← Ch.1452 | Ch.1454 → |
Trong Thần Vực, Yêu Đế cũng không phải là danh xưng cảnh giới, mà là đế vương khống chế cao nhất của Yêu tộc.
Yêu tộc không chỉ là một Thiên tôn, nhưng mà cơ hồ tất cả Thiên tôn đều phải nghe theo lệnh của Yêu Đế, Yêu Đế có quyền uy tuyệt đối, hậu duệ của Yêu Đế thì ý nghĩa có được huyết mạch cao quý nhất của Yêu tộc.
Tuổi thọ của Yêu Đế kéo dài, con nối dõi phần đông, cùng là Yêu tộc vương tử cũng có mạnh có yếu. Lâm Minh có thể cảm giác ra thanh niên trước mặt căn cơ vững chắc, tuyệt đối là một nhân kiệt.
- Có thể đi theo Tiểu Ma Tiên vào Tu La Lộ lịch lãm rèn luyện, hơn nữa lại có Đại Giới Giới Vương bảo hộ, loại người này tất nhiên không tầm thường, nói không chừng hắn là Yêu tộc vương tử xuất sắc nhất, tương lai có khả năng kế thừa Yêu Đế.
Trong lòng Lâm Minh nhanh chóng đưa ra phán đoán, đối phương tự tin như vậy chắc chắn có vốn liếng.
Hắn đoán không sai, thanh niên Yêu tộc trước mặt là cháu ruột của Yêu Đế Độc Vũ Yêu Vương, phụ thân là nửa bước Thiên tôn, tương lai còn có thể tiến một bước, mẫu thân có được huyết mạch Cửu Đầu Xà vương tộc thuần chánh nhất.
Yêu tộc số lượng ít hơn xa nhân loại, nhưng mà những năm gần đây dừng chân trong Thần Vực không đến mức bị tiêu diệt, đương nhiên có chỗ hơn người. Luận số lượng, sinh dục hậu đại thì Yêu tộc đều không bằng Nhân tộc, nhưng mf phương diện thiên phú thì tố chất bình quân của Yêu tộc cao hơn nhân loại nhiều. Lúc trước hội võ Thần Vực thì có một Yêu tộc vương tử tham gia nhưng bị Lâm Minh, Tiểu Ma Tiên hành hạ thảm, nhưng mà không thể không thừa nhận hắn cũng là một cao thủ, so với xuất thân Hạo Vũ Thiên Cung thì thực lực mạnh hơn nhiều, nếu như không phải hắn gặp nhiều đối thủ mạnh mẽ thì có thể đại phóng dị sắc trong lần đó.
Không hề nghi ngờ thanh niên Yêu tộc trước mặt so với tên Yêu tộc vương tử trong vòng chung kết lần đó còn mạnh hơn ra không ít.
Tuy so bọn người Long Nha, Hành Si còn có chênh lệch, nhưng mà đủ để khinh thường Thần Vực, trong truyền nhân Thiên tôn cũng nằm trong danh sách đứng đầu.
Chỉ có Lâm Minh hiện tại đứng ở rất cao, thiên chi kiêu tử đã gặp nhiều, Tạo Hóa thánh tử đã thấy qua. Truyền nhân Thiên tôn gì cũng bình thường.
Nhưng mà đối với thiên tài bình dân mà nói, đừng nói là thiên tài truyền nhân Thiên tôn đỉnh cấp nhất, cho dù là truyền nhân Thiên tôn kế cuối cũng là tồn tại trong truyền thuyết, những thiên tài Đại Giới Giới Vương, thậm chí thiên tài thánh địa bình thường đi vào một nơi nhỏ bé cũng tỏa hào quang, làm cho người ta ngưỡng mộ không thôi.
Dưới loại tình huống này Độc Vũ Yêu Vương trước mặt luôn có cảm giác ưu việt, hắn gặp được thiên tài phàm nhân nói vài lời với đối phương cũng xem như tạo hóa.
