Vay nóng Homecredit

Truyện:Vô Hạn Tương Lai - Chương 05

Vô Hạn Tương Lai
Trọn bộ 72 chương
Chương 05: Thời không nghịch lưu và manh mối
0.00
(0 votes)


Chương (1-72)

Siêu sale Shopee


Lăng Tân nhìn điểm nhân quả trên Phong thần bảng đã biến thành số âm, còn chưa hiểu rõ tại sao thì luồng khí ấm áp đột ngột xuất hiện trong cơ thể đã làm hắn phải tập trung, loại cảm giác này cũng không khó chịu, ngược lại có cảm giác như đang ngâm mình trong nước ấm, vô cùng dễ chịu.

Theo sự xuất hiện của luồng khí, Lăng Tân giống như có thể dùng mắt thường chứng kiến máu huyết trong thân thể lưu động, không, nói là chứng kiến cũng không thích hợp, chẳng qua cảm giác rất tuyệt vời, hắn có thể cảm giác được trong cơ thể hắn có năng lượng tồn tại, loại năng lượng này tồn tại bên trong tế bào, là do chất béo hoặc đường phân chia mà sinh ra, trong đó chủ yếu đều biến thành nhiệt năng, một bộ phận tiến vào bên trong tế bào, một bộ phận được máu truyền đến khắp nơi trong cơ thể, có ít nhất năm thành năng lượng đã bị lãng phí trên đường máu tuần hoàn. 
Rốt cuộc Lăng Tân cũng hiểu được vì cái gì mà Hải Ngoại Du Tử nói khí chính là máu huyết lưu động, bởi vì loài người thực tế rất khó cảm nhận thân thể rõ ràng, theo hắn đoán, tu luyện sâu hơn nữa, sẽ có thể cảm giác đến từng chút da, thịt, nếu tiếp tục tu luyện sẽ có thể tiến vào máu và xương, nhưng không biết phải mất bao nhiêu năm, hoặc là cần phải có thiên phú võ thuật may ra mới được, người bình thường mà nói vô pháp có thể cảm giác được máu của chính mình, mà cảm nhận được máu huyết lưu thông thì cũng chưa chắc cảm nhận được năng lượng lưu động, nếu không phải do hắn mượn ngoại lực tác động thì cho dù luyện đến mức nào cũng không thể cảm nhận được, năng lượng trong người thật sự có cũng như không, vì thế nội công ngày càng thất truyền cũng không phải không có đạo lý. 
Kì thật "khí" cũng không phải là máu huyết lưu động, mà là luồng năng lượng kia, khi cơ thể phát ra nhiệt lượng cũng đồng thời mang theo luồng khí này, không hiểu sao luồng khí này tiêu hao nhiều năng lượng vậy, người thường có thể cảm nhận được máu huyết lưu động đã là thiên tài rồi, nếu tiếp tục cảm nhận năng lượng tiêu hao trong cơ thể, hơn nữa ngưng tụ nén ép xuống mới thực sự là nội lực, cũng là công pháp chân chính! 
Cho tới nay, giấc mơ của Lăng Tân chính là làm Hiệp Khách, cho nên từ nhỏ hắn đã tìm hiểu sách và tư liệu về võ công, nội công, nội lực, nhưng hắn lại rất thất vọng, gần như toàn bộ tài liệu đều phủ nhận sự tồn tại của nội lực, tuy nói có võ công chân chính, nhưng mà lại là do rèn luyện, cái gọi là luyện da, luyện thịt, luyện gân, luyện cốt đã xâm nhập vào xương tủy, những người tu luyện này đều là võ sư, nhưng họ lại không hề có bí quyết nội công gì cả, cho nên miêu tả nội lực thành ám kình, đó không phải nội lực chân chính. 

- Đúng rồi, nội lực là năng lượng, mà ám kình là lực lượng vật lý, đó là lực lượng sẽ sinh ra khi thân thể rèn luyện nhiều, đây là hai hình thái hoàn toàn bất đồng...

