Vay nóng Homecredit

Truyện:Vô Thường - Chương 0286

Vô Thường
Trọn bộ 1239 chương
Chương 0286: Đối luyện!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1239)

Siêu sale Shopee


Vừa nghe thế, đám người đó cho dù đau đớn khó tả cũng phải đem thứ nước đen kia bôi loạn lên khắp mặt mũi, toàn thân, trong chốc lát, hai trăm người đồng thời lệ rơi đầy mặt, toàn thân đau đớn.

Chuyện như vậy căn bản không dối trá được, đến lúc tới lượt mấy người Đường Phong, hai nàng kia vén tay áo, đem tay bỏ vào trong thùng, thân thể mềm mại không nhịn được mà run lên từng đợt, sau đó lại bôi lên mặt dùm cho nhau, đại công cáo thành.

Đường Phong lúc này cũng đưa tay vào trong thùng, cảm giác giống hệt như Cừu Thiên Biến miêu tả, rất đau! Cũng không biết Hắc Ngọc Tán Linh dịch này rốt cuộc dùng thứ gì để chế ra, hai tay vừa nhúng vào trong thùng thì trong nháy mắt cả làn da như bị vô số mũi kim châm vào, hơn nữa thứ đau đớn này không chỉ tồn tại ngoài da, ngay cả từng thớ thịt, xương cốt cũng đã bắt đầu đau nhức.

Hơn nữa, dưới vị cay nồng nặc kích thích, nước mắt cũng không kìm được mà tuôn ra.

Đường Phong không vội vàng rút tay ra giống những người khác mà để ở bên trong cẩn thận cảm thụ một lượt, lại quan sát thành phần nước đen một chút, chỉ có thể đoán được trong đó có phần lớn là thành phần dược vật.

Đúng là không có độc, nhưng cũng khiến cho người ta đau đớn không nguôi. Vừa bôi lên mặt một chút, cả đầu dường như cũng muốn nổ tung ra!

Cơ hồ mọi người đều phải ngồi xếp bằng trên mặt đất, vận công chống cự cơn đau đến thấu xương kia. Độc Nhãn quái nhân nhìn mọi cười gian xảo, cũng không có mở miệng ngăn cản, bản thân hắn cũng nhịn không được khẽ run rẩy, thầm nghĩ bản thân may mắn năm đó đến Ô Long Bảo còn chưa có thứ này, nếu không chắc là mình cũng bị vạ lây rồi.

Đau đớn kịch liệt giằng co suốt thời gian một chén trà, cũng không biết nguyên nhân là do bản thân thích ứng hay là dược liệu đã hoàn toàn tản ra, cơn đau dần dần qua đi, ngược lại cả người đều cảm thấy nhẹ nhàng, thư thái. Khi Đường Phong cẩn thận cảm thụ, khẽ nhíu mày, vội vàng mở miệng hỏi:

- Các ngươi có cảm thấy cái gì không?

- Cảm giác tốt hơn nhiều.

Thiết Đồ gật đầu.

- Không cảm thấy gì khác sao?

Đường Phong nghi ngờ hỏi. Hà Hương Ngưng khẽ cau mày lại nói:

- Dường như ta cảm thấy cương khí của bản thân đang thất thoát ra bên ngoài?

Nghe thấy nàng nói thế, Thu Tuyệt Âm cũng vội vàng gật đầu nói:

- Đúng là đang thất thoát ra bên ngoài, chỉ có điều cường độ rất chậm. Nếu như không cẩn thận quan sát, căn bản là không thể phát hiện ra

Thiết Đồ gãi gãi đầu nói:

- Sao ta lại không cảm thấy được?

- Ngươi đần độn!

Cừu Thiên biến trêu trọc, hắn cũng có loại cảm giác này.

