Truyện ngôn tình hay

Truyện:Vô Hạn Thự Quang - Chương 392

Vô Hạn Thự Quang
Trọn bộ 533 chương
Chương 392: Bất ngờ tập kích!
0.00
(0 votes)


Chương (1-533)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ngay khi Sở Hạo và mọi người đến được sào huyệt của Medusa ở địa ngục thì nhật thực buông xuống. Cùng lúc đó, tại thung lũng vùng Argos, chuông cảnh báo của đội quân Luân Hồi đã vang vọng khắp toàn bộ khe núi. Tất cả các binh sĩ đều vội vàng nhưng không hề rối loạn, tự thu thập đồ đạc cá nhân, vũ khí, kiểm tra khí tài cùng đạn dược. Mặc dù việc nhiều lại hỗn tạp, nhưng những binh sĩ này đều là tinh nhuệ đã trải qua huấn luyện, chỉ trong một thời gian rất ngắn đã hoàn thành xong công việc của mình, sau đó bắt đầu tập hợp.

Đây đều là sự sắp đặt của Sở Hạo lúc trước, khi nhật thực bắt đầu, đội quân Luân Hồi sẽ xuất phát tiến hành phòng thủ cho thành Argos, đóng quân ở đó đợi Sở Hạo quay về, đồng thời nỗ lực bảo vệ tính mạng của loài người. Đó là mệnh lệnh.

Tướng Balton Fettah đã sớm ngồi vào trong xe chỉ huy, hắn mong đợi thời khắc này từ rất lâu rồi. Quân nhân là để đánh giặc, mà hắn lại còn là người đã đánh được một đời. Lúc trước về già nghỉ hưu khiến nhuệ khí của hắn chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã bị xói mòn triệt để, biến thành một lão già bình thường nhu nhược. Đó có thể nói là nỗi đau khổ lớn nhất đời hắn rồi.

Kể từ sau khi lấy được thuốc kéo dài tuổi thọ từ tổ chức Kẻ Phản Nghịch, hắn bắt đầu thành lập đội quân Luân Hồi, đây chính là những ngày tháng vui vẻ nhất của hắn kể từ khi hắn xuất ngũ về hưu, thậm chí còn vượt qua cả niềm vui trong khoảnh khắc sử dụng thuốc trường thọ. Điều này khiến hắn cảm nhận được cuộc sống phong phú nhường nào, sống một cách thực sự, có máu có thịt, chỉ là hắn vẫn cảm thấy như bị thiếu mất thứ gì đó, đúng rồi...

Thiếu mất tiếng đạn, thiếu mất hỏa pháo, thiếu mất cảm giác vì thắng lợi, vì sinh tồn mà chiến đấu trên chiến trường...

Thế nhưng rất nhanh thôi, thời khắc này cũng sẽ đến, hơn nữa còn là lần tham chiến đầu tiên của toàn bộ binh sĩ Luân Hồi, họ cũng là nhóm quân đầu tiên bước chân trên chiến trường Vị Diện... Đó chính là vinh quang!

Balton ngồi im lặng, suy nghĩ rất lung tung, không lâu sau đã có báo cáo mọi công tác chuẩn bị đều được hoàn tất, ngoại trừ năm mươi công trình viên của đơn vị hậu cần, toàn bộ đều tập trung đông đủ, lập tức có thể xuất phát, đội tiền trạm cũng đã đi trước để quan sát tình hình mặt trận.

Quân đội hiện đại không hề giống cổ đại, bất kì kế hoạch chiến tranh nào cũng đều được đặt ra từ trước, mặc dù trong chiến đấu sẽ có nhiều loại tình huống phát sinh, nhưng mục tiêu chính lại không thể thay đổi. Hơn nữa kế hoạch còn vô cùng kỹ càng tỉ mỉ, gần như đạt tới trình độ bất kì khía cạnh nào đều không cần người chỉ huy phải đích thân đứng ra chỉ huy quân đội, chỉ cần nắm chắc hướng đi chính là được. Huống hồ những sĩ quan mà hắn lựa chọn đều là những người hắn tin tưởng và hiểu rõ. Giờ khắc này, hắn tràn đầy tự tin với trận chiến sắp sửa diễn ra.

Thế nhưng rất nhanh, hắn sẽ không thể nào nghĩ như vậy được nữa...

