Truyện ngôn tình hay

Truyện:Vô Tận Kiếm Trang - Chương 0621

Vô Tận Kiếm Trang
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0621: Đạo Tâm chủng ma kiếm trận
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Lớn mật, các ngươi là ai, có biết đây là nơi nào không mà dám xông vào lung tung, còn không mau cút đi cho ta.

Cuối cùng cũng có một hắc y nhân xuất hiện, đầu vai thêu một cái đầu lâu, chính là đệ tử của Ma Y giáo.

Sau khi nhìn thấy đám người Diệp Bạch, Diệp Khổ, Diệp Khuyết liền tiến tới.

Diệp Bạch nhàn nhạt liếc nhìn bọn họ mà không nói gì, Bạch Hàn Nhã ở trên lưng hắn không khỏi ngẩn ngơ, không biết Diệp Bạch làm thế nào mà xuyên qua thân thể của bọn họ.

Không đợi một khắc sau, bịch bịch hai tiếng, hai người này rơi xuống, máu tươi phun ra.

Trước khi chết, hai mắt trợn trừng, không biết là chuyện gì đã xảy ra.

Diệp Bạch, Diệp Khổ coi như không thấy tiếp tục đi lên phía trước.

Trong vòng cự ly mười trượng, nhìn thấy hai tên đệ tử Ma Y giáo đang cầm kiếm, Diệp Khuyết đột nhiên bay ra, trường kiếm trong tay rung lên, phụt phụt hai tiếng, có hai lỗ máu xuất hiện, hai tên đệ tử này khí tuyệt ngã xuống.

Diệp Bạch từ từ tiến lên phía trước, Yếm Hỏa Ma Sơn càng ngày càng gần.

Dọc đường đi, đệ tử của Ma Y giáo xuất hiện ngày càng nhiều, lúc đầu mười trượng có một cặp, sau đó cách mấy bước lại có một cặp. Diệp Khổ cũng bắt đầu xuất thủ, thực lực hôm nay của hắn đã đủ để kích sát đệ tử Ma Y giáo bình thường, không có bất luận kẻ nào chống được một chiêu của hắn.

Chỉ là càng về sau, đệ tử của Ma Y giáo càng ngày càng mạnh, trong đám người Diệp Khổ Diệp Khuyết không có ai ra tay được, chỉ có Diệp Bạch, vô luận là ai gặp phải cũng chỉ có kết cục là chết mà thôi.

Cho nên mặc kệ là ai, chỉ cần Diệp Bạch từ từ đi đến thì bọn họ đều bị một đạo kiếm khí cắt làm hai nửa.

Một luồng huyết tinh khí từ trên Yếm Hỏa Ma Sơn truyền ra, huyết vân càng thêm nồng đậm.

Một luồng hơi thở bất tan bao phủ cả Yếm Hỏa Ma Sơn, tựa hồ chim chóc trong rừng cũng cảm nhận được mà hoảng sợ vỗ cánh bay lên.

Động tĩnh mới bắt đầu không có người phát hiện ra, nhưng càng ngày càng có nhiều tiếng kêu thảm thiết vang lên khiến cho những người đứng đầu chú ý, vài tên Ma y giáo đệ tử đứng đầu chạy xuống nhìn thấy đống thi thể thì khóe mắt tóe lửa.

Từ trước đến nay chỉ có bọn họ giết người khác, làm gì có chuyện có người xông tới Yến Hỏa Ma Sơn tàn sát đệ tử của Ma Y giáo như vậy.

Lúc này đã có vài đệ tử rơi xuống, Diệp Bạch liền vung tay lên, vô số đạo kiếm quang bay lên, lao về phía những đệ tử này, tất cả đều biết thành lỗ máu, hai mắt trợn trừng, chết không nhắm mắt.

Một đệ tử thông minh nhìn thấy cảnh tượng này thì biết rằng mình không đối phó không nổi, liền phóng lưu tinh hỏa pháo lên trời.

Đây là tín hiệu báo cường địch xâm lấn, chỉ là từ trước tới giờ Ma Y giáo chưa bao giờ phải sử dụng qua, sau một khắc, Ma Y giáo bỗng nhiên trở nên sôi trào, thanh âm hỗn loạn hẳn lên.

Diệp Khổ, Diệp Khuyết sầu lo nhìn Diệp Bạch, lại thấy Diệp Bạch không hề có chút biểu tình nào, chỉ chậm rãi đi lên phía trước, chỉ là vài tên đệ tử Ma Y giáo ngoại tông mà thôi, Diệp Bạch chỉ cần vung tay lên là lập tức ngã xuống.

Diệp Bạch tiến thêm một bước, bọn họ lùi một bước, cuối cùng cũng đã lùi tới cửa lớn của Ma Y giáo, không có cách nào lùi nữa.

Diệp Bạch giơ tay lên đầu, nhìn cánh cửa lớn của Ma Y giáo, lúc này ở trên đó đã có mười tên đệ tử ngoại tông, Diệp Bạch nhìn thấy tấm biển mầu đen trên cao thì hừ lạnh một tiếng, một đạo Tử Quang xuất ra, phụt, tấm biển tổng đàn của Ma Y giáo trong nháy mắt bị phá hủy, rơi xuống đất.

Thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt của đám đệ tử Ma Y giáo trở nên sợ hãi, dường như gặp một chuyện gì đó rất kinh sợ vậy, bọn họ điên cuồng hét lên một tiếng tựa như đám dã thú lao về phía Diệp Bạch.

