Truyện ngôn tình hay

Truyện:Vô Hạn Tương Lai - Chương 53

Vô Hạn Tương Lai
Trọn bộ 72 chương
Chương 53: Ta lừa ngươi
0.00
(0 votes)


Chương (1-72)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tiểu đội chăn nuôi này là Bắc Dương châu đội, vị trí Chủ thần của đội ngũ này ở Canada, có điều khu vực đó đã sớm bị quân đội bao vây lại, mấy chục nghìn quân đội của chính phủ bao vây quanh phạm vi của Chủ thần tạo thành một vòng phòng vệ sắt thép kiên cố, đừng nói là Trương Hằng mang theo hai người tiến vào, cho dù là một con ruồi muốn bay vào hẳn cũng khó khăn. Huống hồ hắn còn chưa phải là thành viên Bắc Dương châu đội, do đó cũng không thể đến gần Chủ thần.

Sau khi Trương Hằng mang theo Otto Rik cùng Nataya rời khỏi hiện trường chiến đấu không bao lâu, quả nhiên, trên bầu trời liền xuất hiện hơn mười chiếc máy bay trực thăng, mà đây mới chỉ là quân tiên phong mà thôi, một lát sau mấy chục chiếc máy bay chiến đấu cũng lần lượt xuất hiện, cơ hồ ngang bằng với lực lượng cho một trận đánh lớn. 

- Hiện tại nhân loại giống như là chim sợ cành cong, chỉ cần nơi nào có gió thổi nhẹ đã thật sự hận không thể trực tiếp dùng bom nguyên tử san bằng, có điều bọn họ lại không biết, khủng bố mới chỉ bắt đầu mà thôi... vô hạn khủng bố.

Trương Hằng ngồi dưới một cây đại thụ, nhìn lên hạm đội máy bay đang chậm rãi bay về phía xa, hắn cười khổ nói.

Ngồi cách đó một khúc, nghe vậy Nataya chỉ nhìn lên trời không nói gì, ngược lại là Otto Rik đang nằm trên mặt đất nói: 

- Sớm thôi, những sinh mạng giống như con sâu cái kiến này thế nào cũng sẽ bị vô hạn khủng bố nuốt hết... ha ha ha...

Trương Hằng gõ gõ ngón tay, cười lạnh nhìn xem hắn: 

- Trong mắt ta, ngươi cũng không quá đáng là một con sâu cái kiến mà thôi, muốn bóp chết ngươi là chuyện không hề tốn chút công sức nào, hơn nữa so với phần lớn nhân loại trong thế giới này, ngươi chỉ là một con côn trùng hèn mọn cùng dơ bẩn nhất mà thôi.

Otto Rik sững sờ một chút, sau đó lại cười phá lên, tuy rằng Otto Rik là nhân vật do Trương Hằng thiết kế, nhưng sau khi cốt truyện tự phát triển, tính cách cụ thể của hắn cũng tự xuất hiện, đây là một người rất mâu thuẫn, đã hào sảng lại bạo ngược, đã hào hùng rồi lại tà ác, giống như là chúa sơn lâm, vừa có tính cách hào sảng, đồng thời cũng bạo ngược cùng tà ác. 
Sau khi cười xong Otto Rik đột nhiên hỏi: 

- Trương Hằng, tên của ngươi là Trương Hằng đúng không, ngươi không phải thành viên tiểu đội luân hồi, vì sao lại biết được chúng ta là tiểu đội luân hồi? Cái này có thể coi như nhận thức dựa trên tin tức trên TV, nhưng mà dường như ngươi có nhận thức rất sâu đối với Bắc Dương châu đội chúng ta, bản tính từng người, thuộc tính cường hóa của mỗi thành viên, thậm chí ngay cả người duy nhất còn có lương tâm ngươi cũng biết rõ... Vấn đề này khiến cho ta vô cùng khó hiểu, ngươi có thể nói cho ta biết không?

Trương Hằng ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, sau đó hắn lại ôm thật chặt, trong ngực hắn, Anna đang nằm yên lặng, phảng phất như chỉ đang ngủ... 

- Từ rất lâu trước kia ta vẫn luôn quan sát các ngươi, mỗi người trong các ngươi ta đều biết rõ...

Nói xong câu đó Trương Hằng liền đứng dậy, nhấc Otto Rik lên rồi đi về phía sâu trong rừng rậm. Otto Rik lập tức sửng sốt, hắn lớn tiếng nói: 
- Không thể nào! Berry vốn rất cẩn thận, tuyệt đối không có khả năng để tinh thần lực khống chế giả khác theo dõi, nhất định là ngươi lừa ta! 
Trương Hằng cũng không nói thêm gì, chỉ yên lặng đi thẳng về phía trước, mà ở phía sau hắn, Nataya cũng nhu thuận đi theo, không dám đến gần, cũng không dám rời xa. 
Trương Hằng cứ như vậy đi liên tục bốn năm tiếng đồng hồ không nghỉ, mắt thấy hoàng hôn đã tới gần, rốt cuộc hắn tìm một vị trí bằng phẳng trong rừng rậm, ném Otto Rik xuống rồi nói với Nataya: 

- Ngươi đợi ở đây canh chừng hắn, ta đi một lúc rồi sẽ trở lại... Đúng rồi, không nên giết chết hắn, ta còn có việc phải cần đến hắn.

Nói xong, hắn liền liếc nhìn Nataya thật sâu, nữ nhân này lập tức liên tục gật đầu, xem bộ dạng của nàng tựa hồ là rất sợ Trương Hằng. 
Trương Hằng thở dài, hắn cũng không biết nên an ủi nữ nhân này như thế nào, những cảnh ngộ như địa ngục từng trải qua đã triệt để phá hủy tôn nghiêm cùng dũng khí của nàng, thứ duy nhất còn lại chỉ có ý chí cầu sinh phát ra từ sâu trong linh hồn, nhưng mà như vậy tuyệt đối không đủ, tâm linh đã rách nát làm cho nàng ngay cả một người bình thường cũng không bằng, trạng thái tinh thần như vậy sao có thể trở thành thành viên tiểu đội luân hồi được?... 
Sau khi đi được vài bước Trương Hằng lại thở dài, lúc trước khi hắn thiết kế đội ngũ chăn nuôi này, ngay từ đầu chỉ tính toán xếp đặt thành một đội ngũ gồm toàn newbie, nhưng không biết tại sao thiết kế như vậy cốt truyện nhất định không tự phát triển, cho nên hắn chỉ có thể thiết kế ra tiểu đội chăn nuôi này, bao gồm các thành viên chủ chốt cùng thực lực của mỗi người, cộng thêm một vài thành viên không trọng yếu bị chăn nuôi, mà Nataya chính là một người trong số đó, chỉ là sau khi hắn thiết kế ra Nataya, cốt truyện lại tự phát triển, diễn biến ra tao ngộ bi thảm của nàng, khiến cho ý chí cùng tâm linh nàng đều bị nghiền nát đến mức gần như không thể cứu chữa. 
(Phải tìm biện pháp cứu vãn nàng, nữ nhân đáng thương này, muốn vun đắp lại nội tâm của nàng, đây cũng là một chuyện phiền toái, haiz...) 

Trương Hằng thu hồi tâm tình lại rồi yên lặng ôm Anna đi đến một sườn núi nhỏ, sườn núi này có thể dễ dàng chứng kiến quang cảnh mặt trời lặn buổi chiều, ánh vàng rực rỡ chiếu rọi lên từng ngọn cỏ, từng nụ hoa dại khiến cho cảnh vật tại đây phảng phất như tiên cảnh.

- Anna, anh sẽ hồi sinh em, cho dù em không phải là thành viên tiểu đội luân hồi, anh cũng nhất định sẽ hồi sinh em... Narnia truyền kỳ, Hậu Thổ luân hồi đài, mỗi sinh mạng chỉ có thể sử dụng một lần trong đời, dựa trên trí nhớ tiến hành nghịch chuyển thời gian, đưa em về từ trong khoảnh khắc kia, em chính là người duy nhất anh sử dụng luân hồi đài để hồi sinh, người yêu...

Trương Hằng thì thào với Anna đang nằm trong lồng ngực, dung mạo của nàng vẫn xinh đẹp như vậy nhưng nụ cười ôn nhu trước đây đã không còn, giờ phút này trên mặt nàng chỉ còn lại vẻ trầm tĩnh, vết máu trên khóe miệng đã được Trương Hằng lau sạch sẽ, thoạt nhìn trông nàng chỉ giống như đang ngủ say, yên lặng, tuyệt mỹ... Trương Hằng lại một lần nữa chảy nước mắt, chỉ là lúc này hắn không gào khóc, chỉ đứng yên lặng để mặc cho nước mắt chảy ra, từng giọt rơi xuống khuôn mặt xinh đẹp của Anna... 
Trương Hằng cứ đứng yên lặng mấy chục phút như vậy, mãi đến lúc bầu trời trở nên ảm đạm hắn mới nhẹ nhàng đặt Anna xuống, tiếp đó giống như phát điên không ngừng dùng hai tay cào vào mặt đất, mặc cho đất đá cắt phá ngón tay, mặc cho móng tay bật ngược lên hắn cũng không quan tâm, đến khi đào ra một cái hố đủ để chứa vừa cơ thể của Anna hắn mới lau máu tươi cùng bùn đất trên tay rồi nhẹ nhàng đặt Anna vào, sau đó lại một lần nữa nhẹ hôn lên khuôn mặt nàng. 

- Thật vất vả, thật vất vả mới có thể mở được cửa lòng, thật vất vả mới cảm thấy sẽ không còn cô độc...

Giờ phút này Trương Hằng lại một lần nữa không nhịn được khóc nức lên, hắn khóc một cách bất lực, hai tay ôm chặt Anna giống như sợ nàng sẽ biến mất, mãi cho đến mấy phút đồng hồ sau Trương Hằng mới mãnh liệt cắn răng đứng lên, sau đó nhẹ nhàng đem bùn đất bốn phía lấp vào trong hố, đến lúc bóng dáng xinh đẹp hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt hắn mới dứt khoát gạt nước mắt quay người đi, chỉ là Trương Hằng cũng không biết, trong mắt hắn đã có thêm một chút trưởng thành... 

(Người yêu, em hãy ngủ một giấc)

Khi Trương Hằng về đến nơi, hai người Nataya và Otto Rik vẫn trong trạng thái như lúc hắn rời đi, Nataya thì vẻ mặt đề phòng nhìn xem bốn phía, còn Otto Rik thì mặt không biểu tình mở to mắt nhìn trời, đến khi Trương Hằng đi tới hắn mới nhìn về phía Trương Hằng nói: 

- Hắc hắc, đã an táng tiểu tình nhân của ngươi rồi sao? Tiếc là lúc đó ta ra tay hơi nhẹ một chút, nếu không thì đã không phải là chỉ có một lỗ trống trên ngực như vậy mà là một đống thịt vụn, ha ha ha...