Cùng với sự bắt đầu của nhật thực, người dân trong thành Argos cũng trở nên hoảng hốt và rối loạn, đám đông quần chúng tụ tập, có người gây rối, có người kích động, có người chạy trốn, toàn bộ tòa thành đã rơi vào một mảng hỗn loạn. Trong đó cũng có một đám người kêu gào, đòi mang công chúa hiến tế cho Minh Thần Hades để xoa dịu sự tức giận của thần, cứu vớt tòa thành này.

Nhưng mà... nỗ lực của bọn họ cũng chỉ phí công toi.

Đây là thế giới hiện thực chứ không phải những bộ phim vì đặc sắc, vì hồi hộp mà cố ý thay đổi tình tiết. Trong thế giới hiện thực này, tuyệt đại đa số những người có đấu khí hoặc là quý tộc, hoặc là chuẩn quý tộc ví dụ như võ sĩ, kỵ sĩ gì đó, chỉ có thể nguyện trung thành với tầng lớp thống trị có ruộng đất, có của cải, hoặc tự bản thân họ chính là tầng lớp thống trị. Những người có đấu khí trong lớp bình dân không thể nói là không có, nhưng vẫn ít đến đáng thương, căn bản sẽ không dám đối đầu với quân đội tập trung đến tám, chín mươi phần trăm là người có đấu khí.

Cũng giống trong kịch bản của phim ảnh, người dân có thể dễ dàng đột nhập vào trong cung điện, cướp công chúa đi, sau đó chuẩn bị hiến tế. Tình huống này không thể nói là tuyệt đối không phát sinh, nhưng việc này cần phải có sự bố trí sắp đặt kỹ càng từ trước, cùng với sự tham gia của tầng lớp có sức mạnh trong đó, bằng không ở thế giới có ma pháp vượt qua sức mạnh bình thường của người phàm này, dù có bao nhiêu dân thường làm loạn chẳng qua cũng chỉ là con sâu cái kiến, trở bàn tay liền bị tầng lớp thống trị đàn áp rồi. Căn bản không thể xuất hiện khả năng thành công của khởi nghĩa nông dân như ở Vô Ma Vị Diện.

Tình hình lúc này chính là như vậy, khi đám đông quần chúng đang tụ tập trước cổng cung điện, những kẻ như thủ vệ, quân đội cùng với tư binh quý tộc gì đó cũng đều hoảng sợ, đều bất mãn với hoàng gia, nhưng nếu đem ra so sánh thì họ với hoàng gia đều là cùng một loại người, mà đám đông dân chúng này dưới mắt họ thậm chí không khác gì gia súc. Tất cả quý tộc đều căm thù những kẻ bình dân có gan làm loạn, cho dù là việc làm loạn đó có lợi cho họ, sau khi sự việc xảy ra vẫn có thể trấn áp trở lại. Mà lúc này do tình huống phát sinh quá mức đột ngột, bất luận là quý tộc hay quân đội đều không biết nên làm thế nào với hoàng gia, chính vì vậy tất cả đều theo quán tính đối đãi với dân thường, một trận thảm sát ngay trước cổng cung điện đã xảy ra. Tất cả những ai có gan vượt lên hay đã có hành động quá khích đều bị đưa ra xét xử. Dưới sự khống chế của vũ khí cùng sự đàn áp của quân đội tăng cường, số lượng thường dân dù có đông gấp trăm lần cũng chỉ là loài sâu bọ. Điều này lại hoàn toàn không giống với những trò hề trong các kịch bản phim rồi.

Nhưng trong nội bộ không có vấn đề không có nghĩa là tình hình bên ngoài cũng vậy. Lúc nhật thực bắt đầu, tại bến cảng Argos, mặt biển thường ngày vốn yên bình giờ lại giống như nước bị đun sôi vậy. Những người có mặt tại bến cảng, hoặc những người có thể nhìn rõ bến cảng đều trợn mắt nhìn về hướng đó, nơi có vô số quái vật đang chi chít tràn lên bờ từ giữa mặt biển sôi sục, mang theo mình hơi thở lẫn màu sắc của cái chết. Tương tự như dơi, nhưng đa số lại không thể bay, thân hình có to có nhỏ, nhưng cỡ lớn thì ít hơn, có một loại toàn thân đen kịt, trên lưng có cánh dơi nhỏ, tạo hình tương tự như ác quỷ trong kinh thánh chiếm vai trò chính, những quái vật còn lại cũng rất nhiều, dựa vào số lượng xuất hiện trước mắt ít nhất đã có hơn trăm ngàn con.