- Hừ.

Thấy cảnh tượng như vậy, Diệp Bạch đầu tiên hừ lạnh một tiếng, kiếm quang mãnh liệt, kiếm ý vô tận bắn ra.

- Phụt Phụt Phụt.

Huyết hoa bắn ra, tất cả các đệ tử của Ma Y giáo đều ô ô kêu lên hai tiếng rồi ngã xuống đất.

Diệp Bạch không chút thay đổi khuôn mặt, từ từ đi qua thi thể của bọn họ, bậc thang bạch ngọc nơi hắn đi qua cũng trở nên nát bấy, chờ đến khi hắn tiến vào tổng đại môn của Ma Y giáo xong thì bậc thang bạch ngọc đã trở nên thê thảm.

Nghênh đón hắn kế tiếp chính là những đệ tử chính thức của Ma Y giáo.

Ở trước mặt Diệp Bạch lúc này chính là mười hai người mặc lam y, chấp sự Ma Y giáo nhìn Diệp Bạch mà phẫn nộ:

- Ngươi là ai? Dám xông vào tổng đàn Ma Y giáo, không muốn sống nữa sao?

Chỉ là một chấp sự lam y của Ma Y giáo, Diệp Bạch lạnh lùng nhìn, hiển nhiên hắn cũng không để vào mắt.

Những người tẻ tuổi này căn bản không đáng quan tâm, trong mắt Diệp Bạch những người này đều là những người sẽ đã chết.

Tuy nhiên....

Lời của chấp sự này còn chưa nói hết thì trên trán của hắn đã xuất hiện mốt lỗ máu, ầm một tiếng mà ngã xuống.

Tất cả chúng đệ tử của Ma Y giáo đều xôn xao, tất cả đều sợ hãi lùi xuống một bước.

Diệp Bạch không hề thay đổi, mang Bạch Hàn Nhã trên lưng mà đi về phía trước, đối diện với đội ngũ mấy trăm người này không đáng gì với hắn.

Thấy cảnh tượng như vậy, mặc dù không biết Diệp Bạch giết thế nào nhưng lam y chấp sự cũng cảm thấy sợ hãi, đối phương dám đánh tới tổng đàn, nếu như mình lui lại môn chủ biết thì mình cũng phải chết cho nên hắn cắn răng lớn tiếng quát:

- Sợ cái gì, đối phương chỉ có năm người, chúng ta có tới ba trăm người, mỗi người một kiếm còn sợ không giết được sao? Các ngươi không sợ hình phạt của Hắc Ma Quật hay sao?

Nghe tới hình phạt Hắc Ma quật, tất cả các giáo chúng đệ tử Ma Y giáo đều tỏ ra sợ hãi. Chấp sự vung tay lên mà nói:

- Lên.

Đám người kia liền lui về phía sau mốt bước, chuẩn bị dò xét.

Diệp Bạch thấy thế thì thở dài một tiếng.

Từ sau lưng của hắn liền hiện lên mười thanh trường kiếm như là bông tuyết xẹt lên, những đệ tử Ma Ya giáo đều bị một vết máu rất nhỏ trên cổ.

Chỉ là bọn họ không thể cảm giác được gì nữa, tất cả đổ gục xuống.

Vị chấp sự thấy thế thì cũng lao ra, hướng về phía Diệp Bạch đánh ra.

Diệp Bạch nhìn thấy thế thì khóe miệng nở ra một nụ cười.

*****

Chỉ thấy hắn vung tay lên, trong tay xuất hiện một đạo hồng quang, bay tới Lam y chấp sự, rồi sau đó được thu hồi lại trong tay áo.

Lam y chấp sự sau đó phụt phụt hai tiếng bay lên không trung, mười đạo máu tươi bắn ra.

Những đệ tử Ma Y giáo nhìn thấy đều ngạc nhiên, tên chấp sự này có thực lực huyền sư, mà cũng không chống nổi một chiêu.

Lúc này bọn họ bỗng nhiên cảm nhận được trên cổ đau nhói, sau đó một khắc, một màu máu tươi đỏ sẫm từ cổ họng chẩy ra.

Ầm ầm ầm, từng thanh âm đổ gục xuống, không có một tên đệ tử nào ở đây sống sót.

Trong mắt Diệp Bạch hiện ra một vẻ bi ai, chỉ là sau đó hắn tiếp tục cất bước, vượt qua đống thi thể này tới hậu viện của Ma Y giáo.

Ở phía đối diện, một màu đỏ rực cổ xưa hiện ra.

Ba mươi đệ tử thanh y của Ma Y giáo đều ở đây, Diệp Bạch khẽ thở dài rồi vung tay lên, sau đó là một tiếng nổ lớn, vô tận kiếm quang đột nhiên bay ra, những đệ tử Ma Y giáo này đã biến thành ba mươi cỗ thi thể.

Ngay cả huyền sư cũng không chống lại thì đệ tử huyền sĩ trong mắt hắn cũng không khác gì đám cừu non.

Đi về phía trước, một khoảng sân hiện ra trước mặt Diệp Bạch, Diệp Bạch thấy rõ ràng có mấy trăm pho tượng được dựng sừng sững.

Bốn mươi hắc y trưởng lão vây quanh một người áo trắng.

Ánh mắt của Diệp Bạch co rút lại, hắn đã biết người này là ai.

