← Ch.500 | Ch.502 → |
- Còn may không có tới trễ.
Chỉ trong chớp mắt, Mộ Hàn đã bay xuống phía dưới Đạo Tâm Đàn mà khẽ thở phào một hơi.
Từng đạo khí tức cực lớn đan xen trong thiên địa, khiến cho trong lòng Mộ Hàn không nhịn được sinh ra một cảm giác rung động. Chân Vũ Thánh Sơn quả nhiên không hổ là Đại tông phái đệ nhất ở Xích Thành Thiên Vực. Mà đó vẫn còn vẻn vẹn là đệ tử Nội Sơn tề tụ một đám, nếu mà tụ tập lại đây tất cả đệ tử Chân Vũ Thánh Sơn đang trải rộng Thiên Vực, chắc chắn càng thêm làm cho người ta sợ hãi.
Chỉ chốc lát sau đó, Mộ Hàn liền phục hồi tinh thần lại. Hắn chỉ hơi hơi cảm ứng sơ qua, liền tìm được đám người Ân Vận và Thu Hàn Mặc ở ngay bên cạnh Đạo Tâm Đàn. Bóng dáng Mộ Hàn liên tục thoắt ẩn thoắt hiện, hắn nhanh chóng đi xuyên qua trong đám người, trong thời gian chớp mắt, liền đi tới khu vực đệ tử Khai Dương Phong tụ tập.
Nhìn thấy Mộ Hàn, tất cả mọi người bất giác phấn chấn tinh thần.
- La sư đệ, cuối cùng thì ngươi cũng đã đến đây.
Ân Vận cười tươi như hoa, trên mặt thoáng hiện ý mừng rỡ. Nhưng ngay sau đó, trên khuôn mặt tươi cười của nàng liền hiện lên sự kinh ngạc
- La sư đệ, ngươi đã đột phá đến Linh Trì Nhị Trọng Thiên?
Nghe được lời này của nàng, đám người Thu Hàn Mặc ở bên cạnh cũng quay đầu lại đây. Từng đạo ánh mắt kinh ngạc đánh giá Mộ Hàn từ trên xuống dưới.
- Sáng nay vừa mới đột phá.
Mộ Hàn cười nói.
- Thật tốt quá!
Sau lúc kinh ngạc sững sờ ngắn ngủi trôi qua, Ân Vận vỗ tay cười một tiếng, càng là mừng rỡ
- Thực lực của La sư đệ tăng lên cực mạnh, Khai Dương Phong chúng ta nhất định có thể lấy được thứ tự không tồi ở trong kì 'Võ Các Đạo Hội'.
Thu Hàn Mặc chính là không nhịn được, có chút cảm khái mà nói:
- La sư đệ, không mạnh mẽ đánh thức ngươi trong lúc tu luyện quả nhiên là chính xác. Nói cách khác, ngươi chỉ sợ còn phải trải một đoạn thời gian liên tục mới có thể bước vào Linh Trì Nhị Trọng Thiên. Nhưng mà, ngươi đột phá cũng là thật là kịp thời. Nếu mà ngươi lại xuất hiện chỉ muộn thêm một chút xíu nữa, Tiêu sư huynh sẽ sửa đổi danh sách đệ tử Khai Dương Phong chúng ta tham gia 'Võ Các Đạo Hội'.
- Xem ra ngay cả ông trời đều không muốn làm cho ta vắng mặt trong lần 'Võ Các Đạo Hội' này...
...
- Đệ tử các Phong tham gia 'Võ Các Đạo Hội' xin mời lên trên Đạo Tâm Đàn!
Đúng lúc này, sau khi tiếp nhận được bản danh sách cuối cùng do Tiêu Cố đưa tới, Đông Phương Thịnh liền bắt đầu hét lớn mãnh liệt, âm thanh như sấm sét Lôi Đình cuồn cuộn kích động lan ra về khắp tứ phía, lập tức khiến cho âm thanh ồn ào chung quanh Đạo Tâm Đàn hoàn toàn nhỏ đi.
- Chúng ta đi!