Quái vật lên bờ chi chít như vậy, người gặp tai ương đầu tiên là dân chúng ở bến cảng thành phố, gần như đến kêu cũng không kịp kêu lên một tiếng đã bị đám quái vật bao phủ. Ngẫu nhiên ở đôi chỗ có ánh sáng phát ra, đó chính là sự chống cự của những người có đấu khí, nhưng số lượng quái vật lại quá nhiều, những tia sáng này rất nhanh đều lụi tàn. Không bao lâu sau, đám quái vật này lại trào lên như nước thủy triều, thuận theo đường cảng hướng về nội thành.

May mắn giữa cảng và thành phố còn có cổng và trạm gác, quân canh phòng từ trước khi nhật thực bắt đầu vẫn luôn đề cao cảnh giác liền lập tức hạ cổng thành xuống, ngăn cách tuyến đường từ bến cảng dẫn vào nội thành, mặc cho khu bến cảng mấy ngàn dân thường gào khóc bỏ mạng. Trên thực tế, mấy trăm binh lính này cũng đã sợ tới mức hồn vía lên mây, nếu ở đó không có vài tướng lĩnh có đấu khí đốc thúc ép buộc, bọn họ đã sớm bỏ chạy mất rồi.

Những người có đấu khí này tim cũng đã muốn nhảy lên cổ, nhưng bọn họ to gan lớn mật dựa vào đấu khí của bản thân, thầm nghĩ chỉ cần mình không bị vây trong đám quái vật thì muốn chạy lúc nào cũng được. Mặt khác, những người có đấu khí, hoặc là quý tộc, hoặc là chuẩn quý tộc ở trong thành đều có gia tộc cũng như gia thế to lớn, nếu như bọn họ không chống đỡ được ở đây thì dòng họ trong thành cũng sẽ bị liên lụy. Do đó bọn họ một mặt cố thủ tại nơi này, mặt khác phái người cấp báo cho cung điện, đồng thời cũng sai thân tín về truyền tin cho gia tộc, để mọi người trong tộc lập tức rút khỏi thành phố...

Nhưng mọi thứ phát triển còn nhanh và ác liệt hơn dự liệu của họ rất nhiều, khi hàng loạt quái vật tràn lên từ biển thì đã có quý tộc và người dân bỏ chạy ra ngoại thành, nhưng rất nhanh, họ liền phát hiện đa phần những quái vật biết bay đã sớm canh gác ở một số cổng thành, bất kì người nào muốn xông ra đều bị tấn công hoặc phanh thây. Số lượng quái vật này rất nhiều, mấy ngàn con quái vật biết bay cùng lúc tập kích, từng nhóm loài người hốt hoảng chạy ra chỉ có thể bị vây giết. Thực tế, ở những cổng thành phụ cận đã có mấy trăm đến một ngàn cái xác bị phanh thây rồi!

Quái vật từ dưới biển tràn lên, khu cảng thất thủ, quái vật bắt đầu tấn công vào trong thành, những tin tức này lan truyền trong Argos bằng tốc độ nhanh nhất, những người kịp phản ứng đầu tiên đương nhiên là các quý tộc cùng hoàng gia. Bọn họ triệu tập quân đội tư nhân, sau đó bỏ lại tất cả những thứ râu ria không quan trọng, nháo nhào theo hướng các cổng thành mà chạy, sau đó bị đám đông hỗn loạn cùng lũ quái vật ngăn lại ở ngay chân cổng.

"Xông ra đi! Đuổi đám dân đen đó xông ra trước tiên! Dùng bọn chúng mở ra đường máu mà chạy!"

Không cần biết là gã quý tộc nào đang gào lên như vậy, những quý tộc khác cùng với các võ sĩ lập tức hành động, sinh tử ngay trước mắt, bọn họ căn bản là không hề bận tâm, dùng đao và kiếm không ngừng chém giết đùn đẩy những người dân, còn đám quái vật bên ngoài lại không thể phân biệt, hễ cứ là sinh vật chạy ra khỏi cửa thành đều không có gì khác biệt mà tiến hành tấn công. Trong khoảnh khắc, xác chết đầy mặt đất...