Trương Hằng cười lạnh nói: 

- Ngươi không cần khích ta, ta nói rồi hiện tại sẽ không giết ngươi, nhưng mà ngươi cũng không cần dò xét nhẫn nại cực hạn của ta, đây là lần đầu tiên, nếu như lần sau ngươi còn cố ý khiêu khích ta, ta sẽ lập tức cắt đứt thứ kia của ngươi, ngươi cảm thấy mang theo tôn nghiêm chết thì tốt hơn hay là bị thiến sau đó chết thì tốt hơn?

Sắc mặt Otto Rik lập tức trở nên trắng xanh, hắn muốn lên tiếng nhưng mà uy hiếp của Trương Hằng lại quá mức ác độc, cho nên hắn thật sự là ngay cả chửi một câu cũng không dám, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi trầm mặc tại chỗ. 

Một lát sau khi Trương Hằng đang định nói chuyện với Nataya, Otto Rik mới bỗng nhiên mở miệng:

- Có điều ngươi bắt giữ ta cũng vô dụng rồi, khu vực xung quanh Chủ thần đã bị mấy chục nghìn quân đội bao vây, không thể nào lẻn vào, ha ha ha...

Trương Hằng cũng không tức giận, thậm chí không quay đầu lại, chỉ yên lặng nhìn bầu trời đêm, sau đó mới nói: 

- Làm sao ta có thể phạm phải sai lầm ngây thơ như vậy? Tất cả đều đã sớm chuẩn bị xong, nhiều nhất là sau vài ngày nữa, khi đó chính là cơ hội chúng ta tiến vào phạm vi của Chủ thần... Đợt tập kích cuối cùng của người Sao Hoả, cũng cho ta nhìn xem thực lực của ngươi đi, Trịnh Xá, nam nhân được xưng là mạnh nhất...

Trương Hằng chỉ là một người bình thường, nhưng mà tốt xấu gì hắn cũng có thể được coi như là có chút thông minh, do vậy hắn đã cẩn thận dự trù rất nhiều tình huống, có điều dù sao hắn cũng không phải là quái vật như Sở Hiên cho nên khó tránh khỏi sẽ có sơ hở, mà trận chiến với tiểu đội chăn nuôi chính là sơ hở lớn nhất của hắn, dẫn đến cái chết của Anna, đồng thời cũng khiến cho tâm linh của hắn gần như tan vỡ. Ngoài sơ hở này ra, những an bài khác cơ bản đều đã thực hiện, ví dụ như nước giếng ánh trăng, trước khi tiến vào hắn đã sắp xếp để cho Otto Rik hoán đổi vật phẩm này, ngoài ra còn có thắt lưng công nghệ cao của Otto Rik cũng là như vậy, có thể che chắn công năng giám thị của vệ tinh.

Trước khi tiến vào Vô hạn thế giới, hắn có dự cảm chính phủ Canada nhất định sẽ phái quân đội trông coi Chủ thần, cho nên để giải quyết vấn đề khó khăn này hắn đã chôn giấu một phục bút trên Sao Hỏa. Lúc trước Trịnh Xá dẫn theo các thành viên tiểu đội luân hồi đi đến Sao Hỏa, sau đó đại chiến một trận đánh bại thủ lĩnh của người Sao Hoả, có điều kỳ thực lúc đó tiểu đội luân hồi mới chỉ tiêu diệt được một phân thân bằng điện năng của hắn mà thôi, chân thân vẫn chưa bị phá hủy. Sau đó Lăng Tân sử dụng bom siêu trọng lực hủy diệt Sao Hỏa, nhưng trước khi bom siêu trọng lực phát nổ đã có một số đĩa bay thoát khỏi phạm vi của vụ nổ, trong số những đĩa bay rải rác này có một chiếc là đĩa bay của thủ lĩnh Sao Hỏa. 
Vốn trong cốt truyện cho dù có một số đĩa bay thoát khỏi vụ nổ của bom siêu trọng lực, cuối cùng cũng sẽ vì cạn kiệt năng lượng mà biến thành sắt vụn trôi nổi trong vũ trụ, nhưng mà Trương Hằng đã tiến hành thay đổi một chút đối với cốt truyện ngay tại điểm này, sắp xếp cho đĩa bay của thủ lĩnh Sao Hoả có đủ năng lượng để bay về đến Trái Đất, về phần thời gian thì khoảng từ ba đến năm ngày sau khi hắn giải quyết hết đội ngũ chăn nuôi, lúc đó đoán chừng hắn cũng đã đến gần phạm vi của Chủ thần Bắc Dương châu đội. 

- Đây là cơ hội duy nhất, nếu như để vuột mất, vậy nhất định phải đợi đến sau khi ta đã tiến vào di tích của Thánh nhân phân hệ da đen, đến lúc đó mới có thể dựa vào thực lực cứng rắn đột nhập đến phạm vi của Chủ thần, do đó bất kể như thế nào cũng phải nắm bắt được cơ hội lần này.

Trương Hằng yên lặng nói với chính mình, sau đó hắn lại nhìn một chút về phía Nataya cùng Otto Rik ở cách đó không xa, Nataya đang nấp dưới một thân cây dùng hết sức thu mình lại giống như cảm thấy rất không an toàn, mà Otto Rik thì do hai tay hai chân đều đã bị phế bỏ cho nên chỉ có thể đĩnh đạc nằm trên mặt đất. Tuy rằng hiện tại đã là đêm khuya, nhưng mà cho dù làm thế nào Trương Hằng cũng không thể ngủ được, thời điểm hắn lấy được tư cách thành viên tiểu đội luân hồi đã đến rất gần, cho dù mục tiêu thực sự còn xa nhưng cảm giác hưng phấn trong lòng hắn vẫn khó có thể kiềm chế. Tưởng tượng một chút là có thể thấy, một người bình thường trong thế giới thực tế, từ bé đến lớn lọt vào tầm mắt chỉ có xã hội nghiêm cẩn cùng khoa học kỹ thuật lạnh như băng, không có lực lượng siêu nhiên, không có thần, không có phật, không hề có kỳ tích... Khi một người thuộc thế giới như vậy đạt được lực lượng vượt qua tưởng tượng của thế tục sẽ cảm thấy hưng phấn đến mức độ nào? Hiển nhiên là hưng phấn đến mức không cách nào hình dung được, chỉ là sự hưng phấn này lại mang theo chua xót cùng đau lòng... 
Bị bao phủ trong trạng thái cảm xúc phức tạp như vậy, Trương Hằng liên tục lăn qua lộn lại liên tục nhưng vẫn không thể ngủ được, mãi đến khi rạng sáng hắn mới miễn cưỡng chợp mắt được một lát, có điều giấc ngủ này vẫn y nguyên mơ mơ màng màng không hề yên ổn. Đến khi trời gần sáng bỗng nhiên một tiếng hắt xì đánh thức Trương Hằng dậy từ trạng thái nửa mơ nửa tỉnh, lúc này hắn mới nhìn thấy Nataya đang ngồi run rẩy, nữ nhân này hẳn là đang ngủ thì thức giấc vì lạnh. Tuy vậy cách đó không xa Otto Rik vẫn đang ngủ say không hề có chút động tĩnh nào, dù sao thì tố chất thân thể giữa hai người cũng quá khác biệt, so với Otto Rik, thậm chí là so với Trương Hằng, Nataya quả thực chỉ là một người bình thường mà thôi. 

- Chỉ phải ngủ ngoài trời đêm nay thôi, tối mai chúng ta sẽ tìm một thị trấn nào đó nghỉ ngơi thật cho tốt.

Trương Hằng nhíu nhíu mày, hắn nhẹ giọng nói với Nataya một câu, sau đó lại tiếp tục cảm thán: 

- Cũng may nơi này là Canada, diện tích rộng lớn, dân cư thưa thớt, vẫn còn rất nhiều rừng rậm tồn tại, thật đúng là ưu thế tự nhiên...

Đây chính là điểm khác biệt nhất giữa xã hội của người Sao Hoả so với xã hội loài người, bởi vì trên Sao Hỏa không hề có sự tồn tại của cái gọi là thực vật, từ lúc nền văn minh của Sao Hoả đại thành, bọn họ đã trực tiếp hấp thu năng lượng mặt trời trên quy mô lớn, tiếp đó dùng năng lượng mặt trời để tạo ra các hợp chất hóa học, hoàn cảnh môi trường của Sao Hỏa đã sớm bị hủy hoại đến mức vô pháp chữa trị, do đó càng ngày người Sao Hoả càng chỉ có thể rút xuống lòng đất, dùng công nghệ cao để duy trì xã hội. Mà trong quan niệm của người Sao Hoả, chỉ có hai loại khu vực là thành phố và hoang dã, khu vực hoang dã thì không thể nào có sinh mạng tồn tại, do vậy đĩa bay của người Sao Hoả trên cơ bản đều là tập kích vào các thành phố đông đúc cùng những căn cứ lớn, chính vì lẽ đó nên một số khu vực hoang vắng mới có thể tránh thoát khỏi kiếp nạn, hầu hết những công trình kiến trúc tại những khu vực này vẫn được bảo tồn hoàn hảo.

Nghe Trương Hằng nói Nataya cũng không đáp lời, chỉ yên lặng nhẹ gật đầu, bộ dạng toàn thân run rẩy của nàng thật sự vô cùng đáng thương, Trương Hằng trầm mặc suy nghĩ một lúc, sau đó mới cởi áo ra rồi đi về hướng Nataya. Khi thấy Trương Hằng cởi áo, mặt mũi Nataya lập tức tràn đầy kinh hoàng cùng sợ hãi, nhưng nàng vẫn không dám nhúc nhích chỉ ngồi im tại chỗ, mà Trương Hằng thì khẽ thở dài, hắn choàng áo ngoài của mình lên người nàng rồi vừa quay người bước đi vừa nói: 

- Đợi thêm một lúc nữa, khi nào trời sáng sẽ bắt đầu xuất phát, từ nơi này đi về hướng đông, ra khỏi rừng rậm sẽ gặp một thị trấn nhỏ, chúng ta có thể đến đó nghỉ ngơi cùng tiếp tế.

