← Ch.1451 | Ch.1453 → |
Nhìn thấy thanh niên bay nhanh tới, vốn Lâm Minh cũng định nói rõ thì nuốt vào bụng.
Trong mắt Lâm Minh hành tung của mình nói cho Tiểu Ma Tiên biết cũng không có gì, thế nhưng mà có người khác đi tới thì hắn không nói lung tung, mà biểu lộ của Tiểu Ma Tiên giống như trong nhận thức của Yêu tộc.
Chẳng lẽ đối phươn xuất thân Thần Vực, là đồng bạn của Tiểu Ma Tiên?
Trong lòng Lâm Minh hiện ra ý niệm này trong đầu, sau một khắc ý niệm này được chứng minh là đúng.
- Sư muội, tìm được ngươi rồi!
Thanh niên bay nhanh hạ xuống, bụi mù bay cao.
- Sư muội, ngươi không sao chớ!
Thanh niên này thân mặc áo xanh, dung mạo không nói là tuấn mỹ, nhưng mà khí chất bất phàm, xem xét chính là nhân kiệt.
- Ta không sao.
Tiểu Ma Tiên có biểu hiện ôn hòa với sư huynh này làm cho Lâm Minh có chút kỳ quái, thanh niên này có lẽ trước đó đi cùng Tiểu Ma Tiên, vì sao mà hắn càng không có việc gì, chỉ có Tiểu Ma Tiên lâm vào vây công, chẳng chẳng lẽ bởi vì bị đuổi giết mà tẩu tán?
- Thanh lão hắn không sao chứ?
Tiểu Ma Tiên mở miệng hỏi, Thanh lão trong mienjg của Tiểu Ma Tiên chính là lão giả Yêu tộc đi theo Tiểu Ma Tiên tiến vào Tu La Lộ, phụ trách bảo hộ Tiểu Ma Tiên.
Lão giả Yêu tộc này tu vị bản thân là Đại Giới Giới Vương.
Tiểu Ma Tiên gặp chuyện không may ở Triều Tịch Thành thì lão giả Yêu tộc cũng kịch chiến với thành chủ Triều Tịch Thành, Tiểu Ma Tiên một mình rời khỏi, cũng không rõ ràng kết quả chiến đấu.
Thanh niên Yêu tộc nói:
- Thanh lão trọng thương thành chủ Triều Tịch Thành, nhưng mà mình cũng bị thương nặng, thành chủ Triều Tịch thành không bằng lão giả, nhưng mà hắn có được rất nhiều thần chi phù văn, đạt được pháp tắc của Tu La Lộ, cho nên mới đánh Thanh lão bị thương, hiện tại thanh lão mặc dù không có nguy hiểm tính mạng nhưng mà thành chủ Triều Tịch Thành đã gieo ấn ký theo dõi lên người của hắn, loại ấn ký này cần thần chi phù văn đối ứng mới hóa giải được, mà đó thuộc về phù văn hi hữu. Nhất thời nữa khắc rất khó tới đây, cho nên chúng ta không có thể trở về tìm Thanh lão. Thanh lão một người không có việc gì, thành chủ Triều Tịch thành không đi tìm khổ giao thủ với Thanh lão. Nhưng nếu như chúng ta đi qua sẽ trực tiếp bị tên thành chủ phát hiện, vì bảo vật, hắn tất nhiên sẽ bí quá hoá liều dẫn lâu la đột kích.
Thần chi phù văn trong Tu La Lộ có pháp tắc còn cao hơn cả Thiên tôn, nó chế định quy tắc, cường giả cấp bậc Đại Giới Giới Vương căn bản không thể chống cự, trước khi tìm được phù văn giải trừ, ấn ký theo dõi sẽ theo trên người Thanh lão, giám thị hành động của hắn. Nếu như Tiểu Ma Tiên trở lại bên cạnh Thanh lão thì nàng sẽ gặp nguy hiểm.
- Ồ, còn như vậy?
