← Ch.506 | Ch.508 → |
Nô Cáp là một đứa con lai, hơn nữa có ba phần tư dòng máu đang chảy trong người hắn là thuộc về dòng tộc Anglo-Saxon, hơn nữa một quãng thời gian rất dài từ nhỏ đến lớn hắn đã sinh sống ở nước Mỹ, vì vậy cho dù xét về thói quen, giọng nói hay ngữ pháp của hắn thì cũng không hề có gì khác biệt với một người Mỹ thật sự, hơn nữa hắn còn tinh thông thuật hóa trang và tâm lý học, cho nên hắn là một gián điệp chủ chốt của tổ chức cực đoan ở vùng Trung Đông, rất nhiều thông tin tình báo về nước Mỹ và thế giới phương Tây có được đều là do hắn thu thập và truyền lại về khu vực Trung Đông.
Hiện tại là lúc hắn đang chạy trốn, nói một cách chính xác hơn là cuộc lưu vong của hắn đã sắp kết thúc, hắn đã sắp tới được điểm đích, đó là trụ sở chính của tổ chức cực đoan... Phải rồi, hắn tuyệt đối không thể giao tài liệu tình báo này cho bất kì ai ngoại trừ các nhân viên cấp cao trong tổ chức, bởi vì hắn không thể lường trước được người khác sẽ có hành động gì sau khi xem qua tin tức tình báo này, thậm chí bao gồm cả hắn, trên đường hắn chạy trốn đã có đến mấy lần hắn muốn tự sát, nhưng vì tự sát không phù hợp với giáo lý của hắn, cho nên hắn đã cố hết sức để quay trở về.
Trên quãng đường mà hắn đã chạy trốn này, có rất nhiều người tay trong đã ẩn náu trong vài năm, thậm chí đã ẩn náu trong mười mấy năm đã bị giết chết vì để bảo vệ cho hắn, và rất nhiều những chiến sĩ khác của tổ chức cũng đã cống hiến nhiều sự hy sinh lớn lao, nhưng hắn tin rằng tất cả những sự hy sinh này đều đáng giá, chỉ cần có thể giúp cho hắn đưa được tài liệu tình báo này về đến đích.
Nơi này là vùng miền núi của một quốc gia lớn nào đó ở vùng Trung Đông, nói một cách chính xác, quốc gia này là nơi giao nhau giữa vùng Trung Đông và phương Tây, cũng là quốc gia luôn ngầm hỗ trợ cho tổ chức cực đoan của bọn hắn, sau khi Nô Cáp đến chỗ vùng núi này, hắn cảm thấy mình đã được an toàn, đúng vậy, xung quanh hắn đều là những chiến sĩ của tổ chức, quốc gia này cũng sẽ không phái người đến để đuổi giết hắn, và căn cứ của tổ chức cách nơi hắn đang đứng tầm một quả đồi, hắn chỉ cần...
Đột nhiên, có vài chiến sĩ ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, thời khắc này ước chừng là khoảng thời gian vào lúc rạng sáng, trời vẫn tối đen như mực, Nô Cáp cũng ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, hắn thấy có vài vệt lửa rất dài đang bay đến từ phía chân trời, bay xẹt qua toàn bộ phía chân trời, sau khi nhìn thấy những vệt lửa sáng rực này, Nô Cáp lập tức quỳ rạp xuống đất, cầu nguyện với những vị thần linh tối cao trong đức tin của hắn.
Trong lúc nhiều chiến sĩ xung quanh còn chưa hay biết chuyện gì đang xảy ra, một người trong số bọn họ vội vàng hét lớn lên: "Tên lửa đạn đạo tập kích! Nhìn phương hướng bay của nó thì có thể nhận thấy nó đang nhắm đến đỉnh của ngọn núi ở đằng xa kia, vậy thì cũng chẳng sao đâu, Nô Cáp, trụ sở của chúng ta nằm ở phía dưới chân núi đó, tên lửa đạn đạo sao mà có thể..."
Chưa kịp nói hết câu, có vài tên lửa mang theo đầu đạn đã đánh trúng vào đỉnh của ngọn núi đó, đã không xuất hiện một vụ nổ dữ dội khủng khiếp vang trời như trong tưởng tượng, mà ngược lại, một quầng sáng rực rỡ, sáng rực như ánh sáng mặt trời, mà không, còn chói rọi cả mặt trời trong nháy mắt đã phát ra, chỉ trong vài giây ngắn ngủi đó, toàn bộ ngọn núi đã bị vỡ tan và hoàn toàn biến mất...
