← Ch.104 | Ch.106 → |
Hôm nay là ngày tiến vào thế giới phim kinh dị, tất cả mọi người đều đã hoàn tất việc chuẩn bị, trong ba lô chứa các loại đồ ăn, nước uống, dược phẩm, đạn linh loại, súng tiểu liên, bom điện từ, vài quả lựu đạn sức công phá lớn, cơ bản là như vậy. Ngoài ra trên tay Sở Hạo còn cầm một cỗ phi xa đã được gói gọn trong túi con nhộng. Số điểm của cả đội cũng theo những trang bị này mà tiêu hao hết sạch, song may là ngoài Tom ra thì mấy người còn lại đều có ít nhất một chi tiết cấp B, Sở Hạo thậm chí sở hữu hai cái cấp A. Giá trị của đám chi tiết phụ tuyến ấy còn hơn điểm số nhiều.
Một giờ trước khi tiến vào, mọi người đều ngồi trên quảng trường chủ thần làm một bữa ăn nhẹ, loại rượu đang uống cũng có độ cồn rất thấp. Thời gian không còn nhiều nên chẳng ai dám say sưa để rồi hỏng việc, song cả bốn đều là thanh niên khoẻ mạnh, giết thì giờ bằng một chút như vậy cũng không sao.
Trải qua mấy ngày nói chuyện trao đổi cùng với lần góp điểm cứu Sở Hạo, Tom dần dần dung nhập vào trong đội. Thực ra thì ngoại trừ lần hành động trong Daybreakers khiến hắn có chút bất mãn, còn những ác cảm sau này đều là do Maria nhét vào. Trong Alien vs Predator, chứng kiến nhóm Sở Hạo kề vai chiến đấu như thế làm Tom vô cùng khâm phục, nam nhân mà, chỉ cần qua lại vài lần là rất dễ ở chung, mặt ấy so với nữ nhân thì tốt hơn nhiều.
Hiện tại hắn đang cùng Trương Hằng bàn luận sôi nổi về trò chơi chiến thần, cả hai đều mê đắm cái game này.
"Kratos đúng là đàn ông đích thực! Phương thức chiến đấu, cách làm người, bề ngoài và thủ đoạn đều cực kỳ thiết huyết, ha ha ha, là thần tượng của ta, ta muốn được như hắn!" Tửu lượng của Tom hơi yếu, hiện giờ đã ngà ngà say, vừa nhét mấy viên đậu hà lan vào miệng vừa làm một hớp Điềm tửu, hặc hặc cười với Trương Hằng.
Trương Hằng lắc đầu đáp lại: "Ta thừa nhận Kratos rất mãnh, nhưng mà cứng rắn kiểu Âu Mĩ thế thì ta không thích. Chẳng có tí gì gọi là khốc cả. Ngươi hiểu không, nam nhân không thể chỉ có mỗi cơ bắp, từ cái nhìn đầu tiên phải làm cho toàn trường rung động vì khuôn mặt lạnh lùng của ngươi, dù Thái Sơn, ờ, ngươi không biết Thái Sơn, vậy đổi lại, dù Alps có sụp xuống trước mặt vẫn lạnh nhạt như thường! Tiếp đến là khả năng nghiền ép cường đại tuyệt đối vô địch! Ở Đông phương chúng ta có câu, người đẹp vì lụa, phật đẹp vì lớp mạ vàng. Ngươi muốn khốc thì cũng cần phụ trợ đi kèm! Nghĩ mà xem, Kratos nếu không có thanh đao với khả năng tùy thời hóa roi, ngươi tùy tiện vất cho hắn một cây gậy cong queo, có còn mãnh được như vậy nữa không?"
Tom bị Trương Hằng xoay cho chóng mặt, theo bản năng trả lời: "Không, không được à?"
"Đó là đương nhiên!" Trương hằng càng thêm hưng phấn: "Tác dụng của trang bị chính nằm ở đây! Mấy vị người hùng Âu Mĩ như Siêu nhân, Spider man, Bat man chẳng phải đều mặc một bộ đồ bó sát cộng thêm cái quần tam giác lòi ra ngoài... không được trang bị suất ca như thế thì còn gọi gì là người hùng nữa? Ngươi thấy đúng không?"
Tom càng nghe càng choáng, liên tục gật đầu, tiếp đến lại nốc một ngụm điềm tửu.
Trương Hằng rèn sắt khi còn nóng: "Cho nên nếu như ngươi muốn biến thành dũng mãnh, từ trạch nam hóa thân làm người hùng vậy thì phải có một bộ đồ thật oách! Nghĩ đi, tay cầm vũ khí của Kratos, trên người mặc bộ đồ siêu nhân, cộng thêm vài thứ đồ chơi nho nhỏ mà Batman hay dùng, đến lúc đó ngươi sợ gì Predator với Alien nữa, thằng nào ló mặt ra ngươi cứ đấm cho một phát là thành hai cái bánh liền! Nữ nhân của ngươi cũng nhờ thế mà được bảo vệ? Trang bị, trang bị mới là thứ thích hợp nhất dành cho ngươi!"
Độ choáng váng của Tom càng lúc càng tăng cao, lầm bẩm: "Nhưng không phải ta đã có vũ khí rồi sao? Cần gì phải dùng nắm tay để đánh địch nhân thành hai cái bánh? Hơn nữa một đấm... đấm kiểu gì mà thành hai cái bánh? Phản khoa học..."