Biết được Thanh lão không thể bảo vệ mình, Tiểu Ma Tiên chẳng những không lo lắng. Ngược lại hưng phấn lên, nàng chuyển động đôi mắt to tròn, trong ánh mắt hiện ra nét hưng phấn.
- Sau đó thì sao?
- Ân... Ý của Thanh lão xuất phát từ an toàn, để cho chúng ta về trước đi, chúng ta bây giờ chỉ ở bên ngoài Tu La Lộ, quay về Thần Vực không khó, đợi đến lúc chúng ta điều dưỡng tốt lại giết về, tiếp tục lịch lãm rèn luyện, bởi vì an toàn, chuẩn bị lần thứ hai đầy đủ hơn sư muội, ngươi cứ nói đi?
Tiểu Ma Tiên là bảo bối của Yêu tộc cùng Ma Thủy nhất mạch, Thanh lão lần này tới Tu La Lộ liều chết cũng phải bảo vệ Tiểu Ma Tiên an toàn, hiện tại hắn bản thân bị thương, lại có ấn ký truy tung, đã không thể bảo hộ Tiểu Ma Tiên, hắn sợ hãi Tiểu Ma Tiên có sơ suất gì thì khổ.
- Ta mới không cần trở về.
Tiểu Ma Tiên nhếch miệng lên.
- Vừa vặn ta muốn một mình đi tham gia Tu La Lộ, các ngươi không nên đi tới, không có ý nghĩa, mỗi ngày có người đi theo bảo hộ thì làm sao giống lịch lãm? Ngươi cho rằng ta tới du lịch sao?
Tốc độ phát triển của thiên tài nhanh nhất là dưới áp lưc sinh tử, hơn nữa Tiểu Ma Tiên trời sinh trong máu có được bản tính ham mạo hiểm, một chút cũng không yên ổn, biết được có thể một mình xông Tu La Lộ, nàng rất hưng phấn.
- Sư muội, đừng hồ đồ ah, thiên tài phát triển đúng là cần áp lực và rèn luyện, nhưng mà ngươi cũng không giống những thiên tài bình thường, trên người của ngươi có một nửa huyết mạch thần thú, là hậu duệ của thần thú chân chính, dù là ngươi mỗi ngày chỉ ăn cơm ngủ, cái gì cũng không cần làm, tương lai cũng có một ngày bước vào Thiên tôn.
- Ngươi không cần phải mạo hiểm đi lịch lãm rèn luyện như vậy, chỉ cần ngươi hảo hảo tu hành, được trưởng bối bảo hộ đi lịch lãm liền có thể thành tựu Thiên tôn tuyệt đỉnh rồi
Thanh niên Yêu tộc nhìn thấy Tiểu Ma Tiên hào hứng bừng bừng muốn một mình lưu lạc Tu La Lộ, lập tức sốt ruột, vội vàng mở miệng khuyên giải.
Nhưng mà Tiểu Ma Tiên là người không an phận, làm sao nghe khuyên bảo người khác được.
- Hừ, Thiên tôn tuyệt đỉnh thì thế nào, ta nói ta muốn thành tựu Chân Thần, đây là tối thiểu nhất, ngươi mau về đi, không cần đi theo ta.
Tiểu Ma Tiên nói xong khoát khoát tay, ý bảo thanh niên Yêu tộc này rời đi.
Thanh niên Yêu tộc lập tức im lặng, thành tựu Chân Thần, còn là "Tối thiểu nhất"! Tiểu sư muội này lòng dạ cũng quá cao a!
Hắn miễn cưỡng cười cười, đắn đo một chút và ngữ khí ôn hòa:
- Sư muội, ngươi đừng tùy hứng, nếu ngươi có sơ suất gì thì ta làm sao bàn giao với gia gia đây, lại nói...
- Này! Sao ngươi dong dài như vậy, như lão thái bà đấy, ngươi còn có chuyện gì khác không? Không có thì chúng ta đi trước đây.