Người này chính là người đầu tiên ở trên lôi đài, cậy vào mình là huyền sư đỉnh cấp, kích sát Thiên Huyễn Vạn Tâm động tứ đại thủ hộ trưởng lão, Hồng Diệp trưởng lão, phó giáo chủ của Ma Y giáo, Thư Vô Cực.

Ánh mắt của Diệp Bạch trở nên lạnh lẽo, một hàn ý toát ra từ mắt hắn.

Hắn nhận biết được Huyết Thủ Thư Vô Cực. Huyết Thủ Thư Vô Cực thì lại không nhận ra hắn. nhìn thấy Diệp Bạch từ tiền viện đi tới đây, tất cả giáo chúng Ma Y giáo sắc mặt đại biến.

Hắn nhìn Diệp Bạch, quát lạnh nói:

- Hảo tiểu tử, ngươi từ đâu tới đây, ngươi ăn gan cọp mật gấu rồi phải không, dám xông vào tổng đàn của Ma Y giáo, đúng là không muốn sống rồi.

Nghe vậy, Diệp Bạch cũng chỉ lạnh lùng nói:

- Thật không, vậy thì cứ thử xem đi.

Diệp Khổ, Diệp Khuyết nhìn bọn họ cũng lộ ra một vẻ oán hận, nhịn không được mà tiến tới nói:

- Diệp Bạch, nhường cho chúng ta giải quyết bọn họ.

Diệp Bạch nhìn hai người mà lắc đầu:

-Các ngươi không phải là đối thủ của hắn, để mình ta.

Nói xong, Diệp Bạch liền cất bước, hướng về phía Huyết Thủ Thư Vô Cực đi tới.

Huyết Thủ Thư Vô Cực nhìn Diệp Bạch mà nói:

- Ngươi là Diệp Bạch, chẳng lẽ ngươi đúng là....

Bỗng nhiên từ trong óc hắn xuất hiện cái tên Diệp Bạch đã được truyền đi xôn xao gần đây, nếu tên kia là Diệp Bạch, vậy chỉ có thể là....

Trên khuôn mặt hắn đã không còn một chút máu nào mà trở nên trắng bệch, nhịn không được mà liên tiếp lùi năm bước.

Diệp gia lúc này không có tin tức không có nghĩa là cửu phẩm tông môn Ma Y giáo không có, trong vòng mười ngày Diệp Bạch trở về Diệp gia thì cái tên Diệp Bạch cũng truyền khắp Ma Y giáo.

Bốn mươi hắc y trưởng lão mặc dù cũng không tham gia Tiên Thiên đài tỷ thí nhưng cũng đã từng nghe qua đại danh của Diệp Bạch, lúc này ánh mắt của bọn họ cũng trở nên kinh hãi, lo sợ không yên.

- Không không có khả năng là ngươi... Diệp Bạch chính là đệ tử của Tử Cảnh Cốc, chúng ta là Ma Y giáo, trước giờ chưa từng đắc tội với Tử Cảnh Cốc, tại sao ngươi muốn giết Ma Y giáo, rốt cuộc là vì cái gì?

Hiển nhiên tát cả các đệ tử của Ma Y giáo đều biết Diệp Bạch xuất thân từ Tử Cảnh Cốc, cũng không ai nhớ rõ người này cũng thuộc về tiểu thế gia ở Hỏa Vân Thành mà họ từng kích sát.

Hơn nữa Tử Cảnh Cốc ở Vô Sương Quốc lại đến tận La Lâm quốc thu nhận đệ tử thì không giống, thiên hạ họ Diệp có rất nhiều, ai cũng không ngờ rằng trong các thế gia bọn họ kích sát lại có một nhân vật lợi hại như vậy tồn tại.

Chỉ sợ trong lòng bọn họ đã sớm quên đi Hỏa Vân thành.

Diệp Khuyết thấy vậy thì bước tới cười lạnh nói:

- Không sai, Ma Y giáo các ngươi đúng là không đắc tội với Tử Cảnh Cốc nhưng các ngươi chẳng lẽ đã quên lúc ở Hỏa Vân Thành La Lâm quốc các ngươi đã kích sát không ít huyền sư của tứ đại thế gia sao?

- Hỏa Vân Thành, La Lâm quốc.

Huyết Thủ Thư Vô Cự trở nêm mờ mịt, bỗng nhiên hắn nhớ lên điều gì đó sắc mặt đại biến:

- Các ngươi ban đầu chính là người của Diệp gia.

Hắn cuối cùng cũng nhớ được, lúc huyệt mộ của Dược tông Thủy Tà thiên xuất thế, lúc đó chính hắn chỉ huy, nhưng lâu quá chính bản thân hắn đã quên rồi.

Hôm nay Diệp Khuyết nhắc tới, hắn cuối cùng cũng hiểu ra, rốt cuộc nhớ lại, ban đầu hắn vì nhàm chán đã tìm tới các trưởng lão đệ tử của tứ địa thế gia tìm niềm vui.

- Nhưng mà, điều này có thể sao?

Hắn đầy kinh hãi nhìn Diệp Bạch, Diệp Khổ, Diệp khuyết, Diệp gia bất quá chỉ là một tiểu gia tộc đang xuống dốc, người có thực lực cao nhất cũng chỉ là huyền sư cấp thấp, trong mắt hắn giống như là con kiến hôi, tại sao bây giờ lại xuất hiện một vị cường giả là trung vị huyền tông.

Điều này tuyệt đối không thể.