Ân Vận khẽ vẫy tay ngọc, thân thể mềm mại bay lên trời, trong nháy mắt đã đi tới phía sau Tiêu Cố. Thu Hàn Mặc và đám người Mộ Hàn cũng theo sát sau đó, lượn lên trên Viên Đàn.
- Vút! Vút...
Cơ hồ cùng thời khắc đó, tiếng xé gió rất nhỏ liên tiếp vang lên, từng đạo bóng dáng từ trong đám người bốn phía liền điện xạ ra. Trong khoảnh khắc, trên Đạo Tâm Đàn đã xuất hiện hơn một trăm bóng người. Ngoại trừ đám Thiên Xu Phong có mười tám người. Lục Phong còn lại mỗi Phong có mười bảy người, đều chia ra tụ tập bên cạnh bảy tên đệ tử đứng đầu Bắc Đẩu Thất Phong.
Mộ Hàn di chuyển ánh mắt. Nhanh chóng đảo qua các đệ tử Lục Phong khác mà không khỏi âm thầm kinh hãi.
Lúc này, đệ tử Thiên Xu Phong trên Viên Đàn tổng cộng có mười chín người. Nam nhân trẻ tuổi mặc áo lam bào đứng phía trước kia hẳn là chính là đệ tử đứng đầu Vệ Sơn, hắn đã đột phá đến cảnh giới Dương Hồ nên sẽ không tham gia tỷ thí trong Võ Các Đạo Hội. Nhưng ngoại trừ hắn ra thì mười tám người còn lại lại ai nấy đều là cao thủ Linh Trì Thất Trọng Thiên. Phán đoán theo khí tức từ trong cơ thể bọn họ phát tán ra ngoài. Có vài người thực lực cũng không yếu hơn bao nhiêu so với Tiêu Cố.
Hàng thứ nhì là Diêu Quang Phong. Bên dưới Yến Thu Mi đồng dạng tuyệt đại bộ phận đệ tử đều là tu vi Linh Trì Thất Trọng Thiên, tu vi Linh Trì Lục Trọng Thiên chỉ có ít ỏi ba người. Tiếp sau đó là đệ tử Thiên Tuyền Phong. Số người có được tu vi Linh Trì Thất Trọng Thiên đạt tới mười ba người, so với Diêu Quang Phong chỉ ít hơn hai người.
Tiếp theo đó là Thiên Ki Phong và Thiên Quyền Phong, số người Linh Trì Thất Trọng Thiên và Linh Trì Lục Trọng Thiên cơ bản tương đương nhau.
Xếp hạng cuối cùng là hai Phong Khai Dương và Ngọc Hành này, đều là đệ tử Linh Trì Lục Trọng Thiên hơn phân nửa, Linh Trì Thất Trọng Thiên ít. Nhất là Ngọc Hành Phong, đệ tử Linh Trì Lục Trọng Thiên đạt tới mười ba người, Linh Trì Thất Trọng Thiên chính là chỉ có năm người, vừa vặn trái ngược với Thiên Tuyền Phong.
- Chênh lệch thực lực quá mức rõ ràng, Khai Dương Phong muốn lấy được thứ tự tốt tương đối khó khăn.
Mộ Hàn âm thầm lắc đầu.
Thực lực tổng thể không mạnh thì trong tỷ thí tại Võ Các Đạo Hội rất khó có được biểu hiện tốt. Nhưng mà nếu đã đứng ở trên Đạo Tâm Đàn này, dù sao cũng phải cùng với đám người Tiêu Cố, Thu Hàn Mặc, Ân Vận giao tranh một phen. Cho dù thứ tự chỉ tăng lên tới thứ năm thì đối với mấy năm tu luyện sau này cũng có chỗ tốt lớn lao.
- Quy củ của 'Võ Các Đạo Hội' cũng giống như năm vừa rồi, lão phu cũng không lại lắm lời.
Đông Phương Thịnh hai mắt sáng ngời, tức thì quét nhanh một lượt qua đám đông mọi người, tiếp theo trao đổi ánh mắt với đám người Mông Thiến, Cổ Quan ở ngay bên cạnh rồi gọi ra bảy cái tên
- Vệ Sơn, Yến Thu Mi, Lâm Ngọc Bạch, Cầm Cơ, Cảnh Hào, Tiêu Cố, Uông Các... Lại đây rút thăm!
