Vay nóng Homecredit

Truyện:Vũ Vương - Chương 109

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 109: Xà long phân thân ​
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)

Siêu sale Shopee


Nam nhân trẻ tuổi kia theo bản năng nghiêng đầu nhìn lại, nhưng mà lại cũng không hề nhìn thấy cái gì. Hắn không khỏi nghi ngờ nói thầm một tiếng, nhưng rồi hắn nhanh chóng liền bất chấp lại ngẫm nghĩ thêm, bởi vì hai con mãnh thú kia đã lao đến chỗ hắn chỉ còn cách đã không đủ hai thước...

- Rốt cục thành công!

Một luồng sáng trong suốt đập vào ánh mắt, Mộ Hàn như trút được gánh nặng. Tiến vào được Hắc Ma Điện này, kế hoạch của hắn liền đã hoàn thành hơn phân nửa.

Tuy nhiên, đảo mắt vừa nhìn, Mộ Hàn cũng là âm thầm kêu khổ. Ngôi điện thờ này có cấu tạo so với tòa điện cổ ở trong Hắc Ma Cốc kia đúng là khác nhau rất lớn. Đắng sau cửa điện cũng không có thông đạo, cũng không có hài cốt chồng chất như núi. Sau khi vượt qua cửa điện đúng là đã trực tiếp xuất hiện ở bên trong điện phủ của Hắc Ma Điện này.

Còn tình cảnh trong điện trái lại cơ bản giống như nhau, mấy chục chiếc trụ lớn vây quanh một vòng.

Nhưng tại trung tâm điện phủ lại phủ phục hai pho tượng điêu khắc mãnh thú rất lớn. Đúng là đầu rồng thân rắn, một đen một trắng, hình thể to lớn, toàn bộ dài đến trăm mét.

Lúc này, một cái nơm tròn xanh lam rất lớn đang bao trùm cả hai pho tượng điêu khắc vào bên trong.

Bên trong pho tượng điêu khắc đang dựng lên hai đạo hư ảnh mãnh thú hắc bạch. Chúng không ngừng giãy dụa thân thể to lớn dài ngoẵng, hung hăng đánh vào vách chiếc nơm gần như trong suốt kia. Tiếng gầm gừ như thể đủ sức phá tan quả núi từ trong hai cái miệng to như chậu máu đang kích động ra. Bốn con mắt đỏ lừ đang lóe ra sự nổi giận khó có thể ức chế, vừa điên cuồng mà lại hung ác.

Mà lúc này ở trên chiếc nơm màu xanh lam có một đạo bóng trắng đang đứng nghiêm. Khuôn mặt Như Ngọc, mặt mũi xinh đẹp tuyệt trần, giống như do thợ có tay nghề điêu luyện sắc sảo tạo hình mà thành. Phảng phất mọi khí chất thanh tú trong thiên hạ toàn bộ đã hội tụ vào trên gương mặt nàng. Bộ bạch y trên người nàng giống bị mồ hôi làm ướt đẫm, toàn bộ dán thật chặt vào trên da thịt, đúng là khiến mọi đường cong lộ ra, phô bầy và làm nổi bật mọi đường nét của thân thể cao dong dỏng yểu điệu của nàng trông càng là lồi lõm đầy thu hút, toàn thân lộ ra một vẻ mị hoặc khác thường.

Đôi mắt nàng khẽ nhắm, mười ngón tay mảnh dẻ trắng nõn đang hối hả nhảy múa.

- Xèo xèo xèo xèo...

Từng đợt từng đợt khí tức xanh lam cuồn cuộn không ngừng bắn ra từ chỉ của nàng, rồi chìm vào trong chiếc nơm dưới thân nàng. Mà nương theo hành động của nàng, chiếc nơm kia cũng bỗng nhiên to ra, bỗng nhiên co rút thu nhỏ lại. Bên trong chiếc nơm phảng phất đã thành một mảnh đại dương mênh mông, cho dù hai đạo thú ảnh như đang giãy dụa phi lên thì đều khó có thể đột phá bức vách của chiếc nơm trói buộc.

