← Ch.1350 | Ch.1352 → |
Nghe được lời Sở Nam như vậy, Tôn Long Võ Thần không chút do dự mà phản bác lại:
- Không có khả năng, người tế ra Chiểu Trạch Vực là ta, không phải ngươi, song long là ta ngưng tụ ra, cũng không phải ngươi, ngươi như thế nào có thể huỷ được? Ngươi làm sao có thể huỷ đây?
- Được rồi, vậy thì không huỷ.
Sở Nam nhún vai một cái, Pháp tắc thuỷ long Tôn Long Võ Thần ngưng tụ ra đột nhiên đình chỉ mọi động tác, không lắc đầu, không vẫy đuôi. Tôn Long Võ Thần cảm giác được trong lòng đại không ổn, chỉ về phía Pháp tắc thuỷ long mà cao giọng quát:
- Lấy danh nghĩa Tôn Long ta, cử động cho ta!
Lời vừa ra, Pháp tắc thuỷ long quả nhiên bắt đầu động đậy, Pháp tắc thuỷ long bắt đầu uốn lượn, long thân loé lên một cái lại đem Tôn Long Võ Thần quấn chặt lại. Tôn Long Võ Thần đại sợ mà bật thốt lên:
- Sao lại như vậy, buông ra cho ta, buông ra!
Lại một lần nữa, danh nghĩa Tôn Long Võ Thần không chút hữu dụng, Pháp tắc thuỷ long vẫn cứ đem hắn quấn chặt lại, phảng phất như Pháp tắc thuỷ long kia không phải là do hắn ngưng tụ ra, hoàn toàn không thèm đếm xỉa tới hắn vậy. Nhưng mà ngay lúc Tôn Long Võ Thần sợ hãi không sai biệt lắm thì đầu Thuỷ pháp tắc trong cơ thể hắn đột nhiên hướng về phía Pháp tắc thuỷ long ùa tới. Pháp tắc thuỷ long vừa chuyển được một vòng, Thuỷ pháp tắc trong cơ thể hắn liền biến mất một bộ phận.
- Sao lại như vậy?
Tôn Long Võ Thần nhìn chòng chọc Sở Nam mà hỏi, muốn tìm đáp án từ trên người Sở Nam nhưng mà Tôn Long Võ Thần lại chứng kiến bộ dạng vui vẻ không chút quan tâm của Sở Nam, còn có tốc độ luyện hoá Địa Nguyệt Châu khiến người khác phải kinh hãi kia nữa.
Không tìm được đáp án, Tôn Long Võ Thần bất chấp tất cả, một quyền hướng về phía Pháp tắc thuỷ long quấn quanh người đánh tới. Một quyền này Pháp tắc thuỷ long không có nửa phần bất ổn nào mà ngược lại Tôn Long Võ Thần cảm giác được bản thân như đánh vào không khí, khiến quyền đầu hắn rơi vào trong thân thể nó. Theo đó, năng lượng bên trong thân thể hắn càng lúc càng suy yếu, nhưng Sở Nam chỉ đánh ra một quyền lúc trước, sau lại không có ra tay thêm lần nào nữa, ngoại trừ thôn phệ Địa Nguyệt Châu ra thì cũng chỉ nói mấy câu phía trên.
Bên ngoài Chiểu Trạch Vực, đám Phong Long, Thiết Thương Hùng đã đuổi tới, cũng đem Chiểu Trạch Vực vây lại, ngay cả Cực Tiên Võ Thần cũng bị vây vào bên trong. Minh lão tổ đã sớm không thể không khuất phục dưới chân Sở Nam, đến chủ động nhiệt tình tỏ vẻ thần phục với hắn. Dưới tâm thái biến hoá, đám người Minh lão tổ vừa đến liền tổ chức mọi người bày ra Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát trận để Sở Nam tuỳ ý sử dụng.