Vũ khí hạt nhân!
"Cút đi ngay cho ta! Cái tên mập ngu như heo nhà ngươi! Lúc trước ngươi đã nói cho ta biết những gì nào! Nào là tuyệt đối không được tiết lộ! Tuyệt đối không được để người khác biết! Tuyệt đối có trốn cũng không thoát! Tuyệt đối có thể giết chết hắn! Tuyệt đối có thể làm hắn biến mất trong im lặng! Lần này thì sao hả? Ngươi còn muốn nói thêm những chuyện tuyệt đối gì nữa không?"
Một người đàn ông có tuổi đang lớn tiếng quát tháo, đồng thời còn có một người khác ở trước mặt hắn đang không ngừng xoa xoa mồ hôi trên đầu tên mập.
Tên mập cười cười nịnh bợ, nói nhỏ tiếng rằng: "Ba đòn tấn công bằng tên lửa hạt nhân chiến lược, cuộc công kích đã thành công quá mỹ mãn vượt trên sự mong đợi, lúc này đây, chắc chắn đã diệt sạch tận gốc cả cái người đó và cái tổ chức cực đoan kia..."
"Bụp!"
Một cái gạt tàn thuốc được ném thẳng vào miệng của tên mập, ngay lập tức, máu từ trong hai lỗ mũi của tên mập này đều chảy ra, nhưng tên mập căn bản cũng không dám lau đi, vẫn cứ đứng yên thẳng người ở đó, nhưng người đàn ông lớn tuổi lại giận dữ hét lớn: "Cút ra ngoài ngay! Đừng để cho ta gặp lại ngươi lần nữa! Đồ ngu! Đó là biện pháp cuối cùng! Tấn công bằng đầu đạn hạt nhân, nhưng ngươi cũng đã biết cuộc tấn công hạt nhân có ý nghĩa gì rồi chứ hả? Nếu không phải chúng ta đã đạt được toàn bộ các thỏa thuận thì một lần tập kích này đã khơi mào cho cuộc chiến tranh thế giới lần thứ ba! Mà Thổ Nhĩ Kỳ chính là một quốc gia mà********! Mặc dù đã gia nhập với chúng ta, nhưng bọn họ cần công nghệ nhưng không có công nghệ, cần tài nguyên lại không có tài nguyên, cần năng lực nhưng cũng không có năng lực, cũng sớm đã bị chúng ta gạt ra rìa, sau một cuộc công kích hạt nhân này, ngươi có biết phải bỏ ra bao nhiêu phần định mức nữa mới có thể lấp đầy lòng ham muốn vô độ của bọn họ không? Một ngàn người? Hay một vạn người? Nói thật, ta đã bắt đầu tính đến chuyện lấy danh ngạch (số người) của ngươi để chuyển sang danh ngạch của Thổ Nhĩ Kỳ, bây giờ thì... lập tức cút ra ngoài, cút ngay lập tức cho ta!"
Tên mập không dám trễ nãi, lập tức vội vàng đi ra khỏi phòng làm việc, và thậm chí hắn đã quá hoảng hốt đến nỗi vừa ra khỏi văn phòng làm việc đã tự đá vào chân mình mà ngã nhào nằm dài trên mặt đất...
