← Ch.0529 | Ch.0531 → |
Tâm tính của tên hắc y nhân này quá bỉ ổi, là dạng có thù tất báo, nhìn thủ đoạn của hắn đối với Đường Phong là có thể nhìn ra được, nếu lần này thả hắn đi thì làm sao hắn có thể buông tha cho Bạch Đế Thành? Huống chi nếu để bí mật về Bạch Đế Cảnh lộ ra ngoài thì lúc đó có hối hận cũng muộn rồi!
- Tiểu Lại là muội muội duy nhất của ta, Đường Phong là muội phu của ta, mặc dù hắn không phải là người của Bạch Đế Thành nhưng cũng là một nửa thân nhân của ta, há có thể để cho tên tiểu nhân ti tiện như ngươi khi nhục?
Trên mặt Bạch Nguyệt Dung lộ ra vẻ tức giận, trầm giọng nói.
- Ngươi... ngươi điên rồi!
Sắc mặt hắc y nhân tái nhợt, cố gắng há miệng hít thở, nhưng vẫn cảm giác nhực bị đè nén khó chịu. Hắn tuy là Thiên giai cao thủ nhưng hiện giờ lại không thể động dụng cương khí, nhiều lắm cũng chỉ có thể chống đỡ được một nén nhang mà thôi.
Trong lòng hắc y nhân thập phần khủng hoảng, không ngừng giãy dụa. Màn thuỷ quang kia đã bao bọc kín kẽ toàn thân hắn, cho dù hắn có giãy dụa thế nào cũng vô dụng. Lúc này hắn rất nghi hoặc, chẳng lẽ hắn đã nói quá mức sao?
Con thỏ bị ép còn cắn người chứ nói chi là đám Thiên giai cao thủ này?
Nhưng hiện tại nói gì cũng đã muộn rồi, nữ nhân này đã động sát tâm, chỉ sợ hôm nay chính là tử kỳ của hắn rồi.
Tiéng thở dốc thống khổ và tiếng cầu xin tha thứ lập tức từ trong miệng hắn vang lên, đối diện với cái chết, hắn không con khí phách đối diện với cả đám Thiên giai cao thủ như lúc nãy nữa rồi, khi biết con át chủ bài của mình đã hoàn toàn vô dụng, hắn chẳng khác gì một con nhím đã bị lấy hết gai, chỉ còn lại sự mềm yếu và nhu nhược.
Trong nghị sự đường, ánh mắt của mọi người đều sôi sục, cách làm này của Bạch Nguyệt Dung không nghi ngờ đã lấy được sự ủng hộ của tất cả những người ở đây, nếu nàng bị áp lực trói buộc mà thả người này đi, thì chắc chắn sẽ làm mọi ngưởi rất thất vọng.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, Bạch Nguyệt Dung sao lại phải sợ hãi, thân là Bạch Đế Thành thành chủ làm sao có thể bị mấy lời con nít đó đe doạ?
Hắc y nhân càng lúc càng thở nặng nhọc, nghe rất đáng ghét, Bạch Nguyệt Dung nhướng mày, bàn tay trắng nõn đưa ra một trảo, chỉ nghe "Phốc!" một tiếng, nội thể của hắc ý nhân lập tức nổ vang, hắn co rút vài cái nằm oặt trên mặt đất bất động.
- Hảo! Hảo! Hảo!
Liên tiếp từng tiếng hô lớn của những cao thủ Thiên giai vang lên.
Bạch Nguyệt Dung chậm rãi xoay người lại, dáng vẻ thong dong trở về vị trí của mình ngồi xuống.
Đường Phong quay đầu nhìn Bạch Tiểu Lại, hai người nhìn nhau cười cười.
Đường Phong biết rõ, trải qua lần Hàn gia làm phản này, Bạch Nguyệt Dung có lẽ đã triệt để phát triển, đã có được khí phách cùng quyết đoán của thượng vị giả.
