậm chí còn làm cho vệ sĩ xung quanh lui hết đi, nếu như thật sự hắn có ác ý, hoàn toàn có thể giết chết hai người con gái này rồi bỏ đi mà không ai biết, việc làm như vậy rõ ràng chính là lỗ mãng và ngây thơ hết mức... Căn bản không phù hợp với hành động của nàng lúc trước.
Như vậy thực lực của cô gái này là như thế nào đây? Hoàn toàn không thể nào hiểu được, cho dù mở cơ nhân tỏa, với thân hình gầy yếu của nàng, cũng gần như không thể đối kháng với hắn mới đúng... Hơn nữa còn là một Đại tiểu thư, được dạy bảo tử tế, làm thế nào có thể mở cơ nhân tỏa đây? Lăng Tân thực sự là rất tò mò, ánh mắt hắn vốn đang bình tĩnh lại lấp lóe ánh hào quang, nội tâm hắn thật sự đã rất muốn cởi bỏ khúc mắc này, cho nên hắn lập tức giơ tay lên hướng vào đầu của Kỳ Kỳ, đúng lúc hắn giơ tay lên, Phác Mỹ Chân đã vọt tới phía sau, tốc độ cùng lực lượng kia đã vượt qua hắn rất nhiều, sau đó mỹ nhân này chụp tay của hắn vật ngược lại, nhưng cái vỗ này của hắn không có lực gì cả, cho nên Phác Mỹ Chân nhất thời khiến hắn văng ra ngoài, bay ra phía sau khoảng hai mét mới dừng lại.
-... Thì ra thế giới này lại nhiều điều kỳ lạ đến vậy, có nhiều người cường đại tồn tại, quả nhiên... Từ khi ta giữ Phong thần bảng cùng không nên sử dụng tầm nhìn của người thường, có thể nói... Thế giới này từ khi bắt đầu đã không giống như ta nghĩ, thế giới này còn có càng nhiều bí mật nữa sao?
Lăng Tân bị ném đi trong nháy mắt, trong đầu hắn bỗng nhiên xuất hiện một đoạn suy nghĩ như vậy, sau đó bắt đầu suy nghĩ kế tiếp nên giải thích vấn đề này như thế nào...
Phản ứng của Lăng Tân cũng không chậm, trước khi rơi xuống đất đã suy nghĩ xong vấn đề, sau khi rơi xuống hắn xoay người lại vẻ mặt phẫn nộ nhìn về phía Phác Mỹ Chân, dù hắn không có hành động gì cả, nhưng có thể nhìn ra hắn thật sự đang tức giận. Phác Mỹ Chân hình như cũng rất kinh ngạc, nàng sững sờ nhìn bàn tay của mình, một lúc sau mới lên tiếng:
- Đã tăng lên thành đẳng cấp chiến sĩ... Đã đến thời điểm rồi sao?
Lăng Tân nhìn thấy phản ứng của Phác Mỹ Chân kỳ quái vô cùng, theo hắn đoán, Phác Mỹ Chân lập tức sẽ nhận mình sai, hoặc là tiếp tục tấn công hắn, hoặc là không có chuyện gì cả, nhưng ai mà biết được phản ứng của cô gái này lại như vậy, làm cho người khác cảm giác thật kì lạ, đúng vậy, không phải ngạc nhiên hay là cái gì khác, chỉ cảm thấy rất kì lạ mà thôi.
Phác Mỹ Chân bỗng nhiên hì hì nở nụ cười, cặp mắt đen bóng nháy nháy, nước mắt không ngừng chảy ra, cuối cùng người con gái xinh đẹp này không để ý đến bộ dạng cứ thế khóc lóc, cũng không thèm quan tâm Lăng Tân té ngã trên mặt đất với vẻ mặt tức giận, ngay cả bảo vệ hình tượng quý tộc cũng không để ý, chỉ ngồi một chỗ khóc không ngừng, lần này cũng khiến Lăng Tân không biết phải làm thế nào. La Kỳ Kỳ vừa nhìn thấy Phác Mỹ Chân khóc lên, tuy rằng không biết chuyện gì xảy ra nhưng cô bé cũng buông tay cầm xuống, chạy lại không ngừng lau nước mắt cho Phác Mỹ Chân, mà Phác Mỹ Chân khóc ngày càng lớn, nhưng mà cho dù nàng khóc như thế nào, cũng không làm khó chịu xung quanh, điểm này đều hơn so với những cô gái khác. Thấy vậy, Lăng Tân trong lòng sinh ra một cảm giác dở khóc dở cười, hắn cũng không biết nên nói cái gì với Phác Mỹ Chân đây, mặc dù là thử nàng một chút, nhưng hắn cũng không ngờ sẽ làm nàng khóc lóc như vậy, thật không biết tại sao, thật sự khó hiểu sao.