Độc Vũ Yêu Vương cho rằng Lâm Minh bị thân phận của mình làm sợ hãi, coi như thoả mãn thân phận của mình tạo thành chấn nhiếp, hắn nói ra:
- Ta nhìn ngươi cũng có căn cơ vững chắc. Xem như một nhân kiệt, ngươi xuất thân thế lực gì? Tổ tiên có huyết thống ra sao, còn có cao thủ tuyệt đỉnh?
Độc Vũ Yêu Vương truy vấn một câu, mà Lâm Minh lại nói:
- Ta không có xuất thân gì, tổ tiên chỉ là phàm nhân thôi.
Lâm Minh mà ăn ngay nói thạt. Nhưng mà Độc Vũ Yêu Vương cũng không tin, trong mắt của hắn là võ giả có căn cơ, không thể nào xuất thân bình dân, tối thiểu là tuấn kiệt tông môn.
Xem ra hơn phân nửa xuất thân của đối phương không cao, cũng chỉ là thánh địa cấp Thánh Chủ thì bỏ đi, không muốn nói ra tìm mất mặt.
- Tiểu tử này. Xuất thân bình thường, lớn lên lại xấu như vậy, thấy thế nào mà Tiểu Ma Tiên sư muội vừa ý hắn nhỉ.
Độc Vũ Yêu Vương lầm bầm lầu bầu nói ra, trong nội tâm tiêu tan, lại nhìn Lâm Minh cũng không có chán ghét.
Hắn ngay từ đầu ôm địch ý lớn với Lâm Minh. Đó là bởi vì hắn cố ý truy cầu Tiểu Ma Tiên, mà Tiểu Ma Tiên lại biểu hiện hứng thú nồng đậm với Lâm Minh, hơn nữa nàng minh xác tỏ vẻ muốn cùng Lâm Minh đi thí luyện Tu La Lộ, ngược lại cự tuyệt Độc Vũ Yêu Vương đưa ra ý kiến quay về Thần Vực, chuyện này làm cho nội tâm Độc Vũ Yêu Vương thoải mái sao?
Đối với Độc Vũ Yêu Vương mà nói Tiểu Ma Tiên đúng là thê tử lý tưởng.
Tiểu Ma Tiên xuất thân, huyết mạch không cần phải nói, nếu như không phải gia gia của nàng là Ma Thủy Thiên tôn, hiện giữ Yêu tộc Yêu Đế đã có ý lập Tiểu Ma Tiên làm hạ nhiệm Yêu Đế, mà Ma Thủy Thiên tôn cùng Yêu Đế quan hệ càng chạy càng gần, trong Yêu tộc không biết có bao nhiêu người truy cầu Tiểu Ma Tiên đấy.
Không đề cập tới chỗ tốt khi song tu với Tiểu Ma Tiên, chỉ cần thân phận của Tiểu Ma Tiên cũng đủ khiến người ta một bước lên trời rồi, nhưng mà về sau phát sinh một chuyện làm Độc Vũ Yêu Vương lâm vào trong mâu thuẫn, chính là gia gia của hắn muốn Tiểu Ma Tiên đính hôn với Tạo Hóa thánh tử, đổi lấy phương pháp Tạo Hóa Thánh Hoàng đột phá Chân Thần!
Ngay cả Ma Thủy Thiên tôn đây là dụ hoặc cưc lớn, cũng có chút dao động.
Chuyện này là bí mật chí cao của Yêu tộc, Độc Vũ Yêu Vương bởi vì là người thừa kế Yêu Đế tương lai nên nghe được tiếng gió.
Chuyện này làm cho Độc Vũ Yêu Vương không biết nên làm thế nào cho phải, một phương diện hắn hy vọng đạt được Tiểu Ma Tiên, một phương diện hắn lại hy vọng gia gia của mình thành tựu Chân Thần, như vậy con đường phía trước hắn thậm chí cũng có một tia hy vọng khiêu chiến cảnh giới Chân Thần.