Hắn không tin, nếu sớm biết có hôm nay thì hắn đã không dám đắc tội với Diệp gia, tại vì hắn biết Diệp gia dù có quật khởi cũng không có khả năng uy hiếp đến mình. Từ trước đến giờ Ma Y giáo khi dễ người yếu, còn như Tử Cảnh Cốc bọn họ chẳng những muốn nịnh bợ lấy lòng mà còn không dám đối kháng, trước nay thuận buồm xuôi gió, chưa có chuyện gì.

Tuy nhiên tất cả đã muộn.

Biết rằng đám người Diệp Bạch, Diệp Khổ xuất phát từ Hỏa Vân thành, Huyết Thủ Thư Vô Cực biết rằng chuyện hôm nay kết quả không thể tốt đẹp rồi.

Bỗng nhiên ở trước khoảng sân, Huyết Thủ Thư Vô Cực làm một chuyện khiến tất cả kinh ngạc.

Chỉ thấy bỗng nhiêm, "phịch" một tiếng, hắn đã quỳ rạp xuống đất, rơi nước mắt mà nói:

- Là ta không đúng, tất cả mọi chuyện đều là ta làm, Diệp công tử muốn giết thì giết một mình ta, xin Diệp công tử tha cho bọn họ, bọn họ đều vô tội.

Sau đó hắn liên tục dập đầu với Diệp Bạch, máu cũng ứa ra.

Một số ma y giáo trưởng lão đã cảm động rơi lệ.

Diệp Bạch thấy cảnh tượng như vậy thì cúi đầu xuống, như đang suy nghĩ điều gì đó, chỉ là hắn cúi đầu cho nên không ai thấy rõ ánh mắt của hắn.

Diệp Khổ, Diệp Khuyết thì khẩn cấp hô lên:

- Diệp Bạch, không nên mềm lòng, thứ này lưu lại chỉ để lại tai họa, ngươi đừng quên ban đầu Hồng Diệp, Thập Tuệ trưởng lão lúc thảm trạng đã thế nào.

Vượt qua dự liệu của bọn họ, Diệp Bạch vẫn cúi đầu như trước, không ai có thể nhìn thấy ánh mắt của hắn.

Lúc này, Huyết Thủ Thư Vô Cực đã đi tới trước mặt Diệp Bạch, cự ly chỉ bất quá ba tượng, trên đường hắn vừa quỳ mà vừ tới, tất cả đều là vết máu, vô cùng đáng sợ.

Xin Diệp công tử tha cho bọn họ, bọn họ đều vô tội.

Hắn tiếp tục dập đầu tiến tới, bỗng nhiên lúc đó thân hình của Diệp Bạch đã hoàn toàn không phòng bị, trong lòng Huyết Thủ Thư Vô cực đã hiện ra một vẻ vui mừng.

Hắn tiếp tục dập đầu, bỗng nhiên trong mắt của hắn xuất hiện ra một lãnh ý, một thiên hồng quang bắn lên.

- Huyết Triền thủ.

Đây chính là tuyệt học thành danh của Huyết Thủ Thư Vô Cực, Huyết Triền thủ, uy danh cực cao, ở trong Ma Y giáo, cũng có một số công pháp cao giai, âm ngoan tàn độc.

*****

Hắn khổ luyện vài chục năm, vốn có bộ dáng văn nhược thư sinh nhưng bởi vì trong tay có Huyết Triền thủ cho nên được danh sưng là Huyết Thủ.

Bởi vì hắn rất rõ ràng uy lực của nó, chỉ cần đánh bất ngờ, đối phương không phòng bị thì cho dù là một vị cường giả Huyền Tông cũng bị hắn kích sát.

Một vị cường giả huyền tông không vận công so với một người bình thường cũng không mạnh hơn bao nhiêu.

Nghĩ tới đây chẳng những hắn không có nửa phần sợ hãi mà còn có vẻ vui mừng, hắn biết rất rõ ràng, nếu hôm nay hắn mà kích sát thành công một vị cường giả Huyền Tông thì sẽ thu được nhiều danh tiếng.

Chuyện hôm nay hắn quỳ trước mặt người khác chắc chắn sẽ không có ai nhắc tới, tất cả chỉ đàm luận hắn, Thư Vô Cực Đỉnh Cấp huyền sư, đánh chết một cường giả huyền tông.

Huyết Thủ Thư Vô Cực tưởng tượng đến tận tiên cảnh, người của Ma Y giáo sẽ hoan hô, còn đối phương sẽ kinh hãi mà chết.

Cái miệng của hắn không kìm được mà khẽ nhếnh lên.

Quả nhiên Diệp Bạch tựa hồ như không có phòng bị.

Thấy cảnh tượng như vậy, Diệp Khổ, Diệp Khuyết ở phía sau Diệp Bạch liền sợ hãi kêu lên:

- Chú ý.

Tuy nhiên lời này không kịp.

Thư Vô Cực trong lòng không kìm được mà cười lạnh.

Sau đó hắn giơ tay lên trên đầu, bỗng thấy khóe miệng nở ra một nụ cười.

Lúc này hắn mới cảm giác được, rõ ràng bàn tay của mình đã chạm vào ngực Diệp Bạch tại sao không có thanh âm vỡ vụn, ngược lại còn trống rỗng, giống như là đánh vào một cục bông vậy.

Diệp Bạch chẳng những không hề thương tổn mà lùi về sau một bước cũng không có.

Hắn kinh hãi biết rằng không tốt, tuy nhiên đã muộn.

