Vay nóng Tinvay

Truyện:Vũ Nghịch Càn Khôn - Chương 1352

Vũ Nghịch Càn Khôn
Trọn bộ 2153 chương
Chương 1352: Thực hiện ước hiẹn, đại nghĩ cách!
0.00
(0 votes)


Chương (1-2153)

Siêu sale Lazada


Chưởng áp, quyền đến!

Lực lượng vô bờ bến dùng phương thức "chấn" gào thét mà tới, tựa như thiên uy hàng lâm, Chấn Thiên Quyền quét ngang vô địch, nhưng khi gặp trở ngại, chấn chi lực như bị bóp méo, giống như người bị bóp cổ họng, hít vào không được, thở ra không xong, nói không nên lời, cực kỳ khó chịu.

Tôn Long Võ Thần quát:

- Hàng Long Quyền ngay cả long cũng phải hàng phục, chút ít lực lượng này của ngươi này là cái gì?

- Chẳng lẽ ngươi đã quên, ngay cả long ngươi ngưng tụ ra cũng không thể khống chế được sao?

Sở Nam lạnh giọng hỏi:

- Trở ngại nho nhỏ trước mắt, như thế nào lại có thể ngăn cản bước tiến của ta?

Lời vừa dứt, sóng chấn động kia đột nhiên đình trệ lại, chỉ sau một phần vạn lần hít thở, sau mấy vạn lớp sóng chấn động trùng trùng điệp điệp hư không theo đó cũng phải "ông" lên một tiếng!

Ngay lập tức, cỗ lực lượng vặn vẹo này bị chấn cho khôi phục nguyên trạng, trong tích tắc trở lại nguyên trạng liền chôn vùi thành hư không!

"Hàng" của Hàng Long Chưởng lập tức vô dụng, giống như nước rơi vào hố sâu, ngàn dặm cuồn cuộn rốt cuộc một đi không trở lại, còn quyền đầu của Sở Nam vẫn như trước, xuyên thẳng qua trùng trùng điệp điệp uy năng. Thân thể Tôn Long Võ Thần chấn động một cái rồi lùi về phía sau, nhưng tốc độ của hắn lại xa xa không bắt kịp tốc độ của Sở Nam!

Tôn Long Võ Thần đại sợ hãi!

Chỉ tích tắc sau, quyền đầu của Sở Nam đã nện lên lòng bàn tay của Tôn Long Võ Thần.

"Xoạt" một tiếng, lòng bàn tay của hắn không chỉ liền bạo liệt mà còn dọc theo cánh tay kéo dài lên. Lập tức, vết thương lập tức kéo dài tới tận cổ của hắn, ngay cả vết kiếm trên mặt kia cũng bị kéo dài ra gần gấp ba, mà quyền đầu của Sở Nam khi tới gần sống mũi của hắn mới dừng lại.

Quyền dừng lại, lực thu, uy năng huỷ diệt lúc trước theo đó mà biến mất không còn bóng dáng, một tia sót lại cũng không.

An tĩnh, an tĩnh đến đáng sợ!

Trong nháy mắt này, máu huyết của Tôn Long Võ Thần gần như chảy ngược, tâm tạng đình chỉ.

- Sợ sao?

Sở Nam lên tiếng hỏi.

Tôn Long Võ Thần đang chìm đắm trong nguy cơ tử vong, không tự chủ được mà gật gật đầu.

- Ta tưởng chỉ có tục nhân như ta mới sợ chết, không nghĩ đến ngươi là Võ Thần mà cũng sợ chết...

Sở Nam nói ra, đúng lúc này Tôn Long Võ Thần mới duỗi một tay còn lại chụp vào cổ Sở Nam, trong mắt lộ ra hung quang quyết tuyệt, nhưng ngay sát na Tôn Long sắp bắt được thì Sở Nam quát ra một chữ "chấn"!