Nhờ vào trợ giúp của Phong thần bảng Lăng Tân đã vượt qua mấy chục năm rèn luyện thân thể, trực tiếp cảm thấy được máu huyết lưu động, hơn nữa còn tiến thêm một bước, cảm nhận được năng lượng tiêu hao trong cơ thể, cho đến lúc này, bước gian nan nhất trong công pháp tu luyện đã bị vượt qua, hắn cũng cảm thấy rất may mắn, vội vàng tu luyện theo phương thức của công pháp Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn, vận hành năng lượng theo quy luật, lúc đầu còn hơi khó khăn nhưng giờ phút này hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được năng lượng tồn tại, giống như là dùng mắt nhìn một vật, cho đến khi vận hành nội lực được mấy vòng tuần hoàn, mới ngưng tụ ra một tia năng lượng, tuy chỉ có một chút thôi, nhưng ít ra cũng hắn cũng đã làm xuất hiện được một tia năng lượng trong đan điền. 
Tia năng lượng này cũng không có tiêu tán, ngược lại, nó tự nhiên khống chế năng lượng trong cơ thể, dựa theo quy luật từ từ vận hành, những tia năng lượng không ngừng sinh ra, chậm rãi tiến vào đan điền, cũng không biết bao lâu sau, đến khi đói bụng Lăng Tân mới giật mình tỉnh lại. 
Sau khi tỉnh táo lại, Lăng Tân liền vội vàng cảm ứng tia năng lượng trong cơ thể, hoàn toàn có thể tùy ý vận hành dựa vào ý niệm của hắn. 

- Tốt, không bị mất khống chế phần nội lực mới ngưng luyện... Ta đã biết, nội lực cần dựa theo quy luật để vận hành, quy luật này chính là tim, dạ dày, gan... còn có rất nhiều khí quan khác nữa, cái gọi là nội lực, nguyên lai chính là năng lượng ngưng tụ, mà con đường nội lực không ngừng vận hành chính là lộ tuyến của năng lượng...

Lăng Tân bừng tỉnh đại ngộ, sau đó hắn liền nghĩ tới vấn đề khác, nếu nội lực tồn tại, hơn nữa còn có thể dùng khoa học để giải thích, như vậy trong truyền thuyết xa xưa cổ đại, lấy phi kiếm giết người, lăng không phi hành, so với nội lực càng thêm hấp dẫn, tu chân giả... chẳng lẽ thật sự tồn tại? 
Nghĩ đến đây Lăng Tân không ngăn được sự hiếu kì, nhưng trên Phong thần bảng đã không còn điểm nhân quả nữa, hắn thật sự không có biện pháp để biết, hơn nữa vừa nghĩ đến muốn đạt được cảm giác về khí, Phong thần bảng đã bị âm hơn ba nghìn điểm, vì cái gì mà điểm nhân quả trên Phong thần bảng lại âm như vậy? Hay là Phong thần bảng giống như thẻ tín dụng, âm tiền vẫn có thể sử dụng? Nếu quả thật như vậy, không đúng thời hạn trả lại sẽ gặp phải chuyện gì? 
Nghĩ đến đây Lăng Tân liền đứng dậy, bụng hắn thật sự đang rất đói, hơn nữa từ cửa sổ nhìn ra, lúc này trời đã tối đen, không biết lúc nãy hắn ngưng tụ nội lực mất bao nhiêu thời gian, bây giờ đi nấu cơm thì đã không kịp, chẳng thà xa xỉ một hôm ăn chút gì đó thật ngon, coi như là tự thưởng cho chính mình vì lấy được nội công. Sau khi quyết định Lăng Tân liền chuẩn bị đi tắm, người hắn bây giờ toàn mùi hôi, không biết có phải ngưng tụ nội lực tiết ra độc tố hay không, tóm lại loại mùi hương này thật khó ngửi, tắm rửa sạch sẽ đã rồi hãy đi ăn tối. Sau khi chuẩn bị đồ đạc hắn bước vào phòng tắm, xả nước xuống, một cảm giác mát mẻ làm tinh thần hắn vô cùng sảng khoái. Khi tắm xong đang lau chùi mồ hôi quanh người, bỗng nhiên có một tiếng động phát ra giống như có vật gì đó rơi xuống, tiếp theo một sợi dây cáp đột nhiên cuốn lấy cổ Lăng Tân. 
Lăng Tân bỗng cảm thấy cổ mình hơi đau, làm thế nào đoạn dây cáp này lại chợt cuốn vào cổ hắn, mặc dù không có chảy máu nhưng vẫn làm hắn kinh ngạc, lúc này mắt hắn đang bị bọt xà phòng che lại, căn bản không thể nhìn xem xung quanh như thế nào, vừa lùi về phía sau nửa bước, hắn liền dẫm phải chai dầu gội bị sợi dây làm đổ ra sàn, lập tức ngã xuống làm cho sợi dây trên cổ hắn xiết mạnh. Trong nháy mắt cả khuôn mặt Lăng Tân căng lên bởi một màu đỏ sẫm, sắp hoàn toàn ngạt thở... 

