← Ch.0754 | Ch.0756 → |
Hít sâu một hơi, triệt để kiềm chế khí tức và hô hấp, cao thủ ám sát tinh tế cảm nhận động tĩnh xung quanh, điều tra tình huống trên người mình.
Bỗng nhiên, hắn đột nhiên cảm thấy phảng phất giống như mình bị người nhìn kỹ, loại cảm giác này rất nhỏ bé, nếu không cẩn thận kiểm tra căn bản không thể phát hiện được. Quay đầu qua, theo hướng đó nhìn lại, ám sát cao thủ này không khỏi nhướng mày.
Không có khả năng? Hắn vốn tưởng rằng người quan tâm động tĩnh của mình khẳng định phải là một cao thủ Linh Giai mới đúng, nhưng để cho hắn trăm triệu lần không nghĩ tới chính là, vừa dùng cảm nhận rình coi chính mình dĩ nhiên là thanh niên Thiên Giai trung phẩm kia.
Gắt gao đánh giá người thanh niên kia như sói nhập bầy cừu, giết chóc tùy ý, hắn phát hiện lực lượng của người thanh niên này cường đại không thể tưởng tượng, tuy chỉ có Thiên Giai trung phẩm, nhưng tốc độ và thủ pháp ám khí dĩ nhiên đã đến cảnh giới Tông Sư, căn bản không phải Thiên Giai có thể có được. Những người kia của Chung gia ngay cả góc áo của hắn đều không chạm được, một đám người bị hắn đùa giỡn xoay quanh, thỉnh thoảng có một hai người tử vong.
Kẻ này thật sự là một nhân tài, nếu để hắn tấn chức Linh Giai, tiền đồ của hắn tuyệt đối không thể hạn lượng.
Rốt cuộc có phải là hắn hay không? Cao thủ ám sát của Huyết Vụ Thành cũng có chút không rõ ràng, phương hướng vừa cảm nhận được xác thực truyền tới từ phía hắn, nhưng thực lực của hắn cũng quá thấp một chút. Chính lúc hắn đang chần chừ, cảm giác bị người theo dõi lại xuất hiện một lần nữa, mà lần này vẫn như cũ, xuất hiện từ phía thanh niên Thiên Giai kia truyền đến.
- Muốn chết!
Ánh mắt cao thủ ám sát này chợt hiện lên một tia ác độc, hắn căn bản không nghĩ tới vài lần mình ra tay đánh lén dĩ nhiên hoàn toàn bị phá hỏng bởi người thanh niên này, nếu không phải hắn quan tâm mình, mấy người bị đánh lén kia ai cũng đừng nghĩ an toàn thoát thân. Chắn chắn là hắn phát hiện ra điều gì, sau đó truyền âm nhắc nhở, cho nên mỗi lần mình đều thất bại trong gang tấc.
Nếu như thế, vậy thì trước hết giết thằng này, sau đó không ai có thể phát hiện mình, liền có thể lần thứ hai thi triển Ám sát chi đạo, suy yếu thực lực của địch nhân.
Bất quá hiện tại trước mắt, hắn rất muốn biết rõ ràng làm sao người thanh niên này lại nhận thấy được mình.
Hạ quyết tâm, hắn lén lút đi gần về phía Đường Phong, gắt gao nhìn chằm chằm động tĩnh của Đường Phong.
- Tới!
Đường Phong vẫn quan tâm cao thủ ám sát này, trong nháy mắt khi đối phương có hành động liền nhận ra, khóe miệng Đường Phong bí mật nhếch lên một chút.
Nếu dám dùng cảm nhận điều tra một cao thủ Linh Giai, Đường Phong đã sớm làm tốt chuẩn bị tâm lý bị đối phương chú ý. Chỉ là Đường Phong không nghĩ tới phản ứng của cao thủ ám sát này lại chậm như vậy, dĩ nhiên cho tới bây giờ mới phát hiện chính mình động tay động chân.
Hẳn là phải phát hiện sớm hơn mới đúng.
Cao thủ Linh Giai, Đường Phong bây giờ còn không đủ để chống lại, tuy rằng giết những Thiên Giai của Chung gia này dễ dàng như giết lợn giết chó, nhưng bọn họ đa số đều là Thiên Giai hạ phẩm và Thiên Giai trung phẩm, xác thực Thiên Giai thượng phẩm chết ở trên tay mình cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, lại càng không thể đối phó một Linh Giai.
Vô thanh vô tức kéo một đám Thiên Giai Chung gia qua một phương hướng, Đường Phong điềm nhiên như không tiếp tục đại khai sát giới.