Cửu Võ đem mọi biến hoá bên trong Chiểu Trạch Vực nhìn rõ ràng, tâm thần theo đó mà đại run sợ, trong lòng không khỏi thì thầm:
"Sở Nam đến tột cùng là trải qua bao nhiêu lần chiến đấu? Ý thức chiến đấu rõ ràng lại nhạy cảm như thế! Mỗi một phần có thể lợi dụng hắn đều dùng tới cả, kể cả ưu thế của đối thủ!"
Đồng thời càng kinh ngạc đó chính là vui vẻ, Sở Nam càng mạnh càng tốt, Cửu Võ còn thầm nghĩ:
"Đối thủ như vậy, về sau phải luận bàn nhiều một chút!"
Cửu Võ thậm chí còn cảm thấy một loại cảm giác phi thường không thật.
"Có lẽ hắn có thể khiến ta vượt qua một bước kia!"
Cực Tiên Võ Thần mặc dù bị chém đứt một tay nhưng cũng có thể nhìn rõ ràng từng màn biến hoá phát sinh bên trong Chiểu Trạch Vực, cả người theo đó không khỏi rét run cầm cập.
"Nếu ta cùng hắn đối chiến, lại nên làm như thế nào?"
Cực Tiên Võ Thần cảm giác được một cỗ lực lượng từ Chiểu Trạch Vực phán tán ra.
Bên trong Chiểu Trạch Vực, Tôn Long Võ Thần đã đem Pháp tắc thổ long quay trở về ngăn cản Pháp tắc thuỷ long, mặc dù là Thổ khắc Thuỷ nhưng mà Pháp tắc thổ long cũng không có biện pháp ngăn cản nổi Pháp tắc thuỷ long. Tôn Long Võ Thần giờ phút này thật sự là có cảm giác "tự mua dây buộc mình", hắn không dám tiếp tục giằng co như vậy nữa, bởi vì trên người Sở Nam phát tán ra một cỗ lực lượng uy áp càng lúc càng ăn mòn nhân tâm, sau một phen tự đinh giá, Tôn Long Võ Thần liền hạ quyết tâm mà quát lên:
- Chiểu Trạch Vực đã không thể đánh bại ngươi, vậy ta đây liền biến chiêu, Chiểu Trạch Vực, bạo cho ta!
Cho dù lúc này hắn cũng đang ở trong đó, dính đòn tự nhiên không thể tránh khỏi. Hơn nữa, sau khi kích bạo Chiểu Trạch Vực, thương tổn hắn gánh chịu lại càng thêm nặng, nhưng hết thảy chuyện này so với ngồi chờ chết, đều rất đáng giá!
Tôn Long Võ Thần đã chuẩn bị tinh thần sẽ thụ trọng thương, nhưng mà ông trời giống như cố ý đùa bỡn hắn, ngay cả thụ thương cũng không cho hắn, Chiểu Trạch Vực vậy mà không có bị hắn kích bạo!
- Bạo cho ta!
Vẫn không có phản ứng.
Tôn Long Võ Thần điên cuồng rống to:
- Bạo! Bạo! Bạo! Bạo!...
Chữ "bạo" liên tiếp được hắn quát ra nhưng Chiểu Trạch Vực của hắn vậy mà không chút sứt mẻ, ngay cả nửa điểm dấu hiệu bạo liệt cũng không.
- Chuyện này rốt cuộc là sao?
Tôn Long Võ Thần ngán ngẩm, hắn không biết, hết thảy mọi chuyện này đều là công lao của Thần Lai Thuỷ hồn!
Thần Lai Thuỷ hồn tựa như lúc trước Sở Nam vượt qua Hoả kiếp mà có thể triệu hồi Hoả pháp tắc, cũng đem Thuỷ pháp tắc của Tôn Long Võ Thần triệu hồi ra. Ngay lập tức, lại thông qua Thuỷ pháp tắc đem Chiểu Trạch Vực khống chế lại.
Thần Lai Thuỷ hồn cường đại như vậy quả thật có chút khiến cho Sở Nam phải giật mình.
