← Ch.143 | Ch.145 → |
Ba người còn lại, Tom chọn một loại kỹ năng tập kích, phối hợp với ảnh tử ban đầu của hắn coi như là tuyệt phối. Nhờ nó, sức chiến đấu của hắn tăng lên kha khá, thậm chí khiến đối phương trúng chiêu mà không kịp đề phòng nhưng hạn chế cũng rất rõ. Hắn chỉ có thể dồn vào một mục tiêu duy nhất nên khi gặp đoàn chiến sẽ yếu đi rất nhiều, song đây vốn chỉ là khởi đầu, cứ thế tiếp tục như thế thì mạnh hơn chỉ là chuyện sớm muộn. Ước mơ làm một hiệp sĩ bóng đêm của Tom không còn xa nữa.
Gã cảnh sát quốc tế Ali lựa chọn khá đơn giản, chỉ lấy một khẩu súng ngắn đen xì, hỏi hắn cũng không nói, chỉ giải thích rằng dùng nó để tự vệ, số điểm còn dư tất cả dồn vào tăng cường thể chất: lực lượng, tốc độ phản ứng.... Còn chi tiết phụ tuyến thì giữ lại không đụng tới.
Ai Ersi, thành viên câu lạc bộ trinh thám trường đại học lại chọn kỹ năng chiêm tinh. Kỹ năng này ban đầu yêu cầu hai chi tiết D, tiếp đến là 2C... Cuối cùng cần tận hai chi tiết S mới hoàn thành. Thủ đoạn công kích thì cần đạt cấp B mới có nhưng ngay từ đầu nàng ta đã sở hữu lực lượng vượt qua phàm nhân.... Thấy được quá khứ vị lại!
Nhưng dù sao cũng chỉ là cấp D nên không thể tùy ý vận dụng sức mạnh được, Ai Ersi phải đến hiện trường mới có thể nắm bắt được một số 'quỹ tích' thời gian xảy ra ở đây, hơn nữa tất cả đều mông lung mơ hồ chứ chẳng hề rõ ràng. Cấp C thì có thể thấy được sinh vật song vẫn hư ảo như một giấc mộng.
Cấp B, thuộc tính chiêm tinh giả mới thể hiện ra tính cường hãn của nó, ngược dòng thời gian công kích đối phương nhưng cũng chịu nguy cơ bị phản kích, song loại này so với đánh lén còn đáng sợ hơn nhiều. Trừ phi mục tiêu có thực lực tương đương với đội trưởng Đại Tây châu đội chứ người bình thường đảm bảo một kích là chết. Đối tượng tử vong trong quá khứ sẽ phản xạ lại hiện tại, chẳng qua sát thương sẽ giảm đi 10 lần. Cơ mà như thế cũng đủ để kẻ xấu số đó từ vết thương nhẹ thành trọng thương, từ trọng thương tới ngoẻo luôn.
Đến khi đạt cấp A, người thi triển không những nhìn thấy quá khứ mà cảnh tượng còn kéo dài đến tương lai, chẳng qua thời điểm là lúc nào thì không thể khống chế. Trừ phi đạt cấp S mới làm được điều đó, hơn nữa tiến hành công kích... Nếu làm được thế thì quả thực quá khủng bố.
Sau khi mọi người hoàn tất cường hóa, Sở Hạo cũng phải tự lo cho mình. Mặc dù điểm thưởng và chi tiết phụ tuyến khá nhiều nhưng vì trước đó mắc nợ chủ thần một khoản lớn, lại phải đổi vòng tay mời nhân vật phim cùng đưa cho Niệm Tịch Không 5k điểm và một chi tiết B, số còn lại thực sự không nhiều lắm.