Ngay lập tức, không phải một tay chụp tới biến thành huyết nhục bầy nhầy mà đan điền bị một cỗ lực lượng trùng kích vô bì đem liên hệ của hắn với đan điền cắt đứt, bị chấn cho thành hư vô. Rốt cuộc, Tôn Long Võ Thần không có cách nào tự bạo được.

Sở Nam sớm đã có phòng bị, lực lượng Chấn Thiên Quyền một mực vẫn không triệt hồi mà một mực vẫn tụ tập nơi quyền đầu của Sở Nam, tuy không có đánh ra, khiến Tôn Long Võ Thần biến thành một đám huyết nhục, Sở Nam lớn tiếng hô:

- Chiến Thần, thực vật của ngươi đã đến.

Lập tức, Sở Nam thu quyền, chân đạp Tôn Long bay tới trước mặt Thiết Thương Hùng, Thiết Thương Hùng mừng rỡ kêu lên:

- Lão đại, ngươi cho ta mượn chút lửa, ta muốn nướng hắn!

Sở Nam cười cười, tay búng ra một đoàn hoả diễm. Lập tức, toàn thân Tôn Long Võ Thần bị đoàn hoả diễm này vây vào trong, Hoả pháp tắc thấm đẫm mỗi một tế bào của Tôn Long Võ Thần. Sau đó, Sở Nam liền thu hồi Không Gian Sáo trận, sau đó lại gọi Thiên Long hồn qua, lại mổ Bạo Cửu Thiên Thần Long lấy ra một khoả hạt châu, nói:

- Vật này, hữu dụng với ngươi!

Thiên Long hồn nhìn thấy hạt châu này hồn thân run lên, tiếp đó liền cuồng hỉ mà cảm kích không thôi:

- Cám ơn chủ nhân, ta nhất định sẽ vì người mà quét hết chướng ngại trên đường của người.

Một bên cảm kích, một bên ánh mắt Thiên Long hồn toát lên vẻ kiên định, là hắn đã có quyết định, hắn muốn tự thân ngưng tụ lại thân thể!

Tự hành ngưng tụ, quá trình này rất khó khăn, một khi thành công thì thực lực của hắn không biết sẽ tăng lên bao nhiêu lần. Trước kia, lúc chưa gặp phải Sở Nam, mục tiêu nguyên bản của hắn chính là tìm kiếm một thân thể cường hãn là đủ rồi, nhưng sau khi đi theo Sở Nam, hắn tin tưởng chỉ cần đi theo Sở Nam, khó khăn thế nào thì đều có thể thành công, cũng tỷ như khoả hạt châu trong tay vậy.

"Khoả hạt châu này, đủ để ta ngưng tụ ra một góc độc giác rồi."

Tự nhủ xong, Thiên Long hồn liền đem khoả hạt châu nuốt vào, sau đó liền nhắm mắt luyện hoá.

Sở Nam đi tới trước mặt Cửu Võ, Cửu Võ lúc này vẫn còn đang hồi tưởng lại tràng chiến đấu lúc trước. Sở Nam lúc này, tương đối mà nói, tu vi của Tôn Long Võ Thần đích xác là tương đối cường đại, thậm chí là rất cường đại nhưng bất quá, chỉ qua một tràng chiến đấu vừa rồi, ai sống ai chết cũng không chỉ dựa vào tu vi là đủ. Nếu đã như vậy, cũng không cần phải liều mạng gia tăng tu vi, với ví dụ thực tế trước mặt, chỉ với mưu kế, trí tuyệt, phương thức chiến đấu, năng lượng tồn trữ trong thân thể vân vân, tất cả đều là một bộ phận của thực lực.

Trong trận chiến đấu này, Tôn Long Võ Thần rơi vào mưu kế của Sở Nam, bị Sở Nam từng bước từng bước làm cho suy yếu đi, không chỉ là năng lượng mà còn có tinh thần, niềm tin vân vân. Mặt khác, năng lượng của Sở Nam lại cuồng tăng, dưới tiêu hao, Tôn Long Võ Thần tự nhiên khó thoát khỏi cái chết.