Đường Phong nhịn không được cười khổ một tiếng nói:

- Xem ra đây là tác dụng chính của hắc thủy kia rồi. Chẳng những khiến cho cương khí của bản thân chúng ta bị thất thoát, còn ảnh hưởng rất lớn đến tốc độ hấp thu linh khí từ ngoại giới của chúng ta

Ngoài việc cảm thấy cương khí bản thân chậm rãi thất thoát thông qua huyệt đạo toàn thân ra, Đương Phong còn cảm giác được, khi hắn hấp thu linh khí từ ngoại giới, dường như là bị một lực lượng vô hình cản trở.

- Làm như thế để làm gì?

Thu Tuyệt Âm nhịn không được hỏi

- Bức bách tiềm năng của chúng ta

Đường Phong quả quyết nói:

- Các ngươi có lẽ đều đã từng trải qua thời điểm dầu cạn đèn tắt, nếu như lúc này đả tọa lu luyện so với bình thường hiệu quả còn tốt hơn vô số lần. Cùng là Huyền giai, thực lực của ta so với Thù huynh mạnh hơn nhiều. Không phải bởi vì ta trời sinh so với hắn lợi hại hơn, mà là vì số lần ta gặp phải tuyệt cảnh so với Thù huynh nhiều hơn nhiều, tiềm năng được khai quật ra so với Thù huynh lớn hơn. Bọn họ chính là muốn dồn chúng ta đến bước đường cùng, để chúng ta không ngừng kích thích tiềm lực bản thân.

- Đã rõ rồi.

Mọi người đều nhe gật đầu.

- Nếu như ta đoán không sai, thi luyện kế tiếp chính là muốn chúng ta không ngừng tiêu hao cương khí rồi.

Đường Phong phán đoán nói.

Phán đoán của hắn cũng không sai, chỉ vài giây sau, độc nhãn quái nhân tập trung tất cả mọi người lại, mở miệng:

- Các ngươi đám phế vật này, kinh lịch hiện tại mới chỉ là giai đoạn huấn luyện thứ nhất của Ô Long Bảo thôi. Giai đoạn kế tiếp, từ hôm nay cho đến hết hai tháng tiếp theo, mỗi ngày đều phải lặp lại giống như hôm nay vậy, chỉ có điều cường độ sẽ từ từ tăng lên. So với giai đoạn huấn luyện sau đó, giai đoạn thứ nhất quả thực vô cùng nhẹ nhàng, dễ chịu, cũng có tỉ lệ từ vong trong khi tập luyện thấp nhất. Cho nên đám phế vật các ngươi đừng có cảm động đến rơi nước mắt a, thỏa thích hưởng thụ sinh hoạt trong thời gian hai tháng này đi, bởi vì hai tháng sau các ngươi sẽ chính thức biết được thế nào là địa ngục trần gian!

Nghe được mấy lời này, tất cả mọi người đều không nhịn được thầm oán hận, sáng sớm đã phải chạy ba trăm dặm, bởi vậy đại bộ phận mọi người đều không thể hoàn thành, chạy được một hai trăm dặm đã tốt lắm rồi, như thế mà còn nhẹ nhàng dễ chịu sao? Quả thực chính là muốn lấy mạng ngươi này a. Nghĩ đến sau này mỗi ngày đều phải thực hiện như vậy, tâm tình mọi người đều cảm thấy trầm trọng.

Dừng một chút độc nhãn quái nhân lại nói:

- Việc cần làm tiếp theo rất đơn giản, chính là tìm đối thủ đối luyện cùng mình! Bởi vì chúng ta tạm thời còn chưa biết thực lực chân chính của các ngươi, cho nên cũng không thể an bài cho các ngươi đối thủ thích hợp. Chỉ là, các ngươi đều có tu vi Huyền giai, chắc thực lực chênh lệch cũng không quá lớn. Các ngươi có thể tự tìm đối thủ của mình, nếu thấy không ưa kẻ nào trực tiếp giết chết cũng không sao cả. Trong quá trình đối luyện không cho phép sử dụng cương tâm, không cho phép sử dụng binh khí, những thứ còn lại đều không bị hạn chế. Cho các ngươi thời gian một nén nhang, sau một nén nhang, ta hi vọng các ngươi đã có thể sẵn sàng.