Sau đó Đường Phong ngồi xổm xuống, khẽ vuốt trên đầu tên hắc y nhân một cái ngưng luyện âm hồn của hắn ra. Đường Phong phải biết được tên này rốt cuộc có địa vị gì, gia tộc hắn có phải thực sự có mười tên Linh giai cao thủ hay không?
Thời điểm Đường Phong xem xét trí nhớ của người này, Bạch Nguyệt Dung ở bên kia mở miệng nói:
- Lần này Hàn gia phản loạn, còn là lần nội loạn lớn nhất Bạch Đế thành trong trăm năm qua, tuy nói người cầm đầu đã đền tội, những người Hàn gia còn lại cũng bị đuổi ra khỏi thành, có thể nói Bạch Đế thành cũng bị tổn thất thảm trọng, Nguyệt Dung xin chư vị đồng đạo đồng tâm hiệp lực, cùng vượt qua cửa ải khó khăn này, không làm cho thanh danh Bạch Đế thành giảm xuống, về phần người này, mặc dù không biết lời vừa rồi của hắn là thật hay là giả, chúng ta không thể không phòng bị, nếu thật sự gia tộc sau lưng hắn có Linh giai cao thủ...
Bạch Nguyệt Dung dừng lại một chút, mắt phượng đảo qua toàn trường, âm vang hữu lực nói:
- Nếu bọn hắn không tìm tới thì thôi, nếu đã tới, quyết tử chiến đến cùng!
- Vâng!
Hơn Thiên giai cùng kêu đáp lời, không có chút chần chờ nào, giọng nói như chuông đồng, bay thẳng trời cao, hiển thị rõ khí thể của đại tông môn.
Đường Phong nhịn không được hít sâu một hơi, sắc mặt nghiêm túc nói:
- Lần này chính là một tai họa.
Bạch Nguyệt Dung nghi nói:
- Như thế nào? Đường Phong ngươi phát hiện ra cái gì sao?
Đường Phong gật gật đầu, trải qua một thời gian xem xét, hắn đã biết thân phận của người này, vừa rồi từ trong lời của người này, có lẽ có chút khuếch đại, gia tộc sau lưng của hắn, xác thực có Linh giai cao thủ tồn tại, chỉ có điều không có mười người, cũng có sáu vị!
Bất quá đối với Bạch Đế thành mà nói, sáu vị Linh giai cùng mười vị cũng không có khác nhau, bởi vì dùng thực lực Bạch Đế thành, căn bản không cách nào ngăn cản.
Gia tộc sau lưng người này, giống như Đường Phong suy đoán, chính là gia tộc ẩn cư trong m ột tiểu thiên địa giống như Bạch Đế Bí Cảnh.
Chỉ có điều tiểu thiên địa này bất đồng với Bạch Đế Bí Cảnh, diện tích của nơi này lớn hơn Bạch Đế Bí Cảnh rất nhiều, chỗ đó giống như một quốc gia, có rất nhiều gia tộc cùng tông môn sinh sống, một gia tộc và tông môn hơi lớn một chút, cũng có từ ba đến năm Linh giai, ít một chút cũng có một Linh giai, còn có không ít thế lực, dù không có Linh giai, cũng có rất nhiều Thiên giai cao thủ, thực lực không thể khinh thường.
Mà gia tộc sau lưng hắc y nhân này, cũng là một trong nhưng thế lực khá lớn, dù sao có sáu vị Linh giai, ở trong tiểu thiên địa đó, là một con số không ít.
Người này vào một năm trước nhận được mệnh lệnh gia tộc, đi ra ngoài tìm kiếm Linh Mạch Chi Địa.
Linh Mạch Chi Địa, là tên gọi chung của các tiểu thiên địa như Bạch Đế Bí Cảnh, địa phương mà người này sinh sống, cũng là một Linh Mạch Chi Địa.
Một linh mạch, chính là một tiểu thiên địa! Linh mạch là nguyên nhân căn bản hình thành nên tiểu thiên đại, cho nên người biết chuyện gọi là Linh Mạch Chi Địa.
