← Ch.141 | Ch.143 → |
- Thuần Dương Kim Thân có thể rời khỏi thân thể của mình và tồn tại độc lập sao?
Lúc Thuần Dương Kim Thân từ trong cơ thể đi ra ngoài, trong lòng Dương Thạc liền vui vẻ. Dương Thạc thật không ngờ, mình có thể làm được việc này dễ dàng, lại có thể khiến cho Thuần Dương Kim Thân rời khỏi thân thể của mình.
Không cần nói, Dương Thạc cũng biết, đây chắc chắn là do mình có thể sử dụng cương khí hộ thể rồi.
Chân khí phóng ra ngoài mà có thể đạt tới cấp độ như của cảnh giới Võ Tôn, thì có thể làm cho Kim Thân rời khỏi thân thể, tồn tại một mình. Còn nếu chân khí phóng ra ngoài mà đạt đến cấp độ cương khí như của Đại Tông Sư, thì có thể làm cho Kim Thân rời khỏi thân thể một cách dễ dàng, gần như không có độ khó gì. Sau khi Dương Thạc nắm giữ bí quyết, liền tiến hành thí nghiệm một lần.
- Cái Thuần Dương Kim Thân này là từ trong tất cả đại khiếu huyệt của mình đi ra đấy.
- Đây coi như là xuất khiếu rồi.
Dương Thạc đã từng nghe nói qua về thuyết pháp Nguyên Thần xuất khiếu của thượng cổ võ đạo.
Cái gọi là Nguyên Thần xuất khiếu, thực tế là rèn luyện thần niệm đến mức tận cùng, gần như hình thành nên Nguyên Thần thật thể, là có thể rời khỏi cơ thể võ giả, tồn tại một mình.
Thậm chí, Nguyên Thần xuất khiếu mà có đủ lực tấn công mạnh mẽ, thì có thể gây tổn thương cho thần niệm của những võ giả khác.
Chỉ sợ cao thủ Võ Thánh cũng không thể ngưng tụ thần niệm thành Nguyên Thần thật thể được.
Việc xuất khiếu gần như là thần thoại.
Chẳng qua, bây giờ, Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc có thể rời khỏi thân thể, cũng được coi là một loại xuất khiếu rồi.
- Thật không thể ngờ, trong Thuần Dương Kim Thân này còn có cả Phần Chước chân khí và sấm sét nữa. Như vậy, lực công kích của Thuần Dương Kim Thân lại được gia tăng mạnh hơn rồi.
Tuy việc Thuần Dương Kim Thân biến thành Phần Chước Lôi Đình Thuần Dương Kim Thân vượt ra ngoài dự đoán của Dương Thạc, nhưng không tính quá ngạc nhiên.
Dù sao, trong chân khí cương khí mà Dương Thạc phóng ra ngoài đều có thêm Phần Chước Lôi Đình khí tức. Thuần Dương Kim Thân phóng ra ngoài cũng giống như chân khí cương khí phóng ra ngoài. Vậy nên, việc nó mang theo Phần Chước Lôi Đình khí tức là chuyện rất bình thường.
- Không biết mình có thể điều khiển cái Thuần Dương Kim Thân xuất khiếu ra ngoài này hay không?
Trong lòng Dương Thạc vừa xuất hiện ý nghĩ này, liền lập tức thử điều khiển Thuần Dương Kim Thân.
Chân khí cương khí mà Dương Thạc phóng ra ngoài đều chịu sự điều khiển của hắn. Vậy chắc Thuần Dương Kim Thân xuất khiếu cũng chịu sự điều khiển của hắn.
- Hả?
Dương Thạc đang suy nghĩ nên điều khiển Thuần Dương Kim Thân xuất khiếu như thế nào, thì lại chợt cảm giác được, thần niệm mình khẽ động, giống như nó đang ở trên người mình, đột nhiên chuyển dời đến một thân thể khác vậy.
Cùng lúc đó, trên mặt Thuần Dương Kim Thân đang lơ lửng trên đỉnh đầu Dương Thạc, bỗng nhiên hiện lên sự nghi hoặc. Hai mắt nó đang khép hờ, cũng nhanh chóng mở ra.
- Thần niệm của mình, đang từ trên người mình, chuyển dời đến trên Thuần Dương Kim Thân sao?
Trên mặt Dương Thạc trần đầy sự không thể tin được.