Cân nhắc vài ngày, trong nội tâm Độc Vũ Yêu Vương có tính toán, dù sao Tiểu Ma Tiên cho dù gả cho Tạo Hóa thánh tử cũng là chuyện không biết năm nào tháng nào, cho dù chính thức quan hệ thông gia cũng là thông gia chính trị, thậm chí Tiểu Ma Tiên chưa hẳn thực sự có quan hệ xác thịt với Tạo Hóa thánh tử.
Nếu như Tiểu Ma Tiên không có hứng thú với Tạo Hóa thánh tử thì mình nhanh chân tới trước khi có quan hệ thông gia, vậy vẹn toàn đôi bên, chỗ tốt toàn bộ bị hắn đạt được, dù sao Thánh tộc chính thức coi trọng là trong đại kiếp, Yêu tộc sẽ hiệp trợ Thánh tộc, về phần Tiểu Ma Tiên chỉ là thứ yêu.
Mà lần thí luyện này Độc Vũ Yêu Vương kết thúc bế quan của mình, chuyên môn đi theo Tiểu Ma Tiên vào Tu La Lộ, chính là bồi dưỡng cảm tình.
Hiện tại nhiều ra Lâm Minh một cái bóng đèn thì hắn không muốn, nhưng nếu như Lâm Minh hoàn toàn bị chính mình kéo xuống thì không cần nói.
Nghĩ đi nghĩ lại Độc Vũ Yêu Vương thậm chí cảm thấy không có Thanh lão theo chân đi tham gia thí luyện cũng chẳng phải chuyện xấu, chuyện này là cơ hội chính thức hắn truy cầu Tiểu Ma Tiên, cô nam quả nữ trong Tu La Lộ tao ngộ nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, nói không chừng bước không được.
Độc Vũ Yêu Vương đang nghĩ ngợi, đúng vào lúc này hắn nghe được phía trước có tiếng rống vang lên, trong nội tâm Độc Vũ Yêu Vương vui vẻ, có hung thú xuất hiện!
Trong đại hoang này khắp nơi đều là hung thú, gặp được hung thú tự nhiên là mình có cơ hội, nhưng mà hắn cũng không nóng nảy đi lên, bên người còn có Lâm Lan Kiếm.
Hắn ý định cho Lâm Lan Kiếm lên trước, nếu như thực lực Lâm Lan Kiếm không đủ bị hung thú ăn là tốt nhất.
Độc Vũ Yêu Vương đang nghĩ ngợi, chỉ nghe tiếng gào thét, một đầu tê giác thân cao mười mét xuất hiện
Trong cơ thể con tê giác ẩn chứa lực lượng, chạy vội, mặt đất không ngừng run rẩy.
Tuy lớn lên là tê giác, nhưng nhìn thấy nó mặt mũi răng nanh dữ tợn, không có người nào cho rằng nó là động vật ăn cỏ.
- Cũng không tệ lắm!
Con mắt Độc Vũ Yêu Vương sáng ngời, hiển nhiên thực lực của con tê giác này rất mạnh, cho dù không thể giết Lâm Lan Kiếm cũng khiến hắn dính đầy bụi đất, lúc đó mình đi lên thu thập tàn cuộc.
Nghĩ tới đây Độc Vũ Yêu Vương mỉm cười nhìn qua Lâm Minh.
- Lâm huynh, ngươi không ra tay sao?
Lâm Minh nào biết rằng trong thời gian như vậy, nội tâm Độc Vũ Yêu Vương tiến hành hoạt động tâm lý "Muôn màu muôn vẻ", tuy hắn cảm giác ra Độc Vũ Yêu Vương có địch ý với mình, nhưng mà hắn căn bản không quan tâm tới, ra tay đối phó một hung thú cũng là hung thú siêu cấp.
Hắn đang định ra tay, mà đúng lúc này Tiểu Ma Tiên hưng phấn rút roi da, roi do kéo căng lên, phát ra tiếng vang "B-A-N-G... GG".
- Thật lớn, Đại Hoàng có đồ ăn rồi.
