← Ch.1502 | Ch.1504 → |
Chứng kiến hình lập phương màu đen bay trên tay Lâm Minh, Thôn Hồn Thánh Linh cười nói:
- Pháp bảo sao? Có ý tứ, ngươi còn muốn chống cự ta? Ta thôn phệ linh hồn của vô số người, ý chí đã sớm cường đại đến trình độ không thể tưởng nổi. Ngay cả thần thú cũng có thể đoạt xá! Ngươi rồi cũng sẽ trở thành một bộ phận của ta, thân thể của ngươi cũng không tồi, có thể trở thành một phân thân của ta.
Giọng nói của Thôn Hồn Thánh Linh càng ngày càng thành thạo. Nó đột nhiên gào thét, đánh về phía Lâm Minh.
Thôn Hồn Thánh Linh từ hư ảnh biến ảo thành hắc ám đặc dính, hư không chung quanh xuất hiện vô số ý niệm chi kiếm đâm thẳng về phía Lâm Minh.
Lâm Minh cười lạnh:
- Thật sự là tự gây nghiệt, không thể sống được!
Trong nháy mắt hư ảnh cổ ma đánh về phía Lâm Minh, hình lập phương đang xoay tròn trong lòng bàn tay hắn bạo phát ra một vòng xoáy màu đen đáng sợ, vòng xoáy khủng bố giống như muốn thôn phệ cả vũ trụ.
Ý chí chi kiếm mà Thôn Hồn Thánh Linh thả ra toàn bộ đều bị vòng xoáy màu đen đánh nát, giống như phong bạo đánh nát gỗ mục.
Thôn Hồn Thánh Linh kêu thảm một tiếng. Đột nhiên phát sinh tình huống như vậy, hoàn toàn vượt qua dự kiến của nó. Hình lập phương trong tay Lâm Minh vô cùng đáng sợ, tản mát ra khí tức vô cùng khủng bố. Loại khí tức này có thể so sánh với chủ nhân của Tu La Lộ một trăm tỷ năm trước!
- Đây là vật gì!
Thôn Hồn Thánh Linh kêu lên sợ hãi, nó điên cuồng dãy dụa thân thể, muốn thoát khỏi vòng xoáy màu đen kia.
- Không! Đợi đã.... !
Mắt thấy sắp bị vòng xoáy cắt nát, Thôn Hồn Thánh Linh kêu thảm:
- Giết ta ngươi cũng không thể chiếm được nguyên linh thạch thai. Nó đã sớm bị ta thôn phệ vô số trí nhớ làm ô nhiễm. Không có ta thu những trí nhớ này đi, thời điểm ngươi luyện hóa nguyên linh thạch thai, những trí nhớ này sẽ xâm lấn linh hồn của ngươi, khiến cho ngươi mất đi nhân cách.
Đối mặt với uy hiếp từ Thôn Hồn Thánh Linh, Lâm Minh chỉ cười lạnh:
- Ngươi đừng nên nói chiều. Chết đi!
Lâm Minh nhẹ nhàng nói một câu, vòng xoáy trong tay cũng trở nên cuồng bạo, vòng xoáy màu đen cũng tăng tốc độ xoay tròn của mình.
- Ngươi... sẽ... hối.... hận...
Thôn Hồn Thánh Linh oán độc nguyền rảu, nhưng đột nhiên nó phát hiện khi ý thức của mình bị rút ra, tất cả mọi linh hồn lạc ấn đều bị cỗ lực lượng kia xóa đi, tinh lọc thành trí nhớ vô chủ vô cùng thuần khiết.
Sự tình này khiến cho toàn thân Thôn Hồn Thánh Linh lạnh băng, xóa đi linh hồn lạc ấn, tinh lọc nhân cách, điều này làm sao có thể?
