← Ch.1792 | Ch.1794 → |
- Điều kiện thứ nhất, khôi phục Trận tông vinh diệu!
- Vinh diệu cái dạng gì?
Tư duy Sở Nam coi như rõ ràng, với cách làm người của hắn, điều kiện không thể đáp ứng loạn được, hứa hẹn không thể tùy tiện nói, một khi nói, cho dù dốc sức, nhưng vinh diệu của Trận tông năm đó là như thế nào Sở Nam cũng không biết.
- Đem Thiên Vũ đại lục biến thành Trận tông chi địa.
- Toàn bộ?
- Không sai.
Nghe thế, Sở Nam không khỏi cảm thấy có chút quái dị, bởi vì với Thiên Vũ điện có thể tồn tại cao cao tại thượng tại Thiên vũ đại lục, dùng đủ loại thủ đoạn bày ra trong Trận tông di tích, thống nhất Thiên Vũ đại lục hoàn toàn không phải vấn đề, cho nên Sở Nam cảm thấy hai chữ "vinh diệu" này có chút nhỏ bé.
"Chẳng lẽ trải qua tuế nguyệt lâu như vậy, Hắc Ảnh không biết bên ngoài đã biến cái bộ dáng gì sao? Thiên Vũ đại lục cũng không còn là Thiên Vũ đại lục mười vạn năm trước?"
Sở Nam cảm thấy cái suy đoán này rất hợp lý nhưng trong lòng còn mơ hồ cảm thấy có chút không đúng, bất quá, hắn nói:
- Cái điều kiện thứ nhất, ta đáp ứng, điều kiện thứ hai?
- Điều kiện thứ hai, ngươi phải loại bỏ Trận hồn ngươi sáng tạo ra, tiếp nhận Trận hồn chủ nhân lưu lại.
- Không có khả năng!
Sở Nam quả quyết cự tuyệt. Trận hồn hắn sáng tạo ra chính là Trận chi nghịch hồn, một cái chữ "nghịch" dĩ nhiên nói rõ hết thảy, nếu hắn loại bỏ Trận chi nghịch hồn thì cũng chính là loại bỏ "nghịch" của hắn, cho tới nay, hắn đều là "ngược dòng mà đi"...
Ngược lại, cho dù lần này hắn có thể sống sót, vậy lần tiếp theo theo thì sao? Vô số lần về sau thì sao?
Mặc dù có thể phục dụng vô số Trường Thọ đan, sống vĩnh viễn, hoặc đan dược so với Trường Thọ đan càng nghịch thiên hơn hay hoặc là thứ khác...
Nhưng mà, không "nghịch" liền không "hồn", lại càng không "tâm", như cái xác không hồn thì sống có nghĩa gì?
Bởi vậy Trận chi nghịch hồn tuyệt đối không thể loại bỏ, vô luận là ai muốn cầu hắn, ai muốn cưỡng chế hắn loại bỏ Trận chi nghịch hồn, hắn trước hết "nghịch" người kia!
Ý niệm chỉ trong nháy mắt, Hắc Ảnh còn nói thêm:
- Trận hồn chủ nhân lưu lại, so với Trận hồn của ngươi bây giờ cường đại hơn gấp vạn lần!
- Không thể nào!
Câu trả lời của Sở Nam vẫn là ba chữ lạnh lùng, cường đại hơn nữa đó cũng là thứ của người khác mà không phải là của chính bản thân hắn, hắn chính là hắn, không phải là người khác.
- Chỉ có tiếp nhận Trận hồn chủ nhân lưu lại ngươi mới có thể hảo hảo tiếp nhận Trận tông truyền thừa, bởi vì Trận hồn cùng Trận tông truyền thừa là nhất mạch truyền thừa đấy! Nếu như ngươi không tiếp nhận, vậy ngươi cũng không thể tiếp nhận Trận chi truyền thừa!
- Vậy thì không cần tiếp nhận.
Câu trả lời của Sở Nam lại khiến cho chín cái Hắc Ảnh phải hoảng hốt một trận, loại tình huống này bọn hắn thật không ngờ được, mà ngay cả chủ nhân cũng không có dự liệu được. Bọn hắn thật sự nghĩ mãi không rõ người này hao hết thiên tân vạn khổ mới tới đây được, Trận chi truyền thừa lại ngay tại trước mắt vậy lại cự tuyệt, hơn nữa lại còn coi thiên đại lễ vật Trận hồn chả khác gì hồng hoang mãnh thú hung tàn!
- Phần mộ đã bị ngươi nuốt, ngươi là người hữu duyên, ngươi không thể...
- Nếu như còn muốn kích lệ ta hoặc là bắt buộc ta, vậy thì khỏi cần mở miệng, ta đang bận bảo mạng!
Nói xong, Sở Nam liền dốc tâm thần, ra sức kéo Thủy Tinh quan Tài. Sở Nam muốn kéo nó vào trong đan điền, lợi dụng sợi vật chất cường đại kia chém giết Tiêu Thiên tháp.
Chín cái Hắc Ảnh hai mặt nhìn nhau, bọn hắn không biết nên xử lý tình cảnh trước mắt như thế nào, chín Hắc Ảnh ngẩng đầu nhìn cái khỏa quang cầu rồi sau đó liếc nhau một cái, đồng thời nhẹ gật đầu. Lập tức, Sở Nam trong đầu lại có thanh âm vang lên:
- Cái điều kiện thứ ba, vì chủ nhân báo thù!