Người đàn ông đứng tuổi sau khi nhìn thấy tên mập đi khuất, hắn hít thở vài hơi thật sâu, sau đó mới nhấc máy điện thoại lên và quay số thực hiện một cuộc gọi ra ngoài, sau đó hắn lập tức cung kính nói: "Thưa ngài tổng thống, đã giải quyết xong... Đúng, đây là sai lầm của chúng tôi... Quá rõ ràng rồi, tôi sẽ cấp bách tăng thêm số người được chọn... nhưng, chuyện này đã... Vâng, tôi đã hiểu... John là một thuộc hạ tốt, trong sự việc lần này tôi cũng có phần trách nhiệm, do sự việc đã xảy ra quá đột ngột, nhưng tôi lại chưa chú trọng đầy đủ, hắn chỉ đủ khả năng để triệu tập một lực lượng rất mỏng manh, hơn nữa còn có một vài thế lực đằng sau nhúng tay vào... Vâng, tôi dám khẳng định, trong mấy tập đoàn lớn đều có sự nhúng tay của những kẻ phản động, nhưng bọn chúng rất cẩn thận, chúng ta không thể nào thu thập được nhiều chứng cứ hơn... Tôi hiểu rồi, tôi sẽ gánh vác hầu như toàn bộ trách nhiệm về mình, tôi sẽ giao nộp danh ngạch không cần thiết của tôi, hơn nữa tôi sẽ tự nhận lỗi và từ chức... Không, tôi cũng không có... Vâng ạ, tôi hiểu rồi, tôi sẽ tiếp tục phụ trách cho đến khi hoàn tất việc rút quân mới thôi, cám ơn sự tín nhiệm của ngài, thưa ngài tổng thống..."
Người đàn ông lớn tuổi cúp điện thoại rồi thở phào nhẹ nhõm, lại thở hắt ra, tiếp đến lập tức nhìn vào xấp văn kiện trên tay, đó là tư liệu về mấy cái tập đoàn tài chính của nước Mỹ và của hơn mười người đàn ông giàu có, trong mắt của hắn lộ ra vẻ lạnh lùng khiếp người, nét mặt lạnh tanh, dường như có mang sát ý...
"Đây là sự uy hiếp sao?"
Trong hội nghị, Sở Hạo nở một nụ cười lạnh lùng, hắn ngắm nhìn toàn bộ người lãnh đạo của các quốc gia đang hiện diện ở nơi này, nhìn thấy một vài người trong số những nhà lãnh đạo đó lộ ra vẻ mặt xấu hổ ngượng ngạo, hắn lại cười lạnh lùng và nói rằng: "Ta biết, chính bọn người giàu có thuộc tầng lớp cao nhất của thế giới này, đang kiểm soát tài chính, kiểm soát tài nguyên, thậm chí kiểm soát cả chính trị, những chuyện này ta đều nhận thấy, nhưng cũng xin các quý vị đang ngồi ở đây hiểu rõ một điều, một quốc gia có lẽ là một món đồ chơi của một kẻ đầu sỏ, thế nhưng quốc gia đó cũng không thuộc về kẻ đầu sỏ đó, ta tin rằng các vị đang hiện diện ở đây chắc chắn đã biết được điều này, hãy suy nghĩ một chút về cuộc cách mạng lớn của nước Pháp, suy nghĩ một chút về sự xuất hiện và quật khởi của đảng thiên đường trên trái đất, trong lòng của các vị chắc hẳn cũng đã biết về sức mạnh của lực lượng quần chúng, ở đây ta cũng muốn nói với các vị một điều, cái mà ta muốn cứu chính là đại đa số mọi người, chứ không phải đại đa số của cải và quyền lực!"
"Đầu tiên ta phải nói rõ một điều, chuyện để lộ bí mật lần này, rốt cuộc là có chủ tâm, hay do vô ý, rốt cuộc cái được gọi là danh ngạch còn thừa lại được phân phối chưa đồng đều, hay có ý đồ muốn uy hiếp ta, uy hiếp tổ chức Kẻ Phản Nghịch, muốn buộc chúng ta phải lấy toàn bộ danh ngạch phân phối cho các nhân viên để phân phối cho những tên trùm tài chính và quyền lực, những người mà quý vị gọi là tầng lớp cao nhất của thế giới, ta muốn làm rõ chuyện này, ở đây ta phải nhắc cho quý vị nhớ một vài điều, ta sẽ không đề cập gì đến chuyện ngày tận thế sắp đến, cũng sẽ không nói đến đại cục gì gì đó, bởi vì hai từ đại cục này chỉ dành cho những người nhỏ yếu nói ra, nhưng có cả sự hiện diện của các vị lãnh đạo ở đây, vậy các vị chính là đại cục, cho nên ta sẽ không bàn về những chuyện này, ta chỉ muốn nhắc nhở các vị một điều... các vị thật sự nghĩ rằng nếu không có các vị thì sẽ gây ra những sự rối loạn và thay đổi lớn, và sẽ thật sự bị thất bại sao?"
