← Ch.0885 | Ch.0887 → |
Hồng sam nữ tử phiêu phù trên không trung, dù không có bất kỳ động tác gì, nhưng Đường Phong cảm thấy trong đáy lòng dâng lên một cảm giác vô cùng áp lực. Quét mắt nhìn hắc sắc hỏa diễm một vòng, ánh mắt nhìn vào mộc côn đen kịt, nữ tử này thở dài, nói khẽ:
- Quả nhiên, Liệu Nguyên Hỏa, Tà Ngô Đồng!
Đường Phong nghe thấy thần sắc khẽ động, mình còn không biết mộc côn đen kịt kia là gì, nhưng nghe được lời nói của nữ tử trước mặt, hình như nàng nhận ra. Cố tình mở miệng hỏi thăm, nhưng đối phương lại chính là địch nhân.
- Thuộc hạ bái kiến phu nhân!
Hai tay Đại hộ pháp ôm quyền, thần thái vô cùng cung kính, âm thanh mang theo một tia run rẩy.
Bốn hộ pháp khác sững sờ, vội vàng học theo, hành lễ với nữ tử hỏa hồng trên không trung.
- Một đám phế vật!
Nữ tử mặc hồng sam cũng không khách khí, mắt phượng quét qua, không chút lưu tình trách cứ, nói:
- Cung chủ các ngươi bế quan không ra, vậy mà đám phế vật các ngươi lại bị người ta đánh tới cửa, còn thể diện sống tạm trên đời làm gì?
Đầu Đại hộ pháp đổ mồ hôi lạnh, liên tục nói:
- Thuộc hạ biết tội, thuộc hạ đáng chết, phu nhân giáo huấn rất đúng!
Tròng mắt tất cả đệ tử Thiên Thánh Cung nhanh chóng lồi ra, trong Thánh cung, trừ cung chủ ra, chức vị Đại hộ pháp là cao nhất, thời điểm bình thường thần thái của hắn không giận tự uy, trong lòng các đệ tử đều run sợ, nhưng hôm nay hắn đối mặt với nữ tử không biết tên này lại thật thà, khúm núm, vô cùng cẩn thận.
Từ thần thái và động tác của Đại hộ pháp, giống hệt như động tác của rất nhiều đệ tử Thiên Thánh Cung khi nhìn thấy Đại hộ pháp, giống như đúc.
- Lại nói, cũng không thể trách người được, Liệu Nguyên Hỏa không thể dùng thủ đoạn bình thường để dập tắt, dù là cung chủ các ngươi ra tay, chỉ sợ cũng bất lực.
Hồng sam nữ tử giáo huấn xong, lúc này mới khoát tay, bộ dạng không thèm đếm xỉa tới.
Đại hộ pháp khóc không ra nước mắt, niên kỷ của mình, lại bị người khác răn dạy như vậy, quá mức mất mặt xấu hổ, nhưng khi răn dạy xong, đối phương lại nói mã hậu pháo (hành động không kịp thời, chẳng giúp ích được gì).
Hồng sam nữ tử đem ánh mắt nhìn về phía Đường Phong, lần đầu tiên xuất hiện người mà nàng nhìn thấy chính là Đường Phong, chỉ liếc một cái, cương khí trong cơ thể Đường Phong đã rục rịch, mắt trái biến thành trắng như tuyết, mắt phải biến thành màu hỏa hồng, lực lượng Băng Hỏa trong cương tâm cũng được điều động.
Thần sắc hồng sam nữ tử sững sờ, nhìn chằm chằm vào hai con ngươi của Đường Phong, hiển nhiên dùng lịch duyệt của nàng cũng chưa bao giờ nhìn thấy con mắt nào quỷ dị như vậy.
Nhìn một lát sau, hồng sam nữ tử hơi kinh ngạc nói:
- Trẻ tuổi như vậy đã là Linh giai trung phẩm? Ngươi xuất thân từ Linh Mạch Chi Địa nào?
Đường Phong hít một hơi thật sâu, chắp tay nói:
- Bẩm phu nhân, xuất thân của vãn bối không phải ở Linh Mạch Chi Địa, vãn bối là người của một tông môn trong thế tục.
- Ah?
Vẻ kinh ngạc trong hai con mắt của hồng sam nữ tử càng ngày càng đậm, nhìn Đường Phong từ trên xuống dưới, tràn đầy hứng thú, Đường Phong bị nhìn một hồi cũng rùng mình.
Ánh mắt kia nóng rực, giống như lúc mình nhìn đám người Lại tỷ bị lột hết quần áo.