Tự tìm đối thủ sao? Đường Phong quay đầu nhìn, vừa hay nhìn thấy Thiết Đồ, bốn mắt nhìn nhau, Thiết Đồ nhịn không được run người hỏi:

- Ngươi muốn làm gì?

Đường Phong nhếch miệng cười:

- Trong này ta cũng chỉ quen biết có mấy người các ngươi, mà ta tất nhiên là không thể động thủ cùng với Hà Ngưng Hương các nàng rồi?

- Còn Cừu Thiên Biến?

Thiết Đồ nói xong quay đầu nhìn về phía, ai ngờ Cừu Thiên Biến bởi vì không muốn giao thủ cùng hai người nên đã sớm chạy mất dạng.

- Ta xxx!

Thiết Đồ tức giận mắng một tiếng:

- Thiết đại gia ta sao lại xui xẻo như vậy?

- Cấm sử dụng binh khí, ngươi sợ cái gì? Ô Long Bảo chỉ muốn chúng ta hao hết cương khí, bức bách tiềm năng của bản thân chúng ta mà thôi. Ngươi đánh cùng người khác cũng là đánh, còn không bằng đánh cùng với người quen biết, miễn để lộ điểm yếu của bản thân.

Đường Phong khuyên giải nói.

Thiết Đồ nghiêng đầu nghĩ nghĩ, sau đó gật đầu nói:

- Cũng đúng!

Nếu như không dùng binh khí, Đường Phong muốn phá vỡ phòng ngự của hắn quả thực có chút khó khăn, cho dù là không cho phép vận dụng cương tâm, Thiết Đồ cũng cho rằng hộ thận cương tức của hắn không không có dễ dàng bị đánh tan.

- Cứ quyết định như thế đi.

Đường Phong thở phào nhẹ nhõm. Trong Huyền giai, muốn hắn tự tìm cho mình một đối thủ quả thực là rất khó, Thiết Đồ miễn cưỡng được tính là một người, tuy hắn không có cách nào theo kịp trình độ bản thân, nhưng lực đạo vô cùng lớn, da dày thịt béo (?.. ), Đường Phong cho dù xuất toàn lực, đoán chừng cũng rất khó làm thương tổn hắn.

-o0o-

Hai nàng Hà Hương Ngưng cùng Thu Tuyệt Âm tự nhiên là đối thủ của nhau, về phần Cừu Thiên Biến, Môn Lộ Quảng, người quen cũng nhiều, tùy tiện tìm một người thích hợp là được, dù sao mọi người đều là Huyền giai, luận thực lực cũng không chênh lệch quá lớn. Cũng chỉ có loại người như Đường Phong cùng Không Dư Hận, mới chân chính là tồn tại đỉnh phong trong Huyền giai

Sau một nén nhang, độc nhãn lão quái nhìn chúng nhân mỉm cười nói:

- Xem ra các ngươi đã chuẩn bị tốt rồi, cũng đừng có lãng phí thêm thời gian nữa, bắt đầu đi. Bởi vì hôm nay là ngày đầu tiên, cho nên ta mới dung túng cho các ngươi lười nhác như thế, ngày mai sẽ không có nhiều thời gian nhàn nhã như vậy đâu.

Ra lệnh một tiếng, vô số hắc y nhân cầm trường tiên trong tay đi vào bên trong đám đông. Thời điểm mọi người còn đang không biết bọn hắn muốn làm gì, đám hắc y nhân này không hề nói một lời này, trực tiếp vung trường tiên trong tay quất xuống, vừa quất vừa mắng:

- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Nếu ai dám dừng lại, lão tử rút gân lột da hắn!

