← Ch.58 | Ch.60 → |
- Giết người...
Trương Hằng ngồi trên bờ cát, hắn tùy ý ném chút đá vụn về phía mặt biển, thì thào với Nataya đang ngồi bên cạnh:
- Tuy không phải là mặt đối mặt giết chết, nhưng dù sao bọn họ cũng chết trong tay ta, đã sớm nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay, nhưng khi thật sự đến lúc, tâm tình vẫn vô cùng phức tạp...
Giết người... không phải chỉ là hai chữ đơn giản, Trương Hằng cũng không giống như những nhân vật trong tiểu thuyết, sau khi xuyên việt lập tức từ người bình thường biến thành nhân vật ra tay không chớp mắt, giết người giống như giết thú, hoàn toàn không có gánh nặng tâm lý gì, sao có thể đơn giản như vậy?
Trong bản năng của con người xác thực là có phần khát máu hung tàn, nhưng mà con người không phải là chỉ có mỗi bản năng, giáo dục cùng những điều trải qua từ nhỏ đến lớn sẽ quyết định tính cách cùng tư tưởng, mức độ ảnh hưởng của các quan niệm đạo đức còn lớn hơn so với bản năng. Dưới tình huống như vậy, trên 90% mọi người đều khó có thể bình tĩnh khi giết người, trừ phi là tự vệ hoặc là cực độ tức giận mới có thể ra tay, đây chính là sự trói buộc của đạo đức.
Đương nhiên, loại quan niệm đạo đức này cũng có thể bị phá hủy, lần đầu có thể run rẩy, nhưng lần thứ hai sẽ có thể áp chế sợ hãi, lần thứ ba thậm chí có khả năng không sợ, lần thứ tư, lần thứ năm... Khi một người đã quen với giết chóc, trong mắt hắn giết người và giết gà giết vịt đã không còn khác nhau, bởi như vậy, quan niệm đạo đức cũng có thể triệt để tan vỡ, khiến một người bình thường biến thành sát nhân cuồng.
Về phần Trương Hằng, tâm lý của hắn vẫn chỉ thuộc về phạm trù người bình thường, mặc dù đã gia nhập vào tiểu đội luân hồi, đã có chiến lực vượt qua người thường, nhưng phương diện tư tưởng của hắn vẫn không có thay đổi gì lớn. Lần đầu tiên hắn giết người là do đã hoàn toàn lâm vào cuồng nộ, thậm chí sau đó phân thây lột da đội trưởng tiểu đội chăn nuôi cũng là dựa vào loại phẫn nộ này, chỉ có lần tiêu diệt ba chiếc máy bay trực thăng, đây mới là chuyện hắn thực sự dùng bản tâm làm ra.
- Giết người...
Trương Hằng lại tiếp tục lẩm bẩm, đây đã là lần thứ mười hắn nhắc tới mấy chữ này rồi. Nataya chỉ lẳng lặng ngồi bên cạnh hắn, nàng cũng không biết nên nói gì, nhưng ít ra biểu lộ yên tĩnh của nàng vẫn khiến cho Trương Hằng cảm thấy có chút an ủi, ít nhất làm cho tâm tình của hắn không đến nỗi bực bội.
- Hối hận vì giết người?
Một giọng nói bỗng nhiên truyền tới từ sau lưng Trương Hằng, Lý Cương Lôi mặc một chiếc áo đuôi ngắn đang bước tới, hắn cười mà giống như không phải cười, nhìn về phía Trương Hằng rồi hỏi.
- Chưa nói đến hối hận... Chỉ là tâm tình rất phức tạp.
Trương Hằng cũng không quay đầu lại, chỉ vừa trả lời vừa quan sát mặt biển. Lý Cương Lôi lại xùy một tiếng, hắn cũng không nói chuyện, chỉ tùy ý ngồi xuống sau đó bắt đầu kể:
- Lần đầu tiên ta giết người là khi tầm mười lăm tuổi... Lúc ấy ta mới bước chân vào nghề buôn bán vũ khí, một là không hiểu quy củ, hai là ta cần lập uy, vì vậy sau một lần giao dịch, ta và một thương nhân buôn bán vũ khí khác đã tiến hành sống mái với nhau. Lúc ấy ta dẫn dụ thương nhân kia ra tay trước, để chiếm cứ vị trí đạo đức tối cao cho nên nhân thủ ta mang theo hơi ít một chút, tuy cũng có binh lính mai phục ẩn nấp, nhưng lúc bắt đầu chiến đấu vẫn khiến cho ta rơi vào vòng nguy hiểm. Mà trong quá trình giao hỏa, ta bắn chết một người qua đường, dùng máu của hắn để dẫn dụ kẻ địch... đây chính là lần đầu tiên ta giết người, giết một người hoàn toàn vô tội...
Trương Hằng cũng trầm mặc, hắn cũng không biết nên đáp lại như thế nào, mấy giây sau, khi hắn đang định mở miệng, Lý Cương Lôi lại bất chợt cười lớn:
- Ha ha, ta là trí giả của đoàn đội, không phải bác sĩ tâm lý của ngươi. Sao có thể có đạo lý như vậy, cầm một phần tiền lương, hơn nữa phần tiền lương này trước mắt vẫn trong trạng thái thiếu nợ, không biết đến khi nào mới trả, chỉ một phần tiền lương lại muốn làm hai phần công? Sao có thể có đạo lý như vậy được... ha ha ha.
Lý Cương Lôi vừa nói vừa cười, sau đó hắn cũng mặc kệ vẻ kinh ngạc của Trương Hằng, trực tiếp bước xuống nước, thoải mái bơi lội.
Trương Hằng thật sự cảm thấy vô cùng kinh ngạc, vốn hắn còn muốn nghe phần tiếp theo, những chi tiết này đều là chuyện hắn không biết, đoán chừng là do nội dung tự phát triển mà xuất hiện, không ngờ Lý Cương Lôi lại trực tiếp cho hắn một câu chuyện không có phần tiếp theo. Nhầm không vậy? Kể chuyện mà cũng có thái giám sao?
Sau khi nghĩ đi nghĩ lại, Trương Hằng cũng phá lên cười, hắn đã minh bạch, phần tiếp theo của quá trình giết người xác thực là không có. Đúng? Sai? Ảo não? Vui mừng? Tất cả cũng chỉ là không nói gì mà thôi. Hắn cũng chỉ là một người muốn sống sót, giống như Trịnh Xá trước kia, chỉ là giãy dụa cầu sinh...
- Vì sống sót, có thể làm dơ bẩn hai tay không?
-... Câu trả lời của ta là, có thể làm dơ bẩn hai tay nhưng không thể làm dơ bẩn trái tim...
- Vậy thì, vì sống sót... Có thể làm dơ bẩn trái tim không?
- Câu trả lời của ta là... không thể.
Trong tiếng cười lớn, Trương Hằng cũng đứng lên, sau đó chạy về phía biển...
Không đề cập đến Trương Hằng đã thoát khỏi khúc mắc của bản thân hay chưa, ở một nơi khác, bởi vì lời nhắn của Trương Hằng, có người đang giống như phát điên. Narnia truyền kỳ, Narnia truyền kỳ, Narnia truyền kỳ, mấy chữ này tràn ngập trong đầu của Trịnh Xá, khiến cho hắn hận không thể lập tức đi đến Tam giác quỷ, giữ chặt nam nhân không rõ lai lịch kia, hỏi rõ rốt cuộc hắn là ai, tại sao lại quen biết La Ứng Long, tại sao lại là người thừa kế hệ thống tu chân, cùng với một điểm tối trọng yếu nhất... làm thế nào để tiến vào Narnia truyền kỳ!
-... Lỗ mãng đi đến Tam giác quỷ như vậy, rất có thể sẽ rơi vào bẫy của đối phương.
