Vay nóng Tima

Truyện:Vô Thường - Chương 0363

Vô Thường
Trọn bộ 1239 chương
Chương 0363: Trên Thiên giai
0.00
(0 votes)


Chương (1-1239)

Siêu sale Shopee


Mười mấy năm qua, trong lòng Tuyết Nữ chưa bao giờ gián đoạn tưởng niệm đối với hắn, theo thời gian chảy xuôi, phần tưởng niệm này càng lúc càng sâu nặng. Vô số lần trong lòng Tuyết Nữ huyễn tưởng, hài tử này nếu làm nũng đối với chính mình sẽ là bộ dáng như thế nào.

Thế nhưng lúc chân chính gặp được, Tuyết Nữ lại không dám nói cho hắn biết chân tướng, chỉ có thể dùng một danh nghĩa Diệp cô cô để tạm thời che giấu thân phận của chính mình, hơn nữa hắn cũng đã qua cái tuổi làm nũng đối với phụ mẫu của mình rồi.

Hiện tại hơi một chút thi triển thủ đoạn, Tuyết Nữ rốt cuộc cũng được hưởng thụ tâm nguyện của chính mình, trong lúc nhất thời cảm thấy trĩu nặng.

Cố nén tâm tình kích động và chua xót khổ sở của chính mình, Tuyết Nữ chăm chú suy nghĩ một chút, lúc này mới mở miệng nói:

- Trước đây ta đã từng nhìn thấy qua ngũ liễu căn một lần, đại khái khoảng hai ba năm trước, tại Phiêu Tuyết đế quốc có một tông môn tên là Phiêu Linh Tông, chỉ là ta lúc đó không biết thứ này rốt cuộc có tác dụng gì. Con cũng biết ta từ trước tới nay chỉ lấy một ít linh đan diệu dược có tác dụng đặc biệt, nếu như sớm biết Phong nhi cần, ta thuận tiện lấy luôn là được rồi!

Thuận lợi lấy luôn... Lời nói tưởng chừng rất hời hợt của Tuyết Nữ lại khiến mọi người toát hồ hôi. Đây không phải là chuyện thuận lợi lấy luôn, đây hoàn toàn là trộm cướp, là ăn cắp, là cướp bóc trắng trợn.

Chỉ là, nghe xong Tuyết Nữ nói, hai đại sát thần cũng hoảng sợ thật sâu.

Tuyết Nữ cư nhiên không chỉ ghé thăm hàng loại tông môn khắp Lý Đường quốc, hiện tại nghe khẩu khí của nàng, có vẻ như còn đi gây tai họa khắp các đế quốc khác, hơn nữa nhìn bộ dáng của nàng, tuyệt đối không chỉ đi một nhà Phiêu Linh Tông.

Quả nhiên là tay trộm chuyên nghiệp đại danh lừng lẫy a! Trong lòng hai đại sát thần quả thực bội phục sát đất đối với Tuyết Nữ.

- Phiêu Tuyết đế quốc?

Đôi lông mày của Đường Phong nhăn lại hỏi.

- Là một đế quốc tiếp giáp băc bộ Lý Đường!

Tuyết Nữ giải thích nói:

- Muốn tới nơi này cần phải vượt qua tuyết sơn cao vọt tận mây phía bắc bộ Lý Đường mới được, khó khăn tầng tầng. Phong nhi, hiện tại những chuyện con tiếp xúc còn rất ít, ta không thể nói cho con biết quá nhiều, miễn ảnh hưởng tới tâm tính của con, thế nhưng có thể nói cho con biết, tại toàn bộ đại lục, thực lực của Lý Đường đế quốc chỉ được coi như tương đối yếu, có thể thu được tài nguyên tu luyện rất nhỏ, hơn nữa bởi vì nguyên nhân đặc thù, vì vậy ở chỗ này, cao thủ mạnh nhất con có thể nhìn thấy bất quá là Thiên giai mà thôi. Mà trên Thiên giai còn có một tầng cảnh giới cao hơn.