Sau đó cả hai người lại ngồi yên lặng tại chỗ, mà sau khi trải qua lần hoảng hốt vừa rồi, thần sắc Nataya vẫn một mực ngây ngốc, phảng phất như có chút không dám tin tưởng tình cảnh trước mắt, có điều áo ngoài của Trương Hằng vẫn đang nằm trên vai cho nên nàng không thể không tin, vì thế nữ nhân đáng thương này mới một mực ngây ngốc như vậy, ngơ ngác ngồi im tại chỗ, không biết nên nói gì.

Trương Hằng lại không suy nghĩ nhiều như vậy, đợi đến khi sắc trời trở nên sáng sủa hơn, hắn liền trực tiếp nhấc Otto Rik còn đang ngủ say lên sau đó nói với Nataya một tiếng rồi bắt đầu đi về hướng đông, mà Nataya vẫn như lúc đầu nhắm mắt đi theo phía sau, chỉ là khoảng cách giữa nàng và Trương Hằng đã gần hơn lúc trước một chút... 

Cùng lúc đó, tại Bắc Kinh, hội nghị giữa lãnh đạo của các quốc gia vẫn đang tiếp tục, theo xu thế trước mắt mà nói, muốn để các nước giải quyết xong triệt để vấn đề lợi ích nhất định cần phải mất một hai năm mới được, nhưng mà hiện tại nhân loại hoàn toàn không có nhiều thời gian như vậy, trên đỉnh đầu tất cả mọi người vẫn luôn có một thanh sát khí mang tên "thế giới phim kinh dị" tồn tại, sống hay chết, đây đã không còn chỉ là một mệnh đề triết học nữa rồi...

-... Chính phủ các nước trên thế giới vẫn đang không ngừng tranh chấp, có điều cũng không sao, cho dù thế nào những tài liệu khoa học kỹ thuật chúng ta giao cho bọn họ vẫn đang được hấp thu với hiệu suất rất cao, trong thời gian mười mấy ngày ngắn ngủi đã đại khái hấp thu được những công nghệ hiện đại hơn nền khoa học kỹ thuật hiện tại từ mười đến mười lăm năm, nhà máy chế tạo vũ khí Gauss đầu tiên cũng đã bắt đầu được xây dựng. Những điều này không cần phải lo lắng, lý do hôm nay ta triệu tập mọi người đến đây là về chuyện phát sinh ngày hôm qua.

Tại một tầng lầu trong tòa nhà hội nghị, Trịnh Xá cùng tất cả các thành viên tiểu đội luân hồi đang tề tụ, giữa trưa hôm qua Trịnh Xá đã ra lệnh triệu tập tất cả các tiểu đội luân hồi, chỉ là có một số đội ngũ đang quay về vị trí Chủ thần của mình hoán đổi một số thứ cần thiết, do vậy đến khi tất cả mọi người quy tụ lại đầy đủ, thời gian đã là nửa đêm rạng sáng hôm sau, mà Trịnh Xá cũng không nói gì nhiều, chỉ nói sơ qua về tiến độ hội nghị sau đó lập tức hỏi ý kiến những người còn lại về chuyện phát sinh ngày hôm qua. Sau khi những lời này được nói ra, tại hiện trường có ít nhất ba phần tư số người trở nên mơ mơ hồ hồ, căn bản không biết Trịnh Xá đang nói về vấn đề gì, một phần tư số người còn lại thì sắc mặt liền trở nên ngưng trọng. 
Hạo Thiên bỗng nhiên xen vào nói: 

- Không nên hỏi bọn họ làm gì, chỉ những người có thực lực mạnh mới có thể cảm giác được, giống như là trực tiếp đối mặt với ngươi vậy, người bình thường sẽ không cảm thấy ngươi có gì khác thường, chỉ có người của tiểu đội luân hồi mới có thể cảm thấy sự cường đại của ngươi, luồng khí thế xuất hiện trưa hôm qua cũng là như thế... Lúc ấy ta gần như không thể cử động được, bị áp chế đến mức không thể thở nổi, cũng không thể kháng cự, trung thực mà nói, chủ nhân của luồng khí thế hôm qua, thực lực của người này... so với ngươi còn mạnh hơn!

Khi Hạo Thiên nói ra những lời này, tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Trịnh Xá, người mạnh nhất thế giới luân hồi, cũng là cột chống trời khiến cho bọn họ có thể tự do tự tại sinh sống ở thế giới này như hiện tại, khi Hạo Thiên bỗng nhiên nói ra có người so với Trịnh Xá còn mạnh hơn, mọi người đều vừa sợ vừa ngây ngốc, bọn họ thật sự không nghĩ rằng trong thế hệ tiểu đội luân hồi hiện tại lại có thể có người còn mạnh hơn Trịnh Xá. 

- Có khả năng người này không phải là thành viên tiểu đội luân hồi...

Trịnh Xá cân nhắc từ ngữ một chút, hắn nói: 

- Chính phủ Canada đã dò xét hiện trường chiến đấu, tiểu đội luân hồi chưa biết tên không xuất hiện lúc trước đã... đoàn diệt, đó là một đội ngũ chăn nuôi, quân đội tìm thấy trên thi thể của bọn họ một vài đạo cụ chỉ những thành viên tiểu đội luân hồi mới có, cho nên chúng ta mới có thể xác nhận bọn họ là tiểu đội luân hồi.

Đội trưởng Tây Hải đội Douglas bỗng nhiên nói:

- Có khi nào là nội chiến không? Nếu như là đội ngũ chăn nuôi mà nói, khả năng nội chiến...

Trịnh Xá cười khổ một cái, hắn quay đầu lại nói với Lăng Tân: 

- Vẫn là do ngươi nói rõ về tình huống hiện tại cho bọn họ đi vậy.

Lăng Tân gật đầu, hắn nhìn mọi người trước mắt rồi nói: 

- Tuy cũng có khả năng là nội chiến, nhưng mà người tiêu diệt đội ngũ này có thực lực ít nhất ngang bằng với Trịnh Xá, nói một cách khác, nếu như đội ngũ này đã có thành viên mạnh đến vậy, vì sao lại phải lẩn trốn chúng ta? Tại sao lại không đến đối kháng với Trịnh Xá, thậm chí là đánh bại Trịnh Xá sau đó thống trị tất cả các tiểu đội luân hồi? Phải biết rằng, bọn họ là tiểu đội chăn nuôi tân nhân, mà đội ngũ chăn nuôi cũng tức là đội ngũ tự cao tự đại, do đó, khả năng nội chiến là không lớn, bởi vì đội ngũ chăn nuôi này không thể có sức chiến đấu cao như vậy, nếu không thì bọn họ đã không lẩn tránh làm gì.

Douglas gật đầu, hắn lại hỏi: 

- Xác thực đúng là thế, nhưng mà tại Chủ thần có vô cùng vô tận kỹ năng, ai dám khẳng định là không có kỹ năng có thể làm cho người sử dụng đạt tới thực lực siêu cấp trong thời gian ngắn? Ta nhớ là luồng khí thế ngày hôm qua chỉ xuất hiện trong một khoảng thời gian ngắn, sau đó liền triệt để tiêu tán không còn tung tích, có khi nào...

Trịnh Xá bỗng nhiên phất phất tay, hắn chen ngang:

- Vấn đề này cứ để ta nói đi, đúng là Chủ thần có một số kỹ năng có thể khiến cho người cường hóa sử dụng được sức mạnh cực lớn trong thời gian ngắn, nhưng mà có một điểm các ngươi còn chưa rõ, đó là chiến lực là chiến lực, còn thực lực là thực lực. Ách, hình dung như thế này, cho dù ngươi có kỹ năng nào đó có thể khiến cho ngươi có được chiến lực ngang với ta trong thời gian ngắn, nhưng mà ngươi lại không thể nào phát ra khí thế giống như ta, bởi vì thực lực chúng ta không bằng nhau, khí thế của ngươi ngươi vẫn là của người mở cơ nhân tỏa cấp thấp, còn khí thế của ta thì là của người mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư cao cấp, cho nên, chủ nhân của luồng khí thế xuất hiện ngày hôm qua là một sinh mạng thể nào đó có thực lực còn mạnh hơn so với ta, chính là như vậy.

Douglas ngây ngẩn cả người, hắn suy nghĩ một lúc rồi mới lên tiếng: 

- Thì ra là thế, đây là vấn đề ta cũng không biết, nếu như vậy...

Hắn và Hạo Thiên, Lăng Tân liếc nhìn nhau một cái rồi gần như trăm miệng một lời: 

- Là sinh mạng thể cao cấp của thế giới này sao?

Trịnh Xá gật đầu nói: 

- Có thể là như vậy, có khả năng đây là một sinh vật thuộc tầng thứ rất cao, so với thần và ma trong The lord of the rings còn mạnh hơn rất nhiều, chỉ là không biết lập trường của hắn đối với tiểu đội luân hồi như thế nào, là thiện ý hay ác ý, tóm lại hiện tại căn cứ trên hành động của sinh mạng thể này, trước một bước tiêu diệt đội ngũ chăn nuôi, chúng ta tạm thời xem như hắn là phe trung lập. Ở chỗ này ta cũng nhắc nhở mọi người một điều, đối với đội ngũ chăn nuôi, hoặc là những đội ngũ có hành vi cùng loại, ví dụ xem người bình thường như con sâu cái kiến, đùa bỡn cùng hành hạ người vô tội, hành vi như vậy ta căm thù đến tận xương tuỷ, do đó các ngươi ngàn vạn lần không nên làm những chuyện này, còn nếu như đã làm, vậy thì nên cầu nguyện chuyện các ngươi làm không bị ta biết, nếu không... ta tuyệt đối sẽ không nương tay.

Kỳ thực từ sau khi thành lập liên minh tiểu đội luân hồi, đặc biệt là sau khi Trịnh Xá dùng cường lực áp bức thành lập Chính phủ thế giới, trong nội tâm những thành viên tiểu đội luân hồi đều đã có chút ít dị động, dù sao trước khi trở thành thành viên tiểu đội luân hồi, đại đa số đều là người bình thường, không quyền không thế không sức mạnh. Trước kia do thường xuyên bị thế giới phim kinh dị uy hiếp, tính mạng không có bất kỳ bảo đảm nào, vì vậy cho dù muốn đến thế giới thực tế hiển lộ uy phong cũng không có khả năng. Có điều hiện tại đã khác, cho nên bọn họ cũng dần xem mình là sinh mạng thể cao cấp hơn so với nhân loại của thế giới này, trong nội tâm cũng dần sinh ra một ít tà niệm ác ý, đây là bản tính của con người, không thể thay đổi, Trịnh Xá biết rất rõ điều này cho nên hắn chỉ có thể dùng cường lực tiến hành áp chế. 