Vừa dứt lời, hữu chưởng của Đông Phương Thịnh đã xòe ra, trong lòng bàn tay có đặt bẩy viên ngọc châu đen tuyền trong suốt sáng loáng.
Bảy tên đệ tử đứng đầu nghe vậy, đều là bước nhanh tiến lên.
Vệ Sơn ra tay hành động trước tiên, tùy tiện từ trong lòng bàn tay Đông Phương Thịnh lấy ra một viên ngọc châu, rồi sau đó nhẹ nhàng siết mạnh. Chỉ nghe bốp một tiếng giòn tan. Viên ngọc châu kia bất ngờ nổ tung bắn ra, hóa thành một chữ màu đen thật lớn: tứ! Chỉ trong nháy mắt, một chữ này liền càng ngày càng nhạt, từ từ biến mất vào hư không.
Sáu người còn lại cũng không tránh khỏi có hơi căng thẳng. Nếu mà rút ra con số là tam, vậy thì liền có ý nghĩa sẽ phải tiến hành tỷ thí cùng Thiên Xu Phong, phần thắng cực kỳ xa vời.
Đương nhiên, cho dù bị Thiên Xu Phong đánh bại, thì cũng không phải nói hoàn toàn đã không sao gỡ lại được.
Bắc Đẩu Thất Phong vốn tỷ thí có đôi có cặp, nên nhất định có một Phong sẽ gặp vòng không đấu. Sau khi ba trận tỷ thí ở phía trước kết thúc, tam Phong bị thua lại phải rút thăm, nếu mà rút trúng thì sẽ tỷ thí lại lần nữa cùng đệ tử của Phong ở vòng không đấu kia. Một khi chiến thắng thì có thể vào đợt tỷ thí thứ hai. Mà Phong ở vòng không đấu kia sẽ lại cùng hai Phong khác tranh đoạt phân loại ba vị trí chót.
Nếu mà thất bại, vậy sẽ hoàn toàn bị loại bỏ, đành giữ thứ tự dưới đáy tại Võ Các Đạo Hội. Về phần hai Phong thất lợi kia thì cũng tiến hành một trận tỷ thí mới, quyết định tầng thứ năm và tầng thứ sáu Chân Vũ Các thuộc về ai. Cho nên, cho dù là đối với tam Phong đã bị thất bại, hay là một phong ở vòng không đấu kia, loại đấu thêm đều là cơ hội và nguy hiểm cùng tồn tại.
Phương thức này trái lại thú vị, coi như gặp phải Thiên Xu Phong mạnh nhất thì cũng không đến mức lập tức xong đời.
Trong lòng Mộ Hàn cười một tiếng, cũng không biết Tiêu sư huynh có thể bắt được số nào? Trước vô số đệ tử Nội Sơn nhìn kỹ, đám người Yến Thu Mi, Lâm Ngọc Bạch lần lượt đi ra phía trước, những viên ngọc châu bị bóp vỡ. Nương theo những tiếng rắc rắc giòn tan, các con số màu đen liền hiện ra ở trên không trung.
Diêu Quang Phong số năm, Thiên Tuyền Phong số một, Thiên Ki Phong số sáu, Thiên Quyền Phong số ba...
Tính thêm số bốn của Thiên Xu Phong, hiện nay liền chỉ còn lại có hai con số hai và bẩy vẫn còn không hề xuất hiện. Mà trong số Bắc Đẩu Thất Phong, cũng chỉ có đệ tử đứng đầu Khai Dương Phong Tiêu Cố và đệ tử đứng đầu Ngọc Hành Phong Uông Các còn chưa hề rút thăm.
- Rốt cục đến phiên ta.
Tiêu Cố sớm đã có chút không thể chờ đợi được. Kết quả rút thăm của Thiên Quyền Phong vừa mới lộ ra thì hắn liền cười ha hả mà bước dài tiến lên, từ trong tay Đông Phương Thịnh nhặt ra một viên ngọc châu, rồi hung hăng bóp vỡ.
- Nhị?
Thấy con số màu đen trong không trung, không ít người đều là ngẩn ra.
