← Ch.1417 | Ch.1419 → |
Việc Sở Nam muốn ngăn chặn nhất, không muốn xảy ra nhất, không muốn nhìn thấy nhất, cuối cùng vẫn xảy ra!
Những cái xúc tu vô hình thò ra từ huyết quản ngoại lai quấn lấy huyết quản trong người Sở Nam.
Ngay lập tức, máu tươi trong huyết tuyến chảy ồ ạt vào huyết quản Sở Nam, trận đại chiến huyên binh đoạt chủ bắt đầu. Sở Nam liều mạng điều động sức mạnh để ngăn chặn huyết dịch.
Nhưng đáng tiếc, sức mạnh hơn một nghìn cân lực của Sở Nam khi phải đối mặt với ba nghìn vạn cân lực thì quá yếu. Không chỉ không thể chặn được mà sức mạnh còn bị đồng hóa, quay lại công kích Sở Nam.
Như vậy, đám huyết dịch kia gần như không bị ngăn cản chút nào, cứ thế tiến tới, giống như đồng hóa sức mạnh, đồng hóa huyết dịch của Sở Nam. Hắn biết, khi tất cả sức mạnh và huyết dịch bi đồng hóa thì có thể hắn sẽ không còn là hắn nữa!
Cho dù là có Thủy Tinh Quan!
- Đây là vận mệnh của ngươi, không ai có thể thay đổi được!
Giọng nói lạnh lùng lại vang lên, vào lúc này dường như vận mệnh của Sở Nam đã được định sẵn, không ai có thể thay đổi. Cự Lực Viên ở bên ngoài không thể giải tán được đám thú vật kia, ngược lại chúng càng ngày càng lớn hơn. Chỉ cần bước vào vòng vây đó là máu của chúng bắt đầu cuộn trào. Dù là đám hắc lang và lão hổ có kêu gầm thảm thiết thế nào đám thú kia vẫn nối đuôi nhau lao đầu vào vòng vây chết chóc.
Cự Lực Viên ở giữa đám thú, người đầy vết thương, thấy không giải tán được đám thú này mà lại rơi vào vòng vây, hắn giáng từng cú đấm mạnh xuống đất, dường như muốn phá vỡ vòng vây, đánh bay đám máu tươi không cho chúng tụ lại thành huyết tuyến.
Nhưng vô ích!
Cho dù tạo ra hố sâu như thế nào, nhiều nhưu thế nào, huyết tuyến vẫn cứ bò lên rồi chảy vào bên trong. Bên trong đó, mấy người Cửu Võ cũng không thể chặt đứt được huyết tuyến. Tuy Cửu Võ không biết trên người Sở Nam đã xảy ra sự cố gì, nhưng nghe câu nói của hốc mắt hắn biết Sở Nam đang nguy hiểm đến tính mạng!
- Điện chủ bảo ta phải đưa hắn về an toàn, ta tuyệt đối không cho phép hắn mất mạng ở đây!
Cửu Võ hét lên, ba ngụm tinh huyết bắn ra, ý niệm kiên định ngưng tụ thành kiếm. Kiếm ý mạnh mẽ chém thẳng xuống cái hốc mắt, nó cười khảy:
- Kiếm ý, cũng có chút thú vị. Chỉ là, ngươi không nên bất kính với ta, ta sẽ hủy kiếm ý của ngươi, cho ngươi mãi mãi rơi vào vực sâu của sự thống khổ!
Huyết quang của hốc mắt chia làm hai bắn về phía kiếm ý. Thanh kiếm ngưng tụ từ kiếm ý lập tức vỡ tan, huyết quang xuyên vào đầu Cửu Võ, ngay lúc đó hắn nghe thấy tiếng nổ.
Hai mắt hắn tối sầm trở nên trống rỗng, Cửu Võ giống như tượng đứng sững sờ, miệng vẫn lầm bầm:
- Hủy rồi? Kiếm ý bị hủy rồi?
Cửu Võ công kích thất bại, nhưng Tiên Nguyệt và Cốc Hy Đan vẫn không hề sợ hãi xông tới, có điều kết quả vẫn vậy, vừa chạm vào huyết quang là thổ huyết lùi về sau, thân thể chi chít vết thương.
Phong Vĩnh Thành sợ không dám tiến lên, Cực Tiên đã tỉnh lại thì căn bản không muốn tiến lên, nhưng họ không thể không tiến lên. Sinh Tử Ấn Ký cho họ biết rằng, một khi Sở Nam chết thì họ chắc chắn cũng chết. Vì thế Phong Vĩnh Thành xông lên, Cực Tiên thoát khỏi mặt đất cùng bọn Tiểu Nê Thu tấn công.
Kết quả, vẫn là thất bại!
Ngay con Minh Ác Thú toàn thân cũng bê bết máu, hàm răng hơn cả siêu thần khí cũng không còn cái nào!