Lăng Tân cau mày nói với Trịnh Xá, Trịnh Xá không hề do dự đáp lại:
- Cho dù là cạm bẫy, ta cũng nhất định phải tới đó! Huống hồ chính ngươi cũng nói, đối phương rất có thể thật sự biết làm thế nào để tiến vào Narnia truyền kỳ.
Lăng Tân lập tức trầm mặc, tuy rằng đối phương xác thực có thể biết rõ làm thế nào để tiến vào Narnia truyền kỳ, nhưng mà... thân phận của đối phương lại không phải là bạn bè gì của La Ứng Long a...
Lăng Tân không cách nào nói ra thân phận của đối phương, bởi vì mục tiêu của hắn từ khi bắt đầu đã không phải chỉ đơn thuần muốn tìm ra tiểu đội luân hồi bí ẩn, mà là muốn tìm ra "hắn", hơn nữa hành động của hắn căn bản là vì trợ giúp Trần Hạo Thao cùng Vĩ Thi Thi, tuy không ảnh hưởng đến tiểu đội luân hồi, nhưng đây cũng là chuyện hắn không thể nói."Hắn" trước một bước tuyên bố mình là bạn đồng môn của một người nào đó thuộc thế giới luân hồi đời trước, lại còn là người kế thừa hệ thống tu chân, chưa nói đến chuyện thừa kế có phải chân thật hay không, nhưng mà một phen vừa rồi rõ ràng là "hắn" nói hươu nói vượn. Mà trong tất cả mọi người chỉ có duy nhất Lăng Tân là dám khẳng định, tuy vậy hắn lại không cách nào vạch trần đối phương, bởi vì sau khi vạch trần " hắn", mục đích của bản thân hắn cũng sẽ bại lộ, chuyện như vậy... thật sự là tiến thoái lưỡng nan.
Đặc biệt là khi Trịnh Xá hỏi phải chăng "hắn" thật sự biết rõ làm thế nào để tiến vào Narnia truyền kỳ, tuy rất không cam lòng nhưng Lăng Tân lại chỉ có thể nói thật, "hắn" xác thực là có 90% khả năng biết cách tiến vào Narnia truyền kỳ. Dù sao đi nữa, trong suy nghĩ của Lăng Tân, có thể làm một số chuyện mờ ám để trợ giúp thân nhân lúc nhỏ, nhưng lại không thể làm ảnh hưởng đến lợi ích của đồng đội hiện tại, âm thầm trợ giúp đã đủ rồi, nếu như còn thêm lừa gạt... đó sẽ không phải chỉ là vũ nhục Trịnh Xá, mà còn là vũ nhục chính bản thân hắn.
(Xem ra "hắn" xác thực đã được Lý Cương Lôi trợ giúp, chẳng những cực kỳ quen thuộc với hình thức suy nghĩ của ta mà còn có thể xếp đặt loại bố cục khiến cho đối phương không thể mở miệng. Từ nhỏ đến lớn, trong những người ta biết, chỉ có Lý Cương Lôi là thích dùng loại thủ đoạn lấy lực đả lực này, mỗi lần đều là mượn mưu kế của đối phương để phản đòn, hơn nữa cũng phi thường dễ dàng chiếm cứ vị trí đạo đức tối cao, nhưng mà sắp xếp như vậy vẫn cần phải có đầy đủ tin tức mới được... Xem ra Lý Cương Lôi đã tìm được một đồng đội rất tốt, "hắn" và Lý Cương Lôi, đây chính là một tổ hợp hoàn mỹ. )
Lần giao thủ đầu tiên này, Lăng Tân xác thực là bại tâm phục khẩu phục, đối phương dựa vào mưu đồ của hắn mà thuận lợi tiến hành bước tiếp theo, nếu như lúc đầu hắn không cương quyết phải tìm ra đối phương đã rồi mới tác chiến với bạch tuộc biến dị, như vậy "hắn" cũng căn bản không cách nào trao đổi với Trịnh Xá, đồng thời cũng không thể để cho Trịnh Xá trước một bước đi đến Tam giác quỷ. Nói một cách khác, sắp xếp của Lăng Tân bỗng nhiên biến tướng trở thành trợ giúp cho đối phương, trên thực tế, khi các nhân viên tình báo tìm ra tên của Lý Cương Lôi, hắn biết bản thân đã tính sai...
(Thất bại thật thê thảm, bất quá càng làm cho ta hiếu kỳ hơn chính là, bọn hắn muốn đi đến Tam giác quỷ làm gì? Hơn nữa, Lý Cương Lôi, đến cùng ngươi định làm gì? Dùng tính cách của ngươi mà nói... thật sự có thể xem "hắn" như đồng đội sao?)
(Ta thực sự xem ngươi như đồng đội sao?)
Lý Cương Lôi nhàn nhã nằm trên một chiếc ghế bên bờ biển, ánh mắt của hắn như có như không nhìn về phía căn nhà gỗ đằng xa, nơi đó là chỗ ở tạm thời của ba người bọn họ, giờ phút này sắc trời đã tối, hai người Trương Hằng đã về nhà chuẩn bị đồ ăn, mà Lý Cương Lôi thì lấy lý do thân thể suy yếu, nằm lại trên bờ cát ngắm cảnh biển.
Đúng vậy, thân thể suy yếu, Lý Cương Lôi đã là gần đất xa trời rồi, mỗi ngày chỉ riêng uống thuốc đã khiến cho hắn no hết muốn ăn cơm, đó cũng không phải là chuyện đùa, trên thực tế, từ mấy năm trước, Lý Cương Lôi đã bắt đầu chấp chới bên làn ranh sinh tử. Trong trạng thái như vậy, nội tâm của hắn đã sớm lạnh như băng, ngoại trừ tình nghĩa đối với cha mẹ nuôi, tình nghĩa đối với bạn bè lúc nhỏ, tình cảm của hắn đã hoàn toàn tiêu tan...
(Ta quả thực xem ngươi như đồng đội?)
Ánh mắt của Lý Cương Lôi lại đảo qua căn nhà gỗ, hắn khẽ thở dài, nhìn về phía biển cả, một mình yên lặng trong bóng tối...
Thời gian trôi qua nhanh chóng, sau khi ba người đến bờ biển Virginia được hai ngày hai đêm, sáng ngày thứ ba, trên TV bắt đầu xuất hiện hình ảnh về bạch tuộc biến dị, hơn nữa ra thông báo yêu cầu tất cả các điểm tị nạn gần biển nhanh chóng di dời, điều này có thể nói rõ, Deep Rising đã bắt đầu!
- Đã bắt đầu, hoặc có thể nói là đã bắt đầu từ đêm qua, chỉ là hôm nay chúng ta mới phát hiện ra mà thôi.
Lý Cương Lôi vừa uống thuốc vừa xem hình ảnh của bạch tuộc biến dị trên TV, đó là một loại quái vật khổng lồ khi duỗi thẳng xúc tu ra có thể dài tới gần ba trăm mét, thoạt nhìn có chút tương tự với bạch tuộc, nhưng trên đầu lại có một cái miệng cực lớn đến mức khoa trương, bên trong miệng đầy răng nhọn lởm chởm, những xúc tu có khả năng tách mở và nuốt trọn một người trưởng thành, tống hợp lại mà nói, sinh vật này đã không giống như cái gọi là bạch tuộc rồi, đây là một loại quái vật chỉ có thể tồn tại trong ác mộng!
Theo sự bắt đầu của Deep Rising, quân đội cũng nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng, tùy thời đón đánh bạch tuộc biến dị, đương nhiên, với tư cách chủ lực tác chiến, ngoại trừ một số tư thâm giả có thực lực mạnh mẽ, phần lớn thành viên tiểu đội luân hồi đều bị phái đi bảo vệ một số đảo quốc trọng yếu như Nhật Bản, Ấn Độ, Úc... cũng có một bộ phận ở lại bảo vệ Bắc Kinh. Do vậy, thành viên tiểu đội luân hồi bị phân tán đi khắp nơi, gần như là nhìn không thấy tung tích, đối với đại cục mà nói các thành viên tiểu đội luân hồi cũng không có tác dụng quá lớn, lực lượng chính thức vẫn là quân đội, sau khi được trang bị vũ khí Gauss, bọn họ có thể đối phó được với phần lớn bạch tuộc biến dị, đây chính là quyết định của mấy người Trịnh Xá.