Thân hình nhoáng lên lần nữa, vọt đến bên cạnh một tòa kiến trúc, đang chuẩn bị đánh chết một người địch nhân, không khí đột nhiên truyền đến một trận rung động quỷ dị, thân ảnh cao thủ ám sát kia liền xuất hiện.
Sắc mặt Đường Phong hoảng hốt, đang chuẩn bị giơ kiếm chống lại, nhưng dường như tốc độ ra tay của đối phương nhanh hơn hắn rất nhiều, một kiếm vượt qua đầu vai của Đường Phong, một đạo máu tươi tuôn ra, đồng thời một cước đá vào trên ngực Đường Phong.
Cũng không biết tại sao, Đường Phong giữa không trung trở mình lộn mấy vòng, theo một đạo vòng cung trực tiếp rơi vào trong một gian nhà.
Cao thủ ám sát của Huyết Vụ Thành nhướng mày, mơ hồ nghĩ có chút không quá thích hợp, một cước của mình, làm sao có thể đá hắn thành một hình vòng cung? Nhưng hiện tại cũng không phải thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, thầm nghĩ nhanh chóng từ miệng hắn hỏi ra rốt cuộc tại sao lại cảm nhận được chính mình, chính vì nguyên nhân đó, một kiếm ám sát vừa rồi của hắn không có nhằm vào yếu hại của Đường Phong, mà chỉ nhằm vào đầu vai.
Thân hình nhoáng lên, cũng đuổi vào trong phòng.
Ngoài phòng một đám Thiên Giai của Chung gia vội vã xông lại đây, thấy tình huống như vậy mạnh mẽ dừng lại cước bộ, có cao thủ Linh Giai của Huyết Vụ Thành nhúng tay, bọn họ tự nhiên không dám tiếp tục chen chân vào.
Đường Phong là lợi hại, nhưng trước mặt Linh Giai, hắn còn có cơ hội sống sót sao?
Đám người chính mình đi vào nữa, chỉ biết tạo thêm hỗn loạn.
- Đi, đi lược trận giúp gia chủ cùng các trưởng lão.
Một Thiên Giai thượng phẩm của Chung gia phất tay, mang theo đại đội nhân mã quay người rời đi.
Trong phòng, Đường Phong nhẹ nhàng xoay người, lúc rơi trên mặt đất liền nhe răng trợn mắt. Một kích của cao thủ Linh Giai quả nhiên không thể thừa nhận dễ dàng, một kiếm làm bị thương đầu vai kia, tuy rằng không có kiếm khí sắc bén như của Âu Dương Vũ xâm lấn, nhưng dù vậy đau đớn vẫn khó nhịn. Mà trên ngực bị đạp một cước, cũng để hắn một lúc lâu vẫn chưa bình thường, cũng may có Bất Phôi Giáp hộ thân, cương khí của đối phương cũng không thể xâm nhập trong cơ thể, mình chỉ phải thừa nhận cổ lực đạo hung mãnh kia mà thôi.
Cho đến phút này, tất cả vẫn nằm trong tính toán của mình. Rình coi cao thủ Linh Giai tinh thông ám sát chi đạo kia, khiến cho hắn chú ý, mang theo hắn tiến vào trong phòng, tất cả những điều này đều là mình đã dự đoán trước. Hiện tại phải nhìn thủ đoạn của mình như thế nào, mới có thể lưu lại đối phương ở đây.
Vừa mới ổn định thân hình, một đạo thân ảnh thấp lùn liền chặn trước cửa, trên tay cầm một thanh lợi kiếm ước chừng đại khái chỉ có một thước, âm trầm lạnh lẽo nhìn Đường Phong.
Đây là lần đầu tiên Đường Phong nhìn rõ khuôn mặt của cao thủ này, diện mạo của hắn cũng bình thường, vóc người của cũng giống như đã trải qua luyện tập, chuôi kiếm trên tay ngắn hơn rất nhiều so với thanh kiếm bình thường, lại dài hơn so với dao găm, hiển nhiên cố ý chế tạo thành lưỡi dao sắc bén để chuyên đi ám sát, khóe miệng có một dúm râu cá trê, tuổi tác khoảng chừng chỉ có bốn năm mươi tuổi.
- Giỏi lắm, ăn một cước của đại gia dĩ nhiên còn có thể đứng dậy, Thiên Giai đã làm được trình độ này, ngươi có thể coi là người thứ nhất.
Đối phương liếc mắt nhìn Đường Phong, không khỏi híp mắt lại, trong đôi mắt hiện lên một tia vô cùng kinh ngạc.
