← Ch.094 | Ch.096 → |
"Graooo!"
Mẫu hoàng gầm vang, thanh âm kịch liệt trước giờ chưa từng có, ngay cả Sở Hạo thính giác sắp biến mất mà cũng nghe thấy. Đám Alien xung quanh được Mẫu hoàng kêu gọi liền kích động dị thường, càng thêm điên cuồng công kích mọi người. Ba gã Predator vừa đến liền xui xẻo nhận ra áp lực mình phải chịu đang không ngừng tăng lên.
"Kết thúc, kết thúc ư..."
Sở Hạo, Ares, J, Trương Hằng bốn người đều cảm thấy tuyệt vọng phủ xuống. Trước công kích của Mẫu hoàng, phòng thủ của mọi người không khác gì tờ giấy... Mất sức chín trâu hai hổ mới tìm được nhược điểm của nó, nhưng tất cả đều sẽ thành vô dụng khi con quái vật ấy thoát khốn. Thân hình khủng bố, tốc độ, lực lượng đều là thứ mà nhân loại có cố cũng không theo kịp. Hơn nữa chung quanh còn hiện hữu cả đống Alien bình thường. Ngoài tử vong ra thì mọi người không còn con đường nào khác...
Đúng lúc này, Mẫu hoàng vốn đang giãy giụa đứng lên lại ngã xuống, một chân của nó không thể cử động được. Nhìn kỹ thì cái chân bên ấy chính là bị Sở Hạo tặng cho một lỗ máu to bằng miệng chén, huyết dịch đầy tính axit vẫn còn đang phun trào. Không ngờ vết thương duy nhất kia lại vừa vặn cắt đứt dây thần kinh đùi khiến nó không thể đứng thẳng được.
Sở Hạo thông qua tinh thần tảo miêu nên thấy rõ được cảnh này. Cánh tay còn lại duy nhất của hắn nắm chặt thứ vĩ và chống nó xuống mặt đật để cố kéo thân thể mình đứng lên. Cả người Sở Hạo lúc này đã đầy vết thương, kẻ khác mà chịu những tổn thương nghiêm trọng như vậy đã sớm sụi lơ trên mặt đất rồi. Thế nhưng bây giờ vẫn chưa thể nằm xuống nghỉ ngơi được, hắn còn muốn sống, còn rất nhiều việc chưa hoàn thành, mối thù đó... còn cả thân nhân của hắn nữa...!
"BA~!"
Ngay khi Sở Hạo đang định tiếp tục phóng tới sau lưng mẫu hoàng, một trận gió kịch liệt từ bên cạnh thổi tới, hắn chỉ kịp theo bản năng giơ thứ vĩ lên ngăn cản, tiếp đó là một cỗ lực khủng bố giáng xuống. Tác giả của nó là một chiếc đuôi còn to và dài gấp ba lần những cái bình thường. Mặc dù không phải là đâm thẳng nhưng khi quật xuống cũng khiến người ta khó mà thừa thụ nổi. Còn chưa rơi xuống đất, máu từ trong miệng Sở Hạo không ngừng phun ra.
(Xương sườn gãy ít nhất bốn cây, phổi cùng nội tạng cũng bị tổn thương nghiêm trọng, thân thể này liệu còn sống được bao lâu? Năm phút? Ba phút? Hoặc có thể là trải qua một cơn sốc rồi chết luôn?)
Toàn thân Sở Hạo run rẩy đứng lên, bỗng một cơn gió khác lại ập tới, tuy tốc độ và lực đạo không kém gì chiếc đuôi vừa rồi của Mẫu hoàng nhưng hắn vẫn đang trong trạng thái mở cơ nhân tỏa và được ma pháp gia trì nên dù bị thương nặng vẫn có thể đưa ra phản ứng. Thứ vĩ trong tay đâm ngược về phía sau, con Alien vốn vừa há mồm định phun lưỡi ra lại bị chẹn ngang bởi một mũi thương sắc bén xuyên thẳng qua đầu.
Ở bên kia, Ares thừa dịp cụ khô lâu Predator bị phá hủy song cũng giúp hắn ngăn lại được một chút. Ares liều mạng lao tới chỗ một cụ thi thể Alien gần đó. Tuy trên đường bị một chiếc đuôi đâm trúng vào lưng khiến máu chảy ròng ròng nhưng cuối cùng trước khi bị đám còn lại bao vây hắn vẫn triệu hoán được một cụ khô lâu Alien khác, miễn cưỡng thoát khỏi cảnh bị phanh thây.