Đương nhiên, quyết định này cần phải thỏa mãn một điều kiện, đó chính là cho dù xã hội loài người có được vũ khí Gauss, tiểu đội luân hồi cũng vẫn có được ưu thế áp đảo, bằng không mà nói, tập hợp lực lượng quân sự của vài tỷ người, mấy trăm thành viên tiểu đội luân hồi hơi mạnh một chút có thể địch nổi hay sao? Điểm này tất cả những tiểu đội luân hồi đều hiểu rất rõ, bất kể như thế nào, thế giới phim kinh dị lần này, quân đội trang bị vũ khí Gauss tuyệt đối là chủ lực, do bọn họ chịu trách nhiệm bảo vệ các thành phố siêu cấp, nhờ vậy tiểu đội luân hồi cũng giảm bớt được một phần lo lắng, có thể phái ra lực lượng tinh nhuệ đến tập kích Queen.
Lúc này, trên mặt biển của vùng Tam giác quỷ, một chiếc chiến hạm vũ trụ đang lơ lửng ở độ cao hơn trăm mét. Chiến hạm vũ trụ này có tạo hình giống như trong phim khoa học viễn tưởng, dài khoảng vài chục mét, nhìn tổng thể có dạng khí động học thuôn nhẵn hình tam giác, rất giống như một mũi tên khổng lồ bằng kim loại, đây chính là chiến hạm vũ trụ duy nhất ở thời điểm hiện tại của nhân loại. Vốn nó cũng không có tên, nhưng sau khi trải qua rất nhiều kiến nghị, chiếc chiến hạm loại nhỏ này lại bị đặt tên là Tàu Hi Vọng II.
- Vì sao hắn còn chưa tới đây? Thật sự là cạm bẫy sao?
Trịnh Xá đứng trên boong tàu, hắn yên lặng nhìn vùng biển xanh trước mặt, một lúc lâu sau mới lên tiếng, Lăng Tân cũng đang đứng bên cạnh, hắn đạm mạc nói:
- Cho dù thật sự là cạm bẫy, chúng ta cũng không cách nào trốn tránh rồi... Ngươi cảm thấy chứ? Tại đáy biển, sâu dưới chân chúng ta, loại cảm giác uy áp không cách nào hình dung này đã bắt đầu tồn tại từ đêm qua, nếu hắn không đến, chúng ta cũng chỉ có thể trước tiên tiêu diệt con quái vật này.
Trịnh Xá cũng gật đầu, nói với vẻ hoàn toàn nghiêm túc:
- Xác thực như thế, bất kể hắn có đến hay là không, chúng ta cũng phải giải quyết con quái vật này... Như vậy buổi tối hôm nay sẽ bắt đầu tác chiến, ta vẫn muốn chờ thêm một chút... Haiz, Narnia truyền kỳ, cho dù phải trả một cái giá vô cùng lớn ta cũng nhất định phải tới đó, cho dù là chết, ta cũng không hối hận, các đồng đội của ta đang chờ ta...
Lăng Tân há to miệng giống như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra lời, chỉ có thể thở dài bước vào trong khoang tàu. Mà giờ khắc này, ba người Trương Hằng đang chậm rãi ăn tối, Nataya thì nghe theo phân phó của Trương Hằng, thu hẹp tinh thần lực thành một đường thẳng, quét hình phạm vi một nghìn kilomet xung quanh, chỉ đợi khi trên mặt biển phát sinh chấn động sẽ lập tức xuất phát.
- Haiz, muốn đi vào di tích của Thánh nhân phân hệ da đen phiền toái nhất chính là điểm này rồi, cần phải đợi đến khi thế giới phim kinh dị trọng điệp mới có thể tiến nhập, bởi vì đó là thời điểm không gian bất ổn định nhất.
Trương Hằng cười khổ nói với hai người còn lại, Lý Cương Lôi tùy ý nhấp mấy ngụm cà phê, vừa uống vừa hỏi:
- Làm thế nào để tiến vào di tích của Thánh nhân phân hệ da đen đây? Hẳn là sau khi bước chân vào Tam giác quỷ lập tức sẽ được dịch chuyển vào trong di tích?
Trương Hằng lắc đầu nói:
- Sao có thể đơn giản như vậy? Muốn đi vào di tích của Thánh nhân phân hệ da đen cần phải khiến cho năng lượng trong phạm vi Tam giác quỷ đạt tới mức độ cộng hưởng mới được, nghe có vẻ rất khó khăn, nhưng thật ra là có bí quyết, nói một cách đơn giản thì chỉ cần một đoạn chú ngữ là được.
Thấy ánh mắt khó hiểu của hai người trước mặt, Trương Hằng lại nở nụ cười:
- Đoán chừng các ngươi đều đã nghe nói về một số sự cố xảy ra tại Tam giác quỷ a? Một số máy bay đột nhiên truyền đến tín hiệu cầu cứu, tiếp đó biến mất tại khu vực Tam giác quỷ, cho dù phái ra đội tìm kiếm cứu nạn lớn, cũng không cách nào tìm được xác máy bay, kỳ thực những máy bay này đã bị dịch chuyển vào di tích của Thánh nhân phân hệ da đen, không còn ở trong thế giới này nữa.
Khi nói đến đây Trương Hằng dừng lại một chút, đợi cho hai người Lý Cương Lôi và Nataya tiêu hóa những lời này xong rồi mới tiếp tục:
- Dù sao người kiến tạo di tích cũng là Thánh nhân, khống chế năng lượng đã thành bản năng, chìa khóa tiến vào bán vị diện tự nhiên không thể nào là mật mã hay kiểm tra DNA các kiểu, bọn họ chỉ cần điều chỉnh năng lượng chấn động đến mức vừa vặn để mở ra kết nối của bán vị diện là được. Vì thế, muốn đi vào di tích của Thánh nhân phân hệ da đen, kỳ thực chỉ cần năng lượng cộng hưởng, nhưng mà dù sao đó vẫn là thủ đoạn của Thánh nhân, cho dù là Trịnh Xá cũng rất khó làm được chuyện như vậy, cho nên phân hệ da đen cũng lưu lại một cửa sau cho hậu thế của mình, mà cái cửa sau này chính là cộng hưởng sóng âm, cũng tức là chỉ cần đọc lên một đoạn chú ngữ, năng lượng bên trong di tích sẽ tự nhiên đạt tới trạng thái cộng hưởng.
Sau khi nghe xong những lời này, Lý Cương Lôi lại hỏi với vẻ kỳ quái:
- Nếu như phải đọc chú ngữ mới có thể khai mở được bán vị diện, vậy những tai nạn máy bay xảy ra là do cái gì?
Trương Hằng lập tức cười khổ:
- Bởi vì chú ngữ không đơn giản chỉ là ngôn ngữ mà thôi, kỳ thực chú ngữ cũng là tạo ra một bước sóng, ngươi biết hiện tại trên Trái đất có bao nhiêu loại bước sóng không? Gần như là vô cùng vô tận, các bước sóng thi nhau xuất hiện khắp nơi, đôi lúc sẽ có một đoạn sóng ngẫu nhiên đạt đến yêu cầu mở ra bán vị diện, mà dưới tình huống như vậy, kết nối căn bản không được mở ra hoàn chỉnh, do đó máy bay cùng những hành khách chắc chắn không thể nào toàn mạng tiến vào bán vị diện, đoán chừng bọn họ đã sớm bị năng lượng lưu nuốt sống. Chỉ có khi thế giới phim kinh dị trọng điệp, không gian bất ổn định, kết nối với bán vị diện mới có thể mở ra một cách hoàn toàn, lúc đó cho dù là người bình thường cũng có thể bình yên đi vào, nếu không thì ngươi cho rằng vì sao ta lại cần phải chờ đến sau khi Deep Rising trọng điệp mới bắt đầu xuất phát?