*****
- Thật sự là oan gia ngõ hẹp, ngay vòng thứ nhất liền gặp phải Thiên Tuyền Phong.
Mộ Hàn có chút dở khóc dở cười, đảo mắt nhìn sang phía đám đệ tử Thiên Tuyền Phong ở cách đó không xa. Lại thấy bọn họ cũng đang ngó về hướng chính mình bên này, trên mặt không ít người đều lộ ra nụ cười âm u lạnh lẽo. Lâm Ngọc Bạch trái lại mặt không chút thay đổi, nhưng trong ánh mắt của hắn lại lộ ra một sự chế giễu và lạnh lùng.
Tiêu Cố lại cũng không hề quá mức lưu ý, chỉ liếc xéo đám người Lâm Ngọc Bạch, liền sau đó lùi lại mấy bước mà trở về chỗ cũ.
- Bốp!
Lại là một tiếng nổ giòn tan chấn động lan ra. Đệ tử đứng đầu Ngọc Hành Phong Uông Các bóp vỡ viên ngọc châu mà không hề nghi ngờ sẽ hiện ra một con số bẩy. Điều này liền có ý nghĩa Ngọc Hành Phong sẽ có một vòng không phải đấu tỷ thí. Nhưng mà Uông Các và những đệ tử Ngọc Hành Phong này đều là giữ vẻ bình tĩnh, cũng không hề quá mức hưng phấn.
Dù sao, vòng không đấu cũng không ý nghĩa là có thể trực tiếp tiến vào đợt thứ hai.
Sau ba trận tỷ thí của Lục Phong như đám Thiên Xu, Thiên Tuyền, Ngọc Hành Phong cũng vẫn cứ phải gặp mặt sự khiêu chiến cường đại, tỷ lệ bị thua cũng phi thường lớn.
- Tỷ thí sắp sửa bắt đầu, các vị nhanh chóng đến khu vực chỉ định.
Ngay lập tức sau đó, Đông Phương Thịnh ra lệnh một tiếng, mọi người có đệ tử đứng đầu dẫn dắt tức thì bắt đầu hành động. Thiên Tuyền Phong và đệ tử Khai Dương Phong đi tới Đạo Tâm Đàn phía Đông, Thiên Quyền Phong và đệ tử Thiên Xu Phong ở lại khu giữa Viên Đàn, Diêu Quang Phong và đệ tử Thiên Ki Phong thì đến phía tây Đạo Tâm Đàn.
Về phần đệ tử Ngọc Hành Phong có vòng không đấu, thì tung người nhảy xuống khỏi Viên Đàn.
- Thật sự là khéo!
Đệ tử hai Phong đứng cách xa nhau, Lâm Ngọc Bạch quét hai đạo ánh mắt xẹt qua Mộ Hàn, rơi ở trên người Tiêu Cố mà cười dài nói
- Trong kì 'Võ Các Đạo Hội' lần trước của ngươi. Vẫn còn là Thiên Tuyền Phong chúng ta cùng tỉ thì với Khai Dương Phong các ngươi. Vào lần đó, là Khai Dương Phong các ngươi bại, lần này nói không chừng...
- Nói không chừng bại chính là Thiên Tuyền Phong các ngươi!
Không đợi Lâm Ngọc Bạch nói cho hết lời, Tiêu Cố liền lặng lẽ cười nói.
- Khẩu khí thật lớn! Chỉ bằng Khai Dương Phong cũng mơ tưởng chiến thắng Thiên Tuyền Phong chúng ta!
- Thiên Tuyền Phong chúng ta có mười ba đệ tử Linh Trì Thất Trọng Thiên, Khai Dương Phong các ngươi có thể có mấy người?
- Đệ tử Linh Trì Thất Trọng Thiên nhiều hơn thì có tác dụng gì. Sư đệ La Thành của Khai Dương Phong chúng ta lấy một chọi mười ba, không hề áp lực!
...
Đệ tử hai Phong trợn mắt nhìn, ngoài miệng cũng là không cam lòng yếu thế. Ngươi một lời ta một câu mà bắt đầu hô hoán, dẫu còn chưa động thủ thì giữa đôi bên đã thấy mùi thuốc súng mười phần.