Tiếp đó là J, nhân lúc quang đạn do Predator làm xáo trộn tiết tấu của Alien, hắn dồn toàn bộ nội lực lên tay chấn bay hai con Alien đang kìm kẹp mình. Tuy rằng cả người đầy vết thương, một cánh tay tựa hồ bị gãy đoạn nhưng J vẫn liều mình chiến đấu.
So với mấy người kia, tình cảnh Trương Hằng lúc này còn nguy hiểm hơn nhiều, tất cả số tiễn hắn mang theo đều đã sử dụng, trên tay chỉ còn duy nhất cây trường cung là chưa mất, thế nhưng... khả năng chiến đấu của hắn càng thêm hung mãnh!
Chỉ thấy khuân mặt Trương Hằng bị sự dữ tợn bao phủ, hắn dùng tốc độ khó tin di chuyển qua lại giữa ba con Alien. Khi vừa xẹt qua một trong số đó, dây cung vòng qua đầu đối phương, đồng thời thân hình đảo ra đằng sau rồi nhảy lên mình con mồi, tiếp đó cánh tay dụng lực kéo mạnh khiến phần đầu Alien hợp với nửa thân trên bị cắt đứt. Không dừng lại ở đó, Trương Hằng mượn sức kéo của cung đạp mạnh xuống, nửa cái đầu của con quái cơ hồ nát bấy. Hết thảy diễn ra cực nhanh, tốc độ sánh ngang với ánh sáng.
"...Đám tạp chủng Alien các ngươi, ai con mẹ nó quy định cung chỉ có thể dùng để bắn tên, tinh túy trong chiến đấu của lão tử chính là..."
"Cung đấu thuật, ha ha ha ha... A..."
Quả thực là vui quá hóa buồn, Trương Hằng đang cười kiêu ngạo nên không để ý thấy một cái đuôi đang quất tới từ bên cạnh, hắn chỉ đành khom lưng ngạnh kháng đòn này, cả người bị hất bay mười mấy mét, chẳng qua cũng nhờ vậy mà thoát được chục khỏa quang đạn của Predator. Chỗ hắn đứng lúc trước bây sa vào bạo tạc kịch liệt, con Alien vừa đánh lén cũng bị bụ nổ biến thành mảnh vụn.
Mọi thứ đều hiện lên trên tinh thần tảo miêu. Mẫu hoàng tuy không thể di động nhưng muốn tới gần nó cũng khó. Nguy cấp hơn là từ các thông đạo xung quanh không ngừng tràn vào Alien cùng Predator. Song phương chiến đấu bất phân thắng bại. Số lượng mỗi bên phải tới cả trăm. Bốn người nhóm Sở Hạo đặt trong trường chiến đấu này quả thực không tính là gì. Trừ phi giết được Mẫu hoàng, bằng không bọn họ thật sự chết chắc....
"Còn khoảng ba phút nữa, ấu thể Alien trong cơ thể chúng ta có thể phá ngực chui ra." Sở Hạo nghĩ đến đây mà trong lòng đắng chát.
"Thế nhưng nếu không liều mạng mà cứ như vậy nhận thua thì chúng ta sao cam tâm?"
Đúng lúc này, trong đầu Sở Hạo vang lên giọng nói của Ares.
"Đúng vậy, không liều mạng một lần thì đúng là chết không nhắm mắt. Sở Hạo, còn có cách nào không?" Đây là thanh âm của J.
"Dù sao thì ta không chết được, tuy cũng biết đây là tuyệt cảnh nhưng không hiểu sao ta lại vẫn có cảm giác mình sẽ không chết ở nơi này, cho nên có chuyện gì nguy hiểm thì cứ giao cho ta... Đáng chết, bọn mày không được dùng đuôi đánh tao, đám Alien chết tiệt này!" Trương Hằng cũng lên tiếng...
(Là tâm linh tỏa liên à...)
