← Ch.1503 | Ch.1505 → |
- Oanh!
Thân thể Lâm Minh rung mạnh, lực lượng trong chốc lát tiến vào trong người của hắn, đây là lực lượng do thần thú ngưng tụ, hôm nay toàn bộ rót vào trong người Lâm Minh, hắn nhảy vào nội thế giới.
Đột nhiên xuất hiện biến hóa, Lâm Minh lúc cởi bỏ phong ấn đã đoán ra được đôi chút, nhưng mà không có cương mãnh như trong dự liệu. Nội thế giới của hắn không ngừng có lực lượng rót vào, giống như muốn rách toát ra vậy.
Một khi nội thế giới nổ tung, kết cục của Lâm Minh có thể nghĩ, trong tình cảnh sống chết trước mắt, Lâm Minh có thể lựa chọn chính là buông nội thế giới ra phóng xuất lực lượng hung mãnh này ra ngoài, nhưng mà làm vậy bản thân mình dù được an toàn, tinh hoa tích lũy trong đại trận sẽ bị hao tổn.
Vào lúc này hai mắt của Lâm Minh có hào quang bắn ra ngoài, hắn không có buông nội thế giới ra, ngược lại rót lực lượng này vào khai thác biên giới nội thế giới! Hắn đúng là muốn nhân cơ hội này đột phá Thần Quân cảnh!
Đây là suy nghĩ điên cuồng, trong lúc đột phá năng lượng cuồng bạo, một khi không chịu nổi áp lực năng lượng thì nội thế giới sẽ xuất hiện vết rách, khó có thể phục hồi như cũ, Lâm Minh dám làm như thế là do tin tưởng vào nội tình và căn cơ của bản thân.
Năng lượng rót vào trong người, thân thể của Lâm Minh không ngừng có tiếng nổ truyền ra ngoài, huyết mạch trong người phập phồng, giống như huyết mạch của hắn cũng đang sinh ra biến hóa.
Hóa Thần Cửu Biến, Thần Quân cảnh là giai đoạn cuối cùng nhất, Thần Quân, Thần Quân, ý tứ chính là bản thân thành thần! Đương nhiên thành thần này là với phàm nhân mà thôi, võ giả Thần Quân trong người dung nạp một thế giới, hưởng thụ phàm nhân cúng bái, là thần minh của phàm nhân. Về phần võ đạo Chân Thần Cảnh mới thật sự là thần linh, đối với võ giả mà nói cường giả Chân Thần Cảnh chính là chúa tể, danh xưng Chân Thần hoàn toàn xứng đáng!
Cường giả Thần Quân bình thường đã có thể tự lập tông phái. Thành lập một bát phẩm tông môn truyền thừa mấy chục vạn năm, hoặc là chiếm lĩnh một tinh cầu thành lão tổ một phương. Hưởng thụ đồ tử đồ tôn cúng bái.
Tại Thần Vực, Thần Biến cảnh có thể hành tẩu khắp nơi, Thần Quân cảnh chính là một nhân vật cao cấp hơn nhiều.
Mà Lâm Minh nếu thành tư Thần Quân, nhưng có thể miểu sát Thánh Chủ, thậm chí tăng lên trình độ nhất định có thể đánh với Giới Vương!
Trong cả Thần Vực, trừ Thiên Tôn Thiên Cung ra, cường giả Giới Vương không tìm ra bao nhiêu người, đó là chân chính thụ vô số là nhân vật người người cùng bái, rất nhiều thánh địa đỉnh cấp truyền thừa trăm vạn năm, ngàn vạn năm còn không sinh ra một Giới Vương!
Bởi vậy cánh cửa Thần Quân cảnh này đối với Lâm Minh mà nói ý nghĩa trọng đại!
Nhưng mà Lâm Minh muốn đột phá Thần Quân trong tình huống này, hắn thừa nhận thống khổ khó có thể tưởng tượng.
Dưới áp lực như vây mạch máu dưới làn da của Lâm Minh căn phồng lên, thậm chí trực tiếp nghiền nát, toàn bộ lỗ chân lông của hắn đều chảy máu tươi! Máu tươi hỗn hợp cả mồ hôi, làm cho Lâm Minh lúc này như biến thành huyết nhân.
Trong nội thế giới của Lâm Minh có năng lượng cuồng mãnh trùng kích. Làm cho mặt đất không ngừng lắc lư, vốn linh khí trong nội thế giới sinh ra cuồng bạo, vô số linh thực bị gió lốc quét qua nát bấy!
Sông lớn lệch vị trí, hồ nước bốc hơi, sông núi nghiêng sập!
Nội thế giới của Lâm Minh lúc này giống như trải qua tận thế.
- Tà Thần Chi Thụ!
Lâm Minh gầm nhẹ một tiếng, trong nội thế giới của hắn Tà Thần Chi Thụ sinh trưởng tốt, cành lá sum suê trấn trong nội thế giới của Lâm Minh.