- Tiêu Tố Ảnh!

Trong đầu Mộ Hàn phút chốc nhảy ra ba chữ này... !.

Nàng chính là con gái của Tông chủ Vô Cực Thiên Tông!

Mộ Hàn có chút đau đầu, ở trong điện này không có chỗ ẩn thân. Nếu như sau khi gia cố phong ấn, Tiêu Tố Ảnh để lộ ra ngoài hành tung của mình thì kế hoạch của mình sợ là sẽ bị hỏng.

Cũng may giờ phút này toàn bộ tâm thần của Tiêu Tố Ảnh đều đắm chìm vào trong chiếc nơm xanh lam kia, cho nên dường như không hề nhận thấy ở bên trong điện này đột nhiên lại xuất hiện ra thêm một bóng người.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!

Ngay vào lúc Mộ Hàn đang hơi hơi cảm thấy may mắn thì con thú ảnh màu đen bên trong, Viên Tráo (chiếc nơm tròn) lại phát hiện ra sự tồn tại của Mộ Hàn. Từ trong miệng nó bỗng nhiên phát ra tiếng gầm rống động trời. Chiếc đầu rồng kia lập tức chuyển hướng quay sang Mộ Hàn. Hai đạo ánh mắt không hề chớp phảng phất đã ngưng kết thành thực chất, trong nháy mắt xuyên thấu Viên Tráo rồi rơi trên người hắn.

Mộ Hàn ngẩn người, trong ánh mắt của mãnh thú kia lại lộ ra nỗi mừng như điên khó có thể ức chế.

- Ngươi là tu sĩ gia tộc, ai để ngươi vào? Còn không đi ra ngoài!

Cơ hồ cùng thời khắc đó, Tiêu Tố Ảnh mở mắt nhung ra. Sau khi nhìn thấy bóng dáng Mộ Hàn thì lập tức sắc mặt đại biến, trong lúc kinh ngạc nôn nóng nàng vội lên tiếng đuổi hắn đi.

Nghe vậy, trong lòng Mộ Hàn thất thần giật thột một cái, rồi lại lập tức nổi lên một dự cảm không ổn.

- Tiểu tử kia, ngươi tới đây rất đúng lúc!

Thế nhưng Mộ Hàn vẫn còn không còn kịp làm bất cứ phản ứng gì, thì dự cảm kia liền biến thành thực tế, một âm thanh kích động mà phấn khởi vọng ra từ bên trong Viên Tráo kia.

Ngay sau đó, khí tức màu đen vốn chỉ dao động nhè nhẹ ở trong không trung điện cổ kia lại lấy tốc độ mắt thường khó có thể bắt giữ để hội tụ lại, rồi ngưng kết thành hình dáng mãnh thú đầu rồng thân rắn màu đen kia. Tiếp theo dường như phát điên mà nhào về hướng Mộ Hàn. Chỉ trong phút chốc, nó đã hóa thành một quầng ánh sáng đen tuyền lung linh mà xâm nhập vào mi tâm của hắn.

Mộ Hàn như bị sét đánh, thân hình cứng lại như dã hóa thành bức tượng điêu khắc mà đứng ở tại chỗ cũ.

- Nguy rồi!

Ở trên Viên Tráo, Tiêu Tố Ảnh cau chặt hàng mi

- Thật sự là đáng hận, ta thật vất vả mới phá tan phân thân thú hồn đã chạy ra ngoài để bắt quay trở về 'Xà Long Thú Tôn'. Nhưng hỗn đản này lại đột nhiên xông tới, nếu mà để cho nó đoạt xác thành công thì bởi trong ngoài phối hợp mà lần này sợ là ta sẽ phải thất bại trong gang tấc!

