← Ch.0589 | Ch.0591 → |
Đường Ngạo và Đường Duệ nhìn Đường Phong cũng rất thõa mãn. Bởi vì biểu hiện của hắn từ nãy đến giờ vẫn rất vững vàng, không luống cuống tay chân như những người khác. Hắn nhìn trúng đạo nào liền cướp được đạo đó, có lẽ chính vì lý do này nên mới khiến một đệ tử Thiên giai hạ phẩm đoạt được nhiều hơn những người khác.
Đợt thứ tư, đợt thứ năm lần lượt xuất hiện. Mỗi một đệ tử Đường gia không ít thì nhiều đều có thu hoạch. Mỗi đợt tinh thần chi lực xuất hiện đều nhiều hơn so với lần trước, sau khi đến đợt thứ năm thì những đệ tử Đường gia ở đây đã không thể nào cam đoan có thể cản hết những đạo tinh thần chi lực được nữa rồi. Tất cả những con cá lọt lưới đó đều chui vào trong Tinh Thần Thiên Nguyên Quả, tăng tốc độ thành thục cho nó.
Đến đợt thứ sáu thì tình huồng đã càng thêm nghiêm trọng. Thời khắc đều có tinh thần chi lực bị Tinh Thần Thiên Nguyên Quả hấp thu, sáu miếng Tinh Thần Thiên Nguyên Quả nảy lên liên tục không như sáu trái tim vậy, mỗi lần nảy lên đều phát ra tiếng vang thùng thùng. Đến lúc này những cao thủ thế hệ trước của Đường gia lưu lại cũng đã tham dự vào tranh đoạt. Bọn hắn tuy rằng đều đã lớn tuổi, cũng không trông cậy gì vào việc mình đột phá lên Linh giai nhưng bảo hộ lâu như vậy cũng nên nhận một chút chỗ tốt rồi. Mà ngay cả bốn vị Linh giai cao thủ của Đường gia cũng đã đoạt không ít.
Có sự gia nhập của bọn hắn nên tình huống mới tốt hơn một chút..
Đợt thứ bảy, đợt thứ tám lần lượt qua đi. Đường Phong phỏng chừng mình ít nhất đã đoạt được ba mươi đạo tinh thần chi lực thuộc tính băng hỏa, hơn nữa lực lượng cương tâm hiện giờ rõ ràng cường đại hơn trước kia rất nhiều, cũng phải chừng ba thành. Điều này có ý nghĩa gì, giờ Đường Phong sử dụng những chiêu thức phát ra lực lượng Cương Tâm thì uy lực phải lớn hơn ba thành so với trước kia.
Tuyệt đối không nên xem thường ba thành này. Nếu để cho Đường Phong tự mình tu luyện thì không có thời gian mấy năm tuyệt đối không thể tăng lên đến trình độ này. Thế mà giờ chỉ mất một đêm đã làm được rồi.
Hai con mắt quỉ dị của Tiểu Khô Lâu cũng càng trở nên sáng ngời hơn trước. Một bên lóe ra màu băng lam giống như hàn băng vạn năm, còn bên kia thì giống như hỏa diễm vậy, lập lòe không thôi. Băng có thể phong thiên lý, hỏa có thể phần sơn hà!
Đợt thứ chín, đây cũng là đợt cuối cùng rồi.
Mọi người đã bày ra trận địa như sẵn sàng nghênh đón quân địch, mỗi người đều rất khẩn trương. Lúc bầu trời xuất hiện hằng trăm đạo tinh thần chi lực thì mọi người cũng bắt đầu hành động.
Một đạo, hai đạo, ba đạo, Đường Phong cũng không chút lép vế. Đang lúc hắn muốn tìm thêm tung tích của những đạo có thuộc tính băng hỏa thì bên tai đã truyền đến một tiếng hô:
- Nhanh ngăn lại, đừng cho nó thoát!