Diệp Bạch giơ tay lên, một bàn tay nhẹ nhàng đánh xuống.

Rắc, một tiếng chỉ là không phải phát ra từ ngực Diệp Bạch.

Diệp Khổ, Diệp Khuyết cuối cùng cũng thở ra một hơi, mà bốn mươi vị hắc y trưởng lão của Ma y giáo lúc này mặt không còn chút máu.

Một huyền sư đỉnh cấp cũng không chi trì dưới tay Diệp Bạch được bao nhiêu.

Diệp Bạch cũng không nói lời thừa, một đóa liên hoa cực đại xuất hiện, đóa liên hoa này được tạo từ tám mươi mốt thanh kiếm tinh thuần, huyết quang băng tiên, ở đây ngoại trừ đám người Diệp Bạch Diệp Khổ ra thì những người khác đã hóa thành phấn vụn, thịt bay tứ tung.

Diệp Bạch nhẹ nhàng nhấc chân qua bọn họ đi vào trong hậu viện.

Một hắc y trung niên đã ở đó chờ hắn.

Hắc y trung niên này toàn thân ma khí, chắp tay mà đứng nhìn về phía đình viện xa xa, không biết trong lòng đang suy nghĩ điều gì.

Ở bên cạn hắn có một thanh kiếm Vô Phong trọng kiếm.

Giáo chủ đời thứ hai mươi mốt của Ma Y giáo, đỉnh cấp huyền sư Diêm Ma Thiệu Thiên Đô.

Một thân Nhiên Ma Đao Khí tu luyện đến trạng thái đỉnh phong, gần đây rất ít người nhìn thấy hắn xuất thủ, chuyện Dược tông Thủy Tà Thiên hai năm trước hắn cũng không tham gia.

Nghe thấy tiếng bước chân hắn cuối cùng cũng quay đầu nhìn lại, nhìn vào đôi mắt Diệp Bạch, hắn cũng biết rằng ở bên kia, tình huống như thế nào

Hắn thở dài một tiếng, rồi nhìn về phía Diệp Bạch nói:

- Diệp công tử.

Lần Tiên Thiên Đài tỷ thí, hắn cũng là một trong những người tham gia, hơn nữa hắn còn biết Diệp Bạch là một vị trung cấp huyền sư. Tuy nhiên hắn thế nào cũng không ngờ Diệp Bạch đương thời là một phần tử của Diệp gia hơn nữa trong thời gian ngắn đã phát triển tới tình trạng này.

Ngay cả một đại tông chủ cũng phải nhìn lên.

Diệp Bạch nhìn hắn hồi lâu không nói gì.

Một lúc lâu, hắn tựa hồ như biết nếu như không mở miệng thì Diệp Bạch sẽ không cho hắn cơ hội mở miệng nữa, hắn đành phải thở dài một tiếng cất tiếng nói:

- Vô Cực hành sự không cố kỵ, ta biết hắn cuối cùng một ngày cũng mang tới họa cho Ma Y giáo, nhưng ta không ngờ tốc độ lại nhanh đến như vậy.

Đôi mắt của Diệp Bạch bị che lại, không biết hắn đang suy nghĩ điều gì.

- Thật không, nếu như ta không mạnh thì Ma Y giáo sẽ đi không đi xuống?

Diêm Ma Thiệu Thiên Đô nói:

- Chỉ là chọc tới Diệp gia là người của Thư Vô Cực, không liên quan tới Ma Y giáo, hiện tại công tử giết cũng đã đủ rồi, chẳng lẽ muốn đuổi tận sát tuyệt, một người cũng không giữ lại sao?

Diệp Bạch giơ tay lên đầu, cười lạnh một tiếng nói:

- Nói như vậy ta phải hạ thủ lưu tình, lưu cho Ma Y giáo một đường hương khói sao?

Diêm Ma Thiệu Thiên Đô trầm mặc xuống mà không nói gì.

Thấy như vậy, Diệp Khổ giẫm chân tiếng lên, từ trong ngực móc ra một tờ giấy nói:

- Ba mươi năm trước, giáo chủ của Ma Y giáo Thiệu Thiên Đô vì tam đại tiểu phái không phục, lúc ban đầu đã tru sát toàn bộ Tinh Hỏa Tông, Bình Thiết giáo, Tam Nguyên Hội, từ đó xóa tên bọn họ ra khỏi Đại Ma Quốc.

Diêm Ma Thiệu Thiên Đô biết sắc, chỉ là sau đó y nhanh chóng trấn định lại, ánh mắt lóe lên, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Diệp Khổ thấy thế thì cười lạnh một tiếng:

- Hai mươi lăm năm trước, gia chủ của Đa Văn Hải gia Hải Nguyên Sinh không hiểu sao mà chết bất đắc kỳ tử, miệng mũi đầy máu, Hải gia chí bảo, Thâm Hải Huyết Minh Châu cũng không biết hạ lạc từ đâu, sau khi kiểm chứng tất cả mọi người phát hiện ra y bị trúng độc của Ma Y giáo, Yếm Hỏa Huyết Độc.

Diêm Ma Thiệu Thiên Đô biến sắc, trong lòng bất an.

Diệp Khổ tiếp tục nói:

- Mười lăm năm trước, một đệ tử ngoại tông của Ma Y giáo lăng nhục Lâm Như Nguyệt của Huyền Vũ Lâm gia, bị Lam gia gia chủ tức giận giết chết, về sau tới Ma Y giáo thỉnh tội nhưng lại bị Thiệu Tông chủ xử tử lăng trì, Lâm gia trên dưới sáu mươi nhân khẩu ngay cả phụ nữ yếu nhược cũng không tha.