Mắt nhung nhìn chăm chú nơi vốn là bóng dáng Mộ Hàn, trên gương mặt xinh đẹp má lúm đồng tiền của Tiêu Tố Ảnh có nỗi tức giận ẩn hiện. Giống như hận không thể một chưởng chụp chết vị khách không mời mà đến là Mộ Hàn này. Thế nhưng bên trong Viên Tráo có hai đạo thú ảnh đang va chạm kịch liệt lại làm cho nàng không dám rời khỏi phía trên Viên Tráo nửa bước, động tác trên tay cũng không có chậm lại chút xíu nào.

Mộ Hàn tất nhiên không biết tâm tư Tiêu Tố Ảnh hiện tại ngay cả giết chết mình cũng có. Trong nháy mắt lúc thú ảnh màu đen kia nhảy vào mi tâm, hắn liền cảm nhận được một cỗ lực hút mạnh mẽ mà kỳ dị, lập tức hắn liền phát hiện chính mình thật giống như bị kéo vào bên trong một mảnh không gian đen kịt.

- Tiểu tử kia, ngươi thật đúng là đại cứu tinh của bổn tôn!

Thú ảnh đầu rồng thân rắn kia lại lần nữa hiện lên. Nó đánh về phía Mộ Hàn, trong đôi mắt đỏ ngầu lộ rõ ra ý tứ hàm chứa sự kích động.

- Đây là không gian Tâm Cung của ngươi?

Chỉ là sau lúc kinh ngạc ngắn ngủi, tâm thần Mộ Hàn đã cực kì yên tâm, trên mặt hiện lên một nụ cười cổ quái vui vẻ

- Mấy chục ngày trước, trong Hắc Ma Điện bên ngoài thành Liệt Sơn ta từng gặp phải một gia hỏa tự xưng 'Độc Long Thú Tôn'. Không biết các ngươi lại là thú tôn gì của Hắc Ma thần thú tọa hạ tại 'Pháp La Thiên Vực'?

- Cái gì?

Thú ảnh kia bỗng nhiên dừng lại, có chút kinh ngạc mà nói.

*****

- Ngươi lại đã gặp phế vật độc long kia? Phế vật đó lại không có ăn tươi nuốt sống ngươi, quả là có chút kỳ quái. Nhưng mà vừa lúc có lợi cho bổn tôn. Nếu không, hôm nay sợ là đã bị Xú nha đầu kia hoàn toàn phong ấn. Tiểu tử kia, để cho ngươi chết mà không phải làm quỉ hồ đồ, có nói cho ngươi cũng không sao. Vợ chồng bổn tôn đây là tọa hạ 'Xà Long Thú Tôn' của Hắc Ma thần thú! (tọa hạ là dạng như đệ tử ngồi dưới nghe sư phụ giảng đạo)

- Xà Long Thú Tôn?

Mộ Hàn bừng tỉnh, "Xà Long Thú Tôn" này đúng là một đôi vợ chồng, một công một mẫu. Bất chợt Mộ Hàn đã có chút chế nhạo nói

- Xét thấy ngươi thẳng thắn như vậy, ta cũng nói cho ngươi một việc. 'Độc Long Thú Tôn' lão nhân kia không phải là không muốn ăn tươi nuốt sống ta, mà là không có năng lực nuốt chửng ta. Xà Long, nếu như ngươi cũng là có chủ ý giống như 'Độc Long Thú Tôn', vậy thì liền phải cẩn thận một chút. Nếu không, ở lại đó thì sợ là sẽ phải hối hận không kịp.

- Thật sự là lớn lối không biết xấu hổ!

Xà Long Thú Tôn cười thoải mái nói

- Lại dùng loại chuyện ma quỷ để hù dọa bổn tôn. Tiểu tử kia, hôm nay ngươi khó tránh kiếp nạn. Chỉ cần có thể đủ cướp lấy Tâm Cung của ngươi, chiếm cứ thân thể của ngươi là bổn tôn có thể trong ngoài phối hợp, nuốt chửng Xú nha đầu kia. Sau đó hoàn toàn phá tan phong ấn, khôi phục tự do.