Đây là nhất niệm cuối cùng trong đầu Thôn Hồn Thánh Linh. Ý thức, nhân cách của nó đã bị xóa bỏ hoàn toàn, chỉ còn lại vô số mảnh vỡ linh hồn thuần khiết bị hình lập phương màu đen trong tay Lâm Minh thu thập.
Làm xong hết thảy, Lâm Minh thở phào thư giãn. Một kích vừa rồi khiến cho hắn tiêu hao rất nhiều lực lượng.
Bao nhiêu năm rồi, cuối cùng hắn cũng có thể chủ động sử dụng lực lượng ma phương. Đương nhiên, có thể đạt được hiệu quả như vừa rồi là do Thôn Hồn Thánh Linh đang ở trong thần hải của hắn.
- Cùng Thần Miêu Thiên Tôn tu hành bảy năm rưỡi, linh hồn lực của ta đã khó thể tưởng tượng nổi. Nếu không dù ta có tu vi Thần Biến Kỳ tuyệt đỉnh cũng không thể thúc dục ma phương được. Tạo Hóa Thánh Tử cũng tại thời điểm tu vi đạt đến Thánh Quân hậu kỳ mới có thể sử dụng.
Lâm Minh vuốt ve đường vân màu xám đen trên hình lập phương, tâm tình vô cùng tốt. Sau khi diệt trừ Thôn Hồn Thán Linh, Lâm Minh luyện hóa nguyên linh thạch thai sẽ không còn trở ngại nữa.
Về phần những mảnh vỡ linh hồn này, đối với Lâm Minh có tác dụng cũng không lớn. Trong đó phần lớn là linh hồn của Thần Quân và Thánh Chủ thậm chí là Giới Vương. Rất có thể sẽ có một bộ vô thượng thần võ không trọn vẹn được lưu lại.
Nhưng bây giờ đối với Lâm Minh, trừ phi là nguyên vẹn và phải là vô thượng thần võ đỉnh tiêm mới đáng giá cho hắn tiêu hao thời gian tu luyện.
Ý niệm Lâm Minh khẽ động, linh hồn trong thần hải lui về bản thể, ánh mắt chậm rãi khôi phục thanh minh, rồi sau đó hắn nhìn về phía Tiểu Ma Tiên đứng cách đó không xa.
Lúc này, sắc mặt Tiểu Ma Tiên tái nhợt, hai bàn tay nhỏ bé nắm chặt, bộ dáng vô cùng khẩn trương.
Cùng Lâm Minh ở chung chín năm tại nơi sát cơ trùng trùng này, Lâm Minh đã sớm trở thành điểm dựa trong lòng của Tiểu Ma Tiên, nếu như Lâm Minh bị đoạt xá, nàng không cách nào tưởng tượng được hậu quả tiếp theo.
- Ta không sao! Đã khiến ngươi lo lắng rồi!
Trong mật thất u ám, Lâm Minh nhoẻn miệng cười. Nụ cười này phảng phất như gió xuân hòa tan hàn băng, khiến cho nội tâm Tiểu Ma Tiên chấn động. Nàng suýt chút nữa đã rơi nước mắt.
Tiểu Ma Tiên cơ hồ muốn nhào vào trong lòng Lâm Minh, nhưng khi tiến đến trước mặt hắn, nàng lại dùng tay nắm thành quyền đấm vào ngực Lâm Minh.
- Lo lắng cho ngươi, ta thật là khờ! Ngươi nhất định đã có sách lược ứng đối cho nên mới làm thế!
Tiểu Ma Tiên nói xong, cảm giác vô cùng ủy khuất, một dòng nước mắt lăn xuống.
Vừa rồi quá trình chiến đấu trong thần hải của Lâm Minh diễn ra rất nhanh, nhưng bên ngoài đã trôi qua một phút đồng hồ. Một phút này đối với Tiểu Ma Tiêu giống như một năm vậy.
Tiểu Ma Tiên nhất thời xấu hổ nói:
- Ngươi bây giờ nên luyện hóa nguyên linh thạch thai đi!