Vốn Dương Thạc đang suy nghĩ xem, nên dùng cách nào để điều khiển Thuần Dương Kim Thân hành động theo ý mình. Thì hắn lại thật không ngờ, trong đầu hắn vừa hiện lên ý nghĩ như vậy, thần niệm của hắn đã từ trên người mình chuyển đến trên Thuần Dương Kim Thân. Hiện tại, Thuần Dương Kim Thân đã thành thân thể của Dương Thạc, còn nhục thể của hắn thì lại thành một cái xác không hồn.
- Còn có thể như vậy sao?
Dương Thạc vừa kinh ngạc, vừa điều khiển Thuần Dương Kim Thân.
Thần niệm Dương Thạc hơi động, Thuần Dương Kim Thân liền làm ra các động tác liên tục. Vậy là, hắn có thể điều khiển nó dễ dàng giống như nhục thể vậy, thậm chí, còn hơn thế.
Dù sao, khả năng của nhục thể của mình cũng có hạn, nó chỉ nhảy cao tối đa được một trượng mà thôi, thể bay được. Còn Thuần Dương Kim Thân này lại rất nhẹ, có thể trực tiếp lơ lửng trên không trung. Dưới sự điều khiển của Dương Thạc, Thuần Dương Kim Thân này có thể tự do bay trên không trung, không có gì ràng buộc cả.
- Lại thuận tiện như vậy hả? Nếu tương lai, mình gặp được một số nơi mà mình không thể đến thì có thể thả ra Thuần Dương Kim Thân, rồi điều khiển Thuần Dương Kim Thân đến đó là được rồi.
Trong lòng Dương Thạc vô cùng vui mừng.
- Xem ra, mình lựa chọn tu luyện công pháp Đại Nhật Như Lai Kim Thân trước, là sự lựa chọn đúng đắn rồi.
Chỉ cần việc Kim Thân có thể xuất khiếu, tự do bay đi, đã có thể so với việc biết một bí pháp lớn đấy.
- Đợi khi trời sáng, mặt trời mọc, mình sẽ để Thuần Dương Kim Thân trực tiếp xuất khiếu, bay lên không trung, trực tiếp hấp thu khí tức Thái Dương Chân Hoả, dung nhập vào bên trong Kim Thân để tu luyện Đại Nhật Như Lai Kim Thân, thì chắc chắn sẽ rất hiệu quả.
Dương Thạc nghĩ thầm.
- Nhưng, không biết Thuần Dương Kim Thân này có thể xuất khiếu đi bao xa nhỉ?
Chắc chắn Kim Thân xuất khiếu sẽ có hạn chế về khoảng cách.
Dù sao, chân khí, cương khí phóng ra ngoài cũng có khoảng cách giới hạn, chỉ cần vượt qua khoảng cách giới hạn thì chân khí, cương khí sẽ tiêu tan. Nếu không có hạn chế về khoảng cách, Kim thân của Dương Thạc xuất khiếu mà có thể đi xa vài vạn dặm, thậm chí là ngao du Thiên Ngoại, vậy chẳng phải quá biến thái hay sao? Dù là thượng cổ đại năng có thể khiến Nguyên Thần xuất khiếu, cũng không làm được việc này.
- Thử làm một chút xem sao.
Trong đầu Dương Thạc vừa nghĩ như vậy xong, lại tiếp tục điều khiển Thuần Dương Kim Thân. Một tiếng 'ầm' vang lên, Thuần Dương Kim Thân phá tan nóc nhà, bay vào trong bầu trời đêm. Ngay sau đó, Dương Thạc điều khiển Thuần Dương Kim Thân bay trên không trung.
Ba trượng, bốn trượng, năm trượng... mười một trượng, mười hai trượng...
Lúc Thuần Dương Kim Thân cách Dương Thạc mười hai trượng, Dương Thạc liền cảm giác được, Thuần Dương Kim Thân chấn động một lát, gần như sắp tiêu tan trên không trung. Dương Thạc kinh hãi, vội vàng điều khiển Thuần Dương Kim Thân về gần thân thể mình. Lúc Thuần Dương Kim Thân cách thân thể hai ba trượng, thì nó mới ổn định lại. Từ đó có thể thấy, Kim Thân chỉ có thể xuất khiếu ở trong phạm vi mười hai trượng mà thôi.