"Nếu Tôn Long Võ Thần lúc bắt đầu, với bất cứ giá nào xuất ra Hàng Long Chưởng vậy thì hắn có khả năng cùng Sở Nam liều mạng! Đáng tiếc, đã quá chậm."

Cửu Võ thầm nhủ, còn đối với Sở Nam lại nói ra:

- Ta biết rõ ngươi làm được.

- May mắn, một kiếm kia của ngươi khiến cho hắn kinh tâm đảm chiến (sợ hãi không dám đánh), không dốc sức ra được.

Sở Nam nói cũng là lời thật.

Cửu Võ cười cười:

- Chẳng qua chỉ là khúc dạo đầu mà thôi.

Nói xong, Cửu Võ lại chỉ Cực Tiên Võ Thần nói:

- Nữ nhân này, ngươi chuẩn bị xử trí như thế nào?

Ánh mắt Cực Tiên Võ Thần nhìn Sở Nam toát ra thần thái sợ hãi cùng cầu khẩn, nhưng Sở Nam lại tựa không thấy gì. Sở Nam lắc đầu, nói:

- Xuất thủ với nữ nhân của ta, tự nhiên phải trả đại giá!

- Ta đem tất cả công pháp sở hữu đều cấp cho Tiên Nguyệt, chỉ cần Tiên Nguyệt muốn cái gì, ta đều cho nàng.

Cực Tiên Võ Thần bây giờ ngay cả hối hận cũng không kịp.

Sở Nam chuyển đầu nhìn về phía Tiên Nguyệt, Tiên Nguyệt nói:

- Hết thảy toàn bộ đều do công tử làm chủ.

Sở Nam cũng không có từ chối, hắn đang nghĩ tới làm thế nào mới tranh thủ được lới ích lớn nhất cho nàng, Tiên Nguyệt tu luyện chính là Thanh âm pháp tắc, mà một ít công pháp kia của Cực Tiên Võ Thần đối với Tiên Nguyệt đều không có phù hợp. Đúng lúc này, Cực Tiên Võ Thần lại nói ra:

- Đại nhân, ta có thể để Tiên Thành Thiên quốc, tất cả thế lực ta sở hữu toàn lực đi tìm Thanh âm pháp tắc.

- Chỉ cần giết ngươi đi, Thiên Thành Thiên quốc sớm muốn sẽ đều trở thành một bộ phận của Thiên Tướng quốc.

Sở Nam tuỳ ý nói, nhưng trong nội tâm vẫn còn vì Tiên Nguyệt mà suy nghĩ.

"Tiên Nguyệt muốn mạnh mẽ hơn, ngoại trừ công pháp ra, còn có tu vi, thực lực..."

Nghĩ tới chỗ này Sở Nam liền nghĩ ngay tới Công Lực đan, nghĩ tới Kinh Hồng ở Đồ Đằng đại lục kia, trong đầu không khỏi nghĩ lên một ý nghĩ kinh thiên.

"Ta có Diệt Nguyên Minh Đằng, có thể hút vào tu vi, năng lượng vân vân, lại còn có có thể phong bế chúng, còn có trận pháp. Nếu là đem một thân tu vi cùng năng lượng của Cực Tiên Võ Thần đầu nhập vào thân thể nàng, lại phong bế để nàng hấp thu từng phần lực lượng, như vậy..."

Vừa nghĩ tới đây Sở Nam liền nổi lên phấn kích dị thường, ngay lập tức hắn liền muốn thử nghiệm một hai, dù sao cũng đang gặp dịp khó có được.

Hắn hướng Cực Tên Võ Thần nói:

- Có thể tha ngươi một mạng, bất quá, ngươi phải phối hợp cùng ta làm một chuyện!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2153)