- Cứ quyết định như vậy đi, các đội trưởng chịu trách nhiệm ước thúc đội ngũ của mình, sinh mạng thể kia rõ ràng không muốn nhìn thấy tình hình như của đội ngũ chăn nuôi, trong thời gian này chúng ta nên tránh việc khiến cho hắn lại cử động như ngày hôm qua. Thế giới phim kinh dị tiếp theo cũng đã dần đến gần, các đội ngũ nên tập trung rèn luyện, có thể hưởng thụ nhưng không thể trầm mê, đã xong, giải tán.

Đợi đến khi các tiểu đội luân hồi đều đã hoàn toàn rời khỏi, Trịnh Xá mới hít một hơi thật dài rồi nói với Lăng Tân:

- Tuy rất không chắc chắn, nhưng mà ta có cảm thấy hình như ngươi đang che giấu ta chuyện gì đó...

Lăng Tân rất nghiêm túc nhìn về phía Trịnh Xá rồi nói:

- Không có, ta không hề giấu ngươi chuyện gì cả.

Trịnh Xá lại nhìn về phía Lăng Tân, một lúc lâu sau hắn mới gật đầu nói:

- Tóm lại, có chuyện gì trước tiên cứ nói cho ta biết, bây giờ ngươi cũng đã là thành viên của Trung châu đội rồi, chúng ta là đồng đội, không thể có bất kỳ giấu diếm nào...

Nói xong Trịnh Xá cũng theo những tiểu đội luân hồi khác bước ra khỏi phòng họp, trong hội trường chỉ còn lại có Lăng Tân đang chậm rãi đi về hướng cửa ra vào. 
(Trần Hạo Thao, Vĩ Thi Thi, các ngươi quả là đang đùa với lửa... ) 

Đến khi tất cả mọi người đã biến mất cuối hành lang, Lăng Tân mới lộ ra vẻ lo lắng, hắn thở dài rồi hít một hơi thật sâu, thu lại biểu lộ lo lắng này sau đó bước nhanh theo mọi người.

Cùng lúc đó, ngoài không gian vũ trụ, một chiếc đĩa bay đường kính mấy nghìn mét đang dùng tốc độ cực nhanh bay về hướng Trái đất, trên đĩa bay còn mang theo dòng điện không ngừng lập loè... 

Sau khi ra khỏi rừng rậm mấy người Trương Hằng ở lại vài ngày tại một thị trấn nhỏ gần đó, tuy rằng lúc trước Trương Hằng đã uống nước giếng ánh trăng, nhưng mà thương thế của hắn vẫn rất nghiêm trọng, sau khi tĩnh dưỡng mấy ngày mới dần đỡ hơn, về phần Otto Rik thì chỉ cần không chết là được, để ý đến hạng cặn bã như vậy làm gì cho hao tâm tổn trí.

Thứ chính thức khiến cho hắn phải hao tâm tổn trí lại là Nataya... 
Lúc trước cũng đã nhắc đến, Nataya bị tiểu đội chăn nuôi nô dịch giống như nô lệ, bởi vì dung mạo của nàng không tệ cho nên một mực bị đội ngũ chăn nuôi này lăng nhục, hơn nữa người cường hóa thuộc tính yêu hồ kia, hắn là một cao thủ dùng độc, cái gọi là độc... Kỳ thực chính là một loại hình khác của thuốc, đặc biệt là các loại độc tạo ra từ thực vật, kỳ thực cũng chính là một loại thuốc, chỉ có điều loại thuốc này được gọi là thuốc độc mà thôi. Để lăng nhục cùng khống chế Nataya, Paul Weier thường xuyên dùng một loại độc nào đó chắt lọc từ thực vật tiêm cho Nataya, loại thuốc này có thể khiến một người từ kiên trinh bất khuất biến thành dâm phụ ai cũng có thể làm chồng, ham muốn thể xác căn bản không cách nào đè nén, hơn nữa loại thuốc này còn gây nghiện, sau khi dùng qua vài lần, mỗi một ngày không sử dụng sẽ đau đớn đến chết đi sống lại. 
Loại nghiện này tự nhiên có thể được Chủ thần chữa trị, nhưng mà quyền lực của đội ngũ vốn nằm trong tay những kẻ súc sinh, làm sao bọn hắn có thể để cho nàng chữa trị toàn thân? Đây cũng chưa phải là điểm cốt yếu, thân nghiện có thể chữa trị một cách dễ dàng, nhưng mà tâm nghiện thì lại là một vấn đề vô cùng nan giải... 
- Haiz. 
Nghĩ đến đây, Trương Hằng chỉ có thể yên lặng thở dài, kỳ thực đây cũng là nguyên nhân tôn nghiêm của Nataya hoàn toàn tan rã, trở nên cực kỳ tự ti. Lúc trước khi hắn thiết kế đội ngũ chăn nuôi căn bản không có ý định biến Nataya thành bộ dạng như hiện tại, nhưng mà cốt truyện lại tự phát triển ra rất nhiều chuyện để hợp lý hóa quan hệ cùng phương thức xử sự của tiểu đội chăn nuôi, ngay cả hắn cũng không thể nào ngăn cản. 
Tuy rằng mấy ngày vừa rồi Nataya che dấu rất khá, nhưng mà thân thể run rẩy cùng ánh mắt mờ mịt đều bán rẻ nàng, kỳ thực nàng đã rơi vào trạng thái lên cơn cao độ, hơn nữa bởi vì Paul Weier đã chết, loại thuốc gây nghiện này đã không còn, hiện tại cũng không cách nào đến gần Chủ thần, do vậy giờ phút này cả thân thể cùng tâm lý Nataya đều rơi vào thống khổ, mỗi ngày gần như đều là tự giam mình trong phòng, thậm chí ngay cả Trương Hằng muốn đưa cơm vào cũng không được, mỗi bữa nàng chỉ đưa một tay ra run rẩy cầm lấy đồ ăn, tiếp đó vội vàng đóng cửa phòng thật chặt. 
- Haiz... 
Trương Hằng liên tục thở dài không ngớt, đối với nữ nhân đáng thương này hắn vô cùng thương tiếc nhưng lại không thể làm được gì, vì vậy trong mấy ngày này hắn cũng thường xuyên ẩu đả với Otto Rik. Sau khi đã ở lại trong thị trấn vài ngày Trương Hằng không thể không bắt buộc hai người tiếp tục ra đi, việc này cũng càng khiến cho Nataya thêm khổ sở, lúc này nàng căn bản là không dám nhìn ai, vừa thấy nam nhân là tưởng tượng liền tràn ngập, hơn nữa còn là tưởng tượng làm cho nàng hận không thể lập tức chết mất mới tốt, do vậy nàng dứt khoát tìm một chiếc áo choàng lớn bao phủ toàn thân mình lại, che kín từ đầu đến chân, thoạt nhìn phảng phất giống như người điên, bất quá biện pháp này cũng coi như có thể tạm thời giải quyết được vấn đề, tiếp đó Trương Hằng lấy ra một số vàng thỏi tìm được trên người Otto Rik, mua lại một chiếc xe của cư dân địa phương rồi mang theo Nataya cùng Otto Rik đi về hướng Chủ thần của Bắc Dương châu đội. 
Vốn hắn cho rằng khu vực xung quanh Chủ thần cho dù không có tường thép tầng tầng lớp lớp thì ít nhất cũng phải đề phòng vô cùng nghiêm ngặt, quân đội thay nhau canh giữ, cộng thêm các loại xe tăng cùng địa lôi các loại, nhưng mà trên thực tế, tại đây thật sự là người ra kẻ vào tấp nập... chỉ có điều những người tụ tập ở đây trên cơ bản đều là cư dân của những thành phố đã bị phá hủy lúc trước. Bởi vì nơi này quả nhiên như Trương Hằng dự đoán, có rất nhiều quân đội phòng thủ, cộng thêm trận địa chắc chắn cho nên sau khi rời khỏi địa điểm ẩn nấp dân chúng liền bắt đầu tụ tập về đây, dù sao quang cầu phát sáng của Chủ thần cũng rất dễ khiến cho người khác chú ý, quân đội lại không thể đến gần Chủ thần cho nên muốn che đậy là việc tuyệt đối không thể. Mấy chục nghìn dân chúng tụ tập lại, cho dù quân đội muốn xua đuổi cũng không được, dù sao hiện tại không phải thời kỳ hòa bình mà là thời điểm trường hạo kiếp Sao Hoả mới kết thúc không lâu, người dân muốn được quân đội bảo vệ, đặc biệt là khi bọn họ nhìn thấy trận địa vững chắc xung quanh Chủ thần, loại ý nghĩ này gần như đồng loạt xuất hiện trong đầu tất cả mọi người, do vậy nếu như hiện tại tiến hành xua đuổi mà nói... rất có thể sẽ phát sinh sự kiện đổ máu. Hơn nữa hiện tại chính là thời kỳ trọng yếu trong việc thành lập Chính phủ thế giới, nếu như xảy ra sự kiện đổ máu, đối với hội nghị phân chia lợi ích sẽ có nguy hại lớn, cho nên, trên phương diện này chính phủ Canada bắt buộc phải chấp nhận thỏa hiệp, ngoại trừ khu vực trung tâm do quân đội phòng thủ, bên ngoài nhanh chóng trở thành nơi tụ tập của rất nhiều dân chúng. 

Đây là tình huống trước mắt Trương Hằng gặp phải, vốn định lặng lẽ dừng chân tại khu vực xung quanh, sau đó chờ đợi thời điểm quân đội tránh né tán loạn sẽ để cho Nataya âm thầm lẻn vào phạm vi của Chủ thần, không ngờ tình huống lại thuận lợi đến vậy, căn bản không cần phải ẩn núp, chỉ cần trực tiếp xen lẫn vào đám đông là được.

- Nataya, những lời ta nói với ngươi lúc này vô cùng quan trọng, tuyệt đối phải ghi nhớ thật kỹ.

Ban đêm, sau khi an trí xong cho Otto Rik, Trương Hằng liền đi đến trước lều của Nataya, hắn cũng mặc kệ thái độ chần chờ của nàng, trực tiếp bước vào sau đó ngồi xuống rồi nói.

- Trong một hai ngày sắp tới, người Sao Hoả sẽ tiến hành đợt tập kích cuối cùng, lúc đó dân chúng cùng quân đội khẳng định sẽ đại loạn, ta cần ngươi làm cho ta một chuyện... Chuyện này liên quan đến tương lai của ta, trên thực tế, cũng quan hệ đến cả tương lai của ngươi, ta biết ngươi cũng hiểu, tình hình thân thể hiện tại của ngươi thập phần không tốt, ta có biện pháp giúp ngươi, nhưng mà điều kiện cần đầu tiên là ta nhất định phải trở thành thành viên của Bắc Dương châu đội mới được.