Trong thời khắc nguy cấp, Lăng Tân vẫn còn giữ được một tia tỉnh táo, hắn cố dùng lực lôi kéo sợi dây, nhưng bên trong dây cáp làm bằng thép, lại đóng trên trần nhà, vững chắc vô cùng, bằng sức người trong lúc vội vàng sao có thể kéo đứt? Đến khi Lăng Tân chỉ còn chút ý thức mơ hồ thì một tia nội lực trong cơ thể hắn không ngừng tuần hoàn hướng lên phía trước, bắt đầu dung nhập vào kinh mạch, Lăng Tân lập tức trở nên tỉnh táo, thân thể giống như có được lực lượng vô cùng lớn, hai tay Lăng Tân dùng sức kéo sợi dây một cái, lực lượng khổng lồ bạo phát, cả sợi dây và trần nhà đồng thời bị kéo xuống, trên trần nhà xuất hiện một lỗ hổng lớn.

Khi dây cáp hoàn toàn mở ra, Lăng Tân liền điên cuồng hít thở, ngồi phịch xuống bồn tắm không nhúc nhích, sau mấy phút đồng hồ hắn mới vuốt cổ chậm rãi đứng lên. Hiện tại Lăng Tân đã biết sử dụng Phong thần bảng sẽ có hậu quả, sau khi suy nghĩ hắn bắt đầu kiểm tra sợi dây cáp, đoạn đầu cáp đã bị vỡ ra, hình như thường xuyên bị nước ngấm vào, qua nhiều năm đoạn dây cáp này đã bị mòn hơn phân nửa, đặc biệt là khi hắn tắm rửa, hơi nước và nước lại làm cho tấm vải che nặng thêm vài phần, đã rất nhiều lần như vậy nên sợi dây cáp nhất thời không chịu được liền bị đứt đoạn, sau đó tình huống mới phát sinh. 

- Đầu tiên, có mấy sự trùng hợp, trùng hợp đầu tiên là, lần nguy hiểm này xảy ra khi ta vừa mới sử dụng Phong Thần bảng, khi mới gội đầu bọt che mắt thì dây cáp quấn vào cổ, vừa vặn giẫm phải chai dầu gội từ trên rơi xuống, trùng hợp như vậy thật sự quá nhiều, nếu không phải là ta mới ngưng tụ nội lực thì lần này chết chắc rồi...

Sau khi tắm Lăng Tân cũng không dám lập tức ra ngoài, mà vội vàng lấy mấy quyển sách từ trên giá xuống, những quyển sách này đều là sách hắn thường tự học, trong đó còn có lý luận về lượng tử cùng thuyết tương đối, hắn tìm kiếm một ít nội dung trong đó, sau đó trầm tư. 

- Nhân quả, có thể cho là bắt đầu cùng kết quả, như vậy theo quan điểm của lý luận lượng tử, bất cứ chuyện gì trước khi bắt đầu đã có kết quả nhất định, thực nghiệm nổi tiếng nhất là hạt nhân xuyên qua chân không, đầu tiên làm hạt nhân di chuyển với vận tốc ánh sáng, khi hạt nhân này đến một điểm thì ở mấy điểm khác cũng đồng thời xuất hiện hạt nhân này, ở vị trí bắt đầu hạt nhân này vẫn tồn tại như cũ, nói một cách khác, lộ trình của hạt nhân đã được định trước, nhưng không chỉ có một điểm cuối, nếu như điểm cuối đủ xa thì thậm chí có thể chứng kiến vô số hạt nhân khác...

- Cho nên, cũng có thể cho rằng luôn có kết quả nhất định, đây là một định lý lượng tử, nếu tương lai đã có kết quả nhất định, vậy cố gắng thay đổi sẽ như thế nào? Nếu trong tương lai con người có thể tạo ra cỗ máy thời gian, một người trở lại quá khứ, hắn muốn giết chết chính mình để thay đổi tương lai, như vậy chỉ cần một cái vỏ chuối cũng có thể giết chết hắn, cho nên bất kể như thế nào cũng không thể thay đổi tương lai, lý luận trượt vỏ chuối, cũng gián tiếp cho rằng tương lai không thể thay đổi...