Trong lòng Đường Phong rung động, nhịn không được nhìn sang Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích.

Sắc mặt hai đại sát thần nghiêm túc, gật đầu thở dài nói:

- Phong thiếu, lời của Diệp cô cô ngươi nói là thực sự, ta và lão Đoạn suốt mười mấy năm qua một mực nghĩ hết biện pháp hóa giải sát khí và lệ khí chính là bởi vì muốn đột phá bình cảnh Thiên giai đỉnh phong kia, tiến vào một tầng cảnh giới càng cao hơn.

- Kỳ thực lấy tư chất của hai vị, nếu không phải ngày xưa tạo quá nhiều sát nghiệt, tâm tính trở nên tàn bạo, hẳn là từ năm sáu năm trước có thể đột phá thành công rồi.

Tuyết Nữ cũng bởi vì hai đại sát thần mà tiếc hận không ngớt, trước kia lúc nàng mới giao thủ với hai đại sát thần, thực lực của nàng hơi chút thua kém hai người, chỉ là dựa vào một thanh thần binh lợi khí trong tay mới đại chiến được với cả hai, thế nhưng hôm nay nàng đã tiến trước một bước.

- Đây là loại cảnh giới như thế nào?

Đường Phong hiếu kỳ hỏi thăm.

- Linh giai!

Tuyết Nữ đáp:

- Trên cảnh giới Thiên giai, cụ thể như thế nào ta không thể hình dung đối với con, bất quá nếu ta nguyện ý, ta có thể khiến toàn bộ Ô Long Bảo rơi vào trong băng phong tuyết hàn, duy trì mười ngày nửa tháng không thành vấn đề.

Đây là loại thực lực cường đại tới cỡ nào? Tuy rằng nói cương khí băng hàn của Tuyết Nữ và Thủy Hàn Kiếm có tác dụng hạ thấp nhiệt độ, thế nhưng nếu là toàn bộ Ô Long Bảo đều bị rơi vào trong băng phong tuyết hàn, cho dù là cao thủ Thiên giai thượng phẩm đinh phong cũng có thể làm được sao?

- Nói như vậy, Diệp cô cô đã là Linh giai?

Đường Phong hỏi.

- Linh giai hạ phẩm!

Tuyết Nữ gật đầu:

- Ta cũng vừa mới tấn chức hơn một năm trước, về mặt cảnh giới chưa quá vững chắc!

Tình cảnh Tuyết Nữ và Phi Tiểu Nhã giao thủ với nhau trước đó Đường Phong hoàn toàn nhìn thấy rõ ràng, Phi Tiểu Nhã tốt xấu gì cũng là cao thủ Thiên giai thượng phẩm, thế nhưng nàng chỉ duy trì được hơn hai mươi chiêu dưới tay Tuyết Nữ, so sánh như vậy, chênh lệnh giữa Thiên giai và Linh giai quá mức rõ ràng rồi.

- Thế nào từ trước tới giờ ta chưa từng nghe qua có loại cảnh giới này?

Đường Phong quay đầu nhìn bốn phía, lúc hỏi ra khỏi miệng mới đột nhiên nghĩ tới, trước kia tại Thiên Tú, hai đại sát thần hình như có nói tới chính mình phía trên Thiên giai còn có một loại cảnh giới càng cao thâm hơn, ngay cả thời điểm ở Ô Long Bảo Phi Tiểu Nhã cũng phảng phất nói qua loại chuyện như vậy, chỉ bất quá bọn họ nói chuyện không quá rõ ràng, tất cả chỉ hiểu được ở mức bề ngoài nhất mà thôi.

- Không phải không nói cho ngươi!