Bộ rễ khổng lồ cắm trong đất nội thế giới của Lâm Minh. Có thần thụ trấn áp. Nội thế giới của Lâm Minh vững chắc hơn rất nhiều, nhưng mà áp lực cường đại khiến thân thể cua Lâm Minh lúc này căng lên như khí cầu, khí huyết toàn thân như sắp nổ tung.
Lâm Minh cắn răng, bát môn độn giáp mở ra đến mức tận cùng, lực lượng thân thể cường đại và Tà Thần Chi Thụ song trọng ủng hộ cho nên chống được năng lượng trùng kích, mà đúng lúc này chỉ nghe tiếng "Tạch tạch tạch" vang lên, biên giới nội thế giới của Lâm Minh không ngừng nứt vỡ.
Từ Thần Biến đến Thần Quân, đầu tiên là mở rộng nội thế giới, biên giới nội thế giới vỡ nát chính là lúc đột phá.
Biên giới nội thế giới không ngừng tan vỡ, hư không hỗn độn bên ngoài biên giới này bị năng lượng tinh thần xâm chiếm, nội thế giới của Lâm Minh đang phát triển.
Một khi khai thác nội thế giới, năng lượng như tháo nước, Lâm Minh cảm thấy áp lực giảm xuống.
Chậm rãi mạch máu dưới làn da của Lâm Minh không ngừng bình ổn lại, lỗ chân lông cũng từ từ nhỏ đi, rốt cuộc Lâm Minh cũng vượt qua giai đoạn nan giải nhất, kế tiếp hắn đột phá Thần Quân cảnh chỉ là vấn đề thời gian.
Nhưng mà Lâm Minh lúc này bởi vì thừa nhận áp lực đáng sợ nên mạch máu toàn thân vỡ nát bảy tám phần, ngay cả nội thế giới cũng bị năng lượng hủy diệt tẩy lễ, thần hồn cũng có bộ phần tiến vào tinh nguyên phân thân, kể từ đó hắn suy yếu một hồi.
- Lâm Minh, ngươi đúng là xằng bậy, ngươi luôn làm những chuyện cực hạn, đi theo ngươi trái tim của ta không chịu nổi.
Bên người Lâm Minh, Tiểu Ma Tiên nhìn thấy toàn bộ quá trình Lâm Minh đột phá nhưng không biết nên nói cái gì cho phải.
Từ Táng Thần Lĩnh đến Uổng Tử Cốc, hai người trải qua ma tính triều tịch, xông vào đại trận phần mộ thần thú, lại đến luyện hóa tinh nguyên phân thân, Lâm Minh luôn làm chuyện cực hạn.
Lâm Minh cười cười, miễn cưỡng nói:
- Ta còn sống chưa qua giáp, sau mười lăm tuổi, gần bốn mươi năm đều là như vậy, ta không thể so với ngươi có xuất thân thể lực Thiên Tôn, từ nhỏ đã có thiên phú tốt, lại có tài nguyên trân quý ủng hộ. Ta chỉ là võ giả bình thường, hơn nữa là võ giả bình dân của hạ giới, tuy ta ở hạ giới gặp qua cơ duyên cải biến cuộc đời của ta, nhưng chỉ bằng nó ta không cách nào san bằng chênh lệch với các ngươi, ta phải liều như vậy, liều ra cơ duyên của mình, liều ra con đường võ đạo của ta, nếu không ngươi bây giờ không có khả năng nhìn thấy ta đâu.
Bởi vì tiêu hao quá độ, Lâm Minh nói ra những lời này từ từ nhỏ lại, dường như có cảm giác chưa đủ, nhưng mà lọt vào tai Tiểu Ma Tiên lại khiến nàng rung động.
Kỳ thật nàng sớm nghe nói qua rồi, dường như Lâm Minh chỉ xuất thna bình dân, cũng không phải là người từ nhỏ đã được Thiên Tôn thu làm đệ tử, nhưng mà thành tựu của hắn không cách nào tưởng tượng nổi.
Nghe qua thì đây là chuyện đầm rồng hang hổ, Tiểu Ma Tiên vẫn bán tín bán nghi, mà bây giờ, việc này này lại từ trong miệng Lâm Minh chứng thực là đúng, hơn nữa hắn chẳng những là bình dân, còn là bình dân hạ giới, cả Thần Vực có hơn một tỷ thế giới bên dưới, bình dân không biết có bao nhiêu, tuổi thọ của bọn họ chỉ vài chục năm, chẳng khác gì con sâu cái kiến, một đời lại một đời, muốn từ bình dân hạ giới đạt được thành tựu ngày hôm nay, nghĩ lại đã là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
So ra mà nói Tiểu Ma Tiên xuất thân thế lực Thiên Tôn, là hòn ngọc quý trong tay hai đại Thiên Tôn của Ma tộc cùng Yêu tộc, tài nguyên truyền thừa không cần phải nói, bản thân của nàng là bán phượng thể tỷ năm có một, nhưng mà thành tựu của nàng bây giờ không thể nào bằng Lâm Minh.
Chuyện này khiến cho Tiểu Ma Tiên có cảm giác vô cùng xấu hổ, yêu nghiệt như vậy quả thực không cho người khác sống nha.
← Ch. 1503 | Ch. 1505 → |