Nghĩ đến đây Lăng Tân liền thở dài, hắn gấp sách lại, lặng lẽ nói: 

- Vũ trụ lúc ban đầu chỉ là một điểm nhỏ, sau khi có Bigbang mới xuất hiện cả vũ trụ, nếu lúc đầu chỉ là một con số hoàn mỹ thì sau Bigbang liền xuất hiện rất nhiều biến hóa, nói cách khác, vũ trụ trở nên phức tạp không có thứ tự, sự phức tạp tăng lên gấp nhiều lần, ví dụ như nước trở nên lạnh, băng bị hòa tan, quá trình này không thể thay đổi, nếu muốn thay đổi phải cần một nguồn năng lượng rất mạnh, nhân quả cũng như vậy, nếu tương lai là "quả", như vậy muốn thay đổi tương lai thì phải thay đổi "nhân", điểm trên Phong thần bảng có nghĩa là như vậy sao? Ta thay đổi chuyện sẽ phát sinh, cho nên đạt được điểm nhân quả, có thể nói là trong Phong thần bảng chứa đựng năng lượng, có thể nghịch chuyển số mệnh, biến không thành có, vì thế ta sử dụng Phong thần bảng, lấy được nội công tâm pháp cùng khả năng cảm nhận khí... Mà đồng thời, ta sẽ...

- Bị vũ trụ bài xích sao? Bởi vì ta thay đổi số mệnh, từ không thành có? Mà lúc nãy chính là hậu quả của việc bị vũ trụ bài xích? Nói cách khác... ta sẽ trở nên cực kì xui xẻo?

Lăng Tân lặng lẽ đứng lên, hắn đi lại trong phòng vài bước, sau đó mới gật đầu nói: 

- Dù là như vậy, nếu tín niệm của ta không hề dao động, thì sợ gì bị vũ trụ bài xích, hiện tại vẫn cần phải xác định đó là có phải chỉ cần đang còn điểm nhân quả thì Phong thần bảng sẽ che chắn sự bài xích của vũ trụ? Hay là luôn có bài xích liên tục? Nếu bởi vì âm 3000 điểm nhân quả mới bị bài xích, thì điều đầu tiên quan trọng nhất là ta phải có được điểm nhân quả, nếu là khả năng thứ hai... như vậy ta phải tu luyện với tốc độ nhanh nhất có thể để trở nên mạnh mẽ hơn, có thế mới chịu được vũ trụ bài xích. Nhưng mà muốn mạnh hơn, có lẽ cũng phải cần đến điểm nhân quả mới được, trước mắt việc quan trọng nhất vẫn là kiếm được một lượng lớn điểm nhân quả.

Sau mấy phút Lăng Tân đã cẩn thận suy nghĩ tất cả mọi chuyện, hắn chỉnh sửa lại y phục, mặc áo khoác, cẩn thận mở cửa phòng đi ra ngoài... Giờ phút này hắn rất đói, đặc biệt là sau lần đầu tiên sử dụng nội lực, hắn cảm giác bây giờ mình thật sự có thể ăn hết một con trâu...

Phong thần bảng có các đặc điểm, thứ nhất là có thể biết trước được tương lai, không có điểm nhân quả chỉ có thể biết trước sự việc gần đây khoảng vài kilomet, những việc này có thể thay đổi tương lai, nếu thay đổi được thì sẽ có thêm điểm nhân quả, thay đổi ảnh hưởng tới càng nhiều người thì càng được nhiều điểm nhân quả.

Thứ hai, có thể biết được tình hình trong phạm vi riêng biệt, bao gồm cả tin tức đã xảy ra lẫn tương lai, nếu người sử dụng nhờ biết được tin tức này mà có thể thay đổi tương lai càng lớn thì tiêu hao điểm nhân quả càng nhiều.