-... Ta đi trước đây, Kỳ Kỳ, ngủ sớm đi nhé, ngày mai ca ca sẽ đến tìm hai người.
Lăng Tân liếc mắt nhìn Phác Mỹ Chân một cái, lại phát hiện cô gái này vừa khóc vừa dùng chăn lau nước mắt, nước mắt nước mũi dính hết lên trên chăn, mà trên bộ đồ ngủ lại không dính một tí gì, biểu hiện như vậy càng làm cho nàng giống một cô bé nhỏ nhắn, càng thêm một chút đáng yêu, ít nhất so với hình tượng quý tộc lúc trước thì tốt hơn rất nhiều.
Lăng Tân lại lắc đầu, lúc này hắn chậm rãi đi về phía phòng của mình, bay giờ hắn mới cảm giác được trên cánh tay hơi đau, một động tác nhẹ nhàng, thế nhưng làm cho cánh tay của hắn sưng đỏ, nhìn giống như bị một thanh gậy đập trúng, phải biết rằng hành động của hắn không dùng lực gì, nhưng hắn đã phát nội lực bảo vệ cánh tay, chỉ nhẹ như vậy đã làm tay hắn bị đỏ, nếu lúc đó hắn phát toàn lực, bị Phác Mỹ Chân phản đòn lại, cánh tay của hắn không phải sẽ bị gãy trong nháy mắt sao?
- Sức mạnh thật đáng sợ, loại sức mạnh này là gì đây? Nội lực sao? Nàng cũng là người có nội lực sao? Hoặc có thể là người do La Phú Nhân cường hóa? Trình độ sức mạnh như vậy... Đã không thể bị vũ khí lạnh uy hiếp gì nữa, quá mức đáng sợ, sau này nếu trở thành kẻ địch của nàng, nhất định phải dùng vũ khí tầm xa đánh lén để giết chết nàng.
Lăng Tân trong lòng như có một tảng băng, chân bước nhanh hơn vài phần, khi hắn đi vào gian phòng của mình, trước tiên cũng không có lấy Phong thần bảng ra, ngược lại bình tĩnh tự nhiên cởi áo khoác, sau đó đi vào trong toilet, lúc hắn đi vào toilet một chân bỗng nhiên va vào cánh cửa, cả người liền ngã lăn trên mặt đất, sau khi đứng dậy, hắn giống như đang rất tức giận với cánh cửa, cứ như vậy ngồi tại cánh cửa nhìn ra.
- Bên trong không có máy quay cùng với máy nghe lén, cũng không có cái gì giám sát, tốt lắm...
Kỳ thật Lăng Tân ngồi xuống liền len lén lấy ra Phong Thần bảng, dùng thân thể đang ngồi che lại, bốn phía, các góc đều khó mà thấy được, cho đến lúc này hắn mới dám sử dụng Phong Thần bảng, mà từ tin tức trên Phong thần bảng thì mới khiến hắn thở phào nhẹ nhõm, trong phòng này không có máy giám sát hay nghe lén, đều này cũng có nghĩa ở trong phòng, hắn có thể thoải mái sử dụng Phong Thần bảng. Nhưng mà điều duy nhất ngoại lệ là điểm nhân quả trên Phong Thần bảng, hắn nhớ rõ từ cục cảnh sát đi ra hắn còn có hơn mười điểm nhân quả mà thôi, lúc sau hắn đến tập đoàn La Thị đánh nhau La Cách Tư, và biết được thông tin cơ nhân tỏa, lại cũng mới đến biệt thự một thời gian ngắn, vậy mà trong khoảng thời gian này hắn đã tích lũy được hơn một nghìn điểm nhân quả. Số điểm nhân quả này làm sao mà có được đây? Chẳng lẽ là có được thông tin về cơ nhân tỏa? Thông tin về cơ nhân tỏa thật đáng nhiều điểm nhân quả như vậy sao?
- Hoặc cũng có thể ta nghĩ sai hướng, thực tế đạt được nhiều điểm nhân quả không phải là do biết được thông tin về cơ nhân tỏa... Mà do tương lai của La Kỳ Kỳ quan trọng phi thường, đến bên cạnh bảo vệ cô bé, cải biến tương lai nên mới được nhiều điểm nhân quả như vậy sao?
Lăng Tân cầm Phong thần bảng vừa nhìn vừa suy nghĩ, ngoài trừ hai giả thuyết trên, trong lòng hắn còn suy nghĩ... người quan trọng nhất trong tương lai có khi nào là Phác Mỹ Chân, cô gái có thực lực mạnh mẽ này, nàng có lẽ mới là một biến số lớn nhất.