Lý Cương Lôi gật gật đầu, khi hắn đang định mở miệng nói chuyện, bỗng nhiên trong quét hình tinh thần lực xuất hiện từng đợt chấn động, ba người liếc nhìn nhau, rất nhanh đã vào trạng thái sẵn sàng... Chiến đấu giữa Trịnh Xá và Queen đã bắt đầu!
Bên cạnh rạn san hô gần căn nhà gỗ là một chiếc du thuyền không quá lớn, đây là phương tiện di chuyển mà Lý Cương Lôi đã chuẩn bị từ sớm, hơn nữa còn đặc biệt cải tiến dành riêng cho hành trình lần này, tốc độ nhanh hơn nhiều so với tàu thuyền bình thường, khoang thuyền cũng được gia cố đến một mức độ nhất định. Trang bị đầy đủ hệ thống định vị bằng sóng âm cùng với một lượng lớn ngư lôi và thủy lôi, quá trình cải tiến du thuyền mất gần một tháng trời, cũng may Lý Cương Lôi vốn là đầu lĩnh trong lĩnh vực buôn bán vũ khí, do vậy mọi chuyện hầu như không gặp phải khó khăn gì.
Khi biết chiến đấu đã bắt đầu, ba người liền nhanh chóng chạy về phía du thuyền, bởi vì thời gian cấp bách, đồ ăn cùng nước uống vẫn chưa kịp chuẩn bị đầy đủ, có điều dù sao hành trình lần này chính là một lần đập nồi dìm thuyền, một là thành công hai là chết, hoặc là lấy được bảo tháp sau đó quay về, hoặc chính là chết trong di tích của Thánh nhân phân hệ da đen. Đương nhiên, cũng có thể là chết trong xúc tu của bạch tuộc biến dị, nói tóm lại, hành động lần này chính là cửu tử nhất sinh, trong lòng ba người đều khó tránh khỏi có chút trầm trọng.
Trong lúc du thuyền lướt đi với tốc độ cao, Lý Cương Lôi tập trung xem xét hệ thống định vị, Nataya toàn lực che đậy du thuyền, về phần Trương Hằng thì... đĩnh đạc đứng trên mũi du thuyền, bày ra tư thái của cao thủ... Cũng không phải là hắn muốn như vậy, mà là vì dự phòng tinh thần lực của Nataya bị người khác xuyên thấu, cho nên hắn lại phải thêm một lần ra vẻ ta đây, hy vọng có thể chấn nhiếp được một vài người.
-... Lý Cương Lôi, ta nhất định phải một mực giữ vững tạo hình này sao?
Trương Hằng có chút phát khổ nhưng hắn vẫn không hề dám có chút biểu cảm nào, chỉ toàn lực bày ra vẻ mặt ba không, trong đầu thì âm thầm trao đổi với Lý Cương Lôi bằng tâm linh tỏa liên, Lý Cương Lôi chỉ cười nhạo một tiếng:
- Cái này là do ngươi, nếu như ngươi có thực lực kháng cự được với Trịnh Xá... nói thật, ta cũng không muốn ngươi làm ra tạo hình như vậy, thoạt nhìn vô cùng chướng mắt...
Trương Hằng lại âm thầm than thở vài câu, sau đó bỗng nhiên hỏi Nataya:
- Nataya, vẫn ổn chứ? Trước mắt tinh thần lực của ngươi còn hơi yếu một chút, liên tục sử dụng tinh thần lực để che đậy du thuyền như vậy chính là làm khó ngươi rồi, tạm thời cố gắng kiên trì thêm một lúc nữa.
Nataya vốn đang duy trì vẻ trầm mặc, nghe Trương Hằng hỏi nàng cũng hơi sững sờ, giây lát sau mới nhu thuận nói:
- Không có gì, ta còn có thể tiếp tục...
Trương Hằng cười nhẹ, cũng không nói thêm gì nữa, trong lúc nhất thời mọi người đều chỉ nghe thấy tiếng gió thổi cùng tiếng động cơ của du thuyền, mấy phút sau, Lý Cương Lôi mới bỗng nhiên vội vàng nói:
- Cẩn thận, có sinh vật cực lớn đang đến gần chúng ta, hướng bảy giờ, sau hai mươi giây sẽ tiếp cận với du thuyền!
Hai người Trương Hằng và Nataya lập tức vào trạng thái sẵn sàng, Nataya tách ra một phần nhỏ tinh thần lực tìm kiếm khu vực dưới đáy biển, sau một giây hình ảnh của bạch tuộc biến dị đã xuất hiện trong đầu Trương Hằng cùng Lý Cương Lôi. Quả nhiên, đó là một con bạch tuộc cực lớn, đang dùng tốc độ cực nhanh lao về hướng du thuyền, hơn nữa phía dưới nó còn có hai con bạch tuộc khác nhỏ hơn đang theo sát phía sau, khỏi cần phải nói, dùng hình thể của mấy con bạch tuộc biến dị này, va chạm nhẹ một cái là đủ để du thuyền chìm nghỉm rồi, khi đó ba người bọn họ sẽ chết chắc.
Trương Hằng lập tức nói với hai người còn lại:
- Lý Cương Lôi, thả thuỷ lôi! Nataya, phân ra 50% tinh thần lực chuyên tâm quét hình, toàn lực giải quyết ba con quái vật này!
Khi Nataya thấp giọng đáp ứng, Lý Cương Lôi lập tức nhấn nút phóng thích thủy lôi, mấy quả thuỷ lôi đã được cải tạo dần chìm vào biển cả, mà cùng lúc đó, hai mắt Trương Hằng cũng trở thành một mảng mờ mịt, sau lưng hắn hiện ra sáu vật thể bằng kim loại, niệm động phù du pháo.
Một tiếng vang nhẹ xuất hiện, ba trong số sáu thanh niệm động phù du pháo bắn ra, biến thành ánh sáng lấp lánh lao thẳng xuống đáy biển, trong hình ảnh tinh thần lực, niệm động phù du pháo trực tiếp đâm vào ba quả thuỷ lôi, khiến cho thuỷ lôi đang rơi bị thay đổi phương hướng, bay thẳng về phía đám bạch tuộc biến dị.
Tốc độ dưới biển của niệm động phù du pháo tự nhiên là kém hơn lúc ở trong không khí, nhưng mà so với vận tốc di chuyển của bạch tuộc biến dị thì vẫn nhanh hơn rất nhiều. Sau tối đa ba giây, một quả thủy lôi được niệm động phù du pháo thôi động đã đâm vào cơ thể của con quái vật đầu tiên. Khi thuỷ lôi tiếp xúc với bạch tuộc biến dị, vết lõm hình chữ U của niệm động phù du pháo lập tức lóe lên, một luồng laser trắng sáng bắn tới, thuỷ lôi phát nổ kịch liệt, uy lực không hề thua kém so với ngư lôi đương lượng cao, phạm vi ảnh hưởng lan đến hơn 300 mét. Tuy thân thể của bạch tuộc biến dị rất lớn, nhưng cũng không thể nào ngăn được uy lực phát nổ khủng bố như vậy, thậm chí là ngay cả giãy dụa một chút cũng không có, trực tiếp bị thuỷ lôi biến thành thịt nát.
Mặt khác, hai con bạch tuộc biến dị còn lại cũng chung số phận, tuy độ linh mẫn trong nước biển của chúng rất cao, nhưng cuối cùng vẫn không nhanh bằng tốc độ của niệm động phù du pháo, cứ như vậy bị thuỷ lôi biến thành thịt vụn. Cho đến lúc này, Trương Hằng và Nataya mới đồng thời thở ra một hơi, sắc mặt của hai người đều có chút tái nhợt, một người là do sử dụng tinh thần lực quá độ, may mà thời gian sử dụng cũng không dài, vẫn có thể miễn cưỡng tiếp tục che chắn được du thuyền.