Trương Hằng vuốt vuốt mũi, trong lều tràn ngập một loại mùi thơm cơ thể của nữ nhân, xuất xứ của mùi hương này Trương Hằng tự nhiên là biết rõ, do vậy hắn cũng có chút đứng ngồi không yên, vội vàng cấp thiết nói: 

- Cái thắt lưng này có thể che đậy các loại thủ đoạn dò xét của khoa học như radar hoặc tia hồng ngoại, tuy không thể che chắn được quét hình tinh thần lực, nhưng mà dùng để đối phó với lực lượng quân đội như trước mắt thì cũng đủ rồi, cái thắt lưng này còn có tính năng ngụy trang, sau khi nhấn nút này tất cả mọi người sẽ xem ngươi như hòn đá ven đường, cho dù có nhìn thấy ngươi cũng sẽ hoàn toàn vô ý thức không chú ý đến. Vì vậy ngươi nhất định phải đến thật gần với Chủ thần đã rồi mới sử dụng tính năng ngụy trang này, nhưng mà phải nhớ rõ một điểm, thời gian sử dụng chỉ có 30 giây, sau 30 giây cái thắt lưng này sẽ báo hỏng, biến thành một cái thắt lưng bình thường mà thôi, do vậy để có thể tiến vào phạm vi của Chủ thần, ngươi nhất định phải hành động khi rối loạn phát sinh, theo dòng người không ngừng tiếp cận trận địa phòng vệ của quân đội.

Nataya giống như đang cắn răng chịu đựng thống khổ cực lớn, toàn thân run rẩy núp trong áo choàng, co cụm lại thành một khối nhỏ, sau một lúc lâu nàng mới hỏi với giọng run run: 

- Nhiệm vụ của ta là gì?

- Hoán đổi một cái Minh hà khế ước cùng với một cái đồng hồ đội viên... Ta biết trước kia ngươi có lén che dấu giữ lại được một ít điểm thưởng, tuy rằng chi tiết kịch tính đều bị cướp đi, nhưng mà điểm thưởng thì vẫn còn, hai thứ này đều chỉ cần điểm thưởng là có thể hoán đổi cho nên nhiệm vụ của ngươi chính là nhân lúc hỗn loạn chạy đến vị trí của Chủ thần hoán đổi hai thứ này sau đó quay lại.

Nói xong lời này, Trương Hằng lập tức đặt thắt lưng xuống rồi bước nhanh ra khỏi lều giống như muốn trốn chạy, mà Nataya cũng như được giải thoát, nàng lập tức nới lỏng áo choàng ra hít một hơi thật sâu. Trương Hằng cũng không đi xa, hắn chỉ đứng bên ngoài lều nhẹ giọng nói: 

-... Nataya, thật sự vô cùng có lỗi, yêu cầu ngươi mạo hiểm một chuyến như vậy, nhưng mà giờ phút này ta không thể không dựa vào tư cách thành viên tiểu đội luân hồi của ngươi, hơn nữa...

- Xưa nay ta vẫn băn khoăn tại sao Trung châu đội lại cường đại như vậy, gần như là đánh không chết, bất kể gặp phải hoàn cảnh khó khăn nào, bất kể gặp phải địch nhân cường đại đến đâu vẫn từng bước một vượt qua, vô luận phát sinh bất cứ chuyện gì cũng có thể thong dong đối mặt, cuối cùng trở thành tiểu đội luân hồi mạnh nhất... Ta cho rằng đó là bởi vì tín nhiệm, giống như tín nhiệm đối với lực của Trịnh Xá, đối với trí của Sở Hiên, bọn họ cũng tín nhiệm những đồng đội của mình, tuyệt không vứt bỏ...

- Ta cũng muốn như vậy, ít nhất ta hi vọng mình có thể buông bỏ bóng ma của quá khứ, một lần nữa toàn tâm toàn ý tin tưởng...

- Ta tin ngươi nhất định sẽ không thừa dịp loạn chạy trốn, bởi vì ngươi là người ta lựa chọn, đồng đội đầu tiên của ta...

Kỳ thực Trương Hằng chính là đang đánh bạc, tuy rằng Nataya là nhân vật do hắn thiết kế, nhưng mà dù sao đây cũng là một thế giới cùng với một con người thật sự, không phải chỉ là nội dung dừng lại trên giấy, do vậy hắn không thể chắc chắn tiếp theo Nataya sẽ làm gì, đặc biệt là trong thời khắc tối trọng yếu trước mắt, cơ hội duy nhất cùng hi vọng của hắn đều đã phó thác trên vai Nataya.

Chỉ có thành viên tiểu đội luân hồi mới có thể tiếp cận với Chủ thần, nếu không nhất định sẽ bị delete, mà Bắc Dương châu đội đã chỉ còn lại hai thành viên, trong đó Trương Hằng tuyệt đối không thể để cho Otto Rik tiếp cận được với Chủ thần, như vậy lựa chọn duy nhất còn lại chỉ có thể là Nataya. Mà tinh thần Nataya thì... cực kỳ không ổn định, nếu như nàng thừa dịp dân chúng hỗn loạn rồi chạy trốn... Trương Hằng căn bản không có biện pháp tìm ra nàng trong số hàng ngàn hàng vạn dân chúng, do vậy Trương Hằng thực sự là đang đánh bạc, đồng thời cũng là một lần nữa tin tưởng... 
(Nguyên nhân Trung châu đội trở nên mạnh mẽ, ngoại trừ tin tưởng còn có kỳ ngộ, cũng chính là cái gọi là số mệnh, nhưng mà cho dù như thế nào tin tưởng vẫn là yếu tố quan trọng hàng đầu, thân thể của ta cũng có số mệnh không hề thua kém ai, tuy không so được với vai chính nhưng vẫn vô cùng khó lường, vì vậy cái ta cần chính là tin tưởng, tin tưởng đồng đội, tận lực trở nên mạnh mẽ!) 

Hiện tại đối với chuyện trở nên mạnh mẽ Trương Hằng có một loại cố chấp gần như điên cuồng, loại cố chấp này ngay cả chính bản thân hắn cũng tự phát hiện ra, có điều hắn cũng không cho rằng cố chấp như vậy là cái gì không tốt, trên thực tế, hắn vẫn một mực cho rằng... Lúc trước sau khi Trung châu đội bị Ác Ma đội toàn diệt, trở thành một tiểu đội tân sinh, chính là bởi vì Trịnh Xá cố chấp đến mức điên cuồng đối với trở nên mạnh mẽ nên mới khiến cho Trung châu đội từng bước trở thành đội ngũ mạnh nhất, cái gọi là phá rồi lại lập, bại rồi mới thành chính là như vậy...

(Tất cả sắp xếp của ta đều đã sẵn sàng, tiếp theo chỉ cần chờ đợi là được... Trở thành thành viên tiểu đội luân hồi, đây chính bước quan trọng nhất quyết định ta có thể từng bước một trở nên mạnh mẽ hay không. Nếu như thật sự có vận mệnh trong cõi tối tăm... xin hãy để cho ta được thành công. ) 
Màn đêm buông xuống, Trương Hằng yên lặng chờ đợi với tâm tình phức tạp, đến giữa trưa ngày thứ hai... tập kích rốt cuộc cũng tới! 
Giờ phút này thực lực của Trương Hằng vẫn còn quá kém, bên cạnh cũng không có tinh thần lực khống chế giả, do vậy hắn cũng không biết rõ thời điểm tập kích cụ thể của người Sao Hoả, khi hắn đang xếp hàng đợi phân phát đồ ăn bỗng nhiên tại bầu trời phía nam xuất hiện một luồng điện quang vô cùng kịch liệt, tiếp đó lôi điện bắt đầu lan tỏa, tuy tại đây vẫn nắng ráo sáng sủa nhưng bầu trời phía nam lại bị lôi điện hoàn toàn bao phủ, thoạt nhìn cảnh tượng có chút giống như tận thế. 

Phía nam Canada là nước Mỹ, sau khi lôi điện bộc phát khoảng một phút đồng hồ, trên bầu trời phía nam bắt đầu xuất hiện vô số đĩa bay, đây cũng không phải đĩa bay chân thật mà là đĩa bay do dòng điện tạo thành.

(Chủ nhân thế giới Mars Attack, dù thế nào cũng là thể hiện đỉnh cao của nền khoa học kỹ thuật Sao Hỏa, cũng là chiến lực mạnh nhất của người Sao Hoả, sao có thể bị đánh bại dễ dàng như vậy? Tuy thực lực cá nhân của hắn không so được với Trịnh Xá, nhưng nếu như bàn về sức phá hoại trên phạm vi lớn lại không hề thua kém Trịnh Xá... ) 
Toàn bộ sức chiến đấu của Chủ nhân thế giới Mars Attack đến từ năng lượng, hơn nữa trên cơ bản đều là dựa vào điện năng, do vậy sau khi sinh mạng này xuất hiện trong nháy mắt đã hút cạn điện năng trên lưới điện của toàn nước Mỹ, tiếp đó lại lan đến Canada cùng những quốc gia xung quanh, lượng điện khổng lồ này lập tức khiến cho chủ thể chiến đấu của hắn khôi phục, hơn nữa sử dụng điện năng tạo ra hạm đội đĩa bay. Đương nhiên, do trường hạo kiếp với người Sao Hoả lúc trước, những phương tiện trụ cột của những quốc gia trên thế giới đều đã bị hủy hoại gần hết, nhưng lạc đà gầy vẫn còn hơn ngựa béo, dù sao Mỹ cũng là đệ nhất cường quốc, sau khi trải qua trường hạo kiếp đầu tiên hệ thống lưới điện vẫn cung cấp được một lượng điện năng khổng lồ, hơn nữa ngoại trừ Mỹ còn có hệ thống điện của những quốc gia khác trên toàn bộ châu Mỹ cũng bị hút cạn, lượng điện năng khổng lồ này hội tụ lại... cơ hồ đủ để địch nổi Hồng hoang, khai thiên tích địa. 
Nhưng mà vẫn chỉ vẻn vẹn là năng lượng khổng lồ mà thôi, dù sao Chủ nhân thế giới Mars Attack cũng không phải là sinh vật tầng thứ tư cao cấp, không có cảnh giới nhập vi, không cách nào nép ép luồng năng lượng này lại sau đó tiến hành công kích, do vậy cũng không thể sử dụng được những kỹ năng siêu cường như Trịnh Xá, nhưng mà thể hiện đỉnh cao của nền khoa học kỹ thuật Sao Hỏa vẫn có kỹ xảo chiến đấu của riêng mình, tiến hành thực thể hóa luồng năng lượng vô cùng khổng lồ này, tạo ra hạm đội đĩa bay sau đó phân tán ra tập kích trên phạm vi lớn. 
Tốc độ di chuyển của đĩa bay tạo thành từ điện năng cực nhanh, chỉ sau mấy giây đã từ nơi cực xa xôi bay đến trên đầu mọi người, ngoại trừ mấy chục chiếc bay thấp xuống, phần lớn đều lao nhanh về phía xa tiến hành tập kích những mục tiêu khác. Tuy chỉ có vài chục đĩa bay, nhưng mà số lượng như vậy cũng dư sức phá hủy hoàn toàn những công sự phía dưới rồi, dù sao khoa học kỹ thuật của nhân loại vẫn chưa đủ để tiêu diệt đĩa bay thuần túy tạo thành từ điện năng, nói một cách đơn giản hơn... Nhân loại chính là chỉ có thể bị đánh, không thể phản kích. 
Quả nhiên, sau khi một chiếc đĩa bay bắn ra luồng death ray đầu tiên, toàn bộ tràng diện lập tức hỗn loạn cả lên, dân chúng tính bằng đơn vị hàng nghìn bắt đầu chạy loạn, mà Trương Hằng cũng là một người trong số đó. Có điều cho dù thế nào hắn cũng vẫn là người đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, tố chất thân thể vô cùng tốt, chỉ sau hơn mười giây đã chạy về đến khu vực lánh nạn. 
Hiện tại đang là thời điểm phân phát đồ ăn trưa, tại khu vực lánh nạn không có nhiều người, do vậy tình hình chen chúc tại đây cũng tốt hơn rất nhiều, khi Trương Hằng từ xa chạy tới Nataya đang mặt mũi tràn đầy lo lắng đứng trước cửa lều, vừa nhìn thấy Trương Hằng nàng đã giống như tìm được người tâm phúc, không nói câu nào lập tức kéo tay hắn. 
Trương Hằng vội vàng vỗ vỗ vào tay nàng sau đó nói: 