- Vèo! Vèo!
Đúng lúc này, có hai bóng người đột nhiên thoáng hiện. Đó là trưởng lão Diêu Quang Phong Phổ Tinh và trưởng lão Thiên Ki Phong Cổ Quan xuất hiện ở giữa hàng ngũ đệ tử cuả hai Phong.
Phổ Tinh quét hai đạo ánh mắt đảo qua mọi người trong hàng ngũ Khai Dương Phong, phút chốc lấy ra một trang giấy rồi bắt đầu đọc, âm thanh véo von như Hoàng Oanh gáy:
- Tiêu Cố, Thu Hàn Mặc, Ân Vận, La Thành...
Mỗi khi một cái tên phát ra từ trong miệng Phổ Tinh, liền có một người lên tiếng trả lời. Một lát sau, đã có sáu người đi ra ngoài đứng thành hàng chữ nhất. Ngoại trừ Mộ Hàn ra, năm người còn lại tất cả đều là đệ tử Linh Trì Thất Trọng Thiên của Khai Dương Phong. Có thể nói, bọn họ đã là những người mạnh nhất hiện nay trong số đệ tử Khai Dương Phong.
Thoáng dừng lại chỉ chốc lát, Phổ Tinh vừa cười nói:
- Dựa theo danh sách của Khai Dương Phong, sáu người các ngươi tham gia vòng tỷ thí thứ nhất của lần 'Võ Các Đạo Hội' này đều phải chuẩn bị sẵn sàng. Tiêu Cố, nếu mà muốn sửa đổi danh sách, hiện tại nói với ta còn kịp. Trước khi tỷ thí chính thức bắt đầu, có một cơ hội thay đổi người.
Tiêu Cố nhếch miệng cười nói:
- Phổ trưởng lão. Không cần đổi, danh sách tham gia vòng tỷ thí thứ nhất liền cố định như vậy định rồi.
Nói dứt lời, hắn còn có chút hài hước nhíu mày nhìn sang Lâm Ngọc Bạch ở phía đối diện.
Mộ Hàn không nhịn được mà ngây người sửng sốt. Nghe nói như thế, hắn mới biết được sáu người bị gọi lên trên sẽ tham gia tỷ thí. Điều này làm cho Mộ Hàn cảm thấy bất ngờ, bản danh sách này là do Tiêu Cố cung cấp, không nghĩ tới hắn lại ngay từ đầu liền điều động xuất chiến tất cả đệ tử mạnh nhất của Khai Dương Phong.
Tình huống như vậy rất ít xuất hiện trong dĩ vãng khi tiến hành Võ Các Đạo Hội. Bởi vì chiếu theo quy củ, mỗi vị đệ tử đều chỉ có thể tham gia một vòng tỷ thí. Nếu mà tại vòng thứ nhất, đệ tử lợi hại nhất liền bị dốc toàn bộ toàn bộ lực lượng thì cho dù thắng, tại đợt thứ hai cũng rất khó chống lại đội khác đã thắng được đối thủ.
Nhưng mà, chỉ là nghĩ lại thì Mộ Hàn đã hiểu rõ ràng dụng ý của Tiêu Cố.
Có lẽ là trước kia, Lâm Ngọc Bạch liền lời thề son sắt nói muốn tranh đoạt ngôi vị thứ nhì Võ Các Đạo Hội cùng Diêu Quang Phong, nhưng lại không chỉ một lần nói chắc chắn Thiên Tuyền Phong tất thắng. Bởi vậy, muốn duy trì mỗi một vòng cũng có sức cạnh tranh cường đại, Lâm Ngọc Bạch tuyệt sẽ không ngay từ đầu liền phái ra toàn bộ đệ tử lợi hại nhất.
Ngược lại Tiêu Cố, hắn không có băn khoăn như của Lâm Ngọc Bạch.