Mà Trương Hằng thì là do sử dụng mất năm giây của niệm động phù du pháo, đây đã là một nửa thời gian an toàn của hắn, tuy còn chưa tiêu hao sinh mệnh lực, nhưng hắn vẫn cảm thấy có chút cảm giác mệt mỏi. Bất quá khá tốt, lần tập kích thứ nhất của bạch tuộc biến dị đã bị đẩy lui, những con quái vật này có trí tuệ tương đối cao, sau khi bị giải quyết mất ba con, trong thời gian ngắn sẽ không thể có thêm bạch tuộc biến dị khác đến đột kích. Vấn đề mấu chốt lúc này là... Ba người bọn họ còn có thể lẩn trốn được bao lâu?
Thực lực đạt tới trình độ của Trịnh Xá đã không còn phải dựa vào quét hình tinh thần lực, chỉ dựa vào cảm ứng cũng có thể cảm nhận được chấn động trong phạm vi xung quanh. Về phần "phạm vi xung quanh" thì... dùng thực lực của Trịnh Xá đến xem, cái phạm vi này ít nhất cũng bao trùm toàn bộ khu vực Tam giác quỷ, đây là điều chắc chắn không hề nghi ngờ, cho nên mặc dù Nataya dùng tinh thần lực che chắn du thuyền, nhưng cũng tuyệt đối không thể thoát khỏi tầm mắt của Trịnh Xá được bao lâu.
Trương Hằng hoàn toàn không cho là mình có thể ngăn cản được Trịnh Xá, đây đã là khác biệt về cấp độ rồi, giống như một con kiến nhỏ bé yếu ớt đọ sức với nhân loại, hắn không tự đại đến mức độ như vậy. Do đó lúc này hắn chỉ hy vọng số mệnh của bản thân vẫn chưa suy yếu quá mức, có thể tiến vào di tích của Thánh nhân trước khi bị Trịnh Xá phát hiện, trên thực tế, đây cũng là hy vọng duy nhất trước mắt của hắn.
(Cũng may lúc trước Lý Cương Lôi hảo hảo mưu đồ một phen, làm cho Trịnh Xá sớm đến giao chiến với Queen, nếu không thì chúng ta vừa tiến vào Tam giác quỷ đã bị phát hiện, hoặc là bị vô cùng vô tận bạch tuộc biến dị kéo xuống đáy biển, tóm lại, thực lực hiện tại của ta quá yếu quá yếu, gần như không thể làm được gì, chỉ có thể giãy dụa cầu sinh... )
Trương Hằng âm thầm cảm thán trong nội tâm, nhưng mà hắn còn chưa kịp thở dài, bỗng nhiên một sinh vật hình con thoi có màu tuyết trắng chợt vọt lên khỏi mặt nước, sinh vật màu tuyết trắng này bay với vận tốc rất nhanh, gần như chỉ trong nháy mắt đã từ khoảng cách trăm mét đến sát du thuyền, mà mục tiêu của nó đúng là Trương Hằng đang đứng trên boong thuyền.
Khi sinh vật màu tuyết trắng này xuất hiện, cảm giác nguy hiểm lập tức tràn ngập trong nội tâm Trương Hằng, phảng phất như thứ bay đến không phải sinh vật mà là một viên đạn đang vụt tới, hắn gần như không hề nghĩ ngợi, khẽ vẫy nhẹ tay theo bản năng, một thanh niệm động phù du pháo hóa thành ánh sáng lấp lánh bắn thẳng về phía trước, trực tiếp đâm xuyên qua sinh vật này sau đó tức tốc bay ngược trở lại trước mặt Trương Hằng.
- Quả nhiên!
Trương Hằng quan sát kỹ hình dạng của sinh vật màu tuyết trắng đang bị niệm động phù du pháo trói buộc, đây là một con bạch tuộc biến dị dữ tợn, chỉ là thân thể nó hình con thoi chứ không phải hình tròn giống như bạch tuộc biến dị bình thường, hơn nữa trên đỉnh đầu của nó còn có một thanh gai nhọn rất sắc bén, giữa các xúc tu thì có một cặp vây lớn, đây là nguyên nhân khiến nó có thể bay trên mặt biển.
- Bạch tuộc biến dị kiểu mới sinh ra từ sự dung hợp với gien của kiếm ngư và phi ngư sao?
Con bạch tuộc biến dị này rõ ràng chính là ấu thể mới sinh, nhưng mặc dù là ấu thể, mức độ kinh khủng vẫn tuyệt đối không thua gì bạch tuộc trưởng thành, nếu như người bình thường bị nó tiếp cận, chỉ cần bị xúc tu quấn quanh một vòng là tuyệt đối xong việc.
- Cẩn thận! Có mấy trăm sinh vật nhỏ đang nhanh chóng đến gần du thuyền!
Giọng nói của Lý Cương Lôi lại bỗng nhiên vang lên, Trương Hằng còn chưa kịp định thần lại, mặt biển cách đó không xa đã lập tức truyền đến tiếng thình thịch, từng con bạch tuộc biến dị lần lượt bay lên, tốc độ vô cùng nhanh, sau nháy mắt đã di chuyển được hơn trăm mét. Trương Hằng căn bản là không kịp nói gì với hai người còn lại, toàn bộ sáu thanh niệm động phù du pháo biến thành ánh sáng lấp lánh, từng chùm laser lớn như cánh tay bắn ra từ vết lõm hình chữ U. Chỉ trong một hai giây ngắn ngủi, đã có hơn mười con bạch tuộc biến dị bị đốt thành than, nhưng mà số lượng của đám ấu thể này lại giống như vô cùng vô tận, liên tục bay đến từ bốn phương tám hướng.
- Mẹ nó! Tính sai!
Trương Hằng toàn lực khống chế niệm động phù du pháo, vội vàng nói với hai người còn lại:
- Vốn cho rằng những con ấu thể này ít nhất cũng phải mất một trăm ngày mới có thể có sức chiến đấu, còn tất cả bạch tuộc trưởng thành đều sẽ đến tấn công mối uy hiếp lớn hơn... quả nhiên là chúng đều đã đến tấn công Trịnh Xá, nhưng mà toàn bộ ấu thể thì lại đến vây công chúng ta!
Ngay lúc Trương Hằng đang toàn lực vận dụng niệm động phù du pháo tiêu diệt ấu thể của bạch tuộc biến dị, giọng của Lý Cương Lôi lại bỗng nhiên vang lên trong kết nối tinh thần lực:
- Các ngươi nhanh vào trong khoang, chỉ cần không phải là bạch tuộc biến dị trưởng thành sẽ không làm gì được du thuyền! Ta đã bỏ ra một số tiền rất lớn để cải tạo hoàn toàn chiếc du thuyền này, tất cả cửa sổ đều làm bằng sợi thủy tinh cao tụ hợp dùng cho tàu vũ trụ, ngay cả nhiệt độ siêu cao khi ra vào tầng khí quyển cũng chịu được, tuyệt đối có thể ngăn cản đám bạch tuộc này!
Trương Hằng cùng Nataya nhanh chóng bình tĩnh lại, hai người một trước một sau chạy vào trong khoang thuyền, trước khi nhảy vào, trong nội tâm Trương Hằng khẽ động, hắn để sáu thanh niệm động phù du pháo lại bên ngoài. Mà khi hắn vừa mới đóng cửa buồng, hơn mười con ấu thể đã lập tức rơi xuống boong thuyền, có điều cũng chỉ vẻn vẹn như vậy, mặc cho đám ấu thể này không ngừng lấy xúc tu đập vào cửa sổ thủy tinh, những cánh cửa này vẫn không hề có lấy một vết xước. Cho đến lúc này, ba người bên trong mới thở ra một hơi, Trương Hằng càng là co quắp ngã xuống, tai và mũi hắn liên tục chảy ra máu tươi, bộ dạng thật sự là dọa người, có điều lúc này hai người còn lại cũng không có tinh lực để ý đến hắn, bởi vì lực chú ý của họ đều đang tập trung vào tình hình chỗ cửa sổ.