Sau một khắc, đột nhiên Đường Phong cảm giác đôi má của mình bị người ta vỗ vỗ, dưới sự kinh hãi lui về phía sau, Độc Ảnh kiếm trong tay như phản xạ có điều kiện bổ về phía trước, trên thân kiếm quán chú Hỏa hệ cương tâm, thanh kiếm đỏ bừng. Vốn cho rằng nữ tử kia đang ở cách mình hơn mười trượng, nhưng không biết từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt mình, vừa vỗ vỗ đôi má của mình, chính là bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương của đối phương.
Sau khi chém ra một kiếm này, Đường Phong vội vàng xem xét tình huống thân thể của mình, phát hiện không có bất kỳ vết thương nào.
Kiếm quang màu đỏ vọt tới trước mặt, hồng sam nữ tử vung tay lên ấn xuống một cái, kiếm quang tan thành mây khói.
- Kỳ quái, đúng là Linh giai trung phẩm, ở trong thế tục sao có thể tu luyện nhanh như vậy?
Hồng sam nữ tử cũng không vì việc Đường Phong ra tay với mình mà tức giận, chỉ chau mày nghi hoặc không thôi.
Đường Phong dở khóc dở cười, vừa rồi nàng vỗ vỗ mặt của mình, thì ra không phải đánh lén, mà là muốn xác nhận thực lực của mình có phải là giả bộ hay không. Thực lực người này quá mạnh mẽ, nếu vừa rồi nàng muốn đánh lén, chỉ sợ mình không có cơ hội để phản ứng.
Linh giai thượng phẩm, có thể cường đại đến trình độ này sao? Mình cũng thể tạm thời tăng thực lực lên Linh giai thượng phẩm, nhưng so với nàng thì không đủ nhìn.
Chỉ sợ nàng đã đạt đến Linh giai thượng phẩm đỉnh phong!
- Việc này tạm thời không bàn tới.
Hồng sam nữ tử thu liễm vẻ nghi hoặc trong mắt, lạnh lùng nhìn Đường Phong.
- Bởi vì một ít nguyên nhân, ta phải giúp tiểu tử họ Tần chăm sóc địa phương này, nhưng người đã đem nơi này đốt thành như thế này. Tiểu gia hỏa, ngươi có thúc thủ chịu trói hay muốn ta tự mình động thủ?
Đám người phía dưới nghe được liền xấu hổ một hồi.
Cô gái này dám gọi cung chủ Thiên Thánh Cung vĩ đại là tiểu tử họ Tần, tuy trong lời nói của nàng tràn ngập vô lễ và bất kính, nhưng tất cả đệ tử và hộ pháp của Thánh cung, không một ai dám thở gấp phản ứng lại một tiếng.
Đường Phong nhìn hồng sam nữ tử, cố nặn ra vẻ tươi cười, chậm rãi nói:
- Dù vãn bối biết không phải là đối thủ của tiền bối, nhưng cũng không thể dễ dàng thúc thủ chịu trói như vậy!
Áo nữ tử gật gật đầu.
- Có một thứ gọi là cái dũng của thất phu, khó trách đám người dưới kia lại không có biện pháp bắt ngươi.
- Tiền bối...
Đường Phong nhìn hồng sam nữ tử, tròng mắt quay tròn một vòng, mở miệng nói:
- Thực lực của tiền bối hơn xa vãn bối, muốn bắt vãn bối chỉ cần giơ tay nhấc chân là được, vãn bối có yêu cầu quá đáng, không biết...
- Nếu là yêu cầu quá đáng thì đừng nói.
Hồng sam nữ tử nói một câu phá hỏng dự tính của Đường Phong.
Mẹ kiếp! Đường Phong rất phiền muộn, vốn cho rằng mượn lời nói để nàng làm nàng không xuất ra toàn bộ thực lực, như vậy mình sẽ có khả năng chạy trốn.
Hồng sam nữ tử cười lạnh một tiếng:
- Ngươi cho rằng ta không biết ngươi đang đánh chủ ý gì sao? Nếu đã có can đảm đến Thiên Thánh Cung gây chuyện, ngươi phải chuẩn bị tâm lý sẽ bị đánh chết chứ.
- Vậy vãn bối đắc tội!
Đường Phong trầm giọng quát một tiếng, vừa dứt lời, một khí thế viễn siêu Linh giai trung phẩm đột nhiên bạo phát ra.
Tá Thi Hoàn Hồn! Chỉ trong nháy mắt, đã vận dụng âm hồn Linh giai thượng phẩm.
← Ch. 0885 | Ch. 0887 → |