Thứ ba, có thể xoay chuyển nhân quả, ví dụ như có thể có được một thứ gì đó không tồn tại trong thế giới này, thậm chí có thể có tác dụng cho cơ thể con người, như hồi phục vết thương, đến cảm nhận khí... cũng có thể sáng tạo ra đồ vật nào đó, nhưng tạo ra thứ càng giá trị thì điểm nhân quả mất đi cũng càng nhiều. 
Trải qua một đêm tìm tòi thí nghiệm, đêm qua Lăng Tân đã lấy được mấy trăm điểm nhân quả, vì lấy được những điểm nhân quả này, hắn đã cố ý đem mấy vạn dollar chia ra gửi cho các tổ chức từ thiện, mà mấy vạn dollar chỉ lấy thu về có mấy trăm điểm nhân quả, xem ra điểm nhân quả thật đáng giá a. 
Bất quá có mấy trăm điểm nhân quả này, Lăng Tân làm thêm mấy thí nghiệm nữa, ví dụ như dùng một con dao nhỏ làm ngón tay bị thương, sử dụng Phong thần bảng trị liệu liền mất một chút điểm nhân quả, tiếp theo hắn xem xét người khác đang làm gì, người không quen biết thì chỉ cần vài điểm nhân quả, xem xét một vài người quen thì cần tới mấy chục điểm, từ việc này suy ra, quan hệ với hắn càng chặt chẽ thì càng mất nhiều điểm, hắn thử nghiệm chế tạo đồ vật, tạo ra một chiếc đinh thì chỉ cần chút xíu điểm, nhưng tạo ra một số vàng thì cần tới mười điểm, cũng giống với các thí nghiệm khác, càng có thể thay đổi nhiều tương lai thì càng tiêu hao nhiều điểm nhân quả. 

Tuy tiêu phí mất mấy vạn dollar, nhưng cuối cùng hắn cũng tổng kết xong ba quy luật sử dụng Phong Thần bảng, bước đầu tìm ra khả năng của Phong Thần bảng... Chỉ cần có đủ điểm nhân quả, sẽ có thể thay đổi cả thế giới! Thậm chí biến thành thần...

Buổi sáng, trước khi xuống giường Lăng Tân liền cẩn thận đặt Phong thần bảng trong túi áo, sau khi chải đầu, rửa mặt xong liền đi học, không bao lâu hắn đã đến cổng trường, hiện tại có không ít sinh viên đang đi vào cổng trường, trong trường đại học cũng có rất nhiều sinh viên trọ ở ngoài, đặc biệt là những đôi yêu nhau càng phải như vậy. Người qua lại đông đến nỗi làm dấu vết của vụ tông xe bị xóa sạch, thứ còn lại chỉ là vết đen của vụ nổ, ngoài ra không còn dấu vết nào khác của vụ tai nạn. 
Lăng Tân thở dài đi đến trước cửa trường, nhưng mà làm hắn có cảm giác ngoài ý muốn chính là gần cổng trường có một nam một nữ, nam thì anh tuấn, trên mặt mang theo một nụ cười tà dị, còn nữ thì thân hình cao ráo duyên dáng, cặp đùi thon nhỏ thẳng tắp, khiến người xung quanh đều không ngừng nhìn về phía nàng. 

- Hạo Thao, Thi Thi...

Lăng Tân hưng phấn hét lên, đồng thời chạy đến chỗ hai người. Hai người cũng nhìn thấy Lăng Tân, trên mặt đều chuyển sang nụ cười tự nhiên, Trần Hạo Thao lại gần vỗ nhẹ lên vai hắn rồi nói:

- Sáng qua đến nhà tìm ngươi nhưng không thấy ngươi ở nhà. Lăng Tân, ngươi cũng có tâm tư đi dạo phố sao?

Trong lòng Lăng Tân khẽ động, tối qua hắn đã quyết định tạm thời sẽ không nói chuyện Phong thần bảng cho Hạo Thao và Thi Thi, bọn họ đều là người thường, nếu nói chuyện Phong thần bảng cho bọn họ, người đang giữ mảnh còn lại mà biết, vậy là đã đưa bọn họ vào chỗ chết rồi, cho nên chờ đến khi hắn giải quyết xong người giữ mảnh Phong thần bảng còn lại hãy nói ra mọi chuyện, Lăng Tân cười rồi nói: 

- Không có việc gì đặc biệt, còn nhớ hôm trước ta cứu một cô bé không? Mẹ cô bé mới chết, hơn nữa lại bị chấn động lớn như vậy, cho nên ta đi mua cho nàng một miếng ngọc đeo cổ trấn an.

Vĩ Thi Thi cũng đi tới, nàng khẽ cười nói: 

- Chúng ta cũng không có nhiều tiền giống như ngươi, thi nhập học đứng đầu bảng, lại đạt giải nhất toán học cấp quốc gia, học bổng của ngươi so với chúng ta thì lớn hơn nhiều...