Đường Phong nhìn theo hướng phát ra thanh âm liền trông thấy một màn đầy kinh ngạc. Trên bầu trời không biết lúc nào đã xuất hiện một đạo tinh thần chi lực lớn chừng một bàn tay. Đạo tinh thần chi lực này khác với những đạo còn lại, chẳng những thể tích nhỏ hơn rất nhiều hơn nữa lại vô cùng sáng ngời. Dù đang ở thật xa nhưng cũng cảm nhận được một cỗ áp bách vào sâu tận linh hồn, nhìn nó mà giống như có một thanh lợi kiếm đâm thẳng vào lòng vậy.
Không chỉ thế, tốc độ của nó còn cực nhanh, lại không cứng nhắc như những đạo tinh thần chi lực khác, chỉ biết bay thẳng đến Tinh Thần Thiên Nguyên Quả. Lúc nó bị một đệ tử Đường gia đệ tử truy đuổi vậy mà lại vô cùng lắt léo, thật khiến người khác kinh ngạc.
Qua một lát liền có vô số người tả xung hữu đột đuổi theo đạo tinh thần chi lực kia, nhưng dù vậy cũng không người nào bắt được nó cả
- Đoạt được nó sẽ có lợi với ngươi đấy.
Bên tai Đường Phong đột nhiên vang lên một thanh âm, quay đầu nhìn lại thì thấy Đường Duệ đang cười hiền lành nhìn mình, mặt đầy vẻ chờ mong.
Đoạt nó sao? Đường Phong có thể cảm nhận được đạo tinh thần chi lực này có thuộc tính kim nên vốn không muốn cướp đoạt vì nó không có lợi gì cho Cương Tâm của mình cả. Nhưng sau khi nghe Đường Duệ xong cũng phải nên làm ra chút bộ dáng, dù sao thì Đường Duệ là gia chủ của Đường gia, hắn đã mở miệng thì mình cũng nên thể hiện một chút.
Giờ phút này hơn nữa số người ở đây đều đuổi theo đạo tinh thần chi lực tỏa ra kim quang đó, vô số người muốn vây quanh nhưng lần nào cũng bị nó lách vào khe trống trốn thoát một cách nhẹ nhõm.
Đường Phong nhìn một lát liền biết không thể trồng cậy gì vào đám người kia rồi. Bởi vì tốc độ của nó lúc nhanh lúc chậm, lúc nhanh thì không ai sánh bằng cả. Nếu mình bộc phát toàn lực thì thu nó vào túi cũng dễ dàng thôi, nhưng một tên Thiên giai hạ phẩm lại bộc phát ra tốc độ còn nhanh hơn cả Thiên giai thượng phẩm thì nhất định sẽ khiến người khác chú ý
Làm sao bây giờ? Đường Phong nhìn xung quanh một chút, trong lòng liền xuất hiện một chủ ý mơ hồ. Hắn cũng không có đuổi theo đạo tinh thần chi lực đó mà bay thẳng xuống dưới, đứng ngay trước quả cây, tập trung tư tưởng ngưng thần tĩnh khí, thu liễm khí tức toàn thân lại.
Từ sau khi tấn chức Thiên giai thì một thân cương khí của Đường đã hóa dịch. Lúc bình thường không sử dụng cương khí thì giống như là một người bình thường chưa tu luyện qua vậy. Sau khi vào Đường gia, ở trước mặt người ngoài Đường Phong vẫn luôn tận lực duy trì cương khí chấn động của bản thân. Mà giờ hắn chỉ cần quay lại trạng thái lúc bình thường là được rồi, không có gì khó khăn cả
- Nhanh, nó chạy về phía bên trái kìa.
Một đám người đuổi theo đạo tinh thần chi lực kia, hô to gọi nhỏ rất náo nhiệt.
Dẫn đầu trong những người đuổi theo chính là Đường Long! Mặt hắn tràn đầy hưng phấn, một thân thực lực được đưa đến mức cực hạn, tuy rằng vẫn không cách nào bắt được tinh thần chi lực nhưng thủy chung vẫn bảo trì khoảng cách hai trượng với nó.