- Đừng sợ, từ nơi này theo dòng người chạy hướng vào phía trong, trên đường đi có thể có chút nguy hiểm, nhưng mà chỉ cần cẩn thận tình huống chen lấn giẫm đạp là được, nhiều người như vậy số lượng mục tiêu cũng rất lớn do đó khả năng ngươi bị đĩa bay tập kích là rất nhỏ, đến thời khắc mấu chốt lập tức sử dụng tính năng ngụy trang của thắt lưng công nghệ cao. Nataya, tất cả đều xin nhờ ngươi rồi, tương lai cùng hiện tại của ta đều phó thác trên vai ngươi...

Nói đến đây, Trương Hằng liền chỉ về khu rừng rậm phía xa rồi nói: 

- Ta sẽ cùng Otto Rik chạy đến bên trong khu rừng rậm kia, sau khi hoán đổi hai thứ ta nói ngươi chỉ cần chạy về phía đó là được.

Nói xong, hắn lại nhìn thật sâu vào mắt Nataya, tiếp đó liền trực tiếp chui vào trong lều của mình nhấc Otto Rik lên rồi chạy về hướng khu rừng phía xa, mà Nataya vẫn đứng nguyên tại chỗ ngơ ngác sững sờ, một lúc lâu sau, nàng lại nhìn về phía quang cầu cực lớn của Chủ thần cùng với hạm đội đĩa bay đang không ngừng tập kích. Sắc mặt của nàng một mực bất định, mãi đến khi một luồng death ray bắn đến vị trí gần đó nàng mới mãnh liệt cắn răng chạy về hướng Chủ thần, trong lúc chạy nước mắt của nàng cũng không ngừng rơi... 

Nhân loại, không... hẳn là tất cả sinh mạng thể đều có một loại bản năng vô thức tránh né nguy hiểm, nếu như quả thật đã biết sẽ gặp nguy hiểm lại hết lần này tới lần khác muốn đối mặt, như vậy thật sự cần phải có dũng khí vô cùng lớn.

Nataya gần kề chỉ là bị phá hủy tâm linh cùng tôn nghiêm mà thôi, dũng khí của nàng vẫn còn, điểm ấy xác thực là khác với Trương Hằng trước kia của Trung châu đội, do vậy khi đối mặt với nguy hiểm, tuy sợ hãi đến mức chảy nước mắt nhưng nàng vẫn vì đạo nghĩa không thể chùn bước chạy về phía trước... Trong nội tâm của nàng ngoại trừ thứ duy nhất là dũng khí, thứ khác bất kể là cái gì cũng không có, thân thể, ý chí, tôn nghiêm... nàng đã không còn lại gì, thứ duy nhất còn lại chỉ là dũng khí, không, có lẽ còn có một thứ mà Trương Hằng vừa trao cho nàng... đồng đội cùng tín nhiệm... 

Nước mắt Nataya tràn ngập, nhưng bước chân cùng động tác của nàng lại càng lúc càng trở nên kiên định, tuy rằng nàng là người bị nuôi dưỡng trong tiểu đội chăn nuôi, không mở cơ nhân tỏa cũng không có bất kỳ thuộc tính cường hóa nào, nhưng mà những thứ hai mắt nàng từng thấy thì những dân chúng đang chạy loạn này không thể nào so sánh được. Tốt xấu gì nàng cũng đã từng trải qua rất nhiều thế giới phim kinh dị, có thể sống sót trong đó, tránh né nguy hiểm cũng là một năng lực hạng nhất do nàng tự rèn luyện ra.

Có được tất có mất, có mất cũng tất có được, do thường xuyên bị độc dược của Paul Weier kích thích, toàn thân nàng trở nên cực độ mẫn cảm, do vậy giác quan thứ sáu cũng trở nên rất nhạy bén, nhiều lần death ray bắn đến đều bị nàng linh mẫn tránh thoát, xen lẫn trong đám đông không ngừng di chuyển về phía trước, liên tục tránh né những vị trí nguy hiểm cùng chen chúc, đồng thời tránh những vụ nổ đang liên tục xuất hiện bốn phía, chỉ sau hơn một phút đồng hồ Nataya đã đến được vị trí phòng vệ của quân đội. 
Trên thực tế, quân đội phòng thủ quanh khu vực Chủ thần vốn luôn một mực cảnh giới, đề phòng dân chúng tiến vào trong trận địa phòng vệ, nhưng mà người Sao Hoả lại bỗng nhiên tập kích bất ngờ không hề có dấu hiệu gì báo trước, đối mặt với dân chúng hỗn loạn quy mô lớn cộng thêm mấy chục đĩa bay đang không ngừng tấn công, quân đội cũng đã lâm vào trạng thái bối rối, nên chiến đấu hay tránh né? Nên trốn chạy hay tiếp tục giữ vững phòng thủ? 

Nhân lúc quân đội đang hỗn loạn, Nataya nhanh chóng chạy về phía khu vực trung tâm, nước mắt vẫn rơi, nhưng nét mặt của nàng lại càng lúc càng chăm chú, căn cứ theo khoảng cách hiện tại, từ vị trí này chạy đến chỗ của Chủ thần sau đó hoán đổi rồi lại chạy ngược về, thời gian 30 giây tuyệt đối không đủ, do vậy nhất định phải chạy thêm một đoạn nữa mới có thể sử dụng tính năng ngụy trang của thắt lưng công nghệ cao. Nhưng mà độ khó của việc chạy thêm một đoạn này lại rất lớn, trận địa phòng ngự của quân đội chỉ đến vị trí này mà thôi, dân chúng chạy loạn cũng chỉ đến đây là dừng, bởi vì nếu như chạy tiếp... sẽ bị delete, tuy Nataya không sợ bị delete, nhưng một khi tiếp tục chạy về phía trước, ra khỏi đám đông, đoạn đường còn lại sẽ chỉ có một mình nàng, khi đó khả năng bị đĩa bay tấn công là rất lớn, tốc độ của death ray căn bản không thể tránh.

(Ta... ) 
Nataya cắn chặt bờ môi, toàn thân nàng không ngừng run rẩy vì sợ hãi, thân thể cực độ mẫn cảm cộng với tình huống chen lấn cùng dốc sức liều mạng chạy trốn vừa rồi đã làm cho thần trí của nàng bắt đầu có chút mơ hồ, do vậy nàng chỉ có thể dùng sức cắn môi, mượn sự đau đớn để tập trung tinh thần. 
(... Ta muốn thoát khỏi tất cả, tự do, tôn nghiêm... Ta, ta muốn thực sự sống!) 
Trong tiểu đội chăn nuôi, những thành viên bị nuôi dưỡng thực sự giống như sống trong Địa ngục, không tôn nghiêm, không tự do, không tồn tại... có lẽ chết mới là giải thoát lớn nhất đối với bọn họ, Nataya cũng đã vô số lần nghĩ đến cái chết, chỉ là đội ngũ chăn nuôi này có điểm đặc thù, một người trong bọn họ có kỹ năng điều khiển linh hồn, do vậy đối với những thành viên bị chăn nuôi, tử vong mới chỉ là bắt đầu... 

Có lẽ tập kích tiểu đội chăn nuôi tân nhân này, đối với Trương Hằng gần kề chỉ là bước đầu tiên để đạt thành mục đích cuối cùng của hắn mà thôi, nhưng còn đối với Nataya mà nói... đây không thể nghi ngờ gì chính là cứu nàng thoát khỏi địa ngục, ân tình này đã sớm khiến cho nội tâm của nàng cảm kích không cách nào hình dung. Vì thế cho dù Trương Hằng không xem nàng là đồng đội, chỉ cần không đối đãi với nàng giống như đám người Otto Rik trước kia, nàng cũng sẽ vẫn cam tâm tình nguyện làm mọi việc vì hắn, kể cả xông vào chỗ chết, trên thực tế, hiện tại chết đã không còn làm nàng cảm thấy sợ hãi, lúc này trong nội tâm nàng đã không có mong muốn nào khác, chỉ còn lại ý muốn báo đáp ân tình của Trương Hằng cùng với bắt lấy tia hi vọng đang mơ hồ xuất hiện!