Khi quân Luân Hồi đến nơi cũng là lúc nhìn thấy được cảnh tượng này, tất cả mọi người đều có chút gọi là không biết phải làm sao. Đúng vậy, bọn họ là quân nhân, hơn nữa còn là những quân nhân cực kỳ tinh nhuệ, khi có mệnh lệnh, tuyệt đại đa số bọn họ đều có thể nâng vũ khí chĩa vào người vô tội, thế nhưng việc đẩy dân chúng vào giữa đám quái vật như cảnh tượng ngay trước mắt này, bọn họ dù nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới. Suy cho cùng họ cũng là những người đến từ thế giới văn minh của thế kỷ 21, tình huống này quả thực khiến tất cả phải chấn động, sau đó là khiếp sợ.

Nhưng dù sao bọn họ cũng không phải là người của thế giới này, kể từ lúc đơn vị tiên phong phát hiện ra tình huống bắt đầu báo cáo, đến khi Balton cùng các sĩ quan nắm được tình hình, trận thảm sát này đã diễn ra được ít nhất năm mươi phút trở lên, cũng có một số rất ít những quý tộc xông được ra khỏi vòng vây của quái vật, thậm chí còn gặp được đội tiên phong của quân Luân Hồi.

Sau khi biết được tình hình xảy ra ở tiền tuyến, Balton trở nên trầm mặc rất lâu, một sĩ quan cấp tá ở bên cạnh liên nói: "Tướng quân, đây dù sao cũng là chuyện của một Vị Diện khác, không đơn giản chỉ là khác biệt quốc gia, khác biệt văn minh, thậm chí cả Vị Diện lẫn thế giới quan đều không giống. Chúng ta tới đây là để hoàn thành nhiệm vụ ngăn cản quái vật của thế giới này tấn công Vị Diện của chúng ta, không thể dễ dàng đối đầu với tầng lớp thống trị của thế giới này đâu."

Những người khác hoặc là nổi giận đùng đùng, hoặc là trầm mặc không nói, nhất thời mỗi người một vẻ, mà Balton sau một hồi im lặng mới bắt đầu lên tiếng: "Sở Hạo trước khi đi đã bàn giao lại cho tôi một số nhiệm vụ, trong đó có một nhiệm vụ là tận lực cứu vớt loài người. Loài người ở đây không đơn thuần chỉ là đám quý tộc của thế giới này, tôi nghĩ nó cũng bao gồm cả thường dân của thế giới này nữa. Hơn nữa phương đông có câu tục ngữ, tướng ở bên ngoài, quân lệnh có điều không nhận. Tôi cho rằng nếu đã chỉ định tôi làm sư đoàn trưởng sư đoàn 6 của quân Luân Hồi thì đối với những việc tôi chỉ huy và quyết định, cậu ta đều đã có sự quyết đoán. Do đó..."

"Sư đoàn 6 thuộc quân Luân Hồi nghe lệnh! Hướng về phía quái vật khai hỏa, hỗ trợ giải cứu và che dấu quần chúng, hình thành trận địa ngăn chặn tại chỗ, đồng thời..."

"Bắn chết tất cả những ai thừa cơ làm loạn cướp bóc, thừa dịp giết loạn, thậm chí là gây nhiễu loạn trật tự, công kích binh sĩ phe ta hay tấn công người dân vô tội!"

*****

Hành động của quân Luân Hồi, biến đổi trong thành Argos, tất cả những điều này Sở Hạo đều không hay biết. Hiện giờ hắn đang gặp phải mối nguy hiểm lớn nhất của thế giới này, thần linh tập kích!

Đúng vậy, hắn đã gặp phải cuộc tấn công bất ngờ của ba vị thần, hơn nữa còn không phải là phân thân!

Chính lúc đoàn người đến được sào huyệt của Medusa, dự tính tiếp tục đi vào trong thì bất thình lình từ trên trời giáng xuống ba vị thần, hai nam một nữ. Hai người nam một người mặc giáp bạc, tay cầm trọng kiếm, cao lớn tráng kiện, tướng mạo khôi ngô cương nghị, một người mặc giáp xanh, tay cầm trường mâu, trên lưng có một đôi cánh kim loại. Còn lại là một cô gái xinh đẹp tay cầm trường cung với mái tóc dài màu bạc.

Cả ba vị thần này đều giáng xuống từ trên trời, sau khi xuống tới, người nam mặc giáp bạc dẫn đầu liền ha hả cười, nói: "Sở Hạo nhà hiền triết! Vì hành động khinh thường thánh thần của ngươi, Hades đã đặc biệt hạ lệnh, chúng ta sẽ giết ngươi ngay tại đây, sau đó đem xương cốt cùng linh hồn ngươi vùi xuống nơi sâu nhất của địa ngục. Đây chính là sự trừng phạt cho việc dám khinh thường thánh thần của ngươi! Còn ta, chiến thần Ares sẽ là người hủy diệt ngươi!" Nói xong, hắn đã giơ lên trường kiếm trong tay.