"Giọt máu kia, là của ai? Lúc nuốt giọt máu này trên thanh Huyết kiếm của Đinh Thanh kia, không phải từ đó có thêm được cái gì đó chứ?"
Sở Nam thầm hỏi trong lòng, hắn cảm giác được Thần Lai Thuỷ hồn sau khi cắn nuốt Thuỷ pháp tắc của Tôn Long Võ Thần liền có chút cường đại hơn. Rất nhanh, Sở Nam cỗ kinh ngạc này nén xuống.
"Rồi có ngày sẽ biết được đáp án, Thần Lai Thuỷ hồn này cường đại như thế, ta đây tu luyện Thuỷ pháp tắc cũng không cần lo lắng rồi."
Lại thoáng tự ngẫm một chút Sở Nam lại lần nữa nuốt vào một khoả Địa Nguyệt Châu. Địa Nguyệt Châu bây giờ đã không còn có thể giúp hắn gia tăng từng một ngàn cân lực lượng một nữa rồi, dưới điên cuồng thôn phệ, một ngàn cân lực này đã cấp tốc giảm xuống còn một trăm cân!
Sở Nam nuốt vào khoả này nữa lại không có tiếp tục nuốt thêm vào, hắn biết rõ kết quả sau đó là giảm xuống còn năm mươi cân, mười cân, một cân, hoặc là không gia tăng một chút nào.
"Xem ra, muốn để Địa Nguyệt Châu phát huy tác dụng, gia tăng lực lượng cũng chỉ có thể đem đi luyện đan rồi."
Giờ phút này, lực lượng của Sở Nam đã đạt tới 980 vạn cân, cách 1000 vạn cân chỉ chênh lệch còn hai mươi vạn!
1000 vạn cân lại là một cái bình chướng.
Sở Nam giơ nắm tay lên, hướng Tôn Long Võ Thần nói:
- Lão cô Long, quyết chiến đi, một chiêu định sinh tử!
Tôn Long Võ Thần nhíu mày, bởi vì hai chữ "sinh tử" kia.
"Hắn vậy mà không muốn phân thắng bại, là sinh tử?"
Trong nháy mắt, hai hàng lông mày hắn liền giãn ra.
Với thế cục trước mắt tin chắc rằng hắn sắp không xong rồi, nếu cứ để kéo dài như vậy, hắn bại không thể nghi ngờ. Còn quyết chiến, lại đúng như sở nguyện trong lòng hắn.
- Tốt!
Tôn Long Võ Thần đáp ứng một tiếng, sau lại nâng tay lên cao, miệng phun ra một ngụm máu tươi, tất cả năng lượng trong cơ thể, tu vi, thậm chí là ngay cả tiềm lực cũng đều được bộc phát ra.
- Ngươi muốn sinh tử, ta cho ngươi, Hàng Long Chưởng!
Hàng Long Chưởng là một chưởng pháp hắn chưa hoàn toàn nắm giữ được, mặc dù Hàng Long Chưởng uy lực cường đại vô cùng nhưng cái giá bỏ ra quả thật quá lớn, không chỉ tu vi hạ thấp, công lực tụt lùi mà lại còn là vĩnh viễn không thể tăng tiến.
Đây cũng là lý do từ trước tới giờ hắn chưa từng thi triển qua lần nào. Bất quá, ngay lúc này, hắn buộc lòng phải xuất ra...
Sở Nam không có thi triển Bá khí mà chỉ đem 980 vạn cân lực lượng kia liều mạng mà áp súc hai mươi năm đợt lực lượng lại, bởi vì áp súc khủng bố như vậy, xương cốt của hắn theo vết thương trên quyền đầu mà dần dần lộ ra, nhưng hắn phảng phất lại không thấy gì, hắn rống lên một tiếng cự đại:
- Chấn Thiên Quyền!
- A!
Mắt hai ngươi đều nhuộm đỏ hồng...
← Ch. 1350 | Ch. 1352 → |