Tiểu Ma Tiên trực tiếp đánh gãy lời của thanh niên Yêu tộc, nụ cười trên mặt dương dương tự đắc dẫn theo Lâm Minh rời đi.
Thanh niên Yêu tộc cố nặn ra nụ cười cứng trên mặt, hết sức khó xử. Hắn là tuổi trẻ tuấn kiệt của Yêu tộc, là người có khả năng nhất được chọn làm Yêu Đế, nếu không cũng không được phái theo Tiểu Ma Tiên cùng tiến vào Tu La Lộ lịch lãm rèn luyện.
Nhưng mà bây giờ cũng bị Tiểu Ma Tiên nói thẳng là lão thái bà dong dài, chuyện này hắn sao chịu nổi?
- Sư muội, từ xưa lời thật khó nghe, ta...
Thanh niên Yêu tộc nói đến đây, đột nhiên dừng một cái, đột nhiên ý thức được cái gì, quay đầu nhìn qua Lâm Minh.
- Đợi chút, ngươi là ai?
Thanh niên Yêu tộc trước kia cũng phát hiện Lâm Minh cách Tiểu Ma Tiên không xa, nhưng mà nhìn qua dung mạo xấu xí và tu vị Thần Biến kỳ của Lâm Minh thì chẳng quan tâm nhiều, hiện tại thấy Tiểu Ma Tiên tự mình xông Tu La Lộ, còn phải mang theo tiểu tử này chẳng phải là bị áp chế sao?
Trọng yếu nhất hắn là nhân loại.
Thanh niên Yêu tộc xuất thân trong Yêu tộc, trời sinh không có cảm tình với nhân loại, cũng không muốn Tiểu Ma Tiên có tiếp xúc quá nhiều với nhân loại.
Hơn nữa hắn biết rõ lòng dạ của tiểu sư muội cực cao, bình thường ai cũng chướng mắt, hiện tại nàng xông vào Tu La Lộ, chỉ sợ không muốn chính mình đi theo, tại sao phải mang theo tểu tử này? Tiểu tử này rốt cuộc có chỗ nào hơn người? Rõ ràng Tiểu Ma Tiên đi cùng với mình, bây giờ đột nhiên xuất hiện một tiểu tử, còn có bộ dáng kém quá nha!
Lâm Minh vốn không có ý định quan tâm tới thanh niên Yêu tộc, nhưng nhìn thấy Tiểu Ma Tiên cũng nhìn sang, bộ dáng dường như muốn biết thân phận của hắn, Lâm Minh liền biết rõ mình sớm muộn gì cũng phải trả lời, liền thuận miệng nói ra:
- Tại hạ Lâm Lan Kiếm.
Lâm Lan Kiếm chính là cái tên đuổi giết Lâm Minh năm đó ở Tu La quốc.
- Lâm Lan Kiếm, cũng họ Lâm? Ngươi cùng họ với tên biến thái kia.
Trong lòng Tiểu Ma Tiên sinh ra liên tưởng.
Sư huynh của nàng nhíu mày, không vui nói:
- Sư muội, ngươi lịch lãm trong Tu La Lộ chẳng lẽ muốn đi cùng hắn sao?
- Ngươi quản ta nhiều như vậy làm gì?
- Đương nhiên ta phải xen vào, người này không rõ lai lịch, chi tiết không rõ, còn là nhân loại, ngươi chẳng lẽ không biết nhân loại tham lam cùng xảo trá, vài tỷ năm qua Thần Vực Nhân tộc cùng Yêu tộc đại chiến vài lần, chúng ta đã chết bao nhiêu đồng bào? Bởi vì nhân loại tham lam tài nguyên của chúng ta cho nên mới chiến tranh.
Thanh niên Yêu tộc không có chút hảo cảm nào với nhân loại cả, hắn nói chuyện cũng không e ngại Lâm Minh, tương đương chỉ vào mặt mà mắng.
