← Ch.0482 | Ch.0484 → |
Năm đó, tổ sư Bạch Đế thành, lúc sáng tạo ra Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm, chính là vi đã phát hiện ra Bạch Đế Bí Cảnh, cho nên mới sáng tạo ra Bạch Đế thành. Dùng một toàn thành trì khổng lồ để thủ hộ và che giấu địa phương này.
Thế nhân chỉ biết trong Bạch Đế thành có Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Trận, là thiên hạ đệ nhất kiếm trận, nhưng không ai biết rõ, bộ kiếm pháp kia hoặc có thể nói là kiếm trận, được sáng tạo ra chỉ để mở Bạch Đế Bí Cảnh. Có thể nói, tác dụng trọng yếu nhất của Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Trận không phải là dùng để đánh nhau, mà là chìa khóa để mở Bạch Đế Bí Cảnh.
Đây là nguyên nhân mà mấy đại gia tộc trong Bạch Đế thành không chia rẽ, vì thiếu bất kỳ một gia tộc nào, gia tộc khác không cách nào mở Bạch Đế Bí Cảnh ra được.
Nói Bạch Đế Bí Cảnh là một phiến tiểu thiên địa, cũng có phần đúng, bởi vì cho tới bây giờ, chưa có ai hoàn toàn thăm dò cả Bạch Đế Bí Cảnh, Bạch Nguyệt Dung cùng tứ đại thành chủ tiến vào Bạch Đế Bí Cảnh vô số lần, mỗi lần chỉ có thể thăm dò được một phạm vi rất nhỏ, sau đó không thể không quay trở ra.
Bởi vì, trong Bạch Đế Bí Cảnh có rất nhiều cơ duyên, sinh trưởng vô số thiên tài địa bảo, thế nhưng cũng chứa đựng nguy hiểm đồng dạng, có những nguy hiểm dù là Thiên gia thượng phẩm cao thủ cũng phải nhượng bộ lui binh.
Nguy hiểm nổi tiếng nhất chính là Linh Khí Phong Bạo.
Không biết Bạch Đế Bí Cảnh hình thành như thế nào, bên trong linh khí nồng đậm vô cùng, thời điểm linh khí nồng đậm đến trình độ nhất định, sẽ hình thành một cái Long Quyển Phong(vòi rồng) gọi là Phong Bạo. Mà Phong Bạo này được cấu thành hoàn toàn bằng linh khí, hung hiểm dị thường, mặc dù là Thiên giai hạ phẩm cao thủ bị cuốn vào trong đó, cũng sẽ bị xé thành từ mãnh nhỏ.
Trừ Linh Khí Phong Bạo ra, còn có đủ loại địa phương bởi vì linh khí tràn đầy hình thành ở nơi hiểm yếu, như một phiến địa phương gọi là Thiên Hàng Thần Lôi, nơi đây quanh năm thần lôi đánh xuống không ngừng, mỗi một đạo thần lôi giống như một kích toàn lực của Thiên giai cao thủ, nếu không may xông vào, nhất định sẽ chết không chỗ chôn.
Nguy hiểm nhất không phải những thứ này, mà là linh thú.
Trong Bạch Đế Bí Cảnh không có nhân loại tồn tại, nhưng lại có rất nhiều linh thú sinh sống. Những linh thú này yếu nhất cũng đạt tới ngũ giai đỉnh phong, tương đương với Thiên giai hạ phẩm cao thủ.
- Hơn nữa, nghe nói trong đó có cả linh thú cảnh giới Hóa Hình, Bạch Tiểu Lại nói đến những tồn tại này lòng còn sợ hãi, tuy chưa gặp qua, nhưng trong điển tịch Bạch Đế thành đã xác nhận điều này.
- Cảnh giới Hóa Hình?
Đường Phong sợ hãi cả kinh, linh thú thất giai có thể Hóa Hình, biến thành bộ dáng con người, thất giai ah, đây chính là cảnh giới trên Thiên giai, tương đương với cảnh giới Linh giai hạ phẩm, đây là tồn tại ngang hàng với Tuyết Vũ cùng Âu Dương Vũ.
Đương nhiên không phải mỗi linh thú đạt đến thất giai đều Hóa Hình, đại bộ phận đều bảo trì thú thân, dù sao đây là bộ dáng vốn có của linh thú, vô luận thói quen tu luyện hay sinh hoạt đều quen thuộc vô cùng, chỉ khi linh trí phát triển đến trình độ nhất định, đạt đến trình độ gần bằng con người, mới lựa chọn Hóa Hình.
- Ta từng nghe phụ thân nói qua, hắn từng thấy qua một linh thú Hóa Hình trong Bạch Đế Bí Cảnh.
Bạch Nguyệt Dung bổ sung một câu, cũng may con linh thú kia không sinh ra địch ý với phụ thân nàng, nếu không, dùng thực lực linh thú cảnh giới Hóa Hình, dễ dàng lấy tính mạng của hắn.
Cho nên nói, tuy Bạch Đế Bí Cảnh có linh khí sung túc, cơ duyên phong phú, nhưng đồng thời cũng mang theo nguy hiểm cực lớn, chỉ cần không cẩn thận sẽ chết như chơi.
Những năm gần đây, Bạch Đế thành đưa đệ tử vào tu luyện rất nhiều, khi vào thì rất nhiều nhưng khi ra thì chết không ít.