Diêm Ma Thiệu Thiên Đô toát mồ hôi lạnh, tay cầm chắc Cự Kiếm.

Diệp Khổ tựa như không thấy tiếp tục nói:

Năm năm trước, Thanh Điểu Băng gia, luyện được Luyện Khí Ma Phi thiên, dâng cho Thiệu tông chủ, trong đó có phương pháp giết người luyện khí, luyện chế Ma Hồn Huyết phù tà pháp. Vì vậy mà Hàn Diêm quận của Thanh Điểu quốc ba vạn người phải chết oan uổng.

- Ba năm trước đây, Hàn Yên Tuyết lâu...

Bỗng nhiên Diêm Ma Thiệu Thiên Đô giơ tay lên, lạnh lùng nói:

- Đủ rồi.

Hắn đột nhiên ngửa mặt lên trời cười như điên:

- Biết các ngươi có thể có một người tương lai có thực lực trung vị huyền tông thì ta còn e ngại với các ngươi sao, vừa rồi ta đã nói nhiều lời với các ngươi, hiện tại các ngươi đã đến đây thì chết đi, Vạn Huyết Ma Hồn Cấm trận, mở ra.

Hăn quát to một tiếng, cực kiếm rút ra khỏi mặt đất, đột nhiên trên mặt đất xuất hiện rất nhiều huyết sắc, màu đỏ tươi vô cùng bắt mắt.

Ma khí từ trong tràn ra, tạo thành một cái lưới lớn.

Rồi sau đó, sáu trăm Khô lâu y Ma Y giáo đệ tử, quỷ mị xuất hiện, mỗi người đều cầm một Cốt Địch kỳ quái.

Sáu trăm người này xuất hiện, trong nháy mắt tựa như làm thay đổi trời đất, đám người Diệp Bạch Diệp Khổ, Diệp Khuyết chỉ thấy phía trước là một màn tối đen, lúc này tất cả đã tiến vào huyễn cảnh.

*****

Thấy một màn như vậy, đám người Diệp Khổ, Diệp Khuyết không khỏi biến sắc, lui ra phía sau một bước.

Nhưng Diệp Bạch lại chỉ mỉm cười, giương tay lên đánh ra một đạo Tử Quang. Diêm ma Thiệu Thiên Đô thấy như vậy, trong lòng cũng cảm thấy thất thần.

Hắn lúc này có dự cảm bất hảo, lui ra phía sau một bước, không biết đạo Tử quang này rốt cuộc là cái gì mà Vạn Huyết Ma Hồn Cấm Trận của Ma Y giáo Hộ Sơn Đại Trận, không có tác dụng. Từ khi nó thành lập được một trăm sáu mươi năm đến nay, chưa từng dùng quá một lần, cách đây mười năm, sử dụng một lần đã hại bao nhiêu sinh linh vô tội, chết ở nơi này. Chính ngoại giới, cũng chưa từng có người biết, Ma Y giáo còn có Sát trận bí ẩn làm một đòn sát thủ này.

Cho tới hôm nay, Diệp Bạch có thực lực trung vị Huyền Tông, đã làm cho Ma Y giáo rơi vào thời khắc tồn vong, lúc này Ma Y giáo mấy trăm đệ tử, hàng trục Trưởng lão, thậm chí còn có một vị Phó giáo chủ đã bị Diệp Bạch giết chết. Diêm ma Thiệu Thiên Đô mặc dù có thực lực, nhưng cũng không phải là đối thủ của Diệp Bạch được, sống chết trước mắt, tự nhiên nghĩ tới cấm trận, mặc dù Diệp Bạch sau lưng có Tử Cảnh Cốc, kích sát hắn, hậu quả khẳng định rất là đáng sợ, nhưng lúc này, hắn không thể do dự được nữa.

Cho nên, mặc kệ đắc tội với Tử Cảnh Cốc như thế nào, Diệp Bạch đều phải chết, mà cái Vạn Huyết Ma Hồn Cấm Trận này là cứu cãnh duy nhất mà hắn có thể dựa vào lúc này. Cho nên, hắn cố ý dùng ngôn ngữ trì hoãn Diệp Bạch để có thời gian khởi động trận pháp. Huyết Thủ Thư Vô Cực ở bên ngoài chịu chết, ngăn cản Diệp Bạch tiến công, kỳ thật để có thời gian chuẩn bị mở ra cái đại trận này, cho tới bây giờ, đại trận rốt cục khởi động, hắn tưởng rằng không có vấn đề gì sảy ra.

Cho dù Diệp Bạch thực lực có cường đại, cũng không thể chống được lực lượng của đại trận được, phải biết rằng Vạn Huyết Ma Hồn Cấm Trận này chính là một môn tử cấp Trung cấp kỳ trận, ban đầu tổ sư Ma Y giáo đời thứ mười sáu có được, coi là trân bảo, ngay cả Huyền Tông cường giảxông vào trong đó, cũng phải Tử vong.