Ngay từ đầu Sở Hạo cũng đã cảm nhận được thần lực bắt đầu khởi động trên thanh trường kiếm đó, như vậy thì có nói gì cũng không thể đàm phán trao đổi thêm được nữa rồi, hắn thẳng thừng quát lên với những người còn lại: "Tất cả mọi người vào trong thần miếu! Có Trương Hằng dẫn đội! Giết được Medusa lập tức quay trở lại!" Trong khi nói hắn cũng đã hết sức chăm chú canh chừng Ares, đồng thời bắt đầu điều động toàn bộ ma pháp bên trong Thần Cách của mình.

Những người còn lại có hơi ngây người, nhưng ngay giây tiếp theo khi nhìn thấy quanh người Sở Hạo hiện lên chi chít những ký hiệu, tiếp đó những ký hiệu này bắt đầu cấu thành một trận thức hư ảo, Trương Hằng lại càng trở nên hoảng sợ, lớn tiếng hô: "Tất cả mọi người theo ta, tiến vào thần miếu trước! Sở Hạo, vậy ngươi làm thế nào?"

"Tôi tự có cách! Hãy tin tưởng tôi!"

Trong khoảnh khắc ba vị thần kia xuất hiện, Sở Hạo đã nghĩ đến rất nhiều thứ. Đầu tiên hắn cho rằng mình đã bị Hades bán đứng, nhưng rất nhanh hắn đã phủ nhận điều này, ít nhất là phủ nhận theo từng phần. Bởi thứ mà Hades đã tuyên thệ là lời thề trước Minh Hà, việc này cũng làm xảy ra trao đổi ở chỗ Chủ Thần, đó là một phần khế ước đã ký tên với giá trị trao đổi cực cao. Từ đó hắn có thể xác nhận đa nguyên vũ trụ này thực sự tồn tại Minh Hà, mà dòng Minh Hà này chỉ có hiệu lực với thần linh, hơn nữa còn là hiệu lực cực cao. Chính vì có lời thề trước Minh Hà này, Hades không thể nào cứ thế thẳng thừng vi phạm lời thề của chính mình, nhiều nhất cũng chỉ có thể thay đổi một số chi tiết nhỏ mà thôi, còn việc bán đứng hắn như thế này có thể khiến Hades rơi xuống ngay lập tức.

Nếu đã không phải Hades bán đứng hắn, khả năng còn lại chính là khi nhật thực bắt đầu, sự trói buộc của thế giới này đối với các vị thần bị giảm xuống, khiến họ có thể tùy ý ra vào thế giới thực. Do đó Zeus, người đã sớm không thể chờ đợi thêm được nữa, vội vã phái những vị thần này xuống tấn công hắn. Xem chừng là Zeus lo sợ một nhà hiền triết như hắn sẽ phát hiện ra được bí mật của địa ngục, sau đó làm dấy lên sự chống đối của thế giới đối với các vị thần. Nếu như hắn thực sự là nhà hiền triết của thế giới này, chuyện này đúng là sẽ có khả năng xảy ra, Zeus cũng nghiễm nhiên muốn tiêu diệt hắn trước tiên.

Đối với những người còn lại, chỉ cần không phải là nhà hiền triết thì Zeus và các vị thần xem ra sẽ không ra tay. Bởi Zeus ngay từ khi bắt đầu đã dự tính để hậu duệ của mình là Perseus giết chết Medusa, sau đó cứu vớt tòa thành, đánh đuổi Hades, cuối cùng thăng cấp lên trở thành một trong các vị thần. Việc này chỉ cần nắm chắc tình tiết nội dung của các thần thoại là có thể nhìn ra được, bởi vậy trong khoảnh khắc các vị thần xuất hiện, Sở Hạo đã đưa ra được phán đoán, mục tiêu của đối phương chỉ có hắn, những người còn lại chỉ cần đến được sào huyệt của Medusa, ba vị thần này gần như sẽ không ra tay với họ.