Tiếng cười chưa ngừng lại, Xà Long Thú Tôn lại nhào đầu về phía trước đánh tới lần nữa. Nó há ngoác cái miệng to như chậu máu ra rồi chỉ là hút một cái, liền nuốt cả Mộ Hàn vào trong bụng.

- Xú nha đầu, hãy chờ bổn tôn.

Thân thể quay quanh cuộn thành một đám, rồi sau đó nhanh chóng xiết chặt. Xà Long Thú Tôn tựa hồ thấy được ánh rạng đông tránh thoát phong ấn mà hung ác cười lớn. Cũng không quá hai giây, toàn thân Xà Long Thú Tôn liền chợt cứng đờ, trong chớp mắt liền "A" mà kêu thảm thiết rồi lên tiếng

- Này... Đây là Tâm Cung gì vậy?

Vừa dứt lời, một đám mây tím hoa mắt liền đột nhiên bùng nổ bắn ra từ trong cơ thể Xà Long Thú Tôn. Thân hình to lớn đồ sộ của nó bắt đầu điên cuồng mà xoay xở co rúm vặn vẹo ở trong không gian âm u xứ sở này.

- Nghe nói, đây là Thần cung.

Mộ Hàn cười ha hả, âm thanh bỗng dưng vang lên.

- Thần cung? Thần cung! Ngươi làm sao có thể có được Thần cung?

Xà Long Thú Tôn vừa là phẫn nộ vừa là bối rối, thân thể trong nháy mắt hóa thành một đám hắc vụ thật lớn, liều mạng muốn chạy trốn. Thế nhưng đám mây tím kia lại giống như một vòng xoáy, không ngừng nuốt chửng khí tức đen nhánh từ bốn phía đi vào. Màn sương mù đen kịt kia lại lấy mắt thường có thể nhận ra tốc độ nhanh chóng thu nhỏ lại của nó.

- Đã sớm khuyên ngươi phải cẩn thận, một mình ngươi không nghe, hiện tại thì hối hận đi?

Âm thanh hài hước của Mộ Hàn khiến cho Xà Long Thú Tôn càng là lo sợ không yên. Một hình ảnh quỷ dị lập tức hiện ra ở trong điện phủ: một đám khí tức den nhánh bỗng nhiên giãy dụa kịch liệt định lao ra khỏi mi tâm của Mộ Hàn, bỗng nhiên lại bị hung hăng điên cuồng thu hút đi vào trở lại. Mỗi một lần ra vào, kích cỡ của nó liền muốn giảm bớt một phân.

- Hả?

Thấy thế, trong đôi mắt nhung của Tiêu Tố Ảnh không nhịn được xẹt qua một vẻ có hơi kinh ngạc, trong miệng thấp giọng lẩm bẩm

- Người này mới có tu vi Ngọc Xu Cảnh, nhưng lại có thể kháng cự Thú hồn phân thân của Xà Long định đoạt xác, ngược lại còn muốn không ngừng nuốt chửng linh hồn nó, thật sự là kỳ quái, kỳ quái...

Sau khi kinh ngạc chỉ chốc lát, sắc mặt của Tiêu Tố Ảnh cũng đã khá hơn rất nhiều. Hàng mi nhíu chặt cũng đã lặng lẽ giãn ra. Thế nhưng hai đạo thú ảnh hắc bạch bên trong Viên Tráo kia cũng là càng luống cuống nóng nảy hơn. Cái đầu rồng cực đại và phần đuôi rắn to khỏe đập dồn dập vào vách tường xanh lam của Viên Tráo, sự rung động của điện phủ càng phát ra mãnh liệt.

Thế nhưng Mộ Hàn lại không có bị bất cứ quấy nhiễu gì, ngắn ngủi vài phần mười canh giờ, chỗ khí tức đen nhánh bị mi tâm của hắn phun ra nuốt vào liền đã biến mất chín thành chín. Lại là chỉ chốc lát sau, một tia hắc khí cuối cùng đã bị Mộ Hàn hít vào mi tâm, cũng không còn thấy giãy dụa vùng vẫy gì nữa. Thú hồn phân thân của Xà Long Thú Tôn đã hoàn toàn biến mất.