Nataya cắn chặt môi, nàng khẩn trương nhìn xung quanh, có mấy trăm dân chúng đang liều mạng xâm nhập sâu hơn vào khu vực của Chủ thần, nếu như lẫn vào trong đó sẽ không quá khiến cho người khác chú ý, chỉ cần có thể chạy thêm chừng hai mươi mét nữa thời gian 30 giây sẽ đủ để nàng hoán đổi rồi quay ngược trở lại. Nghĩ tới đây, nàng lập tức không chần chờ, cất bước theo đám đông chạy về phía trước, nhưng mới chạy được mấy mét, toàn thân Nataya đột nhiên run bắn, trong lòng cũng xuất hiện một cảm giác khó hiểu, nàng lập tức không chút nghĩ ngợi mãnh liệt nhảy qua một bên. Vừa mới chạm đất một vụ nổ kịch liệt đã phát sinh ở vị trí cách đó không xa, sóng xung kích cực lớn thậm chí đẩy nàng bay về phía trước mấy mét, có điều may mà tránh né kịp thời do vậy luồng sóng xung kích này chỉ khiến cho nội tạng của nàng hơi chấn động, phương diện thân thể vẫn chưa gặp phải vấn đề gì lớn. 
(8m, 7m... 3m, 2m... ) 
Dưới áp lực của tử vong, Nataya cảm thấy toàn bộ thể xác và tinh thần mình đều tập trung đến một mức độ trước nay chưa từng có, tuy còn chưa đạt tới mức độ mở cơ nhân tỏa nhưng loại tập trung này lại càng kích phát giác quan thứ sáu của nàng, khiến cho nàng gần như có thể theo bản năng ước lượng chính xác khoảng cách giữa mình và Chủ thần, đặc biệt là vị trí thích hợp để sử dụng tính năng ngụy trang của thắt lưng công nghệ cao, tất cả đều là những số liệu nàng có thể cảm giác được một cách đơn giản, phảng phất giống như bản năng, cũng là năng lực đặc thù của nàng... 
Sau khi tiếp tục chạy về phía trước mấy mét, đến khi xung quanh chỉ còn lại tầm hai mươi người, nàng lập tức không chần chờ trực tiếp ấn vào nút kích hoạt tính năng ngụy trang trên thắt lưng, cảm giác tùy thời đều có thể rơi vào nguy hiểm lúc trước lập tức biến mất, nàng cũng không chậm trễ, dùng hết sức mình chạy đến phía dưới Chủ thần rồi vội vàng nói: 

- Chủ thần, hoán đổi đồng hồ đội viên cùng Minh hà khế ước, đồng thời tiến hành toàn thân...

Khi nói đến đây Nataya chợt mạnh mẽ hồi phục tinh thần, nếu như nàng chữa trị toàn thân mà nói... Chủ thần sẽ hạ xuống một cột sáng, hơn nữa thời gian chữa trị ít nhất cũng cần mấy chục giây, lúc đó thân hình của nàng sẽ hoàn toàn hiển hiện, đến lúc đó đừng nói là những người xung quanh phát hiện ra nàng, ngay cả hạm đội đĩa bay cũng sẽ phát hiện, do vậy nàng thoáng chần chờ một chút rồi lại nhanh chân chạy ra khỏi phạm vi của Chủ thần. 
Không thể không nói, tính năng ngụy trang của thắt lưng công nghệ cao hoán đổi từ Chủ thần xác thực vô cùng ảo diệu, đây cũng không phải là làm cho người sử dụng thoáng cái đã biến mất không thấy gì nữa, bỗng dưng biến mất rồi lại xuất hiện từ hư không, chỉ cần không phải là kẻ ngốc, một khi nhìn thấy tình huống như vậy sẽ có thể đoán ra thân phận của nàng không hề bình thường. Nhưng mà tính năng ngụy trang của cái thắt lưng công nghệ cao này lại khiến cho người khác mặc dù nhìn thấy cũng giống như không thấy, chỉ xem nàng như một viên đá nhỏ ven đường, tự nhiên mà bỏ qua, sau khi tính năng ngụy trang biến mất lại tự nhiên mà chú ý tới nàng, thần diệu khó có thể hình dung. 
Mới chạy ra khỏi phạm vi của Chủ thần được mấy chục giây, sợi thắt lưng vốn đang nằm yên trong tay Nataya bỗng dưng chớp động, nàng chỉ nghe thấy một tiếng bip nhỏ báo hiệu thời gian hiệu lực của tính năng ngụy trang đã hết, tiếp đó cảm giác vô cùng nguy hiểm lại xuất hiện. Hiện tại chính là thời điểm nguy hiểm nhất, lúc trước tốt xấu gì xung quanh cũng có mấy trăm người khác cùng chạy trốn, hiện tại đã chỉ còn có nàng cùng mười mấy người đang hoảng sợ đứng tại chỗ, mấy chục chiếc đĩa bay trên trời vẫn còn nguyên vẹn không tổn hao gì, không ngừng bắn death ray về phía mặt đất, chỉ cần có một chiếc nhắm trúng... Cho dù giác quan thứ sáu của nàng có mạnh mẽ đến đâu, tốc độ thân thể cũng không thể nhanh hơn được tốc độ ánh sáng, do vậy giờ phút này chính là thời điểm khảo nghiệm chân chính, chỉ có thể xem xem số mệnh của nàng phải chăng chỉ đến đây, hoặc là có thể nói, phải chăng số mệnh của Trương Hằng chỉ đến đây... 

Số mệnh tuy hư vô mờ mịt, nhưng lại là tồn tại chân thật... Tuy rằng Nataya tự mình mạo hiểm tiến vào phạm vi của Chủ thần, nhưng mà người yêu cầu nàng làm như vậy lại là Trương Hằng, trên thực tế, chuyện này thành hay bại cũng là yếu tố quyết định đến tương lai của hắn, do đó có thể xem như Trương Hằng dùng số mệnh của chính mình đánh cược một lần, thành hay bại, chỉ có thể xem xem số mệnh của hắn có thâm hậu hay không...

Rất rõ ràng, số mệnh của Trương Hằng xác thực là vô cùng thâm hậu, tuy dọc đường đi của Nataya có vô vàn nguy hiểm nhưng đều là gặp dữ hóa lành, mặc dù cũng mấy lần bị sóng xung kích làm chấn động thân thể, nhưng mà so với những người bị tan xương nát thịt trong vụ nổ thì nàng quả nhiên là vô cùng may mắn. Sau khi chạy đến bìa rừng nàng mới kiệt sức ngã xuống, không bao lâu sau Trương Hằng đã dẫn theo Otto Rik đi tới trước mặt nàng, nhìn thấy Nataya bình yên vô sự trở về Trương Hằng tự nhiên là vô cùng vui mừng, có điều hắn cũng không biểu hiện ra, chỉ cúi người xuống nâng Nataya lên rồi nói với nàng: 

- Vị trí này vẫn chưa an toàn, chúng ta đi vào sâu trong rừng đã rồi nói sau.

Nói xong, hắn cũng không đợi Nataya nói thêm gì, chỉ vác nàng lên rồi chạy nhanh về phía sâu trong rừng, may mà hiện tại là tình huống khẩn cấp, dân chúng xung quanh đều đang cuống cuồng tránh né, không ai có lòng dạ quan sát người khác như thế nào. Mang theo hai người chạy liên tục mấy kilomet, cho dù với tố chất thân thể của Trương Hằng cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi, đến lúc này, khi xung quanh rốt cuộc đã không còn ai khác hắn mới đặt hai người trên vai xuống, Nataya cũng đã bình tĩnh lại, nàng thở ra một hơi sau đó nói: 

- Hoàn thành nhiệm vụ ngươi giao, đây là đồng hồ đội viên, đây là Minh hà khế ước...

Vừa nói nàng vừa vội vàng lấy ra một chiếc đồng hồ cùng một cuộn giấy da, cẩn thận giao cho Trương Hằng rồi ngồi yên lặng chăm chú nhìn hắn. Trương Hằng cũng rất sốt ruột, tuy trước khi tiến vào thế giới này hắn đã an bài mọi thứ cẩn thận, đã khẳng định Nataya có đủ điểm thưởng để hoán đổi, nhưng trước khi tận tay cầm lấy đồng hồ cùng khế ước, trong lòng hắn vẫn vô cùng lo lắng, sợ lỡ như xuất hiện một sơ suất nhỏ, nếu vậy hắn sẽ không thể nào trở thành thành viên tiểu đội luân hồi. Trừ phi đợi đến sau khi thế giới phim kinh dị tiếp theo kết thúc, Nataya kiếm được đủ điểm thưởng, đến lúc đó mới có thể hoán đổi được thứ hắn cần, nhưng mà nếu như vậy, thứ quan trọng nhất là thời gian cũng sẽ bị trì hoãn. Trước khi tiến vào thế giới này, do cốt truyện tự phát triển nên Trương Hằng chỉ có thể thiết lập được thế giới phim kinh dị tiếp theo, mà thế giới phim kinh dị sau thế giới phim kinh dị tiếp theo... hắn lại không cách nào dự đoán cùng xếp đặt được, nói một cách khác, hắn chỉ có thể tận lực giành giật từng giây, nhất định phải đạt tới thực lực có thể bình yên vượt qua đại bộ phận phim kinh dị trong vòng vài tháng ngắn ngủi. 
Cho nên, Nataya có thể hoán đổi hai vật phẩm này hay không, đối với Trương Hằng mà nói chính là mấu chốt quyết định sinh tử, dưới tâm tình kích động hắn không còn đầu óc để chú ý tới biểu lộ phảng phất giống như tiểu hài tử của Nataya, sau khi hoàn thành bài học yên lặng ngồi đợi được thưởng hoặc là khen ngợi. Mãi đến khi đã thực sự cầm đồng hồ và khế ước trong tay Trương Hằng mới chợt nhìn thấy vẻ thất vọng mơ hồ cùng nét trầm mặc trên mặt Nataya, hắn lập tức vỗ đầu nàng rồi nhẹ nhàng nói: 

- Làm tốt lắm... đồng đội của ta, cám ơn ngươi.

Thân hình Nataya hơi khẽ chấn động, nàng lập tức mỉm cười, trong nụ cười còn mang theo biểu lộ nào đó giống như được giải thoát hoặc là buông lỏng, Trương Hằng cũng mỉm cười, có điều hiện tại đang có chuyện quan trọng hơn, do vậy hắn liền nhìn về phía Otto Rik rồi nói: 

- Ngươi cũng nên biết quy tắc, cái đồng hồ đội viên này nhất định phải do ngươi đưa cho ta, sau đó ta mới có thể gia nhập vào tiểu đội luân hồi, đây chính là lý do ta để ngươi sống sót, đương nhiên, hẳn là ngươi sẽ không đồng ý, dù sao ngươi cũng sợ sau khi ta đạt được nguyện vọng của mình sẽ giết người diệt khẩu, không sao cả...