Trên thân những cây trường tiên kia có vô số gai ngược sắc bén vô cùng, nếu bị chúng găm vào người, quần áo trên người đều bị xé rách toạc, thậm chí còn kéo theo một khối lớn da thịt. Đám hắc y nhân này đều có thực lực Địa giai, động tác vô cùng nhanh gọn, ra tay tàn nhẫn. Trong đám đông lập tức vang lên vô số tiếng kêu thảm thiết. Chẳng những nam nhân bị quất, ngay cả nữ nhân cũng không tránh khỏi. Dường như trong mắt đám hắc y nhân này, nam nữ không hề khác biệt, chỉ là một đám đệ tử Ô Long Bảo ở tầng dưới chót. Thậm chí ngay cả Đường Phong cũng bị quất một roi, chỉ là hắn nhanh nhẹn tránh thoát.

Tiếng kêu thảm thiết lập tức khiến mọi người bừng tỉnh, mọi người đều đã rõ ràng một sự thực, nếu còn không hành động chỉ sợ sẽ bị đám người kia rút gân lột da thật. Cũng không biết là ai đi đầu, tất cả mọi người đều phân tán ra, bắt đầu đố luyện cùng đối thủ của mình. Đối thủ của Đường Phong chính là Thiết Đồ, trên thân hai người phóng ra cương khí mãnh liệt. Không dùng binh khí, không dùng cương tâm, chỉ được sử dụng quyền cước. Hai người cũng biết đây là phương pháp để trở nên mạnh mẽ, biết rõ thực lực đối phương, tự nhiên là ra tay không hề lưu thủ. Hai đạo thân ảnh một cao một thấp, nhanh chóng lao vào nhau, quyền đầu va chạm ẩn chứa lực lượng không gì sánh kịp, một tiếng nổ thật lớn vang lên. Thân ảnh hai người nhoáng lên một cái, đồng thời lui về phía sau vài bước.

Rắc rắc một tiếng, Thiết Đồ quơ quơ nắm đấm cười lớn:

- Đã ghiền, đã ghiền!

Loại trâu điên như hắn, ưa thích phương thức chiến đấu trực tiếp va chạm, không muốn cùng kẻ khác dây dưa dài dòng, huấn luyện hiện tại, quả thực là vô cùng hợp khẩu vị của hắn. Sau khi nói xong lập tức lại hướng Đường Phong đánh tới, phương thức chiến đấu dã man đến cực điểm đồng thời đơn giản đến tột cùng của hai người khiến cho độc nhãn quái nhân đứng ở bên cạnh cảm thấy hãi hùng khiếp vía. Lực đạo hai kẻ này căn bản đã không thuộc phạm trù Huyền giai rồi.

Từ khi bôi lên trên người loại dược thủy kia, cương khí bên trong cơ thể bị mất kiểm soát thất thoát ra ngoài, nhưng khi chân chính động thủ, Đường Phong mới phát hiện ra, chiến đấu càng lâu, vận dụng cương khí càng càng nhiều, tốc độ thất thoát càng nhanh.

Trước kia huy động một quyền nếu chỉ cần một phần cương khí, như vậy hiện tại cần đến ba phần! Chênh lệch khổng lồ đến mức nào?

Thời điểm mọi người chiến đấu, những hắc y nhân kia không ngừng tuần tra qua lại, một khi thấy ai buông lỏng hoặc lười biếng, lập tức cầm trường tiên quất xuống, dưới sự thúc ép của đám gai nhọn trên thân trường tiên, không còn bất kỳ ai dám có ý niệm lười biếng trong đầu nữa.

Nửa canh giờ ngắn ngủi qua đi, Đường Phong cảm thấy cương khí trong cơ thể đã chẳng còn thừa lại bao nhiêu, nhìn về phía Thiết Đồ, tên trâu điên này trong mũi không ngừng phun ra nhiệt khí, ra chiêu cũng không còn bài bản, bộ pháp rối loạn, rõ ràng là đã đến cực hạn rồi, nhưng tên trâu điên này vẫn không ngừng chiến đầu cùng Đường Phong, không lui một bước.