Bởi vì chỗ Linh Mạch Chi Địa của hắc y nhân này nhân số quá nhiều, mà tài nguyên của Linh Mạch có hạn, trải qua nhiều năm khai thác như vậy, tinh thạch và linh khí bị giảm xuống, đã tiêu hao hơn phân nửa, một khi linh thạch trong linh mạch bị khai thác xong, đầu linh mạch này sẽ diệt vong, bởi vì linh mạch cạn kiệt kéo theo tiểu thiên địa biến mất, muốn khôi phục, ít nhất cũng phải mất mười mấy vạn năm.
Loại chuyện này đối với người trong Linh Mạch Chi Địa là một tai nạn mang tính hủy diệt.
Cho nên vào rất nhiều năm trước, một ít nhân sĩ nhìn xa trông rộng, đã sai người ra ngoài tìm kiếm Linh Mạch Chi Địa, làm tài nguyên dự trữ sau này. Bởi như vậy, dù Linh Mạch Chi Địa đang sinh sống biến mất, cũng có thể dời nhà sang chỗ khác.
Linh Mạch Chi Địa trên thế gian này không nhiều, nhưng cũng không ít, có rất nhiều Linh Mạch Chi Địa chưa được người ta phát hiện ra. Những năm này, xác thực có người tìm kiếm được Linh Mạch Chi Địa, mang đến cho gia tộc của chính mình cùng tông môn chỗ tốt lớn lao, chỉ có điều số lượng không nhiều.
Linh Mạch Chi Địa, đại bộ phận đều đã có người ở lại. Nếu như thực lực của người ở đây không cao, sẽ bị tàn sát hầu như không còn, Linh Mạch Chi Địa cũng bị người khác chiếm lấy.
Nếu như bọn họ có thực lực bảo vệ mình, cũng không ai đi tìm khổ đi gây phiền toái cho bọn họ.
Loại tình huống này, tại các Linh Mạch Chi Địa đều là như thế, bọn họ muốn tìm Linh Mạch Chi Địa để ở lại, mặt khác cũng sẽ ngấp nghé tài nguyên của Linh Mạch Chi Địa. Chung quy! Tên hắc y nhân này là một dòng họ như thế.
Hắc y nhân Chung Minh hôm nay 37 tuổi, đã đến Thiên giai thượng phẩm đỉnh phong, đã đạt tới trình độ cao nhất của Thiên giai, tư chất bất phàm, loại người này từ trước đến này đều được gia tộc cung cấp tài nguyên tu luyện tốt nhất, công pháp xuất sắc nhất, làm cho hắn mau chóng phát triển, trước khi thực lực của hắn đủ cường đại, tuyệt đối sẽ không cho hắn đi làm chuyện nguy hiểm, loại người này chính là bảo bối của mỗi gia tộc!
Nhưng tên hắc y nhân Chung Minh này thực lực đạt đến Thiên giai thượng phẩm đỉnh phong, muốn tấn chức Linh giai, không phải khổ tu là có thể đạt tới. Từ Thiên giai đến Linh giai, chẳng những cần số lượng cương khí trong thể nội tích lũy dẫn đến chất biến, mà còn cần phải cảm ngộ thiên địa linh khí nữa mới được, nói trắng ra một câu, chính là vấn đề tư chất!
Nếu không, Hàn đại trưởng lão bế quan mười năm, chỉ sợ đã đạt đến Linh giai, hắn không cách nào tấn chức, nguyên nhân lớn nhất chính là tư chất chưa đủ.
Chính là vì nguyên nhân này, Chung gia mới để cho Chuông Minh ly khai gia tộc, một mặt cho hắn tìm kiếm Linh Mạch Chi Địa, một phương diện khác cũng là vì tôi luyện hắn, rèn luyện tâm tính của hắn, nói không chừng hắn ở bên ngoài đụng phải chuyện gì đó, đột nhiên cảm ngộ tấn chức Linh giai. Về phần có gặp nguy hiểm hay không, điều này không nằm trong phạm vi cân nhắc của Chung gia.