Do đó trong phán đoán của hắn tồn tại ba điểm. Thứ nhất, những vị thần này đang ở trong tình thế bắt buộc, nếu như hắn cũng tiến vào sào huyệt của Medusa, những người khác có thể bị liên lụy theo. Thứ hai, hắn nhất định phải kéo dài thời gian, một là kéo đến khi nhật thực kết thúc, hai là kéo đến lúc Hades xuất hiện, dù là tình huống nào cũng giúp hắn thoát được một lần nguy. Thứ ba, những người đi giết Medusa, chỉ cần bọn họ thuận lợi lấy được đầu Medusa, xem ra hắn cũng sẽ sống sót.

Cùng với ba phán đoán nêu trên, hắn đưa ra được một quyết định trước mắt, đơn độc đối mặt với ba vị thần này.

Nói thực, hắn cũng rất hiếu kỳ về các vị thần của thế giới này, cũng không cho rằng mọi vị thần ở đây đều có được Thần Cách. Nếu đúng như thế, Zeus sẽ không thể nói ra lý do phong thần cho Perseus một cách dễ dàng giống như trong thần thoại được. Phải biết rằng Thần Cách không phải thứ tự dưng mà có, đó chính là sự tổng kết và thăng hoa của tất cả bước đường, sinh mệnh, nghị lực cũng như Thần Tính của tự mỗi vị thần xuyên suốt trên quá trình phong thần của họ. Đó không phải là thứ có thể ban tặng cho người khác, cũng giống như Thần Cách mà Sở Hạo đang có, hắn cũng chỉ có thể sử dụng chứ không thể dung hợp, giữa hai việc này có sự khác biệt vô cùng lớn, chẳng những gần như không có cách nào sử dụng được toàn bộ sức mạnh của Thần Cách, mà Sở Hạo lúc này cũng không phải là một vị thần thực sự.

Mà đây chỉ vỏn vẹn là Thần Cách mà thôi, trái ngược với nó, thứ càng quan trọng hơn đối với các vị thần, thứ có thể được xưng là trung tâm cũng như bản chất của thần, chính là Thần Hỏa (ngọn lửa tâm linh), thứ này lại càng không thể nào cho đi được. Đây là bản chất thăng hoa của một sinh vật, cũng là bản chất bất diệt của một sinh vật. Sở Hạo tuyệt đối không tin đến cả ánh sáng tâm linh mà Zeus cũng có thể cho đi, nếu hắn thực sự có thể, Sở Hạo cũng không lằng nhằng mà trực tiếp quỳ xuống đầu hàng ngay và luôn!

Căn cứ vào những phán đoán này, Sở Hạo cho rằng trong các vị thần trên đỉnh Olympus, ngoại trừ Tam Chủ Thần, cũng tức là Zeus, Hải Thần và Minh Thần, những vị thần còn lại đều được coi là các thần theo hầu. Những vị này không hề có Thần Hỏa, cũng không có Thần Cách, chỉ là được Tam Chủ Thần ban cho Thần Tính mà thôi. Cũng tức là, Tam Chủ Thần bất diệt thì những thần theo hầu được họ ban cho Thần Tính cũng trở nên bất diệt, còn về thực lực... Hắn cười ha ha, đây cũng chính là lúc hắn đến để kiểm nghiệm thực lực của những vị thần theo hầu này rồi.

Khi quanh cơ thể hắn hình thành vô số ký hiệu hư ảo, người dẫn đầu Ares đã triển khai thế tấn công trước, trọng kiếm trong tay dùng lực chém xuống. Thực tế hắn vẫn còn cách Sở Hạo một khoảng cách không dưới mười mét, nhưng một kiếm này chém xuống, sức mạnh khổng lồ liền xuyên qua khoảng không ập tới, khiến trong lòng Sở Hạo nảy sinh ít nhiều dự cảm nguy hiểm.

Thế nhưng cũng chỉ là chút ít dự cảm mà thôi, Sở Hạo nghĩ ngợi một chút, dùng hơn mười tầng tay của pháp sư ngưng kết lại thành bức tường phòng hộ ngăn cản lại đợt tấn công này. Nơi nhát chém của Ares đi qua xuất hiện một đường mương sâu đến nửa mét, rộng tầm một mét.

"Cũng không tệ." Trên mặt Ares để lộ ra một vẻ thích thú, lập tức nói với hai vị thần bên cạnh: "Hermes, Artemis, hai người không được nhúng tay vào, đây là trận chiến của ta." Nói xong, hắn nâng thanh trường kiếm lên, từng bước một tiến về phía Sở Hạo.