Thang Phi Tiếu nghiêm mặt nói:

- Chỉ là hiểu biết của Phong thiếu ngươi còn thấp, chưa đủ để tiếp xúc tới những loại chuyện này, chủ yếu sợ ngươi quá mức nghĩ chuyện cao xa, thanh niên tư chất xuất sắc nếu như không có được chỉ đạo chính xác, vô cùng có khả năng sẽ cuồng vọng tự đại, thực lực từng bước từng bước tăng lên, nếu như ngay từ đầu ngươi đã đặt mục tiêu tại Linh giai, trong quá trình tu luyện trước đó rất có thể ngươi sẽ bỏ qua một ít cảm ngộ quan trọng.

- Ta hiểu rõ, mục tiêu của ta hiện tại chỉ là Thiên giai mà thôi!

Đường Phong gật đầu:

- Bất quá cho dù ta không biết, nhưng tại sao chưa từng nghe nói qua bất cứ tin tức nào về phương diện này? Lẽ nào nói những năm gần đây toàn bộ Lý Đường quốc đều không có cao thủ Linh giai xuất hiện qua sao?

- Đương nhiên là có!

Tuyết Nữ đáp:

- Bất quá số lượng cao thủ có thể tu luyện tới cảnh giới Thiên giai thượng phẩm đã vô cùng ít ỏi rồi, toàn bộ Lý Đường đế quốc hầu như chỉ có ba thế lực lớn có cao thủ Thiên giai thượng phẩm, mỗi một thế lực nhiều lắm cũng chỉ có sáu bảy người, số lượng tối đa không vượt quá mười người. Muốn đột phá Thiên giai thượng phẩm tiến vào Linh giai gian nan cỡ nào, mười năm hai mươi năm cũng không chắc xuất hiện một người. Mà người đã tiến vào cảnh giới Linh giai sẽ không tiếp tục ở lại Lý Đường đế quốc, bởi vì nơi này đã không đủ linh khí cho bọn họ tiếp tục tu luyện nữa rồi, chính bởi vì nguyên nhân này, vô số năm qua, tất cả cao thủ Linh giai sinh ra tại Lý Đường đế quốc đều rời khỏi quê hương, một lần nữa tìm kiếm địa phương tiếp tục tu luyện. Tới cảnh giới của bọn họ, thực lực mới là truy cầu lớn nhất, tất cả mọi chuyện khác đều có thể buông tha.

- Nói như vậy, số lượng cao thủ Linh giai không phải là rất ít?

Đường Phong hỏi.

- Trên toàn bộ đại lục, số lượng cao thủ Linh giai hiện có không vượt qua một trăm người, trên cơ bản đều tụ tập tại hai thế lực đứng đầu. Ở nơi này bọn họ có thể trao đổi giao lưu tâm đắc tu luyện với nhau, thăm dò phương hướng con đường càng xa hơn phía trước!

Vẻ mặt lẫn tâm trí của Đường Phong hoàn toàn hướng về.

- Quả nhiên không thể nói với con những lời này...

Tuyết Nữ oán trách trừng mắt nhìn Đường Phong.

Đường Phong ngượng ngùng gãi đầu:

- Ta đảm bảo ngủ một giấc sẽ quên sạch sẽ những chuyện này!

Tin tức về cảnh giới càng cao hơn xác thực không thể thường xuyên suy nghĩ, suy nghĩ nhiều đối với tu luyện của chính mình có lực ảnh hưởng nhất định, bất quá Đường Phong tự nhận chính mình không phải là người nóng nảy, cho dù biết được những chuyện này cũng không có vấn đề gì lớn, nhiều lắm che giấu tận đáy lòng, trở thành một mộng tưởng xa xôi không thể chạm đến mà thôi.

Bất quá ngũ liễu căn cư nhiên ở một quốc gia khác, điều này có chút làm khó Đường Phong rồi. Muốn luyện chế linh lung biến cương đan nhất định phải có ngũ liễu căn, mà Đường Phong hiện tại chỉ còn khuyết thiếu một loại tài liệu duy nhất này mà thôi.

- Phong nhi, nếu thực sự cần, cô cô thay con đi một chuyến là được rồi!