Lăng Tân nhìn về phía Vĩ Thi Thi ôn nhu cười, không nói gì cả, sau đó quay đầu về phía Trần Hạo Thao, tính cách Hạo Thao như thế nào hắn đã sớm biết, nếu không có chuyện gì quan trọng, nhất định sẽ không tập hợp hai người bọn họ, cho nên hẳn là hắn có chuyện muốn bàn bạc. Quả nhiên, Trần Hạo Thao gật đầu nói: 

- Chúng ta tìm một chỗ để nói chuyện một chút đi.

Hai người còn lại cũng không có phản đối, theo sau hắn tới một hoa viên sau trường học, tùy ý tìm một ghế đá rồi ngồi xuống, Trần Hạo Thao cũng không khách khí, hắn mở miệng nói trước: 

- Ta tính sẽ tạm nghỉ học... Lý do cụ thể ta đã nói với Vĩ Thi Thi ngày hôm qua, vốn định bàn bạc một chút từ hôm qua nhưng vì ngươi đi vắng, cho nên chuyển sang hôm nay.

- Vì sao?

Lăng Tân vội vàng nhìn về phía Vĩ Thi Thi, thấy nàng yên lặng gật đầu, lúc này hắn mới tin là thật. 

-... Kỳ thật ba người chúng ta đều là thiên tài, đây tuyệt đối không phải là khoe khoang, tri thức trong đại học, thậm chí là thạc sĩ, tiến sĩ chúng ta cũng đã học xong, tiếp tục ở lại trường không có ý nghĩa gì cả, lấy văn bằng đối với chúng ta có ý nghĩa gì sao?

Trần Hạo Thao yên lặng quay đầu đi, hắn tiếp tục nói: 

- Còn nhớ một năm trước ngươi cho ta mượn 100000 dollar không? Từ đó đến bây giờ ta đã kiếm được hơn 500000, ta quyết định dùng 500000 này ra ngoài rèn luyện một lần, nếu còn ở trong trường học thì quá trói buộc, cho nên ta quyết định tạm thời nghỉ học, cũng có thể là nghỉ học luôn, còn nhớ giấc mộng của chúng ta không? Ta muốn đi đến một bước cuối cùng này...

- Thay đổi thế giới sao?

Lăng Tân cười khổ, khi hắn mười tuổi, cô nhi viện xảy ra đại hỏa hoạn, sau trận hỏa hoạn hắn mất nhiều hơn một vết bỏng... còn đối với Trần Hạo Thao mà nói... thì là tâm hồn vĩnh viễn bị bỏng, cho đến khi chết vẫn không thể lành... 
(Không đúng, có vấn đề) 

Khi Lăng Tân đang muốn mở miệng nói chuyện thì trong đầu hắn bỗng vang lên âm thanh như vậy, chính hắn cũng có chút không giải thích được, nhưng ngay sau đó hắn liền có phản ứng:

(Quả thật có vấn đề! Với trí tuệ của Trần Hạo Thao thì chỉ sau hai năm có thể thành đại sự nghiệp, nhưng trước mắt mà nói, hắn cũng không cần phải tạm nghỉ học, phải biết rằng trong trường học còn có hắn và Vĩ Thi Thi, bọn họ chính là người thân duy nhất của hắn, hắn thực sự muốn bỏ người thân của hắn để đi gây dựng sự nghiệp sao? Trừ phi có vấn đề khó khăn nào đó khiến cho hắn không thể không rời đi, như vậy khó khăn đó là gì?) 
Trong nháy mắt trong đầu Lăng Tân liên tục suy nghĩ, cho đến khi một luồng ánh sáng hiện lên trong suy nghĩ, làm hắn suýt nữa nói thành tiếng... Phong Thần bảng! 
Suy nghĩ trong một thời gian ngắn, Trần Hạo Thao hỏi hắn hôm qua đi đâu, khi biết đáp án thì thở phào nhẹ nhõm... Thậm chí muốn rời trường học, 500000 kia không phải là chuyện gì lớn. Tất cả tổng hợp lại, khả năng lớn nhất là Trần Hạo Thao cũng có mảnh Phong Thần bảng, hơn nữa biết được phương thức sử dụng Phong Thần bảng, đoán ra có thể có người khác cũng đang giữ Phong Thần bảng, cho nên mới định rời trường học, không để nguy hiểm xảy đến với Lăng Tân cùng Vĩ Thi Thi. 
(Khả năng Trần Hạo Thao lấy được mảnh Phong thần bảng ít nhất là bảy mươi phần trăm)



Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-72)