Tiểu Ma Tiên cười hì hì, không chờ Độc Vũ Yêu Vương cùng Lâm Minh có động tác gì, hắn đã lao lên.
Tê giác cũng gầm lên một tiếng, vọt về phía Tiểu Ma Tiên, nó sớm xem người trước mặt là đồ ăn, lúc này nước miếng chảy ròng, răng nanh um tùm.
XÍU... UU!!
Trường tiên đánh ra hoa lửa hừng hực, trong thân thể Tiểu Ma Tiên hiện ra đường vòng cung ưu mỹ, sau một khắc trường tiên giống như có linh hồn, roi da này vô cùng cứng rắn, cự tê giãy giụa không được mà té xuống đất!
Oanh!
Đại địa chấn động, Tiểu Ma Tiên trên không trung đảo mình một cái, bay thẳng xuống dưới, một thanh kiếm có hàn quang xuất hiện trong tay.
Xoẹt!
Trường kiếm giống như cắt vào giấy, chém vào làn da của con tê giác trực tiếp chui vào yết hầu, quán chú hỏa diễm hừng hực vào trong trường kiếm, lập tức đốt cổ họng cự tê thành tro bụi.
Đầu cự tê giãy dụa một chút, chợt bất động, một kích bị mạng!
Mặc dù đã sớm nhìn thấy Tiểu Ma Tiên xuất chiến, Lâm Minh vẫn phải tán dương quá trình chiến đấu của Tiểu Ma Tiên, gọn gàng, không chút dây dưa dài dòng nào cả.
- Triều Tịch Tứ Thánh lúc trước đánh Tiểu Ma Tiên trọng thương xem như khôi phục không ít, không thế nào ảnh hưởng tới sức chiến đấu của Tiểu Ma Tiên, mặc dù có một chút nguyên nhân là do dược vật, nhưng mà trong đó vẫn là sức khôi phục của Tiểu Ma Tiên, thể chất thần thú thật biến thái.
Lâm Minh nghĩ như vậy Tiểu Ma Tiên mở túi linh thú đại ra:
- Đại Hoàng, đi ra ăn cơm.
Con chó nhỏ tên là Đại Hoàng từ trong túi linh thú bắn ra ngoài, rồi sau đó nó giống như chuột nhìn thấy gạo, hai mắt tỏa ánh sáng, liều lĩnh bổ nhào qua.
Lâm Minh nhìn thấy mà buồn cười, hắn đang nghĩ con chó nhỏ như vậy làm sao ăn được bao nhiêu, nhưng mà trong nháy mắt một màn không thể tưởng tượng nổi xảy ra, cự tê dài mười trượng vậy mà thu nhỏ lại, rồi sau đó bị con chó nhỏ nuốt vào.
Một màn này làm Lâm Minh kinh ngạc, hắn cảm giác ra trong cơ thể con chó nhỏ này ẩn chứa không gian chi lực, đừng nhìn con chó này nhỏ, nhưng là mà trong người của nó có càn khôn khác, như thế mới có thể nuốt con cự tê lớn như thế.
Ăn xong cự tê và Đại Hoàng ợ một cái, thoả mãn vỗ vỗ bụng nhỏ, lại chạy trở về túi đại linh thú ngủ.
- Con ác thú ấu thú nuốt một con cự tê dài mười trượng, thật sự là đồ chơi cho con nít.
Sau khi Đại Hoàng ăn xong cự tê thì Độc Vũ Yêu Vương cố ý dùng khẩu khí lơ đãng nói ra, kỳ thật trong lòng mang theo cảm giác sự ưu việt rất mạnh.
Nói xong hắn lườm qua biểu lộ của Lâm Minh, con ác thú này lf một loại thần thú, tuy thần thú như nó không mạnh, nhưng dù sao cũng là thần thú, thử hỏi trong thiên hạ có bao nhiêu tuấn kiệt có thể dưỡng một con thần thú làm khế ước thú? Đối với võ giả xuất thân tiểu thế lực mà nói, đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
← Ch. 1452 | Ch. 1454 → |