← Ch.1791 | Ch.1793 → |
Chứng kiến Sở Nam khai mở đệ tam nhãn, suy đoán tương tự không chỉ có Thiên Tử, trong ánh mắt đại trưởng lão cùng Dương động chủ cũng đều hàm chứa nồng đậm khiếp sợ!
Bọn hắn thật không ngờ quân cờ vốn hoàn toàn có thể tùy thời vứt bỏ mất lại có lai lịch thật không ngờ, nguyên lai không phải thứ là có thể tùy tiện vứt bỏ được. Thậm chí trong nháy mắt, đại trưởng lão còn sinh ra một cỗ trực giác mang người này về Đại Đạo tông tuyệt đối không có sai. Cùng lúc đó Dương động chủ cũng có cách nghĩ như vậy, đem kẻ này mang về, tuyệt đối có thể lập được một đại công.
Vài người có suy đoán đều không có lớn tiếng nói ra, hiển nhiên tin tức này phải một mực nắm trong tay mình, không thể tiết lộ cho người khác.
Đại trưởng lão và Dương động chủ không hẹn mà cùng quay đầu nhìn Thiên Tử, bởi vì bọn hắn vừa mới cảm giác được một đạo sát cơ đảo qua người bọn họ.
Sát khí trong mắt Triệu Thanh càng đậm rồi, Vu Xạ lại đang điên cuồng nhớ lại những vấn đề Sở Nam hỏi trước kia, nhẩm lại từng chữ một, hắn cảm thấy mình đã nắm bắt được cái gì đó. Về phần đám người Trịnh Vĩ Tán, cả đám tự nhiên là hoàn toàn trợn tròn mắt khiếp sợ, còn vẻ thành kính trong mắt Thổ Bá tự nhiên không cần phải nói, trong lòng điên cuồng suy nghĩ:
"Đại nhân còn có đệ tam nhãn, đệ tam nhãn vậy mà có thể làm cho Cổ chi cường giả bị thương!"
Cùng lúc đó, tại Hỏa tộc, Hỏa Vô Song có chút lo lắng hỏi:
- Phụ thân, còn bao nhiêu thời gian mới có thể chuẩn bị tốt, Sở Nam kia sắp chết rồi, hắn chết ta liền không lấy được Bá khí trên người hắn rồi.
- Vội cái gì?
Thanh âm Hỏa tộc tộc trưởng cực kỳ nghiêm khắc:
- Ngươi không muốn trở nên càng mạnh sao? Không muốn đồng thời ban phát vài loại Quy tắc chi thế, vài loại ý sao? Không muốn mượn cơ hội này thử có thể hay không bước vào Cổ chi cảnh sao?
- Muốn!
- Muốn thì phải kiên nhẫn mà chờ.
- Vâng, phụ thân.
Hỏa Vô Song dừng một chút, lại nói:
- Không biết Sở Nam đang ở chỗ nào, gặp cái dạng nguy hiểm gì...
- Chờ một lát ngươi sẽ biết.
Dừng một chút, Hỏa tộc tộc trưởng nói:
- Đáng tiếc, Kim lôi nhất mạch không có đáp ứng, bằng không, tỷ lệ ngươi bước vào Cổ chi cảnh lại lớn hơn một ít.
Hỏa Vô Song kiên nhẫn chờ đợi xuống, bốn tộc khác cũng đang khua chiêng gõ trống mà bố trí lấy!
Bên trong Trận Không, Sở Nam vẫn còn rên rỉ, hắn không biết, thời khắc nguy hiểm nhất còn chưa tới. Hắn đang suy nghĩ phản kháng như thế nào, hắn ngược lại đã có cách, đó chính là dùng Ích Mạch Quyết đem Tiêu Thiên tháp thôn phệ, quản khỉ gió bên trong nó có cái gì.
Đáng tiếc, cách nghĩ này căn bản thực hiên được, bởi vì Sở Nam không có năng lượng có thể dùng.
Đúng lúc này Thuỷ Tinh quan truyền đến một tiếng rống giận dữ:
- Phá tháp, lăn tới đây cho lão phu!
Trong tiếng rống, Thuỷ Tinh quan đột nhiên khai mở, Tiêu Thiên tháp đang vội xông tới đột nhiên run lên, muốn đem tốc độ trì hoãn xuống thì có một cỗ hấp lực trực tiếp đem nó hút vào trong Thuỷ Tinh quan, ngay sau đó Thuỷ Tinh quan đóng lại!
Sự tình cũng không có chấm dứt như vậy, Thuỷ Tinh quan không thể hoàn toàn ngăn chặn Tiêu Thiên tháp, Tiêu Thiên tháp trong Thuỷ Tinh quan đánh tới đánh lui muốn phá quan mà ra, Thuỷ Tinh quan cũng bị đánh cho đông một cái, tây một cái.
Thanh âm suy yếu của Thuỷ Tinh quan:
- Lão phu kiên trì không bao nhiêu thời gian, nhanh nhanh đem phá tháp chế trụ, bằng không chúng ta về sau không cần lăn lộn nữa, hiện tại sẽ chấm dứt rồi!
Tình huống của Sở Nam cũng không có tốt hơn bao nhiêu, đám năng lượng kia vẫn đang hỗn chiến, bất quá Trận chi nghịch hồn ngược lại đã có thể thoáng khống chế được. Bởi vì Tiêu Thiên tháp đang bị nhốt trong Thuỷ Tinh quan cho nên Sở Nam không thể động tới Ích Mạch Quyết được, trừ phi là hắn muốn đem Thuỷ Tinh quan thôn phệ luôn.