- Thần niệm của ta bám vào Thuần Dương Kim Thân. Nếu Thuần Dương Kim Thân tiêu tán thì thần niệm của ta sẽ không có chỗ dựa, chỉ cần không cẩn thận một chút là nó sẽ lập tức bị biến mất ngay. Đây là chuyện cực kỳ nguy hiểm, không thể không cẩn thận.
Lúc Thuần Dương Kim Thân trở về trong phạm vi cách thân thể mười trượng, Dương Thạc mới thở dài một hơi.
Trừ khi thần niệm của con người tu luyện tới cảnh giới Nguyên Thần như thời thượng cổ. Nếu không, nó vẫn phải dựa vào khí huyết trong thân thể để tồn tại. Nếu khí huyết tiêu tán, thì ý niệm cũng không thể tiếp tục duy trì, mà sẽ bị tan rã ra.
Lúc trước, thần niệm của Già La Minh phải bám vào trong khí huyết. Sau khi thần niệm của hắn bị Dương Thạc đẩy ra khỏi khí huyết, mặc dù nó không bị biến mất ngay, nhưng cũng không thể tồn tại quá lâu. Rất nhanh sau đó, nó sẽ hoàn toàn biến mất trên cõi đời này.
Bây giờ, thần niệm của Dương Thạc bám vào trên Thuần Dương Kim Thân. Thuần Dương Kim Thân là do chân khí hình thành, dùng chân khí để rèn luyện thần niệm, xem như là 'Luyện khí hoá thần' rồi. Một khi Thuần Dương Kim Thân tan rã, thần niệm sẽ không có chỗ dựa, sẽ bị nguy hiểm. Cho nên, Dương Thạc càng phải cẩn thận hơn, không thể để cho Thuần Dương Kim Thân đơn giản rời khỏi thân thể mình ngoài mười hai trượng được.
Chẳng qua, khoảng cách mười hai trượng cũng đủ xa rồi.
Cả khu nhà nhỏ này của Dương Thạc cũng không dài quá năm sáu trượng đâu. Bình thường, phải là nhà giàu có, có đủ tiền thuê nha hoàn, người hầu mới có thể ở trong căn nhà rộng như vậy.
Bình thường, một nhà ba người chỉ ở trong căn nhà khoảng ba bốn trượng thôi.
- Thử hành động trong phạm vi mười hai trượng này xem.
Trong đầu Dương Thạc vừa nghĩ như vậy, liền điều khiển Thuần Dương Kim Thân thử hành động.
- Chuyện gì vậy?
Đúng lúc Dương Thạc đang điều khiển Thuần Dương Kim Thân thử bay đi, đã thấy phía dưới có bốn bóng người, nhanh chóng đi về hướng căn nhà của mình.
Bốn người này đều tràn ra lực lượng khí huyết nồng đậm, không kém hơn khí huyết thân thể Dương Thạc bao nhiêu. Từ đó cho thấy, bọn chúng ít nhất cũng là cao thủ Luyện Khí đỉnh phong. Bốn người này đều mang theo gươm đao sắc bén, tràn ra sát khí dày đặc, mục tiêu là căn nhà của Dương Thạc, không cần nghĩ cũng biết, mục tiêu cuối cùng của bọn chúng chính là Dương Thạc.
- Nhanh lên.
- Làm gọn gàng một chút.
- Đây là lệnh của đại tiểu thư giao cho chúng ta. Dương Thạc đã làm tiểu thư Quân Ninh bị thương, không thể giữ hắn lại được. Sau khi chúng ta giết được hắn, phải mang đầu hắn về giao cho cô nương Hương Tuệ.
Bốn người vừa đi về phía trước, vừa nói nhỏ với nhau. Lời nói của bọn hắn đã khẳng định phán đoán của Dương Thạc là đúng.
- Quân Ninh cô nương sao? Không phải là cô gái mặc áo xanh kia chứ? Cô ta đã đạt tới cảnh giới Võ Tôn, mà phải chịu thiệt dưới Huyền Ưng đoạn trảo của mình. Bây giờ, bọn chúng lại phái mấy tên Luyện Khí đỉnh phong tới, mà cũng muốn đối phó ta sao?
Thuần Dương Kim Thân lơ lửng trên không trung, hơi cụp mắt xuống, trong lòng hừ lạnh một tiếng.
← Ch. 141 | Ch. 143 → |