Sở Nam trực tiếp trả lời:
- Có làm được hay không ta không cách nào cam đoan nhưng ta có thể bảo chứng, ta sẽ đem hết toàn lực đi làm, chỉ cần hắn còn chưa chết, chỉ cần ta còn chưa chết, báo thù không ngớt!
Trả lời như vậy lại khiến cho chín cái Hắc Ảnh trầm mặc xuống, bất quá không có bao nhiêu thời gian, bởi vì hiện tại thời gian không đợi người, Hắc Ảnh lại nói:
- Tốt, chúng ta tin tưởng ngươi!
- Các ngươi không phải nói ta không tiếp thụ Trận hồn, không thể tiếp nhận Trận tông truyền thừa sao?
- Xác thực như thế, bất quá còn có một biện pháp, nói thật, ta đối với biện pháp này không ôm hy vọng gì!
- Biện pháp gì?
Không cần loại bỏ Trận chi nghịch hồn, lại còn cơ hội bảo mạng Sở Nam tự nhiên sẽ không bỏ qua, chỉ nghe thanh âm trong đầu vô cùng vang vọng:
- Đó chính là cho Trận hồn của ngươi nuốt Trận hồn chủ nhân lưu lại!
- Tốt!
- Tốt cái gì? Trận hồn của ngươi quá nhỏ bé, phi thường đáng thương, khác gì một hạt cát nuốt một toà đại sơn cao lớn vạn trượng đây? Mặc dù chúng ta có thể vì ngươi cung cấp trợ giúp nhất định nhưng trợ giúp này cũng chỉ có thể giúp Trận hồn của ngươi từ một hạt cát biến thành một cục đá mà thôi, mà một cục đá vẫn không nuốt nổi đại sơn vạn trượng!
- Không thử thì làm sao biết?
Sở Nam tùy ý nói.
Trận chi nghịch hồn cùng Thủy Tinh quan càng ngày càng suy yếu, phản kích của Tiêu Thiên tháp ngày càng mãnh liệt, dưới một yếu một mạnh, Tiêu Thiên tháp tuỳ thời có thể phá quan mà ra. Nói như vậy, năng lượng thoáng khống chế được sẽ càng thêm hỗn loạn.
Đối với lời của chín Hắc Ảnh, Sở Nam cho là bọn họ sẽ tiếp tục khuyên nhủ, khiến hắn buông bỏ Trận chi nghịch hồn, nhưng mà Sở Nam vừa dứt lời thanh âm của Hắc Ảnh liền vang lên:
- Xác thực, hiện tại chỉ có thể thử một lần.
- Ân?
Sở Nam kinh ngạc, hắn không biết cử chỉ của chín cái Hắc Ảnh lần này là hoàn toàn bất đắc dĩ, điều kiện tiếp nhận Trận hồn xếp hạng thứ hai, báo thù xếp hạng thứ ba, mà báo thù so với tiếp nhận Trận hồn trọng yếu hơn nhiều lắm. Đương nhiên, nếu như có thể thay người mà nói, bọn hắn sớm một cước đem Sở Nam đá bay, đổi lấy một người khác biết nghe nghe lời. Nhưng mà, người nuốt mất phần mộ chính là Sở Nam mà không phải là người khác, vì thế cũng chỉ có Sở Nam là người hữu duyên, bọn hắn không thể sửa đổi được.
Ngoại trừ thử một lần ra, không còn phương pháp khác.
- Người hữu duyên, ngươi nhất định phải thành công!
Bên trong thanh âm của Hắc Ảnh lộ ra vẻ quyết tuyệt, khát vọng, thậm chí còn có một tia giải thoát...
Thời điểm Sở Nam đang nghi hoặc thì chín Hắc Ảnh bắt đầu thu nhỏ lại rồi nhạt đi, tựa như sương mù, tan rã đi.
Phát giác được điều này, Sở Nam bỗng dưng minh bạch ý vị giải thoát trong câu kia, giải thoát, bình thường chính là diệt vong!
Mạnh mẽ, Sở Nam nghĩ đến một sự tình trọng yếu phi thường, hắn bật thốt hỏi:
- Cừu nhân của chủ nhân các ngươi là ai?
- Đợi ngươi thành công đạt được truyền thừa, mọi chuyện về sau hết thảy đều sáng tỏ.
Lời nói ra, chín Hắc Ảnh trong thời gian cực ngắn ở trong biến thành chín khỏa hắc cầu.
Đám người Thiên Tử, đại trưởng lão đều ý thức được chuyện này đại khái cùng Trận tông truyền thừa có liên quan, lúc chấm dứt, bọn hắn khẳng định đều không từ thủ đoạn mà ra tay, giết người đoạt bảo. Mà lúc này, đám người Thiên Tử chỉ có thể lẳng lặng mà nhìn, trong nội tâm còn hy vọng Sở Nam có thể thuận lợi đạt được Trận tông truyền thừa. Lúc này, bọn hắn lại không biết tình huống trong cơ thể Sở Nam đã đạt đến tình cảnh cực kỳ nguy hiểm.
Bất quá, vẫn có ngoại lệ, chính là Triệu Thanh!
Sát cơ trong mắt Triệu Thanh đã hoàn toàn biết mất, còn lại đấy chính là vẻ bình tĩnh, vẻ bình tĩnh của sư tử chuẩn bị nhất kích toàn lực giết chết con mồi!
Chính lúc này, chín khỏa hắc cầu hướng quang cầu đánh tới...
← Ch. 1792 | Ch. 1794 → |