Lúc này, Thiết Thương Hùng vẫn đang đứng đờ một chỗ bỗng gầm một tiếng rồi nhảy lên, hai tay tóm về phía cái hốc mắt, huyết quang vừa quét qua Thiết Thương Hùng đã hộc máu, thân thể phát ra tiếng bục bục, máu thịt đang bị xé rách.
Hốc mắt nói với Thiết Thương Hùng:
- Ta vốn muốn dùng thân thể của ngươi, vận khí của ngươi rất tốt, thân thể ngươi tốt hơn của hắn. Chiến Thần kế thừa? Có ta đây ngươi không làm nổi đâu, từ nay về sau không còn có Chiến Thần nữa!
Thiết Thương Hùng nghe vậy, trong lòng chấn kinh, muốn bò dậy công kích tiếp nhưng lại chẳng còn chút sức lực nào!
- Ngươi còn thủ đoạn nào nữa thì cứ mang hết ra đi!
Hốc mắt nói với Sở Nam, trong Trữ Vật Yêu Đới của hắn còn một số thứ như tổ bảo, mảnh vỡ, xương cốt, còn có tiểu nữ hài còn chưa tỉnh lại, cả Tiểu Hắc đang ngủ vùi trong tiến hóa, nhưng lúc này đều không thể gọi ra được!
Sở Nam cảm giác mình càng ngày càng yếu, sức mạnh trong cơ thể đã bị đồng hóa bao nhiêu thì hắn mất đi bấy nhiêu sức mạnh. Còn cả huyết dịch bị đồng hóa càng nhiều thì khả năng điều khiển cơ thể càng thấp. Tốc độ còn rất nhanh, nhanh đến mức khi Sở Nam không kịp ấn vào sáu mươi cái Tinh Thần Cơ Điểm để lợi dụng Thủy Kiếp tạo lại cơ thể. Không chỉ cơ thể, quan trọng hơn là ý thức, Sở Nam đang dần cảm thấy mơ hò, nếu không phải có bá khí và nghịch ý thì ý niệm của hắn đã sụp đổ rồi.
Sở Nam muốn lật lại thế bất lợi nhưng lại không đủ thực lực. Tình hình này không phải cứ có ý niệm kiên định, nghịch ý xung thiên là có thể xoay chuyển càn khôn.
- Làm thế nào đây?
Âm Dương Ngư lại xuất hiện trong đầu hắn!
Đột nhiên Sở Nam nghĩ thông tại sao số Long Quyển Phong Lôi, Sinh Tử, Thủy Hỏa khi xoay chuyển bằng Hắc Bạch Ngư lại dung hợp được với nhau. Đó là vì chúng thuộc về âm dương!
Ngay lúc ấy, trong đầu hắn nảy ra một suy nghĩ liều lĩnh, lúc này Sở Nam cũng không quan tâm nhiều nữa, hắn thu hết sức mạnh về đan điền mặc cho sức mạnh ngoại lai hoành hành, Mở huyết quản mặc cho đám máu kia đồng hóa.
Dứt khoát hơn, hắn mở cả đan điền ra!
Sức mạn và máu ngoại lai hoàn toàn dung hợp thành một, điên cuồng mở rộng chiến quả. Rất nhanh Sở Nam cảm thấy hơn nửa thân người không nghe theo sự điều khiển của hắn nữa, đặc biệt là còn có thêm một thứ ý niệm nữa.
Sở Nam vẫn không dùng biện pháp tấn công, nhưng thứ bá khí kí, nghịch ý kia không hề tiêu tan chút nào mà ngược lại càng đậm đặc hơn. Đúng lúc sức mạnh và huyết dịch ngoại lai tấn công vào đan điền, trong tim Sở Nam bỗng dấy lên một cảm giác dường như đã từng có.
Bá khí, bị ép xuống!
Trong đầu Sở Nam lại hiện lên từng câu:
- Sức mạnh là dương, Thủy Quy Tắc là âm. Sấm sét là dương, cuồng phong là âm, bá khí nghịch ý là dương, sức mạnh thần bí là âm, sinh khí là dương, tử khí là âm...
- Vạn vật phụ âm nhi bao dương!
Số năng lượng này tụ lại hết lên Hắc Bạch Ngư, cũng chính là Âm Dương Ngư. Chúng lập tức chìm xuống Ngũ Hành Nguyên Dịch. Đúng lúc đó sức mạnh và huyết dịch ngoại lai ào ào tấn công.
Vào khoảnh khắc chúng tấn công vào, hốc mắt bỗng kêu lên kinh ngạc, dường như không ngờ trong đan điền Sở Nam lại có cảnh tượng như vậy.
- Ngươi muốn chiếm ta, vậy ta sẽ luyện ngươi trước!
Sở Nam nghiến răng:
- Âm Dương Ngư, luyện cho ta!
← Ch. 1417 | Ch. 1419 → |