Trương Hằng giơ cuộn giấy da lên rồi nói:

- Đây là Minh hà khế ước hoán đổi từ Chủ thần, chỉ cần song phương đạt thành khế ước, hơn nữa dùng máu chứng nhận, như vậy trong vòng ba nghìn năm nhất định phải làm theo, nếu không linh hồn sẽ bị kéo đến Minh hà gột rửa cho đến khi biến mất, trên thực tế, đó là hình phạt so với chết còn thống khổ hơn. Đội viên của ngươi, người da đen tên là Berry cũng có thể đùa bỡn linh hồn đúng không? Hẳn ngươi cũng đã biết đó là một loại thống khổ như thế nào, cho dù là chết cũng không cách nào giải thoát.

*Minh hà: sông Styx, trong thần thoại Hy Lạp, Styx là con sông tạo nên ranh giới giữa trần gian và địa ngục - thế giới thuộc quyền cai trị của Thần Hades 
Otto Rik không có bộ dạng đĩnh đạc như thường ngày nữa, hắn biết đây là chuyện liên quan đến sống chết của bản thân, do vậy cũng rất nghiêm túc nhìn về phía Trương Hằng hỏi: 

- Ngươi có ý gì?

Trương Hằng đi đến trước mặt Otto Rik rồi nói: 

- Ta và ngươi ký kết khế ước, ngươi để cho ta gia nhập vào tiểu đội luân hồi, ta sẽ bỏ qua cho ngươi, hơn nữa đem ngươi đến chỗ Chủ thần tiến hành chữa trị toàn thân, nhưng hạn chế là ngươi không thể tiến hành công kích, uy hiếp hoặc là có bất kỳ hành vi ác ý nào đối với ta và Nataya, mà ta cùng Nataya cũng đồng dạng sẽ không tiến hành công kích, uy hiếp hay có hành vi ác ý nào đối với ngươi, nói một cách khác, sau này ngươi sống cuộc sống của ngươi, chúng ta sống cuộc sống của chúng ta.

Otto Rik nhìn kỹ cuộn giấy bằng da dê, phía trên quả nhiên ghi rõ các điều khoản của Minh Hà khế ước, trong đó có sau khi ký kết, một khi làm trái linh hồn sẽ bị kéo đến Minh hà, hắn nhìn thật kỹ tất cả các chi tiết, điều khoản ghi trên khế ước, một lúc lâu sau mới cười lạnh nói: 

- Trên khế ước nói sau khi hai bên tự nguyện nhỏ máu chứng nhận mới có hiệu lực, nếu như ta nhỏ máu của mình vào trước, sau đó đến lượt mình ngươi lại thay đổi điều khoản ghi trên khế ước thì thế nào? Ta không tin ngươi! Không, hẳn là không tin nữ nhân này! Nàng không có khả năng chung sống hòa bình được với ta! Nhất định là ngươi có âm mưu gì đó!

Trương Hằng lắc đầu nói: 

- Một khi đã có người nhỏ máu chứng nhận, như vậy điều khoản sẽ không thể nào thay đổi được nữa, nếu như ngươi lo lắng, vậy để ta nhỏ máu trước cũng được. Nội dung điều khoản giống như những gì ta vừa nói, ngươi có muốn bổ sung gì không?

Nói xong, hắn liền nhìn về phía Otto Rik, mà Otto Rik thì chỉ không ngừng cười lạnh, Trương Hằng cũng lắc lắc đầu, cầm cuộn giấy da trong tay rồi nhắm mắt lại, mấy chục giây sau khi hắn mở mắt ra, phía trên cuộn giấy đã xuất hiện mấy dòng chữ. 

Trương Hằng đặt cuộn giấy da trước mặt Otto Rik rồi nói:

- Nhìn thật rõ những điều khoản được ghi trên khế ước, nếu thấy có vấn đề gì thì nói ta biết. Đương nhiên, nếu như ngươi không muốn ký kết vào khế ước này, nhất định cho là ta có âm mưu, vậy ta sẽ chờ thêm một thời gian, đợi đến khi Nataya trở thành đội trưởng Bắc Dương châu đội sẽ dựa vào nàng để gia nhập, còn ngươi thì... ta sẽ cho ngươi ngay cả muốn chết cũng không thể, tự mình lựa chọn đi.

Vẻ cười lạnh của Otto Rik cũng dần biến mất, trong đáy lòng của hắn cũng thật sự là không muốn chết, nếu không sau khi bị bắt đã sớm cắn lưỡi tự vẫn, dù thế nào đi nữa trong lòng hắn vẫn thầm hy vọng gặp may, cho dù hy vọng chỉ là một phần vạn. Người sống càng sung sướng lại càng sợ chết, Otto Rik chẳng những sống sung sướng mà còn có lực lượng mạnh mẽ, do vậy tự nhiên là vạn phần không nỡ chết, giờ phút này may mắn hắn thầm mong đã xuất hiện, nếu như những điều khoản này thật sự không có âm mưu gì mà nói... vậy hắn thật sự còn có thể tiếp tục hưởng thụ. 

Nghĩ tới đây, Otto Rik bắt đầu chăm chú đọc những điều khoản trên khế ước, kỳ thực chỉ có mấy hàng chữ mà thôi, nội dung chính là giống như Trương Hằng nói lúc nãy vậy, hắn đồng ý cho Trương Hằng gia nhập vào tiểu đội luân hồi, sau đó Trương Hằng sẽ để cho hắn chữa trị toàn thân, tương lai thì ai cũng mặc kệ ai, mỗi người tự mình tiêu dao khoái hoạt, điều khoản như vậy khiến hắn thật sự có chút động lòng.

Trương Hằng nhìn xem vẻ trầm mặc xen lẫn với dao động của Otto Rik, trong lòng của hắn cười lạnh nhưng bề ngoài vẫn bình tĩnh nói: 

- Nếu như ngươi đã không có ý kiến gì, vậy ta sẽ nhỏ máu vào trước.

Nói xong, hắn dùng lực cắn nhẹ vào đầu ngón cái rồi ấn xuống khế ước, lập tức kim quang trên khế ước lóe lên, một sợi dây ánh sáng nhỏ mắt thường có thể thấy được từ khế ước kết nối đến thân thể Trương Hằng rồi lập tức biến mất. 
Nhìn thấy quá trình này, Otto Rik cũng thật sự tin tưởng khế ước này chính là vật hoán đổi từ Chủ thần mà ra, sau khi thấy những dòng chữ trên khế ước vẫn không hề thay đổi hắn mới lên tiếng: 

- Ngươi lấy máu cho ta, ta nguyện ý ký vào cái khế ước quỷ quái này, mẹ nó...

Vẻ mặt Trương Hằng vô cùng bình thản, hắn dùng móng tay vẽ lên da Otto Rik một cái rồi nhỏ giọt máu lấy được lên trên cuộn giấy da dê, lập tức dây ánh sáng giống như lúc Trương Hằng nhỏ máu cũng hiện lên, sau đó trong đầu hắn và Otto Rik đều xuất hiện mấy tiếng khế ước đạt thành, cho đến lúc này, trên mặt Otto Rik mới lộ ra vẻ vui mừng, hắn lập tức không kìm lòng được cười phá lên. 
Nataya vẫn một mực yên lặng đứng bên cạnh, thấy Trương Hằng đạt thành khế ước với Otto Rik, trong ánh mắt nàng tràn đầy thất vọng nồng đậm, thân thể cũng run rẩy với biên độ rất nhỏ. Giờ phút này Trương Hằng cũng bất chấp tất cả, hắn đặt đồng hồ đội viên lên người Otto Rik rồi nói tiếp: 

- Hiện tại ngươi nên thực hiện chuyện mình đã đáp ứng, để cho ta gia nhập vào Bắc Dương châu đội.

Otto Rik cười lớn nói: 

- Tốt, ta cho ngươi gia nhập Bắc Dương châu đội!

Hắn vừa dứt lời, Trương Hằng đã lập tức cầm đồng hồ lên đeo vào cổ tay, con số vốn bất động lúc trước trên đồng hồ bắt đầu nhảy lên, đồng thời, trong đầu hắn cũng xuất hiện giọng nói đều đều trang nghiêm của Chủ thần, xác nhận hắn đã thật sự gia nhập vào Bắc Dương châu đội. 
Cho đến lúc này, Trương Hằng mới thở ra một hơi thật dài, hắn lập tức vừa cười vừa nhìn về phía Otto Rik, nụ cười lạnh như băng, mà Otto Rik cũng nhận ra điều gì đó, hắn lớn tiếng nói: 

- Ngươi muốn trái với khế ước sao? Ngươi muốn bị Minh Hà gột rửa linh hồn đến khi biến mất sao? Đây chính là trừng phạt so với chết còn kinh khủng hơn a!

Trương Hằng lại cười nhẹ: 

- Trong Vô hạn khủng bố có một câu nói rất kinh điển... đó là câu cửa miệng của một nam nhân rất khủng bố, trên thực tế, những người quen thuộc với nam nhân này, bất kể là đội trưởng hay đồng đội của hắn, đều hết sức e ngại câu nói này, ngươi có biết đó là câu gì không?

- Là câu gì?

Otto Rik ngạc nhiên hỏi. 

- Ta lừa ngươi...

Trương Hằng cười với vẻ tàn khốc: 

- Đúng vậy, trái với điều khoản ghi trên Minh Hà khế ước, linh hồn sẽ bị truyền tống đến Minh Hà, gột rửa cho đến khi biến mất, thật sự là hình phạt so với chết còn kinh khủng hơn, không chỉ như vậy, người trái với khế ước còn bị tước đoạt Thần cách cùng Thần hỏa, một khi đã ký kết, bất kỳ thần linh nào cũng không dám trái với khế ước... Nghe rõ rồi chứ? Thần không dám trái với khế ước! Minh Hà khế ước! Là khế ước chỉ đối với Thần mới hữu hiệu! Ngươi là Thần sao? Ta là Thần sao? Ha ha ha! Vật phẩm hoán đổi từ Chủ thần, trên thế giới này còn ai có thể biết rõ hơn so với ta? Đã sớm xếp đặt chuẩn bị xong, chỉ chờ thời điểm sử dụng đối với ngươi!

- Ta lừa ngươi! Đang tràn ngập hy vọng thoáng cái đã rơi xuống vực sâu tuyệt vọng, cảm giác như vậy tuyệt vời chứ?

Càng lúc vẻ tươi cười của Trương Hằng càng trở nên dữ tợn, đến cuối cùng gần như biến thành gào thét, hắn lớn tiếng:

- Hãy chậm rãi hưởng thụ đi! Ta sẽ chuẩn bị cho ngươi một bữa tiệc lớn! Ta thề... ngươi nhất định sẽ hối hận vì đã xuất hiện trên thế giới này!

Crypto.com Exchange

Chương (1-72)