Có vài người tâm tư linh hoạt biết rõ tốc độ không bì được liền quanh co vòng vèo đến một bên, chuẩn bị ôm cây đợi thỏ. Nhưng dù đạo tinh thần chi lực kia có bay về hướng bọn hắn thì cũng rất nhanh vượt qua mặt, khiến bọn hắn tiếc hận không thôi.
Độ cao của tinh thần chi lực ngày càng thấp, sau khi nó dẫn một đám người lao ra thật xa thì đột nhiên nhanh chóng quay ngược lại, chơi đòn hồi mã thương, khiến khoảng cách của nó và mọi người bị kéo dãn một khoảng lớn.
Đường Long tranh thủ kìm lại thân thể đang lao về phía trước, xoay người mạnh mẽ đuổi ngược lại.
Lúc này đạo tinh thần chi lực đã không còn lắt léo nữa mà thẳng tắp vọt xuống mặt đất, vọt tới Tinh Thần Thiên Nguyên Quả đang bị Đường Phong chắn trước mặt.
Suy đoán của mình quả không sai, tất cả tinh thần chi lực đều muốn lao vào Tinh Thần Thiên Nguyên Quả. Đạo này tuy rằng vô cùng linh động, nhưng mục đích của nó hẳn cũng không khác mấy. Đường Phong không đuổi theo nó giống bọn người kia chính là vì ôm ý nghĩ như vậy. Lúc này thấy nó đang vọt tới chỗ mình trong lòng tự nhiên chấn động, khí tức được thu liễm càng thêm hư vô mờ mịt.
Qua giây lát, đạo tinh thần chi lực này đã vọt đến cách Đường Phong chỉ chừng một trượng, ngay sau đó giống như không hề trông thấy Đường Phong vậy, trực tiếp vọt vào lồng ngực hắn.
Thân thể Đường Phong chấn động mạnh một cái, thất tha thất thểu lui về sau vài bước.
Nét vui mừng trên mặt Đường Long liền biến mất không còn chút gì nữa, sau khi sợ run nửa ngày liền kinh ngạc cực điểm nhìn Đường Phong:
- Sao ngươi lại ở đây?
Vì ban nãy hắn căn bản không thể cảm nhận được ở trước có người. Dù nói có chút quan hệ với việc hắn đã đặt đại bộ phận tâm thần vào đạo tinh thần chi lực kia nhưng hắn đã là Thiên giai thượng phẩm rồi, phàm có một chút gió thổi cỏ lay cũng khó thoát khỏi cảm giác của hắn, nhưng hết lần này đến lần khác lại không cảm nhận được vị thập thất đệ trở về từ thế tục của mình.
- Hơi mệt nên xuống nghỉ ngơi một chút.
Đường Phong rất vô tội nói.
Đường Long thiếu chút nữa đã giận đến thổ huyết! Việc này là sao đây? Đồ vật bị cả đám người thừa sống thiếu chết cũng không thể bắt được lại bị hắn đoạt lấy, hơn nữa quá trình lại khiến người khác không biết nói gì, vị trí nghỉ ngơi này cũng quá trùng hợp đi chứ?
Đường Long hối hận đến xanh ruột, sớm biết vậy mình cũng chạy đến đây nghỉ ngơi rồi, tốn nhiều sức lực như vậy để đuổi cái rắm à? Sắc mặt hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm vào khuôn mặt vô tội của Đường Phong, Đường Long hận không thể nện tên thập thất đệ này một trận, nhưng lại không thể hạ thủ được, chỉ biết nuốt đắng chát vào trong bụng thôi.
- Xong rồi...
Một đoàn Thiên giai trên không cũng thất vọng đến cực điểm.
- Thập thất đệ, vận khí của ngươi thật tốt.
Đường Tử Thư thở hồng hộc đến trước mặt Đường Phong nói.