"Rạng sáng ngày hôm nay, ta đã nhận được thông tin từ tổng bộ tư lệnh của tổ chức Kẻ Phản Nghịch, xét thấy tình hình khủng hoảng trong vị diện của chúng ta, cho nên tổng bộ chi tiêu một khoảng chi phí cực lớn để mở ra quyền hạn truyền tống tối cao, trong tương lai Trịnh Xá... Trịnh Xá là ai ư? Hắn chính là người đàn ông, là vị thần trong vị diện mà hầu như tất cả các vị ngồi ở đây đều đã từng nhìn thấy hắn trong đoạn phim quay lại lúc trước, hắn sẽ từ tổng bộ của tổ chức Kẻ Phản Nghịch đến đây để giúp đỡ cho vị diện của chúng ta tạo ra những bước chuyển biến lớn."
"Ở đây ta xin nói với các vị một vài lời như vậy, các vị có thể xem những lời này như là những quy định, xem như là tuyên ngôn, hay cũng có thể xem nó như một sự uy hiếp... Đừng ai trong số các vị có ý đồ dùng các phương thức bẩn thỉu của các vị để uy hiếp hay đe dọa quấy nhiễu đến bất kì tiến độ di dân trọng đại này, cho dù là bất kì hành vi nào làm trì hoãn việc vận chuyển vật tư cũng vậy, phương tiện vận chuyển cũng vậy, tiết lộ tin tức cũng vậy, làm chậm tốc độ kiến thiết bán vị diện cũng vậy, hoặc là bất kỳ một hành vi nào khác, chỉ cần tổng bộ của tổ chức Kẻ Phản Nghịch nhận định là nó đã đe dọa hay ảnh hưởng xấu đến các công cuộc di dân vĩ đại này, vậy thì chúng ta sẽ đơn phương tiến hành hành động, tất cả mọi hành động, đúng, tất cả mọi hành động đều do chính tay Trịnh Xá thực hiện, dĩ nhiên, các vị có thể chống lại, cũng có thể tùy ý sử dụng vũ khí hạt nhân, hay bất kì biện pháp nào đó để phản công, ngay cả việc tuyên truyền trước về ngày tận thế sắp đến cũng chẳng là vấn đề gì, chỉ cần có Trịnh Xá, chúng ta hoàn toàn có năng lực di dời gấp ít nhất hàng triệu lần năng lực của những nhân viên khác, tuy chúng ta cũng không mong muốn tình huống nghiêm trọng như vậy sẽ xảy ra, thế nhưng ta, tổ chức Kẻ Phản Nghịch, và tổng bộ của tổ chức Kẻ Phản Nghịch sẽ không chấp nhận bị uy hiếp dưới bất kì hình thức nào, bao gồm cả hành vi bắt cóc toàn bộ loài người để uy hiếp, cho nên..."
Sở Hạo nhìn thẳng vào tất cả các hình chiếu của các vị thủ lĩnh ở đây, nhìn thấy sắc mặt của bọn họ đều tái xanh, đang tỏ vẻ trầm tư lo lắng, hắn lạnh lùng nói rằng: "Cho nên, các quý ông, quý bà, kẻ thù của các vị cũng không phải là tổ chức Kẻ Phản Nghịch của chúng ta, mà kẻ thù của các vị chính là những tên trùm tài chính và trùm chính trị đang cản trở việc tiếp tục được sống, tiếp tục được nắm giữ chính quyền, và công cuộc di tản vĩ đại, các ngươi là những người được hưởng nhiều quyền lợi nhất, mặc dù không phải là người có quyền lợi độc quyền, nhưng vẫn tốt hơn việc cố chấp hủy diệt tất cả để rồi chẳng được một thứ gì cả, có đúng không?"
"Cho nên... giết chết bọn chúng đi, nếu có bất kỳ sự bất mãn nào với việc phân phối danh ngạch của những tên trùm tài chính, trùm chính trị và quân sự, trước khi Trịnh Xá hạ phàm, trước khi bọn chúng tiếp tục cản trở cuộc di dân vĩ đại, trước khi cái thế giới này bị hủy diệt bởi sự ngu xuẩn của bọn chúng, hãy tiêu diệt hết bọn chúng đi."
← Ch. 506 | Ch. 508 → |