Thế giới bên ngoài cơ bản không gặp được Linh giai, dùng một thân thân pháp quỷ dị cùng tốc độ của Chung Minh, hơn nữa thực lực Thiên giai đỉnh phong, làm sao mà gặp nguy hiểm chứ?
Chung Minh đi ra ngoài hơn một năm, vốn không muốn tìm Linh Mạch Chi Địa, dù sao loại địa phương này cũng không phải dễ tìm, mỗi một Linh Mạch Chi Địa đều khó tìm đến cực điểm, trừ phi có đại cơ duyên mới có thể phát hiện. Hắn đi bốn phía xem xét, du ngoạn dạo chơi, rất là tiêu diêu tự tại.
Đối với người đến từ Linh Mạch Chi Địa, luôn có một loại cảm giác ưu việt rất lớn đối với người của thế giới bên ngoài, nói thật, hắn rất xem thường người của bên ngoài thế giới, hắn 37 tuổi thì đạt đến Thiên giai thượng phẩm đỉnh phong, thực lực đủ để chiến một trận với Hàn đại trưởng lão, mà ở thế giới bên ngoài, có niên kỷ như hắn mà đạt tới cảnh giới này, cơ hồ là không có!
Bạch Tiểu Lại cùng Phi Tiểu Nhã tuy đạt tới Thiên giai thượng phẩm, nhưng không phải là đối thủ của Hàn đại trưởng lão. Thang Phi Tiếu cùng Đoạn Thất Xích thì có thể, nhưng niên kỷ của họ lại lớn hơn Chung Minh nhiều.
Lại cho Chung Minh không ngờ, hắn đi đến chỗ này, liền phát hiện chỗ có Linh Mạch Chi Địa.
Nếu không vì đêm kia Tứ Quý Chi Lực của Bạch Đế thành chấn động quá lợi hại, nếu không phải Đường Phong cùng Hàn đại trưởng lão chiến đấu quá mức kinh thế hãi tục, hắn sẽ không bị hấp dẫn đến nơi đây.
Đối với việc vô tình phát hiện này, làm cho hắn kinh hỉ liên tục, thế nhưng khi Lôi Tẩu đi ngoài, hắn mới hoàn toàn tỉnh táo lại. Nhưng lúc đó đã muộn, lúc này mới phát sinh chuyện lần này.
Đường Phong nói dăm ba câu, tận lực lấy lời lẽ ngắn gọn nói ra thân phận của Chung Minh cùng chuyện của Linh Mạch Chi Địa một lần, trong lúc nhất thời, Bạch Nguyệt Dung cùng bọn người Dương Xuân lo lắng ngạc nhiên liên tục.
Lại nói, tuy Bạch Đế thành chiếm cứ Bạch Đế Bí Cảnh nhiều năm như vậy, nhưng lý giải đối với Linh Mạch Chi Địa rất ít. Nếu không lần này Đường Phong nói cho bọn họ biết, chỉ sợ bọn họ vẫn không biết.
Mọi người không có hỏi thăm Đường Phong làm sao biết được những tin tức này, bởi vì sắc mặt nghiêm túc của Đường Phong nói cho bọn hắn biết, những lời này không phải giả.
- Sáu vị Linh giai.
Bạch Nguyệt Dung trầm ngâm.
- Đây là một lực lượng rất mạnh, chỉ cần lực lượng này đến Bạch Đế thành ta, chỉ sợ tai họa cũng đến.
Dương Xuân chậc chậc miệng, an ủi:
- Thành chủ chớ lo lắng, tuy nói Chung Minh đã chết tại Bạch Đế thành, nhưng gia tộc của hắn lại không biết việc này...
Bạch Nguyệt Dung nghe lời này đang muốn gật đầu, Đường Phong lại cười khổ một tiếng nói:
- Đã muộn.