Nhưng phong hiểm càng cao, lợi tức càng nặng, Bạch Đế thành có thể ngồi vững vàng trên bảo tọa thế lực đệ nhất Lý Đường, hoàn toàn là nhờ vào phúc của Bạch Đế Bí Cảnh. Thu Phong Vũ Lộ Đan mà ngày đó Thu Phong đề cập, có được chính là nhờ vào linh dược mang ra được từ Bạch Đế Bí Cảnh luyện chế mà thành.
Bạch Đế Bí Cảnh rất thần kỳ, vậy thì Bạch Đế Ấn sẽ không tầm thường.
Bạch Đế Ấn là đồ vật mà tổ tiên Bạch gia truyền thừa lại, ngoại trừ thành chủ, bất luận kẻ nào cũng không biết nó có tác dụng gì, chỉ biết nó là biểu tượng đại diện quyền lợi cao nhất Bạch Đế thành.
Hai mươi năm trước, tiền nhiệm thành chủ, chính là phụ thân của Bạch Nguyệt Dung cùng Bạch Tiểu Lại, mang theo Bạch Đế Ấn tiến vào Bạch Đế Bí Cảnh, từ đó về sau không thấy đi ra. Cho nên chỉ biết Bạch Đế Ấn bị mất tích trong Bạch Đế Bí Cảnh, khi đó Bạch Nguyệt Dung còn chưa phải là thành chủ, Bạch Đế Ấn cũng không nằm trên tay của nàng, cho nên bây giờ nàng là thành chủ, nhưng tác dụng của thứ này là gì thì nàng không rõ.
Những năm gần đây Bạch Nguyệt Dung cùng mấy đại thành chủ khác cũng nhiều lần tiến vào trong Bạch Đế Bí Cảnh tìm kiếm, mỗi lần như vậy đều không công mà lui, cuối cùng đành bỏ qua. Dù sao thứ này chỉ là một biểu tượng, không có cũng được.
Nếu không phải Dương Xuân nói ra lời này, chỉ sợ đã bị nhiều người lãng quên.
Về chuyện Bạch Đế Ấn cùng Bạch Đế Bí Cảnh, Bạch Tiểu Lại nói rất êm tai, Đường Phong nghe như mê như say, hắn tuyệt đối không nghĩ tới, thế giới này còn có một nơi thần kỳ như vậy.
Bạch Đế thành này nhìn thì khổng lồ, nhưng diện tích tổng thể chỉ chiếm phương viên mười dặm mà thôi. Nhưng Bạch Đế Bí Cảnh được che dấu trong Bạch Đế thành, đâu chỉ hơn mười dặm? Nói nó có phạm vi ngàn vạn dặm Đường Phong cũng tin tưởng, cũng không biết nơi này được hình thành như thế.
Đem nghi hoặc trong lòng nói ra, Bạch Nguyệt Dung mở miệng nói:
- Nghe nói phong ấn này là do con người làm ra, đương nhiên đây là suy đoán của Bạch Đế thành trong nhiều năm qua, cụ thể thế nào thì không biết được.
Phong ấn do con người làm ra! Nếu quả thật là như thế, vậy thực lực của người phong ấn Bạch Đế Bí Cảnh cao bao nhiêu? Linh giai hạ phẩm khẳng định không làm được, Linh giai thượng phẩm? Đây là cảnh giới trong truyền thuyêt, cả đại lục đều tìm không ra một tồn tại Linh giai thượng phẩm, thực lực cao nhất bất quá chỉ Linh giai trung phẩm mà thôi.
Bất quá Đường Phong tin tưởng, dù là Linh giai trung phẩm cũng không có năng lực lớn như vậy.
- Hơn nữa, hình như trong cảnh nội Lý Đường đế quốc không chỉ có một chỗ như Bạch Đế Bí Cảnh.
Bạch Nguyệt Dung nói một câu làm rung động nhân tâm.
- Còn có địa phương khác?
Đường Phong cả kinh nói.
Dương Xuân cười nói:
- Đường Phong, ngươi từng đến Ô Long Bảo, chẳng lẽ không có đi qua Băng Hỏa đảo ở hải ngoại sao?
Trong lòng Đường Phong khẽ động, chần chờ nói:
- Ý Xuân thành chủ nói, Băng Hỏa đảo cũng là một tồn tại giống như với Bạch Đế Bí Cảnh?
Dương Xuân gật đầu nói:
- Không phải giống như, mà nó chính là cùng một loại. Chỉ là, Băng Hỏa đảo nhỏ hơn Bạch Đế Bí Cảnh, không cùng cấp bậc mà thôi. Đại Tuyết Cung có Băng Hỏa đảo, điều này không phải là bí mật gì, vào mười mấy năm trước ta đã từng đặt chân lên Băng Hỏa đảo dò xét một phen, bầu trời huyết sắc ở đó hoàn toàn bất đồng với thế giới của chúng ta, đã đủ để nói rõ đó là một tiểu thiên địa, hơn nữa bên ngoài đảo có sương mù, chính là chướng nhãn pháp ngăn cản người bên ngoài tiến vào. Chỉ có điều bời vì thời gian quá lâu, sương mù mất đi tác dụng vốn có.
← Ch. 0482 | Ch. 0484 → |