- Uhm!
Lâm Minh gật đầu. hắn nhìn vào nguyên linh thạch thai trong cổ quan này. Lúc này nguyên linh thạch thai đã được cởi bỏ toàn bộ phong ấn, ý thức của nó bị xóa đi, bản thân giờ đây đã trở thành một đoàn thai thể huyết nhục thuần khiết. Bên trong nó ẩn chứa lực lượng tinh hoa của mấy trăm thần thú, điều kiện thân thể đã tốt đến mức khó thể tưởng tượng được.
Lâm Minh yên lặng ngẫm lại bảy năm tu luyện cùng Thần Miêu Thiên Tôn, cuối cùng hắn đem một bộ phận thần hồn của mình rót vào bên trong nguyên linh thạch thai.
Phân ra thần hồn bản thân khiến cho linh hồn lực của Lâm Minh yếu đi rất nhiều. Nhưng từ nay về sau nguyên linh thạch thai vĩnh viện bị hắn khống chế, trở thành phân thân tuyệt đối của hắn, không bao giờ xảy ra việc phản phệ, cắn trả.
Linh hồn lực của Lâm Minh như thủy triều rót vào nguyên linh thạch thai, rất nhanh tràn ngập mỗi bộ phận của nó. Từng tiếng động nhỏ vang lên, chỗ thần thạch trên nguyên linh thạch thai tan vỡ, thạch da không ngừng bong ra từng mảng.
Lâm Minh nhờ vào phân hồn bên trong nguyên linh thạch thai, chậm rãi khống chế mỗi tấc huyết nhục của nó. Hắn thoáng vận chuyển cương nguyên ẩn chứa bên trong thạch thai, trong nháy mắt một cỗ khí huyết chi lực vô cùng khổng lồ tùy ý lao ra bao phủ toàn bộ thần hồn của Lâm Minh.
- Lực lượng thật đáng sợ!
Sâu trong lòng Lâm Minh cảm thấy khiếp sợ, cỗ lực lượng khí huyết này quá mạnh mẽ. Nếu như linh hồn hắn không kiên cường đã sớm bị tan vỡ.
Lúc này nguyên linh thạch thai vẫn trong hình dạng huyết nhục hình người, ngũ quan mơ hồ, dung mạo không phân biệt được.
Mà lúc này Lâm Minh lại phát hiện ra trong nguyên linh thạch thai còn có một đạo phong ấn của chủ nhân Tu La Lộ. Phong ấn này trăm tỷ năm qua đã từ nguyên linh thạch thai hấp thụ lực lượng.
Có tổng cộng ba đạo phong ấn, đạo sau rắn chắc hơn đạo trước rất nhiều. Đạo phong ấn cuối cùng, với tu vi hiện giờ của Lâm Minh không thể cởi bỏ, nhưng hai đạo còn lại thì hắn có thể làm được.
Lâm Minh do dự trong chốc lát rồi cở bỏ đạo phong ấn thứ nhất.
Với kiến thức của hắn, cởi bỏ đạo phong ấn thứ nhất không khó khăn. Phong ấn vừa được cởi bỏ, chỉ nghe một tiếng nổ giống như sấm sét ở bên trong cơ thể nguyên linh thạch thai giống như vô số thần thú đang gào thét. Nguyên khí nồng đậm cùng lực lượng khí huyết cường đại bộc phát đến long trời lở đất.
Cỗ lực lượng này tràn ngập mỗi một tấc huyết nhục của phân thân rồi trực tiếp tràn sang bản tôn của Lâm Minh.
Nguyên linh thạch thai hiện giờ đã trở thành phân thân của Lâm Minh, tu vi của phân thân cùng bản thân thông suốt. Phân thân cùng bản tôn có thể tùy ý trao đổi năng lượng cho nhau.
← Ch. 1502 | Ch. 1504 → |