← Ch.125 | Ch.127 → |
Cách Viêm Môn mấy trăm dặm phía Nam khu rừng, khu rừng này cũng thuộc ma thú sâm lâm ở Hắc Giác Vực một bộ phận.
Mặc dù chỉ là bên ngoài nhưng vẫn có thể thấy được ma thú lãng vãng xung quanh.
Tại trong một con đường mòn bên trong, một lớn một nhỏ hai cái thân ảnh chậm rãi đi ở trên đường, xung quanh ma thú muốn đến gần liền cảm nhận được cường đại vô cùng uy hiếp, liền lập tức tránh xa.
Tử Chân bây giờ là Đấu Vương, tương đương với ngũ giai ma thú, phổ thông ma thú cảm giác được nàng khí tức sẽ chủ động lùi lại.
" Thiếu Gia, ngươi nói bí cảnh là nằm sâu trong ma thú sâm lâm sao? " Tử Chân nhìn Tiêu Long hỏi.
" Không sai, bất quá chúng ta chuyến đi này cũng chỉ là để tìm kiếm vị trí chính xác mà thôi." Tiêu Long gật đầu cười nói.
Dọc theo con đường mòn, hai người đụng phải không ít vật cản, bị Tiêu Long dùng phong thuộc tính đấu khí cho chém đứt, một đường thẳng tiến đi sâu vào bên trong.
Rống!!!!
Đột nhiên một đạo giận dữ đầy uy áp hung thú tiếng gầm cuồng bạo đột ngột vang lên như sấm rền trên trời.
Tiêu Long cùng Tử Chân hai người dừng lại bước chân, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bầu trời xa xa, chính là nơi truyền ra năng lượng cuồng bạo.
Trên bầu trời xanh biếc, năng lượng không ngừng ba động kịch liệt tạo ra một thứ âm thanh như sấm rền, dù hai người ở khoảng cách rất xa cũng cảm thấy lùng bùng lỗ tai.
Tại cách xa bọn hắn nơi này, là một đạo vô cùng cường đại khí thế đang nhanh chóng tiến về phía hai người bọn hắn.
" Dựa theo khí thế này, nhất định là một đầu đạt đến Ngũ Cấp đỉnh phong ma thú đang nổi giận, hơn còn đang tiến về phía này." Tiêu Long nhíu mày một cái nói.
" Chúng ta không có trọng giận bất kỳ ma thú nào đi, tại sao nó lại nhắm đến chúng ta? " Tử Chân nghiêng đầu nghi hoặc nói.
" Ta thấy nó giống như là đang truy đuổi thứ gì cho nên đuổi tới chúng ta phía bên này... còn chúng ta vận khí giống như là hơi kém một chút." Tiêu Long bất đắc dĩ nói.
Nằm im cũng chúng đạn, không nghĩ đến hắn sẽ còn gặp phải trường hợp này.
Sột soạt!!!
Ngay lúc này trong buổi dặm truyền đến một đọa sột soạt âm thanh.
Một đạo hắc ảnh từ bên trong phóng ra, cả người bay qua đầu Tiêu Long cùng Tử Chân.
Lấy Tiêu Long nhãn lực hoàn toàn có thể nhìn rõ được đạo kia thân ảnh diện mạo.
Đó là một cái khoảng mười tuổi tiểu cô nương, màu tím tóc dài tán loạn theo gió, da thịt trắng nõn nhiễm phải bùn đất, sau lưng mọc ra một đôi ma thú cánh dài, chớp chớp đôi mắt đen nhìn về phía Tiêu Long tràn đầy nghi hoặc, không hiểu tại sao lại có người xuất hiện ở đây.
Đáng ngạc nhiên hơn là nàng lúc này đang ở trong trạng thái xích lõa.
Những không đợi Tiêu Long nói gì thì nàng thân ảnh đã bay đi, nàng đang hướng về phía bên ngoài ma thú sâm lâm bay đi.
" Tử Chân, mau đuổi theo nàng! " Tiêu Long vội vàng đối với tử chân hô.