Cho nên Sở Hạo chỉ đành lựa chọn vài loại ma pháp thích hợp, trong đó có mũi tên axit, đây là ma pháp công kích duy nhất hiện giờ của hắn. Người dính chiêu này không những cơ thể bị đục thủng mà còn phải chịu sự ăn mòn của axit. Với lại trong bộ phim The Terminator sắp tới, axit có tác dụng kỳ diệu còn hơn cả bạo tạc nhiệt độ cao. Bởi vậy Sở Hạo mới chọn nó giữa vô vàn ma pháp công kích khác.
Những ma pháp còn lại có kể ra cũng chỉ rườm rà nhưng nói chung là cứ đổi lấy rồi để đấy phòng lúc cần. Là ma pháp sư thì không có kiểu tuyệt chiêu một đòn lấy mạng mà là tích trữ các loại phép thuật khác nhau, như vậy thực lực mới mạnh được.
Mấy ngày kế tiếp, mọi người đều tự giải quyết việc của mình. Như Niệm Tịch Không ru rú trong phòng tìm cách rèn luyện Huyền Ma Kiếm....
Ares luyện tập triệu hồi khô lâu pháp sư cùng nham thạch cự nhân và kim chúc cự nhân, đồng thời tìm cách phối hợp giữa chúng. Tom huấn luyện kỹ thuật ám sát. Hai gã tân nhân ngoài luyện kỹ năng, thời gian rối đều dồn vào các bộ phim kinh dị. Mà Trương Hằng...
Trương Hằng một mực vận dụng tiểu vũ trụ, tay cầm trường cung... soi mình trong gương xem đâu là bộ dáng lãnh khốc nhất, cùng lời lời thoại phù hợp với tuyệt chiêu... Được rồi, hắn vốn là sát thủ khôi hài mà!!! (_. _!)
Mấy ngày tiếp theo đều như vậy, thời gian tiến vào bộ phim mới chỉ còn một ngày, quá trình luyện kiếm của Niệm Tịch Không cuối cùng hoàn thành mà những người khác cũng rèn luyền kỹ năng mới được tương đối. Sở Hạo liền mời mọi người tới phòng mình phân tích ý tưởng lần trước hắn đưa ra.
Sở Hạo cùng Ares hợp sức làm một bàn tiệc với rất nhiều nguyên liệu quý hiếm đổi từ chỗ chủ thần. Tổng thiệt hại cũng phải lên tới hơn 200 điểm mới hoàn thành. Sau ngày hôm nay, không biết còn được mấy người trụ lại...
Niệm Tịch Không là người đến cuối cùng, không phải nàng kiêu ngạo mà vì chính nàng cũng chuẩn bị một ít mang theo, có điều số thức ăn đó đang bị Niệm Tịch Không vừa đi vừa nhấm nháp. Mọi người thấy vậy đều trợn mắt nhìn nàng. Một cô mỹ nhân cổ điển cao nhã không ngờ lại như một tiểu quỷ tham ăn.
Niệm Tịch Không cơ bản mặc kệ những người khác. Nàng vừa thấy thức ăn trên bàn, hai mắt liền tỏa sáng. Song vẫn coi là còn thủ lễ, chờ chủ nhà động đũa xong mới bắt đầu ưu nhã càn quét. Đối tượng được trọng điểm ưu tiên là mấy món rau. Ví dụ như giữa Băng Tham (sâm) và tây gấu thì nàng chỉ chọn băng tham. Ước tính số lương thực vào bụng nàng bằng tổng tất cả những người còn lại. Có điều ăn nhiều như thế mà bụng chẳng căng lên tí nào, chả biết đống đồ ăn kia chui đi đâu mất tiêu rồi.
Phải 'vất vả' lắm mới ăn xong, Niệm Tịch Không nâng tách trà Sở Hạo đưa uống một ngụm, khẽ nhíu mày một chút nhưng vẫn uống tiêp: "Đa tạ ngươi đã mời, bữa tiệc này ta rất hài lòng."
Sở Hạo cùng mấy người còn lại đều trợn mắt há mồm nhìn nàng, cuối cùng hắn cười khổ: "Cô... cô ăn nhiều như vậy... có phải vì do thân thể mới được chữa trị...?"