- Ha ha, cũng tạm!
Đường Phong tuy tiện ứng phó một câu, kì thật bụng đầy khổ sở.
Sau khi đạo tinh thần chi lực kia tiến nhập vào trong cơ thể hắn, một cỗ Duệ Kim chi khí không gì địch nổi thản nhiên sinh sôi trong kinh mạch, dùng tốc độ khó tưởng tán loạn trong đó... Giống như có một thanh tiểu đạo nhỏ bé đang cắt kinh mạch của mình vậy, vô cùng đau đớn.
Có thể khiến kinh mạch của Đường Phong cảm giác được đau đớn, độ sắc bén của cỗ Duệ Kim chi khí này có thể nghĩ được. Tâm thần chìm vào trong kinh mạch đuổi theo xem xét cỗ Duệ Kim chi khí kia liền thấy những nơi nó đi qua, kinh mạch kiên cố của mình vậy mà lại xuất hiện một chút tổn thương.
Đường Phong hoàn toàn bị khiếp sợ. Từ khi đến thế giới này thì dù mình có thụ thương nặng cỡ nào, hấp thu năng lượng khổng lồ ra sao thì kinh mạch của mình cũng không hề bị tổn hao, nhưng giờ kỉ lục đó đã bị phá vỡ, bị một đạo Duệ Kim chi khí phá vỡ.
Thương thế của kinh mạch cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ cần điều dưỡng một chút liền khôi phục lại. Nhưng chỉ vậy thôi đã đủ khiến Đường Phong cảm thấy khiếp sợ. Cỗ Duệ Kim chi khí này là gì mà lại sắc bén như vậy!
Không dám thờ ơ, Đường Phong vốn định dùng cương khí bao lấy không cho nó phá hoại kinh mạch của mình nữa, nhưng cương khí vừa bao vào đã bị nó cắt thành từng mảnh nhỏ. Qua chốc lát đạo Duệ Kim chi khí này lại chui thẳng vào Đan Điền.
Đường Phong hoảng hốt, sao nó có thể làm vậy được? Trong đan điền vô cùng yếu ớt, nếu bị cỗ Duệ Kim chi khí này tàn sát bừa bãi thì mình rất có thể sẽ xong đời ngay.
Không để nó kịp phát huy ra uy lực gì Đường Phong đã mạnh mẽ điều động lực lượng cương khí của mình, hai con mắt của Tiểu Khô Lâu bắn ra tinh quang bốn phía, đồ án âm dương ngư trên thân thể nó hiện ra, lập tức có một cỗ hàn khí khiến tâm rét lạnh bao lấy Duệ Kim chi khí.
Tốc độ của Duệ Kim chi khí đột nhiên chậm lại, lực lượng Cương Tâm thuộc tính hỏa liền theo sát đến, trùng kích mãnh liệt vào Duệ Kim chi khí.
Một tiếng "Đương" giống như kim loại va chạm vang lên. Tốc độ của Duệ Kim chi khí dưới sự quấy nhiễu của hai chủng lực lượng Cương Tâm đột nhiên trì hoãn lại. Hai chủng lực lượng Cương Tâm băng hỏa không ngừng trùng kích vào Duệ Kim chi khí khiến tốc độ của nó chậm lại hơn phân nữa, đến lúc nó dừng hẳn lại liền hiện ra bộ dáng một thanh phi đao hình ngư toa, hai đầu sắc bén.
Ngay sau đó, Tiểu Khô Lâu duỗi hai cánh tay ra chộp lấy thanh phi đao màu vàng này, mặc nó tả xung hữu đột thể nào cũng không thoát khỏi trói buộc của hai tay Tiểu Khô Lâu được.
Rất mờ mịt, Đường Phong phảng phất cảm giác được mình có thể sử dụng thêm một loại lực lượng Cương Tâm nữa rồi.