Đáng tiếc Diêm ma Thiệu Thiên Đô cũng không biết, nếu như bàn về trận pháp, đừng nói tiểu Ma Y giáo, chính là Lam Nguyệt Kiền Phù Trận tông cũng không thể cùng Diệp Bạch so sánh được. Chính là một cái Huyễn Trận, làm sao có thể làm khó được hắn, chính hắn chơi đùa trận hành gia, chỉ nhìn một cái liền nhìn ra chỗ trận nhãn, tiện tay một đạo kiếm quang, "Phốc" một tiếng bị đánh nát, Huyết Quang tiêu hết, Quỷ Mị phát ra không cam lòng kêu khóc, từ từ hư tán.

Trên mặt đất Huyết Sắc phù vân, từ từ biến mất, Diêm ma Thiệu Thiên Đô thấy như vậy kinh hãi kêu một tiếng: "Bất hảo", định rút lui, nhưng lúc này cũng đã muộn. Diệp Bạch vung tay lên, Ngũ Hành Cấm Pháp Kiếm Trận bị tiêu diệt."Phốc" một tiếng, một vị Đỉnh cấp Huyền sư tại trong Ngũ Hành Cấm Pháp Kiếm Trận không thể ngăn cản, liền chết không thể chết hơn được nữa.

Đỉnh cấp Huyền sư tuy mạnh, như cùng một vị trung vị Huyền Tông so sánh, không nghi ngờ là con kiến hôi mà thôi.

Chiến đấu kết thúc nhanh chóng, vượt ra ngoài ngoài dự liệu của mọi người, Diệp Khổ, Diệp Khuyết mặc dù biết Diệp Bạch thực lực hiện tại kinh người, tuy nhiên thấy một màn như vậy, cũng không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.

Mà đối với đệ tử Ma Y giáo mà nói, một màn này đối với bọn họ tạo thành chấn động, không nghi ngờ quá là đáng sợ. Tất cả mọi người vốn cho rằng Diệp Bạch hẳn phải chết không nghi ngờ gì, không ngờ bỗng nhiên nghịch cảnh đảo chiều, trong nháy mắt, Diệp Bạch đánh tan đại trận đi ra, hơn nữa Diêm ma Thiệu Thiên Đô ngay cả một chiêu của Diệp Bạch tiếp không được, liền chết oan chết uổng.

Chủ định biến mất, tất cả mọi người đều thét lên một tiếng chói tai:

- Không nên.

Sau đó mọi người đều chạy trốn, hơn sáu trăm Ma Y giáo Cao cấp đệ tử, bình thường có thói quen cao cao tại thượng, nắm giữ sinh mệnh của người khác, không nghĩ tới lúc này rơi xuống trên người bọn họ. Trong đó vài tên đệ tử, hoảng hốt chọn hướng Diệp Bạch đứng vọt tới.

Thấy một màn như vậy, Diệp Bạch hừ lạnh một tiếng, biết những người này đều tạo sát nghiệt rất nặng, căn bản không đáng đồng tình. Bởi vậy, Diệp Bạch không chút do dự, quát lên một tiếng.

- Đạo tâm chủng ma.

Vung tay trái lên, vô số kiếm quang bay ra hóa thành từng đợt từng đợt Tinh quang, bay vào những tên Ma Y giáo Cao cấp đệ tử này, rồi sau đó chui vào thân thể bọn họ, những Ma Y giáo Cao cấp đệ tử này nhất thời ngã xuống.

Sau một khắc, trong lòng bọn họ bỗng nhiên đau xót, một Hắc sắc tròn đoàn, ở trong lòng bọn họ thành hình, không ngừng quay cuồng tăng động như vật còn sống. Sau một khắc, Diệp Bạch khẽ quát một tiếng:

- Bạo.

- Phốc phốc phốc phốc.

Thanh âm liên tục không ngừng vang lên, một mảnh huyết nhục bay ra, hơn sáu trăm Ma Y giáo Cao cấp đệ tử, nhất thời tự bạo, máu tươi bay đầy trời, trong khoảng thời gian ngắn, cả hậu viện Ma Y giáo biến thành nhân gian Luyện ngục.

Đừng nói là những Ma Y giáo Cao cấp đệ tử này, mọi người thấy vậy trong lòng tê dại, da đầu rét run, chính đám người Diệp Khổ, Diệp Khuyết cũng không khỏi trong lòng phát lạnh. Hơn sáu trăm Ma Y giáo Cao cấp đệ tử, không ai may mắn thoát khỏi. Lần đầu tiên sử dụng tứ cấp Cao cấp Tử sắc truyền thuyết cấp Kiếm trận, uy lực của nó đáng sợ vượt quá ngoài dự đoán của Diệp Bạch.

Ngay cả Diệp Bạch cũng sửng sốt, bỗng nhiên trong lúc đó, một tiếng hét kinh sợ vang lên:

- Tiểu bối ác độc, Để mạng lại.

Quát to một tiếng, một đạo nhân ảnh từ bầu trời phương xa, mạnh mẽ xông đến, hình dáng như Côn Bằng, Hắc sắc trưởng y phần phật tung bay, vô số Ma khí từ quanh người hắn lượn lờ xuất ra, bên trong có vô số quỷ khóc, quỷ gào.

Chỉ thấy hắn bay nhanh lao đến, thấy dưới mặt đất một màn thảm kịch, nộ khí phát kích trong con mắt thiêu đốt lửa giận vô biên, giương tay lên đánh ra một cái Huyết phù màu đỏ sậm, xuất hiện ở lòng bàn tay của hắn, được hắn vỗ ra hóa thành tro bụi. Rồi sau đó, tả chưởng đột nhiên đỏ bừng, đáng sợ nhất chính là trong lòng bàn tay mơ hồ có năm cái điểm đen, hình như Mai Hoa, hướng Diệp Bạch mạnh mẽ phách đến.