Niệm Tịch Không lắc đầu: "Không đâu, cái pháp thuật chữa trị toàn thân này quá thần kỳ, đã hoàn toàn khôi phục thân thể cho ta rồi. Còn về chuyện ăn uống... ta còn thấy kỳ là sao các ngươi ăn ít vây? Đây đều là nguyên liệu quý hiếm phải tốn điểm mới đổi được ở chỗ chủ thần, toàn tinh phẩm tươi mới dinh dưỡng phong phú hơn xa các loại được gieo trồng. Đã thế còn xen lẫn một số thiên tài địa bảo cấp thấp ví như Băng Tham (sâm) chỉ xuất hiện ở vị diện ma pháp yếu. Ăn nhiều một chút thì dù không có công pháp chuyển hóa năng lượng thì thân thể cũng sẽ mạnh khỏe kéo dài tuổi thọ."
"Thuật chuyển hóa năng lượng ư?" Sở Hạo nghe xong càng thêm tò mò hỏi lại.
Niệm Tịch Không ngạc nhiên nhìn chúng nhân: "Các ngươi chẳng nhẽ không biết à? Trong cơ thể các ngươi đều có năng lượng mà. Khi ăn thì dồn năng lượng xuống dạ dày sẽ giúp tiêu hóa đạt hiệu quả cao nhất. Nói thật, nếu lại dọn ra một bàn như vậy nữa ta cũng ăn hết được, bởi đại bộ phận đều truyển hóa thành năng lượng, chất cặn không tiêu hóa được thì theo hô hấp hoặc một số con đường khác thải ra ngoài cơ thể. Nói chung, chúng ta ăn một bữa bằng người thường ăn mười bữa. Còn như nguyên liệu là thiên tài địa bảo cấp thấp như bàn tiệc này thì nó tương đương với trăm bữa của người thường. Tốc độ tăng trưởng năng lượng đề thăng ít nhất mười lần... Nói nãy giờ, chẳng nhẽ các ngươi đều tiêu hóa bằng cách tự nhiên à?"
Đám Sở Hạo liếc nhìn nhau. Cả bọn quả thật đang khuyết thiếu phương pháp rèn luyện năng lượng tự thân. Đặc biệt là Ares, nếu hắn có đầy đủ khí tử linh thì hoàn toàn gọi được cả một quân đoàn khô lâu- chủ lực của đội.
Nhưng giờ mới được nghe Niệm Tịch Không đề cập, hơn nữa phương pháp này cần tích lũy theo thời gian, hiện cách ngày tiến vào phim chỉ còn 1 ngày nên chẳng thể áp dụng theo ngay được. Chẳng qua lần sau về chủ thần không gian sẽ bắt đầu làm theo cách này. Dù sao điểm thưởng cũng nhiều, tự thưởng vài bữa ngon lành cho mình mới tốt...
"Được rồi..."
Sở Hạo ho khan một tiếng thu hút sự chú ý của mọi người: "Vào chuyện chính thôi. Bộ phim kế tiếp của chúng ta là The Terminator, nhưng lại chưa rõ sẽ rơi vào phần nào. Nhưng so đi tính lại, đối thủ của chúng ta vẫn là người máy mà thôi. Có điều thứ đáng sợ nhất là người máy 'dịch thể' gặp ở phần 2, song chúng ta đều đã biết nhược điểm của nó, cứ nhắm vào đó là được. Điều ta muốn nói là...
"Nếu chúng ta tiến vào phần cuối củaTerminator, tức là thời gian sau diệt thế, chiến tranh bùng nổ, vậy thì..."
"Chúng ta hãy phá vỡ văn minh chi lý của thế giới đó" Chúng ta sẽ..."
"Cứu rỗi vị diện Terminator!"
← Ch. 143 | Ch. 145 → |