Kinh mạch và đan điền đau đớn một hồi, đau đến nổi trán của Đường Phong toát đầy mồ hôi lạnh, toàn thân đều ướt sũng. Đường Tử Thư ân cần hỏi thăm:
- Thập thất đệ, không sao chứ?
Đường Phong khoát tay:
- Không sao, Tam ca hay là cứ đi đoạt tinh thần chi lực đi, không cần ở đây cùng tiểu đệ.
- Không cần đoạt nữa.
Sắc mặt Đường Tử Thư vui mừng
- Thu hoạch lần này của Tam ca đã không nhỏ rồi, còn lại chút ít cứ để cho người khác đi
Nghe xong hắn nói vậy Đường Phong liền cố nén đau đớn để cảm giác một chút, lập tức kinh ngạc không thôi:
- Tam ca ngươi...
- Ha ha ha!
Đường Tử Thư không khỏi cười phá lên
- Đúng vậy, đoạt nhiền tinh thần chi lực như vậy, trong đó cũng có một đạo khiến thực lực bản thân tăng lên, rốt cục cũng giúp Tam ca đột phá thành công đến Thiên giai thượng phẩm rồi.
- Cung hỉ, cung hỉ!
Đường Phong vội chúc mừng.
- Cùng vui, cùng vui!
Trên mặt Đường Tử Thư tràn đầy vẻ tươi cười vui sướng
- Thập thất đệ cũng thu hoạch không ít, nhất là đạo cuối cùng kia, thật khiến người khác ước ao... Ồ, mười Thất đệ, sắc mặt của ngươi sao lại khó coi như vậy
- Đau bụng...
Đường Phong nói.
Lúc này tinh thần chi lực trên bầu trời đã không còn nhiều nữa, Tinh Thần Thiên Nguyên Quả cũng sắp thành thục đến nơi, chỉ cần đợi thêm thời gian một nén nhang nữa là có thể hái Tinh Thần Thiên Nguyên Quả xuống rồi.
Bốn vị Linh giai cao thủ của Đường gia lại càng trở nên cảnh giác. Dù sao trước đó Thiên giai của Chung gia đã đến Đường Gia Bảo làm loạn, mục đích của Chung gia chính là Tinh Thần Thiên Nguyên Quả nên không có khả năng án binh bất động. Nếu bọn hắn muốn hành động... vậy thì phải hái Tinh Thần Thiên Nguyên Quả xuống ở ngay thời khắc cuối cùng này!
Bởi vì nếu hái sớm thì linh tính của quả cây chưa đủ, rất có khả năng sẽ ảnh hưởng đến dược hiệu, Chung gia cũng không hề hi vọng thấy chuyện này. Cũng vì nguyên nhân này nên mới tạo cơ hội cho những đệ tử trẻ tuổi của Đường gia cướp đoạt tinh thần chi lực. Nếu không Linh giai của Chung gia đến thì tất cả đệ tử phải rút khỏi, nào có cơ hội cướp đoạt?
Càng đến phút cuồi càng nên cảnh giác.
- Ha ha, đạo cuối cùng này thuộc về ta.
Trên bầu trời truyền đến một tiếng la hưng phấn, Đường Phong nghe tiếng liền biết đó là Đường Hổ.
Đúng lúc này, vài cổ cương khí chấn động hung mãnh đột nhiên thoáng hiện.
Đường Duệ và Đường Ngạo biến sắc, vội vàng hô:
- Tất cả mọi người tản ra!
- Tiểu Hổ!
Sắc mặt Đường Long đại biến. Vì hắn thấy một đạo bóng đen đột nhiên xuất hiện sau lưng Đường Hổ đánh hắn một chưởng, khiến Đường Hổ đang muốn cướp đoạt đạo tinh thần chi lực cuối cùng miệng phun máu tươi, trực tiếp ngã từ không trung xuống. Còn đạo tinh thần chi lực cuối cùng kia lại bị đạo bóng đen kia chộp vào tay.
← Ch. 0589 | Ch. 0591 → |