Hai vị thần còn lại nhìn sang nhau, trong mắt hiện lên một vẻ cam chịu không còn cách nào khác. Người đẹp Artemis hừ lạnh một tiếng không nói năng gì, nhưng Hermes lại cười ha hả, cất bước tiến về thần miếu ở phía xa.

Trong mắt Ares chỉ có Sở Hạo, vẫn là Artemis kìm không được nói: "Đợi đã Hermes, mệnh lệnh của Zeus chỉ có tên hiền triết khinh thường thánh thần này, những người khác không nằm trong phạm vi công kích."

Hermes vẫn cười ha ha, nụ cười của hắn có chút lạnh lẽo: "Ta dĩ nhiên biết, nhưng những người đi cùng gã hiền triết khinh thường thánh thần này cũng không được tha thứ. Yên tâm, ta sẽ không làm hại người anh em tương lai của chúng ta, nhưng thuộc hạ cũng như những ai đi theo gã hiền triết này đều phải chết!"

Nghe được những lời này, Artemis cũng không nói nhiều nữa, nàng chỉ lạnh lùng nhìn Sở Hạo, cung tên trong tay luôn trong tư thế sẵn sàng ngắm bắn. Mệnh lệnh mà ba người bọn họ nhận được dù sao cũng là tuyệt đối không để tên hiền triết khinh thường thánh thần này chạy thoát, việc này có liên quan đến vận mệnh của các vị thần trên đỉnh Olympus.

Ares ở bên cạnh nghe được cuộc nói chuyện giữa hai vị thần, lại cười ha ha, cũng không cản trở mà nói với Sở Hạo: "Ngươi cứ dốc hết sức mà đấu với ta, không được bỏ trốn, ta biết đám hiền triết các ngươi có rất nhiều cách để chạy trốn, nhưng nếu ngươi trốn, ta lập tức đi tìm giết toàn bộ thuộc hạ của ngươi. Đương nhiên, nếu như ngươi thắng được ta thì có thể tự do đi cứu bọn chúng. Bây giờ, hãy cho ta thấy sức mạnh của ngươi!"

Vừa dứt lời, hắn liền nhảy lên thật mạnh, chém một kiếm thẳng xuống vách tường phòng ngự của Sở Hạo. Lần tấn công này phải mạnh gấp trăm lần đòn trước đó, chỉ một kiếm mà thôi, vách tường phòng hộ của Sở Hạo liền vỡ nát, sức mạnh to lớn kia vẫn đánh thẳng đến, hắn theo bản năng hình thành một vách ngăn bảo hộ khác quanh người, nhưng lực tấn công quá lớn, vẫn tiếp tục đẩy hắn lăn về phía sau.

Nơi Ares chém đến lõm xuống một hố, Ares đang nửa ngồi liền đứng dậy cười ha ha: "Giờ thì sao? Ngươi định đánh lại như thế nào? Ma pháp của ngươi ư? Hay sẽ dùng nắm đấm để đối kháng với ta? Ta rất tò mò đấy, hoặc là nói, thực lực của nhà hiền triết như ngươi chỉ yếu kém đến thế này thôi sao?"

Sở Hạo căn bản lại không để ý đến hắn, toàn thể não bộ chỉ suy nghĩ làm thế nào để tiếp tục kéo dài thời gian. Tính cách của vị chiến thần Ares này quả nhiên không khác biệt gì lắm so với trong thần thoại, đúng là hữu dũng vô mưu. Nếu cứ tiếp tục như thế này thì chiến thuật trì hoãn của hắn có thể thành công. So sánh thực lực với nhau cũng không phải là so sánh tính áp đảo của sức mạnh, nếu là điểm này thì hắn quả thực kém xa Tam Đại Chủ Thần, ít nhất hắn cũng không có khả năng đối đầu với Hades theo kiểu đó, nếu nói như thế...

Tuy nhiên suy nghĩ của hắn còn chưa kết thúc, trong phút chốc trước mắt hắn sáng lên dữ dội, đồng thời sự đau đớn cùng cảm giác tê liệt đánh thẳng vào cơ thể hắn. Một đòn sấm sét từ trên trời giáng xuống, gần như nuốt gọn hắn trong khoảnh khắc, tất cả vách ngăn bảo hộ nháy mắt đều vỡ vụn, cả người hắn đổ sụp xuống, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi vào hôn mê.