Chuyện này làm Lâm Minh nhíu mày, kỳ thật Lâm Minh cũng thừa nhận, nhân loại đúng là tham lam, xảo trá, nhưng mà chủng tộc khác cũng không ngoại lệ, Thánh tộc, Yêu tộc, Ma tộc đều là như thế.
Hắn lạnh lùng nói:
- Không nên nói đường hoàng như vậy, ngươi biết bao nhiêu mà nói vào, mỗi chủng tộc đều có chiến tranh, hẳn là ngươi cho tới bây giờ chém giết người khác vì tài nguyên sao?
Lâm Minh nói hùng hổ dọa người, nói trúng tim đen, thanh niên Yêu tộc không cách nào phản bác, hắn trong bí cảnh xác thực đã từng bởi vì muốn tranh đoạt bảo vật cho nên ra tay với người khác, phải nói phàm là võ giả thì chín phần mười ai cũng làm như vậy.
- Nói chuyện này thì được gì... Lâm Lan Kiếm, chúng ta đi thôi, ngươi muốn đi đâu?
Tiểu Ma Tiên hiển nhiên rất không thích Yêu tộc quản thúc nàng quá nhiều, nàng tên sư huynh này lải nhải dong dài, thật sự khiến nàng chén ghét.
- Ta đi Tuyệt Bích Nhai, đế khắc thạch.
Lâm Minh nói thắng mục đích của mình.
- Đúng là quá xảo rồi, ta cũng phải đi tới đó, ngươi làm nhiệm vụ à?
- Đúng rồi.
- Ta cũng là nhiệm vụ.
Tiểu Ma Tiên cười hì hì, cũng không hề nói nhiều với sư huynh, trực tiếp đồng hành với Lâm Minh.
Lưu lại sư huynh ở phía sau, sắc mặt vô cùng khó coi.
Hắn chạy xa như vậy mới vất vả tìm được Tiểu Ma Tiên, kết quả bị sập cửa vào mặt, Tiểu Ma Tiên chẳng những không nghe hắn, hơn nữa không biết bị gia hỏa xấu xí kia hạ mê dược gì, lại muốn đồng hành với hắn!
Chuyện này hắn làm sao nhịn được?
Khẽ cắn môi, thanh niên Yêu tộc bước nhanh theo sau.
- Ngươi còn theo?
Tiểu Ma Tiên nhìn qua thanh niên Yêu tộc.
- Hừ, ta cũng có nhiệm vụ phải đi tới Tuyệt Bích Nhai đế khắc thạch, vì cái gì không đi đường này?
Tuy không được chào đón, hắn cũng không muốn Tiểu Ma Tiên cùng gia hỏa mặc áo choàng đen này rời đi.
- Tiểu tử, ngươi là kẻ nào? Là võ giả bản thổ của Tu La Lộ?
Thanh niên Yêu tộc đột nhiên dùng chân nguyên truyền âm nói chuyện với Lâm Minh.
- Tùy ngươi xem thế nào thì xem.
Lâm Minh từ chối cho ý kiến.
- Hắc! Tốt cho một câu tùy ngươi! Rất lâu không có ai nói chuyện với ta như vậy, ngươi biết nàng có thân phận gì không?
Thanh niên Yêu tộc kết luận Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên mới quen không lâu, hơn phân nửa còn không biết Tiểu Ma Tiên có địa vị gì.
Không cần Lâm Minh trả lời, hắn cười lạnh truyền âm:
- Nữ hài trước mặt ngươi là hâu duệ trực hệ của Thiên tôn, bản thân thiên phú nghịch thiên, mà ta cũng là hậu duệ trực hệ của Thiên tôn, gia gi của ta là Yêu Đế, ta không biết vì sao sư muội đi theo ngươi, nhưng ta khuyên ngươi tốt nhất không nên có suy nghĩ không an phận gì, sau khi tới Tuyệt Bích Nhai thì lập tức biến mất đi.
Thanh niên này có gia gia là Yêu Đế? Lâm Minh sững sờ một chút, không ngờ là Yêu tộc vương tử.
← Ch. 1451 | Ch. 1453 → |