Không thể vào trong khoang thuyền đã bị phong bế, ấu thể bạch tuộc bắt đầu tàn sát lẫn nhau, mấy con bạch tuộc biến dị lớn hơn bao vây tấn công một con nhỏ nhất, rất nhanh đã phân thây con ấu thể này. Máu bạch tuộc biến dị loang lên bề mặt kim loại, tiếp đó từng đợt khói xanh dần bốc lên, không ngờ máu của bạch tuộc biến dị cũng mang theo đặc tính giống như máu Alien, ăn mòn!
- Tính ăn mòn cũng không quá mạnh, ít nhất vẫn không đạt đến mức độ khoa trương như của Alien, ước chừng chỉ là acid hơi mạnh, nhưng mà...
Lý Cương Lôi nhìn kỹ một lúc, sau đó mới thở dài:
- Nhưng mà chúng ta cũng chỉ có thời gian từ ba đến bốn phút, một khi chúng xuyên thấu boong thuyền, tiếp xúc với động cơ, lúc đó du thuyền sẽ không thể tiếp tục tiến lên, còn bọn chúng thì hoàn toàn có thể giải thể du thuyền từng tấc từng tấc một.
Nataya cũng cảm thấy luống cuống, nàng vô thức hỏi:
- Chúng ta còn cách Tam giác quỷ xa lắm không? Trong vòng ba bốn phút có thể đến nơi không?
Lý Cương Lôi lắc lắc đầu nói:
- Hoàn toàn không thể, ít nhất cần phải mất chừng hai mươi phút đồng hồ mới có thể đến nơi, hơn nữa dựa vào niệm động lực phù du pháo để giải quyết ấu thể bạch tuộc cũng là chuyện bất khả thi, sử dụng liên tục trong thời gian hai mươi phút... Trương Hằng khẳng định là chết chắc, bất quá, muốn đến nơi trong vòng ba bốn phút, chúng ta vẫn còn một biện pháp.
Không biết từ lúc nào Trương Hằng đã đứng sau lưng hai người Lý Cương Lôi và Nataya, hắn cười khổ một cái rồi nói:
- Ta hiểu ý của ngươi, xác thực, dùng biện pháp này hẳn là có thể đến nơi trong vòng mấy phút đồng hồ, nhưng mà khi đó ta sẽ cần nghỉ ngơi ít nhất hai ba ngày mới có thể khôi phục sức chiến đấu, trong khoảng thời gian này, chúng ta hoàn toàn không thể nào bước vào kim tự tháp, điểm này ngươi cần phải nghĩ kỹ, nếu để cho mấy người Trịnh Xá tìm được chúng ta, kết quả sẽ là...
Lý Cương Lôi lại trực tiếp hỏi:
- Ta biết, kết quả sẽ là game over, cái ta muốn biết lúc này chính là bán vị diện có lớn không? Rộng đến mức nào?
Trương Hằng hơi sửng sốt một chút:
- Bán vị diện lớn đến mức nào sao? Ách, ta cũng không có xem xét vấn đề này một cách cụ thể, bất quá bán vị diện khẳng định không lớn, bởi vì toàn bộ bán vị diện, ngoại trừ một tòa kim tự tháp ra thì chẳng có kiến trúc nào khác, còn lại phần lớn là đầm lầy cùng rừng rậm. Nhưng mà bên trong kim tự tháp lại là không gian vô cùng rộng lớn, sáu tầng bên trong chính là sáu thế giới, được Thánh nhân tạo ra nhờ áp dụng kỹ thuật không gian, mỗi một tầng ít nhất cũng rộng ngang với Châu Á...
Lý Cương Lôi lập tức quả quyết nói:
- Như vậy là được rồi, lập tức phát động đi, trước tiên phải vượt qua cửa ải này cái đã, nếu không ngay cả di tích cũng chẳng bước vào nổi thì còn nói gì đến chuyện lấy được bảo tháp?
Trương Hằng trầm mặc trong giây lát, sau đó liền lên tiếng:
- Như vậy mọi chuyện tiếp theo phải dựa vào các ngươi rồi, nhớ rõ, ngàn vạn lần không nên dừng lại tại nơi có nguồn nước...
Nói xong hắn cũng không đợi hai người còn lại đặt câu hỏi, cặp mắt của hắn lại lần nữa trở thành một mảng mờ mịt, giờ phút này niệm động phù du pháo đang ở bên ngoài du thuyền, khi hai mắt Trương Hằng trở nên mờ mịt, sáu thanh niệm động phù du pháo cũng lập tức biến thành ánh sáng lấp lánh, nhưng niệm động phù du pháo lại không hề tấn công ấu thể của bạch tuộc biến dị, chỉ bay thẳng về phía sau du thuyền.
Trương Hằng lập tức nói với hai người còn lại:
- Giữ chặt... Kế tiếp chính là dốc sức liều mạng!
(Xác thực là dốc sức liều mạng, toàn lực vận hành niệm động phù du pháo trong thời gian ba phút, không cần tính toán đã biết, khả năng trực tiếp đột tử tương đối lớn, nhưng đây cũng là cơ hội duy nhất...
Như đã nói, một là thành công hai là chết, ngoài ra không còn con đường nào khác, vậy còn lo đến chuyện đột tử làm gì? Nếu như muốn vứt bỏ mộng tưởng mà sống sót, ta cần gì phải tiến vào Vô hạn thế giới? Vì thế, cho dù là chết... )
Sáu chùm laser đồng thời bộc phát, lực đẩy cực lớn sinh ra khiến du thuyền mãnh liệt bay thẳng về phía trước như tên lửa, rất nhiều bạch tuộc biến dị đều bị văng ra phía sau, tốc độ này quả thực đã vượt qua cực hạn có thể của phương tiện giao thông đường thủy, sau nháy mắt đã đi được mấy trăm mét, chỉ để lại vô số bọt nước trắng xóa trên mặt biển...
Cùng lúc đó, tại trung tâm của Tam giác quỷ, Tàu Hi Vọng II cũng đang rơi vào tình cảnh rối ren, tuy chiếc chiến hạm vũ trụ này có thể lơ lửng tại độ cao trăm mét trên mặt biển, nhưng vị trí này rõ ràng không phải là địa điểm an toàn. Phía dưới mặt biển có ít nhất trên trăm con bạch tuộc biến dị trưởng thành, những con bạch tuộc biến dị này đều có các loại hình thái khác nhau, rõ ràng đều là do dung hợp với gien của các loại sinh vật biển mà thành. Trong đó đáng sợ nhất là một loại bạch tuộc có thể phun nước, không, đã không thể nói là phun nước rồi, thứ nó phun ra là một loại acid mạnh, từ mặt biển phun lên, độ cao thậm chí đạt đến ba trăm mét. Tuy mỗi lần phun cần phải cắn nuốt tất cả bạch tuộc biến dị xung quanh, nhưng khả năng ăn mòn của luồng acid mạnh do nó phun ra thật sự quá khủng bố, trong lúc không kịp đề phòng, đuôi cùng sàn của Tàu Hi Vọng II đã bị acid bắn trúng, toàn bộ chiến hạm lập tức rơi vào tình trạng báo động, hỏa hoạn cùng các vụ nổ xuất hiện khắp nơi.
-... Trên cơ bản chiến hạm vẫn còn nằm trong phạm vi khống chế, nhưng hệ thống phản lực và phản trọng lực lại gần như không thể chữa trị, hiện tại độ cao của chiến hạm sẽ không ngừng hạ thấp, ước chừng sau năm phút sẽ xuống đến độ cao cách mặt biển hai mươi mét. Ở vị trí này vẫn có thể miễn cưỡng chèo chống, nhưng lại không cách nào xê dịch, nếu như lại có thêm acid mạnh phun đến, hoặc là có bạch tuộc biến dị trực tiếp dùng xúc tu tấn công, đoán chừng tất cả chúng ta sẽ bị kéo xuống đáy biển...