Sở Nam nghĩ tới một màn Tiêu Thiên tháp nhập thể, nghĩ đến số năng lượng còn có thể động dụng, khắc chế được, hắn nói với Thuỷ Tinh quan:
- Tới đan điền đi!
Thuỷ Tinh quan lập tức mang theo Tiêu Thiên tháp phóng tới đan điền, chỉ tiếc, ở nữa đường Thuỷ Tinh quan lại bị đánh bay ngược về sau.
Sở Nam truyền niệm tới Trận chi nghịch hồn:
- Đem Thuỷ Tinh quan kéo tới trong đan điền đi.
Trận chi nghịch hồn đem hết toàn lực kéo Thuỷ Tinh quan về phía trước, giống như kiến tha rơm, cố sức đến cực điểm!
Chiếu theo loại tốc độ này, đoán chừng Thuỷ Tinh quan còn chưa có tiến vào trong đan điền thì Sở Nam sớm đã vẫn lạc rồi. Hơn nữa, Trận chi nghịch hồn còn bị đám năng lượng đánh cho càng ngày càng yếu đi, cũng không có khả năng tiếp tục đem Thuỷ Tinh quan kéo đi.
Đúng lúc này, phần mộ rốt cục bị thôn phệ hoàn toàn, hóa thành năng lượng tiến vào thân thể huyết nhục Sở Nam.
Ngay lúc phần mộ biến mất, địa phương vốn là nơi phần mộ toạ lạc bỗng xuất hiện chín cái Hắc Ảnh, ở giữa chín cái Hắc lại có một khỏa quang cầu.
- Đây không phải là Hắc Ảnh trong không gian dưới mặt đất sao?
Tất cả mọi người đều nhận ra được, Lôi Nhụy cũng nhìn thấy cái Hắc Ảnh nhào vào lòng nàng kia, Hắc Ảnh kia còn hướng về phía Lôi Nhụy nở nụ cười, lập tức trong đầu Lôi Nhụy âm thanh quanh quẩn vang lên:
- Chúng ta thật đúng là gặp có thể tái ngộ.
Lôi Nhụy nghe vậy, bật thốt lên:
- Các ngươi đã làm gì hắn?
- Tiểu tử này là nam nhân của ngươi sao? Thật đúng là không tệ, rõ ràng lại dùng phương thức phá mộ, ngươi không cần phải gấp gáp, chúng ta muốn cho hắn một hồi thiên đại lợi ích!
Dứt lời, Hắc Ảnh không cùng Lôi Nhụy tiếp lời nữa.
Lập tức, chín Hắc Ảnh chớp động, lập tức biến ra ngàn vạn cái Hắc Ảnh, chém giết bên ngoài theo đó đều ngừng lại, tam trưởng lão về tới bên người đại trưởng lão, hỏi:
- Đại sư huynh, bây giờ làm sao? Đây chính là thời gian chém giết hắn tốt nhất...
- Không thể giết hắn!
Đại trưởng lão nói như chém đinh chặt sắt, sau đó nhẹ giọng nói ra:
- Ít nhất hiện tại không thể giết hắn, còn phải cố hết sức mang hắn còn sống trở lại Đại Đạo tông!
- Ngươi tin tưởng hắn là người Sở gia?
Tam trưởng lão không có đụng tới chút bí mật, cũng không có suy đoán gì liền cho rằng như vậy.
Đại trưởng lão nhíu mày trả lời:
- Nói không chừng hắn thật sự là người Sở gia...
- Nhưng mà...
- Không có nhưng mà! Nhớ kỹ lời ta vừa mới nói đấy, nhất định phải đem hắn còn sống mang về.
Đồng dạng, truyền âm thảo luận còn có đám người Dương động chủ, chủ ý của bọn hắn giống hệt, đồng thời Dương động chủ còn truyện lệnh cho đám đệ tử, gặp được thời cơ, dứt khoát phải đem đám người Lôi Nhụy bắt hết lại.
Giờ phút này, trong đầu Sở Nam vang lên một cái thanh âm:
- Là ngươi nuốt phần mộ?
- Đúng.
Sở Nam không có quấn lấy đám Hắc Ảnh, mặc dù hắn nghĩ chúng có khả năng cùng Trận tông truyền thừa có quan hệ thế nhưng mà nếu mạng nhỏ không có thì Trận tông truyền thừa còn có tác dụng gì?
- Vậy ngươi chính là người hữu duyên rồi!
Sở Nam không có trả lời, hắn đang khống từng chút lực lượng đáng thương trợ giúp Trận chi nghịch hồn kéo Thuỷ Tinh quan, trong đầu tiếp tục vang lên thanh âm:
- Đã là người hữu duyên, vậy ngươi sẽ nhận được Trận tông truyền thừa!
Kế tiếp, lại là trầm mặc, Hắc Ảnh hỏi lại:
- Ngươi không muốn tiếp nhận Trận tông truyền thừa?
- Cho dù là ta nguyện ý, ta đây cũng phải có mạng tới mà lấy a!
- Đã tiếp nhận Trận tông truyền thừa, tính mạng của ngươi sẽ được bảo vệ đầy đủ!
- Ân?
Sở Nam lúc này mới phân thần một chút, lại nghe Hắc Ảnh nói ra:
- Nhưng mà, trước lúc tiếp thụ Trận tông truyền Thừa, ngươi phải đáp ứng ba điều kiện!
- Điều kiện gì?
← Ch. 1791 | Ch. 1793 → |