Vừa nói, đem tay thò vào ngực Chung Minh, từ trong lòng ngực của hắn móc ra một tiểu cổ, cái tiểu cổ này lớn khoảng bàn tay hài đồng, có một mặt rất kỳ quái, mặt khác không có gì, giống như tổn hại, nếu nhìn kỹ lại, cũng không có bất kỳ dấu hiệu tổn hại nào.
- Đây là cái gì?
Một đám người vây quanh hắn, nghi hoặc hỏi thăm.
Thư Hùng Linh Tê Cổ!
Đường Phong đáp, trong mắt cũng hiện lên một tia ngạc nhiên, hắn cũng lần đầu nhìn thấy loại đồ vật thần kỳ này, nếu không phải hắn nhìn trộm một ít trí nhớ của Chung Minh, hắn vẫn không tin được trên thế gian này còn có vật như vậy a.
Có tác dụng gì?
Dương Xuân hỏi.
- Có tác dụng truyền tin, tuy nhiên không biết nó truyền tin bằng cách nào, nhưng vào thời điểm tính mạng bị uy hiếp sẽ thông báo cho người nhà biết. Cổ này có hai mặt, một mặt Thư, một mặt Hùng, đánh vào bất kỳ mặt cổ nào, dù cách thiên sơn vạn thủy cũng sẽ đem tin tức truyền đi.
Sắc mặt Dương Xuân đại biến nói:
- Đường Phong, ý của người là... , người của gia tộc này biết hắn gặp nguy hiểm?
Đường Phong gật gật đầu:
- Đêm hôm đó thời điểm Lôi Tẩu đuổi theo hắn, hắn đã gõ vang cái cổ này, chỉ là khi đó chúng ta căn bản không phát hiện mà thôi, hiện tại năm ngày qua đi, chỉ sợ người trong gia tộc hắn đã biết, men theo tiếng vang mà tìm ra dấu vết, chỉ sợ không mất bao lâu liền tìm tới nơi này.
Lúc Chung Minh biết mình không thể đào thoát khỏi tay của Linh giai cao thủ, cho nên quyết định thật nhanh, gõ vang mặt Thư trên mặt cổ. Cho nên mấy ngày này hắn nhẫn nhục, mới làm ra vẻ thiên tài ngông cuồng như thế.
- Cái này...
Một đám người trầm mặc, tuy nói đã chuẩn bị tốt tâm lý đối chiến với Linh giai cao thủ, nhưng không nghĩ tới người ta đã sớm khởi hành, chuyện xảy ra quá nhanh, làm cho nhóm người bọn họ không kịp trở tay.
- Dù sao hắn cũng là thiên tài Chung gia! Tư chất Chung Minh không kém, tấn chức Linh giai chỉ là vấn đề thời gian, Chung gia cho hắn thứ đồ vật này cũng có thể hiểu được.
Đường Phong cảm khái một tiếng.
Đổi lại là người khác trong gia tộc, Chung gia sẽ không để bụng, tuy nói người trong gia tộc bị người ta giết chết là chuyện sỉ nhục, nhưng Thư Hùng Linh Tê Cổ tổng cộng chỉ có hai mặt mà thôi, không phải ai cũng có thể mang trên người.
- Bất quá cũng không cần quá mức lo lắng.
Đường Phong lời nói xoay chuyển, an ủi.
- Chung gia chỉ có sáu vị Linh giai, không có khả năng xuất động toàn bộ, dù sao chỗ kia cũng không an ổn. Ta đoán, Chung gia lần này sẽ phái Linh giai tới, nhưng tuyệt đối không vượt quá hai người.
- Lão Ngưu ta sẽ đối phó một người.
Lôi Tẩu thấp giọng nói.
Khi nghe được lời này của Lôi Tẩu, ánh mắt lo lắng của mọi người tỏa sáng, nãy giờ lo lắng thực lực của đối phương, lại quên mất vị Linh giai cao thủ trước mặt này.
← Ch. 0529 | Ch. 0531 → |