Đạo đạo tinh phong, cách hơn mười dặm xa, liền có một luồng màu đỏ tươi sóng triều, như cùng vạn quỷ khóc lóc, nhất tề hướng về phía Diệp Bạch lao đến. Thấy một màn như vậy, đám người Diệp Khổ, Diệp Khuyết đều biến sắc. Mà Diệp Bạch, con mắt lạnh lẽo, nhận ra đây là vật gì rồi.

- Thiên hạ chí tà vật... Ma Hồn Huyết phù.

Năm năm trước, Thanh Điểu Băng gia, được một quyển Luyện Khí Ma phù thiên, hiến cho Ma Y giáo Giáo Chủ Diêm ma Thiệu Thiên Đô, trong đó có tập hợp lệ khí, luyện chế Ma Hồn Huyết phù. Muốn luyện chế tà vật này, Thanh Điểu quốc Hàn Diêm quận, ba vạn người chết oan chết uổng, sinh ra lệ chướng.

Đây là thảm án ít người biết, nhưng không thể gạt được con mắt Tử Cảnh Cốc. Tử Cảnh Cốc là Nam cảnh đệ nhất, bên trong cảnh nội xảy ra những chuyện nhỏ, tự nhiên sẽ không nghe không hỏi, nhưng thảm án như thế, do không có chứng cớ xác thực, hơn nữa bên trong Tử Cảnh Cốc xảy ra đại sự, cho nên chưa từng điều tra.

Nhưng đã có ghi chép, mà lần này Diệp Bạch đến đây, xem xét hồ sơ Ma Y giáo, liền phát hiện tất cả nguyên nhân, chính là bởi vì Thanh Điểu Băng gia hiến quyển Luyện Khí Ma phù thiên mà Ma Y giáo Giáo Chủ Thiệu Thiên Đô, ban đầu dùng ba vạn tính mạng, luyện chế thành hai tấm Ma Hồn Huyết phù uy lực cực kỳ đáng sợ. Một khi sử dụng, vạn quỷ cùng khóc, nhiếp hồn Đoạt Phách, đừng nói là cùng cấp, chính cao hơn hai cấp, cũng ngăn cản không được.

Nhưng đối mặt với Diệp Bạch đại địch như thế, Ma Y giáo Giáo Chủ Thiệu Thiên Đô cũng không có sử dụng Ma Hồn Huyết phù. Ngược lại dùng Vạn Huyết Ma Hồn Cấm Trận, hiển nhiên hai tấm Ma Hồn Huyết phù này cũng không ở trong tay của hắn.

Mà hiện tại, thấy người mới đến này, Diệp Bạch rốt cục biết, hai tấm Ma Hồn Huyết phù rơi tại trong tay ai. Cả Ma Y giáo, địa vị so sánh với Giáo Chủ Diêm ma Thiệu Thiên Đô còn cao hơn, thực lực còn mạnh hơn, thân phận còn tôn quý hơn chỉ có một người.

Ma Y giáo Ma Tổ Cực Ma Đại Đế, với Cực ma đại pháp nổi tiếng Thiên hạ, yêu tà vô cùng, rất nhiều người nghe nói kỳ danh, cũng không khỏi sợ ba phần.

Hắn là sư thúc tổ Ma Y giáo Giáo Chủ Diêm ma Thiệu Thiên Đô, bối phận cực cao, rất ít khi xuất thủ, một thân thực lực đáng sợ vô cùng, cũng là một trong Tam đại Ma Tổ, ban đầu ở bên trong Dược tông Thủy Tà Thiên mộ huyệt, Ma Y giáo Giáo Chủ Diêm ma Thiệu Thiên Đô không đi, nhưng Cực Ma Đại Đế lại tham gia. Nếu như ngay cả Cực Ma Đại Đế cũng không thể đắc thủ được bảo vật, hắn đi cũng vô dụng, nếu như Cực Ma Đại Đế có khả năng nắm bắt bảo vật, hắn đi cũng không cần thiết. Cho nên, lần đó, chỉ có Cực Ma Đại Đế cùng Huyết Thủ Thư Vô Cực đi đến Dược tông Thủy Thiên tà mộ huyệt mà thôi. Đã hai mươi năm qua, Cực Ma Đại Đế lần đầu tiên lộ diện trước người, xuất thủ quá một lần, cuối cùng đoạt được ở Dược tông Thủy Tà Thiên mộ huyệt một trong hai đại Huyền binh, Hồng Ảnh kiếm, và Cực phẩm Linh huyền Cổ Đan.

Không ai biết hắn ở nơi nào, nghe nói Ma Y giáo Hậu sơn Thiên Ma động bế quan tu luyện, Diệp Bạch đương nhiên cũng không quên hắn. Mà lúc này, Ma Y giáo đại biến, Cực Ma Đại Đế quả nhiên cuồng nộ lao đến, hơn nữa ra tay dùng ngay Ma Hồn Huyết phù.

Hiển nhiên hắn muốn Diệp Bạch chết ngay lập tức mới cam tâm. Nhưng Diệp Bạch há có thể cho hắn như nguyện sao? Thấy thế, Diệp Bạch có chút vui vẻ, không chút do dự, cũng xuất ra một bàn tay, nhẹ nhàng đánh về phía Cực Ma Đại Đế đang ở giữa không trung, một chưởng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1005)