Lăng Tân nhìn xem báo cáo về tình hình hỏng hóc của chiến hạm, hắn dứt khoát nói với những người còn lại, trên chiếc chiến hạm vũ trụ này có tổng cộng gần ba mươi người, ngoại trừ mười hai thành viên tiểu đội luân hồi, còn có hơn mười quân nhân chịu trách nhiệm điều khiển chiến hạm, sau khi nghe Lăng Tân nói xong, những người xung quanh đều cảm thấy sợ hãi, sắc mặt cũng có chút biến đổi.
Lăng Tân liếc mắt nhìn mọi người rồi nói tiếp:
- Chuẩn bị cho tốt, những người có kỹ năng thích hợp với chiến đấu trên mặt biển hoặc là dưới nước sẽ theo ta nghênh chiến, những người còn lại chịu trách nhiệm phòng ngự chiến hạm... Không nên chạy trốn, đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng ta nói những lời này, nếu không các ngươi nhất định sẽ phải chết không thể nghi ngờ!
Lần tập kích Queen này, Trịnh Xá chỉ dẫn theo một trí giả là Lăng Tân, Hạo Thiên và La Cam Đạo toàn lực phòng thủ tại Bắc Kinh, còn Douglas thì mang theo đội trưởng Đông Mỹ châu đội David, cùng với một số thành viên có thực lực không kém khác làm nhiệm vụ cứu viện những nơi gặp nạn, vì thế ngoại trừ thành phần không thể thiếu là Trịnh Xá, nhiệm vụ tổng chỉ huy được giao cho Lăng Tân. Do biểu hiện thường ngày của Lăng Tân, những thành viên tiểu đội luân hồi đều coi như chịu phục đối với hắn, cũng có chút sợ hãi trí tuệ của hắn, cho nên sau khi hắn lạnh lùng cảnh cáo, một số người đang chần chờ hoặc định chạy trốn đều lập tức thu hồi cách nghĩ. Dù sao hiện tại cũng chỉ là tương đối nguy hiểm mà thôi, đã có Trịnh Xá chịu trách nhiệm tiêu diệt Queen rồi, điều bọn họ cần phải làm chỉ là sống qua khoảng thời gian này mà thôi.
Đúng lúc này, từ phía dưới truyền đến một tiếng nổ kịch liệt, vài giây sau, mặt biển dần dần lồi lên giống như có một quả bom nguyên tử vừa phát nổ dưới đáy biển, một cột nước có đường kính mấy trăm mét nhanh chóng dâng lên cao gần cả nghìn mét, hàng triệu tấn nước biển bật tung lên sau đó rơi xuống như mưa.
Những người trên chiến hạm, ai cũng biết nguồn gốc của vụ nổ này, khẳng định là Trịnh Xá đang chiến đấu với Queen, vừa nghĩ tới chiến lực vô địch của Trịnh Xá, mọi người đều cảm thấy phấn chấn hơn, cảm giác sợ hãi cũng phai nhạt, tất cả đều hét lớn sau đó đi lên boong tàu, chỉ đợi bạch tuộc biến dị kéo đến sẽ lập tức tấn công.
Trên thực tế, giờ phút này Trịnh Xá cũng không có thoải mái như những người trên chiến hạm tưởng tượng, đối chiến dưới biển với bạch tuộc biến dị hoàn toàn không giống như đối chiến trên mặt biển, đám quái vật này gần như là giết không chết. Mặc dù bị Trịnh Xá dùng một quyền đánh cho nát bét, nhưng đám thịt vụn này vậy mà lại tự kết hợp, tạo ra bạch tuộc biến dị mới hơi nhỏ hơn lúc đầu một chút, cứ như vậy đến khi nào mới giết xong? Nhưng mà không giết thì không được... bởi vì Queen căn bản không phải là một con bạch tuộc biến dị, chuẩn xác mà nói, hẳn là tập hợp thể được tạo ra từ mười con bạch tuộc biến dị khổng lồ!
Đó là mười con bạch tuộc biến dị quấn quít với nhau, tạo thành một đống thịt khổng lồ quỷ dị, xung quanh đống thịt gớm ghiếc là vô số xúc tu, không chỉ như vậy, trong nước biển bạch tuộc biến dị có thể biến đổi dung hợp gien, do đó khối thịt khổng lồ này còn không ngừng kết hợp với các loại sinh vật bốn phía xung quanh, bất kể là tôm cá hay bạch tuộc. Mặc cho Trịnh Xá ra hết đòn này đến đòn khác, thậm chí còn sử dụng sức mạnh tiếp cận với Hồng hoang khai thiên tích địa, nhưng đống thịt ghê tởm này chỉ chia năm xẻ bảy sau đó tạo thành hơn mười con bạch tuộc biến dị mới rồi lại kết hợp với nhau, thoạt nhìn có vẻ như Queen cũng không có yếu ớt giống trong tưởng tượng.
- Nhất định là thế, lúc trước ta cũng đã suy nghĩ về chuyện này rồi, trong số tất cả bạch tuộc, chỉ có Queen là có khả năng sinh sản, như vậy quần thể bạch tuộc biến dị cũng có chút giống với ong mật, nói một cách khác, là một loại ý thức tập hợp thể, bản thể của Queen... là ý thức thể thuần túy!
Một giọng nói vang lên bên tai Trịnh Xá, đây chính là giọng nói của Lăng Tân truyền đến thông qua tâm linh tỏa liên, với tư cách trí giả của đội ngũ, khi xuất hiện điểm đáng ngờ trong quá trình chiến đấu, ý kiến của hắn là yếu tố vô cùng quan trọng, mà sau khi nghe Lăng Tân nói, Trịnh Xá cũng nhanh chóng bắt đầu tập trung tư tưởng, quan sát bốn phía.
Giờ phút này Trịnh Xá đang ở độ sâu một nghìn mét dưới đáy biển, tại đây đã là một mảng đen kịt rồi, chả có chút ánh sáng nào, có điều hắn không chỉ dùng mắt thường để quan sát xung quanh, cũng không phải dựa vào quét hình tinh thần lực, hắn mới nghĩ ra một kỹ xảo mới cách đây không lâu, đó chính là năng lượng...
Đúng vậy, vạn vật trên thế gian đều do năng lượng tạo thành, bất cứ vật chất gì cũng có thể xem là năng lượng, thậm chí không gian, thời gian, cũng có thể chuyển đổi thành năng lượng, khi thực lực của hắn càng tới gần tầng thứ năm, khả năng cảm ứng đối với năng lượng lại càng thêm nhạy bén.
Trong mắt Trịnh Xá, sắc thái cùng hình thức của toàn bộ thế giới đều biến hóa, biến thành một màu quỷ dị, kỳ quái không nói nên lời, có điều Trịnh Xá là người đã sớm vượt qua tâm ma, không hề bị ảnh hưởng chút nào bởi cảnh tượng kỳ dị này, hắn chỉ yên lặng tra tìm một điểm mấu chốt. Sau giây lát, hắn lập tức mạnh mẽ nhìn về phía trên của Queen, ở vị trí cách Queen tầm mười mét có một đoàn tinh thần lực khổng lồ đang đứng vững, lúc này Trịnh Xá mới hét lớn một tiếng, thân hình biến đổi kịch liệt, Tiềm Long Biến đã hoàn toàn phát động, một giây sau, Hồng hoang khai thiên tích địa cũng được sử dụng.