- Tóm lại cô gái này còn nhiều điều mơ hồ lắm, không đoán ra được lai lịch của nàng, thực lực, thậm chí cả mục đích, điều này đối với bố cục sau này của ta sẽ có nhiều bất lợi, ít nhất đối với ta mà nói, nàng là một biến số quá lớn, cấp độ sức mạnh này của nàng đã có ưu thế áp đảo... Được rồi, xem qua lai lịch cùng thân phận của nàng.
Lăng Tân nhìn lên Phong Thần bảng, thế nhưng hắn có một chút do dự, dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn dùng Phong thần bảng điều tra toàn tư liệu của một người, không biết sẽ mất nhiều điểm nhân quả hay không, hắn còn nhớ rõ lúc hắn bị bắt vào cục cảnh sát cũng đã bị âm hơn một nghìn điểm nhân quả, mà lần đó âm điểm nhân quả vẫn chưa xảy ra điều gì nguy hiểm, một lần âm điểm cũng có thể bị tử vong ghé thăm, hiển nhiên là điểm nhân quả âm càng nhiều tử vong tới thì uy lực lại càng nguy hiểm hơn gấp bội, nếu cần sử dụng nhiều điểm nhân quả vậy thì... nếu hắn bị âm điểm nhân quả một lần nữa thì làm sao bây giờ?
- Nhưng mà điều này cũng có thể tính là một điểm trong bố cục, muốn làm xuất hiện người cậu của Kỳ Kỳ đang giữ Phong thần bảng thì nhất định phải làm cho bọn họ có cảm giác bị uy hiếp, chỉ có cảm giác bị uy hiếp mới khiến hắn sử dụng Phong Thần bảng, chỉ cần sử dụng là có thể tìm ra manh mối, ta đang trong biệt thự còn là vệ sĩ của La Kỳ Kỳ, vậy nếu như ta bị công kích kì quái nào đó ngoài ý muốn, ta tự nhiên có thể đổ cho người bí ẩn phía sau. Mà thứ công kích kỳ lạ ngoài ý muốn này cũng sẽ làm cho mấy người cậu của La Kỳ Kỳ sợ hãi, khi hắn sử dụng Phong Thần bảng, thì nhất định sẽ xuất hiện manh mối, như thế cũng tốt...
Nghĩ đến đây, Lăng Tân toàn lực tập trung suy nghĩ sử dụng Phong Thần bảng, điểm nhân quả chợt nhảy một con số, làm cho Lăng Tân toát mồ hôi lạnh, âm năm nghìn điểm, âm hơn năm nghìn điểm... dù thế nào hắn cũng biết Phác Mỹ Chân này rất kì lạ nhưng không nghĩ sẽ đến mức này... Dù thế nào cũng phải tiêu hao điểm nhân quả, nhưng thân thế của nàng có gì mà tiêu hao hơn sáu nghìn điểm nhân quả, tin tức đến mức này, trừ phi là Lăng Tân có thể thay đổi tương lai, nếu không với việc âm hơn năm nghìn điểm nhân quả thì không biết sẽ bị tập kích tử vong như thế nào nữa.
- Đạt Vân Hi, cha là Đạt Vân Dương, mẹ là Mộ Dung Nghệ Tâm, cha mẹ đều đến từ một vị diện khác, đi vào thế giới này sinh ra Đạt Vân Hi, bởi vì thực lực nhỏ yếu không thể chịu được trùng kích của thời không nghịch lưu, cho nên Đạt Vân Dương đem nàng gửi cho hai vị lão nhân, địa điểm tại thành phố XX, Hàn Quốc, sau đó... Khi Đạt Vân Dương rời đi, Đạt Vân Hi đối với cha mẹ rất phẫn nộ, mà lấy tên họ cha mẹ nuôi của nàng, là Phác Mỹ Chân...
Lăng Tân yên lặng ngồi đọc hết toàn bộ tư liệu này, sau đó nhắm mắt lại, mà Phong thần bảng một lần nữa lại biến thành một mảnh giấy, một chữ cũng không có.
- Thật vậy sao? Còn có một không gian vũ trụ khác, thế giới song song quả nhiên tồn tại, như vậy còn một không gian vũ trụ khác ngoài không gian này, vũ trụ của chúng ta quả nhiên không phải một mình tồn tại độc lập... Nhưng mà vấn đề lớn nhất là không gian vũ trụ của chúng ta là gì đây? Đạt Vân Dương! Ma pháp thế kỷ? Đáng chết, tiểu thuyết này ta đã xem qua, ta lại có thể cùng người trong tiểu thuyết chạm mặt nhau tại thế giới thật sự này sao? Nói đùa gì vậy... Hoặc là, ta cũng đang ở trong tiểu thuyết sao?
← Ch. 11 | Ch. 13 → |