Tuyết Nữ nhẹ giọng hỏi:

- Cũng không biết thứ đó vẫn còn hay không, dù sao đã hai ba năm trôi qua rồi!

Đường Phong nhanh chóng lắc đầu, hay nói giỡn, tuy rằng hắn xác thực muốn có được ngũ liễu căn, thế nhưng cũng không thể để Diệp cô cô đi làm ăn trộm. Trước đây nàng trộm linh đan diệu dược rốt cuộc để làm cái gì Đường Phong không biết rõ, bất quá lấy tính tình và tâm tính của Diệp cô cô, nếu như không phải vạn bất đắc dĩ, khẳng định không làm như vậy. Đường Phong làm sao có thể vì ham muốn cá nhân khiến người quan tâm chính mình đi làm chuyện này.

Huống chi, hắn hiện tại không phải cần ngũ liễu căn để cứu mệnh, chỉ là trong lòng có chút chờ mong đối với linh lung biến cương đan mà thôi.

- Không cần!

Đường Phong nhẹ nhàng cự tuyệt nói:

- Không phải là thứ gì đó quá mức quan trọng, cho dù không tìm được cũng không sao!

Tuy lời nói như vậy, nhưng trong lòng Đường Phong đã có dự định rõ ràng. Hiện tại không ai xác định được trong Lý Đường đế quốc sẽ không có vị dược liệu ngũ liễu căn, vô cùng có khả năng bị người khác cất giấu, có lẽ sinh tưởng tại địa phương không ai biết, không ai hỏi thăm.

Vì vậy Đường Phong cần phải sưu tầm tại Lý Đường đế quốc một phen trước, nếu như thực sự không tìm được, vậy phải tới Phiêu Linh Tông kia rồi.

- Các vị, xin thứ lỗi cho Mang mỗ thất lễ.

Lúc mọi người nói chuyện phiếm, Mang chấp sự vẫn ngây ngốc nhìn chằm chằm vào bốn cây liệt diễm cô trong tay không hề nhúc nhích, thẳng cho tới lúc này mới thả lỏng tinh thần, đứng dậy nói:

- Ta có chuyện quan trọng cần xử lý, xin cáo lui trước.

Dứt lời, không đợi mọi người có phản ứng gì, vội vã chạy ra bên ngoài.

Không ai hỏi hắn chuyện quan trọng rốt cuộc là gì, thế nhưng tất cả mọi người đều biết rõ, hắn nhất định muốn cầm liệt diễm cô đi luyện chế giải dược rồi.

Bản thân Mang chấp sự hẳn là không luyện chế thuốc, điểm này cho dù là Đường Phong cũng có thể suy đoán ra được, lấy tính cách và tính tình của hắn, làm sao có thể yên lòng làm loại chuyện này? Chỉ sợ sẽ khiến tất cả dược liệu bị lãng phí.

Như vậy chỉ có một khả năng, đó chính là muốn tìm Bàng Dược Vương, để hắn hỗ trợ luyện chế.

Tốt xấu gì Đường Phong cũng đã từng tiếp xúc qua vài lần đối với Bàng Dược Vương, mặc dù vị luyện dược sư tự xưng là dược vương này có chút bộp chộp, có chút tham tài, thế nhưng hắn xác thực có bản lĩnh thực, dù sao thực lực của hắn không tệ chút nào.

Nhìn chằm chằm vào bóng lưng Mang chấp sự rời xa, hai người Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng thở dài một hơi.

Mang chấp sự này khiến bọn họ khó chịu cả đời, đây là do tính cách của hắn gây ra, không ai thích được Mang chấp sự. Thế nhưng tới hiện tại, hai đại sát thần đều không nhịn được có chút kính phục hắn, vừa nghĩ tới tao ngộ của người này trong quá khứ lẫn tương lai, hai đại sát thần đều cảm thấy đồng tình.