Biến cố này khiến ngay cả ba vị thần Ares bọn họ cũng vô cùng kinh ngạc. Bọn họ nhìn thấy rất rõ ràng đường sấm sét này, đây là sức mạnh của Zeus, bọn họ vô cùng quen thuộc, nhưng trong tình huống này vẫn giáng đòn xuống? Ba vị thần bọn họ tuyệt đối có thể hạ được tên hiền triết khinh thường thánh thần này mà, hơn nữa sức mạnh của Zeus một khi giáng xuống phải trả bằng cái giá rất đắt, đây là giới hạn mà thế giới này đặt ra cho thần linh. Cho dù là trong nhật thực như hiện tại, cái giá phải trả vẫn rất lớn. Zeus... bị choáng váng rồi sao?

"Lập tức đưa hắn trở về! Ta muốn hắn còn sống! Argos đã có biến cố lớn! Lập tức đem hắn về đỉnh Olympus!"

Giọng nói của Zeus tựa như sấm chớp cuồn cuộn trên trời vọng xuống, ba vị thần giật mình một cái, lúc này cũng bất chấp thành Argos của người phàm đã xảy ra biến cố lớn gì, Ares dẫn đầu tiến đến bên cạnh Sở Hạo đang hôn mê, vác hắn lên vai, Hermes ở bên kia đã bước vào trong thần miếu cũng phải quay trở về. Nhưng hắn chỉ vừa mới đi được một bước, một bàn tay từ phía sau đã nắm lấy cổ hắn:

"Ta đã cho ngươi đi chưa?"

Một người nam tóc vàng da trắng huyết thống Âu Mỹ, vô cùng đẹp trai, thế nhưng cơ thể hắn lúc này lại ****, cứ thế đứng ở phía sau Hermes, một tay đặt trên cổ hắn. Hermes nhất thời giận dữ, lập tức quay người lại định đánh cho tên người phàm khinh nhờn thần thánh này hồn phi phách tán. Tuy nhiên ngay giây tiếp theo hắn liền cảm thấy được một sự đe dọa, một sự đe dọa vô cùng lớn, một loại sát khí lẫn với khí thế đáng sợ bừng lên từ người đàn ông Âu Mỹ đang ở phía sau này. Như núi như biển, không, cảm giác này không thể nào hình dung được, đè ép tựa như bầu trời, như vũ trụ, như dải ngân hà, chỉ vỏn vẹn trong một khoảnh khắc thôi đã khiến hắn sợ đến mức muốn tè ra quần, cả người mồ hôi lạnh tuôn ra như tắm. Khí thế đe dọa đến như vậy, ngay cả ở Zeus hắn cũng chưa từng cảm nhận qua.

Lúc này Hermes đang đứng sát ranh giới thần miếu, mà mỹ nam Âu Mỹ sau khi nắm cổ hắn căn bản cũng không để ý gì tới hắn nữa mà xách theo hắn tựa như xách một chú chim nhỏ, đứng tại ranh giới của thần miếu. Hắn chần chờ một chút, rồi chìa tay vươn ra khỏi phạm vi của thần miếu, nhưng điều khiến người ta cảm thấy kỳ lạ chính là, khi hắn vươn tay ra, cánh tay đó liền biến mất, thay vào đó là một lớp bùn xanh mềm mại.

"... Không thể vượt qua khỏi phạm vi của thần miếu này sao?"

Trong mắt người đàn ông Âu Mỹ tràn đầy mất mát, thế nhưng hắn cũng không nói thêm gì nữa, cứ thế lạnh lùng nhìn hai vị thần ở phía xa. Ares và Artemis đều kinh ngạc lẫn khiếp sợ nhìn lại hắn cùng Hermes trên tay hắn. Rất rõ ràng cả hai đều không cảm nhận được khí thế của hắn, xem ra cả khí thế đó cũng bị ngăn cách bên trong phạm vi thần miếu.

Ares và Artemis liếc mắt nhìn nhau, bọn họ định xông qua nhưng đúng lúc đó, một trận sấm chớp lại nổi lên trên trời. Cả hai đều lưỡng lự, lại bỏ mặc Hermes mà vác theo Sở Hạo rồi biến mất trong một trận sấm.

Bên trong thần miếu, tiếng khớp xương từ bên tay đang túm lấy Hermes của mỹ nam Âu Mỹ vang lên răng rắc. Rõ ràng hắn đang giận dữ, còn Hermes đáng thương...

Thì sắp bị bóp chết...

Crypto.com Exchange

Chương (1-533)