Trịnh Xá không có bất kỳ năng lực đặc biệt nào khác, niệm động lực, sấm sét, băng tuyết, cái gì cũng không có, ngay cả ánh sáng tâm linh cũng thuần túy là tăng cường tố chất thân thể, so với khả năng thiên biến vạn hóa của Lệ Viêm xác thực là thua kém không ít. Lĩnh vực hắn theo đuổi cũng chỉ là lực lượng cùng tốc độ mà thôi, theo đạo lý mà nói, nhược điểm lớn nhất của hắn chính là kẻ địch hư vô, thuần túy tạo thành từ tinh thần hoặc là ma quỷ các loại. Nhưng trên thực tế lại không phải như vậy, bởi vì khi lực lượng thuần túy đạt tới cấp độ nhất định, thực sự không tồn tại thứ không thể khắc chế, hiện tại Trịnh Xá đã có thể công kích được ở cấp độ nguyên tử, bất cứ dạng năng lượng hoặc là tinh thần thể nào, ở trước mặt hắn cũng chỉ cần một quyền là đủ.
Tuy đang ở sâu dưới đáy biển, nhưng khi Trịnh Xá sử dụng Hồng hoang khai thiên tích địa, một lực lượng vô cùng lớn vẫn lập tức xé rách mặt nước, dùng Trịnh Xá làm trung tâm, nước biển trong phạm vi cả nghìn mét giống như tự động tách xa khỏi vị trí của hắn, chỉ thấy Trịnh Xá đánh tới một quyền, lực lượng khổng lồ phảng phất như khai thiên tích địa nhanh chóng xé nát đoàn tinh thần lực của Queen, sau đó truyền về phía xa, tạo thành một dòng hải lưu xoắn ốc, xuyên thấu mặt biển cuốn về phía bầu trời.
- Mẹ nó, không có khả năng! Lại bắt đầu tụ tập?
Khi Trịnh Xá đang mừng rỡ chuẩn bị giải trừ Hồng hoang khai thiên tích địa, còn chưa kịp nói xong, hắn đã phát hiện đoàn tinh thần lực của Queen lại một lần nữa ngưng tụ từ bốn phương tám hướng, thoạt nhìn không có chút suy yếu nào. Nhưng một quyền vừa rồi của Trịnh Xá cũng không phải đơn giản chỉ là đánh tan tinh thần lực, mà là thật sự quán chú năng lượng, triệt để chôn vùi tinh thần lực mới đúng, làm sao tinh thần lực đã bị chôn vùi còn có thể tiếp tục ngưng tụ? Hẳn là phải giết chết hết tất cả bạch tuộc biến dị trên thế giới mới được sao?
- Tinh thần thể lại ngưng tụ? Quả nhiên, loại tình huống này ta cũng không rõ, vẫn phải mở ra hình thức nhân cách phụ...
Lăng Tân giống như đã đoán trước được tình huống này, giọng nói của hắn dừng lại một chút, khi lại lần nữa vang lên, thanh âm của hắn đã trở thành ngữ khí vô cùng đạm mạc. Mà thấy vậy trong nội tâm Trịnh Xá cũng lập tức vui vẻ, bởi vì nhân cách phụ của Lăng Tân mạnh hơn không ít so với nhân cách chủ.
Kỳ thực Trịnh Xá đã sớm có so sánh rõ ràng về các trí giả, trí giả mạnh nhất khẳng định không cần nhiều lời rồi, ngoại trừ Doraemon biến thái ra thật sự là không còn ai khác, về phần những trí giả còn lại... Adam là người có trí tuệ tiếp cận nhất với Sở Hiên, điểm ấy có thể miễn cưỡng nhìn ra được từ thái độ của Sở Hiên. Tiếp theo Tiêu Hoành Luật và Nyos thì là mỗi người mỗi vẻ, Tiêu Hoành Luật am hiểu tính toán, cũng tức là phân tích, Nyos thì am hiểu mưu, cũng tức là bố cục. Còn Lăng Tân thì lại bất đồng, nhân cách chủ của hắn vốn đã bất phàm, mà nhân cách phụ của hắn thì luôn tạo cho người khác một loại cảm giác giống như Sở Hiên, Trịnh Xá cũng đã thử qua rồi, dùng cơ nhân tỏa tầng thứ ba mô phỏng phương thức suy nghĩ của Lăng Tân còn được, chứ mô phỏng phương thức suy nghĩ của Lăng Tân nhân cách phụ thì lại không thể, điểm này xác thực là giống với Sở Hiên...
Vài giây sau, nhân cách phụ của Lăng Tân đã nói:
- Tin tức quá ít, nguồn cung cấp tin tình báo cũng chỉ nói thực lực của Queen là tầng thứ tư trung cấp, như vậy dùng chi tiết tầng thứ tư làm điểm mấu chốt, tiến hành phân tích... Đầu tiên, thực lực của nó chỉ ở tầng thứ tư trung cấp, vậy bản thân nó không thể nào là tập hợp thể của tất cả bạch tuộc biến dị trên toàn thế giới, bởi vì như vậy cũng giống như là phân thân ngàn vạn, chỉ sợ ngay cả tầng thứ tư cao cấp cũng không làm được, nói một cách khác, ý thức tập hợp thể của nó có hạn chế khoảng cách!
- Hạn chế khoảng cách?
Trịnh Xá sửng sốt một chút, Lăng Tân dứt khoát nói:
- Đúng vậy, chính là hạn chế khoảng cách! Đây cũng là nguyên nhân mà Queen một mực dừng lại tại Tam giác quỷ... Phạm vi khoảng cách của nó ước chừng chính là ngang với diện tích khu vực Tam giác quỷ!
Nghe vậy Trịnh Xá xác thực là ngây người mất một lúc, bởi vì khu vực Tam giác quỷ này, nói lớn cũng không lớn mà nói nhỏ cũng không nhỏ, nếu như Trịnh Xá bay ra ngoài không gian, dùng một kích toàn lực sẽ có thể phá hủy toàn bộ khu vực này. Có điều đây là Trái đất, không phải Sao Hỏa, một kích toàn lực của Trịnh Xá khẳng định ngang với sức công phá của sao chổi, đủ để làm biến đổi toàn bộ vùng biển này, cộng thêm hoàn cảnh của Nam Mỹ và Bắc Mỹ cũng bị ảnh hưởng, nói một cách khác... Không chừng thế giới phim kinh dị lần này đáng lẽ chỉ chết mấy chục triệu người, nhưng sau khi hắn sử dụng một kích toàn lực, lốc xoáy, sóng thần, cộng với động đất kịch liệt, khí hậu bị ảnh hưởng, nhiều khả năng số lượng người chết còn vượt xa so với Deep Rising, thật sự là được không bù mất.
Giờ phút này Tàu Hi Vọng II đã hạ xuống đến độ cao bốn mươi mét, Lăng Tân cùng Đạt Vân Hi đang lơ lửng trên mặt biển, toàn lực ngăn cản vô vàn xúc tu của bạch tuộc biến dị, các thành viên tiểu đội luân hồi có thể tấn công từ xa cũng đang tận lực công kích về phía mặt biển, tạm thời vẫn có thể miễn cưỡng chống đỡ.
Trịnh Xá cũng cảm thấy đau đầu, hắn chỉ có thể lao nhanh về phía mặt biển, định trước tiên đưa Tàu Hi Vọng II quay trở lại lục địa, nhưng khi hắn vừa mới lên đến mặt nước, bỗng nhiên bầu trời của toàn bộ khu vực Tam giác quỷ đột nhiên trở nên chói sáng lạ thường, vô số luồng năng lượng khổng lồ từ trên không vụt xuống. Tiếp đó tại trung tâm của luồng năng lượng lớn nhất xuất hiện một thông đạo màu đen, còn chưa kịp nhìn rõ chuyện gì xảy ra, tất cả mọi người đã bị hút vào trong thông đạo, chỉ sau nháy mắt, toàn bộ Tam giác quỷ, ngoại trừ vô số bạch tuộc biến dị, ngay cả một người cũng không có.
← Ch. 58 | Ch. 60 → |