Nghe vậy Tử Chân cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng vẫn làm theo Tiêu Long lời nói, nhanh chóng đuổi theo cái kia tóc tím tiểu cổ nương.
Tiêu Long không có đuổi theo, bởi vì hắn phải ở lại ngăn cản một đầu ma thú.
Ầm!!
Một đạo như tiếng sấm vang truyền đến, chỉ thấy trong rừng cây rậm rạp đi ra một cái thân ảnh to lớn.
Đó là một đầu nhìn như hổ, to khoảng năm sáu mét khoảng chừng, nhưng sau lưng lại mọc ra một đôi cánh dơi, trên thân lóe lên nhàn nhạt lam sắc lôi quang, con ngươi màu đỏ tràn ngập cuồng bạo lửa giận.
Lôi Bức Dực Hổ là tên của Ma Thú này.
" Rống!! "
Nhìn thấy chắn đường hắn nhân loại, Lôi Bức Dực Hổ rống lớn một tiếng, song trảo đánh về phía Tiêu Long.
Tiêu Lóng khóe miệng nhếch lên, đồng thời đánh ra một quyền.
Bát Cực Băng!!
Bát trọng điệp gia lực lượng oanh kích lên người, Lôi Bức Dực Hổ rống lớn một tiếng bay ngược ra xa.
Tiêu Long đã tu thành tầng thứ nhất của Lôi Nguyên luyện thể quyết lâu như vậy, cường độ thân đã sớm đạt đến lục giai ma thú sơ kỳ cấp độ, làm sao có thể sở một cái ngũ giai ma thú công kích.
Bị đánh bay Lôi Bức Dực Hổ ở trên không trung lộn một vòng, hai cánh mở ra ổn định tại trên không trung.
Trên thân lôi quang tụ lại, to lớn miệng rộng mở ra.
Một cái to lớn lôi cầu dần dần được hình thành tỏa ra lích nhích lôi điện.
Ong ong ong!!!
Tiêu Long trên tay Tiêu Long cũng xuất hiện một cái to lớn phi tiêu gió, chói tai âm thanh vang lên chấn động trong không khí.
Hưu!!!
Ngay sau mấy giây, hai người đồng loạt đem công kích phóng ra.
Rasenshuriken cùng lôi cầu tại trên không trung va chạm rồi nổ tung, vang lên một trận như tiếng sấm nổ, trong không khí xuất hiện một cơn gió lốc mạnh liệt.
Lôi Bức Dực Hổ trên không trung bay một vòng, sau đó hướng thẳng về phía Tiêu Long lao xuống. Quanh thân lôi điện lượn lờ không ngừng vang lên từng đạo tiếng sấm.
Trong không khí vang lên từng đạo tiếng xé gió.
Tiêu Long lấy ra Gae Dearg hướng về phía lao xuống Lôi Bức Dực Hổ đâm tới.
Phốc!!!
Cường đại lực lượng đem Tiêu Long đẩy lùi về phía sau.
Màu đỏ ma thương xuyên thủng Gae Dearg đầu lâu.
Lôi Bức Dực Hổn hai mắt mất đi tiêu cự, thân thể không động đậy, ngã xuống mặt đất.
Tiêu Long dùng Gae Dearg rạch bụng Lôi Bức Dực Hổ từ bên trong lấy ra một viên lam sắc ma tinh.
Lôi Bức Dực Hổ là một loại lôi hệ thuộc tính dị thú, ma tinh bên trong có rất lớn lôi thuộc tính năng lượng, so với bình thường lôi hệ ma thú mạnh hơn nhiều. Ma tinh của Lôi Bức Dực Hổ sẽ có ích cho hắn trong việc tu luyện lôi nguyên luyện thể quyết.
Sau đó hắn liền xoay người rời đi.
Hắn có một chuyện cần làm rõ.
Tiêu Long thi triển đấu khí song dực, dọc theo đường mòn bay đi, trong nháy mắt hắn liền bay ra khỏi ma thú sâm lâm.
Lúc này, ở bên ngoài ma thú sâm lâm, hai cái thân ảnh đang đánh nhau rất kịch liệt.
← Ch. 125 | Ch. 127 → |