Lần Võ Các Đạo Hội trước, Khai Dương Phong đứng đệ nhị đếm ngược từ dưới lên. Lần này coi như lại kém cỏi, chẳng qua cũng chỉ là đếm ngược đệ nhất. Nhưng mà nếu như là giành được thắng lợi, Khai Dương Phong liền có thể đi vào đợt tỷ thí thứ hai. Cho đến lúc đó, Khai Dương Phong mặc dù là thất bại thì cũng có thể thu được ngôi vị thứ tư, để rồi sau này trận địa tu luyện chuyển dời đến tầng thứ tư của Chân Vũ Các.
Có cơ hội tốt như vậy, Tiêu Cố có thể nào bỏ qua?
Huống hồ, ở trong vòng tỷ thí thứ nhất với Thiên Tuyền Phong này. Có Tiêu Cố hắn, Thu Hàn Mặc, Ân Vận cùng với La Thành chiến lực cực kỳ kinh người tham gia, ai chết vào tay ai, cũng còn chưa biết.
- Tiêu Cố, ngươi điên rồi sao!
Mọi người Thiên Tuyền Phong cũng là có hơi kinh ngạc, mà sắc mặt Lâm Ngọc Bạch bỗng nhiên liền trở nên khó coi. Khai Dương Phong ngay ở vòng thứ nhất liền phái đi đội hình như vậy đã quấy nhiễu rất nhiều kế hoạch của hắn. Càng đáng giận chính là, Tiêu Cố thi triển chính là dương mưu, mà không phải âm mưu, khiến cho hắn nhất thời lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Nếu mà không điều chỉnh danh sách xuất chiến, Thiên Tuyền Phong rất có thể sẽ bại dưới tay Khai Dương Phong, khiến cho mưu đồ của Tiêu Cố thực hiện được. Nếu cần phải điều chỉnh như vậy, ắt phải phái một đệ tử lợi hại tọa trấn, như vậy vẫn có thể đánh bại đám người Tiêu Cố, nhưng lại ắt sẽ sinh ra ảnh hưởng không nhỏ đối với kế hoạch tiếp theo của hắn.
- Ta là điên đó.
Nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Ngọc Bạch, Tiêu Cố cố ý quay sang phía hắn cau cau mày, bắt đầu cười ha ha trêu chọc
- Lâm Ngọc Bạch, không bằng ngươi cũng điên một trận theo ta!
- Ngươi...
Lâm Ngọc Bạch không nhịn được có hơi hổn hển. Nhưng hắn nói còn chưa dứt lời, ánh mắt của trưởng lão Thiên Ki Phong Cổ Quan liền nhìn lại đây, rồi từ trang giấy trong tay liên tục đọc ra sáu cái tên của tu sĩ Linh Trì Thất Trọng Thiên. Sau đó lại lạnh nhạt cười nói
- Cái này chính là sáu đệ tử Thiên Tuyền Phong tham gia vòng tỷ thí thứ nhất.
Phổ Tinh và Cổ Quan liếc nhau, hơi hơi quan sát một phen động tĩnh chung quanh.
Tuy nhiên, ngay vào lúc hai người chuẩn bị tuyên bố cuộc tỷ thí sẽ bắt đầu, Lâm Ngọc Bạch đột nhiên kiên quyết cắn răng một cái, ánh mắt lạnh lẽo quét nhanh một lượt qua trên người Mộ Hàn:
- Cổ trưởng lão, đệ tử muốn thay đổi người.
- Thay đổi ai?
Cổ Quan ngữ điệu trầm thấp, dựa theo quy củ của Võ Các Đạo Hội, vào lúc trước khi vòng tỷ thí thứ nhất bứt đầu, đôi bên đích xác cũng có cơ hội thay đổi một người.
- Tư Khang đi xuống, ta... lên!
Chần chờ một hồi lâu, trong miệng hắn mới có hơi gian nan phun ra cái tên cuối cùng kia. Giờ khắc này, trong lòng Lâm Ngọc Bạch đã không hề giằng co nữa, sắc mặt cũng dần dần có xu thế bình tĩnh. Nhưng sự tức giận trong ánh mắt chẳng những không có yếu bớt, ngược lại trở nên càng ngày càng đậm. Giống như hận không thể lập tức liền chạy tới hung hăng chỉnh sửa cho Tiêu Cố và Mộ Hàn một phen.
← Ch. 500 | Ch. 502 → |