Lực đạo của một cước kia hắn rất rõ ràng, dưới Linh Giai bị đá trúng cho dù không chết cũng phải bị thương nặng, nhưng người thanh niên trước mặt này ngoại trừ sắc mặt có chút trắng bệch, căn bản không nhìn thấy vết tích suy yếu, làm sao có thể để hắn không sợ hãi.
- Hắc hắc, may mắn.
Đường Phong cười một tiếng, hít sâu một hơi, bình phục khí huyết đang cuồn cuộn trong lòng.
Thần sắc của Đường Phong không khỏi khiến đối phương trở nên cảnh giác, lạnh lùng nói:
- Giao đấu với một vị Linh Giai mặt không đổi sắc, có phải ngươi muốn đùa giỡn mánh khóe gì?
Bản thân hắn tinh thông ám sát, với chuyện như thế này đã quen thuộc không thể quen thuộc hơn, hiện tại nhìn thần sắc bình tĩnh của Đường Phong, sao có thể không cảnh giác?
Đường Phong nói:
- Tiền bối lo sợ như vậy, sợ là sẽ mất đi uy danh của Linh Giai.
Sắc mặt đối phương bị lời nói của Đường Phong kích động nhăn lại, sự thực cũng đúng như vậy, một Linh Giai chờ đợi lo lắng, trước mặt một Thiên Giai trung phẩm, điều này thực sự có chút làm cho không biết nên khóc hay nên cười. Hơn nữa trong phòng căn bản không có cái gì có thể để mình cảnh giác, đối phương cũng lẻ loi một mình, chính mình thực sự có chút quá đa nghi rồi.
- Hừ, chết, ta chỉ hỏi một câu, nếu có thể cho đại gia ta một đáp án hài lòng, ta có thể cho ngươi chết thoải mái một chút, bằng không đại gia cho ngươi biết thế nào gọi là sống không được chết không xong!
- Có phải tiền bối muốn hỏi, tại hạ làm sao cảm nhận được hành tung của tiền bối?
Đường Phong cười rất cởi mở, đưa ngay vấn đề nói rõ ràng.
- Nếu biết rồi thì trả lời nhanh lên!
Nam tử trung niên lớn tiếng quát lên.
- Mùi máu tươi trên người tiền bối rất thối, thối như *** chó, vãn bối muốn không phát hiện được cũng khó.
Đường Phong nhìn đối phương nói.
Nam tử trung niên biến sắc, lạnh lùng nói:
- Ngươi muốn chết?
Vừa dứt lời, thân hình liền vọt tới trước mặt Đường Phong, đoản kiếm trên tay đâm ra, một kiếm này nhanh chóng vô cùng, trong nháy mắt liền tới trước mặt Đường Phong.
Một kích phẫn nộ của cao thủ Linh Giai, há có thể tính toán? Hơn nữa hắn tu luyện chính là Ám sát chi đạo, một kiếm này không có chút kiếm khí và khí tức, nhưng nếu thực sự để hắn đâm vào, sau một khắc cương khí mạnh mẽ truyền lại có thể làm cho Đường Phong nát như tương.
Leng keng.
Một âm thanh giòn giã truyền ra, nam tử trung niên thình lình phát hiện, đoản kiếm của mình, dĩ nhiên đâm vào thân thể một người toàn thân bao vây trong hắc y.
Hơn nữa xúc cảm truyền đến từ trên thân kiếm, căn bản không giống như là đâm vào trên thân thể con người, càng có vẻ giống như đâm vào sắt thép.
Thần sắc nam tử trung niên ngạc nhiên, vẻ mặt mê man. Căn bản hắn không nhận thấy được người hắc y hắc bào này lúc nào xuất hiện trước mặt mình, hơn nữa trên người đối phương cũng không có bất luận khí tức và cương khí gì ba động.
Không đợi hắn kịp suy nghĩ, một đạo kình khí sắc bén từ phía sau đánh qua đây, phản ứng của nam tử trung niên cũng khá là nhanh nhẹn, vội vã rút kiếm đâm ngược lại.
Vừa lại là một âm thanh giòn giã, giống như vừa rồi, phảng phất như tiếng động của kim thiết giao nhau, mà lúc này, trên đoản kiếm lại truyền đến một cổ lực đạo khổng lồ làm cho trong lòng hắn cũng phải run sợ.
Bàn tay tê rần, đoản kiếm thiếu chút nữa bị đánh bay ra ngoài.
Không đợi hắn kịp đứng vững gót chân, một cái chân gầy như que củi đá đá vào trên gót hắn.