Bất quá đi tới một bước này, hoàn toàn là lựa chọn của chính bản thân bọn họ, có thể trách được ai? Muốn trách cũng chỉ có thể trách đầu sỏ tội ác Tạ Tuyết Thần.

- Thang sư thúc, Đoạn sư thúc, hai vị làm sao vậy?

Phi Tiểu Nhã quan sát rất tinh tế, mở miệng hỏi.

- Không có gì!

Vẻ mặt Thang Phi Tiếu ngưng trọng lắc đầu, trách ánh mắt nhìn của Phi Tiểu Nhã, Đường Phong ở một bên nhíu mày, trên mặt hiện rõ biểu tình có chút suy tư.

Cũng giống như suy đoán của Đường Phong, Mang chấp sự xác thực là chạy tới phòng dược, tìm Bàng Dược Vương chế thuốc.

Nhiệt lượng của liệt diễm cô phát ra cực kỳ khổng lồ, Mang chấp sự cầm một lượt bốn cây trong tay, cho dù hắn có là cao thủ Thiên giai thượng phẩm cũng phải vận toàn lực chống đỡ lại nhiệt lượng bức người kia, dọc theo đường đi tới nơi này, cho dù là hắc ý nhân cách đó thật xa cũng có thể cảm nhận được một cỗ nhiệt lượng đập thẳng vào mặt, dưới sự tác dụng của nhiệt độ cao, không khí bên cạnh Mang chấp sự và hình dáng bản thân hắn đều có chút vặn vẹo.

Mang chấp sự vốn là loại người không khiến người khác yêu thích, tuy rằng hắc y nhân trong Ô Long Bảo nghi hoặc vì sao hắn lại vội vội vàng vàng như vậy, nhưng cũng không dám tới chọc vào ổ phiền phức, đều tự giác tránh thật xa.

Phòng dược của Ô Long Bảo, Bàng Dược Vương đang nhàn rỗi ngủ gật trên bàn, vẫn là bộ dáng trước kia Đường Phong thường tới phòng dược này.

Toàn bộ Ô Long Bảo hầu như không có bao nhiêu người tới phòng dược, thứ nhất người luyện dược vốn đã thiếu lại càng thiếu, thứ hai dưới sự chưởng quản của Bàng Dược Vương, giá cả các loại thuốc trong phòng dược cao tới biến thái, cơ bản không có ai coi tiền như rác, Bàng Dược Vương càng thêm mừng rỡ thanh nhàn, dù sao đi nữa hắn chỉ cần từng tháng luyện chế một ít thuốc chữa thương các loại cung ứng cho nhu cầu của Ô Long Bảo là xong việc rồi, thời gian còn lại không phải đờ ra thì là ngủ gật.

Có thể nói toàn bộ Ô Long Bảo chỉ có duy nhất một mình Phi Tiểu Nhã hiệu lệnh được hắn.

Đang ngủ mơ mơ màng màng, bỗng nhiên Bàng Dược Vương ngẩng đầu lên, cau mày, ánh mắt ngưng trọng nhìn ra ngoài cửa, đưa tay lau nước bọt chảy ra khỏi khóe miệng, toàn thân giống như bị sét đánh, vẫn không nhúc nhích, chỉ có tròng mắt đang kịch liệt run run.

Không bao lâu sau, trong phạm vi tầm nhìn của Bàng Dược vương, thân ảnh biến hóa không ngừng của Mang chấp sự xuất hiện rồi, tủy ằng cách xa hơn mười trượng, thế nhưng trong nháy mắt Mang chấp sự đã đi tới trước mặt Bàng Dược Vương.

Mang chấp sự lãnh tĩnh như băng lúc này vươn hai bàn tay run rẩy của chính mình, trong hai bàn tay chính là bốn cây nấm tỏa nhiệt lượng cực kỳ bá đạo mãnh mẽ, dừng lại trước mắt Bàng Dược Vương.

- Tìm được rồi!

Mang chấp sự thẳng tắp nhìn chằm chằm Bàng Dược Vương, tiếng nói run run.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1239)