Sở Hạo hít sâu một hơi, đang định nói gì đó thì tinh thần tảo miêu bông bắt được vài thứ... Không, chính xác là thấy được hai người, hai nhân vật chính của bộ phim này... Bọn họ không ngờ còn sống, hơn nữa còn lẫn lộn trong chiến trường giữa Alien và Predator. Người nữ cầm trong tay một cây trường mâu, vũ khí của predator bảo vệ cho người nam. Mà gã kia cũng không nhàn rỗi, hắn đang cõng trên lưng một bao đồ to, thoạt nhìn khá nặng nên tốc độ di chuyển rất chậm chạp. Bên trong là... thuốc nổ! Lượng lớn thuốc nổ!
"Các ngươi sao lại tới đây? Tại sao không chạy lên mặt đất?" Sở Hạo thông qua tinh thần tỏa liên kết nối với hai người họ.
Hai nhân vật phim lập tức sững người, nhưng hiện giờ đang trên chiến trường nên bọn họ hiểu được tác dụng của tinh thần tảo miêu khá nhanh, người nam lập tức hồi đáp: "Khi bọn tôi tìm đường dẫn tới lối vào đã thấy được rất nhiều bích họa trên tường. Chúng nói rằng sinh mệnh của Cự Xà cực kỳ ương ngạnh, thậm chí sống được cả dưới biển sâu. Chúng có thể ký sinh trên nhiều loại sinh vật, ngay cả cá voi cũng không thoát... Mà chỗ này chính là tầng băng nằm sâu dưới biển, dù bọn tôi dẫn nổ nơi đây thì nó vẫn có thể sống sót được, cho nên...."
Nhân vật nữ tiếp lời: "Cho nên chúng tôi quyết định quay lại, không thể để đám Cự Xà kia sống sót được, ít nhất cũng phải giết chết con Mẫu hoàng kia, bằng không thế giới sẽ... Tôi có một đứa nhỏ, cha mẹ, rất nhiều thân nhân. Tôi muốn bọn họ sống, muốn bọn họ khỏe mạnh mà sống. Tuy rằng thế giới đang bị ô nhiễm, đang bị hủy hoại nhưng nó vẫn rất đẹp. Tôi thích thế giới này, cho nên... Chúng tôi quay lại."
Một cỗ tâm tình khó hiểu tràn ngập trong lòng Sở Hạo, không biết tại sao hắn lại nghĩ đến thế giới của mình, thế giới đó cũng đang gặp phải nguy hiểm... đủ loại vật phẩm đáng sợ liên tục xuất hiện. Tổ chức C và tổ chức X như hai ngọn núi lớn chèn ép lên lưng bọn họ, nhưng.... Thế giới ấy có đồng đội, thân nhân, có nhà... Loại tâm tình này không phải cũng giống với hai người kia sao?
Vì 'nhà', sẵn sàng trả giá hết thảy, cho dù là tính mạng....
"Các ngươi... sẽ chết đó!" Sở Hạo thoáng chần chờ, trong lòng khẽ nói.
"Các anh cũng chọn cái chết mà, huống hồ, bọn tôi vì quê hương mà hi sinh, vậy thì cũng đáng." Hai người kia tức thì nở nụ cười. Dáng cười đó cho thấy dù phải hi sinh tính mạng bọn họ cũng sẵn sàng tiến về phía trước.
"Đã như vậy..."
Sở Hạo mãnh liệt quay đầu về phía Mẫu hoàng: "Cứ liều một lần đi..."
"Vây khốn nó, không để bất cứ Alien nào tới gần, cho đến khi gài xong thuốc nổ, Chúng ta sẽ..."
"Đánh thông nền nhà! Dùng thần tính để tiêu diệt Mẫu hoàng!"
"Hai vị bên dưới, hai vị đều nghe cả rồi chứ? Hiện tại đến lúc hai vị tham chiến rồi! Ngăn cản không cho Predator đến gần thần tính!"
Tom cùng Maria đều lâm vào trầm mặc. Bọn họ tuy ẩn nấp trong 'bóng ảnh' của hài cốt nhưng vẫn bị tinh thần tảo miêu tra ra. Tiếp đó tâm linh tỏa liên gắn kết khiến hai người thấy được tình cảnh chiến đấu bên trên của đám Sở Hạo cùng những lời nói vừa rồi của hai nhân vật phim. Mà đúng lúc này, trưởng lão của Predator mang theo một ít chiến sĩ cũng đang bước tới gần. Mục tiêu của bọn họ...
Chính là thần tính!
← Ch. 094 | Ch. 096 → |