Cực hạn là một khái niệm khá mơ hồ, chính là chướng ngại bên trong nội tâm mỗi người, nếu có thể vượt qua chướng ngại này, như vậy cực hạn cũng sẽ được mở rộng, người đó có thể thể trở mạnh mẽ hên. Chẳng những tốc độ thất thoát cương khí trong cơ thể càng ngay càng nhanh, hơn nữa loại cảm giác đau đớn kia lại ùn ùn kéo tới khiến cho Đường Phong có ảo giác giống như là bị trăm ngàn con kiến cắn, cảm giác đau đớn này càng ngày càng mạnh. Đã có người duy trì không nổi, trực tiếp gục trên mặt đất, nhưng lại không thể mê man đi, bởi vì dưới sự kích thích của cơn đau kịch liệt kia, căn bản là không thể nào lâm vào hôn mê. Những người té xuống mặt đất vẫn không ngừng bị hắc y nhân quất trường tiên lên người. Nhìn thần sắc những hắc y nhân này, căn bản là không có ý muốn dừng lại, dường như không quất chết những người này sẽ không dừng tay.

Vì để tránh khỏi bị nỗi đau xác thịt, những người đã ngã xuống kia lại kiên cường bỏ dậy. Chờ khi bọn họ đứng dậy hắc y nhân mới dừng tay. Trong đám người chợt vang lên một tiếng kêu thảm thiết mà vô cùng ngắn ngủi, tiếng kêu này rất là bất đồng, ngay cả kẻ giết người cũng biết được đây là tiếng kêu của kẻ sắp chết.

Có người chết?

Tất cả mọi người không khỏi ngoái đầu nhìn lại hướng phát ra thanh âm, Đường Phong cùng Thiết Đồ động tác cũng dừng lại, nhìn về phía đó. Chỉ thấy Không Dư Hận đứng thẳng ở nơi đó, dưới chân hắn có một người gục xuống, khuôn mặt người kia dường như bị đánh đến biến dạng, mũi gãy ra lệch hẳn qua một bên, thất khiếu chảy máu.

- Quá yếu!

Không Dư Hận miệng thở hổn hển, mặt không biểu tình, lập tức chỉ tay nói:

- Ta muốn ngươi là đối thủ của ta.

Hắn chỉ chính một vị hắc y nhân cầm trường tiên trong tay, hắc y nhân vốn đang sững sờ, lập tức nhếch miệng cười lạnh, quay đầu nhìn về phía độc nhãn quái nhân, dường như là đang hỏi ý kiến.

Độc nhãn quái nhân nhíu mày, hắn biết rõ toàn bộ đệ tử Ô Long Bảo, chỉ có hai kẻ là có thực lực vượt trội hơn những người còn lại, chính là Đường Phong cùng Không Dư Hận. Bất luận người nào cũng không phải đối thủ của bọn hắn. Nếu như có thể, độc nhãn quái nhân rất muốn đem hai người bọn hắn đối luyện cùng nhau. Với thực lực của bọn hắn, đối phương quả thực chính là một đối thủ tuyệt vời. Nhưng việc này hiển nhiên là không thể nào, ân oán giữa Đường Phong cùng Không Dư Hận, toàn bộ người trong Ô Long Bảo đều biết, hai kẻ này dường như trời sinh đã là kẻ thù, nếu đụng phải nhau, không có một người ngã xuống sẽ không dừng tay.

Đường Phong người này độc nhãn quái nhân cũng không quá lo lắng, hắn mạnh thì đã mạnh rồi, làm người rất có nguyên tắc. Nhưng Không Dư Hận thì bất đồng, hắn từ nhỏ lớn lên từ Đại Tuyết Cung, đã quen tử vong cùng giết chóc, bản thân cũng chính là một thị sát. Độc nhãn quái nhân đã từng lo lắng Không Dư Hận sẽ giết người, hiện tại quả nhiên là đã xảy ra chuyện.

Chết thì cũng chết rồi, đáng tiếc duy nhất chính là kẻ này chết mà một điểm giá trị cũng không có.

-o0o-


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1239)