- Ngọc Xu Cảnh đỉnh cao?

Mộ Hàn bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong con ngươi tràn đầy sự mừng rỡ khó có thể ức chế. Khí tức đen nhánh kia hiển nhiên là lực lượng linh hồn của Xà Long Thú Tôn. Sau khi "Tử Hư Thần Cung" hấp thu nó lại phun ra ngoài, cuối cùng bị Mộ Hàn luyện hóa thành chân khí. Bởi vậy trong thời gian cực kì ngắn ngủi đã đủ để cho hắn đạt tới Ngọc Xu Cảnh cực hạn.

Hiện tại Xà Long Thú Tôn hẳn là so sánh với Độc Long Thú Tôn thì càng cường đại hơn. Nếu mà có thể hấp thu càng nhiều lực lượng linh hồn hơn, nói không chừng có thể đột phá vào Võ Cảnh Bát Trọng Không Cốc Cảnh!

Mộ Hàn nhìn chăm chú hai đạo thú ảnh đang giãy dụa bên trong Viên Tráo kia, ánh mắt lập tức bắt đầu trở nên cực nóng.

U u u!.

- Không ngờ không có bị thú hồn phân thân của Xà Long Thú Tôn nuốt chửng đoạt xác, coi như ngươi may mắn!

Tiêu Tố Ảnh hừ nhẹ một tiếng, âm thanh trong trẻo đột nhiên vang dội ở trong điện phủ này, giọng điệu đúng là không được phép nghi ngờ

- Nói đi, ngươi là ai?

Mộ Hàn đang suy nghĩ miên man bị bừng tỉnh, trong lòng khẽ suy tính rồi lập tức kiềm chế ngư điệu, hắn cười nói:

- Tại hạ Mộ Tinh Hà, ra mắt Tố Ảnh cô nương.

- Mộ Tinh Hà, thì ra ngươi là đệ tử Mộ gia ở thành Liệt Sơn, ta đã nhớ kỹ ngươi!

Tiêu Tố Ảnh liếc mắt nhìn Mộ Hàn, trong thần sắc giống như hơi bất mãn.

Mộ Hàn cười khan hai tiếng. Hắn đang muốn mở miệng thì Tiêu Tố Ảnh lại đã liền nhắm lại đôi mắt nhung.

Động tác hai tay khẽ biến đổi, những ngón tay ngọc mảnh mai của Tiêu Tố Ảnh vẽ ra từng đạo tàn ảnh ở trên không trung. Khí tức xanh lam vốn chỉ là phun ra nhè nhẹ từng đợt từng đợt nay đã lập tức bắn ra từng tảng lớn tảng lớn rồi trút xuống trên Viên Tráo gần như trong suốt kia. Ngay lập tức sau đó, Viên Tráo kia lại bắt đầu bắt đầu thong thả co rút thu nhỏ lại.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!

Hai đạo thú ảnh hắc bạch đang hơi bị lâm vào trạng thái kích động khác thường liền bắt đầu gầm rống. Trong âm thanh ẩn chứa lồ lộ sự không cam lòng, nhất là con mãnh thú toàn thân đen nhánh kia. Trong ánh mắt nhìn về phía Mộ Hàn tràn ngập sự oán hận, giống như hận không thể lập tức đột phá sự phong tỏa của Viên Tráo, để rồi xé Mộ Hàn thành những mảnh nhỏ.

Mộ Hàn thấy thế có chút lo lắng. Nếu như là phong ấn trấn áp đối với "Xà Long Thú Tôn" này được Tiêu Tố Ảnh hoàn toàn gia cố, vậy thì cơ hội tốt cực lớn để làm tăng thực lực lên sẽ bị đánh mất.

- Tố Ảnh cô nương, có cần hỗ trợ không?


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-795)