Nam tử trung niên giống như bị con cá bị lật úp, giữa không trung cảm giác xoay vòng mấy lượt, lộng mấy vòng trên không trung liền té ngã, toàn thân nằm sõng xoài trên mặt đất, nhất thời trước mặt sao kim ức ra, miệng mũi đầy đất, thiên kiếm thiên binh trên tay cũng bị quang ra ngoài.
- Ôi ôi... Hê hê...
Một loạt tiếng cười đắc chí và âm hiểm truyền đến, nam tử trung niên vừa nghe, thiếu chút nữa không tức phọt máu.
Bởi vì hắn nghe ra âm thanh này chính là của người thanh niên kia.
Tuy rằng bị người ta dùng một chân đá vào gáy, đầu chấn động ong ong, nhưng thần trí của nam tử trung niên không bị ảnh hướng. Hắn tinh tường biết mình trúng gian kế của tiểu tử kia, bị người mai phục rồi.
Người mai phục ở đây có lực đạo khổng lồ làm trong lòng nam tử trung niên run sợ, đang ở trên mặt đất vội vàng bật người lên, chuẩn bị chạy ra ngoài phòng.
Nhưng hắn vừa mới có động tác, hai bàn tay to như hai cái kìm sắt liền nắm chặt mắt cá chân hắn, phảng phất giống như vứt hắn về trên mặt đất, nam tử trung niên kêu lên một tiếng liền ngã gục, cằm chạm mạnh vào trên mặt đất, thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi của mình, trong miệng tất cả đều là mùi máu tươi.
Trong lúc hoảng hốt, nam tử trung niên liền đánh tới một chưởng, đồng thời hai chân đạp mạnh, ý đồ thoát khỏi sự khống chế của đối phương. Nhưng đối phương dường như mặc kệ hắn công kích, tùy ý quyền cước chạm vào nhau, chỉ gắt gao nắm chặt mắt cá chân hắn.
Sau một khắc, nam tử trung niên nhìn thấy hai người bao vây trong hắc y, khuôn mặt không rõ, vọt tới về phía mình, dưới tình thế cấp bách, hắn vội vàng vận lên bí pháp, thân thể nhỏ bé nhanh nhẹn tản ra một trận rung động quỷ dị, nhanh chóng biến mất trong không khí.
Lúc hai hắc y nhân kia vọt tới trước mặt hắn, hướng tới địa phương hắn biến mất đánh xuống một quyền.
Oa một tiếng, thân hình nam tử trung niên lần nữa xuất hiện, chỉ bất quá thần sắc hắn uể oải không ít, máu tươi trong miệng trào ra, làm ướt quần áo và ngực.
Bí pháp của hắn xác thực có thể đồng hóa thân thể và không khí, để người khác không thấy, cho dù không nhìn thấy, nhưng thân hình hắn vẫn như cũ dừng lại tại đó.
Kể cả Dược Thi cầm lấy mắt cá chân của hắn, ba Dược Thi nhất tề xông lên, giống như một đám côn đồ xuống núi đánh cướp phụ nữ tử tế, đưa hắn gắt gao ghìm trên mặt đất, trói chặt chân tay, làm cho hắn không thể tiếp tục động đậy.
Nam tử trung tiên giãy dụa vài cái cho có lệ, phát hiện mình giống như cái đinh bị đóng trên mặt đất, cũng phải buông tha phản kháng.
Ám sát thuật của hắn xác thực rất cao nhưng năng lực chiến đấu chính diện lại kém rất nhiều, hôm nay bị ba vị Dược Thi cường đại khóa chặt chân tay hắn làm sao còn có khả năng phản kháng?
Đúng là lật thuyền trong mương! Nam tử trung niên nhìn vẻ mặt đắc ý, không ngừng cười gian của Đường Phong, thấy hắn chậm rãi đi về phía mình, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Đường Phong dẫn hắn vào trong phòng hẳn là sớm có dự tính từ trước. Bất quá lực đạo, tốc độ cường đại của địch nhân khiến kẻ khác căm giận này, rốt cuộc mai phục tại nơi này lúc nào?
Từ trên người bọn họ, nam tử trung niên không cảm nhận đến bất luận cương khí ba động và khí tức gì, ngay cả tiếng hít thở đều không thấy được, phát hiện này để nam tử trung niên vô cùng kinh ngạc, bởi vì ngay cả hắn, cũng không thể nào vứt bỏ hoàn toàn hô hấp và cương khí ba động của mình.
← Ch. 0754 | Ch. 0756 → |