"Khoa học đã là cái gì!" Trương Hằng hặc hặc cười phá lên vỗ vai Tom: "Sự tồn tại của chủ thần có phù hợp với khoa học không? Điều ngươi cần nghĩ là nên đổi lấy loại trang bị gì kia kìa? Làm sao để khốc, không, chính xác phải là làm thế nào để biến thành anh hùng, đấy mới trọng điểm phải không?"
Tom ấy vậy mà gật đầu: "Không, không sai, ta nên đổi lấy trang bị gì để thành anh hùng?"
"Chuyện này cứ giao cho ta!" Trương Hằng lập tức hưng phấn: "Ta trịnh trong đề cử với ngươi thuộc tính cực phẩm mà chính ta cũng đang khát cầu... Huyết thống thánh đấu sĩ cùng thánh y! Ta không nói quá đâu, bộ thánh y này..."
Sở Hạo và Ares im lặng nhìn cảnh Trương Hằng quay Tom như chong chóng, quả thực rất giống với mấy gã nhân viên tà giáo hoặc là tổ chức bán hàng đa cấp đang chào hàng kế hoạch mười hai thánh đấu sĩ. Hai người không biết nên nói gì cho phải, lát sau Ares đành quay sang Sở Hạo bắt chuyện: " Độ khó của phim kinh dị lần này rất lớn?"
Sở hạo thoáng sửng sốt một chút, trực tiếp hỏi: " Sao vậy? Trong thế giới phim Pulse, chúng ta chỉ cần cẩn thận một chút thì đám u linh đó chẳng tạo được sóng gió gì đâu. Hơn nữa đã có xe bay, bọn chúng không thể vây khốn mọi người được. ?"
"Thoạt nhìn thì như vậy!" Ares nhẹ hớp một ngụm vang đỏ rồi mới tiếp tục nói: "Nhiệm vụ của Chủ thần thì sao? Nội dung cốt truyện bị thay đổi ở đâu? Huống hồ cậu hiện tại vẫn đang bị âm, cần kiếm được hơn 3000 cùng với số điểm chủ thần cho sau mỗi bộ phim mới đảm bảo không bị delete. Cho nên dù chúng ta không gặp phải nhiều khó khăn thì cậu vẫn phải dốc sức liều mạng."
Sở Hạo khẽ thở dài, cũng uống một ngụm vang đỏ, rồi cười khổ: "Không chỉ thế, tôi còn đáp ứng với một người bạn. Tuy rằng không biết chênh lệch giữa thế giới luân hồi và ngoại giới ra sao nhưng theo kinh nghiệm lần trở trước thì khoảng tầm nửa tháng. Mà tôi thì đã ước định thời gian ba tháng với người đó. Cho nên sau khi kết thúc bộ phim kinh dị lần này, ngoài việc kiếm điểm để không bị delete ra tôi còn cần đổi lấy vật phẩm giúp nàng ta tiến vào thế giới Luân hồi. Tôi không liều mạng không được!"
Ares uống một hơi cạn sạch ly rượu, trầm giọng: "Tôi theo cậu, chúng ta không phải là đồng đội sao? Tôi không có người bạn thật sự nào ở thế giới thực cả, thân phận cùng địa vị của tôi không cho phép điều đó. Ở nơi này tuy rằng nguy hiểm, tử thần tùy thời đến gõ cửa nhưng tôi lại kiếm được mấy người bạn thật tâm. Hơn nữa nếu người gặp chuyện là tôi thì cậu cũng sẽ mạo hiểm đi cùng đúng không?"
"... Đúng vậy." Sở Hạo cũng một hơi cạn sạch, cảm giác như thứ hắn uống không phải rượu mà là lời hứa.
Thời gian dần trôi qua, sắp tới lúc xuất phát, mọi người đều sửa sang lại trang bị một lần nữa. Đúng lúc Sở Hạo hoàn tất công việc đứng lên, thanh âm băng lãnh của chủ thần đột nhiên vang vọng trong đầu hắn!
"Thế giới dị biến, thay đổi thành thuộc tính đoàn chiến, bao gồm Bắc Băng châu đội, Nam Mĩ châu đội, Đại Tây Châu đội."
Nói đến đây, thanh âm ấy biến mất cũng đột ngột như lúc nó đến. Sở Hạo nhìn về phía những người còn lại thì thấy bọn họ vẫn đang kiểm tra dụng cụ, không khỏi cười khổ, xem ra tin tức này chỉ chuyển cho một mình đội trưởng.
Đang định nói cho mọi người, bỗng tiếng của chủ thần lại vang lên, đám Ares cũng đều ngẩng đầu, chứng tỏ tất cả đều nghe được.
"Trong vòng ba mươi giây tiến vào cột sáng, mục tiêu truyền tống đã khóa, Pulse..."
Sở Hạo thở dài, thời gian cấp bách khiến hắn không kịp thông báo cho mọi người, chỉ đành vừa đi về phía cột sáng vừa hô: "Cố gắng lên mọi người, chúng ta đều còn chuyện chưa hoàn thành, còn có người đang đợi chúng ta hồi sinh, cho nên chúng ta..."
"Nhất định phải sống sót!"
Thanh âm của Sở Hạo còn luẩn quẩn trong không gian chủ thần nhưng hắn đã tiến vào cột sáng, cảm giác như mộng như tỉnh lại lần nữa kéo đến.
← Ch. 104 | Ch. 106 → |